Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 104
Trần Uyển Như giương môi, cười cười, cũng không nói chuyện, Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như không nói gì, cô cũng không có hé răng, hai người vẫn trầm mặc uống cháo.
Sau khi ăn xong, Lăng Mạt Mạt đứng dậy muốn dọn dẹp, Trần Uyển Như chỉ chỉ bồn rửa bát ở một bên: “Đặt ở chỗ này đi, không cần rửa, một lát nữa trợ lý sẽ tới dọn dẹp.”
Nói xong, Trần Uyển Như liền đứng dậy, đi ra ngoài.
Khi Lăng Mạt Mạt đi ra ngoài, đèn trong phòng tắm sáng lên, bên trong có tiếng nước truyền ra.
Trần Uyển Như ở nhà trọ, diện tích không tính quá lớn, hơn nữa dựa theo trình độ nổi tiếng của Trần Uyển Như mà nói, lượng tiêu thụ một cuốn album của chị ấy cũng đủ để chị ấy cả đời chơi đùa, nhưng tại sao chị ấy lại ở đây?
Hơn nữa Trần Uyển Như không phải đã kết hôn sao?
Sao không nhìn thấy chồng của chị ấy?
Ngay lúc Lăng Mạt Mạt miên man suy nghĩ, cửa phòng tắm lập tức bị mở ra, thân thể Trần Uyển Như trần truồng đi ra.
Lăng Mạt Mạt nhìn thoáng qua, nhịn không được có chút mặt đỏ, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng thân thể không che đậy như vậy, thế nào một chút cũng không kiêng dè.
Trần Uyển Như nhìn lướt qua Lăng Mạt Mạt, cũng không có nói, chỉ từ một bên cầm kem dưỡng da, ở trên người xoa loạn.
Phía sau lưng cô với không tới, thì kêu Lăng Mạt Mạt giúp một tay.
Lăng Mạt Mạt nhận kem dưỡng da, ở trên lưng Trần Uyển Như xoa một lần.
Lúc này Trần Uyển Như trần trụi mới lại đi vào phòng ngủ, khi ra ngoài, đã mặc nội y, bên ngoài tùy tiện quấn một chiếc áo tơ tằm, chân vẫn đi trần như cũ, lại lười biếng đi đến trên ghế sofa, ngồi xuống, sau đó nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt, trực tiếp mở miệng: “Nói đi, cần tôi giúp việc gì.”
Lăng Mạt Mạt hơi sững sờ, lúc ban đầu, cô là có ý khác mới tiếp cận Trần Uyển như, nhưng chân chính suy nghĩ, cô cảm thấy Trần Uyển Như thật có thêm vài phần sức quyến rũ khác, làm cho cô nảy sinh ấn tượng tốt, suy nghĩ xuất ra từ đấy lòng, ý tưởng lúc ban đầu cũng hoàn toàn bỏ đi.
Bây giờ Trần Uyển Như lại gọn gàng dứt khoát mở miệng hỏi như vậy, ngược lại làm cho Lăng Mạt Mạt có chút xấu hổ, nhất thời, không biết mở miệng như thế nào.
Trần Uyển Như lại nở nụ cười, vẫn dáng vẻ lười biếng như cũ: “Không sao, cô có cái gì thì nói cái đó.”
“Huống chi, tôi không thích nợ nhân tình của người khác, cho nên, cô muốn tôi giúp cô như thế nào, thì trực tiếp mở miệng đi.”
Dừng một chút, Trần Uyển Như tiếp tục bổ sung một câu.
“Tôi không thích người mắc cỡ ngại ngùng, dài dòng.”
Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như nói rõ ràng như vậy, đơn giản cũng trực tiếp mở miệng: “Chị Trần, chị với thầy giáo đã quen biết mười năm, xem như bạn cũ, cuộc thi lần trước, em làm mất mặt mũi của anh, không biết chị Trần có thể giúp em đi khuyên nhủ thầy giáo được không, đừng làm cho anh ấy tức giận.”
Khóe miệng Trần Uyển Như nhếch lên, từ trên sofa đi đến gần, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, hiện lên một nụ cười lạnh, tự giễu mở miệng: “Lý Tình Thâm? Cô quá đề cao tôi, tôi đâu có bản lĩnh đi khuyên nhủ anh ta?”
Lăng Mạt Mạt thật không ngờ vẻ mặt Trần Uyển Như sẽ như vậy, nhịn không được nhíu mày.
Trần Uyển Như vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt như cũ, khóe môi cười lạnh dần dần thu trở về, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt: “Nếu anh ấy không muốn mất mặt, tự nhiên sẽ không cho người ta có cơ hội bỏ người của anh ấy!”
Trong lòng Lăng Mạt Mạt run lên, nâng mắt nhìn về phía Trần Uyển Như, không biết mình suy nghĩ nhiều, hay là ảo giác, cô cảm thấy trong lời nói Trần Uyển Như cất giấu ý tứ khác.
Sau khi ăn xong, Lăng Mạt Mạt đứng dậy muốn dọn dẹp, Trần Uyển Như chỉ chỉ bồn rửa bát ở một bên: “Đặt ở chỗ này đi, không cần rửa, một lát nữa trợ lý sẽ tới dọn dẹp.”
Nói xong, Trần Uyển Như liền đứng dậy, đi ra ngoài.
Khi Lăng Mạt Mạt đi ra ngoài, đèn trong phòng tắm sáng lên, bên trong có tiếng nước truyền ra.
Trần Uyển Như ở nhà trọ, diện tích không tính quá lớn, hơn nữa dựa theo trình độ nổi tiếng của Trần Uyển Như mà nói, lượng tiêu thụ một cuốn album của chị ấy cũng đủ để chị ấy cả đời chơi đùa, nhưng tại sao chị ấy lại ở đây?
Hơn nữa Trần Uyển Như không phải đã kết hôn sao?
Sao không nhìn thấy chồng của chị ấy?
Ngay lúc Lăng Mạt Mạt miên man suy nghĩ, cửa phòng tắm lập tức bị mở ra, thân thể Trần Uyển Như trần truồng đi ra.
Lăng Mạt Mạt nhìn thoáng qua, nhịn không được có chút mặt đỏ, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng thân thể không che đậy như vậy, thế nào một chút cũng không kiêng dè.
Trần Uyển Như nhìn lướt qua Lăng Mạt Mạt, cũng không có nói, chỉ từ một bên cầm kem dưỡng da, ở trên người xoa loạn.
Phía sau lưng cô với không tới, thì kêu Lăng Mạt Mạt giúp một tay.
Lăng Mạt Mạt nhận kem dưỡng da, ở trên lưng Trần Uyển Như xoa một lần.
Lúc này Trần Uyển Như trần trụi mới lại đi vào phòng ngủ, khi ra ngoài, đã mặc nội y, bên ngoài tùy tiện quấn một chiếc áo tơ tằm, chân vẫn đi trần như cũ, lại lười biếng đi đến trên ghế sofa, ngồi xuống, sau đó nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt, trực tiếp mở miệng: “Nói đi, cần tôi giúp việc gì.”
Lăng Mạt Mạt hơi sững sờ, lúc ban đầu, cô là có ý khác mới tiếp cận Trần Uyển như, nhưng chân chính suy nghĩ, cô cảm thấy Trần Uyển Như thật có thêm vài phần sức quyến rũ khác, làm cho cô nảy sinh ấn tượng tốt, suy nghĩ xuất ra từ đấy lòng, ý tưởng lúc ban đầu cũng hoàn toàn bỏ đi.
Bây giờ Trần Uyển Như lại gọn gàng dứt khoát mở miệng hỏi như vậy, ngược lại làm cho Lăng Mạt Mạt có chút xấu hổ, nhất thời, không biết mở miệng như thế nào.
Trần Uyển Như lại nở nụ cười, vẫn dáng vẻ lười biếng như cũ: “Không sao, cô có cái gì thì nói cái đó.”
“Huống chi, tôi không thích nợ nhân tình của người khác, cho nên, cô muốn tôi giúp cô như thế nào, thì trực tiếp mở miệng đi.”
Dừng một chút, Trần Uyển Như tiếp tục bổ sung một câu.
“Tôi không thích người mắc cỡ ngại ngùng, dài dòng.”
Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như nói rõ ràng như vậy, đơn giản cũng trực tiếp mở miệng: “Chị Trần, chị với thầy giáo đã quen biết mười năm, xem như bạn cũ, cuộc thi lần trước, em làm mất mặt mũi của anh, không biết chị Trần có thể giúp em đi khuyên nhủ thầy giáo được không, đừng làm cho anh ấy tức giận.”
Khóe miệng Trần Uyển Như nhếch lên, từ trên sofa đi đến gần, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, hiện lên một nụ cười lạnh, tự giễu mở miệng: “Lý Tình Thâm? Cô quá đề cao tôi, tôi đâu có bản lĩnh đi khuyên nhủ anh ta?”
Lăng Mạt Mạt thật không ngờ vẻ mặt Trần Uyển Như sẽ như vậy, nhịn không được nhíu mày.
Trần Uyển Như vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt như cũ, khóe môi cười lạnh dần dần thu trở về, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt: “Nếu anh ấy không muốn mất mặt, tự nhiên sẽ không cho người ta có cơ hội bỏ người của anh ấy!”
Trong lòng Lăng Mạt Mạt run lên, nâng mắt nhìn về phía Trần Uyển Như, không biết mình suy nghĩ nhiều, hay là ảo giác, cô cảm thấy trong lời nói Trần Uyển Như cất giấu ý tứ khác.
Bình luận facebook