Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 271: Hỏi thẳng trọng điểm đi!
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng đứng lên, hắn nhìn phía xa, ở đó có một màn ánh sáng!
Đến rồi!
Nam Châu!
Ta về rồi!
Rất nhanh, Diệp Quân đã xuyên qua màn ánh sáng, tới trong một trận pháp dịch chuyển!
Căn cứ dịch chuyển của Tiên Bảo Các!
Diệp Quân vừa xuất hiện, một ông lão đã đến trước mặt hắn, ông lão nhìn Diệp Quân rồi ngẩn người ra, sau đó kinh ngạc nói: "Ngươi là Diệp Quân!"
Diệp Quân gật đầu.
Sắc mặt ông lão bỗng trở nên nghiêm trọng!
Ông ta là người của Tiên Bảo Các, đương nhiên biết được rất nhiều chuyện, lúc Diệp Quân gật đầu, ông ta bỗng trở nên cảnh giác hẳn!
Diệp Quân không để ý tới ông ta, ngự kiếm biến mất!
Diệp Quân không trở về thành Hoang Cổ mà tới phía sau thành Hoang Cổ, ở đó có một ngọn núi lớn. Nhìn ngọn núi đó, Diệp Quân phất tay áo, một thanh phi kiếm bay ra!
Vù!
Một đạo kiếm quang dài trăm trượng giáng từ trên trời xuống.
Ầm!
Ngọn núi lớn đó bị bổ làm hai!
Thấy cảnh này, Diệp Quân cười ngốc một tiếng, sau đó quay người rời đi!
Tiểu Tháp: "..."
Một lát sau, Diệp Quân đã tới trước cổng thành Hoang Cổ, nhìn thành Hoang Cổ trước mắt, Diệp Quân khẽ cười!
Mọi thứ quen thuộc!
Lúc này, một chàng trai trước cổng thành bỗng gọi: "Diệp... Diệp Quân?"
Diệp Quân nhìn chàng trai đó, cười hỏi: "Huynh biết ta sao?"
"Diệp Quân!"
Chàng trai đó rất kích động, y quay người chạy đi, vừa chạy vừa hét như điên: "Diệp Quân về rồi! Diệp Quân về rồi!"
Trong giây lát, cả thành chấn động, thế là vô số người chạy ra phía cổng thành!
Thấy tình thế này, Diệp Quân ngỡ ngàng.
Những người chạy đến đều mang tâm trạng phấn khởi và kích động!
Lúc trước, sau khi Diệp Quân đoạt được hạng nhất trong cuộc tỷ võ, cả thành Nam Châu đã chấn động, có thể nói Diệp Quân là anh hùng của cả Nam Châu!
Nghìn năm qua...
Nam Châu vẫn luôn đứng bét, người ta đã nhịn nhục cả nghìn năm qua rồi!
Bây giờ, Diệp Quân giành được hạng nhất, cuối cùng Nam Châu cũng đã được hả hê!
Mà những thiên tài trẻ tuổi từ Nam Châu đi ra ngoài cũng nhờ đó mà có thể diện hơn.
Hạng nhất cuộc tỷ võ!
Đó không chỉ là vinh quang của mình Diệp Quân, càng là vinh quang của cả Nam Châu. Đặc biệt là bây giờ, người ở khắp thành Nam Châu đều xem Diệp Quân như một vị thần.
"Diệp Quân!"
Vô số người đồng thanh hô lên.
Nhìn mọi người, Diệp Quân khẽ cười, hắn bỗng động thần niệm, ngự kiếm bay lên trời, xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ rồi tiêu sái rời đi trong ánh nhìn ngưỡng mộ và chấn động của mọi người!
Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng cười nói: "Nói cho cùng thì vẫn còn là một cậu thiếu niên, hơi xốc nổi!"
Rất nhanh, Diệp Quân tới gia tộc họ Diệp, lúc này tất cả người trong gia tộc đều đã tập trung trước cửa.
Người dẫn đầu chính là Diệp Tiêu!
Thấy Diệp Quân về, tất cả mọi người trong gia tộc họ Diệp đều hứng khởi.
Diệp Tiêu cũng nở nụ cười xán lạn.
Kiếm Đế!
Tuy Nam Châu lạc hậu nhưng vì thư viện và Tiên Bảo Các nên một vài chuyện đã được truyền tới nơi đây!
Ví như chuyện Diệp Quân là một Kiếm Đế!
Mấy người Diệp Tiêu đương nhiên vui mừng khôn xiết. Kiếm Đế, nhà họ Diệp lại xuất hiện một vị Kiếm Đế cơ đấy, tổ tiên của nhà họ Diệp thật sự có thể an lòng yên nghỉ rồi!
Tuy Diệp Quân không phải là con cháu của nhà họ Diệp nhưng trong mắt người nhà họ Diệp, Diệp Quân chính là người nhà họ Diệp!
Diệp Quân bước nhanh tới trước mặt Diệp Tiêu, hắn khẽ hành lễ: "Tộc trưởng!"
Diệp Tiêu bỗng chộp lấy tay Diệp Quân rồi kéo hắn đi vào trong gia tộc họ Diệp, mọi người lần lượt nhường đường.
Diệp Tiêu dẫn Diệp Quân thẳng tới nhà thờ tổ nhà họ Diệp, những người khác thì đứng bên ngoài chờ.
Diệp Tiêu đốt một nén hương, sau đó quay người nhìn Diệp Quân: "Bây giờ ta tuyên bố, con chính là tộc trưởng gia tộc họ Diệp!"
Tộc trưởng!
Nghe thế, Diệp Quân sững sờ, vội nói: "Tộc trưởng..."
Diệp Tiêu lắc đầu: "Ta biết ý của con, cũng biết con không có thời gian quản lý nhà họ Diệp, con yên tâm, ta sẽ tiếp tục quản lý chuyện nhà họ Diệp, con cứ yên tâm làm chuyện của mình là được".
Diệp Quân trầm giọng nói: "Tộc trưởng, chuyện này hơi phức tạp!"
Bây giờ hắn không thể nào làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp được, nếu làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp, rất có thể hắn sẽ hại chết nhà họ Diệp.
Nghe Diệp Quân nói, Diệp Tiêu khẽ hỏi: "Vì vài nguyên nhân bên ngoài à?"
Diệp Quân gật đầu: "Tộc trưởng, chuyện này tạm thời không vội!"
Sau một thoáng im lặng, Diệp Tiêu gật đầu: "Nghe theo con cả!"
Diệp Quân chợt thở phào.
Hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Tiêu: "Tộc trưởng, trong nhẫn không gian có một nghìn vạn kim tinh và vài xác Chân Long, ngoài ra còn có một số bảo vật, ngài giữ lại chia cho các đệ tử trong tộc".
Diệp Tiêu không từ chối, ông cất nhẫn không gian rồi nhìn Diệp Quân: "Bao giờ con đi?"
Diệp Quân: "Sắp rồi ạ!"
Diệp Tiêu sửng sốt: "Vội vậy sao?"
Diệp Quân gật đầu.
Hắn không thể ở lại gia tộc họ Diệp lâu, tránh làm liên lụy gia tộc họ Diệp!
Ngoài ra, còn ba tháng nữa sẽ tới trận chiến với người mang thiên mệnh, bây giờ hắn buộc phải tìm nơi tu luyện, rõ ràng ở Nam Châu không có nơi này.
Phải tới Huyền tháp ở Huyền Giới!
Nhưng Tiên Bảo Các quản lý Huyền Giới, hắn cũng không chắc mình có thể vào được đó bằng cách nào khác hay không!
Tóm lại, cứ thử xem thế nào!
Nếu thật sự không được thì chỉ còn cách giở thói lưu manh thôi!
Diệp Tiêu khẽ nói: "Ở lại một đêm rồi hẵng đi!"
Diệp Quân do dự một lát rồi gật đầu: "Vâng!"
Lúc này, Diệp Tiêu bỗng nói: "Lấy tộc phổ lên đây!"
Trong sự chứng kiến của mọi người, Nhị trưởng lão vội dâng tộc phổ của gia tộc họ Diệp lên, Diệp Tiêu mở ra, xem một hồi lâu ông mới tìm thấy tên Diệp Quân, sau đó ông gạch tên Diệp Quân trong sự ngỡ ngàng của mọi người!
Mặt Diệp Quân biến sắc: "Tộc trưởng!"
Lúc này, Nhị trưởng lão lại lấy ra một quyển tộc phổ mới, Đại trưởng lão mở ra, bên trong toàn là giấy trắng.
Diệp Tiêu vung bút, viết lên hàng đầu tiên của mục đầu tiên: Diệp Quân!
Làm lại một quyển tộc phổ mới sao?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Diệp Tiêu giơ quyển tộc phổ trong tay lên, bình thản nói: "Từ hôm nay, nhà họ Diệp ta sẽ lấy quyển tộc phổ này làm quyển chính!"
Diệp Quân: "..."
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Ngầu đét! Cha với ông nội hắn còn không có được đãi ngộ thế này..."
...
Đêm khuya.
Diệp Quân nằm trên bậc thềm trước cửa phòng mình nhìn tinh không vời vợi, tiếng côn trùng kêu vang bốn phía.
Diệp Quân khẽ nói: "Tháp gia, người mang thiên mệnh là người chủ nhân Đại Đạo Bút đã chọn sao?"
Tiểu Tháp: "Đúng vậy!"
Diệp Quân hỏi: "Ta nhớ trước đây ngươi từng nói chủ nhân Đại Đạo Bút rất mạnh, đúng không?"
Tiểu Tháp: "Ngươi hỏi vào thẳng trọng điểm đi".
Diệp Quân gật đầu: "Chủ nhân Đại Đạo Bút với ngươi, ai lợi hại hơn?"
Tiểu Tháp muốn nói gì đó, giọng nói bí ẩn bỗng nhắc nhở: "Ngươi có chắc mình muốn làm màu ở câu hỏi này không?"
Tiểu Tháp chợt im lặng.
Diệp Quân đang định hỏi tiếp thì lúc này bỗng có một giọng nói hờn trách vang lên ở bên cạnh: "Về cũng không tới tìm ta, quên ta rồi à?"
.
Đến rồi!
Nam Châu!
Ta về rồi!
Rất nhanh, Diệp Quân đã xuyên qua màn ánh sáng, tới trong một trận pháp dịch chuyển!
Căn cứ dịch chuyển của Tiên Bảo Các!
Diệp Quân vừa xuất hiện, một ông lão đã đến trước mặt hắn, ông lão nhìn Diệp Quân rồi ngẩn người ra, sau đó kinh ngạc nói: "Ngươi là Diệp Quân!"
Diệp Quân gật đầu.
Sắc mặt ông lão bỗng trở nên nghiêm trọng!
Ông ta là người của Tiên Bảo Các, đương nhiên biết được rất nhiều chuyện, lúc Diệp Quân gật đầu, ông ta bỗng trở nên cảnh giác hẳn!
Diệp Quân không để ý tới ông ta, ngự kiếm biến mất!
Diệp Quân không trở về thành Hoang Cổ mà tới phía sau thành Hoang Cổ, ở đó có một ngọn núi lớn. Nhìn ngọn núi đó, Diệp Quân phất tay áo, một thanh phi kiếm bay ra!
Vù!
Một đạo kiếm quang dài trăm trượng giáng từ trên trời xuống.
Ầm!
Ngọn núi lớn đó bị bổ làm hai!
Thấy cảnh này, Diệp Quân cười ngốc một tiếng, sau đó quay người rời đi!
Tiểu Tháp: "..."
Một lát sau, Diệp Quân đã tới trước cổng thành Hoang Cổ, nhìn thành Hoang Cổ trước mắt, Diệp Quân khẽ cười!
Mọi thứ quen thuộc!
Lúc này, một chàng trai trước cổng thành bỗng gọi: "Diệp... Diệp Quân?"
Diệp Quân nhìn chàng trai đó, cười hỏi: "Huynh biết ta sao?"
"Diệp Quân!"
Chàng trai đó rất kích động, y quay người chạy đi, vừa chạy vừa hét như điên: "Diệp Quân về rồi! Diệp Quân về rồi!"
Trong giây lát, cả thành chấn động, thế là vô số người chạy ra phía cổng thành!
Thấy tình thế này, Diệp Quân ngỡ ngàng.
Những người chạy đến đều mang tâm trạng phấn khởi và kích động!
Lúc trước, sau khi Diệp Quân đoạt được hạng nhất trong cuộc tỷ võ, cả thành Nam Châu đã chấn động, có thể nói Diệp Quân là anh hùng của cả Nam Châu!
Nghìn năm qua...
Nam Châu vẫn luôn đứng bét, người ta đã nhịn nhục cả nghìn năm qua rồi!
Bây giờ, Diệp Quân giành được hạng nhất, cuối cùng Nam Châu cũng đã được hả hê!
Mà những thiên tài trẻ tuổi từ Nam Châu đi ra ngoài cũng nhờ đó mà có thể diện hơn.
Hạng nhất cuộc tỷ võ!
Đó không chỉ là vinh quang của mình Diệp Quân, càng là vinh quang của cả Nam Châu. Đặc biệt là bây giờ, người ở khắp thành Nam Châu đều xem Diệp Quân như một vị thần.
"Diệp Quân!"
Vô số người đồng thanh hô lên.
Nhìn mọi người, Diệp Quân khẽ cười, hắn bỗng động thần niệm, ngự kiếm bay lên trời, xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ rồi tiêu sái rời đi trong ánh nhìn ngưỡng mộ và chấn động của mọi người!
Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng cười nói: "Nói cho cùng thì vẫn còn là một cậu thiếu niên, hơi xốc nổi!"
Rất nhanh, Diệp Quân tới gia tộc họ Diệp, lúc này tất cả người trong gia tộc đều đã tập trung trước cửa.
Người dẫn đầu chính là Diệp Tiêu!
Thấy Diệp Quân về, tất cả mọi người trong gia tộc họ Diệp đều hứng khởi.
Diệp Tiêu cũng nở nụ cười xán lạn.
Kiếm Đế!
Tuy Nam Châu lạc hậu nhưng vì thư viện và Tiên Bảo Các nên một vài chuyện đã được truyền tới nơi đây!
Ví như chuyện Diệp Quân là một Kiếm Đế!
Mấy người Diệp Tiêu đương nhiên vui mừng khôn xiết. Kiếm Đế, nhà họ Diệp lại xuất hiện một vị Kiếm Đế cơ đấy, tổ tiên của nhà họ Diệp thật sự có thể an lòng yên nghỉ rồi!
Tuy Diệp Quân không phải là con cháu của nhà họ Diệp nhưng trong mắt người nhà họ Diệp, Diệp Quân chính là người nhà họ Diệp!
Diệp Quân bước nhanh tới trước mặt Diệp Tiêu, hắn khẽ hành lễ: "Tộc trưởng!"
Diệp Tiêu bỗng chộp lấy tay Diệp Quân rồi kéo hắn đi vào trong gia tộc họ Diệp, mọi người lần lượt nhường đường.
Diệp Tiêu dẫn Diệp Quân thẳng tới nhà thờ tổ nhà họ Diệp, những người khác thì đứng bên ngoài chờ.
Diệp Tiêu đốt một nén hương, sau đó quay người nhìn Diệp Quân: "Bây giờ ta tuyên bố, con chính là tộc trưởng gia tộc họ Diệp!"
Tộc trưởng!
Nghe thế, Diệp Quân sững sờ, vội nói: "Tộc trưởng..."
Diệp Tiêu lắc đầu: "Ta biết ý của con, cũng biết con không có thời gian quản lý nhà họ Diệp, con yên tâm, ta sẽ tiếp tục quản lý chuyện nhà họ Diệp, con cứ yên tâm làm chuyện của mình là được".
Diệp Quân trầm giọng nói: "Tộc trưởng, chuyện này hơi phức tạp!"
Bây giờ hắn không thể nào làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp được, nếu làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp, rất có thể hắn sẽ hại chết nhà họ Diệp.
Nghe Diệp Quân nói, Diệp Tiêu khẽ hỏi: "Vì vài nguyên nhân bên ngoài à?"
Diệp Quân gật đầu: "Tộc trưởng, chuyện này tạm thời không vội!"
Sau một thoáng im lặng, Diệp Tiêu gật đầu: "Nghe theo con cả!"
Diệp Quân chợt thở phào.
Hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Tiêu: "Tộc trưởng, trong nhẫn không gian có một nghìn vạn kim tinh và vài xác Chân Long, ngoài ra còn có một số bảo vật, ngài giữ lại chia cho các đệ tử trong tộc".
Diệp Tiêu không từ chối, ông cất nhẫn không gian rồi nhìn Diệp Quân: "Bao giờ con đi?"
Diệp Quân: "Sắp rồi ạ!"
Diệp Tiêu sửng sốt: "Vội vậy sao?"
Diệp Quân gật đầu.
Hắn không thể ở lại gia tộc họ Diệp lâu, tránh làm liên lụy gia tộc họ Diệp!
Ngoài ra, còn ba tháng nữa sẽ tới trận chiến với người mang thiên mệnh, bây giờ hắn buộc phải tìm nơi tu luyện, rõ ràng ở Nam Châu không có nơi này.
Phải tới Huyền tháp ở Huyền Giới!
Nhưng Tiên Bảo Các quản lý Huyền Giới, hắn cũng không chắc mình có thể vào được đó bằng cách nào khác hay không!
Tóm lại, cứ thử xem thế nào!
Nếu thật sự không được thì chỉ còn cách giở thói lưu manh thôi!
Diệp Tiêu khẽ nói: "Ở lại một đêm rồi hẵng đi!"
Diệp Quân do dự một lát rồi gật đầu: "Vâng!"
Lúc này, Diệp Tiêu bỗng nói: "Lấy tộc phổ lên đây!"
Trong sự chứng kiến của mọi người, Nhị trưởng lão vội dâng tộc phổ của gia tộc họ Diệp lên, Diệp Tiêu mở ra, xem một hồi lâu ông mới tìm thấy tên Diệp Quân, sau đó ông gạch tên Diệp Quân trong sự ngỡ ngàng của mọi người!
Mặt Diệp Quân biến sắc: "Tộc trưởng!"
Lúc này, Nhị trưởng lão lại lấy ra một quyển tộc phổ mới, Đại trưởng lão mở ra, bên trong toàn là giấy trắng.
Diệp Tiêu vung bút, viết lên hàng đầu tiên của mục đầu tiên: Diệp Quân!
Làm lại một quyển tộc phổ mới sao?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Diệp Tiêu giơ quyển tộc phổ trong tay lên, bình thản nói: "Từ hôm nay, nhà họ Diệp ta sẽ lấy quyển tộc phổ này làm quyển chính!"
Diệp Quân: "..."
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Ngầu đét! Cha với ông nội hắn còn không có được đãi ngộ thế này..."
...
Đêm khuya.
Diệp Quân nằm trên bậc thềm trước cửa phòng mình nhìn tinh không vời vợi, tiếng côn trùng kêu vang bốn phía.
Diệp Quân khẽ nói: "Tháp gia, người mang thiên mệnh là người chủ nhân Đại Đạo Bút đã chọn sao?"
Tiểu Tháp: "Đúng vậy!"
Diệp Quân hỏi: "Ta nhớ trước đây ngươi từng nói chủ nhân Đại Đạo Bút rất mạnh, đúng không?"
Tiểu Tháp: "Ngươi hỏi vào thẳng trọng điểm đi".
Diệp Quân gật đầu: "Chủ nhân Đại Đạo Bút với ngươi, ai lợi hại hơn?"
Tiểu Tháp muốn nói gì đó, giọng nói bí ẩn bỗng nhắc nhở: "Ngươi có chắc mình muốn làm màu ở câu hỏi này không?"
Tiểu Tháp chợt im lặng.
Diệp Quân đang định hỏi tiếp thì lúc này bỗng có một giọng nói hờn trách vang lên ở bên cạnh: "Về cũng không tới tìm ta, quên ta rồi à?"
.
Bình luận facebook