-
Chương 2566-2570
Chương 2566: Tù ngục
“A di đà phật!”
Đúng lúc này, một tiếng a di đà phật đột nhiên vang lên giữa trời đất.
Ai nấy quay người nhìn qua, ở chỗ không xa có một hòa thượng già từ từ đi tới.
Trụ trì của Đại Thiện Tự!
Hòa thượng già từ từ đi tới, ông ta nhìn Quân Đế phía dưới, hai tay chắp trước ngực, “Quân Đế, đã lâu không gặp.”
Quân Đế cười nói: “Ngươi tới đây, ta còn hơi bất ngờ.”
Hòa thượng già gật đầu, “Thế sự vô thường."
Quân Đế khẽ cười nói: “Thật ra ta cũng rất tò mò về thực lực của ông, năm ấy vì quen nhau, nên do đó không tiện mở miệng tỉ thí với ông, còn bây giờ, chúng ta có thể tỉ thí một trận hẳn hoi rồi.”
Hòa thượng già khẽ gật đầu: “Lão nạp cũng đang có ý này.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, chỉ một bước, ông ta và Quân Đế đã ở trong thế giới đặc biệt.
Vãng Sinh Bỉ Ngạn!
Đây là một thế giới do hòa thượng già tự tu luyện ra, thế giới này được hình thành do ngưng tụ muôn vàn kinh nghĩa của phật pháp, hai người vừa vào vũ trụ này, vô số kí tự phật pháp kinh văn đã xuất hiện giữa trời đất, chi chít lít nhít, không nhìn hết được.
Quân Đế nhìn bốn phía, khẽ cười nói: “Dùng phật pháp để tự thành một đạo, không nhờ sức mạnh của tổ đạo, thú vị.”
Đúng là ông ta hơi bất ngờ, ban đầu cho rằng hoà thượng già đứng sau bên Tổ Đạo, sẽ mượn sức mạnh Đại Đạo, nhưng không phải.
Thế mà hòa thượng già cũng không thuận đạo, điều này khiến ông ta hơi nghi ngờ, đối phương không đi thuận đạo, vậy vì sao lại muốn giúp Tổ Đạo?
Hòa thượng già đột nhiên chắp tay trước ngực, “Quân Đế, mời.”
Quân Đế khẽ cười nói: “Nào!”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giẫm về trước một bước, chỉ một bước, cả thế giới bỉ ngạt đột nhiên sôi sục lên.
Cả thời không Bỉ Ngạn bắt đầu trở nên hư ảo.
Hòa thượng già đột nhiên nói: “Pháp tắc cố định!”
Ầm ầm!
Một luồng phật quang đột nhiên rơi thẳng vào thời không Bỉ Ngạn này, theo luồng phật quang rơi xuống, cả thời không Bỉ Ngạn dần trở nên ổn định.
Pháp tắc cố định!
Ngoài mười tám pháp tắc đạo hạnh ra, pháp tắc này cộng thêm mười chín loại liên quan, mười bốn tiết ấn cơ bản, được tạo thành từ mười chín bố tự quan, có thể đè ép một thế giới, khiến nó trở nên không thể xâm phạm, không thể phá hủy.
Quân Đế nhìn thế giới bốn phía càng ngày càng ổn định, cười nói: “Thú vị.”
Hai tay hòa thượng già chắp trước ngực, trong miệng thầm đọc kinh văn phật pháp cổ xưa, “Đến đây sẽ không bao giờ gặp tai ương xa cách, đến đây sẽ chịu nỗi khổ của ba con đường, lúc chịu khổ, nếu đọc nhiều phật, cầu sinh tịnh độ, sẽ được lửa Vãng Sinh.”
Ầm!
Khi một chữ cuối cùng của hòa thượng già dứt lời, chỉ thấy trong Bỉ Ngạn Giới đột nhiên xuất hiện vô số ngọn lửa đỏ như máu.
Lửa Vãng Sinh!
Do đó tội lỗi và hạnh phúc được phân thành hai phần, sống lại tiếp tục.
Vô số lửa Vãng Sinh đột nhiên phun về phía Quân Đế, những ngọn lửa Vãng Sinh này cũng không phải là sức mạnh tổ đạo, mà là xuất phát từ suy nghĩ sống lại của chúng sinh, hòa thượng già dung hợp chúng với phật pháp, biến chúng thành thuật thần thông lớn của đạo phật, một khi thi triền, thần hồn của người trong đó lập tức bị phá hủy, đi sang kiếp sau.
“Ha ha!”
Quân Đế đột nhiên cười, “Hòa thượng già, ông dùng phật pháp của đạo phật để tự mở một con đường, được đấy.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giơ tay phải ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy, cái nắm này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên tràn ra từ trong nắm tay ông ta, khi luồng sức mạnh thần bí này tiếp xúc với lửa Vãng Sinh, thế mà lửa Vãng Sinh lại trở nên hư ảo.
Thấy cảnh này, trong mắt hòa thượng già xẹt qua một tia phức tạp, “Sức mạnh phản đạo.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giẫm về trước một bước, nói một tiếng a di đà phật, đột nhiên, tất cả kinh văn phật pháp trong cả Bỉ Ngạn Giới đều bốc cháy!
Đúng lúc này, hòa thượng già từ từ nhắm hai mắt lại, nói: “Bờ bên kia là gì, đây là tiếng phương Tây, nói đến Bỉ Ngạn nghĩa là rời khỏi sống chết, trước cảnh sống chết, như nước có sóng, dù là bờ này, rời khỏi nơi không có sống chết, cũng như nước luôn chảy, đều tên là Bỉ Ngạn.”
Ầm ầm!
Vừa dứt lời, thân xác và thần hồn của ông ta bốc cháy, nháy mắt, muôn vàn phật quang, với những kinh văn phật pháp kia hội tụ lại, sau đó không ngừng gia cố trong thời không.
Rời khỏi nơi không có sống chết, rời khỏi nơi không có sống chết!
Hi sinh thân mình cho phật pháp!
Nơi xa, ý cười trên mặt Quân Đế dần biến mất, ông ta nhìn chằm chằm vào hòa thượng già đang bốc cháy: “Ông hi sinh tu vi phật pháp tài năng đặc biệt của mình, chỉ để bao vây ta lại, hòa thượng già, rốt cuộc Tổ Đạo đã cam kết cái gì với ông, thế mà lại khiến ông không tiếc hy sinh bản thân.”
Trận đấu này, hòa thượng già chỉ có hai kết cục, con đường sống chết, từ đây biến mất khỏi trời đất; kết cục hai, cho dù ông ta sống tiếp, nhưng, tất cả tu vi phật pháp tài năng đặc biệt của ông ta cũng sẽ không còn, ông ta hoàn toàn trở thành người vô dụng.
Nghe thấy lời của Quân Đế, hai tay hòa thượng già chắp trước ngực, khẽ cười nói: “Ta không vào tù ngục, ai vào tù ngục đây?”
Hai mắt Quân Đế khẽ híp lại, khoảnh khắc này, trong lòng ông ta đột nhiên dâng lên một tia bất an, hơn nữa, càng ngày càng mạnh mẽ.
Bên ngoài.
Lúc Quân Đế bị Bỉ Ngạn Giới bao vây, một luồng âm thanh mơ hồ đột nhiên chậm rãi truyền từ chân trời tới, “Giết.”
Giết!
Mệnh lệnh của Tổ Đạo!
“Giết! Giết chết loại phản nghịch này!”
Lúc này, vô số cường giả trong sân lao về phía lỗi vào Thiên Mộ.
Chương 2567: Niệm chú
Mười mấy vạn cường giả đồng loạt lao xuống, khí thế này đáng sợ cực kỳ.
Người xông lên trước hết là đế tộc Hoang Cổ và tộc Thái Huyền, có được lợi rồi thì dĩ nhiên phải làm gì đó.
Nhưng lúc này sắc mặt cường giả của hai tộc đều cực kỳ nghiêm trọng, vì sau khi nhìn thấy thực lực của Quân Đế, họ lại sợ những cường giả đỉnh cấp này đang ẩn náu ở Thiên Mộ Giới.
Mà lúc mọi người chuẩn bị lao vào Thiên Mộ Giới, một người phụ nữ bỗng chậm rãi bước ra từ lối vào Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ!
Chỉ thấy người phụ nữ bỗng xòe tay ra, thoáng chốc một phù văn luật pháp đột nhiên bay lên trời, chỉ trong chốc lát, một kết giới phù văn chắn trước mặt mọi người, chỉ thấy trên kết giới đó được bao phủ bởi rất nhiều luật pháp nhân gian.
Cùng lúc đó, hai bóng người bỗng lao ra từ trong Thiên Mộ Giới, chỉ thấy một bóng người trong đó đột nhiên biến thành một bức tượng hư ảo vạn trượng.
Đại Đạo hiện hóa.
Thượng Thương Chủ!
Bức tượng hư ảo vạn trượng này như một ngọn núi lớn đâm mạnh vào đám cường giả, cú đâm này khiến đội hình của các cường giả tan rã.
Sau khi người kia lao ra, cơ thể người đó run lên, hàng nghìn tia thần quang đáng sợ bỗng tỏa ra từ quanh người, những tia thần quang này giống như một dòng thác đè bẹp các cường giả đó.
Người này chính là Nghịch Đạo Hình Đồ.
Ba người bỗng dưng xuất hiện khiến cho tất cả cường giả trở tay không kịp.
Mặc dù ít người nhưng khí thế ba người thể hiện lại không hề thua kém bên Tổ Đạo.
Đúng lúc này, Tam tỷ bỗng biến thành cầu vồng rồi biến mất khỏi đó, trong thoáng chốc đầu của một cường giả nam cảnh giới Thuận Đạo ở đằng xa văng ra xa.
Bị giết trong tích tắc.
Chiếc cầu vồng dài đột nhiên biến mất khỏi chỗ đó rồi lại xuất hiện cách đó hàng ngàn trượng, sau đó lại có thêm đầu của một cường giả cảnh giới Thuận Đạo khác nổ tung.
Thuận Đạo chỉ như một đám tôm tép.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Cửu Châu Chủ lập tức cau mày, thực lực của những kẻ nghịch đạo này quả thực mạnh đến mức khó tin, thảo nào ngay cả Tổ Đạo cũng phải kiêng dè.
Cửu Châu Chủ chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tổ Đạo, bóng người trong hư không lặng lẽ đứng đó, nhìn mọi chuyện diễn ra bên dưới.
Ầm!
Ngay lúc này trời đất bỗng rung chuyển.
Cửu Châu Chủ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy thời không cách đó không xa bỗng nhiên tách ra, sau đó sáu cường giả như cương thi từ từ bước ra.
Sắc mặt các cường giả này xám như tro, ánh mắt vô thần, cơ thể cực kỳ cứng.
Cửu Châu Chủ hơi khó hiểu.
Ngay lúc này sáu cường giả đó bỗng biến mất khỏi đó.
Cách đó không xa, Tam tỷ như cảm nhận được gì đó, quay phắt lại: “Cẩn thận”.
Cô ta vừa dứt lời, một tàn ảnh đã lao đến trước mặt cô ta.
Tam tỷ giơ tay lên chỉ vào trước mặt, hàng ngàn thần quang lao ra.
Bùm!
Sau một tiếng nổ, tàn ảnh đó bị văng ra xa cả vạn trượng, nhưng Tam tỷ cũng lùi về sau cả mấy trăm trượng.
Sau khi dừng lại, cô ta quay phắt lại, Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ cách đó không xa đều bị văng ra xa.
Tam tỷ quay đầu lại nhìn đằng xa, cường giả như cương thi đó không cảm xúc nhìn ông ta, ánh mắt đối phương xám xịt.
Tam tỷ híp mắt lại: “Thi thể nghịch đạo”.
Thi thể nghịch đạo!
Trên thế giới này kẻ nghịch đạo không chỉ là ông ta, mà còn có những người nghịch đạo của vài nền văn minh vũ trụ khác. Khi những kẻ nghịch đạo này bị Tổ Đạo giết, Tổ Đạo sẽ luyện chế họ thành thi tổ, nhưng thi tổ này đều có ý chí chiến đấu và ý thức của mình, nhưng không thể tự mình hành động, phải tuân theo mệnh lệnh của Tổ Đạo, có thể nói sống không bằng chết.
Đúng lúc này, thi thể nghịch đạo bỗng biến mất khỏi đó, đi thẳng về phía Tam tỷ.
Tam tỷ híp mắt, cô ta lao đến trước, giơ ngón tay lên, một ấn phù văn bí ẩn bỗng lao ra từ đầu ngón tay.
Ầm!
Sau khi tiếng nổ vang lên, thi thể nghịch đạo đó bị văng ra xa.
Tam tỷ không ra tay nữa mà quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc này Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ ở cách đó không xa đang gặp bất lợi vì bị năm thi thể nghịch đạo áp chế.
Tam tỷ cau mày.
Ầm!
Đúng lúc này, một tiếng rồng gầm bỗng vang lên giữa trời đất, sau đó một tia sáng vàng lao thẳng xuống từ dưới bầu trời, chỉ thoáng chốc đội hình bên phía Hoang Cổ Thiên lại hỗn loạn.
Người đến chính là Thiên Chiêu Đế.
Lúc này ông ta kiêu ngạo đứng đó, quanh người toát ra khí tức của rồng đáng sợ, ông ta bỗng lật bàn tay lên, hàng vạn con rồng vàng cực lớn hư ảo ngưng tụ giữa trời đất, trong thoáng chốc hàng vạn con rồng vàng đó di chuyển thẳng về phía đám cường giả đó.
Ầm ầm!
Vài cường giả cách ông ta khá gần bị văng ra xa, các cường giả có thực lực khá yếu thì thần hồn bị tiêu diệt.
Cùng lúc đó, một tia sáng bỗng xuất hiện, sau đó đầu của một cường giả Thuận Đạo văng ra xa.
“Cẩn thận!”
Hoang Cổ Thiên biến sắc: “Có sát thủ”.
Ông ta vừa dứt lời thì có thêm vài cường giả nữa mất đầu.
Hoang Cổ Thiên nhìn chằm chằm về phía đó, chỉ thấy tia sáng cách đó không xa lướt qua như bóng ma, trong nháy mắt đã biến mất không thấy nữa, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ có một cường giả ngã xuống.
Hoang Cổ Thiên hoảng hốt, ông ta vội lấy một chiếc đèn cổ ra.
Đèn Thần Chiếu!
Chiếc đèn này được tạo ra từ mắt thần của một con quái thú thời tiền sử, trên đó có tay cầm, chỉ cần lắc nhẹ thì có thể lập tức chiếu sáng khắp vũ trụ, những nơi được chiếu sáng thì không gì có thể tránh được.
Hoang Cổ Thiên vội niệm chú, ánh sáng đó lập tức bao trùm vũ trụ tinh hà, lúc này một bóng người xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, người này chính là Lão Lục vẫn luôn ra ngoài nghe ngóng tin tức.
Chương 2568: Ngờ vực
Sau khi hình dạng ban đầu của Lão Lục hiện ra, ông ta quay người lại biến thành tia sáng lao về phía những thi thể nghịch đạo bao vây tấn công Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ cách đó không xa.
Thiên Chiêu Đế cũng biến thành tia sáng vàng lao đến chỗ mấy thi thể nghịch đạo.
Uy lực của mấy thi thể nghịch đạo này càng lớn hơn.
Sau khi Lão Lục và Thiên Chiêu Đế gia nhập, năm thi thể nghịch đạo đó bị văng ra xa, tình thế bị lật ngược.
Mấy huynh muội tập hợp lại một chỗ.
Tam tỷ nhìn sáu thi thể nghịch đạo và một cường giả: “Đại ca vẫn cần bao nhiêu thời gian nữa?”
Thượng Thương Chủ trầm giọng nói: “Ít nhất nửa canh giờ”.
Nửa canh giờ.
Tam tỷ ngẩng đầu lên nhìn, cô ta nhìn Tổ Đạo, Tổ Đạo cúi xuống nhìn cô ta.
Thượng Thương Chủ trầm giọng nói: “Tam tỷ, tại sao Tổ Đạo không ra tay?”
Tam tỷ bình tĩnh nói: “Chắc là đang đợi gì đó”.
Thượng Thương Chủ nhíu mày.
Ngay lúc này thời không ở đằng xa bỗng nứt ra, sau đó mười hai thi thể nghịch đạo chậm rãi bước ra.
Lúc nhìn thấy mười hai thi thể nghịch đạo, sắc mặt mấy người Tam tỷ sầm lại.
Họ không ngờ Tổ Đạo lại luyện chế ra nhiều thi thể nghịch đạo như thế.
Lúc này, Cửu Châu Chủ đột nhiên nói: “Tộc trưởng tộc Hoang Cổ Thiên, tộc trưởng U, các ngươi đến Thiên Mộ Giới, giao những người kia cho các thi thể nghịch đạo này đi”.
Đám người Hoang Cổ Thiên gật đầu, sau đó dẫn mười mấy vạn cường giả đỉnh cấp đến thẳng Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ nhíu mày, định ra tay, lúc này mười tám thi thể nghịch đạo bỗng có mười tám chùm sáng màu đen lao về phía họ.
Tam tỷ nói: “Ngăn chúng lại”.
Nói rồi cô ta và mấy người Thiên Chiêu Đế phía sau đồng loạt lao ra.
Mà khi đám người Hoang Cổ Thiên chuẩn bị xông vào Thiên Mộ Giới, một tiếng kiếm bỗng vang lên trong Thiên Mộ Giới, sau đó một tia kiếm quang vạn trượng lao ra từ trong Thiên Mộ Giới.
Đồng tử Hoang Cổ Thiên co rụt lại, đấm mạnh một quyền về phía tia kiếm quang đó.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Hoang Cổ Thiên kinh hãi bị chấn động văng ra xa, vừa dừng lại, tay phải ông ta nứt ra, máu bắn tung tóe.
Hoang Cổ Thiên hơi ngạc nhiên, ông ta nhìn sang, chỉ thấy một thiếu niên đang cầm kiếm điên cuồng đánh giết.
Tóc thiếu niên này thế mà nửa đen nửa đỏ.
Thiếu niên chính là Diệp Quân.
Lúc này tu vi của hắn đã khôi phục hoàn toàn, trên người toát ra kiếm ý đáng sợ, mỗi lần hắn vung kiếm Thanh Huyên trong tay lên đều có thể lấy đi một cái đầu đẫm máu.
Nhìn thấy Diệp Quân, Cửu Châu Chủ cau mày, ánh mắt rơi vào t kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, thanh kiếm này vẫn là kiếm gãy, chưa hồi phục.
Nhìn thấy Diệp Quân lao ra giống như sát thần, không ai có thể ngăn cản, ánh mắt Hoang Cổ Thiên hiện lên một tia hung ác, ông ta đột nhiên giậm chân phải một cái, xé tan hư không, ngay sau đó hắn đánh một quyền về phía Diệp Quân ở đằng xa.
Hoang Cổ Thiên Quyền!
Đây là võ học tuyệt thế của tộc Hoang Cổ Thiên, được tạo ra bởi tiên tổ của tộc Hoang Cổ Thiên, đánh một chiêu, quyền ý như cơn sóng bao phủ khắp nơi, cực kỳ mạnh.
Đòn tấn công này khiến khu vực chỗ Diệp Quân bị phá tan, Diệp Quân cảm nhận được sự nghẹt thở.
Diệp Quân xoay cổ tay, một luồng kiếm ý đáng sợ bỗng lao lên trời.
Kiếm ý Trật Tự!
Ngay khi kiếm ý Trật Tự xuất hiện, ý chí quyền đạo đó bị ép lùi lại, ngay sau đó Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó, một nhát kiếm chém mạnh về phía Hoang Cổ Thiên.
Vèo!
Đạo quyền và kiếm quang đột nhiên nổ tung giữa không trung, Hoang Cổ Thiên bị nhát kiếm của Diệp Quân đánh lùi về sau cả ngàn trượng.
Sau khi nhát kiếm của Diệp Quân đánh lùi Hoang Cổ Thiên, hắn không thừa thắng xông lên mà đánh về phía Thiên Mộ Giới ở đằng xa, vì rất nhiều cường giả đã xông vào trong Thiên Mộ Giới.
Đúng lúc này, một tiếng gầm đầy tức giận vang lên trong Thiên Mộ Giới, sau đó hàng trăm cường giả bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh gục, cùng lúc đó một người đàn ông trung niên thân trên để trần chậm rãi bước ra từ trong Thiên Mộ Giới.
Chỉ thấy thân hình người đàn ông này cao lớn, cơ bắp phần thân trên cuồn cuộn như những thanh thép, trên người còn vẽ rất nhiều phù văn cổ xưa, mỗi khi ông ta tiến đến một bước, trời đất đều sẽ rung chuyển, cực kỳ đáng sợ.
Diệp Quân hơi ngờ vực, đây là ai?
Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói của Thượng Thương Chủ: “Đây là Bát ca của đệ, đệ ấy là một yêu thú trước thời tiền sử, thực lực rất mạnh, đệ đi theo đệ ấy.
Bát ca!
Yêu thú!
Diệp Quân khá ngạc nhiên, hắn không ngờ người đàn ông trước mặt này là một yêu thú, không biết là bản thể gì.
Lão Bát sải bước đi ra ngoài, ông ta ngước nhìn các cường giả đó rồi bật cười, sau đó ông ta bay lên trời, đâm mạnh vào đám cường giả như một viên đạn đại bác.
Thấy Lão Bát lao đến, đám cường giả đó biến sắc, không dám đối đầu trực diện, đều lùi về sau.
Nhưng tốc độ của họ không nhanh bằng Lão Bát, chỉ thấy sau khi Lão Bát đâm vào đám cường giả, thần hồn của vài cường giả đi đầu bị tiêu diệt.
Trong đó còn có cả một cường giả cảnh giới Đạo Cực.
Thấy thế, mí mắt Diệp Quân khẽ giật, thực lực của Bát ca này mạnh quá.
Chỉ thấy Tổ Đạo ở phía xa bỗng nói: “Ra đây”.
Soạt!
Thời không phía dưới đối diện Diệp Quân bỗng nứt ra, sau đó một luồng khí tức cực kỳ mạnh ập đến như thủy triều, các cường giả xung quanh bị luồng khí tức này làm cho lùi về sau.
“Tiểu Cửu, mau rút thôi”.
Ngay lúc này giọng nói gấp gáp của Tam tỷ bỗng vang lên.
Chương 2569: Hội tụ
Nghe Tam tỷ nói vậy, Diệp Quân cũng cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm, hắn quay đầu nhìn, thấy trong khe nứt thời không cách đó không xa có một người đàn ông chậm rãi bước ra, tay cầm thanh giáo dài, người mặc chiến giáp, đôi mắt bị che bởi một miếng vải đen.
Chiến giáp trên người gã tỏa ra ánh sáng bạc lạnh lẽo, nhìn kỹ hơn, thì ra là do một chất liệu rõ biết tên chế tạo thành, nó giống như băng, bề mặt bóng loáng như gương, hàn quang tràn ra như làn sóng kiên cường dưới trăng.
Còn còn thanh giáo dài trong tay gã thì toàn thân màu đen, mũi giáo màu đỏ như máu.
Diệp Quân xoay người đối diện với người đàn ông thần bí, ánh mắt bình tĩnh.
Ngay lúc này, một người đàn ông đột nhiên đi tới bên cạnh hắn.
Chính là Lão Bát!
Diệp Quân quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh: “Bát ca.”
Lão Bát quay đầu quan sát Diệp Quân, sau đó gật đầu: “Người này cũng là một kẻ nghịch đạo xuất thân từ Thiên Mộ Giới của chúng ta, tên là Tịch Ứng, là cường giả cùng thời đại với Nhị ca.”
Diệp Quân nhất thời kinh ngạc: “Cùng một thời đại với Nhị ca?”
Lão Bát gật đầu: “Đệ đi giúp đám Tam tỷ đi, người này cứ để ta.”
Diệp Quân nói: “Bát ca, ta làm được.”
Lão Bát quay đầu nhìn Diệp Quân, khẽ mỉm cười: “Cảnh giới của người này cao hơn đệ rất nhiều, đệ không nên đấu với hắn, ở đây nhiều người, đi tìm đối thủ có cảnh giới tương đương với đệ đi.”
Nói xong, ông ta xoay người xông về phía Tịch Ứng, tốc độ lao tới như nước lũ mạnh mẽ, khí thế cường đại trong nháy mắt cuốn trôi hết thảy, tất cả mọi người xung quanh đều cảm nhận được một luồng áp lực khủng khiếp.
Đằng xa, Tịch Ứng đột nhiên cầm thanh giáo dài đâm về phía trước.
Phanh!
Lão Bát lập tức bị đẩy lui ra xa ngàn trượng!
Còn Tịch Ứng không hề lui nửa bước.
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, xung quanh, những cường giả kia thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có một tên có năng lực tới.
“Haha.”
Lão Bát đột nhiên cười lớn: “Tịch Ứng, thực lực của ngươi mạnh hơn trước đây rất nhiều rồi đấy! Xem ra, ngươi quỳ trước Tổ Đạo không ít lần nhỉ!”
Mặt Tịch Ứng không biểu cảm, cầm thanh giáo dài chậm rãi đi về phía Lão Bát, ngay lúc này, Lão Bát lại đột nhiên biến mất tại chỗ.
Vèo!
Trong chốc lát, thời không trong sân đột nhiên bị một tàn ảnh phá nát.
Đằng xa, Tịch Ứng cầm thanh giáo dài đâm tới.
Ầm!
Lần này, một người một yêu lui ra sau, Lão Bát vừa dừng lại đã tiếp tục xông về phía Tịch Ứng, phương thức xuất chiêu của ông ta rất đơn giản, chỉ cần mỗi quyền tung ra đều đập xuống thật mạnh, không ra vẻ làm màu, sức mạnh bá đạo khủng khiếp, mỗi quyền tung ra đều làm chấn động đất trời.
Thấy Lão Bát có thể đối phó với Tịch Ứng kia, Diệp Quân lui trở về lối vào Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ cũng đi tới bên cạnh hắn, đám người Lão Lục kéo thi thể nghịch đạo.
Tam tỷ nhìn đám người Hoang Cổ Thiên ở phía chân trời: “Chúng ta phải giữ chân bọn họ.”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Tam tỷ quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Sợ không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không sợ.”
Tam tỷ gật đầu: “Được.”
Phía chân trời, đám người Hoang Cổ Thiên đột nhiên đáp xuống, tiếp tục xông về phía Diệp Quân và Tam tỷ.
Diệp Quân nhìn vô số cường giả đang lao tới, đột nhiên phá lên cười.
Tam tỷ nói: “Cười cái gì?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Được sóng vai tác chiến với Đại ca và Tam tỷ là một cảm giác thật tuyệt vời.”
Tam tỷ hé miệng cười: “Đợi lát nữa đệ sẽ không cảm thấy tuyệt vời nữa.”
Diệp Quân cười ha ha: “Tam tỷ, ta lên trước.”
Nói xong, hắn bước lên phía trước một bước, vừa bước, ba loại sức mạnh huyết mạch đột nhiên phóng ra từ cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, khí tức của Diệp Quân điên cuồng tăng lên.
Thấy cảnh này, Tam tỷ hơi nhệch khóe miệng: “Ta biết ngay mà, tiểu tử này có thể cộng sinh với phong ấn.”
Khi ba loại sức mạnh huyết mạch kia xuất hiện, Diệp Quân đã hóa thành một luồng kiếm quang phóng thẳng về phía mấy trăm ngàn cường giả đang xông tới.
Ánh mắt hắn không có chút sợ hãi nào mà chỉ có điên cuồng.
Hoang Cổ Thiên cầm đầu nhìn Diệp Quân đang xông tới, gằn giọng nói: “Giải quyết tên này trước đi.”
Nói xong, đám cường giả đế tộc Hoang Cổ sau lưng ông ta lập tức lao về phía Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn chằm chằm Hoang Cổ Thiên, mục tiêu của hắn chính là Hoang Cổ Thiên, khi tới gần ông ta, hắn lập tức thi triển Nhất Kiếm Sinh Tử.
Dưới sự giúp đỡ của kiếm ý trật tự và ba loại sức mạnh huyết mạch, uy lực một nhát kiếm của hắn tăng lên gấp mấy lần so với trước đây.
Khi thấy Diệp Quân thi triển kiếm kỹ, sắc mặt Hoang Cổ Thiên hoàn toàn thay đổi, ông ta không ngờ rằng Diệp Quân lại đột nhiên thi triển một kiếm kỹ kinh khủng như vậy vào lúc này, vì bất ngờ không kịp đề phòng, ông ta không biết phải làm sao, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại tinh thần, tay phải siết thành quyền, sau đó đánh ra một đòn Hoang Cổ Đế Quyền, một quyền này cũng đã khiến ông ta dốc hết toàn bộ sức lực.
Soạt!
Quyền kiếm vừa mới chạm, một luồng quyền mang và kiếm mang kinh khủng bùng phát, làn sóng xung kích mạnh mẽ đánh bay Hoang Cổ Thiên ra ngoài khiến ông ta lui về sau tầm mấy nghìn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, toàn bộ cánh tay phải của ông ta đã tan nát.
Hoang Cổ Thiên vô cùng hoảng hốt!
Đằng xa, dưới sự bao vây của đám cường giả đế tộc Hoang Cổ, Diệp Quân đã bị đánh trở lại lối vào Thiên Mộ Giới.
Nếu là đấu đơn, hắn đương nhiên không hề thua kém bất kỳ người nào của đế tộc Hoang Cổ, nhưng khi đấu tập thể, hắn lại không thể nào chống cự được.
Diệp Quân dừng lại, một dòng máu tươi phun ra từ khóe miệng hắn, chỉ một lát sau, vô số luồng khí tức kinh khủng hội tụ lại, sau đó cuốn về phía hắn.
Chương 2570: Thê Thảm
Thấy cảnh này, vẻ mặt Diệp Quân trở nên dữ tợn, ngay lúc hắn định ra tay, Tam tỷ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đôi tay ngọc ngà của cô ta nhẹ nhàng vung lên, trong nháy mắt, từng cột trụ sấm phù văn từ trong sân phóng lên, chỉ trong chốc lát, một số cường giả dẫn đầu lập tức bị những trụ sấm phù văn này đánh trúng, linh hồn tiêu tan.
Nhưng chiêu này không dọa được những cường giả kia mà còn khơi dậy sự hung ác của bọn họ, vô số cường giả người sau nối tiếp người trước xông về phía lối vào Thiên Mộ Giới, rất nhanh, những trụ sấm phù văn kia bắt đầu vỡ tan, lúc một vài cường giả sắp vào được Thiên Mộ Giới, một luồng kiếm quanh đột nhiên phóng lên từ mặt đất, chém về phía những cường giả đó.
Người ra tay chính là Diệp Quân!
Diệp Quân lập tức lao vào đám người, điên cuồng thúc giục kiếm Thanh Huyên trong tay, lúc này, thực lực của hắn đã hoàn toàn khôi phục, cộng thêm kiếm Thanh Huyên trong tay, vì vậy, chỉ cần cường giả bị hắn khóa chặt lại là sẽ chết ngay lập tức!
Phía bên kia, Tam tỷ đang liều mình canh giữ lối vào Thiên Mộ Giới, dưới sự điều khiển của cô ta, từng cột trụ sấm phù văn không ngừng phóng lên cao, rậm rạp chằng chịt, mỗi cột trụ sấm phù văn đều mang theo sức mạnh kinh khủng có thể hủy diệt cả đất trời.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, đối phương cũng quá nhiều người, mấy trăm ngàn cường giả đồng loạt ra tay thì phải kinh khủng tới mức nào chứ? Sức mạnh áp đảo lao tới, chỉ trong chốc lát, những trụ sấm phù văn kia đã biến mất sạch sẽ, trong đó có một số người đã xông vào Thiên Mộ Giới.
Thấy vậy, Tam tỷ nhíu mày, một lát sau, cô ta đột nhiên run lên, hóa thành màn sáng phù văn phóng lên cao, chỉ trong nháy mắt, một bức màn sáng phù văn cao mấy vạn trượng đã chắn trước lối vào Thiên Mộ Giới.
Ngay chính giữa màn sáng phù văn kia, hai tay Tam tỷ kết thành ấn, phù văn không ngừng phun ra từ trong cơ thể cô ta, sau đó hội tụ lại trong màn sáng phù văn xung quanh cô ta.
Trong sân, mấy trăm ngàn cường giả điên cuồng đánh vào màn sáng chắn trước lối vào Thiên Mộ Giới, Tam tỷ không ngừng phóng thích phù văn, nhưng sắc mặt cô ta cũng dần trở nên nhợt nhạt.
Diệp Quân đột nhiên xông về phía mấy trăm ngàn cường giả đang xông tới, hắn muốn chia sẻ một phần áp lực với Tam tỷ, lúc này, một con quái vật khổng lồ đột nhiên hung hăng đánh về phía hắn, chính là vượn Bàn Tinh.
Nó vừa đụng tới, Diệp Quân bỗng nhiên cảm nhận được một sự áp bức kinh khủng, nhưng một lát sau, hắn lập tức phóng thích kiếm ý và kiếm thế của mình, kiếm ý và kiếm thế mạnh mẽ ép lui luồng áp lực kia, cùng lúc đó, Diệp Quân cũng cầm kiếm hung hăng đánh về phía vượn Bàn Tinh.
Phanh!
Một luồng kiếm quang hung hăng bổ lên đầu vượn Bàn Tinh, kiếm quang
Vỡ tan tành, vượn Bàn Tinh kêu lên một tiếng, sau đó liên tục lui về sau, một nhát kiếm này đã đánh nó đến mức trầy da sứt thịt, chỗ thịt bị sứt máu tươi phun ra như suối, thê thảm vô cùng.
Thế nhưng, sức mạnh của Thái Huyền U và đám cường giả đã áp đảo Diệp Quân.
Ầm ầm...
Khu vực Diệp Quân đang đứng lập tức nát bấy, trong lúc mọi người ở đó đều tưởng rằng Diệp Quân đã bị chém chết, một luồng kiếm quang lại đột nhiên chém ra.
Chính là Diệp Quân!
Lúc này, quanh người Diệp Quân tỏa ra ánh kim quang nhàn nhạt, vừa rồi là Tháp gia ra mặt thay hắn ngăn cản phần lớn sức mạnh.
Tháp gia bây giờ vẫn có thể gánh được.
Thấy Diệp Quân chưa chết, sắc mặt những cường giả trong sân trở nên vô cùng khó coi.
Sau khi Diệp Quân chém chết cường giả cảnh giới Thuận Đạo bằng một nhát kiếm, hắn vốn định tiếp tục ra tay, nhưng đột nhiên, hắn quay đầu nhìn, giờ phút này, Tam tỷ đã bị bao vây bởi vô số cường giả, màn sáng phù văn cô ta hóa thành đã trở nên cực kỳ hư ảo, không chỉ như vậy, vẻ mặt cô ta cũng trắng bệch như tờ giấy.
Cường giả bên phía Tổ Đạo thật sự quá nhiều!
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia!”
Tiểu Tháp nói: “Ngươi...”
Diệp Quân nói: “Đi mau!”
Tiểu Tháp đột nhiên hóa thành một luồng kim quang xông ra ngoài, trong nháy mắt, nó đã tới trước mặt Tam tỷ, sau đó một luồng kim quang vạn trượng bao phủ lên những trụ sấm phù văn kia, nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Tháp, giờ phút này, Tam tỷ đã được buông lỏng hơn rất nhiều.
Đằng xa, Thái Huyền U và đám cường giả Thái Huyền Tộc nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hít một hơi thật sâu, điên cuồng thúc giục huyết mạch phong ma và kiếm ý trong cơ thể, một lát sau, vô số cường giả đột nhiên xông về phía hắn.
Diệp Quân đột nhiên hét: “Kiếm lên!”
Rầm!
Trong nháy mắt, vô số kiếm ý trật tự hóa thành từng ý kiếm màu đỏ như máu phóng lên trời.
Những cường giả đang lao về phía Diệp Quân đều hoảng hốt, nhưng giờ phút này, bọn họ lại không thể nào quay đầu, chỉ có thể nhắm mắt.
Bùm!
Trong đất trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, vô số kiếm quang không ngừng vỡ tan, tiếng kêu thảm thiết không ngừng phát ra.
Chưa tới nửa khắc, tất cả kiếm quang đều vỡ tan, Diệp Quân cũng bị mọi người hợp lực lại đánh bay ra xa ngàn trượng.
Hắn sắp rơi xuống, một chuỗi ánh sáng phù văn lập tức khóa hắn lại, trong nháy mắt, hắn đã bị kéo lại bên cạnh Tam tỷ.
Máu tươi không ngừng tuôn ra từ khóe miệng Diệp Quân, trông rất thê thảm.
Lúc này, mấy trăm ngàn cường giả đồng loạt xông về phía hai tỷ đệ.
Tam tỷ kéo tay Diệp Quân: “Đứng ra sau lưng tỷ!”
Nói xong, cô ta kéo Diệp Quân ra phía sau!
“A di đà phật!”
Đúng lúc này, một tiếng a di đà phật đột nhiên vang lên giữa trời đất.
Ai nấy quay người nhìn qua, ở chỗ không xa có một hòa thượng già từ từ đi tới.
Trụ trì của Đại Thiện Tự!
Hòa thượng già từ từ đi tới, ông ta nhìn Quân Đế phía dưới, hai tay chắp trước ngực, “Quân Đế, đã lâu không gặp.”
Quân Đế cười nói: “Ngươi tới đây, ta còn hơi bất ngờ.”
Hòa thượng già gật đầu, “Thế sự vô thường."
Quân Đế khẽ cười nói: “Thật ra ta cũng rất tò mò về thực lực của ông, năm ấy vì quen nhau, nên do đó không tiện mở miệng tỉ thí với ông, còn bây giờ, chúng ta có thể tỉ thí một trận hẳn hoi rồi.”
Hòa thượng già khẽ gật đầu: “Lão nạp cũng đang có ý này.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, chỉ một bước, ông ta và Quân Đế đã ở trong thế giới đặc biệt.
Vãng Sinh Bỉ Ngạn!
Đây là một thế giới do hòa thượng già tự tu luyện ra, thế giới này được hình thành do ngưng tụ muôn vàn kinh nghĩa của phật pháp, hai người vừa vào vũ trụ này, vô số kí tự phật pháp kinh văn đã xuất hiện giữa trời đất, chi chít lít nhít, không nhìn hết được.
Quân Đế nhìn bốn phía, khẽ cười nói: “Dùng phật pháp để tự thành một đạo, không nhờ sức mạnh của tổ đạo, thú vị.”
Đúng là ông ta hơi bất ngờ, ban đầu cho rằng hoà thượng già đứng sau bên Tổ Đạo, sẽ mượn sức mạnh Đại Đạo, nhưng không phải.
Thế mà hòa thượng già cũng không thuận đạo, điều này khiến ông ta hơi nghi ngờ, đối phương không đi thuận đạo, vậy vì sao lại muốn giúp Tổ Đạo?
Hòa thượng già đột nhiên chắp tay trước ngực, “Quân Đế, mời.”
Quân Đế khẽ cười nói: “Nào!”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giẫm về trước một bước, chỉ một bước, cả thế giới bỉ ngạt đột nhiên sôi sục lên.
Cả thời không Bỉ Ngạn bắt đầu trở nên hư ảo.
Hòa thượng già đột nhiên nói: “Pháp tắc cố định!”
Ầm ầm!
Một luồng phật quang đột nhiên rơi thẳng vào thời không Bỉ Ngạn này, theo luồng phật quang rơi xuống, cả thời không Bỉ Ngạn dần trở nên ổn định.
Pháp tắc cố định!
Ngoài mười tám pháp tắc đạo hạnh ra, pháp tắc này cộng thêm mười chín loại liên quan, mười bốn tiết ấn cơ bản, được tạo thành từ mười chín bố tự quan, có thể đè ép một thế giới, khiến nó trở nên không thể xâm phạm, không thể phá hủy.
Quân Đế nhìn thế giới bốn phía càng ngày càng ổn định, cười nói: “Thú vị.”
Hai tay hòa thượng già chắp trước ngực, trong miệng thầm đọc kinh văn phật pháp cổ xưa, “Đến đây sẽ không bao giờ gặp tai ương xa cách, đến đây sẽ chịu nỗi khổ của ba con đường, lúc chịu khổ, nếu đọc nhiều phật, cầu sinh tịnh độ, sẽ được lửa Vãng Sinh.”
Ầm!
Khi một chữ cuối cùng của hòa thượng già dứt lời, chỉ thấy trong Bỉ Ngạn Giới đột nhiên xuất hiện vô số ngọn lửa đỏ như máu.
Lửa Vãng Sinh!
Do đó tội lỗi và hạnh phúc được phân thành hai phần, sống lại tiếp tục.
Vô số lửa Vãng Sinh đột nhiên phun về phía Quân Đế, những ngọn lửa Vãng Sinh này cũng không phải là sức mạnh tổ đạo, mà là xuất phát từ suy nghĩ sống lại của chúng sinh, hòa thượng già dung hợp chúng với phật pháp, biến chúng thành thuật thần thông lớn của đạo phật, một khi thi triền, thần hồn của người trong đó lập tức bị phá hủy, đi sang kiếp sau.
“Ha ha!”
Quân Đế đột nhiên cười, “Hòa thượng già, ông dùng phật pháp của đạo phật để tự mở một con đường, được đấy.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giơ tay phải ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy, cái nắm này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên tràn ra từ trong nắm tay ông ta, khi luồng sức mạnh thần bí này tiếp xúc với lửa Vãng Sinh, thế mà lửa Vãng Sinh lại trở nên hư ảo.
Thấy cảnh này, trong mắt hòa thượng già xẹt qua một tia phức tạp, “Sức mạnh phản đạo.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên giẫm về trước một bước, nói một tiếng a di đà phật, đột nhiên, tất cả kinh văn phật pháp trong cả Bỉ Ngạn Giới đều bốc cháy!
Đúng lúc này, hòa thượng già từ từ nhắm hai mắt lại, nói: “Bờ bên kia là gì, đây là tiếng phương Tây, nói đến Bỉ Ngạn nghĩa là rời khỏi sống chết, trước cảnh sống chết, như nước có sóng, dù là bờ này, rời khỏi nơi không có sống chết, cũng như nước luôn chảy, đều tên là Bỉ Ngạn.”
Ầm ầm!
Vừa dứt lời, thân xác và thần hồn của ông ta bốc cháy, nháy mắt, muôn vàn phật quang, với những kinh văn phật pháp kia hội tụ lại, sau đó không ngừng gia cố trong thời không.
Rời khỏi nơi không có sống chết, rời khỏi nơi không có sống chết!
Hi sinh thân mình cho phật pháp!
Nơi xa, ý cười trên mặt Quân Đế dần biến mất, ông ta nhìn chằm chằm vào hòa thượng già đang bốc cháy: “Ông hi sinh tu vi phật pháp tài năng đặc biệt của mình, chỉ để bao vây ta lại, hòa thượng già, rốt cuộc Tổ Đạo đã cam kết cái gì với ông, thế mà lại khiến ông không tiếc hy sinh bản thân.”
Trận đấu này, hòa thượng già chỉ có hai kết cục, con đường sống chết, từ đây biến mất khỏi trời đất; kết cục hai, cho dù ông ta sống tiếp, nhưng, tất cả tu vi phật pháp tài năng đặc biệt của ông ta cũng sẽ không còn, ông ta hoàn toàn trở thành người vô dụng.
Nghe thấy lời của Quân Đế, hai tay hòa thượng già chắp trước ngực, khẽ cười nói: “Ta không vào tù ngục, ai vào tù ngục đây?”
Hai mắt Quân Đế khẽ híp lại, khoảnh khắc này, trong lòng ông ta đột nhiên dâng lên một tia bất an, hơn nữa, càng ngày càng mạnh mẽ.
Bên ngoài.
Lúc Quân Đế bị Bỉ Ngạn Giới bao vây, một luồng âm thanh mơ hồ đột nhiên chậm rãi truyền từ chân trời tới, “Giết.”
Giết!
Mệnh lệnh của Tổ Đạo!
“Giết! Giết chết loại phản nghịch này!”
Lúc này, vô số cường giả trong sân lao về phía lỗi vào Thiên Mộ.
Chương 2567: Niệm chú
Mười mấy vạn cường giả đồng loạt lao xuống, khí thế này đáng sợ cực kỳ.
Người xông lên trước hết là đế tộc Hoang Cổ và tộc Thái Huyền, có được lợi rồi thì dĩ nhiên phải làm gì đó.
Nhưng lúc này sắc mặt cường giả của hai tộc đều cực kỳ nghiêm trọng, vì sau khi nhìn thấy thực lực của Quân Đế, họ lại sợ những cường giả đỉnh cấp này đang ẩn náu ở Thiên Mộ Giới.
Mà lúc mọi người chuẩn bị lao vào Thiên Mộ Giới, một người phụ nữ bỗng chậm rãi bước ra từ lối vào Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ!
Chỉ thấy người phụ nữ bỗng xòe tay ra, thoáng chốc một phù văn luật pháp đột nhiên bay lên trời, chỉ trong chốc lát, một kết giới phù văn chắn trước mặt mọi người, chỉ thấy trên kết giới đó được bao phủ bởi rất nhiều luật pháp nhân gian.
Cùng lúc đó, hai bóng người bỗng lao ra từ trong Thiên Mộ Giới, chỉ thấy một bóng người trong đó đột nhiên biến thành một bức tượng hư ảo vạn trượng.
Đại Đạo hiện hóa.
Thượng Thương Chủ!
Bức tượng hư ảo vạn trượng này như một ngọn núi lớn đâm mạnh vào đám cường giả, cú đâm này khiến đội hình của các cường giả tan rã.
Sau khi người kia lao ra, cơ thể người đó run lên, hàng nghìn tia thần quang đáng sợ bỗng tỏa ra từ quanh người, những tia thần quang này giống như một dòng thác đè bẹp các cường giả đó.
Người này chính là Nghịch Đạo Hình Đồ.
Ba người bỗng dưng xuất hiện khiến cho tất cả cường giả trở tay không kịp.
Mặc dù ít người nhưng khí thế ba người thể hiện lại không hề thua kém bên Tổ Đạo.
Đúng lúc này, Tam tỷ bỗng biến thành cầu vồng rồi biến mất khỏi đó, trong thoáng chốc đầu của một cường giả nam cảnh giới Thuận Đạo ở đằng xa văng ra xa.
Bị giết trong tích tắc.
Chiếc cầu vồng dài đột nhiên biến mất khỏi chỗ đó rồi lại xuất hiện cách đó hàng ngàn trượng, sau đó lại có thêm đầu của một cường giả cảnh giới Thuận Đạo khác nổ tung.
Thuận Đạo chỉ như một đám tôm tép.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Cửu Châu Chủ lập tức cau mày, thực lực của những kẻ nghịch đạo này quả thực mạnh đến mức khó tin, thảo nào ngay cả Tổ Đạo cũng phải kiêng dè.
Cửu Châu Chủ chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tổ Đạo, bóng người trong hư không lặng lẽ đứng đó, nhìn mọi chuyện diễn ra bên dưới.
Ầm!
Ngay lúc này trời đất bỗng rung chuyển.
Cửu Châu Chủ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy thời không cách đó không xa bỗng nhiên tách ra, sau đó sáu cường giả như cương thi từ từ bước ra.
Sắc mặt các cường giả này xám như tro, ánh mắt vô thần, cơ thể cực kỳ cứng.
Cửu Châu Chủ hơi khó hiểu.
Ngay lúc này sáu cường giả đó bỗng biến mất khỏi đó.
Cách đó không xa, Tam tỷ như cảm nhận được gì đó, quay phắt lại: “Cẩn thận”.
Cô ta vừa dứt lời, một tàn ảnh đã lao đến trước mặt cô ta.
Tam tỷ giơ tay lên chỉ vào trước mặt, hàng ngàn thần quang lao ra.
Bùm!
Sau một tiếng nổ, tàn ảnh đó bị văng ra xa cả vạn trượng, nhưng Tam tỷ cũng lùi về sau cả mấy trăm trượng.
Sau khi dừng lại, cô ta quay phắt lại, Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ cách đó không xa đều bị văng ra xa.
Tam tỷ quay đầu lại nhìn đằng xa, cường giả như cương thi đó không cảm xúc nhìn ông ta, ánh mắt đối phương xám xịt.
Tam tỷ híp mắt lại: “Thi thể nghịch đạo”.
Thi thể nghịch đạo!
Trên thế giới này kẻ nghịch đạo không chỉ là ông ta, mà còn có những người nghịch đạo của vài nền văn minh vũ trụ khác. Khi những kẻ nghịch đạo này bị Tổ Đạo giết, Tổ Đạo sẽ luyện chế họ thành thi tổ, nhưng thi tổ này đều có ý chí chiến đấu và ý thức của mình, nhưng không thể tự mình hành động, phải tuân theo mệnh lệnh của Tổ Đạo, có thể nói sống không bằng chết.
Đúng lúc này, thi thể nghịch đạo bỗng biến mất khỏi đó, đi thẳng về phía Tam tỷ.
Tam tỷ híp mắt, cô ta lao đến trước, giơ ngón tay lên, một ấn phù văn bí ẩn bỗng lao ra từ đầu ngón tay.
Ầm!
Sau khi tiếng nổ vang lên, thi thể nghịch đạo đó bị văng ra xa.
Tam tỷ không ra tay nữa mà quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc này Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ ở cách đó không xa đang gặp bất lợi vì bị năm thi thể nghịch đạo áp chế.
Tam tỷ cau mày.
Ầm!
Đúng lúc này, một tiếng rồng gầm bỗng vang lên giữa trời đất, sau đó một tia sáng vàng lao thẳng xuống từ dưới bầu trời, chỉ thoáng chốc đội hình bên phía Hoang Cổ Thiên lại hỗn loạn.
Người đến chính là Thiên Chiêu Đế.
Lúc này ông ta kiêu ngạo đứng đó, quanh người toát ra khí tức của rồng đáng sợ, ông ta bỗng lật bàn tay lên, hàng vạn con rồng vàng cực lớn hư ảo ngưng tụ giữa trời đất, trong thoáng chốc hàng vạn con rồng vàng đó di chuyển thẳng về phía đám cường giả đó.
Ầm ầm!
Vài cường giả cách ông ta khá gần bị văng ra xa, các cường giả có thực lực khá yếu thì thần hồn bị tiêu diệt.
Cùng lúc đó, một tia sáng bỗng xuất hiện, sau đó đầu của một cường giả Thuận Đạo văng ra xa.
“Cẩn thận!”
Hoang Cổ Thiên biến sắc: “Có sát thủ”.
Ông ta vừa dứt lời thì có thêm vài cường giả nữa mất đầu.
Hoang Cổ Thiên nhìn chằm chằm về phía đó, chỉ thấy tia sáng cách đó không xa lướt qua như bóng ma, trong nháy mắt đã biến mất không thấy nữa, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ có một cường giả ngã xuống.
Hoang Cổ Thiên hoảng hốt, ông ta vội lấy một chiếc đèn cổ ra.
Đèn Thần Chiếu!
Chiếc đèn này được tạo ra từ mắt thần của một con quái thú thời tiền sử, trên đó có tay cầm, chỉ cần lắc nhẹ thì có thể lập tức chiếu sáng khắp vũ trụ, những nơi được chiếu sáng thì không gì có thể tránh được.
Hoang Cổ Thiên vội niệm chú, ánh sáng đó lập tức bao trùm vũ trụ tinh hà, lúc này một bóng người xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, người này chính là Lão Lục vẫn luôn ra ngoài nghe ngóng tin tức.
Chương 2568: Ngờ vực
Sau khi hình dạng ban đầu của Lão Lục hiện ra, ông ta quay người lại biến thành tia sáng lao về phía những thi thể nghịch đạo bao vây tấn công Thượng Thương Chủ và Nghịch Đạo Hình Đồ cách đó không xa.
Thiên Chiêu Đế cũng biến thành tia sáng vàng lao đến chỗ mấy thi thể nghịch đạo.
Uy lực của mấy thi thể nghịch đạo này càng lớn hơn.
Sau khi Lão Lục và Thiên Chiêu Đế gia nhập, năm thi thể nghịch đạo đó bị văng ra xa, tình thế bị lật ngược.
Mấy huynh muội tập hợp lại một chỗ.
Tam tỷ nhìn sáu thi thể nghịch đạo và một cường giả: “Đại ca vẫn cần bao nhiêu thời gian nữa?”
Thượng Thương Chủ trầm giọng nói: “Ít nhất nửa canh giờ”.
Nửa canh giờ.
Tam tỷ ngẩng đầu lên nhìn, cô ta nhìn Tổ Đạo, Tổ Đạo cúi xuống nhìn cô ta.
Thượng Thương Chủ trầm giọng nói: “Tam tỷ, tại sao Tổ Đạo không ra tay?”
Tam tỷ bình tĩnh nói: “Chắc là đang đợi gì đó”.
Thượng Thương Chủ nhíu mày.
Ngay lúc này thời không ở đằng xa bỗng nứt ra, sau đó mười hai thi thể nghịch đạo chậm rãi bước ra.
Lúc nhìn thấy mười hai thi thể nghịch đạo, sắc mặt mấy người Tam tỷ sầm lại.
Họ không ngờ Tổ Đạo lại luyện chế ra nhiều thi thể nghịch đạo như thế.
Lúc này, Cửu Châu Chủ đột nhiên nói: “Tộc trưởng tộc Hoang Cổ Thiên, tộc trưởng U, các ngươi đến Thiên Mộ Giới, giao những người kia cho các thi thể nghịch đạo này đi”.
Đám người Hoang Cổ Thiên gật đầu, sau đó dẫn mười mấy vạn cường giả đỉnh cấp đến thẳng Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ nhíu mày, định ra tay, lúc này mười tám thi thể nghịch đạo bỗng có mười tám chùm sáng màu đen lao về phía họ.
Tam tỷ nói: “Ngăn chúng lại”.
Nói rồi cô ta và mấy người Thiên Chiêu Đế phía sau đồng loạt lao ra.
Mà khi đám người Hoang Cổ Thiên chuẩn bị xông vào Thiên Mộ Giới, một tiếng kiếm bỗng vang lên trong Thiên Mộ Giới, sau đó một tia kiếm quang vạn trượng lao ra từ trong Thiên Mộ Giới.
Đồng tử Hoang Cổ Thiên co rụt lại, đấm mạnh một quyền về phía tia kiếm quang đó.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Hoang Cổ Thiên kinh hãi bị chấn động văng ra xa, vừa dừng lại, tay phải ông ta nứt ra, máu bắn tung tóe.
Hoang Cổ Thiên hơi ngạc nhiên, ông ta nhìn sang, chỉ thấy một thiếu niên đang cầm kiếm điên cuồng đánh giết.
Tóc thiếu niên này thế mà nửa đen nửa đỏ.
Thiếu niên chính là Diệp Quân.
Lúc này tu vi của hắn đã khôi phục hoàn toàn, trên người toát ra kiếm ý đáng sợ, mỗi lần hắn vung kiếm Thanh Huyên trong tay lên đều có thể lấy đi một cái đầu đẫm máu.
Nhìn thấy Diệp Quân, Cửu Châu Chủ cau mày, ánh mắt rơi vào t kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, thanh kiếm này vẫn là kiếm gãy, chưa hồi phục.
Nhìn thấy Diệp Quân lao ra giống như sát thần, không ai có thể ngăn cản, ánh mắt Hoang Cổ Thiên hiện lên một tia hung ác, ông ta đột nhiên giậm chân phải một cái, xé tan hư không, ngay sau đó hắn đánh một quyền về phía Diệp Quân ở đằng xa.
Hoang Cổ Thiên Quyền!
Đây là võ học tuyệt thế của tộc Hoang Cổ Thiên, được tạo ra bởi tiên tổ của tộc Hoang Cổ Thiên, đánh một chiêu, quyền ý như cơn sóng bao phủ khắp nơi, cực kỳ mạnh.
Đòn tấn công này khiến khu vực chỗ Diệp Quân bị phá tan, Diệp Quân cảm nhận được sự nghẹt thở.
Diệp Quân xoay cổ tay, một luồng kiếm ý đáng sợ bỗng lao lên trời.
Kiếm ý Trật Tự!
Ngay khi kiếm ý Trật Tự xuất hiện, ý chí quyền đạo đó bị ép lùi lại, ngay sau đó Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó, một nhát kiếm chém mạnh về phía Hoang Cổ Thiên.
Vèo!
Đạo quyền và kiếm quang đột nhiên nổ tung giữa không trung, Hoang Cổ Thiên bị nhát kiếm của Diệp Quân đánh lùi về sau cả ngàn trượng.
Sau khi nhát kiếm của Diệp Quân đánh lùi Hoang Cổ Thiên, hắn không thừa thắng xông lên mà đánh về phía Thiên Mộ Giới ở đằng xa, vì rất nhiều cường giả đã xông vào trong Thiên Mộ Giới.
Đúng lúc này, một tiếng gầm đầy tức giận vang lên trong Thiên Mộ Giới, sau đó hàng trăm cường giả bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh gục, cùng lúc đó một người đàn ông trung niên thân trên để trần chậm rãi bước ra từ trong Thiên Mộ Giới.
Chỉ thấy thân hình người đàn ông này cao lớn, cơ bắp phần thân trên cuồn cuộn như những thanh thép, trên người còn vẽ rất nhiều phù văn cổ xưa, mỗi khi ông ta tiến đến một bước, trời đất đều sẽ rung chuyển, cực kỳ đáng sợ.
Diệp Quân hơi ngờ vực, đây là ai?
Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói của Thượng Thương Chủ: “Đây là Bát ca của đệ, đệ ấy là một yêu thú trước thời tiền sử, thực lực rất mạnh, đệ đi theo đệ ấy.
Bát ca!
Yêu thú!
Diệp Quân khá ngạc nhiên, hắn không ngờ người đàn ông trước mặt này là một yêu thú, không biết là bản thể gì.
Lão Bát sải bước đi ra ngoài, ông ta ngước nhìn các cường giả đó rồi bật cười, sau đó ông ta bay lên trời, đâm mạnh vào đám cường giả như một viên đạn đại bác.
Thấy Lão Bát lao đến, đám cường giả đó biến sắc, không dám đối đầu trực diện, đều lùi về sau.
Nhưng tốc độ của họ không nhanh bằng Lão Bát, chỉ thấy sau khi Lão Bát đâm vào đám cường giả, thần hồn của vài cường giả đi đầu bị tiêu diệt.
Trong đó còn có cả một cường giả cảnh giới Đạo Cực.
Thấy thế, mí mắt Diệp Quân khẽ giật, thực lực của Bát ca này mạnh quá.
Chỉ thấy Tổ Đạo ở phía xa bỗng nói: “Ra đây”.
Soạt!
Thời không phía dưới đối diện Diệp Quân bỗng nứt ra, sau đó một luồng khí tức cực kỳ mạnh ập đến như thủy triều, các cường giả xung quanh bị luồng khí tức này làm cho lùi về sau.
“Tiểu Cửu, mau rút thôi”.
Ngay lúc này giọng nói gấp gáp của Tam tỷ bỗng vang lên.
Chương 2569: Hội tụ
Nghe Tam tỷ nói vậy, Diệp Quân cũng cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm, hắn quay đầu nhìn, thấy trong khe nứt thời không cách đó không xa có một người đàn ông chậm rãi bước ra, tay cầm thanh giáo dài, người mặc chiến giáp, đôi mắt bị che bởi một miếng vải đen.
Chiến giáp trên người gã tỏa ra ánh sáng bạc lạnh lẽo, nhìn kỹ hơn, thì ra là do một chất liệu rõ biết tên chế tạo thành, nó giống như băng, bề mặt bóng loáng như gương, hàn quang tràn ra như làn sóng kiên cường dưới trăng.
Còn còn thanh giáo dài trong tay gã thì toàn thân màu đen, mũi giáo màu đỏ như máu.
Diệp Quân xoay người đối diện với người đàn ông thần bí, ánh mắt bình tĩnh.
Ngay lúc này, một người đàn ông đột nhiên đi tới bên cạnh hắn.
Chính là Lão Bát!
Diệp Quân quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh: “Bát ca.”
Lão Bát quay đầu quan sát Diệp Quân, sau đó gật đầu: “Người này cũng là một kẻ nghịch đạo xuất thân từ Thiên Mộ Giới của chúng ta, tên là Tịch Ứng, là cường giả cùng thời đại với Nhị ca.”
Diệp Quân nhất thời kinh ngạc: “Cùng một thời đại với Nhị ca?”
Lão Bát gật đầu: “Đệ đi giúp đám Tam tỷ đi, người này cứ để ta.”
Diệp Quân nói: “Bát ca, ta làm được.”
Lão Bát quay đầu nhìn Diệp Quân, khẽ mỉm cười: “Cảnh giới của người này cao hơn đệ rất nhiều, đệ không nên đấu với hắn, ở đây nhiều người, đi tìm đối thủ có cảnh giới tương đương với đệ đi.”
Nói xong, ông ta xoay người xông về phía Tịch Ứng, tốc độ lao tới như nước lũ mạnh mẽ, khí thế cường đại trong nháy mắt cuốn trôi hết thảy, tất cả mọi người xung quanh đều cảm nhận được một luồng áp lực khủng khiếp.
Đằng xa, Tịch Ứng đột nhiên cầm thanh giáo dài đâm về phía trước.
Phanh!
Lão Bát lập tức bị đẩy lui ra xa ngàn trượng!
Còn Tịch Ứng không hề lui nửa bước.
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, xung quanh, những cường giả kia thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có một tên có năng lực tới.
“Haha.”
Lão Bát đột nhiên cười lớn: “Tịch Ứng, thực lực của ngươi mạnh hơn trước đây rất nhiều rồi đấy! Xem ra, ngươi quỳ trước Tổ Đạo không ít lần nhỉ!”
Mặt Tịch Ứng không biểu cảm, cầm thanh giáo dài chậm rãi đi về phía Lão Bát, ngay lúc này, Lão Bát lại đột nhiên biến mất tại chỗ.
Vèo!
Trong chốc lát, thời không trong sân đột nhiên bị một tàn ảnh phá nát.
Đằng xa, Tịch Ứng cầm thanh giáo dài đâm tới.
Ầm!
Lần này, một người một yêu lui ra sau, Lão Bát vừa dừng lại đã tiếp tục xông về phía Tịch Ứng, phương thức xuất chiêu của ông ta rất đơn giản, chỉ cần mỗi quyền tung ra đều đập xuống thật mạnh, không ra vẻ làm màu, sức mạnh bá đạo khủng khiếp, mỗi quyền tung ra đều làm chấn động đất trời.
Thấy Lão Bát có thể đối phó với Tịch Ứng kia, Diệp Quân lui trở về lối vào Thiên Mộ Giới.
Tam tỷ cũng đi tới bên cạnh hắn, đám người Lão Lục kéo thi thể nghịch đạo.
Tam tỷ nhìn đám người Hoang Cổ Thiên ở phía chân trời: “Chúng ta phải giữ chân bọn họ.”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Tam tỷ quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Sợ không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không sợ.”
Tam tỷ gật đầu: “Được.”
Phía chân trời, đám người Hoang Cổ Thiên đột nhiên đáp xuống, tiếp tục xông về phía Diệp Quân và Tam tỷ.
Diệp Quân nhìn vô số cường giả đang lao tới, đột nhiên phá lên cười.
Tam tỷ nói: “Cười cái gì?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Được sóng vai tác chiến với Đại ca và Tam tỷ là một cảm giác thật tuyệt vời.”
Tam tỷ hé miệng cười: “Đợi lát nữa đệ sẽ không cảm thấy tuyệt vời nữa.”
Diệp Quân cười ha ha: “Tam tỷ, ta lên trước.”
Nói xong, hắn bước lên phía trước một bước, vừa bước, ba loại sức mạnh huyết mạch đột nhiên phóng ra từ cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, khí tức của Diệp Quân điên cuồng tăng lên.
Thấy cảnh này, Tam tỷ hơi nhệch khóe miệng: “Ta biết ngay mà, tiểu tử này có thể cộng sinh với phong ấn.”
Khi ba loại sức mạnh huyết mạch kia xuất hiện, Diệp Quân đã hóa thành một luồng kiếm quang phóng thẳng về phía mấy trăm ngàn cường giả đang xông tới.
Ánh mắt hắn không có chút sợ hãi nào mà chỉ có điên cuồng.
Hoang Cổ Thiên cầm đầu nhìn Diệp Quân đang xông tới, gằn giọng nói: “Giải quyết tên này trước đi.”
Nói xong, đám cường giả đế tộc Hoang Cổ sau lưng ông ta lập tức lao về phía Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn chằm chằm Hoang Cổ Thiên, mục tiêu của hắn chính là Hoang Cổ Thiên, khi tới gần ông ta, hắn lập tức thi triển Nhất Kiếm Sinh Tử.
Dưới sự giúp đỡ của kiếm ý trật tự và ba loại sức mạnh huyết mạch, uy lực một nhát kiếm của hắn tăng lên gấp mấy lần so với trước đây.
Khi thấy Diệp Quân thi triển kiếm kỹ, sắc mặt Hoang Cổ Thiên hoàn toàn thay đổi, ông ta không ngờ rằng Diệp Quân lại đột nhiên thi triển một kiếm kỹ kinh khủng như vậy vào lúc này, vì bất ngờ không kịp đề phòng, ông ta không biết phải làm sao, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại tinh thần, tay phải siết thành quyền, sau đó đánh ra một đòn Hoang Cổ Đế Quyền, một quyền này cũng đã khiến ông ta dốc hết toàn bộ sức lực.
Soạt!
Quyền kiếm vừa mới chạm, một luồng quyền mang và kiếm mang kinh khủng bùng phát, làn sóng xung kích mạnh mẽ đánh bay Hoang Cổ Thiên ra ngoài khiến ông ta lui về sau tầm mấy nghìn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, toàn bộ cánh tay phải của ông ta đã tan nát.
Hoang Cổ Thiên vô cùng hoảng hốt!
Đằng xa, dưới sự bao vây của đám cường giả đế tộc Hoang Cổ, Diệp Quân đã bị đánh trở lại lối vào Thiên Mộ Giới.
Nếu là đấu đơn, hắn đương nhiên không hề thua kém bất kỳ người nào của đế tộc Hoang Cổ, nhưng khi đấu tập thể, hắn lại không thể nào chống cự được.
Diệp Quân dừng lại, một dòng máu tươi phun ra từ khóe miệng hắn, chỉ một lát sau, vô số luồng khí tức kinh khủng hội tụ lại, sau đó cuốn về phía hắn.
Chương 2570: Thê Thảm
Thấy cảnh này, vẻ mặt Diệp Quân trở nên dữ tợn, ngay lúc hắn định ra tay, Tam tỷ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đôi tay ngọc ngà của cô ta nhẹ nhàng vung lên, trong nháy mắt, từng cột trụ sấm phù văn từ trong sân phóng lên, chỉ trong chốc lát, một số cường giả dẫn đầu lập tức bị những trụ sấm phù văn này đánh trúng, linh hồn tiêu tan.
Nhưng chiêu này không dọa được những cường giả kia mà còn khơi dậy sự hung ác của bọn họ, vô số cường giả người sau nối tiếp người trước xông về phía lối vào Thiên Mộ Giới, rất nhanh, những trụ sấm phù văn kia bắt đầu vỡ tan, lúc một vài cường giả sắp vào được Thiên Mộ Giới, một luồng kiếm quanh đột nhiên phóng lên từ mặt đất, chém về phía những cường giả đó.
Người ra tay chính là Diệp Quân!
Diệp Quân lập tức lao vào đám người, điên cuồng thúc giục kiếm Thanh Huyên trong tay, lúc này, thực lực của hắn đã hoàn toàn khôi phục, cộng thêm kiếm Thanh Huyên trong tay, vì vậy, chỉ cần cường giả bị hắn khóa chặt lại là sẽ chết ngay lập tức!
Phía bên kia, Tam tỷ đang liều mình canh giữ lối vào Thiên Mộ Giới, dưới sự điều khiển của cô ta, từng cột trụ sấm phù văn không ngừng phóng lên cao, rậm rạp chằng chịt, mỗi cột trụ sấm phù văn đều mang theo sức mạnh kinh khủng có thể hủy diệt cả đất trời.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, đối phương cũng quá nhiều người, mấy trăm ngàn cường giả đồng loạt ra tay thì phải kinh khủng tới mức nào chứ? Sức mạnh áp đảo lao tới, chỉ trong chốc lát, những trụ sấm phù văn kia đã biến mất sạch sẽ, trong đó có một số người đã xông vào Thiên Mộ Giới.
Thấy vậy, Tam tỷ nhíu mày, một lát sau, cô ta đột nhiên run lên, hóa thành màn sáng phù văn phóng lên cao, chỉ trong nháy mắt, một bức màn sáng phù văn cao mấy vạn trượng đã chắn trước lối vào Thiên Mộ Giới.
Ngay chính giữa màn sáng phù văn kia, hai tay Tam tỷ kết thành ấn, phù văn không ngừng phun ra từ trong cơ thể cô ta, sau đó hội tụ lại trong màn sáng phù văn xung quanh cô ta.
Trong sân, mấy trăm ngàn cường giả điên cuồng đánh vào màn sáng chắn trước lối vào Thiên Mộ Giới, Tam tỷ không ngừng phóng thích phù văn, nhưng sắc mặt cô ta cũng dần trở nên nhợt nhạt.
Diệp Quân đột nhiên xông về phía mấy trăm ngàn cường giả đang xông tới, hắn muốn chia sẻ một phần áp lực với Tam tỷ, lúc này, một con quái vật khổng lồ đột nhiên hung hăng đánh về phía hắn, chính là vượn Bàn Tinh.
Nó vừa đụng tới, Diệp Quân bỗng nhiên cảm nhận được một sự áp bức kinh khủng, nhưng một lát sau, hắn lập tức phóng thích kiếm ý và kiếm thế của mình, kiếm ý và kiếm thế mạnh mẽ ép lui luồng áp lực kia, cùng lúc đó, Diệp Quân cũng cầm kiếm hung hăng đánh về phía vượn Bàn Tinh.
Phanh!
Một luồng kiếm quang hung hăng bổ lên đầu vượn Bàn Tinh, kiếm quang
Vỡ tan tành, vượn Bàn Tinh kêu lên một tiếng, sau đó liên tục lui về sau, một nhát kiếm này đã đánh nó đến mức trầy da sứt thịt, chỗ thịt bị sứt máu tươi phun ra như suối, thê thảm vô cùng.
Thế nhưng, sức mạnh của Thái Huyền U và đám cường giả đã áp đảo Diệp Quân.
Ầm ầm...
Khu vực Diệp Quân đang đứng lập tức nát bấy, trong lúc mọi người ở đó đều tưởng rằng Diệp Quân đã bị chém chết, một luồng kiếm quang lại đột nhiên chém ra.
Chính là Diệp Quân!
Lúc này, quanh người Diệp Quân tỏa ra ánh kim quang nhàn nhạt, vừa rồi là Tháp gia ra mặt thay hắn ngăn cản phần lớn sức mạnh.
Tháp gia bây giờ vẫn có thể gánh được.
Thấy Diệp Quân chưa chết, sắc mặt những cường giả trong sân trở nên vô cùng khó coi.
Sau khi Diệp Quân chém chết cường giả cảnh giới Thuận Đạo bằng một nhát kiếm, hắn vốn định tiếp tục ra tay, nhưng đột nhiên, hắn quay đầu nhìn, giờ phút này, Tam tỷ đã bị bao vây bởi vô số cường giả, màn sáng phù văn cô ta hóa thành đã trở nên cực kỳ hư ảo, không chỉ như vậy, vẻ mặt cô ta cũng trắng bệch như tờ giấy.
Cường giả bên phía Tổ Đạo thật sự quá nhiều!
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia!”
Tiểu Tháp nói: “Ngươi...”
Diệp Quân nói: “Đi mau!”
Tiểu Tháp đột nhiên hóa thành một luồng kim quang xông ra ngoài, trong nháy mắt, nó đã tới trước mặt Tam tỷ, sau đó một luồng kim quang vạn trượng bao phủ lên những trụ sấm phù văn kia, nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Tháp, giờ phút này, Tam tỷ đã được buông lỏng hơn rất nhiều.
Đằng xa, Thái Huyền U và đám cường giả Thái Huyền Tộc nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hít một hơi thật sâu, điên cuồng thúc giục huyết mạch phong ma và kiếm ý trong cơ thể, một lát sau, vô số cường giả đột nhiên xông về phía hắn.
Diệp Quân đột nhiên hét: “Kiếm lên!”
Rầm!
Trong nháy mắt, vô số kiếm ý trật tự hóa thành từng ý kiếm màu đỏ như máu phóng lên trời.
Những cường giả đang lao về phía Diệp Quân đều hoảng hốt, nhưng giờ phút này, bọn họ lại không thể nào quay đầu, chỉ có thể nhắm mắt.
Bùm!
Trong đất trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, vô số kiếm quang không ngừng vỡ tan, tiếng kêu thảm thiết không ngừng phát ra.
Chưa tới nửa khắc, tất cả kiếm quang đều vỡ tan, Diệp Quân cũng bị mọi người hợp lực lại đánh bay ra xa ngàn trượng.
Hắn sắp rơi xuống, một chuỗi ánh sáng phù văn lập tức khóa hắn lại, trong nháy mắt, hắn đã bị kéo lại bên cạnh Tam tỷ.
Máu tươi không ngừng tuôn ra từ khóe miệng Diệp Quân, trông rất thê thảm.
Lúc này, mấy trăm ngàn cường giả đồng loạt xông về phía hai tỷ đệ.
Tam tỷ kéo tay Diệp Quân: “Đứng ra sau lưng tỷ!”
Nói xong, cô ta kéo Diệp Quân ra phía sau!
Bình luận facebook