• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Hậu Duệ Kiếm Thần (3 Viewers)

  • Chương 472: Mẹ ngươi là mẹ ta!

Rất lâu sau, Diệp Quân thu hồi ánh mắt, hắn lắc đầu cười, sau khi ra khỏi vũ trụ Quan Huyên hắn mới phát hiện bản thân mình nhỏ bé đến nhường nào.

Cố gắng!

Cha mạnh, là chuyện của cha!

Cô cô mạnh, là chuyện của cô cô!

Ông nội mạnh, là chuyện của ông nội!

Bản thân mạnh mới là chân ái!

Hình như bây giờ mình là người yếu nhất trong gia tộc của mình, thế không được, phải cố gắng mạnh hơn mới được!

Lúc này, Bát Uyển ở bên cạnh bỗng kéo tay áo Diệp Quân, khẽ nói: "Thôn..."

Nghe thế, Diệp Quân vội nhìn Tiểu Tháp ở gần đó: "Tháp gia?"

Tiểu Tháp khẽ rung một cái, một đạo kim quang phóng ra, thôn làng lập tức xuất hiện ở gần đó.

Bát Uyển vội chạy về phía thôn làng!

Diệp Quân cũng chạy theo, chẳng mấy chốc, hắn đã nghe thấy tiếng khóc của Bát Uyển.

Diệp Quân sững sờ, hắn vội vàng đi tới xem, chỉ thấy Bát Uyển đang ôm con trâu khóc đau khổ.

Trâu chết rồi à?

Diệp Quân tiến tới xem, thấy trên đầu con trâu có một cái lỗ máu.

Diệp Quân trầm mặc, con trâu này đã bị đá vụn kia văng trúng!

Con trâu già bất hạnh quá!

Bát Uyển nằm trên mình trâu, nước mắt tuôn như mưa.

Thấy thế, Diệp Quân do dự rồi đi tới bên cạnh Bát Uyển, khẽ an ủi: "Mong cô bớt đau lòng!"

Bát Uyển vừa lau nước mắt vừa hỏi: "Thịt trâu hầm ăn ngon hay nướng ăn ngon hơn?"

Diệp Quân trợn tròn mắt, người cứ ngây ra như khúc gỗ.

Trâu: "..."

Cô ấy thật sự rất yêu con trâu này.

Nhưng cũng thật sự muốn ăn nó.

Một lúc lâu sau, Bát Uyển nhai một miếng thịt trâu, nước mắt rơi lã chã, vừa ăn vừa nói: "Trâu của ta... nó chết thảm quá... Hức... thịt trâu ngon..."

Diệp Quân cho một miếng thịt trâu vào miệng, khẽ gật đầu: "Trâu ơi, đi bình an!"

Trâu: "..."

Một lúc lâu sau, Bát Uyển chôn một đống xương xuống đất.

Diệp Quân nhìn Bát Uyển, hỏi: "Cô có muốn đi với ta không?"

Bát Uyển quay đầu nhìn Diệp Quân với ánh mắt hơi mơ hồ: "Đi đâu?"

Diệp Quân: "Ra bên ngoài!"

Bát Uyển do dự: "Ta chưa ra ngoài bao giờ!"

Diệp Quân cười nói: "Vậy vừa hay ra ngoài xem thế giới bên ngoài thế nào, cô thấy sao?"

Bát Uyển chớp mắt: "Ngươi có lo cơm không?"

Diệp Quân cười: "Bao no!"

Bát Uyển lập tức vác bát của mình lên: "Đi!"

Diệp Quân cười ha ha: "Đi!"

Đoạn hắn dẫn Bát Uyển rời đi.

Sau khi rời khỏi tiểu thế giới, trên đường đi, Diệp Quân hỏi: "Bát Uyển, cha mẹ cô đâu?"

Bát Uyển gặm một miếng thịt rồng: "Không có cha mẹ!"

Diệp Quân nhíu mày: "Không có à?"

Bát Uyển gật đầu: "Từ nhỏ ta đã lớn lên trong thôn làng, các cụ trong làng cũng không biết cha mẹ ta là ai, chỉ biết có một ngày ta xuất hiện trước cổng thôn thôi à, sau đó ta được mọi người nuôi lớn! Nhưng sau này, bọn họ không cho ta ăn nữa!"

Diệp Quân nhìn Bát Uyển, lai lịch của cô gái này không đơn giản đâu.

Bát Uyển lại nói: "Trước ngươi, cũng thường xuyên có mấy người tu luyện tới đây, chắc là để tìm báu vật, có lẽ họ tìm quyền kinh kia!"

Diệp Quân nhìn Bát Uyển: "Thế sao cô không dẫn họ đi?"

Bát Uyển thản nhiên nói: "Người ở bên ngoài các ngươi tới nhờ người khác mà không mời người ta ăn, sao người ta làm việc cho được?"

Diệp Quân trầm mặc, không có lời nào đáp lại.

Bát Uyển bỗng hỏi: "Sao ngươi lại giúp ta cứu thôn làng?"

Diệp Quân mỉm cười, sau đó nói: "Nói thế nào thì chúng ta cũng được xem là bạn bè nhỉ?"

Bạn bè!

Bát Uyển nhìn Diệp Quân, hỏi: "Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thịt rồng thế? Đủ cho ta ăn không?"

Diệp Quân bật cười: "Đủ! Tuyệt đối đủ!"

Bát Uyển thành thật nói: "Trước đây ta ăn nghèo mấy nhà rồi!"

Diệp Quân cười nói: "Cô ăn không nghèo nhà ta được đâu!"

Bát Uyển khó hiểu: "Sao thế?"

Diệp Quân: "Mẹ ta biết cách kiếm tiền lắm!"

Bát Uyển chớp mắt: "Được, mẹ ngươi chính là mẹ ta!"

Diệp Quân sững sờ, nụ cười tắt ngúm.

Một lát sau, Diệp Quân đưa Bát Uyển tới thành Chư Thiên Vạn Giới.

Trên đường phố, Bát Uyển tò mò nhìn quanh, ánh mắt hiếu kỳ, lần đầu tiên cô ấy thấy nhiều người thế này, thấy gì cũng lạ gì cũng hay.

Suốt đường đi, Diệp Quân mua cho Bát Uyển rất nhiều đồ, cô ấy vui lắm, cứ cười suốt.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã dẫn Bát Uyển tới một tiệm áo quần, hắn nhìn quanh rồi chỉ một bộ váy thủy mặc: "Lấy bộ này cho ta!"

Bà chủ nhìn Diệp Quân, thấy hắn khí khái phi phàm, biết ngay là người có tiền, lòng thầm nhủ có khách quý tới nên vội lấy bộ đồ xuống, đưa tới trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân đưa bộ váy thủy mặc kia cho Bát Uyển, cười nói: "Mặc bộ này đi!"

Lúc ở tiểu thế giới, hai người bị Đại Đế kia đánh một trận tơi bời, bộ quần áo vải của Bát Uyển cũng đã nhàu rách rồi.

Bát Uyển nhìn bộ đồ trước mặt, kinh ngạc: "Cho ta à?"

Diệp Quân cười nói: "Đúng vậy!"

Bát Uyển chần chừ, khẽ nói: "Ta không có tiền!"

Cô ấy từng nghe người lớn trong thôn nói ra ngoài mua đồ phải có tiền.

Diệp Quân: "Ta có!"

Nói rồi, hắn đặt đồ vào trong tay Bát Uyển, giục: "Mau đi thay đi!"

Bát Uyển ngập ngừng rồi gật đầu: "Được!"

Nói rồi cô ấy cầm váy vào trong phòng thay đồ.

Bà chủ đứng bên cạnh ngần ngừ một lát rồi mới mở miệng: "Công tử, bộ váy này là váy Lưu Tiên, có thuật pháp phòng ngự cực mạnh, giá không rẻ..."

Diệp Quân hỏi: "Bao nhiêu tiền?"

Bà chủ trầm giọng nói: "Ba mươi vạn tiên tinh!"

Ba mươi vạn!

Diệp Quân xòe tay, một chiếc nhẫn không gian chứa đúng ba mươi vạn tiên tinh bay tới trước mặt bà chủ.

Diệp Quân cười nói: "Vào trong giúp cô ấy đi!"

Bà chủ vội tươi cười: "Được ạ! Được ạ!"

Nói rồi bà chủ cất nhẫn không gian đi, sau đó quay người chạy vào trong phòng thay đồ.

Một lát sau, Bát Uyển đi ra ngoài. Thấy cô ấy, mắt Diệp Quân sáng hẳn lên. Khí chất của cô ấy bây giờ khác hẳn lúc trước, nhan sắc thì vẫn vậy, không có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng rất hút mắt người xem, đặc biệt là đôi mắt của cô ấy, quá trong trẻo, trong như mặt nước hồ thu.

Đổi bộ đồ khác, Bát Uyển có vẻ hơi mất tự nhiên.

Diệp Quân đi tới trước mặt Bát Uyển, hỏi: "Sao thế?"

Bát Uyển chớp mắt: "Có thể ăn cơm được chưa?"

Diệp Quân ngẩn ra rồi bật cười: "Được rồi!"

Nói rồi hắn lại mua cho Bát Uyển mấy chục bộ đồ nữa để thay, sau đó dẫn Bát Uyển rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hậu Duệ Kiếm Thần Convert
  • 4.90 star(s)
  • Thanh Phong Loan
Hậu duệ đại sư
  • 5.00 star(s)
  • 芒果酸奶
Phần 7 END
[Zhihu] Thứ nữ hoàng hậu
  • Đại Oản Hương Thái
Phần 3 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom