-
Chương 2561-2565
Chương 2561: Ai dám phản kháng?
Đế tộc Hoang Cổ!
Hai đế tộc siêu cấp của nền văn minh vũ trụ cấp mười, cũng là một trong hai đại thế lực mạnh nhất của nền văn minh vũ trụ cấp mười ở thời điểm hiện tại.
Khi nhìn thấy cả đế tộc đều tham gia, những cường giả đến từ nền văn minh vũ trụ cấp mười đều vô cùng khiếp sợ. Tất cả bọn họ đều không ngờ đế tộc Hoang Cổ lại có sự quyết đoán lớn đến như vậy, dốc hết sức mạnh của toàn tộc đến hưởng ứng lời kêu gọi của Tổ Đạo!
Có người đột nhiên thốt lên: “Chẳng lẽ bọn họ không sợ bị thua cược, toàn tộc bị tiêu diệt sao?”
Có người khác cười lớn: “Tổ Đạo trấn thủ, làm sao thua được chứ? Tài sản lớn như vậy chẳng khác nào cho không. Ta đã cho già trẻ trong toàn tộc ta đuổi đến đây rồi, lần này nhà họ Thiên ta phải chơi một ván cược thật lớn!”
“Cả đế tộc Hoang Cổ vậy mà lại cùng tới chiến đấu. Mẹ nó, người đâu, lập tức truyền lệnh về tộc, bảo tất cả mọi người tới đây.”
Thấy đế tộc Hoang Cổ dốc sức như vậy, một vài gia tộc vốn dĩ vẫn còn muốn quan sát thêm lập tức không còn do dự nữa, đồng loạt truyền lệnh cho các cường giả trong gia tộc của mình nhanh chóng đuổi tới.
Chân trời, ở phía trên con rồng khổng lồ, có một người đàn ông trung niên ngạo nghễ đang đứng ở trên đầu rồng. Ông ta mặc một chiếc áo choàng lớn màu xanh, mái tóc đỏ rực, bắt mắt giống như máu tươi vậy, trên mặt nở một nụ cười ngoan cường, xung quanh tỏa ra luồng khí tức Đại Đạo khủng bố.
Hoang Cổ Thiên!
Tộc trưởng hiện tại của đế tộc Hoang Cổ đã bước vào cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực. Ông ta vừa ra trận, giữa trời đất đột nhiên xuất hiện luồng uy lực Đại Đạo khủng bố, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi khiếp sợ.
Mặc dù chỉ là nửa bước vào cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực, nhưng sức mạnh của luồng khí tức này vĩnh viễn không phải là thứ mà cảnh giới Thuận Đạo bình thường có thể so sánh được.
Mà ở đằng sau Hoang Cổ Thiên, còn có bốn ông lão đang đứng đó. Bốn ông lão đều mặc áo choàng đen, toàn bộ đều là cảnh giới Thông Đạo đỉnh cao.
Tất nhiên, đạo mà bọn họ thông không phải là Đại Đạo chí cao của nền văn minh vũ trụ cấp chín mà là Tổ Đạo!
Trong nền văn minh vũ trụ cấp chín, chỉ cần có một vị cường giả cảnh giới Thông Đạo thôi là đã đủ để quét sạch tất cả. Nhưng bây giờ đế tộc Hoang Cổ lại có tận bốn vị!
Ngoài ra, ở đằng sau bốn người này, còn có ba mươi sáu vị ở cảnh giới Thuận Đạo, tất cả đều ở đỉnh cao nhất, tu vi hùng hậu, không hề nói khoác.
Khủng khiếp quá!
Khi những cường giả của nền văn minh vũ trụ cấp chín nhìn thấy cảnh này, đều không khỏi hoảng sợ. Đây chính là thế lực hàng đầu đến từ nền văn minh vũ trụ cấp mười.
Hoang Cổ Thiên đứng đầu nhìn xuống lối vào Thiên Mộ Giới cách đó không xa, trên mặt nở một nụ cười thản nhiên.
Với thực lực của ông ta, tất nhiên cũng biết một chút về nơi này. Giữa trời đất này, ngoại trừ những người thuận đạo như bọn họ, còn có một vài kẻ nghịch đạo. Nhưng những kẻ nghịch đạo này cơ bản đều ở Thiên Mộ, rất ít khi ra ngoài. Vì vậy, ông ta chưa từng qua lại với kẻ nghịch đạo nào.
Lần này dốc hết sức mạnh của toàn tộc ra vì ông ta muốn cược lớn một lần!
Dù sao ai đến đều có thể lập tức thành Đạo!
Hơn nữa còn có Tổ Đạo hỗ trợ.
Ai không tới chính là kẻ ngu.
Dĩ nhiên ông ta cũng tuyệt đối không xem thường những kẻ nghịch đạo này, con đường mà những kẻ nghịch đạo này đi là con đường nghịch thiên. Nhưng họ lại có thể sống sót được, điều này đã đủ để chứng minh sự cường đại của bọn họ rồi.
Ầm!
Chính vào lúc này, thời không ở phía bên phải chân trời đột nhiên sôi trào lên.
Hoang Cổ Thiên quay đầu lại nhìn, thì thấy bầu trời bên đó bỗng nhiên nứt ra. Tiếp sau đó, một con cự yêu có sức mạnh đáng sợ từ từ đi ra.
Vượn Bàn Tinh!
Vượn Bàn Tinh này cao mấy ngàn trượng, trông giống như một ngọn núi lớn, hai cánh tay như hai cột trụ, đôi mắt như hai quả cầu lửa. Vào khoảnh khắc nó bước ra, mỗi bước chân hạ xuống đều làm cho khoảng trời đất này rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất mạnh vậy.
Tộc Thái Huyền!
Một trong hai đại gia tộc siêu cấp của nền văn minh vũ trụ cấp mười, nổi danh ngang bằng đế tộc Hoang Cổ.
Một người đàn ông trung niên đứng ở trên đầu con vượn Bàn Tinh đó. Ông ta mặc một áo choàng đơn giản, tóc dài xõa ngang vai, hai tay chắp sau lưng, nở một nụ cười nhạt, khí khách phi phàm.
Thái Huyền U!
Là tộc trưởng hiện tại của tộc Thái Huyền, cũng là cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực, một thân tu vi tạo hóa thông thiên.
Ở sau lưng ông ta, có bốn ông lão và một người phụ nữ xinh đẹp, bọn họ đều ở cảnh giới Thông Đạo, khí tức cực kỳ cường đại. Mà đằng sau năm người bọn họ, còn có bốn mươi cường giả cảnh giới Thuận Đạo.
Họ cũng dốc sức của toàn tộc tới chiến đấu!
Thấy thế trận này, những cường giả của nền văn minh vũ trụ cấp chín có mặt ở đây đều vô cùng chấn động. Đây chính là nền văn minh vũ trụ cấp mười!
Hoang Cổ Thiên đột nhiên nhìn Thái Huyền U, nhẹ giọng nói: “Ta còn tưởng ông không tới.”
“Ha ha!”
Thái Huyền U cười to đáp: “Giá trị lớn như vậy, tộc Thái Huyền ta sao có thể không nhận chứ?”
Mệnh lệnh của Tổ Đạo, nếu tộc Thái Huyền không tới, sau này còn lăn lộn kiểu gì?
Hơn nữa, Tổ Đạo tự mình cam kết, những người tới tham chiến, có thể lập tức thành Đạo. Nếu tộc Thái Huyền không tới vậy thì sau trận chiến ngày hôm nay, tộc Thái Huyền không còn có khả năng chống lại đế tộc Hoang Cổ.
Ông ta không thể không tới!
Cũng không dám không tới!
Hoang Cổ Thiên thờ ơ nhìn Thái Huyền U một cái rồi sau đó quay đầu lại nhìn Thiên Mộ Giới ở cách đó không xa. Thực ra ông ta có vài phần nghi hoặc, những năm gần đây những kẻ nghịch đạo này vẫn luôn chung sống hòa bình với Tổ Đạo. Vì sao bây giờ Tổ Đạo lại muốn phát động trận đại chiến này, đuổi cùng giết tận những kẻ nghịch đạo đó?
Nguyên nhân của trận đại chiến này là gì?
Ông ta rất nghi ngờ, cũng rất tò mò. Tất nhiên, cũng có lo lắng.
Chẳng qua, từ lúc bắt đầu lựa chọn thuận đạo mà đi, bọn họ đã được định sẵn là phải “thuận đạo” mà đi, không được phản kháng.
Tất cả tu vi sức mạnh của ngươi đều bắt nguồn từ Tổ Đạo, làm sao dám phản kháng lại chứ?
Chương 2562: Kế hoạch
Ngày càng có nhiều cường giả xuất hiện ở đây, có người từ nền văn minh vũ trụ cấp mười, có người từ nền văn minh vũ trụ cấp chín. Bất kể ai cho rằng mình có năng lực thì đều tới.
Cũng hết cách, bởi vì sự mê hoặc trong lời hứa của Tổ Đạo thực sự quá lớn.
Dĩ nhiên cũng có người thấy người khác tới, vì vậy họ cũng tới theo. Việc này giống như con chó ở trong làng vậy, chỉ cần có một con sủa, là những con chó khác cũng sẽ lần lượt sủa theo.
Mặc dù đông người, nhưng lại không có ai chủ động ra tay.
Họ đều đang chờ!
Chờ Tổ Đạo hiện thân.
Bên trong Thiên Mộ Giới.
Quân Đế đứng trước biển Khổ Giới, hai tay ông ta chắp sau lưng, mắt nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ gì.
“Nhị ca đang nghĩ gì vậy?”
Một giọng nói ở bên cạnh vang lên.
Một cô gái đi tới, chính là Tam tỷ.
Quân Đế nhìn về phía trước biển Khổ Giới: “Đang nghĩ xem bên kia biển là gì?”
Cô gái đi tới bên cạnh ông ta, cô ta nhìn về phía đối diện biển Khổ Giới, nở một nụ cười xinh đẹp, đáp: “Chỉ là một cái vòng tròn khác mà thôi.”
Quân Đế nói: “Lỡ như không phải thì sao?”
Cô gái nhìn biển Khổ Giới, ánh mắt kiên định: “Chắc chắn là vậy.”
Quân Đế quay đầu nhìn cô gái bên cạnh: “Làm sao chắc chắn được?”
Cô gái mở lòng bàn tay ra, một giọt nước xuất hiện trên đầu ngón tay cô ta: “Trong giọt nước này có hàng chục triệu sinh mệnh mà người trần mắt thịt khó có thể nhìn thấy được. Những sinh mệnh nhỏ bé này suốt đời không thể biết được thế giới bên ngoài giọt nước lớn như thế nào. Cho dù thỉnh thoảng sẽ có sinh mệnh nhảy ra khỏi giọt nước này, gặp được vô số những giọt nước khác thì nó cũng không thể tưởng tượng ra được sự rộng lớn của thế giới này.”
Quân Đế khẽ lắc đầu: “Đổi đề tài.”
Ngón tay ngọc ngà của cô gái khẽ cử động, giọt nước đó chậm rãi bay lên, không biết bay về đâu.
Quân Đế nói: “Thấy tiểu tử kia thế nào?”
Cô gái đáp: “Nhiệt huyết, không chịu thua, có sự bền bỉ, nhưng lại do dự về tương lai, có một chút lo lắng giống như chúng ta năm đó.”
Quân Đế khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
Cô gái nói: “Nhị ca cảm thấy hắn kết bái với Lão Ngũ là có mục đích không tốt sao?”
Quân Đế hỏi ngược lại: “Muội cảm thấy thế nào?”
Cô gái khẽ cười đáp: “Nhị ca, huynh còn nhớ tình cảnh khi mà đại ca thu nhận chúng ta không? Lúc đó chúng ta đối với Đại ca mà nói chính là sự phiền toái, nhưng Đại ca vẫn thu nhận chúng ta.”
Quân Đế nhìn biển Khổ Giới, nhớ lại chuyện xưa. Trong ánh mắt ông ta hiện từng gợn sóng.
Cô gái quay đầu nhìn biển Khổ Giới, nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị gió thổi bay ở bên tai rồi nói tiếp: “Tiểu tử đó đã chịu nhiều khổ cực, bây giờ người trong nhà lại không quan tâm. Mặc dù hắn nhìn có vẻ rất kiên cường, rất bền bỉ, nhưng dù sao vẫn là một thiếu niên, đối mặt với những kẻ địch mạnh hơn hắn gấp mười lần, thì hắn có thể làm gì được? Ban đầu khi ta tới đây nương nhờ, mục đích cũng không chính đáng, cũng chỉ muốn được giúp đỡ mà thôi.”
Dứt lời, cô ta khẽ mỉm cười: “Người đồng đạo, tâm thiện là được.”
Quân Đế khẽ lắc đầu nói: “Ta không phải đang quan tâm việc đó. Chỉ bằng việc ông nội hắn giúp Đại ca loại bỏ Đạo Khiển, phần ân tình này đã đáng để chúng ta lấy cả mạng sống ra để báo ân rồi. Điều ta quan tâm chính là, có người đang âm thầm bày mưu, một âm mưu cực kì lớn.”
Cô gái nhíu mày.
Quân Đế khẽ nói: “Ta luôn cảm thấy có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả, nhưng cho dù chúng ta suy diễn thế nào cũng không thể phân tích rõ ràng ra được.”
Cô gái nói: “Tổ Đạo sao?”
Quân Đế khẽ lắc đầu: “Không biết, ta chỉ có thể âm thầm cảm nhận được, nhưng cũng chỉ được như vậy mà thôi.”
Cô gái yên lặng.
“Nhị ca, Tam tỷ!”
Lúc này, Thượng Thương Chủ đi tới, ông ta đi đến bên cạnh hai người, sau đó nói: “Hai đại siêu cấp gia tộc của nền văn minh vũ trụ cấp mười đã tới. Ngoài ra, Lão Lục còn truyền tin về nói rằng, lão hòa thượng Đại Thiện Tự đó cũng tới rồi.”
Quân Đế lập tức nhíu mày lại: “Ông ta sao?”
Thượng Thương Chủ gật đầu: “Đúng vậy.”
Cô gái hơi nghi ngờ: “Lão hòa thượng này vậy mà cũng tới tham gia.”
Bọn họ đã từng qua lại với lão hòa thượng này, tuy giao tình không sâu, nhưng cũng xem như là đã cũng từng có chút tình cảm, vì vậy mới hơi bất ngờ.
Thượng Thương Chủ nói tiếp: “Ngoại trừ lão hòa thượng này, Cửu Châu Chủ còn từng đến hệ Ngân Hà một chuyến để tiếp cận với một vị cường giả thần bí. Thực lực của vị cường giả thần bí đó vô cùng mạnh, Lão Lục không có cách nào tiếp cận được ở khoảng cách gần. Vì vậy hoàn toàn không biết rõ về lai lịch của đối phương.
Nói đến đây, vẻ mặt của ông ta có phần nghiêm túc: “Xem ra lần này Tổ Đạo thực sự muốn liều mạng với chúng ta rồi.”
“Bỏ đi.”
Quân Đế đột nhiên vung nhẹ tay áo lên: “Binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng. Gọi Lão Lục và cả Lão Thất, Lão Bát trở về. Bất kể là tai họa lớn gì, huynh đệ chúng ta đều có thể cùng nhau đối mặt.”
Thượng Thương Chủ cười đáp: “Bọn họ đang trên đường trở về rồi.”
Quân Đế nói: “Tình trạng của Đại ca thế nào rồi?”
Thượng Thương Chủ đáp: “Cần một chút thời gian.”
Quân Đế khẽ gật đầu: “Tiểu tử Tiểu Cửu kia đâu?”
Cô gái khẽ mỉm cười nói: “Hắn đang ở trong Tiểu Tháp của hắn đọc những hồ sơ vụ án mà ta thu thập được, chỉ là không biết hắn có thể cùng tồn tại được với phong ấn ác niệm đó hay không thôi.”
Quân Đế nói: “Tam muội, muội ở trong thế giới Tiểu Tháp giúp đỡ hắn. Lão Ngũ, đệ với Lão Tứ làm việc theo kế hoạch.”
Dứt lời, ông ta bước chậm rãi về phía xa: “Ta đi giao đấu với bọn chúng.”
Thượng Thương Chủ vội nói: “Nhị ca, bọn họ có thể sẽ không đấu tay đôi với huynh đâu.”
Quân Đế cũng không quay đầu lại: “Ý của ta là, ta sẽ giao đấu với tất cả bọn chúng!”
Dứt lời, ông ta đã biến mất.
Chương 2563: Yên ắng
Bên ngoài Thiên Mộ Giới.
Ngay khi Quân Đế ra ngoài, xung quanh vốn dĩ ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh, rất nhiều ánh mắt đều nhìn sang Quân Đế.
Kẻ nghịch đạo!
Nhiều người đều có vẻ tò mò.
Rất nhiều người cả đời chưa từng gặp kẻ nghịch đạo, tất nhiên họ cũng không hiểu được hành vi của kẻ nghịch đạo.
Thuận theo Đại Đạo không tốt hơn sao?
Đang yên lành tự dừng phản lại làm gì?
Hoang Cổ Thiên nhìn xem Quân Đế bước ra đó, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, mặc dù không cùng thời đại với Quân Đế nhưng ông ta cũng đã nghe nói qua.
Từng đánh nhau với Tổ Đạo, hơn nữa còn có thể đi mà không bị tổn hại nào.
Thực lực này rất đáng sợ.
Nhìn thấy Quân Đế, Thái Huyền U ở cách đó không xa nhìn Quân Đế, ánh mắt vẫn có sự tò mò.
Vẻ mặt của các cường giả xung quanh cũng dần trở nên nghiêm trọng khi nhìn thấy Quân Đế.
Người đến không phải người bình thường, có lẽ thực lực không phải là tốt nhất, nhưng ít nhất cũng từng trải qua nhiều, thế nên lúc Quân Đế xuất hiện, nhiều người đã cảm nhận được người trước mặt này rất siêu phàm.
Cũng lúc này rất nhiều người đã bắt đầu trở nên cảnh giác.
Trận chiến này chắc chắn không hề dễ dàng.
Quân Đế lạnh nhạt nhìn đám người kia: “Ai đến đây?”
Giọng điệu rất bình tĩnh nhưng lại khiến mọi người cảm nhận được sự áp bức vô hình.
Ông ta vừa dứt lời, xung quanh đều im phăng phắc.
Mọi người đều nhìn Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U dẫn đầu, bây giờ hai người này là người mạnh nhất, tất nhiên là để người mạnh lên trước.
Mà Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U lại không động đậy gì cả.
Không phải là họ sợ, mặc dù biết người trước mặt này rất mạnh nhưng họ lại không hề sợ, dù sao họ cũng đã từng là thiên tài vạn cổ.
Họ đang đợi!
Đợi Tổ Đạo!
Tổ Đạo đã hứa cho họ lợi ích, không có ích lợi, họ không liều mạng, dù sao những kẻ nghịch đạo này cũng không tổn hại đến lợi ích của họ.
Tiền đề của việc thuận theo đạo là có lợi ích gì đó.
Ngay lúc này Quân Đế bỗng cười nói: “Nếu không có ai dám đánh thì các ngươi cùng lên đi”.
Cùng lên!
Vừa nghe nói thế, sắc mặt tất cả cường giả đều trở nên khó coi.
Kiêu ngạo quá rồi!
Chẳng xem họ ra gì cả.
Nhưng vẫn không có ai dám lên.
Không có lợi từ Tổ Đạo, họ nhất quyết không đánh.
Họ không cần thiết phải tranh chấp ý khí, dù sao người bị xúc phạm không phải là cả nhân họ mà là tất cả mọi người.
Người ta không gấp, bản thân mình vội cái gì?
Thấy mọi người vẫn không có ai động đậy, Quân Đế lạnh nhạt liếc nhìn mọi người: “Các ngươi có thể đánh hội đồng, ta đánh được”.
Mọi người: “…”
Vẫn không có ai cả.
Đúng lúc này, một tiếng bước chân bỗng vang lên, mọi người xoay người lại nhìn, chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang chậm rãi bước đến.
Người đến chính là Cửu Châu Chủ.
Người thân thiết bên cạnh Tổ Đạo hiện nay.
Quân Đế cũng nhìn sang Cửu Châu Chủ, chỉ liếc mắt một cái, ông ta lắc đầu: “Ngươi không đủ tư cách”.
Cửu Châu Chủ cũng không tức giận, mỉm cười nói: “Chắc ngươi chính là vị Quân Đế đó nhỉ”.
Quân Đế nhìn Cửu Châu Chủ: “Bảo chủ của ngươi ra đây”.
Cửu Châu Chủ mỉm cười: “Không vội”.
Quân Đế bỗng bước đến trước một bước, chỉ một bước thôi mà Cửu Châu Chủ đã lập tức lùi lại gần mười vạn trượng.
Ầm!
Ngay khi dừng lại, thời không phía sau Cửu Châu Chủ biến thành hư vô.
Máu chảy ra từ khóe miệng Cửu Châu Chủ.
Thấy thế, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Chỉ một bước, còn chưa ra tay mà đã làm Cửu Châu Chủ bị thương?
Lúc này sắc mặt Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U ngày càng khó coi.
Sau khi dừng lại, Cửu Châu Chủ lau máu trên khóe miệng, nhưng vừa lau xong thì lại chảy ra, ông ta dứt khoát mặc kệ, để cho máu tiếp tục chảy ra từ khóe miệng. Một lúc sau, phần áo trước ngực ông ta đã dính đầy máu.
Cửu Châu Chủ nhìn Quân Đế, lúc này ông ta cũng khá kinh ngạc, thật ra trước khi đến ông ta cũng đã điều tra Quân Đế, biết Quân Đế không phải người bình thường, thế nên ông ta đã chuẩn bị tâm lý. Thế nhưng khi Quân Đế ra tay, ông ta mới nhận ra mình đánh giá thấp thực lực của Quân Đế rồi.
Quân Đế nhìn Cửu Châu Chủ: “Chủ nhân của ngươi vẫn không đến sao?”
Cửu Châu Chủ mỉm cười nói: “Khoan đã”.
Quân Đế nhướng mày: “Ngươi nói đợi là đợi à?”
Nói rồi ông ta bỗng tiến đến trước một bước.
Đồng tử Cửu Châu Chủ co rụt lại, lúc này ông ta cảm thấy như có một dòng nước lũ quét qua trước mặt, khí tức đáng sợ đó áp đảo đến mức ông ta không thể thở được.
Tay phải Cửu Châu Chủ siết chặt lại, trong thoáng chốc ngàn vạn quyền ý tụ lại trong lòng bàn tay, ngay sau đó ông ta đánh mạnh một cú về phía trước.
Ầm!
Sau một tiếng nổ, chỉ thấy văng ra xa, chỉ thoáng chốc đã văng ra xa tận mười vạn trượng.
Sau khi dừng lại, thân xác Cửu Châu Chủ nứt ra, máu bắn tung tóe, lúc này quyền ý Cửu Châu toát ra từ quanh người cũng bị vỡ tan.
Xung quanh yên ắng vô cùng.
Lúc này mọi người mới nhận ra người đàn ông áo trắng trước mặt này mạnh đến mức nào.
Cường giả cảnh giới Thuận Đạo lại vô cùng yếu khi ở trước mặt ông ta?
Chương 2564: Tăng cảnh giới
Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U nhìn nhau, trong mắt hai người hiện lên vẻ kinh hãi, thực lực của Quân Đế này vượt xa dự đoán của họ.
Lúc này các cường giả vốn dĩ còn muốn nhân cơ hội đánh vào đã lùi về sau.
Mạnh đến mức khó tin.
Sau khi đánh Cửu Châu Chủ bị thương nặng, Quân Đế lại không ra tay tiếp nữa, ông ta nhìn chằm chằm Cửu Châu Chủ: “Bây giờ có thể đợi một lúc rồi”.
Cửu Châu Chủ lau vết máu trên khóe miệng, sau đó mỉm cười nói: “Không hổ là người có thể giết được Thượng Thập Đạo Giới năm đó, bái phục, bái phục”.
Quân Đế không nói nữa, ông ta nhắm mắt lại, hai tay để ra sau lưng, một mình đối mặt với hàng ngàn cường giả.
Hoang Cổ Thiên nhìn Quân Đế, sau đó đi tới bên cạnh Cửu Châu Chủ: “Cửu Châu Chủ, Tổ Đạo có chỉ thị gì không?”
Cửu Châu Chủ bình tĩnh nói: “Đợi!”
Hoang Cổ Thiên hỏi: “Đợi cái gì?”
Cửu Châu Chủ khẽ nói: “Thiên tộc trưởng, đừng vội, lát nữa các ngươi sẽ được điên cuồng”.
Hoang Cổ Thiên nhíu mày, ông ta nhìn Quân Đế ở đằng xa, sau đó nhắc: “Có lẽ người này cũng đang đợi gì đó”.
Cửu Châu Chủ khẽ gật đầu: “Không sao”.
Hoang Cổ Thiên nhìn chằm chằm Cửu Châu Chủ, không nói gì thêm.
Lời kêu gọi của Tổ Đạo là truyền đi khắp vũ trụ cấp mười, thế nên hễ cảm nhận được Tổ Đạo thì cơ bản đều sẽ đến.
Với họ, Tổ Đạo chính là thần của vũ trụ.
Bây giờ Tổ Đạo tự mình hứa, ai đến đánh nhau sẽ lập tức trở thành đạo, phú quý lớn như vậy làm sao mà họ không động lòng được?
Ngày càng nhiều cường giả chạy đến.
Hoang Cổ Thiên nhìn các cường giả xung quanh ngày càng nhiều, ông ta cau mày, hình như Tổ Đạo này có ý tập hợp tất cả cường giả hàng đầu trong toàn bộ vũ trụ cấp mười về đây.
Hoang Cổ Thiên quay đầu nhìn Quân Đế cách đó không xa, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.
Trực giác mách trận chiến này có gì đó không ổn, nhưng ông ta không có cách nào phá vỡ cục diện, nếu hôm nay không nghe theo lời Tổ Đạo thì tức là tự đào hố chôn mình.
Đi đến bước này, ông ta cũng chỉ có thể đi một đường, phải biết lúc quan trọng mà gió chiều nào theo chiều ấy là đại kỵ.
Trong Tiểu Tháp.
Diệp Quân ngồi giữa đống hồ sơ, dùng thần thức lướt qua những hồ sơ đó, sau khi đọc hết hồ sơ này, hắn rơi vào trầm mặc.
Ác!
Đến lúc này hắn mới nhận ra ban đầu thế giới này thế mà lại có thể đen tối đến thế, nhất là ở những nơi không có những ràng buộc về đạo đức và pháp luật, bản chất xấu xa của con người sẽ bộc phát vô tận.
Diệp Quân bỗng đưa tay sờ lên giữa trán mình, mặc dù phong ấn Ác Đạo không xuất hiện nhưng hắn có thể cảm nhận rất rõ.
Sức mạnh của Ác Đạo.
Lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao thực lực của Phạn Chiêu Đế lại mạnh như thế.
Bởi vì trên thế giới này có vô số tà ác, hơn nữa mỗi người đều sẽ có mặt tối của mình, chỉ là rất nhiều người có thể trấn áp cái ác đó bằng đạo đức và pháp luật ràng buộc của bản thân, nhưng điều này không có nghĩa là không có.
Tà ác của thế gian này là vô tận, Phạn Chiêu Đế có thể có được nguồn sức mạnh vô tận.
Mà mình có thể tiêu diệt hết tà ác của thế gian không?
Hiển nhiên là không thể.
Lúc này, hắn lại nhớ lại lời cô cô váy trắng từng nói với hắn khi đó: 'Trên đời này thứ khó thay đổi nhất chính là lòng người và nhân tính’.
Diệp Quân đóng hồ sơ cuối cùng lại, chậm rãi nhắm mắt lại, một lát sau mới nhỏ giọng nói: “Tháp gia, một số suy nghĩ lúc đầu của ta sai rồi”.
Tiểu Tháp nói: “Suy nghĩ gì?”
Diệp Quân nói: “Thật ra thiện và ác cùng tồn tại”.
Nói rồi hắn xòe hai tay ra, hắn bắt đầu thử khôi phục tu vi. Khi hắn bắt đầu thử khôi phục tu vi, phong ấn Ác Đạo giữa trán hắn lại xuất hiện, nhưng lần này Diệp Quân không có đối mặt trực diện với phong ấn này, mà dần cảm nhận phong ấn Ác Đạo này.
Nhưng hắn không phải cảm nhận bằng mặt thiện của mình mà cảm nhận bằng mặt ác của mình.
Bản thân hắn cũng có một mặt ác, chẳng hạn như bản thân huyết mạch phong ma không phải là huyết mạch tốt đẹp gì.
Khoảnh khắc hắn bắt đầu giải phóng những ý nghĩ tà ác, huyết mạch phong ma trong cơ thể hắn bắt đầu xao động.
Tiểu Tháp bỗng lo lắng nói: “Này, một khi giải phóng tà ác, chưa chắc có thể áp chế được, ngươi phải bình tĩnh một chút”.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài Tiểu Tháp, khẽ nói: “Tháp gia, ta phải sống sót trước”.
Nói rồi hắn nhắm mắt lại.
Sau khi những ý nghĩ tà ác của mình được giải phóng, không chỉ huyết mạch phong ma trong người hắn xao động mà phong ấn Ác Đạo cũng không còn loại trừ hắn như trước nữa.
Bên ngoài Thiên Mộ Giới.
Quân Đế như cảm nhận được gì đó, ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không, híp mắt lại, tay phải sau lưng siết chặt.
Cửu Châu Chủ ở đối diện ông ta cũng ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không.
Thấy thế những người còn lại cũng ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không, nhưng họ chẳng nhìn thấy gì cả.
Trong tầm mắt Quân Đế, một bóng người xuất hiện trong tinh không.
Tổ Đạo!
Ngay lúc này Tổ Đạo bỗng giơ tay phải ra, sau đó đè xuống rồi nhấc tay lên.
Ầm!
Chỉ thoáng chốc, khí tức của mười mấy vạn cường giả đỉnh cấp ở giới ngoại Thiên Mộ bên dưới bỗng tăng lên, cảnh giới tăng lên một bậc.
Chương 2565: Ai dám đánh?
Cảnh giới của mọi người tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Chỉ nháy mắt, vô số khí tức trong sân xông lên trời, sau đó quét qua tất cả mọi thứ như nước lũ, tinh vực trong sân bắt đầu trở nên hư ảo.
Còn lúc này tất cả các cường giả tới tham chiến đã hoàn toàn ngơ ngác.
Lúc này đến cả sắc mặt của Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U cũng kinh ngạc, không biết phải làm sao, bởi vì bọn họ đã tới cảnh giới Đạo Cực rồi, hơn nữa, còn là cảnh giới Đạo Cực đỉnh cao, khoảnh khắc này người trong họ đằng sau bọn họ cũng đã tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Trong sân, sau khi mọi người kinh ngạc thì vui mừng khôn xiết!
Vô số người hưng phấn điên cuồng kêu to, chấn động cả mây xanh.
Đặc biệt là những cường giả đã nhiều năm chưa đột phá, vốn dĩ đời này đã vô vọng trong việc không thể tiến thêm một bước, chỉ có thể đợi tuổi thọ hao tận, tìm một nơi chôn cất, nhưng bọn họ không ngờ, giờ này khắc này, cảnh giới của bọn họ lại tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Lại tăng thêm một cấp, đối với họ mà nói, chắc chắn là ơn tái tạo!
Chẳng mấy chốc, rất nhiều cường giả trong sân dồn dập vái lạy về phía chân trời, khoảnh khắc này, trong lòng bọn họ, chắc chắn Tổ Đạo cũng như thần linh, còn tín ngưỡng của bọn họ với Tổ Đạo, cũng trở nên càng tinh khiết.
Phía dưới, Quân Đế nhìn những cường giả tăng một cấp ngay tại chỗ kia, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt không có tí biến động nào, ông ta đứng đó, giống như một ngọn núi.
“Giết!”
Đúng lúc này, chân trời đột nhiên có âm thanh mơ hồ của Tổ Đạo truyền đến.
Nghe mệnh lệnh của Tổ Đạo, một cường giả đột nhiên cười lớn, “Kẻ nghịch đạo? Tới đi, cho ta thấy thực lực của kẻ nghịch đạo các ngươi!”
Nói rồi, gã lao từ trời xuống, tới thẳng phía Quân Đế, sức mạnh ghê gớm chấn động đến mức cả tinh hà sôi sục.
Sau khi thực lực tăng một cấp, tất cả cường giả trong sân đều trở nên tự tin vô cùng.
Phía dưới, Quân Đế nhìn cường giả xông tới, mặt ông ta vô cảm, giơ tay đấm một phát.
Ầm!
Trong mắt của mọi người, chỉ thấy cường giả đang trong quá trình phi như bay tới đã hóa thành tro bụi.
Giết trong nháy mắt!
Nhìn thấy cảnh này, trời đất đột nhiên trở nên yên lặng.
Lại là giết trong nháy mắt!
Khoảnh khắc này, các cường giả vốn dĩ đang hưng phấn quá đỗi như bị dội một gáo nước lạnh, yên tĩnh lại.
Quân Đế nhìn đám cường giả đứng ở chân trời, “Kẻ tiếp theo.”
Kẻ tiếp theo!
Khoảnh khắc này, không ai dám lên nữa.
Đúng lúc này, Hoang Cổ Thiên đột nhiên cười nói: “Để ta tới đánh với các hạ.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, bước này vừa hạ xuống, chỉ thấy thời không trước mặt ông ta đột nhiên như dập dờn như làn sóng, chớp nháy, sức mạnh Tổ Đạo vô tận từ trời đất tụ hội lại, lúc này, ông ta lại bước về trước một bước.
Ầm ầm!
Nháy mắt, sức mạnh Tổ Đạo vô tận đột nhiên hóa thành một cánh tay khổng lồ nắm giữ trời, sau đó hung hăng vỗ từ trời xuống.
Đấm này rơi xuống, không chỉ có sức mạnh từ người Hoang Cổ Thiên, còn có sức mạnh đại đạo, ông ta đã kết hợp sức mạnh của hai thứ lại, do đó, uy lực của đấm này cực kì mạnh mẽ, vừa rơi xuống, xung quanh thời không đã bắt đầu nứt ra từng lớp.
Rất nhiều cường giả ở bốn phía sợ hãi vô cùng, dồn dập lùi về sau.
Phía dưới, mặt Quân Đế vẫn vô cảm, hai tay ông ta chắp sau người, nhìn bàn tay khổng lồ che trời lấp đất kia hung hăng rơi xuống, trong mắt vẫn không dao động tí nào.
Đúng lúc này, tay phải chắp sau người ông ta đột nhiên siết chặt thành nắm đấm.
Ầm!
Một luồng ý chí khủng bố đột nhiên xông ra từ người ông ta.
Ầm ầm!
Chỉ nháy mắt, bàn tay chống trời kia vỡ nát ầm ầm, sức mạnh ý chí đó đánh thẳng một mạch, tới chỗ Hoang Cổ Thiên.
Phía trên con rồng khổng lồ, hai mắt Hoang Cổ Thiên khẽ híp lại, tay trái ông ta lật lại, sau đó, đột nhiên rơi xuống, trong lòng bàn tay, vô số sức mạnh tổ đạo quét ra, song, những sức mạnh tổ đạo kia chưa đủ ngăn chặn ý chí của Quân Đế, sức mạnh ý chí to lớn hất bay Hoang Cổ Thiên đi, sau đó con rồng khổng lồ dưới chân ông ta cũng bị ảnh hướng, theo một tiếng kêu thê lương vang lên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, con rồng kia nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Nhìn thấy cảnh này, con vượn Bàn Tinh dưới người Thái Huyền U lập tức bị dọa sợ cho lùi về sau mấy bước liền.
Sắc mặt Thái Huyền U hơi khó coi, trong lòng càng hoảng sợ vô cùng.
Hoang Cổ Thiên lùi trăm ngàn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, khóe miệng của ông ta đã tràn ra một vệt máu.
Ông ta lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó nhìn xuống Quân Đế xõa tóc, hơi khó tin.
Vốn dĩ ông ta đang ở nửa cảnh giới Đạo Cực, trong nền văn minh vũ trụ cấp mười thì đã thuộc về sự tồn tại đỉnh cao, còn bây giờ, ông ta đã đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Đạo Cực, thực lực mạnh hơn trước gấp bội lần, tuy nhiên, lúc này vẫn không phải kẻ địch chịu được một đòn của người trước mắt?
Không chỉ ông ta, lúc này các cường giả trong sân đều ngơ ngác rồi.
Rốt cuộc kẻ nghịch đạo trước mắt này mạnh thế nào?
Chỗ không xa, Cửu Châu Chủ nhìn Quân Đế, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, kẻ nghịch đạo là kẻ hành động phản đạo, không dựa vào Đại Đạo, mà dựa vào sức mạnh của mình, quá trình này rất khó khăn, vì không thể mượn sức mạnh của Đại Đạo, nhưng một khi đi ra được, vậy sức mạnh sẽ vượt xa những kẻ thuận đạo cùng cảnh giới.
Khi Hoang Cổ Thiên bị một đấm của Quân Đế đánh bại, trong sân lại trở nên yên tĩnh lần nữa.
Ai dám đánh với Quân Đế này?
Đánh hội đồng?
Đế tộc Hoang Cổ!
Hai đế tộc siêu cấp của nền văn minh vũ trụ cấp mười, cũng là một trong hai đại thế lực mạnh nhất của nền văn minh vũ trụ cấp mười ở thời điểm hiện tại.
Khi nhìn thấy cả đế tộc đều tham gia, những cường giả đến từ nền văn minh vũ trụ cấp mười đều vô cùng khiếp sợ. Tất cả bọn họ đều không ngờ đế tộc Hoang Cổ lại có sự quyết đoán lớn đến như vậy, dốc hết sức mạnh của toàn tộc đến hưởng ứng lời kêu gọi của Tổ Đạo!
Có người đột nhiên thốt lên: “Chẳng lẽ bọn họ không sợ bị thua cược, toàn tộc bị tiêu diệt sao?”
Có người khác cười lớn: “Tổ Đạo trấn thủ, làm sao thua được chứ? Tài sản lớn như vậy chẳng khác nào cho không. Ta đã cho già trẻ trong toàn tộc ta đuổi đến đây rồi, lần này nhà họ Thiên ta phải chơi một ván cược thật lớn!”
“Cả đế tộc Hoang Cổ vậy mà lại cùng tới chiến đấu. Mẹ nó, người đâu, lập tức truyền lệnh về tộc, bảo tất cả mọi người tới đây.”
Thấy đế tộc Hoang Cổ dốc sức như vậy, một vài gia tộc vốn dĩ vẫn còn muốn quan sát thêm lập tức không còn do dự nữa, đồng loạt truyền lệnh cho các cường giả trong gia tộc của mình nhanh chóng đuổi tới.
Chân trời, ở phía trên con rồng khổng lồ, có một người đàn ông trung niên ngạo nghễ đang đứng ở trên đầu rồng. Ông ta mặc một chiếc áo choàng lớn màu xanh, mái tóc đỏ rực, bắt mắt giống như máu tươi vậy, trên mặt nở một nụ cười ngoan cường, xung quanh tỏa ra luồng khí tức Đại Đạo khủng bố.
Hoang Cổ Thiên!
Tộc trưởng hiện tại của đế tộc Hoang Cổ đã bước vào cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực. Ông ta vừa ra trận, giữa trời đất đột nhiên xuất hiện luồng uy lực Đại Đạo khủng bố, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi khiếp sợ.
Mặc dù chỉ là nửa bước vào cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực, nhưng sức mạnh của luồng khí tức này vĩnh viễn không phải là thứ mà cảnh giới Thuận Đạo bình thường có thể so sánh được.
Mà ở đằng sau Hoang Cổ Thiên, còn có bốn ông lão đang đứng đó. Bốn ông lão đều mặc áo choàng đen, toàn bộ đều là cảnh giới Thông Đạo đỉnh cao.
Tất nhiên, đạo mà bọn họ thông không phải là Đại Đạo chí cao của nền văn minh vũ trụ cấp chín mà là Tổ Đạo!
Trong nền văn minh vũ trụ cấp chín, chỉ cần có một vị cường giả cảnh giới Thông Đạo thôi là đã đủ để quét sạch tất cả. Nhưng bây giờ đế tộc Hoang Cổ lại có tận bốn vị!
Ngoài ra, ở đằng sau bốn người này, còn có ba mươi sáu vị ở cảnh giới Thuận Đạo, tất cả đều ở đỉnh cao nhất, tu vi hùng hậu, không hề nói khoác.
Khủng khiếp quá!
Khi những cường giả của nền văn minh vũ trụ cấp chín nhìn thấy cảnh này, đều không khỏi hoảng sợ. Đây chính là thế lực hàng đầu đến từ nền văn minh vũ trụ cấp mười.
Hoang Cổ Thiên đứng đầu nhìn xuống lối vào Thiên Mộ Giới cách đó không xa, trên mặt nở một nụ cười thản nhiên.
Với thực lực của ông ta, tất nhiên cũng biết một chút về nơi này. Giữa trời đất này, ngoại trừ những người thuận đạo như bọn họ, còn có một vài kẻ nghịch đạo. Nhưng những kẻ nghịch đạo này cơ bản đều ở Thiên Mộ, rất ít khi ra ngoài. Vì vậy, ông ta chưa từng qua lại với kẻ nghịch đạo nào.
Lần này dốc hết sức mạnh của toàn tộc ra vì ông ta muốn cược lớn một lần!
Dù sao ai đến đều có thể lập tức thành Đạo!
Hơn nữa còn có Tổ Đạo hỗ trợ.
Ai không tới chính là kẻ ngu.
Dĩ nhiên ông ta cũng tuyệt đối không xem thường những kẻ nghịch đạo này, con đường mà những kẻ nghịch đạo này đi là con đường nghịch thiên. Nhưng họ lại có thể sống sót được, điều này đã đủ để chứng minh sự cường đại của bọn họ rồi.
Ầm!
Chính vào lúc này, thời không ở phía bên phải chân trời đột nhiên sôi trào lên.
Hoang Cổ Thiên quay đầu lại nhìn, thì thấy bầu trời bên đó bỗng nhiên nứt ra. Tiếp sau đó, một con cự yêu có sức mạnh đáng sợ từ từ đi ra.
Vượn Bàn Tinh!
Vượn Bàn Tinh này cao mấy ngàn trượng, trông giống như một ngọn núi lớn, hai cánh tay như hai cột trụ, đôi mắt như hai quả cầu lửa. Vào khoảnh khắc nó bước ra, mỗi bước chân hạ xuống đều làm cho khoảng trời đất này rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất mạnh vậy.
Tộc Thái Huyền!
Một trong hai đại gia tộc siêu cấp của nền văn minh vũ trụ cấp mười, nổi danh ngang bằng đế tộc Hoang Cổ.
Một người đàn ông trung niên đứng ở trên đầu con vượn Bàn Tinh đó. Ông ta mặc một áo choàng đơn giản, tóc dài xõa ngang vai, hai tay chắp sau lưng, nở một nụ cười nhạt, khí khách phi phàm.
Thái Huyền U!
Là tộc trưởng hiện tại của tộc Thái Huyền, cũng là cảnh giới Bán Bộ Đạo Cực, một thân tu vi tạo hóa thông thiên.
Ở sau lưng ông ta, có bốn ông lão và một người phụ nữ xinh đẹp, bọn họ đều ở cảnh giới Thông Đạo, khí tức cực kỳ cường đại. Mà đằng sau năm người bọn họ, còn có bốn mươi cường giả cảnh giới Thuận Đạo.
Họ cũng dốc sức của toàn tộc tới chiến đấu!
Thấy thế trận này, những cường giả của nền văn minh vũ trụ cấp chín có mặt ở đây đều vô cùng chấn động. Đây chính là nền văn minh vũ trụ cấp mười!
Hoang Cổ Thiên đột nhiên nhìn Thái Huyền U, nhẹ giọng nói: “Ta còn tưởng ông không tới.”
“Ha ha!”
Thái Huyền U cười to đáp: “Giá trị lớn như vậy, tộc Thái Huyền ta sao có thể không nhận chứ?”
Mệnh lệnh của Tổ Đạo, nếu tộc Thái Huyền không tới, sau này còn lăn lộn kiểu gì?
Hơn nữa, Tổ Đạo tự mình cam kết, những người tới tham chiến, có thể lập tức thành Đạo. Nếu tộc Thái Huyền không tới vậy thì sau trận chiến ngày hôm nay, tộc Thái Huyền không còn có khả năng chống lại đế tộc Hoang Cổ.
Ông ta không thể không tới!
Cũng không dám không tới!
Hoang Cổ Thiên thờ ơ nhìn Thái Huyền U một cái rồi sau đó quay đầu lại nhìn Thiên Mộ Giới ở cách đó không xa. Thực ra ông ta có vài phần nghi hoặc, những năm gần đây những kẻ nghịch đạo này vẫn luôn chung sống hòa bình với Tổ Đạo. Vì sao bây giờ Tổ Đạo lại muốn phát động trận đại chiến này, đuổi cùng giết tận những kẻ nghịch đạo đó?
Nguyên nhân của trận đại chiến này là gì?
Ông ta rất nghi ngờ, cũng rất tò mò. Tất nhiên, cũng có lo lắng.
Chẳng qua, từ lúc bắt đầu lựa chọn thuận đạo mà đi, bọn họ đã được định sẵn là phải “thuận đạo” mà đi, không được phản kháng.
Tất cả tu vi sức mạnh của ngươi đều bắt nguồn từ Tổ Đạo, làm sao dám phản kháng lại chứ?
Chương 2562: Kế hoạch
Ngày càng có nhiều cường giả xuất hiện ở đây, có người từ nền văn minh vũ trụ cấp mười, có người từ nền văn minh vũ trụ cấp chín. Bất kể ai cho rằng mình có năng lực thì đều tới.
Cũng hết cách, bởi vì sự mê hoặc trong lời hứa của Tổ Đạo thực sự quá lớn.
Dĩ nhiên cũng có người thấy người khác tới, vì vậy họ cũng tới theo. Việc này giống như con chó ở trong làng vậy, chỉ cần có một con sủa, là những con chó khác cũng sẽ lần lượt sủa theo.
Mặc dù đông người, nhưng lại không có ai chủ động ra tay.
Họ đều đang chờ!
Chờ Tổ Đạo hiện thân.
Bên trong Thiên Mộ Giới.
Quân Đế đứng trước biển Khổ Giới, hai tay ông ta chắp sau lưng, mắt nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ gì.
“Nhị ca đang nghĩ gì vậy?”
Một giọng nói ở bên cạnh vang lên.
Một cô gái đi tới, chính là Tam tỷ.
Quân Đế nhìn về phía trước biển Khổ Giới: “Đang nghĩ xem bên kia biển là gì?”
Cô gái đi tới bên cạnh ông ta, cô ta nhìn về phía đối diện biển Khổ Giới, nở một nụ cười xinh đẹp, đáp: “Chỉ là một cái vòng tròn khác mà thôi.”
Quân Đế nói: “Lỡ như không phải thì sao?”
Cô gái nhìn biển Khổ Giới, ánh mắt kiên định: “Chắc chắn là vậy.”
Quân Đế quay đầu nhìn cô gái bên cạnh: “Làm sao chắc chắn được?”
Cô gái mở lòng bàn tay ra, một giọt nước xuất hiện trên đầu ngón tay cô ta: “Trong giọt nước này có hàng chục triệu sinh mệnh mà người trần mắt thịt khó có thể nhìn thấy được. Những sinh mệnh nhỏ bé này suốt đời không thể biết được thế giới bên ngoài giọt nước lớn như thế nào. Cho dù thỉnh thoảng sẽ có sinh mệnh nhảy ra khỏi giọt nước này, gặp được vô số những giọt nước khác thì nó cũng không thể tưởng tượng ra được sự rộng lớn của thế giới này.”
Quân Đế khẽ lắc đầu: “Đổi đề tài.”
Ngón tay ngọc ngà của cô gái khẽ cử động, giọt nước đó chậm rãi bay lên, không biết bay về đâu.
Quân Đế nói: “Thấy tiểu tử kia thế nào?”
Cô gái đáp: “Nhiệt huyết, không chịu thua, có sự bền bỉ, nhưng lại do dự về tương lai, có một chút lo lắng giống như chúng ta năm đó.”
Quân Đế khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
Cô gái nói: “Nhị ca cảm thấy hắn kết bái với Lão Ngũ là có mục đích không tốt sao?”
Quân Đế hỏi ngược lại: “Muội cảm thấy thế nào?”
Cô gái khẽ cười đáp: “Nhị ca, huynh còn nhớ tình cảnh khi mà đại ca thu nhận chúng ta không? Lúc đó chúng ta đối với Đại ca mà nói chính là sự phiền toái, nhưng Đại ca vẫn thu nhận chúng ta.”
Quân Đế nhìn biển Khổ Giới, nhớ lại chuyện xưa. Trong ánh mắt ông ta hiện từng gợn sóng.
Cô gái quay đầu nhìn biển Khổ Giới, nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị gió thổi bay ở bên tai rồi nói tiếp: “Tiểu tử đó đã chịu nhiều khổ cực, bây giờ người trong nhà lại không quan tâm. Mặc dù hắn nhìn có vẻ rất kiên cường, rất bền bỉ, nhưng dù sao vẫn là một thiếu niên, đối mặt với những kẻ địch mạnh hơn hắn gấp mười lần, thì hắn có thể làm gì được? Ban đầu khi ta tới đây nương nhờ, mục đích cũng không chính đáng, cũng chỉ muốn được giúp đỡ mà thôi.”
Dứt lời, cô ta khẽ mỉm cười: “Người đồng đạo, tâm thiện là được.”
Quân Đế khẽ lắc đầu nói: “Ta không phải đang quan tâm việc đó. Chỉ bằng việc ông nội hắn giúp Đại ca loại bỏ Đạo Khiển, phần ân tình này đã đáng để chúng ta lấy cả mạng sống ra để báo ân rồi. Điều ta quan tâm chính là, có người đang âm thầm bày mưu, một âm mưu cực kì lớn.”
Cô gái nhíu mày.
Quân Đế khẽ nói: “Ta luôn cảm thấy có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả, nhưng cho dù chúng ta suy diễn thế nào cũng không thể phân tích rõ ràng ra được.”
Cô gái nói: “Tổ Đạo sao?”
Quân Đế khẽ lắc đầu: “Không biết, ta chỉ có thể âm thầm cảm nhận được, nhưng cũng chỉ được như vậy mà thôi.”
Cô gái yên lặng.
“Nhị ca, Tam tỷ!”
Lúc này, Thượng Thương Chủ đi tới, ông ta đi đến bên cạnh hai người, sau đó nói: “Hai đại siêu cấp gia tộc của nền văn minh vũ trụ cấp mười đã tới. Ngoài ra, Lão Lục còn truyền tin về nói rằng, lão hòa thượng Đại Thiện Tự đó cũng tới rồi.”
Quân Đế lập tức nhíu mày lại: “Ông ta sao?”
Thượng Thương Chủ gật đầu: “Đúng vậy.”
Cô gái hơi nghi ngờ: “Lão hòa thượng này vậy mà cũng tới tham gia.”
Bọn họ đã từng qua lại với lão hòa thượng này, tuy giao tình không sâu, nhưng cũng xem như là đã cũng từng có chút tình cảm, vì vậy mới hơi bất ngờ.
Thượng Thương Chủ nói tiếp: “Ngoại trừ lão hòa thượng này, Cửu Châu Chủ còn từng đến hệ Ngân Hà một chuyến để tiếp cận với một vị cường giả thần bí. Thực lực của vị cường giả thần bí đó vô cùng mạnh, Lão Lục không có cách nào tiếp cận được ở khoảng cách gần. Vì vậy hoàn toàn không biết rõ về lai lịch của đối phương.
Nói đến đây, vẻ mặt của ông ta có phần nghiêm túc: “Xem ra lần này Tổ Đạo thực sự muốn liều mạng với chúng ta rồi.”
“Bỏ đi.”
Quân Đế đột nhiên vung nhẹ tay áo lên: “Binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng. Gọi Lão Lục và cả Lão Thất, Lão Bát trở về. Bất kể là tai họa lớn gì, huynh đệ chúng ta đều có thể cùng nhau đối mặt.”
Thượng Thương Chủ cười đáp: “Bọn họ đang trên đường trở về rồi.”
Quân Đế nói: “Tình trạng của Đại ca thế nào rồi?”
Thượng Thương Chủ đáp: “Cần một chút thời gian.”
Quân Đế khẽ gật đầu: “Tiểu tử Tiểu Cửu kia đâu?”
Cô gái khẽ mỉm cười nói: “Hắn đang ở trong Tiểu Tháp của hắn đọc những hồ sơ vụ án mà ta thu thập được, chỉ là không biết hắn có thể cùng tồn tại được với phong ấn ác niệm đó hay không thôi.”
Quân Đế nói: “Tam muội, muội ở trong thế giới Tiểu Tháp giúp đỡ hắn. Lão Ngũ, đệ với Lão Tứ làm việc theo kế hoạch.”
Dứt lời, ông ta bước chậm rãi về phía xa: “Ta đi giao đấu với bọn chúng.”
Thượng Thương Chủ vội nói: “Nhị ca, bọn họ có thể sẽ không đấu tay đôi với huynh đâu.”
Quân Đế cũng không quay đầu lại: “Ý của ta là, ta sẽ giao đấu với tất cả bọn chúng!”
Dứt lời, ông ta đã biến mất.
Chương 2563: Yên ắng
Bên ngoài Thiên Mộ Giới.
Ngay khi Quân Đế ra ngoài, xung quanh vốn dĩ ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh, rất nhiều ánh mắt đều nhìn sang Quân Đế.
Kẻ nghịch đạo!
Nhiều người đều có vẻ tò mò.
Rất nhiều người cả đời chưa từng gặp kẻ nghịch đạo, tất nhiên họ cũng không hiểu được hành vi của kẻ nghịch đạo.
Thuận theo Đại Đạo không tốt hơn sao?
Đang yên lành tự dừng phản lại làm gì?
Hoang Cổ Thiên nhìn xem Quân Đế bước ra đó, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, mặc dù không cùng thời đại với Quân Đế nhưng ông ta cũng đã nghe nói qua.
Từng đánh nhau với Tổ Đạo, hơn nữa còn có thể đi mà không bị tổn hại nào.
Thực lực này rất đáng sợ.
Nhìn thấy Quân Đế, Thái Huyền U ở cách đó không xa nhìn Quân Đế, ánh mắt vẫn có sự tò mò.
Vẻ mặt của các cường giả xung quanh cũng dần trở nên nghiêm trọng khi nhìn thấy Quân Đế.
Người đến không phải người bình thường, có lẽ thực lực không phải là tốt nhất, nhưng ít nhất cũng từng trải qua nhiều, thế nên lúc Quân Đế xuất hiện, nhiều người đã cảm nhận được người trước mặt này rất siêu phàm.
Cũng lúc này rất nhiều người đã bắt đầu trở nên cảnh giác.
Trận chiến này chắc chắn không hề dễ dàng.
Quân Đế lạnh nhạt nhìn đám người kia: “Ai đến đây?”
Giọng điệu rất bình tĩnh nhưng lại khiến mọi người cảm nhận được sự áp bức vô hình.
Ông ta vừa dứt lời, xung quanh đều im phăng phắc.
Mọi người đều nhìn Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U dẫn đầu, bây giờ hai người này là người mạnh nhất, tất nhiên là để người mạnh lên trước.
Mà Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U lại không động đậy gì cả.
Không phải là họ sợ, mặc dù biết người trước mặt này rất mạnh nhưng họ lại không hề sợ, dù sao họ cũng đã từng là thiên tài vạn cổ.
Họ đang đợi!
Đợi Tổ Đạo!
Tổ Đạo đã hứa cho họ lợi ích, không có ích lợi, họ không liều mạng, dù sao những kẻ nghịch đạo này cũng không tổn hại đến lợi ích của họ.
Tiền đề của việc thuận theo đạo là có lợi ích gì đó.
Ngay lúc này Quân Đế bỗng cười nói: “Nếu không có ai dám đánh thì các ngươi cùng lên đi”.
Cùng lên!
Vừa nghe nói thế, sắc mặt tất cả cường giả đều trở nên khó coi.
Kiêu ngạo quá rồi!
Chẳng xem họ ra gì cả.
Nhưng vẫn không có ai dám lên.
Không có lợi từ Tổ Đạo, họ nhất quyết không đánh.
Họ không cần thiết phải tranh chấp ý khí, dù sao người bị xúc phạm không phải là cả nhân họ mà là tất cả mọi người.
Người ta không gấp, bản thân mình vội cái gì?
Thấy mọi người vẫn không có ai động đậy, Quân Đế lạnh nhạt liếc nhìn mọi người: “Các ngươi có thể đánh hội đồng, ta đánh được”.
Mọi người: “…”
Vẫn không có ai cả.
Đúng lúc này, một tiếng bước chân bỗng vang lên, mọi người xoay người lại nhìn, chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang chậm rãi bước đến.
Người đến chính là Cửu Châu Chủ.
Người thân thiết bên cạnh Tổ Đạo hiện nay.
Quân Đế cũng nhìn sang Cửu Châu Chủ, chỉ liếc mắt một cái, ông ta lắc đầu: “Ngươi không đủ tư cách”.
Cửu Châu Chủ cũng không tức giận, mỉm cười nói: “Chắc ngươi chính là vị Quân Đế đó nhỉ”.
Quân Đế nhìn Cửu Châu Chủ: “Bảo chủ của ngươi ra đây”.
Cửu Châu Chủ mỉm cười: “Không vội”.
Quân Đế bỗng bước đến trước một bước, chỉ một bước thôi mà Cửu Châu Chủ đã lập tức lùi lại gần mười vạn trượng.
Ầm!
Ngay khi dừng lại, thời không phía sau Cửu Châu Chủ biến thành hư vô.
Máu chảy ra từ khóe miệng Cửu Châu Chủ.
Thấy thế, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Chỉ một bước, còn chưa ra tay mà đã làm Cửu Châu Chủ bị thương?
Lúc này sắc mặt Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U ngày càng khó coi.
Sau khi dừng lại, Cửu Châu Chủ lau máu trên khóe miệng, nhưng vừa lau xong thì lại chảy ra, ông ta dứt khoát mặc kệ, để cho máu tiếp tục chảy ra từ khóe miệng. Một lúc sau, phần áo trước ngực ông ta đã dính đầy máu.
Cửu Châu Chủ nhìn Quân Đế, lúc này ông ta cũng khá kinh ngạc, thật ra trước khi đến ông ta cũng đã điều tra Quân Đế, biết Quân Đế không phải người bình thường, thế nên ông ta đã chuẩn bị tâm lý. Thế nhưng khi Quân Đế ra tay, ông ta mới nhận ra mình đánh giá thấp thực lực của Quân Đế rồi.
Quân Đế nhìn Cửu Châu Chủ: “Chủ nhân của ngươi vẫn không đến sao?”
Cửu Châu Chủ mỉm cười nói: “Khoan đã”.
Quân Đế nhướng mày: “Ngươi nói đợi là đợi à?”
Nói rồi ông ta bỗng tiến đến trước một bước.
Đồng tử Cửu Châu Chủ co rụt lại, lúc này ông ta cảm thấy như có một dòng nước lũ quét qua trước mặt, khí tức đáng sợ đó áp đảo đến mức ông ta không thể thở được.
Tay phải Cửu Châu Chủ siết chặt lại, trong thoáng chốc ngàn vạn quyền ý tụ lại trong lòng bàn tay, ngay sau đó ông ta đánh mạnh một cú về phía trước.
Ầm!
Sau một tiếng nổ, chỉ thấy văng ra xa, chỉ thoáng chốc đã văng ra xa tận mười vạn trượng.
Sau khi dừng lại, thân xác Cửu Châu Chủ nứt ra, máu bắn tung tóe, lúc này quyền ý Cửu Châu toát ra từ quanh người cũng bị vỡ tan.
Xung quanh yên ắng vô cùng.
Lúc này mọi người mới nhận ra người đàn ông áo trắng trước mặt này mạnh đến mức nào.
Cường giả cảnh giới Thuận Đạo lại vô cùng yếu khi ở trước mặt ông ta?
Chương 2564: Tăng cảnh giới
Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U nhìn nhau, trong mắt hai người hiện lên vẻ kinh hãi, thực lực của Quân Đế này vượt xa dự đoán của họ.
Lúc này các cường giả vốn dĩ còn muốn nhân cơ hội đánh vào đã lùi về sau.
Mạnh đến mức khó tin.
Sau khi đánh Cửu Châu Chủ bị thương nặng, Quân Đế lại không ra tay tiếp nữa, ông ta nhìn chằm chằm Cửu Châu Chủ: “Bây giờ có thể đợi một lúc rồi”.
Cửu Châu Chủ lau vết máu trên khóe miệng, sau đó mỉm cười nói: “Không hổ là người có thể giết được Thượng Thập Đạo Giới năm đó, bái phục, bái phục”.
Quân Đế không nói nữa, ông ta nhắm mắt lại, hai tay để ra sau lưng, một mình đối mặt với hàng ngàn cường giả.
Hoang Cổ Thiên nhìn Quân Đế, sau đó đi tới bên cạnh Cửu Châu Chủ: “Cửu Châu Chủ, Tổ Đạo có chỉ thị gì không?”
Cửu Châu Chủ bình tĩnh nói: “Đợi!”
Hoang Cổ Thiên hỏi: “Đợi cái gì?”
Cửu Châu Chủ khẽ nói: “Thiên tộc trưởng, đừng vội, lát nữa các ngươi sẽ được điên cuồng”.
Hoang Cổ Thiên nhíu mày, ông ta nhìn Quân Đế ở đằng xa, sau đó nhắc: “Có lẽ người này cũng đang đợi gì đó”.
Cửu Châu Chủ khẽ gật đầu: “Không sao”.
Hoang Cổ Thiên nhìn chằm chằm Cửu Châu Chủ, không nói gì thêm.
Lời kêu gọi của Tổ Đạo là truyền đi khắp vũ trụ cấp mười, thế nên hễ cảm nhận được Tổ Đạo thì cơ bản đều sẽ đến.
Với họ, Tổ Đạo chính là thần của vũ trụ.
Bây giờ Tổ Đạo tự mình hứa, ai đến đánh nhau sẽ lập tức trở thành đạo, phú quý lớn như vậy làm sao mà họ không động lòng được?
Ngày càng nhiều cường giả chạy đến.
Hoang Cổ Thiên nhìn các cường giả xung quanh ngày càng nhiều, ông ta cau mày, hình như Tổ Đạo này có ý tập hợp tất cả cường giả hàng đầu trong toàn bộ vũ trụ cấp mười về đây.
Hoang Cổ Thiên quay đầu nhìn Quân Đế cách đó không xa, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.
Trực giác mách trận chiến này có gì đó không ổn, nhưng ông ta không có cách nào phá vỡ cục diện, nếu hôm nay không nghe theo lời Tổ Đạo thì tức là tự đào hố chôn mình.
Đi đến bước này, ông ta cũng chỉ có thể đi một đường, phải biết lúc quan trọng mà gió chiều nào theo chiều ấy là đại kỵ.
Trong Tiểu Tháp.
Diệp Quân ngồi giữa đống hồ sơ, dùng thần thức lướt qua những hồ sơ đó, sau khi đọc hết hồ sơ này, hắn rơi vào trầm mặc.
Ác!
Đến lúc này hắn mới nhận ra ban đầu thế giới này thế mà lại có thể đen tối đến thế, nhất là ở những nơi không có những ràng buộc về đạo đức và pháp luật, bản chất xấu xa của con người sẽ bộc phát vô tận.
Diệp Quân bỗng đưa tay sờ lên giữa trán mình, mặc dù phong ấn Ác Đạo không xuất hiện nhưng hắn có thể cảm nhận rất rõ.
Sức mạnh của Ác Đạo.
Lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao thực lực của Phạn Chiêu Đế lại mạnh như thế.
Bởi vì trên thế giới này có vô số tà ác, hơn nữa mỗi người đều sẽ có mặt tối của mình, chỉ là rất nhiều người có thể trấn áp cái ác đó bằng đạo đức và pháp luật ràng buộc của bản thân, nhưng điều này không có nghĩa là không có.
Tà ác của thế gian này là vô tận, Phạn Chiêu Đế có thể có được nguồn sức mạnh vô tận.
Mà mình có thể tiêu diệt hết tà ác của thế gian không?
Hiển nhiên là không thể.
Lúc này, hắn lại nhớ lại lời cô cô váy trắng từng nói với hắn khi đó: 'Trên đời này thứ khó thay đổi nhất chính là lòng người và nhân tính’.
Diệp Quân đóng hồ sơ cuối cùng lại, chậm rãi nhắm mắt lại, một lát sau mới nhỏ giọng nói: “Tháp gia, một số suy nghĩ lúc đầu của ta sai rồi”.
Tiểu Tháp nói: “Suy nghĩ gì?”
Diệp Quân nói: “Thật ra thiện và ác cùng tồn tại”.
Nói rồi hắn xòe hai tay ra, hắn bắt đầu thử khôi phục tu vi. Khi hắn bắt đầu thử khôi phục tu vi, phong ấn Ác Đạo giữa trán hắn lại xuất hiện, nhưng lần này Diệp Quân không có đối mặt trực diện với phong ấn này, mà dần cảm nhận phong ấn Ác Đạo này.
Nhưng hắn không phải cảm nhận bằng mặt thiện của mình mà cảm nhận bằng mặt ác của mình.
Bản thân hắn cũng có một mặt ác, chẳng hạn như bản thân huyết mạch phong ma không phải là huyết mạch tốt đẹp gì.
Khoảnh khắc hắn bắt đầu giải phóng những ý nghĩ tà ác, huyết mạch phong ma trong cơ thể hắn bắt đầu xao động.
Tiểu Tháp bỗng lo lắng nói: “Này, một khi giải phóng tà ác, chưa chắc có thể áp chế được, ngươi phải bình tĩnh một chút”.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài Tiểu Tháp, khẽ nói: “Tháp gia, ta phải sống sót trước”.
Nói rồi hắn nhắm mắt lại.
Sau khi những ý nghĩ tà ác của mình được giải phóng, không chỉ huyết mạch phong ma trong người hắn xao động mà phong ấn Ác Đạo cũng không còn loại trừ hắn như trước nữa.
Bên ngoài Thiên Mộ Giới.
Quân Đế như cảm nhận được gì đó, ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không, híp mắt lại, tay phải sau lưng siết chặt.
Cửu Châu Chủ ở đối diện ông ta cũng ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không.
Thấy thế những người còn lại cũng ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không, nhưng họ chẳng nhìn thấy gì cả.
Trong tầm mắt Quân Đế, một bóng người xuất hiện trong tinh không.
Tổ Đạo!
Ngay lúc này Tổ Đạo bỗng giơ tay phải ra, sau đó đè xuống rồi nhấc tay lên.
Ầm!
Chỉ thoáng chốc, khí tức của mười mấy vạn cường giả đỉnh cấp ở giới ngoại Thiên Mộ bên dưới bỗng tăng lên, cảnh giới tăng lên một bậc.
Chương 2565: Ai dám đánh?
Cảnh giới của mọi người tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Chỉ nháy mắt, vô số khí tức trong sân xông lên trời, sau đó quét qua tất cả mọi thứ như nước lũ, tinh vực trong sân bắt đầu trở nên hư ảo.
Còn lúc này tất cả các cường giả tới tham chiến đã hoàn toàn ngơ ngác.
Lúc này đến cả sắc mặt của Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U cũng kinh ngạc, không biết phải làm sao, bởi vì bọn họ đã tới cảnh giới Đạo Cực rồi, hơn nữa, còn là cảnh giới Đạo Cực đỉnh cao, khoảnh khắc này người trong họ đằng sau bọn họ cũng đã tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Trong sân, sau khi mọi người kinh ngạc thì vui mừng khôn xiết!
Vô số người hưng phấn điên cuồng kêu to, chấn động cả mây xanh.
Đặc biệt là những cường giả đã nhiều năm chưa đột phá, vốn dĩ đời này đã vô vọng trong việc không thể tiến thêm một bước, chỉ có thể đợi tuổi thọ hao tận, tìm một nơi chôn cất, nhưng bọn họ không ngờ, giờ này khắc này, cảnh giới của bọn họ lại tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Lại tăng thêm một cấp, đối với họ mà nói, chắc chắn là ơn tái tạo!
Chẳng mấy chốc, rất nhiều cường giả trong sân dồn dập vái lạy về phía chân trời, khoảnh khắc này, trong lòng bọn họ, chắc chắn Tổ Đạo cũng như thần linh, còn tín ngưỡng của bọn họ với Tổ Đạo, cũng trở nên càng tinh khiết.
Phía dưới, Quân Đế nhìn những cường giả tăng một cấp ngay tại chỗ kia, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt không có tí biến động nào, ông ta đứng đó, giống như một ngọn núi.
“Giết!”
Đúng lúc này, chân trời đột nhiên có âm thanh mơ hồ của Tổ Đạo truyền đến.
Nghe mệnh lệnh của Tổ Đạo, một cường giả đột nhiên cười lớn, “Kẻ nghịch đạo? Tới đi, cho ta thấy thực lực của kẻ nghịch đạo các ngươi!”
Nói rồi, gã lao từ trời xuống, tới thẳng phía Quân Đế, sức mạnh ghê gớm chấn động đến mức cả tinh hà sôi sục.
Sau khi thực lực tăng một cấp, tất cả cường giả trong sân đều trở nên tự tin vô cùng.
Phía dưới, Quân Đế nhìn cường giả xông tới, mặt ông ta vô cảm, giơ tay đấm một phát.
Ầm!
Trong mắt của mọi người, chỉ thấy cường giả đang trong quá trình phi như bay tới đã hóa thành tro bụi.
Giết trong nháy mắt!
Nhìn thấy cảnh này, trời đất đột nhiên trở nên yên lặng.
Lại là giết trong nháy mắt!
Khoảnh khắc này, các cường giả vốn dĩ đang hưng phấn quá đỗi như bị dội một gáo nước lạnh, yên tĩnh lại.
Quân Đế nhìn đám cường giả đứng ở chân trời, “Kẻ tiếp theo.”
Kẻ tiếp theo!
Khoảnh khắc này, không ai dám lên nữa.
Đúng lúc này, Hoang Cổ Thiên đột nhiên cười nói: “Để ta tới đánh với các hạ.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, bước này vừa hạ xuống, chỉ thấy thời không trước mặt ông ta đột nhiên như dập dờn như làn sóng, chớp nháy, sức mạnh Tổ Đạo vô tận từ trời đất tụ hội lại, lúc này, ông ta lại bước về trước một bước.
Ầm ầm!
Nháy mắt, sức mạnh Tổ Đạo vô tận đột nhiên hóa thành một cánh tay khổng lồ nắm giữ trời, sau đó hung hăng vỗ từ trời xuống.
Đấm này rơi xuống, không chỉ có sức mạnh từ người Hoang Cổ Thiên, còn có sức mạnh đại đạo, ông ta đã kết hợp sức mạnh của hai thứ lại, do đó, uy lực của đấm này cực kì mạnh mẽ, vừa rơi xuống, xung quanh thời không đã bắt đầu nứt ra từng lớp.
Rất nhiều cường giả ở bốn phía sợ hãi vô cùng, dồn dập lùi về sau.
Phía dưới, mặt Quân Đế vẫn vô cảm, hai tay ông ta chắp sau người, nhìn bàn tay khổng lồ che trời lấp đất kia hung hăng rơi xuống, trong mắt vẫn không dao động tí nào.
Đúng lúc này, tay phải chắp sau người ông ta đột nhiên siết chặt thành nắm đấm.
Ầm!
Một luồng ý chí khủng bố đột nhiên xông ra từ người ông ta.
Ầm ầm!
Chỉ nháy mắt, bàn tay chống trời kia vỡ nát ầm ầm, sức mạnh ý chí đó đánh thẳng một mạch, tới chỗ Hoang Cổ Thiên.
Phía trên con rồng khổng lồ, hai mắt Hoang Cổ Thiên khẽ híp lại, tay trái ông ta lật lại, sau đó, đột nhiên rơi xuống, trong lòng bàn tay, vô số sức mạnh tổ đạo quét ra, song, những sức mạnh tổ đạo kia chưa đủ ngăn chặn ý chí của Quân Đế, sức mạnh ý chí to lớn hất bay Hoang Cổ Thiên đi, sau đó con rồng khổng lồ dưới chân ông ta cũng bị ảnh hướng, theo một tiếng kêu thê lương vang lên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, con rồng kia nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Nhìn thấy cảnh này, con vượn Bàn Tinh dưới người Thái Huyền U lập tức bị dọa sợ cho lùi về sau mấy bước liền.
Sắc mặt Thái Huyền U hơi khó coi, trong lòng càng hoảng sợ vô cùng.
Hoang Cổ Thiên lùi trăm ngàn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, khóe miệng của ông ta đã tràn ra một vệt máu.
Ông ta lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó nhìn xuống Quân Đế xõa tóc, hơi khó tin.
Vốn dĩ ông ta đang ở nửa cảnh giới Đạo Cực, trong nền văn minh vũ trụ cấp mười thì đã thuộc về sự tồn tại đỉnh cao, còn bây giờ, ông ta đã đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Đạo Cực, thực lực mạnh hơn trước gấp bội lần, tuy nhiên, lúc này vẫn không phải kẻ địch chịu được một đòn của người trước mắt?
Không chỉ ông ta, lúc này các cường giả trong sân đều ngơ ngác rồi.
Rốt cuộc kẻ nghịch đạo trước mắt này mạnh thế nào?
Chỗ không xa, Cửu Châu Chủ nhìn Quân Đế, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, kẻ nghịch đạo là kẻ hành động phản đạo, không dựa vào Đại Đạo, mà dựa vào sức mạnh của mình, quá trình này rất khó khăn, vì không thể mượn sức mạnh của Đại Đạo, nhưng một khi đi ra được, vậy sức mạnh sẽ vượt xa những kẻ thuận đạo cùng cảnh giới.
Khi Hoang Cổ Thiên bị một đấm của Quân Đế đánh bại, trong sân lại trở nên yên tĩnh lần nữa.
Ai dám đánh với Quân Đế này?
Đánh hội đồng?
Bình luận facebook