Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-129
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 34: Chương 10
"Dù sao thì anh cũng đã quen ăn nước miếng của em” Lời nói của Cố Tử Thần lạnh nhạt vang lên ở trong phòng ăn yên tĩnh
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, nhìn anh đang cắt nhỏ miếng thịt bò ra một cách rất tự nhiên, rồi ưu nhã ăn từng miếng từng miếng một
Rõ ràng không phải là hành động gì quá mức thân mật, nhưng mà không hiểu sao một giây kia lại khiến cho gò má của Kiều Tịch Hoàn nóng bừng lên [email protected]*dyan(lee^qudonnn)
Cô có chút không biết phải làm thế nào nên lấy tay lên che mặt của mình
Cảm giác như vậy thật sự khiến cho cô không biết phải làm sao
Cố Tử Thần cúi đầu ăn bò bít tết, rồi ngước mắt lên nhìn Kiều Tịch Hoàn, khóe miệng khẽ bĩu môi một cái
Hai người yên lặng không nói gì, nhưng mà trong không khí lại có một cảm giác khác biệt
Thời gian ăn bữa tối cũng không lâu
Cân nhắc thời gian ngủ nghỉ và học tập của Khỉ con, sau khi cơm nước xong, một nhà ba người liền ngồi lên xe để cho Vũ Đại lái xe về thẳng đại viện nhà họ Cố
Trong nhà rất yên tĩnh
Ba người trở về đều rất cẩn thận
Cố Tử Thần thì trực tiếp đi về phía thang máy riêng của anh, Kiều Tịch Hoàn thì cảm thấy hơi khát, nên tự mình đi rót một ly nước uống, Khỉ con cũng rất vui mừng đi về phía phòng của mình Hôm nay đối với bé là một ngày rất vui vẻ, chưa bao giờ bé được thể hiện mình ở trước mặt của nhiều người như vậy, đột nhiên được phần thưởng lớn như vậy, đây là lần đầu tiên ba mẹ dẫn bé đi ra ngoài ăn cơm, bé thật sự rất dễ dàng thỏa mãn
Bé cầm cái cúp giải thưởng của mình, cố gắng tận lực khống chế bước chân của mình, thận trọng đi lên cầu thang
Bé luôn để ý tới cảm nhận của người khác, nên cố gắng không để cho bước chân của mình phát ra tiếng động gì để ảnh hưởng tới giấc ngủ của người trong nhà
Bé bước từng bước, lúc đi gần tới vị trí trên cùng của cầu thang đột nhiên dừng bước chân lại Die enda anl eequ uyd onn
Bé nhìn thấy Cố Minh Lý đang đứng ở cửa cầu thang, chống nạnh với cơn tức giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào bé
“Cố Minh Lộ” Cố Minh Lý gọi tên của bé, sắc mặt vô cùng không vui
“Ừ” Cố Minh Lộ nhìn cậu ta, luôn luôn bị Cố Minh Lý bắt nạt nên lúc Cố Minh Lộ nhìn về phía cậu ta, dù sao vẫn cảm thấy sợ hãi
“Hôm nay mày làm ra chuyện tốt, hại tao bị ba tao chửi một trận! Bồi thường tao như thế nào đây” Cố Minh Lý hung hăng nói
Cố Minh Lộ nhìn cậu ta, căn cắn môi, “Anh không làm gì cả, tại sao anh phải bồi thường chứ?”
“Hừ, mày còn nói mình không làm gì cả, tại sao mày lại muốn đi biểu diễn tiết mục rách nát đó, tại sao lại được nhận phần thưởng Những thứ kia vốn đều là của tao mà, bây giờ đã bị mày đoạt rồi, mày còn nói không phải bồi thường tao sao? !” Cố Minh Lý già mồm át lẽ phải
Cố Minh Lộ cúi đầu, những ngón tay cầm cúp đan xen vào nhau, có chút không biết làm sao
“Tao rất ghét mày mày mau đưa cúp cho tao” Cố Minh Lý nói, rồi nhào tới giành cúp của Cố Minh Lộ
“Không được” Cố Minh Lộ bảo vệ cúp ở trong lòng, rất cố chấp, “Cái này là anh và mẹ anh cùng nhau giành được, không thể để nhường cho em được”
“Thằng nhóc thúi này, mày lại dám phản kháng lại tao!” Dường như Cố Minh Lý không thể chịu được, đã quen thói bắt nạt Cố Minh Lộ, quen thói muốn giành giật thứ gì của Cố Minh Lộ đều rất dễ dàng, bây giờ đột nhiên Cố Minh Lộ lại từ chối như vậy nên nhất thời nổi trận lôi đình, uy hiếp nói, “Mày mà không đưa cho tao, cũng đừng trách tao phải ra tay”
Cố Minh Lộ ôm chặt ở trong lòng, không ngừng lặp lại, “Cái khác anh đều có thể cho em, nhưng mà cái này thì không thể Đây là phần thưởng anh và mẹ cùng nhau giành được ”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
"Dù sao thì anh cũng đã quen ăn nước miếng của em” Lời nói của Cố Tử Thần lạnh nhạt vang lên ở trong phòng ăn yên tĩnh
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, nhìn anh đang cắt nhỏ miếng thịt bò ra một cách rất tự nhiên, rồi ưu nhã ăn từng miếng từng miếng một
Rõ ràng không phải là hành động gì quá mức thân mật, nhưng mà không hiểu sao một giây kia lại khiến cho gò má của Kiều Tịch Hoàn nóng bừng lên [email protected]*dyan(lee^qudonnn)
Cô có chút không biết phải làm thế nào nên lấy tay lên che mặt của mình
Cảm giác như vậy thật sự khiến cho cô không biết phải làm sao
Cố Tử Thần cúi đầu ăn bò bít tết, rồi ngước mắt lên nhìn Kiều Tịch Hoàn, khóe miệng khẽ bĩu môi một cái
Hai người yên lặng không nói gì, nhưng mà trong không khí lại có một cảm giác khác biệt
Thời gian ăn bữa tối cũng không lâu
Cân nhắc thời gian ngủ nghỉ và học tập của Khỉ con, sau khi cơm nước xong, một nhà ba người liền ngồi lên xe để cho Vũ Đại lái xe về thẳng đại viện nhà họ Cố
Trong nhà rất yên tĩnh
Ba người trở về đều rất cẩn thận
Cố Tử Thần thì trực tiếp đi về phía thang máy riêng của anh, Kiều Tịch Hoàn thì cảm thấy hơi khát, nên tự mình đi rót một ly nước uống, Khỉ con cũng rất vui mừng đi về phía phòng của mình Hôm nay đối với bé là một ngày rất vui vẻ, chưa bao giờ bé được thể hiện mình ở trước mặt của nhiều người như vậy, đột nhiên được phần thưởng lớn như vậy, đây là lần đầu tiên ba mẹ dẫn bé đi ra ngoài ăn cơm, bé thật sự rất dễ dàng thỏa mãn
Bé cầm cái cúp giải thưởng của mình, cố gắng tận lực khống chế bước chân của mình, thận trọng đi lên cầu thang
Bé luôn để ý tới cảm nhận của người khác, nên cố gắng không để cho bước chân của mình phát ra tiếng động gì để ảnh hưởng tới giấc ngủ của người trong nhà
Bé bước từng bước, lúc đi gần tới vị trí trên cùng của cầu thang đột nhiên dừng bước chân lại Die enda anl eequ uyd onn
Bé nhìn thấy Cố Minh Lý đang đứng ở cửa cầu thang, chống nạnh với cơn tức giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào bé
“Cố Minh Lộ” Cố Minh Lý gọi tên của bé, sắc mặt vô cùng không vui
“Ừ” Cố Minh Lộ nhìn cậu ta, luôn luôn bị Cố Minh Lý bắt nạt nên lúc Cố Minh Lộ nhìn về phía cậu ta, dù sao vẫn cảm thấy sợ hãi
“Hôm nay mày làm ra chuyện tốt, hại tao bị ba tao chửi một trận! Bồi thường tao như thế nào đây” Cố Minh Lý hung hăng nói
Cố Minh Lộ nhìn cậu ta, căn cắn môi, “Anh không làm gì cả, tại sao anh phải bồi thường chứ?”
“Hừ, mày còn nói mình không làm gì cả, tại sao mày lại muốn đi biểu diễn tiết mục rách nát đó, tại sao lại được nhận phần thưởng Những thứ kia vốn đều là của tao mà, bây giờ đã bị mày đoạt rồi, mày còn nói không phải bồi thường tao sao? !” Cố Minh Lý già mồm át lẽ phải
Cố Minh Lộ cúi đầu, những ngón tay cầm cúp đan xen vào nhau, có chút không biết làm sao
“Tao rất ghét mày mày mau đưa cúp cho tao” Cố Minh Lý nói, rồi nhào tới giành cúp của Cố Minh Lộ
“Không được” Cố Minh Lộ bảo vệ cúp ở trong lòng, rất cố chấp, “Cái này là anh và mẹ anh cùng nhau giành được, không thể để nhường cho em được”
“Thằng nhóc thúi này, mày lại dám phản kháng lại tao!” Dường như Cố Minh Lý không thể chịu được, đã quen thói bắt nạt Cố Minh Lộ, quen thói muốn giành giật thứ gì của Cố Minh Lộ đều rất dễ dàng, bây giờ đột nhiên Cố Minh Lộ lại từ chối như vậy nên nhất thời nổi trận lôi đình, uy hiếp nói, “Mày mà không đưa cho tao, cũng đừng trách tao phải ra tay”
Cố Minh Lộ ôm chặt ở trong lòng, không ngừng lặp lại, “Cái khác anh đều có thể cho em, nhưng mà cái này thì không thể Đây là phần thưởng anh và mẹ cùng nhau giành được ”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook