• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Hậu Duệ Kiếm Thần (2 Viewers)

  • Chương 2436-2440

Chương 2436: Chọn phe

Ở nơi xa, Diệp Quân nhìn về kiếm Thanh Huyên trong tay, không thể không nói, lúc này hắn cũng hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ra, thực lực của hắn càng mạnh, giới hạn cao nhất của kiếm Thanh Huyên sẽ càng cao.

Thanh kiếm này thật sự không có giới hạn cao nhất!

Đáng tiếc, sức mạnh của thanh kiếm này không thuộc về hắn.

Đương nhiên, bây giờ hắn sẽ không ngu xuẩn tới mức không dùng thanh kiếm Thanh Huyên này, cảnh giới hiện tại của hắn và ba người trước mắt vẫn chênh lệch rất lớn, nếu không dùng kiếm Thanh Huyên và nhờ sức mạnh của Tháp gia giúp đỡ, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của ba người này, hơn nữa bây giờ hắn chỉ có thời gian một giờ, vì vậy, hắn cần tiêu diệt ba vị thần hầu này trong một giờ.

Diệp Quân chậm rãi quay đầu nhìn về phía Ngự thần hầu ở phía xa, lúc này, mặc dù thân xác của Ngự thần hầu chưa tan nát hoàn toàn, nhưng đã giống một tấm thủy tinh bị va đập mạnh, toàn là vết rạn, sẽ tan nát hoàn toàn bất cứ lúc nào.

Dưới chân Diệp Quân, kiếm quang lập lòe, ngay lúc hắn đang định ra tay, bấy giờ, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên bao phủ lấy hắn.

Diệp Quân quay đầu nhìn sang, chỗ không xa, thời không đột nhiên vỡ nát, người một đàn ông trung niên chậm rãi đi ra.

Nhìn thấy người tới, Diệp Quân cau mày lại.

Người tới chính là Tả Lâu.

Mà đằng sau Tả Lâu, còn có hàng trăm cường giả đỉnh cấp, ánh mắt của những cường giả này đều kiên định, vẻ mặt tỏa ra khí tức đáng sợ.

Thần Châu Vệ!

Thần Châu Vệ cũng được gọi là đội hộ vệ số một của vực Cửu Châu, là đội vệ binh vừa tinh nhuệ vừa cực kì thần bí do nhà họ Tả ở Thần Châu bồi dưỡng ra, đừng nói người ngoài, cho dù là nhà họ Tả cũng không có bao nhiêu người được gặp bọn họ.

Mà lúc này, tất cả cường giả của đội vệ binh đều xuất hiện ở đây.

Họ muốn làm gì?

Mọi người đều hơi nghi ngờ.

Tả Lâu nhìn Diệp Quân tay cầm hai kiếm ở phía xa, “Diệp công tử, ta nghĩ ngươi hơi quá đáng rồi đấy.”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở hiện trường đều ngơ ngác.

Nhưng rất nhanh, có người đã tỉnh táo lại.

Người tỉnh táo trước tiên là Châu Chủ của Vũ Châu, sắc mặt của ông ta đột nhiên trở nên khó coi, ông ta nhìn chằm chằm vào Tả Lâu, tức giận vô cùng.

Tên Tả Lâu xuất hiện vào lúc này là để chọn phe!

Tả Lâu nhìn Diệp Quân ở phía xa, vẻ mặt bình tĩnh, sở dĩ ông ta xuất hiện là vì Sáng Thế Đạo Điện đã bày tỏ ý tốt.

Bởi vì lúc bắt đầu, Thần Châu không tiếp xúc với Sáng Thế Đạo Điện, điều này khiến binh đoàn đánh thuê Thức Thần và Thần Châu cướp được cơ hội quyết định, còn bây giờ, Ngự thần hầu và Diệp Quân đánh nhau, Ngự thần hầu đang trong tình cảnh bất lợi, điều này đối với ông ta mà nói, chắc chắn là một cơ hội cực kì hiếm khó.

Đương nhiên, nếu muốn đảm bảo thêm một chút, là để Diệp Quân và ba vị thần hầu này tiếp tục đánh nhau, bởi vì càng đánh lâu, thế lực đằng sau của Diệp Quân rất có khả năng sẽ xuất hiện, thế thì nhà họ Tả có thể biết được thực lực thật sự của thế lực đằng sau Diệp Quân.

Nhưng ông ta không lựa chọn cách an toàn này!

Bởi vì ông ta dám khẳng định, chắc chắn thế lực đằng sau Diệp Quân không mạnh bằng Sáng Thế Đạo Điện, nếu thế lực đằng sau Diệp Quân xuất hiện mà bị Sáng Thế Đạo Điện đàn áp tiêu diệt, lúc đó, dù nhà họ Tả bọn họ xuất hiện cũng đã không còn bất kì ý nghĩa gì nữa.

Thêu hoa trên gấm vĩnh viễn không bằng một miếng khi đói bằng một gói khi no!

Bây giờ ông ta dẫn người xuất hiện ủng hộ mạnh mẽ chính là một miếng khi đói bằng một gói khi no.

Ông ta muốn khiến Thần Châu vốn ở thế bị động trở thành chủ động.

Nghe thấy lời Tả Lâu nói, Diệp Quân cau mày lại, hắn nhìn chằm chằm vào Tả Lâu, “Ta và Tả Nhạn cô nương là bạn bè.”

“Diệp công tử!”

Tả Lâu ngắt lời Diệp Quân, “Trước nay Nhạn Nhi và ngươi không phải là bạn bè gì, nhà họ Tả ta và ngươi không có bất kì quan hệ gì, mong ngươi đừng bám víu quan hệ bậy bạ”.

Diệp Quân nhìn Tả Lâu, không nói gì.

Tả Lâu tiếp tục nói: “Diệp công tử.”

Diệp Quân đột nhiên nói: “Đừng nói nhảm nữa, nếu nhà họ Tả chọn giúp Sáng Thế Đạo Điện, vậy chúng ta chính là kẻ địch, nếu đã là kẻ địch, thì đánh là được rồi”.

Nói xong, hắn bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Vèo!

Một luồng kiếm quang lập tức đánh tới trước mặt Tả Lâu.

Hai mắt Tả Lâu khẽ híp lại, ông ta đã sớm chuẩn bị tinh thần, ông ta đột nhiên giơ tay phải lên, sau đó vung một đấm ra.

Quyền mang như thác nước.

Ầm!

Quyền mang vừa xuất hiện, nháy mắt đã vỡ nát, Tả Lâu lập tức bị rung chuyển lùi về liên tục, vừa mới dừng lại, nắm tay phải của ông ta đã rạn nứt, máu tươi bắn tung tóe.

Tả Lâu cúi đầu nhìn nắm đấm rạn nứt của mình, sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Quân ở phía xa, thanh kiếm này còn mạnh hơn dự đoán của ông ta.

Ở chỗ xa, Diệp Quân không muốn lãng phí thời gian, đang định ra tay lần nữa, nhưng lúc này, lại có một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên xuất hiện từ nơi xa.

Diệp Quân quay đầu nhìn qua, cách bên phải hàng trăm trượng, thời không ở đó đột nhiên rạn nứt, tiếp theo, Châu Chủ của Vũ Châu là Hòe Hầu dẫn một nhóm Võ Vệ của Vũ Châu chậm rãi xuất hiện.

Hòe Hầu lạnh lùng nhìn Tả Lâu, ông ta cực kì khó chịu với việc Tả Lâu tỏ thái độ ủng hộ trước tiên.

Cùng với sự xuất hiện của Hòe Hầu, một bên khác lại có một luồng khí tức mạnh mẽ tuôn ra.

Dẫn đầu là Cổ Lão - phó đoàn trưởng của binh đoàn đánh thuê Thức Thần, phía sau ông ta, còn có nhóm cường giả đỉnh cấp của binh đoàn lính đánh thuê Thức Thần đi theo.

Cổ Lão nhìn Hòe Hầu và Tả Lâu, không nói gì.

Nhìn thấy Tả Lâu, nhà họ Tả và binh đoàn đánh thuê Thức Thần xuất hiện ủng hộ, sắc mặt của Hách Liên Vũ ở nơi xa bất chợt trầm xuống, ông ta không ngờ nhà họ Tả sẽ xuất hiện ủng hộ Sáng Thế Đạo Điện!

Tại thời điểm này, lại có một luồng khí tức mạnh mẽ từ bên cạnh truyền tới.

Mọi người quay đầu nhìn sang, thời không ở chỗ không xa đột nhiên rạn nứt, tiếp theo, một cô gái chậm rãi đi ra.

Người bước ra là Bàn Lăng, phía sau cô ta là một nhóm cường giả hạng nhất của Bàn tộc.

Nhìn thấy Bàn Lăng, Diệp Quân cau mày lại.

Bàn Lăng nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, “Diệp công tử, mặc dù trước đây chúng ta quen biết, có một khoảng thời gian tiếp xúc, nhưng xin lỗi, Bàn tộc ta chọn Sáng Thế Đạo Điện.”
Chương 2437: Tối đen như mực

Lựa chọn Sáng Thế Đạo Điện!

Lúc đầu Bàn Lăng vốn định tiếp tục chờ xem, cô ta muốn xem thử người đứng sau Diệp Quân xuất hiện, sau đó lại đưa ra quyết định cuối cùng, dù sao như thế mới là cách an toàn nhất, nhưng cô ta không ngờ Vũ Châu và Thần Châu lại nóng vội đưa ra quyết định như thế.

Cô ta biết nếu bây giờ không mau chóng quyết định thì sẽ muộn mất.

Ngay lúc Bàn Lăng cũng đưa ra quyết định có nghĩa là cả vực Cửu Châu ngoài trừ binh đoàn đánh thuê Thổ Phỉ, tất cả các thế lực hàng đầu trong toàn vực Cửu Châu đều chọn Sáng Thế Đạo Điện.

Bây giờ không chỉ Diệp Quân đang đối đầu với Sáng Thế Đạo Điện mà đang đối đầu với cả vực Cửu Châu.

Thế lực thế nào mới có thể chống lại cùng lúc cả vực Cửu Châu và Sáng Thế Đạo Điện?

Lúc này các cường giả gia tộc Hách Liên cũng hơi tuyệt vọng rồi.

Ba đại châu cộng với binh đoàn đánh thuê Thức Thần thì đáng sợ đến mức nào?

Chưa kể đến còn một Sáng Thế Đạo Điện bí ẩn.

Đánh thế nào được?

Trận thế này đã bị nghiền ép hoàn toàn.

Lúc này Hách Liên Vũ đang nhắm mắt lại, tận đáy lòng cảm thấy bất lực.

Dĩ nhiên ông ta không hối hận.

Đời người như một ván cờ, đã đi rồi thì không hối hận, không có gì đáng hối hận cả.

Hách Liên Vũ quay đầu nhìn các cường giả gia tộc Hách Liên sắc mặt trắng bệch, xin lỗi: “Các vị, thật xin lỗi”.

Ông ta vẫn cảm thấy rất áy náy với các cường giả gia tộc Hách Liên đi theo mình.

Một ông lão nhà họ Hách Liên ở một bên lắc đầu, thấp giọng thở dài: “Tộc trưởng, đừng như vậy, lúc đầu chúng ta đều nhất trí quyết định chọn đánh cược một canh bạc lớn, nếu thắng thì chúng ta cùng hưởng, còn nếu thua thì cùng sống chết với nhau, nhà họ Hách Liên không có kẻ hèn nhát”.

“Không có kẻ hèn nhát”, rất nhiều cường giả gia tộc Hách Liên ở đó đều đồng loạt nói.

Nghe các cường giả gia tộc Hách Liên nói thế, Hách Liên Vũ bật cười, ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở trong thời không hư vô đằng xa: “Diệp công tử, hôm nay nhà họ Hách Liên ta sẽ đồng hành với ngươi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Hách Liên Vũ, nghiêm túc nói: “Nhà họ Dương ta sẽ không bao giờ quên ơn tình giúp đỡ hôm nay của nhà họ Hách Liên”.

“Nực cười”.

Lúc này, Cổ Lão ở đằng xa bỗng chế nhạo: “Diệp công tử, lẽ nào ngươi vẫn chưa nhìn rõ tình hình hiện tại sao? Ngươi và nhà họ Dương gì đó không có sau này nữa”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Cổ Lão: “Ông già, khiêu chiến một một?”

Một đánh một?

Vẻ mặt Cổ Lão cứng đờ.

Nếu là trước đây, tất nhiên ông ta sẽ không sợ Diệp Quân, vì Diệp Quân còn quá trẻ, cảnh giới không cao, nhưng sau khi xem trận chiến vừa rồi giữa Diệp Quân và ba vị thần hầu, ông ta không dám khiêu chiến với Diệp Quân.

Ngay cả thần hầu mà Diệp Quân còn tiêu diệt chỉ với một nhát kiếm, ông ta lên đó chẳng phải bị giết ngay lập tức sao?

Thấy mọi người đều đang nhìn mình, sắc mặt Cổ Lão nhất thời hơi mất tự nhiên, ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Quân nói: “Ngươi có khả năng đánh nhau thì có ích lợi gì? Ra ngoài lăn lộn phải có người hỗ trợ, hiểu chưa?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ý gì?”

Vừa dứt lời, Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó.

Cổ Lão bị một luồng kiếm quang bao trùm, ngay lập tức lông tơ trên người ông ta dựng đứng.

Khí tức chết chóc đến gần.

Cổ Lão không ngờ sức chiến đấu của Diệp Quân lại đáng sợ như vậy, ông ta không dám đối đầu với Diệp Quân, lập tức lùi lại nhưng kiếm thế đó đã bao phủ lấy ông ta, kiếm của Diệp Quân đã chém đến.

Đồng tử Cổ Lão co rụt lại thành hình cây kim, đối mặt với nhát kiếm của Diệp Quân, ông ta không đỡ được, không hề do dự, ông ta lập tức cho thân xác mình tự nổ.

Ầm!

Thân xác nổ tung, linh hồn của ông ta nhanh chóng rời khỏi thân xác, bay đến nơi cách đó vài vạn trượng.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Cổ Lão, lúc này Cổ Lão chỉ còn lại linh hồn, hoảng sợ run giọng nói: “Ngươi!”

Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó.

Sắc mặt của Cổ Lão thay đổi, nhưng ngay sau đó ông ta lại sửng sốt, vì mục tiêu kiếm của Diệp Quân không phải là ông ta mà là Ngự thần hầu ở cách đó không xa.

Lúc này thân xác Ngự thần hầu gần như bị tiêu diệt, thực lực giảm đi rất nhiều, chỉ cần hủy diệt hoàn toàn thân xác của đối phương thì hắn có thể dễ dàng giết chết đối phương.

Phải biết rằng kiếm Thanh Huyên có khả năng khắc chế linh hồn.

Thấy Diệp Quân bỗng tấn công mình, Ngự thần hầu nheo mắt lại, nhưng ông ta cũng không phải Cổ Lão, mặc dù lúc này bị Diệp Quân đánh cho bị thương nặng, nhưng ông ta lại không hề sợ hãi, ông ta giơ ngón tay lên chỉ vào giữa trán mình.

Ầm!

Một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên toát ra từ cơ thể ông ta, sau đó một thanh đao hư ảo bay lên trời từ trong cơ thể ông ta rồi chém thẳng xuống.

Đao quang hàng vạn trượng chém đứt kiếm quang của Diệp Quân, nhưng khi vừa chạm vào kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.

Ầm!

Chỉ trong thoáng chốc, kiếm quang cao mấy vạn trượng lập tức vỡ tan, giống như quả trứng đập vào đá, quả thật không thể chịu được một đòn này.

Nhưng lúc này Ngự thần hầu đã lùi về sau cả vạn trượng, thân xác ông ta đã hoàn toàn bị phá vỡ, khi nhìn thấy tình trạng cơ thể mình, sắc mặt ông ta bỗng tối sầm, ông ta nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, vô cùng sửng sốt, uy lực thanh kiếm này quả thật rất đáng sợ.

Lẽ nào đây là thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp chín thật sao?

Ngay lúc ông ta còn đang thắc mắc, Diệp Quân ở đằng xa bỗng biến mất khỏi chỗ đó.

Ngự thần hầu hơi nheo mắt lại, vừa định ra tay lần nữa thì lúc này Tả Lâu đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, Tả Lâu đưa tay phải ra, lòng bàn tay úp xuống, ngay sau đó ông ta đột nhiên giơ lên. Chỉ thoáng chốc, thời không chỗ Diệp Quân bỗng trở nên rất kỳ lạ, Diệp Quân lập tức xuất hiện trong một khoảng thời không hư vô tối đen như mực.

Chẳng gì thấy gì trong thời không tối đen này, chỉ có sự tĩnh mịch vô tận.
Chương 2438: Ngây dại

Thời không Tịch Diệt!

Đây là một thời không đặc biệt mà Tả Lâu tu luyện thành, bên trong có một loại sức mạnh đáng sợ, đó là sức mạnh hủy diệt, bất cứ ai bị kéo vào thời không này, sẽ liên tục bị sức mạnh hủy diệt này ăn mòn, cho dù là tuổi thọ, thân xác hay linh hồn cũng đều bị tiêu diệt.

Tả Lâu bỗng giơ tay ra, dĩ nhiên là muốn tỏ thái độ thân thiện với Sáng Thế Đạo Điện.

Sau khi nhà họ Tả quyết định xuất trấn, dĩ nhiên ông ta phải nắm lấy cơ hội này.

Tả Lâu nhìn Diệp Quân ở trong thời không Tịch Diệt, ông ta vừa định ra tay lần nữa, nhưng lúc này một thanh kiếm sáng chói bỗng lóe sáng lên trong thời không Tịch Diệt, toàn bộ thời không Tịch Diệt lập tức bị bị kiếm quang xé nát thành từng mảnh, cùng lúc đó Diệp Quân chậm rãi bước ra.

Thấy thế Tả Lâu lập tức hoảng hốt, ông ta không thể tin được nhìn Diệp Quân: “Ngươi!”

Nói rồi dường như ông ta nhận ra điều gì đó, bỗng nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, trầm giọng nói: “Là thanh kiếm này”.

Lúc này mọi người cũng nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân.

Từ lúc Diệp Quân ra tay đến giờ, uy lực mà thanh kiếm này thể hiện quả thật mạnh đến mức hoang đường, hơi bất thường.

Diệp Quân không nói lời nào, hắn biến thành một tia kiếm quang lao về phía Tả Lâu.

Vì thời gian dành cho hắn không nhiều.

Thời gian hết thì tu vi của hắn sẽ bị phong ấn, lúc đó hắn sẽ là một tên vô dụng thật sự.

Hắn phải nhận lúc có tu vi để giải quyết triệt để những người mạnh nhất này, để giảm bớt áp lực của tỷ tỷ mình.

Không thể để tỷ tỷ mình gánh vác.

Ngộ nhỡ tỷ ấy không chống đỡ được, chọn cách bỏ chạy thì phải làm sao?

Thấy Diệp Quân lại rút kiếm ra, lần này Tả Lâu cách đó không xa không dám sơ suất, ông ta xòe tay ra, một cái đỉnh khổng lồ màu đen bỗng bay lên từ trong lòng bàn tay ông ta, cơn lốc của cái đỉnh khổng lồ hóa thành một cái lớn cả ngàn trượng, hai con yêu thú lớn đứng ở hai đầu miệng đỉnh, một đen một trắng, gương mặt cả hai đều rất hung dữ, toát ra sức mạnh mãnh thú đáng sợ.

Đỉnh Thần Châu!

Đây là bảo vật hàng đầu của Thần Châu, cũng là bảo vật gia truyền của nhà họ Tả, trong suốt lịch sử vực Cửu Châu, nó chỉ đứng sau một vài bảo vật của Cửu Châu Chủ lúc trước.

Lúc này đối mặt với Diệp Quân, Tả Lâu không dám khinh thường nữa, lập tức sử dụng con át chủ bài của gia tộc.

Khi chiếc đỉnh này xuất hiện, hai con yêu thú khổng lồ bỗng gầm lên với Diệp Quân, từng uy lực của yêu thú như thủy triều lao về phía Diệp Quân, cùng lúc đó đỉnh Thần Châu cũng toát ra từng luồng sáng xanh kỳ lạ, lao về phía Diệp Quân.

Diệp Quân giơ tay lên chém hai nhát kiếm.

Ầm!

Chỉ hai nhát kiếm, hai con yêu thú và đỉnh Thần Châu đã vỡ vụn rồi nổ tung, làn sóng xung kích cực mạnh làm Tả Lâu chấn động, lùi về sau cả ngàn trượng.

Sau khi dừng lại, Tả Lâu hơi khó tin: “Đây…”

Ông ta không ngờ bảo vật gia truyền của mình – đỉnh Thần Châu lại không đỡ nổi một đòn.

Ngay lúc này, Diệp Quân lại cầm kiếm đánh về phía ông ta.

Thấy thế Tả Lâu cảm thấy kinh hoàng, lúc này ánh mắt ông ta đã hiện lên vẻ sợ hãi, lần này ông ta không đối đầu trực diện với Diệp Quân mà run rẩy lùi về sau gần cả vạn trượng.

Nhát kiếm này của Diệp Quân chém vào không trung.

Diệp Quân cau mày, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tả Lâu ở đằng xa, nếu cường giả ở cấp bậc này không đấu trực diện với hắn thì hắn thật sự không có cách nào đánh bại đối phương.

Diệp Quân thu hồi ánh mắt, quay người lại, chém một nhát kiếm về phía Cổ Lão cách đó không xa, khi thấy Diệp Quân đến gần, sắc mặt Cổ Lão bỗng thay đổi, ông ta quay người bỏ chạy, thế nhưng thế kiếm của Diệp Quân lại thay đổi, lao thẳng về phía Ngự thần hầu ở phía xa.

Sự thay đổi đột ngột này khiến tất cả mọi người ở đó đều sửng sốt, không ngờ mục tiêu thật sự của Diệp Quân là Ngự thần hầu, ngay cả Ngự thần hầu cũng không ngờ tới. Khi ông ta phản ứng lại thì Diệp Quân đã lao về phía ông ta, ông ta không còn cách nào khác chỉ đành giơ ngón tay lên, một luồng sức mạnh linh hồn đáng sợ lao ra từ đầu ngón tay ông ta.

Nhưng ngay lúc sức mạnh linh hồn lực của ông ta tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, ông ta bỗng biến sắc vì ông ta nhận ra toàn bộ sức mạnh linh hồn của mình lập tức biến mất như tuyết gặp dầu sôi, không còn dấu vết.

Sao có thể?

Ngự thần hầu trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ không thể tin được, sau đó kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân lao vào giữa trán ông ta.

Ầm!

Nhát kiếm này khiến Ngự thần hầu bị “ghim” tại chỗ.

Mọi người đều ngây dại.

Một cường giả cảnh giới Thần Tổ mà lại bị chém chết như thế?

Ngay lúc Diệp Quân định giết luôn Ngự thần hầu, chỉ thấy Bàn Lăng cách đó không xa bỗng xòe tay ra, ngay sau đó một vòng đĩa bỗng hóa thành một tia sáng nhạt bay về phía Diệp An và Táng Cương ở phía xa.

Vây Ngụy cứu Triệu!
Chương 2439: Cùng ra tay

Diệp Quân không quan tâm tới Bàn Lăng nữa, bởi vì hắn tin tỷ tỷ.

Ở chỗ xa, Diệp An nhìn thấy Bàn Lang đang điều khiển báu vật giết tới, cô ấy giơ tay tung một nhát thương.

Ầm!

Luồng ánh sáng yếu ớt lập tức tan vỡ, bánh xe tròn bị thổi bay.

Diệp An chậm rãi ngẩng đầu nhìn Bàn Lăng - người từng là bạn bè trước mắt, trong mắt không có chút dao động nào, khoảnh khắc đối phương bắt đầu lựa chọn Sáng Thế Đạo Điên, bọn họ đã không còn là bạn bè nữa.

Diệp An quay đầu nhìn Táng Cương phía sau, “Hút đủ chưa?”

Táng Cương lắc đầu nguầy nguậy, “Vẫn chưa.”

Diệp An bỗng hơi cạn lời.

Lúc đó, sau khi Táng Cương hút huyết mạch phong ma của Diệp An, khí tức của cô bé đã trở nên cực kì không bình thường, là một loại khí tức cực kì gian ác, trình độ tà ác còn vượt qua cả huyết mạch phong ma trên người Diệp An.

Đồng thời, ánh mắt của cô bé cũng biến thành một biển máu.

Càng ngày càng không bình thường!

Lúc này, Ngự thần hầu bị một kiếm của Diệp Quân cố định ngay tại chỗ đột nhiên nói: “Thanh kiếm này của ngươi là kiếm gì?”

Diệp Quân nhìn Ngự thần hầu đang muốn lên tiếng, tâm niệm Diệp Quân khẽ động.

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, thần hồn của Ngự thần hồn bị hút sạch sẽ.

Song, lông mày của Diệp Quân lại nhíu chặt, hắn cảm thấy không thích hợp lắm, nhưng không nghĩ nhiều, mà vung một kiếm giết về phía Bùi thần hầu cách đó không xa.

Bây giờ không còn nhiều thời gian cho hắn nữa, nếu không thể tiêu diệt ba vị thần hầu này trong thời gian khôi phục tu vi, đến khi hết thời gian thì hắn sẽ là người bị đánh tơi bời.

Nhìn thấy Diệp Quân cầm kiếm giết tới, hai mắt Bùi thần hầu hơi híp lại, đang muốn ra tay, nhưng lúc này, Tả Lâu đột nhiên tức giận gào lớn ‘Ngự’.

Ngự!

Tiếng vừa dứt, hàng ngàn luồng khí tức đột nhiên cuốn sạch qua chiến trường, xông thẳng về phía Diệp Quân.

Thần Châu Vệ!

Mặc dù trong những Thần Châu Vệ này không có cường giả cảnh giới Thần Tổ, nhưng khi bọn họ ra tay đồng loạt, lúc hàng ngàn khí tức tập hợp lại một chỗ, áp lực mạnh mẽ giống một dòng nước lũ cuồn cuộn, như muốn nghiền nát toàn bộ đất trời, uy lực không thua kém cảnh giới Thần Tổ.

Đối diện với sức mạnh cuồn cuộn ngất trời, Diệp Quân không lùi lại mà tiến lên, đột nhiên chém một kiếm xuống.

Vèo!

Sức mạnh cuồn cuộn ngút trời đó bị nhát kiếm này của hắn cưỡng ép xé nát.

Không thể chống lại!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Tả Lâu đột nhiên trầm xuống, ông ta phát hiện, thanh kiếm của Diệp Quân thật sự hơi vượt qua giới hạn, khi bất kì sức mạnh và bảo bối nào tiếp xúc với thanh kiếm này đều bị tiêu diệt ngay lập tức.

Cho dù là sức mạnh của cường giả cảnh giới Thần Tổ, thanh kiếm này cũng có thể hạ gục nhẹ nhàng.

Trừ khi rất nhiều sức mạnh đè bẹp được Diệp Quân, nếu không, Diệp Quân mà cầm thanh kiếm này thì chính là một sự tồn tại không ai địch được.

Tả Lâu quay người nhìn Bùi thần hầu, ông ta chắp tay, trầm giọng nói: “Các hạ, Diệp Quân đang cầm thanh kiếm thần, chúng ta sợ là không làm gì được hắn, hay tạm thời tránh khỏi mũi nhọn đi đã?”

Bùi thần hầu nhìn Tả Lâu, “Không cần.”

Tả Lâu hơi ngơ ngác, lập tức gật đầu, “Được.”

Bùi thần hầu đột nhiên nói: “Cần một chút thời gian.”

Tả Lâu nhìn Bùi thần hầu, gật đầu, “Đã hiểu.”

Vừa nói xong, một tiếng kiếm kêu đột nhiên vang lên từ đằng xa, ngay sau đó, chỉ thấy Diệp Quân vung một kiếm về phía đám Thần Châu Vệ.

Sắc mặt Tả Lâu hơi thay đổi, vội nói, “Ngự.”

Đằng xa, hàng ngàn Thần Châu Vệ đột nhiên xông lên trời cùng một lúc, tập kích bất ngờ vào Diệp Quân.

Hai mắt Diệp Quân khẽ híp lại, khoảnh khắc tiếp theo, mắt hắn đột nhiên biến thành một biển máu.

Kích hoạt huyết mạch!

Khi huyết mạch phong ma được kích hoạt, khí tức của Diệp Quân đột nhiên bay vọt lên, chỉ một nhát kiếm, mười mấy cường giả Thần Châu Vệ dẫn đầu đã bị hắn giết chết ngay tại chỗ, đồng thời, huyết khí của bọn họ cũng bị hắn hấp thu ngay lập tức.

Nhìn thấy Diệp Quân cũng có huyết mạch kì lạ này, mấy người ở hiện trường đều kinh ngạc, sự khủng bố của sức mạnh huyết mạch này, vừa nãy bọn họ đã được chứng kiến trên người Diệp An rồi.

Mà bây giờ, lại có một tên nữa!

Sau khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm giết chết mười mấy Thần Châu Vệ, hắn cũng không dừng lại, mà thanh hình chợt run rẩy xông về phía những Thần Châu Vệ còn lại.

Lúc này trong tay hắn đang cầm kiếm Thanh Huyên và ý kiếm của mình, cộng thêm cả huyết mạch phong ma, có thể nói là lúc sức chiến đấu mạnh nhất, trong thời gian chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở, lại có mười mấy Thần Châu Vệ chết ngay tại chỗ.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Tả Lâu đột nhiên thay đổi, những Thần Châu Vệ này đều được nhà họ Tả ông ta dày công đào tạo, để bồi dưỡng mỗi một người, đều cần chi phí cực lớn, mà bây giờ, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã chết hơn ba mươi người, tim của ông ta đang rỉ máu.

Nhưng những cường giả Vũ Châu xung quanh không hề có ý muốn giúp đỡ, đối với bọn họ mà nói, Thần Châu Vệ chết hết mới tốt.

“Lui!”

Nhìn thấy lại có mấy Thần Châu Vệ bị Diệp Quân giết chết, Tả Lâu vội vàng ra lệnh cho bọn họ lui về, sau khi những Thần Châu Vệ nghe thấy mệnh lệnh của Tả Lâu, không có bất kì ai do dự, lập tức lùi lại.

Đối mặt với tên Diệp Quân trước mặt này, bọn họ cũng vô cùng sợ hãi, hễ ai đối đầu trực diện với Diệp Quân, chắc chắn sẽ chết.

Thanh kiếm đó và sức mạnh huyết mạch thật sự quá khủng bố!

Diệp Quân cũng không đuổi theo Thần Châu Vệ, hắn lại quay đầu nhìn Bùi thần hầu lần nữa, Bùi thần hầu đột nhiên nói: “Cảnh giới Thần Tổ cùng ra tay đi.”

Cảnh giới Thần Tổ cùng ra tay!

Nói rồi, cô ta và m thần hầu bên cạnh xông thẳng ra ngoài.

Khi nghe thấy lời Bùi thần hầu nói, Tả Lâu do dự một chút, sau đó cũng lao về phía Diệp Quân, Hòe Hầu ở một bên khác chần chừ rồi cũng lao ra.

Lúc này, bọn họ không dám từ chối Bùi thần hầu nữa.

Bốn cường giả cảnh giới Thần Tổ xung quanh đều ra tay, sức mạnh của bọn họ đáng tới mức nào?

Bốn luồng khí tức mạnh mẽ to lớn tụ lại một chỗ, nháy mắt đã đẩy Diệp Quân lùi ra xa hàng ngàn trượng, khi hắn vừa dừng lại, bốn vị cường giả cảnh giới Thần Tổ lại tiếp tục xông tới trước mặt hắn.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang lên, ngay sau đó, Diệp Quân lại bị đánh bay đi lần nữa.

Bốn đánh một!

Lúc này, cũng không có ai đi so đo về vấn đề này nữa.
Chương 2440: Bản thể chân chính

Cách đó không xa, khi Diệp An nhìn thấy Diệp Quân đang bị bao vây tấn công, cô ấy không tiếp tục để ý tới Táng Cương ở bên cạnh nữa, mà cầm lấy cây trường thương xông ra ngoài.

Táng Cương ngồi khoanh chân lại, cô bé chậm rãi nhắm đôi mắt đỏ như máu, trong cơ thể của cô bé, huyết mạch phong ma đang sôi sục giống như nước sôi.

Táng Cương tham lam hấp thụ huyết mạch phong ma mà vừa nãy hút được từ trên người của Diệp An!

Ở bên kia, sau khi Diệp An tham gia vào trận chiến, tình thế đã lập tức bị đảo ngược.

Ầm!

Một thương của Diệp An đẩy lui Tả Lâu, ông ta vừa dừng lại, một cây thương dài giống như tia sét, lao thẳng về phía ông ta.

Tả Lâu hơi biến sắc, tung ra một quyền.

Ầm!

Tả Lâu lại lần nữa bị đẩy lui.

Diệp An cũng không tiếp tục tấn công ông ta nữa, mà quét mạnh cây thương về phía Hòe Hầu đang bao vây tấn công Diệp Quân ở cách đó không xa.

Ầm! Một thương mang màu đỏ tươi quét tới, Hòe Hầu bị đẩy ra xa gần nghìn trượng.

Sau khi Hòe Hầu dừng lại, ông ta nhìn qua tay phải của mình hơi rạn nứt, khẽ khiếp sợ, thực lực của hai tỷ đệ này thực sự không bình thường lắm, người này còn yêu nghiệt hơn cả người kia.

Giờ phút này ông ta hơi tò mò và sợ hãi về thế lực đằng sau Diệp Quân và Diệp An.

Có thể bồi dưỡng ra được hai yêu nghiệt thiên tài đáng sợ như vậy, nhất định không phải là thế lực tầm thường, e là ít nhất phải có ba vị cường giả cảnh giới Thần Tổ trở lên, thậm chỉ là trên cả cảnh giới Thần Tổ!

Nghĩ tới đây, sắc mặt của ông ta càng trở lên khó coi.

Trên cả cảnh giới Thần Tổ sao?

Mặc dù trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng lúc này ông ta đã không còn đường lui nữa rồi, bây giờ chính là ngươi chết ta sống.

Cách đó không xa, sau khi giảm bớt đi hai vị cường giả cảnh giới Thần Tổ, áp lực của Diệp Quân bỗng nhẹ đi rất nhiều, lại có sự tăng cường của sức mạnh huyết mạch và kiếm Thanh Huyên, hắn hoàn toàn có thể chống lại được hai vị cảnh giới Thần Tổ, thậm chí là áp chế được hai vị ở cảnh giới Thần Tổ, nhưng nếu muốn giết chết đối phương, thì vẫn rất là khó khăn. Vì Bùi thần hầu và Âm thần hầu bây giờ đã thông minh hơn rồi, không còn dám đối đầu trực diện với hắn nữa, mà bắt đầu cản trở hắn!

Đối phương đang kéo dài thời gian!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, chẳng lẽ đối phương còn có viện binh sao?

Đúng rồi!

Còn một vị thần hầu nữa chưa xuất hiện!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệp Quân nhất thời trở lên hơi khó coi, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Táng Cương, thấy Táng Cương đang ngồi đó hấp thụ huyết mạch phong ma, hắn lập tức cau mày lại, lẽ nào nha đầu này thật sự là người thân của mình sao?

Táng Cương là người duy nhất hắn từng gặp có thể nuốt chửng được huyết mạch phong ma như vậy.

Không suy nghĩ nhiều, Diệp Quân thu lại ánh mắt, hắn quay đầu nhìn về phía Bùi thần hầu và Âm thần hầu, giây sau, huyết mạch phàm nhân trong cơ thể hắn cũng bắt đầu dâng trào lên.

Hai loại sức mạnh huyết mạch!

Vào lúc sức mạnh của huyết mạch phàm nhân xuất hiện, khí tức của Diệp Quân lại lần nữa điên cuồng tăng vọt.

Thấy được cảnh này, sắc mặt của Bùi thần hầu và Âm thần hầu ở cách đó không xa lập tức tối sầm lại.

Không chỉ có hai người bọn họ, những người ở xung quanh lúc này cũng đều sửng sốt.

Lại một loại huyết mạch khác sao?

Hơn nữa, huyết mạch này còn không hề yếu hơn loại huyết mạch đầu tiên!

Âm thần hầu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta không tin tổ tiên của ngươi lại có nhiều người tài giỏi đến như vậy.”

Dứt lời, lão ta đột nhiên hóa thành một luồng ánh sáng âm u lao về phía Diệp Quân.

Bùi thần hầu ở bên cạnh lão ta cũng lao theo.

Diệp Quân mặt không cảm xúc nhìn hai thần hầu đang lao tới, giây sau, hắn đột nhiên dùng kiếm chém mạnh xuống.

Ầm!

Khi một khoảng kiếm quang nổ tung ra, hai vị thần hầu trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Mà lúc này, giọng nói lo lắng của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên từ trong đầu của Diệp Quân: “Mau, thời gian sắp hết rồi.”

Thời gian sắp hết rồi!

Diệp Quân hóa thành một luồng kiếm quang lao về phía hai vị thần hầu, mà hai vị thần hầu không có lựa chọn đối đầu trực diện với Diệp Quân, liên tục lùi về đằng sau.

Nếu Diệp Quân không có thanh kiếm kia, hai người bọn họ còn lâu mới sợ. Nhưng vì có sự tồn tại của thanh kiếm đó nên hai người bọn họ mới hoàn toàn không dám đối đầu trực diện hắn, nếu cố chấp thì không chết cũng bị thương.

Hơn nữa, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần kéo dài thêm một chút thời gian nữa là được.

Mà Diệp Quân lại không thể trì hoãn thêm được nữa, một khi hết thời gian, tu vi sẽ bị phong ấn, đến lúc đó, tỷ tỷ chắc chắn không thể ngăn chặn được bốn tên cường giả cảnh giới Thần Tổ ở trước mặt này được.

Cũng không thể chuyện gì cũng để cho cha và cô cô tới gánh chứ?

Hơn nữa, lần này bản thân còn có giao ước với cô cô nữa!

Nghĩ đến đây, ý định giết người của Diệp Quân trỗi dậy, huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân trong cơ thể lại sôi sục, hắn nhìn chằm chằm vào Bùi thần hầu, hắn ngự kiếm bay lên, để gia tăng tốc độ của bản thân đến cực hạn, hắn đốt cháy luôn xác thịt.

Một kiếm cực hạn!

Sự tăng cường sức mạnh của hai loại huyết mạch và kiếm Thanh Huyên!

Phía xa, Bùi thần hầu thấy Diệp Quân một kiếm lao tới, cô ta vốn dĩ còn đang muốn tiếp tục chạy trốn, nhưng giống như cảm nhận được gì đó, khóe miệng cô ta khẽ cong lên, không tránh không né, để mặc cho một kiếm đó của Diệp Quân đâm vào trán của cô ta.

Diệp Quân sửng sốt.

Tất cả mọi người cũng đều sửng sốt.

Chuyện này là thế nào?

Ngay vào lúc này, Diệp Quân giống như cảm nhận được gì đó, lập tức ngẩng đầu nhìn lên trên, chỉ thấy ở sâu trong tinh hà, ba luồng thần quang rơi thẳng xuống dưới, xuyên qua vũ trụ tinh hà!

Ba luồng thần quang đó rơi xuống trong thời không hư vô này, chỉ trong nháy mắt, ba luồng uy áp khủng bố đã lập tức bao phủ toàn bộ thời không hư vô. Mà dưới ba luồng uy áp đó, tất cả mọi người có mặt tại đây, đều cảm thấy không thể thở nổi, cho dù là Tả Lâu hay Hòe Hầu!

Mọi người đều hoảng hốt!

Diệp Quân nhìn về phía ba luồng thần quang đó, thần quang chậm rãi tan đi, tiếp đó, có ba người từ từ bước ra.

Bùi thần hầu!

Âm thần hầu!

Ngự thần hầu!

Sau lưng của ba vị thần hầu đều có một luồng thần quang lớn hiện lên, tác động lên tất cả!

Giờ phút này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều chợt bừng tỉnh!

Đây mới chính là bản thể chân chính!

Toàn bộ thời không hư vô yên lặng như chết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hậu Duệ Kiếm Thần Convert
  • 4.90 star(s)
  • Thanh Phong Loan
Hậu duệ đại sư
  • 5.00 star(s)
  • 芒果酸奶
Phần 7 END
[Zhihu] Thứ nữ hoàng hậu
  • Đại Oản Hương Thái
Phần 3 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom