Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-127
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 32: Chương 92
Dưới sự dẫn đường của nhân viên làm việc ở hiện trường, tự động rời đi
Cố Minh Lộ cầm cúp trên tay, trong lòng tự nhiên cũng hơi vui mừng, dọc theo đường đi vẫn cười cười nói nói với Kiều Tịch Hoàn
Đoàn người đi tới cổng trường học
Kiều Tịch Hoàn đột nhiên nói với Cố Diệu Kỳ và Tề Tuệ Phân, “Con mang Minh Lộ ra ngoài ăn cơm, khích lệ thằng bé một chút”
Cố Diệu Kỳ gật gật đầu, “Ừ, được, nhớ trở về sớm một chút”
“Đừng kéo dài quá lâu, Minh Lộ còn nhỏ, phải nghỉ ngơi sớm một chút” Tề Tuệ Phân cũng nói
Bây giờ Cố Minh Lộ cũng dần dần khiến cho bọn họ càng ngày càng để ý
Kiều Tịch Hoàn mỉm cười, “Con biết rõ”
“Vậy, Tử Thần thì sao?” Tề Tuệ Phân nhìn Cố Tử Thần trên xe lăn
“Anh ấy đương nhiên cũng đi cùng” Cố Tử Thần còn chưa kịp mở miệng, Kiều Tịch Hoàn đã cướp đáp lời
Cố Tử Thần nhẫn nhịn, vốn định nói gì đó, nhưng vẫn không nói gì, ngầm cho phép
“Vậy các con trở về sớm một chút, Tuệ Phân, chúng ta đi về trước” Cố Diệu Kỳ vội vàng nói
Là ảo giác của mình sao?
Cảm giác Cố Diệu Kỳ rất muốn để cho Cố Tử Thần tiếp xúc nhiều thế giới bên ngoài
Chân mày Kiều Tịch Hoàn nhếch lên, không muốn nghĩ sâu
Dù sao theo ý của cô, Cố Diệu Kỳ đối với Cố Tử Thần, tuyệt đối để ý hơn Cố Tử Hàn
Là đạo lý “Hoàng thượng” yêu con cả điển hình?!
Cô mỉm cười, đẩy Cố Tử Thần, nói với khỉ con bên cạnh, “Chúng ta đi bên này”
“Vâng” Khỉ con khéo léo đi bên cạnh Kiều Tịch Hoàn
Một nhà ba người ngồi trong xe do Vũ Đại lái
Khỉ con vẫn bị vây trong trạng thái hưng phấn, cả người hình như hơi không bình tĩnh được
Kiều Tịch Hoàn khó có được thấy khỉ con vui vẻ như vậy, khóe miệng không tự chủ nhếch ra nụ cười nhạt
Khỉ con nhìn cúp đã lâu, thận trọng đặt trên chỗ ngồi, nói với Vũ Đại đang lái xe, “Dì Vũ Đại, hôm nay dì có nhìn con biểu diễn không, con vừa nhận được phần thưởng đó”
Vũ Đại ngây ngốc, tròng mắt khẽ chuyển, “Thấy được, trên hành lang”
“Có thật không?” Khỉ con kích động hỏi
“Ừ, thật” Vũ Đại gật đầu, “Con biểu diễn rất tốt”
“Ha ha” Khỉ con lại bắt đầu hơi xấu hổ
Rõ ràng chính là đứa bé, rõ ràng chính là muốn được người lớn tán thành, sau khi lấy được khen ngợi, lại không tự chủ được mà xấu hổ
Kiều Tịch Hoàn không nhịn được cười một tiếng, tròng mắt cũng khó hiểu nhìn Vũ Đại
Vũ Đại để ý khỉ con khác thường
Điều này khiến cho cô Không hiểu sao hơi có vẻ không nói ra được
Cô hơi đảo mắt, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Cố Tử Thần ngồi hàng ghế sau
Khoảnh khắc kia, hình như tròng mắt Cố Tử Thần cũng đang nhìn cô
Hai người bốn mắt nhìn nhau
Một hồi lâu, Kiều Tịch Hoàn chợt hồi hồn
Cảm giác Cố Tử Thần có thể nhìn thấy rõ đầy đủ mọi thứ trong mắt cô, bao gồm ý tưởng trong đáy lòng cô
Khẽ siết chặt ngón tay
Người đàn ông nảy, rốt cuộc là thần thánh phương nào?!
Xe một đường đến nơi, Kiều Tịch Hoàn nói với Vũ Đại, “Cùng nhau ăn cơm đi”
Ánh mắt Vũ Đại rõ ràng liếc về phía Cố Tử Thần, sau đó lắc đầu một cái, “Hôm nay không được, tôi có chút chuyện, tối nay mọi người ăn xong rồi gọi điện thoại cho tôi, tôi tới đón mọi người”
Kiều Tịch Hoàn cũng không gượng ép, “Được”
Một nhà ba người xuống xe, Kiều Tịch Hoàn đẩy Cố Tử Thần đi vào nhà hàng nước Pháp xa hoa
Khỉ con vẫn đi bên cạnh bọn họ
Hễ ở một hoàn cảnh không quá quen thuộc, khỉ con cũng sẽ tỏ vẻ tương đối gò bó
Điểm tính tình này, không phải chỉ trong chốc lát có thể thay đổi được
Ba người chọn một vị trí gần cửa sổ, chọn món ăn xong
Khỉ con quy củ ngồi trước bàn ăn, không nói một câu
Kiều Tịch Hoàn sờ đầu khỉ con, hỏi, “Trước kia cha có dẫn con đến đây ăn cơm không?”
Khỉ con lắc đầu, “Không có”
Kiều Tịch Hoàn ngẩng đầu liếc nhìn Cố Tử Thần
Cố Tử Thần tỏ vẻ bình tĩnh
“Cha con thật xấu đúng không?” Kiều Tịch Hoàn nói
Khỉ con nhất thời không nói
Kiều Tịch Hoàn nhịn cười, “Cha con thật xấu”
Lần này dùng giọng nói khẳng định
“Cha chỉ là”
“Về sau cha sẽ cố gắng bớt chút thời gian cùng hai người” Cố Tử Thần đột nhiên nói
Cùng hai người
Không phải cùng một người
Không khỏi, trong lòng chảy xuôi một
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Dưới sự dẫn đường của nhân viên làm việc ở hiện trường, tự động rời đi
Cố Minh Lộ cầm cúp trên tay, trong lòng tự nhiên cũng hơi vui mừng, dọc theo đường đi vẫn cười cười nói nói với Kiều Tịch Hoàn
Đoàn người đi tới cổng trường học
Kiều Tịch Hoàn đột nhiên nói với Cố Diệu Kỳ và Tề Tuệ Phân, “Con mang Minh Lộ ra ngoài ăn cơm, khích lệ thằng bé một chút”
Cố Diệu Kỳ gật gật đầu, “Ừ, được, nhớ trở về sớm một chút”
“Đừng kéo dài quá lâu, Minh Lộ còn nhỏ, phải nghỉ ngơi sớm một chút” Tề Tuệ Phân cũng nói
Bây giờ Cố Minh Lộ cũng dần dần khiến cho bọn họ càng ngày càng để ý
Kiều Tịch Hoàn mỉm cười, “Con biết rõ”
“Vậy, Tử Thần thì sao?” Tề Tuệ Phân nhìn Cố Tử Thần trên xe lăn
“Anh ấy đương nhiên cũng đi cùng” Cố Tử Thần còn chưa kịp mở miệng, Kiều Tịch Hoàn đã cướp đáp lời
Cố Tử Thần nhẫn nhịn, vốn định nói gì đó, nhưng vẫn không nói gì, ngầm cho phép
“Vậy các con trở về sớm một chút, Tuệ Phân, chúng ta đi về trước” Cố Diệu Kỳ vội vàng nói
Là ảo giác của mình sao?
Cảm giác Cố Diệu Kỳ rất muốn để cho Cố Tử Thần tiếp xúc nhiều thế giới bên ngoài
Chân mày Kiều Tịch Hoàn nhếch lên, không muốn nghĩ sâu
Dù sao theo ý của cô, Cố Diệu Kỳ đối với Cố Tử Thần, tuyệt đối để ý hơn Cố Tử Hàn
Là đạo lý “Hoàng thượng” yêu con cả điển hình?!
Cô mỉm cười, đẩy Cố Tử Thần, nói với khỉ con bên cạnh, “Chúng ta đi bên này”
“Vâng” Khỉ con khéo léo đi bên cạnh Kiều Tịch Hoàn
Một nhà ba người ngồi trong xe do Vũ Đại lái
Khỉ con vẫn bị vây trong trạng thái hưng phấn, cả người hình như hơi không bình tĩnh được
Kiều Tịch Hoàn khó có được thấy khỉ con vui vẻ như vậy, khóe miệng không tự chủ nhếch ra nụ cười nhạt
Khỉ con nhìn cúp đã lâu, thận trọng đặt trên chỗ ngồi, nói với Vũ Đại đang lái xe, “Dì Vũ Đại, hôm nay dì có nhìn con biểu diễn không, con vừa nhận được phần thưởng đó”
Vũ Đại ngây ngốc, tròng mắt khẽ chuyển, “Thấy được, trên hành lang”
“Có thật không?” Khỉ con kích động hỏi
“Ừ, thật” Vũ Đại gật đầu, “Con biểu diễn rất tốt”
“Ha ha” Khỉ con lại bắt đầu hơi xấu hổ
Rõ ràng chính là đứa bé, rõ ràng chính là muốn được người lớn tán thành, sau khi lấy được khen ngợi, lại không tự chủ được mà xấu hổ
Kiều Tịch Hoàn không nhịn được cười một tiếng, tròng mắt cũng khó hiểu nhìn Vũ Đại
Vũ Đại để ý khỉ con khác thường
Điều này khiến cho cô Không hiểu sao hơi có vẻ không nói ra được
Cô hơi đảo mắt, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Cố Tử Thần ngồi hàng ghế sau
Khoảnh khắc kia, hình như tròng mắt Cố Tử Thần cũng đang nhìn cô
Hai người bốn mắt nhìn nhau
Một hồi lâu, Kiều Tịch Hoàn chợt hồi hồn
Cảm giác Cố Tử Thần có thể nhìn thấy rõ đầy đủ mọi thứ trong mắt cô, bao gồm ý tưởng trong đáy lòng cô
Khẽ siết chặt ngón tay
Người đàn ông nảy, rốt cuộc là thần thánh phương nào?!
Xe một đường đến nơi, Kiều Tịch Hoàn nói với Vũ Đại, “Cùng nhau ăn cơm đi”
Ánh mắt Vũ Đại rõ ràng liếc về phía Cố Tử Thần, sau đó lắc đầu một cái, “Hôm nay không được, tôi có chút chuyện, tối nay mọi người ăn xong rồi gọi điện thoại cho tôi, tôi tới đón mọi người”
Kiều Tịch Hoàn cũng không gượng ép, “Được”
Một nhà ba người xuống xe, Kiều Tịch Hoàn đẩy Cố Tử Thần đi vào nhà hàng nước Pháp xa hoa
Khỉ con vẫn đi bên cạnh bọn họ
Hễ ở một hoàn cảnh không quá quen thuộc, khỉ con cũng sẽ tỏ vẻ tương đối gò bó
Điểm tính tình này, không phải chỉ trong chốc lát có thể thay đổi được
Ba người chọn một vị trí gần cửa sổ, chọn món ăn xong
Khỉ con quy củ ngồi trước bàn ăn, không nói một câu
Kiều Tịch Hoàn sờ đầu khỉ con, hỏi, “Trước kia cha có dẫn con đến đây ăn cơm không?”
Khỉ con lắc đầu, “Không có”
Kiều Tịch Hoàn ngẩng đầu liếc nhìn Cố Tử Thần
Cố Tử Thần tỏ vẻ bình tĩnh
“Cha con thật xấu đúng không?” Kiều Tịch Hoàn nói
Khỉ con nhất thời không nói
Kiều Tịch Hoàn nhịn cười, “Cha con thật xấu”
Lần này dùng giọng nói khẳng định
“Cha chỉ là”
“Về sau cha sẽ cố gắng bớt chút thời gian cùng hai người” Cố Tử Thần đột nhiên nói
Cùng hai người
Không phải cùng một người
Không khỏi, trong lòng chảy xuôi một
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook