Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1719
Chương 1719: Làm vợ của anh vô cùng mất mặt hả?
Chiến Hàn Quân vuốt ve gương mặt tuyệt mỹ của Linh Trang, cô nhìn anh cười cười, so với hoa ở trên núi còn sáng chói hơn nữa Linh Trang vì đế cho anh không lo lắng cho cô, thế nên thỉnh cầu bà nội Bác Danh vì cô mà tiêm nước thuốc của thuốc bào chế sinh vật. cô tin tưởng rằng bà nội Bác Danh có thể trị liệu triệt để bệnh của cô.
Nhưng mà cô không biết rằng, bệnh tình của cô, Chiến Hàn Quân sớm đã cùng bà nội Bác Danh thảo luận qua rồi. Bà nội nói, bệnh của Linh Trang, cơ nhân bệnh biến là do nguyên nhân gây ra, bệnh tâm lý là nhân tố bên ngoài, thuốc bào chế sinh vật chỉ có thể là nhân tố dẫn dụ tâm lí của cô, khiến cho cô kiên định rằng bản thân là một người khỏe mạnh, làm những việc khỏe mạnh.
Nếu như sau này sinh hoạt trôi chảy, có lẽ bệnh của cô sẽ không tái phát lại nữa, nhưng mà nếu như lại gặp phải sự tốn thương lớn, thì khó tránh khỏi sự tái phát lại.
Nói tóm lại, chính là tương lai như trước đây có biến số.
Thế nên Chiến Hàn Quân không thể để bản thân trở nên suy yếu được, bởi vì anh là chiếc ô bảo vệ Linh Trang, là hậu thuẫn kiên cường nhất của cô.
“Anh Quân, anh xem xem em hai ngày nay có phải sinh khí vô cùng đồi dào không. Bệnh của em thật sự tốt hơn rồi” Linh Trang liên tục nhấn mạnh.
Chiến Hàn Quân cười cười gật đầu: Linh Trang ngọt ngào cười rộ lên.
Chiến Hàn Quân nói: “Vậy thì kế tiếp đây, Tranh Linh em có dự định gì hay chưa?”
Linh Trang nói: “Trước khi em đi, đã cùng bà nội gấp rút đàm phán. Bà nội đã cho em rất nhiều đề nghị, bà nói nhân sinh khổ đoản, mỗi người trong chúng ta đều nên học cách sống vì bản thân mình, bà đề nghị em đi tìm một phần công việc yêu thích mà làm.
Cái ý tưởng này chợt nghe xong thì vô cùng ích kỷ, những mà nghĩ kĩ lại, thì lại tràn đầy triết lí. Chồng à, em quyết định đi ra ngoài tìm công việc, em muốn thực hiện giá trị xã hội của em, mà không phải là được anh nâng trong lòng bàn tay, mỗi ngày đều hưởng thụ thành quả lao động của mọi người. Em nên lợi dụng hai bàn tay của em, vì xã hội mà làm ra chút cống hiến đủ khả năng. Mới không uổng công một lần em đến với thế gian này”
Chiến Hàn Quân không muốn Linh Trang đi làm, nhưng mà lời nói cảnh cáo của bà nội Bác Danh vẫn văng vẳng bên tai” Linh Trang chỉ có công việc bận lu bu, thì con bé mới quên đi cảm giác lo nghĩ hậm hực. Thời gian quên đi càng lâu, thì đối với sự khôi phục của con bé mới càng có lợi.”
Chiến Hàn Quân chỉ có thể cất dấu đi tất cả những lo lắng, cười nói: “Vậy thì em muốn làm cái gì?”
Trên mặt Linh Trang lộ vẻ hoang mang: “Em lúc nhất thời nãy vẫn chưa nghĩ xong nữa”
Cô tràn đầy tự tin mà nói: “Nhưng mà, người mà anh tự tay bồi dưỡng, năng lực tuyệt vời, tìm một phần công việc chắc cũng sẽ không khó lắm đâu nhỉ”
Chiến Hàn Quân nhu hòa nhéo nhéo cái mũi của cô, sẳng giọng: “Mèo khen mèo dài đuôi, mẹ hát con khen hay”
Linh Trang che miệng ha ha cười lớn.
“Vậy thì đợi em nghĩ xong đi đã, rồi em nói với anh Quân nhé, anh sẽ giúp em sắp xếp”
Chiến Hàn Quân cưng chiều mà nị Linh Trang lắc đầu giống như cái trống lúc lắc vậy: “Không được, em muốn tự mình đi tìm công việc”
Chiến Hàn Quân phảng phất giống như là bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, cả người xuyên tim.
Linh Trang muốn thoát khỏi sự bảo vệ của anh, vậy thì làm sao mà được chứ?
“Linh Trang…chỗ làm việc đối với người mới thật sự vô cùng tàn khốc. Nếu như không có sự bảo vệ của anh, anh lo lắng rằng em sẽ bị tư bản nuốt đến không còn tí xương cốt nào.
mất” Chiến Hàn Quân Nghiêm Trực nói.
Linh Trang tinh nghịch cười nói: “Nhà tư bản lớn nhất Hà Nội đã ở chỗ này rồi, nhà tư bản muốn nuốt em đến tận xương tủy nhất cũng chính là ở đây, ngoài anh ra, ai còn có tâm tư đến tính kế với em chứ”
Chiến Hàn Quân há hốc mồm.
Linh Trang đại khái không biết bản thân mình đẹp bao nhiêu đâu, đối với đần ông có mị lực lớn đến cỡ nào. Nếu như cô dùng thân phận vợ của Thái tử gia để ra ngoài, Chiến Hàn Quân đương nhiên sẽ không lo lẳng có người có ý đồ với cô. Nhưng mà một khi cô mai danh ẩn tích đi, không biết sẽ có bao nhiêu người đàn ông ngấp nghé đến dung mạo của cô.
“Khục khục..” Chiến Hàn Quân bị sự phản nghịch của Linh Trang làm cho tức giận chết đi được.
Linh Trang cảnh giá rằng có vẻ khá là tàn nhãn khi làm thế với Chiến Hàn Quân khi anh đang bị ốm. Lập tức hạ thấp tư thái xuống, cười tủm tỉm nói: “Được rồi, nếu như anh thật sự không yên tâm cho em như thế, vậy thì âm thầm mà bảo vệ em đi, không cần đệ lộ thân phận của em ra, có được hay không?”
Chiến Hàn Quân im lặng liếc nhìn cô: “Sao nào, làm vợ của anh vô cùng mất mặt hả?”
Nghiêm Linh Trang nói: “Đương nhiên là không rồi. Có thể làm được vợ anh là đức mà mười tám đời tố tông nhà em tích được cho em. Em kiêu ngạo còn chưa hết đây này”
Chiến Hàn Quân mặt mày có nét cười, ngạo kiều nói: “Biết rõ là tốt rồi”
Linh Trang: ”..”
Thật đúng là không có chút khiêm tốn nào.
“Vậy thì tại sao còn muốn giấu diếm thân phận?” Chiến Hàn Quân chất vấn hỏi.
Chiến Hàn Quân vuốt ve gương mặt tuyệt mỹ của Linh Trang, cô nhìn anh cười cười, so với hoa ở trên núi còn sáng chói hơn nữa Linh Trang vì đế cho anh không lo lắng cho cô, thế nên thỉnh cầu bà nội Bác Danh vì cô mà tiêm nước thuốc của thuốc bào chế sinh vật. cô tin tưởng rằng bà nội Bác Danh có thể trị liệu triệt để bệnh của cô.
Nhưng mà cô không biết rằng, bệnh tình của cô, Chiến Hàn Quân sớm đã cùng bà nội Bác Danh thảo luận qua rồi. Bà nội nói, bệnh của Linh Trang, cơ nhân bệnh biến là do nguyên nhân gây ra, bệnh tâm lý là nhân tố bên ngoài, thuốc bào chế sinh vật chỉ có thể là nhân tố dẫn dụ tâm lí của cô, khiến cho cô kiên định rằng bản thân là một người khỏe mạnh, làm những việc khỏe mạnh.
Nếu như sau này sinh hoạt trôi chảy, có lẽ bệnh của cô sẽ không tái phát lại nữa, nhưng mà nếu như lại gặp phải sự tốn thương lớn, thì khó tránh khỏi sự tái phát lại.
Nói tóm lại, chính là tương lai như trước đây có biến số.
Thế nên Chiến Hàn Quân không thể để bản thân trở nên suy yếu được, bởi vì anh là chiếc ô bảo vệ Linh Trang, là hậu thuẫn kiên cường nhất của cô.
“Anh Quân, anh xem xem em hai ngày nay có phải sinh khí vô cùng đồi dào không. Bệnh của em thật sự tốt hơn rồi” Linh Trang liên tục nhấn mạnh.
Chiến Hàn Quân cười cười gật đầu: Linh Trang ngọt ngào cười rộ lên.
Chiến Hàn Quân nói: “Vậy thì kế tiếp đây, Tranh Linh em có dự định gì hay chưa?”
Linh Trang nói: “Trước khi em đi, đã cùng bà nội gấp rút đàm phán. Bà nội đã cho em rất nhiều đề nghị, bà nói nhân sinh khổ đoản, mỗi người trong chúng ta đều nên học cách sống vì bản thân mình, bà đề nghị em đi tìm một phần công việc yêu thích mà làm.
Cái ý tưởng này chợt nghe xong thì vô cùng ích kỷ, những mà nghĩ kĩ lại, thì lại tràn đầy triết lí. Chồng à, em quyết định đi ra ngoài tìm công việc, em muốn thực hiện giá trị xã hội của em, mà không phải là được anh nâng trong lòng bàn tay, mỗi ngày đều hưởng thụ thành quả lao động của mọi người. Em nên lợi dụng hai bàn tay của em, vì xã hội mà làm ra chút cống hiến đủ khả năng. Mới không uổng công một lần em đến với thế gian này”
Chiến Hàn Quân không muốn Linh Trang đi làm, nhưng mà lời nói cảnh cáo của bà nội Bác Danh vẫn văng vẳng bên tai” Linh Trang chỉ có công việc bận lu bu, thì con bé mới quên đi cảm giác lo nghĩ hậm hực. Thời gian quên đi càng lâu, thì đối với sự khôi phục của con bé mới càng có lợi.”
Chiến Hàn Quân chỉ có thể cất dấu đi tất cả những lo lắng, cười nói: “Vậy thì em muốn làm cái gì?”
Trên mặt Linh Trang lộ vẻ hoang mang: “Em lúc nhất thời nãy vẫn chưa nghĩ xong nữa”
Cô tràn đầy tự tin mà nói: “Nhưng mà, người mà anh tự tay bồi dưỡng, năng lực tuyệt vời, tìm một phần công việc chắc cũng sẽ không khó lắm đâu nhỉ”
Chiến Hàn Quân nhu hòa nhéo nhéo cái mũi của cô, sẳng giọng: “Mèo khen mèo dài đuôi, mẹ hát con khen hay”
Linh Trang che miệng ha ha cười lớn.
“Vậy thì đợi em nghĩ xong đi đã, rồi em nói với anh Quân nhé, anh sẽ giúp em sắp xếp”
Chiến Hàn Quân cưng chiều mà nị Linh Trang lắc đầu giống như cái trống lúc lắc vậy: “Không được, em muốn tự mình đi tìm công việc”
Chiến Hàn Quân phảng phất giống như là bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, cả người xuyên tim.
Linh Trang muốn thoát khỏi sự bảo vệ của anh, vậy thì làm sao mà được chứ?
“Linh Trang…chỗ làm việc đối với người mới thật sự vô cùng tàn khốc. Nếu như không có sự bảo vệ của anh, anh lo lắng rằng em sẽ bị tư bản nuốt đến không còn tí xương cốt nào.
mất” Chiến Hàn Quân Nghiêm Trực nói.
Linh Trang tinh nghịch cười nói: “Nhà tư bản lớn nhất Hà Nội đã ở chỗ này rồi, nhà tư bản muốn nuốt em đến tận xương tủy nhất cũng chính là ở đây, ngoài anh ra, ai còn có tâm tư đến tính kế với em chứ”
Chiến Hàn Quân há hốc mồm.
Linh Trang đại khái không biết bản thân mình đẹp bao nhiêu đâu, đối với đần ông có mị lực lớn đến cỡ nào. Nếu như cô dùng thân phận vợ của Thái tử gia để ra ngoài, Chiến Hàn Quân đương nhiên sẽ không lo lẳng có người có ý đồ với cô. Nhưng mà một khi cô mai danh ẩn tích đi, không biết sẽ có bao nhiêu người đàn ông ngấp nghé đến dung mạo của cô.
“Khục khục..” Chiến Hàn Quân bị sự phản nghịch của Linh Trang làm cho tức giận chết đi được.
Linh Trang cảnh giá rằng có vẻ khá là tàn nhãn khi làm thế với Chiến Hàn Quân khi anh đang bị ốm. Lập tức hạ thấp tư thái xuống, cười tủm tỉm nói: “Được rồi, nếu như anh thật sự không yên tâm cho em như thế, vậy thì âm thầm mà bảo vệ em đi, không cần đệ lộ thân phận của em ra, có được hay không?”
Chiến Hàn Quân im lặng liếc nhìn cô: “Sao nào, làm vợ của anh vô cùng mất mặt hả?”
Nghiêm Linh Trang nói: “Đương nhiên là không rồi. Có thể làm được vợ anh là đức mà mười tám đời tố tông nhà em tích được cho em. Em kiêu ngạo còn chưa hết đây này”
Chiến Hàn Quân mặt mày có nét cười, ngạo kiều nói: “Biết rõ là tốt rồi”
Linh Trang: ”..”
Thật đúng là không có chút khiêm tốn nào.
“Vậy thì tại sao còn muốn giấu diếm thân phận?” Chiến Hàn Quân chất vấn hỏi.
Bình luận facebook