Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 596: Nhà ngươi ở nơi nào?
Có dám đánh với bổn Đế không!!!
Giọng nói Bác Thiên Khuyết vang vọng khắp thiên địa như chuông đồng, khiến tinh không chấn động đến là khủng khiếp.
Khí thế của một Đại Đế quét ngang tứ phía, hung bạo ngang ngược vô cùng.
Lệnh của Bác Thiên Khuyết vừa ra, các cường giả tộc Bác Thiên lập tức lao về phía Diệp Quân mà không chút chần chừ.
Đi đầu chính là hai Mệnh Vận Đại Đế.
Vào khoảnh khắc họ vừa cử động, hai luồng khí thế khủng bố đã khóa chặt lấy Diệp Quân, đồng thời từ trên người họ tản ra khí tức hùng hậu khiến cả ngân hà run rẩy.
Đây chính là Mệnh Vận Đại Đế!
Cường giả bực này luôn thuộc cấp bậc cao nhất, kinh khủng nhất ở bất kỳ nơi đâu trong vũ trụ. Mà Diệp Quân hiện nay chỉ mới đến cảnh giới Địa Tiên mà thôi, đứng trước họ chẳng khác gì loài kiến cỏ, không có lấy một chút sức lực chống trả nào.
Để phòng ngừa mọi bất trắc, tộc Bác Thiên còn phái ra hơn trăm cường giả chỉ với một mục tiêu duy nhất: Diệp Quân.
Bọn họ thề phải kết liễu sinh mạng hắn vào hôm nay, chấm dứt mọi hậu hoạn!
Ánh mắt Bác Thiên Khuyết nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng không dời đi, bên trong là chiến ý ngút trời. Nhưng mục đích của ông ta chỉ đơn giản là hai chữ "giữ chân", chỉ cần đối phương không ra tay thì ông ta cũng chẳng động thủ làm gì.
Đồng thời ông ta cũng cảnh giác vô cùng, không dám có một chút lơ là. Người có thân phận đặc thù như Diệp Quân chắc chắn sẽ không rời nhà mà chỉ mang theo nhân thủ tầm thường. Nhưng lợi thế quân số vẫn nằm bên tộc Bác Thiên, nên ông ta không lo lắng lắm.
Còn Diệp Quân thì đang vô cùng bình tĩnh. Hắn cũng không rõ vì sao, nhưng chỉ cần đứng bên vị áo trắng này là lập tức cảm thấy an toàn tuyệt đối.
Đương lúc hai Mệnh Vận Đại Đế vọt đến, người phụ nữ chỉ chập hai ngón tay lại, khẽ ngoắc một cái.
Chỉ một động tác nhỏ này...
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên, hơn một trăm cái thủ cấp đầm đìa máu đồng loạt bay lên không trung.
Đầu đã mất nhưng thân thể vẫn còn di chuyển theo quán tính, tạo thành cảnh tượng kinh dị vô cùng.
Bác Thiên Khuyết như bị sét bổ trúng mà dại ra tại chỗ, hai mắt trợn tròn đầy khó tin.
Điên mất rồi!
Sao lại bị giết trong nháy mắt thế được?!
Hơn một trăm cường giả tộc Bác Thiên bị sát hại trong chớp mắt, trong đó còn có hai Đại Đế!
Mệnh Vận Đại Đế cơ đấy!
Cả người ông ta phát run, lắp bắp: “Sao... sao lại thế được...”
Cảm thấy mình chẳng khác gì đang nằm mơ.
Bởi mọi thứ đang vượt quá nhận thức của ông ta.
Làm sao có thể hạ sát Mệnh Vận Đại Đế trong chớp mắt thế được?
Làm sao có thể???
Nhưng rồi ông ta nhanh chóng chấp nhận sự thật này, đồng thời cũng nhận ra sở dĩ các cường giả tộc Bác Thiên bỏ mạng ở vũ trụ Quan Huyên ngày đó không phải vì song phương hỗn chiến, mà là bị người phụ nữ này giết!
Xong rồi!
Xong đời rồi!
Gương mặt Bác Thiên Khuyết xám ngoét như tro, ánh mắt nhìn Người phụ nữ váy trắng như đang nhìn hồn ma bóng quế.
Sức mạnh của người này nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ta!
Không chỉ Bác Thiên Khuyết mà Diệp Quân cũng rúng động không nhẹ. Tuy hắn từng thấy vị này ra tay ở Nam Châu, nhưng khi tận mắt chứng kiến cường giả tộc Bác Thiên bị chém đầu vẫn khiến cõi lòng hắn chấn động không thôi.
Giờ phút này, hắn mới nhận ra trò đùa của Tháp gia trước kia vô lý cỡ nào.
Đại Kiếm Tiên ư?
Dẹp con mẹ nó đi!
Người phụ nữ váy trắng nhìn Bác Thiên Khuyết với vẻ mặt vô cảm: “Nhà ngươi ở nơi nào? Chỉ đi”.
Sắc mặt ông ta trắng bệch như giấy: “Ta có chết cũng không nói cho ngươi!"
Diệp Quân vội vàng chỉ tay về bên phải: “Bên này nè cô cô!"
Bác Thiên Khuyết: “...”
Người phụ nữ váy trắng không nhiều lời nữa, khép hai ngón tay lại vung lên.
U u u!
Kiếm Hành Đạo thoắt cái phóng ra từ cơ thể Diệp Quân.
Bác Thiên Giới.
Bác Thiên Đạo đang bế quan thì cảm nhận được gì đó, bèn ngẩng phắt đầu lên. Một khắc sau, ông ta biến sắc kịch liệt, lập tức lắc mình thoát khỏi Bác Thiên Giới.
Đó cũng là lúc một thanh kiếm ầm ầm lao xuống.
Ruỳnh!
Toàn bộ Bác Thiên Giới bị hủy diệt chỉ trong một khắc.
Một nhát kiếm, một thế giới!
Không chỉ Bác Thiên Giới mà cả biên giới của nó cũng bị xóa số.
Trong một vùng hư không khác, Bác Thiên Đạo nhìn cảnh tượng đang diễn ra với vẻ mặt ngu dại.
Bác Thiên Giới biến mất rồi ư?
Trong đầu ông ta chỉ còn lại tiến ong ong.
Một bóng người xuất hiện cạnh bên, chính là người không đi theo Bác Thiên Khuyết - Bác Thiên Liệt.
Giọng nói Bác Thiên Khuyết vang vọng khắp thiên địa như chuông đồng, khiến tinh không chấn động đến là khủng khiếp.
Khí thế của một Đại Đế quét ngang tứ phía, hung bạo ngang ngược vô cùng.
Lệnh của Bác Thiên Khuyết vừa ra, các cường giả tộc Bác Thiên lập tức lao về phía Diệp Quân mà không chút chần chừ.
Đi đầu chính là hai Mệnh Vận Đại Đế.
Vào khoảnh khắc họ vừa cử động, hai luồng khí thế khủng bố đã khóa chặt lấy Diệp Quân, đồng thời từ trên người họ tản ra khí tức hùng hậu khiến cả ngân hà run rẩy.
Đây chính là Mệnh Vận Đại Đế!
Cường giả bực này luôn thuộc cấp bậc cao nhất, kinh khủng nhất ở bất kỳ nơi đâu trong vũ trụ. Mà Diệp Quân hiện nay chỉ mới đến cảnh giới Địa Tiên mà thôi, đứng trước họ chẳng khác gì loài kiến cỏ, không có lấy một chút sức lực chống trả nào.
Để phòng ngừa mọi bất trắc, tộc Bác Thiên còn phái ra hơn trăm cường giả chỉ với một mục tiêu duy nhất: Diệp Quân.
Bọn họ thề phải kết liễu sinh mạng hắn vào hôm nay, chấm dứt mọi hậu hoạn!
Ánh mắt Bác Thiên Khuyết nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng không dời đi, bên trong là chiến ý ngút trời. Nhưng mục đích của ông ta chỉ đơn giản là hai chữ "giữ chân", chỉ cần đối phương không ra tay thì ông ta cũng chẳng động thủ làm gì.
Đồng thời ông ta cũng cảnh giác vô cùng, không dám có một chút lơ là. Người có thân phận đặc thù như Diệp Quân chắc chắn sẽ không rời nhà mà chỉ mang theo nhân thủ tầm thường. Nhưng lợi thế quân số vẫn nằm bên tộc Bác Thiên, nên ông ta không lo lắng lắm.
Còn Diệp Quân thì đang vô cùng bình tĩnh. Hắn cũng không rõ vì sao, nhưng chỉ cần đứng bên vị áo trắng này là lập tức cảm thấy an toàn tuyệt đối.
Đương lúc hai Mệnh Vận Đại Đế vọt đến, người phụ nữ chỉ chập hai ngón tay lại, khẽ ngoắc một cái.
Chỉ một động tác nhỏ này...
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên, hơn một trăm cái thủ cấp đầm đìa máu đồng loạt bay lên không trung.
Đầu đã mất nhưng thân thể vẫn còn di chuyển theo quán tính, tạo thành cảnh tượng kinh dị vô cùng.
Bác Thiên Khuyết như bị sét bổ trúng mà dại ra tại chỗ, hai mắt trợn tròn đầy khó tin.
Điên mất rồi!
Sao lại bị giết trong nháy mắt thế được?!
Hơn một trăm cường giả tộc Bác Thiên bị sát hại trong chớp mắt, trong đó còn có hai Đại Đế!
Mệnh Vận Đại Đế cơ đấy!
Cả người ông ta phát run, lắp bắp: “Sao... sao lại thế được...”
Cảm thấy mình chẳng khác gì đang nằm mơ.
Bởi mọi thứ đang vượt quá nhận thức của ông ta.
Làm sao có thể hạ sát Mệnh Vận Đại Đế trong chớp mắt thế được?
Làm sao có thể???
Nhưng rồi ông ta nhanh chóng chấp nhận sự thật này, đồng thời cũng nhận ra sở dĩ các cường giả tộc Bác Thiên bỏ mạng ở vũ trụ Quan Huyên ngày đó không phải vì song phương hỗn chiến, mà là bị người phụ nữ này giết!
Xong rồi!
Xong đời rồi!
Gương mặt Bác Thiên Khuyết xám ngoét như tro, ánh mắt nhìn Người phụ nữ váy trắng như đang nhìn hồn ma bóng quế.
Sức mạnh của người này nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ta!
Không chỉ Bác Thiên Khuyết mà Diệp Quân cũng rúng động không nhẹ. Tuy hắn từng thấy vị này ra tay ở Nam Châu, nhưng khi tận mắt chứng kiến cường giả tộc Bác Thiên bị chém đầu vẫn khiến cõi lòng hắn chấn động không thôi.
Giờ phút này, hắn mới nhận ra trò đùa của Tháp gia trước kia vô lý cỡ nào.
Đại Kiếm Tiên ư?
Dẹp con mẹ nó đi!
Người phụ nữ váy trắng nhìn Bác Thiên Khuyết với vẻ mặt vô cảm: “Nhà ngươi ở nơi nào? Chỉ đi”.
Sắc mặt ông ta trắng bệch như giấy: “Ta có chết cũng không nói cho ngươi!"
Diệp Quân vội vàng chỉ tay về bên phải: “Bên này nè cô cô!"
Bác Thiên Khuyết: “...”
Người phụ nữ váy trắng không nhiều lời nữa, khép hai ngón tay lại vung lên.
U u u!
Kiếm Hành Đạo thoắt cái phóng ra từ cơ thể Diệp Quân.
Bác Thiên Giới.
Bác Thiên Đạo đang bế quan thì cảm nhận được gì đó, bèn ngẩng phắt đầu lên. Một khắc sau, ông ta biến sắc kịch liệt, lập tức lắc mình thoát khỏi Bác Thiên Giới.
Đó cũng là lúc một thanh kiếm ầm ầm lao xuống.
Ruỳnh!
Toàn bộ Bác Thiên Giới bị hủy diệt chỉ trong một khắc.
Một nhát kiếm, một thế giới!
Không chỉ Bác Thiên Giới mà cả biên giới của nó cũng bị xóa số.
Trong một vùng hư không khác, Bác Thiên Đạo nhìn cảnh tượng đang diễn ra với vẻ mặt ngu dại.
Bác Thiên Giới biến mất rồi ư?
Trong đầu ông ta chỉ còn lại tiến ong ong.
Một bóng người xuất hiện cạnh bên, chính là người không đi theo Bác Thiên Khuyết - Bác Thiên Liệt.