Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 125: Tiệc tất niên
Sau khi biết hết những bí mật về bản thân Tuấn Kiệt, Nhật Ly ngày càng có cái nhìn sâu sắc và thực tế hơn về sự tàn khốc của thế giới hiện tại.
Nếu như trước kia, cuộc sống của cô là sự u ám bế tắc không lối thoát; thì bây giờ, nó đã gay gắt hơn, ác liệt hơn với sự hòa trộn của những điều tệ hại nhất trên thế gian: hủy diệt.
Người ăn người, người thôn tính người chẳng khác gì loài ma thú đáng sợ trong truyền thuyết.
Mọi chuyện diễn ra trong âm thầm mà hầu như chẳng ai hay biết.
Những con người vô tội đáng thương bị đẩy lên trước làm tấm bia đỡ đạn, vật thử nghiệm cho kẻ có dã tâm to lớn ẩn núp phía sau.
Sẽ ra sao khi những quái vật từ phòng thí nghiệm kia tràn ra ngoài?
Không có Tuấn Kiệt, liệu mọi chuyện có khác?
Một con người bé nhỏ yếu ớt như cô thì có thể làm được gì?
Sau khoảng thời gian suy nghĩ, Nhật Ly đã quyết định viết một mẩu chuyện ngắn với chủ để “Ngày đen tối” đăng lên.
Câu chuyện của cô ban đầu chỉ như lời tự sự, sau dần mới nhận được nhiều thắc mắc về bối cảnh và các sự kiện diễn biến bên trong đó. Tất nhiên Nhật Ly chỉ giải đáp chúng hoàn toàn là giả tưởng, dựa trên những gì vừa xảy ra rồi biến tấu thêm mà thôi.
Với những người nhạy cảm, có thể dựa vào tình tiết trong câu chuyện để đặt ra vài nghi vấn và tìm cách bảo vệ cho bản thân. Tuy nhiên, mong cầu này của Nhật Ly quả thực quá mong manh.
Ai sẽ tin chứ?
Ai có thể ngờ?
Loài sinh vật đáng sợ sẽ hủy hoại cuộc sống yên bình này sắp lan tràn khắp nơi.
Chúng sợ ánh sáng mặt trời, chuyên hoạt động về đêm, hung tàn, khao khát máu thịt…
Cũng có thể không hoàn toàn giống như thế. Nhưng đặc điểm chung của bọn chúng đều là lấy con người làm thức ăn.
Cách để đánh bại?
Chỉ có sức mạnh áp chế sức mạnh, không có biện pháp nào khác.
Nhìn phản hồi tiêu cực và tích cực bên dưới bài đăng, Nhật Ly thở dài đóng giao diện của nền tảng lại rồi đứng lên đi về phía cửa sổ.
Hôm nay là ba mươi tết, nhà chính họ Lê có tổ chức một bữa tiệc lớn. Lần đầu tiên Nhật Ly được tham dự đại tiệc với tư cách con dâu Lê Tuấn và Hồng Lam nên có chút lo lắng.
Tại đây sẽ có rất nhiều khách khứa, như lời của Tuấn Kiệt, cha con Lê Minh cũng sẽ có mặt.
Những năm trước, từ khi ra khỏi nhà chính, ông bà Lê Tuấn và Hồng Lam chưa từng quay lại tham dự. Riêng năm nay khi nghe Tuấn Kiệt nói toàn bộ về kế hoạch của Lê Minh hai người mới muốn tới nhìn một chút.
Họ Lê không thể bị kéo vào chuyện này.
Nhật Ly cũng tò mò, muốn biết Tuấn Kiệt phản ứng như thế nào khi đối mặt với kẻ thù của mình. Riêng bản thân cô, cứ nghĩ đến việc thân thể của anh đã bị lấy ra làm thí nghiệm là đáy lòng lại thêm đau đớn. Sự phẫn nộ liền dâng trào khó nén.
Nhưng, cũng chính nhờ gã mà Tuấn Kiệt mới được hồi sinh, cô mới có cơ hội gặp lại anh.
Giả dụ không có hạng mục nghiên cứu kia và Tuấn Kiệt không tương thích với mã gen ma cà rồng… Cái mà gã chuyển đổi ra chỉ là một quái vật khát máu vô tri, sẽ ra sao?
Dù gì, việc lấy con người ra làm vật thí nghiệm chính là sai trái, hành vi này càng không thể dùng bất cứ lý do nào để biện giải.
Tiếng xe ngừng trước cửa, Tuấn Kiệt bước xuống ngước mắt lên nhìn cô. Trong cặp mắt đen láy là cả một bầu trời rám đỏ ngày cuối năm, là tương lai và niềm hi vọng của cô.
Nhật Ly nhoẻn miệng cười đưa tay lên khẽ vẫy.
Tối nay thôi, đối với anh, thậm chí với cô cũng cực kỳ quan trọng. Bởi ngay khi tiếng chuông giao thừa ngân vang, trận chiến sẽ chính thức bắt đầu.
Khi đám quái vật bị phòng thí nghiệm bí mật mở cửa thả ra, sẽ bị người của Tuấn Kiệt chặn bắt lại. Đương nhiên, xét về thực lực không thể nói trước được điều gì.
Trong số tư liệu nhận được, đám quái vật đó chính là sự kết hợp của tổ hợp rất nhiều mã gen, sức mạnh cũng cũng như độ bền đều vô cùng đáng sợ. Lê Minh muốn dựa vào sự hỗn loạn do chúng mang lại đem vi rút gieo rắc khắp nơi, tới chừng nào con người bị biến đổi trở nên bão hòa khi đấy sẽ có một thế hệ gen mới phù hợp với nhu cầu phụ tiếp dã tâm của ông ta.
Đồng nghĩa với điều đó là mạng của rất nhiều người.
Tất cả những thế lực ngầm đều đã có sự chuẩn bị từ trước, vậy nên xét về thiệt hại, xem ra chỉ có dân thường mà thôi.
Có thể đập tan được âm mưu nham hiểm này của Lê Minh hay không hoàn toàn dựa vào kết quả của trận tối nay.
***
Biệt thự nhà chính của họ Lê lung linh trong sắc màu của hàng loạt bóng điện led kiểu dáng mới lạ nổi bật giữa một khu phố sầm uất tại trung tâm thành phố.
Nó nổi trội hơn hẳn không chỉ vì ánh điện sáng rực trong bóng đêm, mà còn vì diện tích rộng lớn cùng kiến trúc đồ sộ như một bảo tàng lịch sử, đại diện cho sự vẻ vang một thời của dòng họ.
Họ Lê trước kia từng là pháp sư, nhưng do năm tháng mai một, hiện tại cũng như các dòng họ khác, đã sớm không còn ai có khả năng học được ma thuật. Các thế hệ sau luôn nỗ lực sinh thật nhiều, hi vọng đời con cháu của mình sẽ tạo ra được kỳ tích, vậy nên nhân khẩu của dòng họ cũng rất đông.
Tiệc tất niên cuối năm vẫn được tổ chức tại đây vào đêm ba mươi tết, năm nào cũng thế, sau khi giao thừa, các thành viên mới trở về nhà của mình. Cho nên nhiều năm qua, nơi đây không chỉ tụ tập người họ Lê, những gia tộc khác cũng tới giao lưu và tham dự cùng.
Khi Tuấn Kiệt và Nhật Ly đến nơi thì ông Tuấn và bà Hồng Lam cả Lam Linh đã tới rồi. Thấy hai người liền vẫy tay gọi.
Lê Minh và con trai gã, Lê Hoàng Vũ tới ngay sau Tuấn Kiệt và Nhật Ly.
Nhìn vẻ mặt đắc ý kiêu căng của gã em rể hụt mà Nhật Ly cảm thấy chán ghét vô cùng. Đúng là cha nào con nấy.
Cô đi dạo một vòng sau đó tới bên bàn trà cạnh ban công ngồi xuống.
“Ôi, ai đây nhỉ? Chị vợ hụt của tôi?” Hoàng Vũ cầm ly rượu vang đi tới làm ra bộ dáng bất ngờ chào Nhật Ly. “Thật không ngờ lại gặp cô ở đây.”
“Trước kia chưa từng nghe anh gọi tôi một tiếng chị vợ, giờ đã vụt mất rồi mới cảm thấy nuối tiếc hay sao? Có cần tôi nhắn cho Bích Liên một tiếng không? Chắc là cô ta sẽ cảm kích lắm đấy!” Nhật Ly cười giễu cợt đáp lại.
“Khỏi cần, tôi và cô ta đã hoàn toàn chấm dứt rồi.” Hoàng Vũ nhún vai tỏ ra luyến tiếc: “Hôm nay cô tới đây làm khách của chúng tôi, tôi phải tiếp đón cô thật chu đáo mới được.”
Anh ta híp mắt nhìn thân hình nóng bỏng hấp dẫn của Nhật Ly trong bộ váy đen bằng vải dệt cao cấp do Alex thiết kế riêng, yết hầu hơi trượt lên xuống, cổ họng cũng thấy khô khan lạ thường.
Trước kia khi còn học chung trường đại học, hoa hậu giảng đường này chính là mục tiêu đầu tiên của anh ta, tiếc là khi đó Nhật Ly quá hung dữ nhiều lần chơi khăm lại làm anh ta nản trí. Đến giờ vẫn còn nuối tiếc mãi.
“Không phiền tới Lê thiếu gia.” Ánh mắt xăm xoi không chút kiêng dè của Hoàng Vũ khiến Nhật Ly chán ghét, loại ngựa giống này hôm nay không chạy đi đâu lại tới làm phiền cô. Bao nhiêu bài học trong quá khứ chả lẽ đã bị lãng quên?
Cô đưa mắt đi tìm bóng dáng của Tuấn Kiệt, anh vừa đi cùng ông Tuấn gặp ai đó. Bà Hồng Lam thì dẫn Lam Linh đi giới thiệu với vài người, Nhật Ly không thích phiền toái nên mới chọn ngồi ở chỗ này chờ, nào ngờ lại gặp phải loại dở hơi.
“Thế sao được, để tôi đưa cô tới một chỗ, hẳn cô sẽ thích.” Vừa nói dứt lời chưa để Nhật Ly phản ứng, gã đã xông tới, không hề thương tiếc vung một quyền bổ thẳng vào gáy Nhật Ly.
Nếu như trước kia, cuộc sống của cô là sự u ám bế tắc không lối thoát; thì bây giờ, nó đã gay gắt hơn, ác liệt hơn với sự hòa trộn của những điều tệ hại nhất trên thế gian: hủy diệt.
Người ăn người, người thôn tính người chẳng khác gì loài ma thú đáng sợ trong truyền thuyết.
Mọi chuyện diễn ra trong âm thầm mà hầu như chẳng ai hay biết.
Những con người vô tội đáng thương bị đẩy lên trước làm tấm bia đỡ đạn, vật thử nghiệm cho kẻ có dã tâm to lớn ẩn núp phía sau.
Sẽ ra sao khi những quái vật từ phòng thí nghiệm kia tràn ra ngoài?
Không có Tuấn Kiệt, liệu mọi chuyện có khác?
Một con người bé nhỏ yếu ớt như cô thì có thể làm được gì?
Sau khoảng thời gian suy nghĩ, Nhật Ly đã quyết định viết một mẩu chuyện ngắn với chủ để “Ngày đen tối” đăng lên.
Câu chuyện của cô ban đầu chỉ như lời tự sự, sau dần mới nhận được nhiều thắc mắc về bối cảnh và các sự kiện diễn biến bên trong đó. Tất nhiên Nhật Ly chỉ giải đáp chúng hoàn toàn là giả tưởng, dựa trên những gì vừa xảy ra rồi biến tấu thêm mà thôi.
Với những người nhạy cảm, có thể dựa vào tình tiết trong câu chuyện để đặt ra vài nghi vấn và tìm cách bảo vệ cho bản thân. Tuy nhiên, mong cầu này của Nhật Ly quả thực quá mong manh.
Ai sẽ tin chứ?
Ai có thể ngờ?
Loài sinh vật đáng sợ sẽ hủy hoại cuộc sống yên bình này sắp lan tràn khắp nơi.
Chúng sợ ánh sáng mặt trời, chuyên hoạt động về đêm, hung tàn, khao khát máu thịt…
Cũng có thể không hoàn toàn giống như thế. Nhưng đặc điểm chung của bọn chúng đều là lấy con người làm thức ăn.
Cách để đánh bại?
Chỉ có sức mạnh áp chế sức mạnh, không có biện pháp nào khác.
Nhìn phản hồi tiêu cực và tích cực bên dưới bài đăng, Nhật Ly thở dài đóng giao diện của nền tảng lại rồi đứng lên đi về phía cửa sổ.
Hôm nay là ba mươi tết, nhà chính họ Lê có tổ chức một bữa tiệc lớn. Lần đầu tiên Nhật Ly được tham dự đại tiệc với tư cách con dâu Lê Tuấn và Hồng Lam nên có chút lo lắng.
Tại đây sẽ có rất nhiều khách khứa, như lời của Tuấn Kiệt, cha con Lê Minh cũng sẽ có mặt.
Những năm trước, từ khi ra khỏi nhà chính, ông bà Lê Tuấn và Hồng Lam chưa từng quay lại tham dự. Riêng năm nay khi nghe Tuấn Kiệt nói toàn bộ về kế hoạch của Lê Minh hai người mới muốn tới nhìn một chút.
Họ Lê không thể bị kéo vào chuyện này.
Nhật Ly cũng tò mò, muốn biết Tuấn Kiệt phản ứng như thế nào khi đối mặt với kẻ thù của mình. Riêng bản thân cô, cứ nghĩ đến việc thân thể của anh đã bị lấy ra làm thí nghiệm là đáy lòng lại thêm đau đớn. Sự phẫn nộ liền dâng trào khó nén.
Nhưng, cũng chính nhờ gã mà Tuấn Kiệt mới được hồi sinh, cô mới có cơ hội gặp lại anh.
Giả dụ không có hạng mục nghiên cứu kia và Tuấn Kiệt không tương thích với mã gen ma cà rồng… Cái mà gã chuyển đổi ra chỉ là một quái vật khát máu vô tri, sẽ ra sao?
Dù gì, việc lấy con người ra làm vật thí nghiệm chính là sai trái, hành vi này càng không thể dùng bất cứ lý do nào để biện giải.
Tiếng xe ngừng trước cửa, Tuấn Kiệt bước xuống ngước mắt lên nhìn cô. Trong cặp mắt đen láy là cả một bầu trời rám đỏ ngày cuối năm, là tương lai và niềm hi vọng của cô.
Nhật Ly nhoẻn miệng cười đưa tay lên khẽ vẫy.
Tối nay thôi, đối với anh, thậm chí với cô cũng cực kỳ quan trọng. Bởi ngay khi tiếng chuông giao thừa ngân vang, trận chiến sẽ chính thức bắt đầu.
Khi đám quái vật bị phòng thí nghiệm bí mật mở cửa thả ra, sẽ bị người của Tuấn Kiệt chặn bắt lại. Đương nhiên, xét về thực lực không thể nói trước được điều gì.
Trong số tư liệu nhận được, đám quái vật đó chính là sự kết hợp của tổ hợp rất nhiều mã gen, sức mạnh cũng cũng như độ bền đều vô cùng đáng sợ. Lê Minh muốn dựa vào sự hỗn loạn do chúng mang lại đem vi rút gieo rắc khắp nơi, tới chừng nào con người bị biến đổi trở nên bão hòa khi đấy sẽ có một thế hệ gen mới phù hợp với nhu cầu phụ tiếp dã tâm của ông ta.
Đồng nghĩa với điều đó là mạng của rất nhiều người.
Tất cả những thế lực ngầm đều đã có sự chuẩn bị từ trước, vậy nên xét về thiệt hại, xem ra chỉ có dân thường mà thôi.
Có thể đập tan được âm mưu nham hiểm này của Lê Minh hay không hoàn toàn dựa vào kết quả của trận tối nay.
***
Biệt thự nhà chính của họ Lê lung linh trong sắc màu của hàng loạt bóng điện led kiểu dáng mới lạ nổi bật giữa một khu phố sầm uất tại trung tâm thành phố.
Nó nổi trội hơn hẳn không chỉ vì ánh điện sáng rực trong bóng đêm, mà còn vì diện tích rộng lớn cùng kiến trúc đồ sộ như một bảo tàng lịch sử, đại diện cho sự vẻ vang một thời của dòng họ.
Họ Lê trước kia từng là pháp sư, nhưng do năm tháng mai một, hiện tại cũng như các dòng họ khác, đã sớm không còn ai có khả năng học được ma thuật. Các thế hệ sau luôn nỗ lực sinh thật nhiều, hi vọng đời con cháu của mình sẽ tạo ra được kỳ tích, vậy nên nhân khẩu của dòng họ cũng rất đông.
Tiệc tất niên cuối năm vẫn được tổ chức tại đây vào đêm ba mươi tết, năm nào cũng thế, sau khi giao thừa, các thành viên mới trở về nhà của mình. Cho nên nhiều năm qua, nơi đây không chỉ tụ tập người họ Lê, những gia tộc khác cũng tới giao lưu và tham dự cùng.
Khi Tuấn Kiệt và Nhật Ly đến nơi thì ông Tuấn và bà Hồng Lam cả Lam Linh đã tới rồi. Thấy hai người liền vẫy tay gọi.
Lê Minh và con trai gã, Lê Hoàng Vũ tới ngay sau Tuấn Kiệt và Nhật Ly.
Nhìn vẻ mặt đắc ý kiêu căng của gã em rể hụt mà Nhật Ly cảm thấy chán ghét vô cùng. Đúng là cha nào con nấy.
Cô đi dạo một vòng sau đó tới bên bàn trà cạnh ban công ngồi xuống.
“Ôi, ai đây nhỉ? Chị vợ hụt của tôi?” Hoàng Vũ cầm ly rượu vang đi tới làm ra bộ dáng bất ngờ chào Nhật Ly. “Thật không ngờ lại gặp cô ở đây.”
“Trước kia chưa từng nghe anh gọi tôi một tiếng chị vợ, giờ đã vụt mất rồi mới cảm thấy nuối tiếc hay sao? Có cần tôi nhắn cho Bích Liên một tiếng không? Chắc là cô ta sẽ cảm kích lắm đấy!” Nhật Ly cười giễu cợt đáp lại.
“Khỏi cần, tôi và cô ta đã hoàn toàn chấm dứt rồi.” Hoàng Vũ nhún vai tỏ ra luyến tiếc: “Hôm nay cô tới đây làm khách của chúng tôi, tôi phải tiếp đón cô thật chu đáo mới được.”
Anh ta híp mắt nhìn thân hình nóng bỏng hấp dẫn của Nhật Ly trong bộ váy đen bằng vải dệt cao cấp do Alex thiết kế riêng, yết hầu hơi trượt lên xuống, cổ họng cũng thấy khô khan lạ thường.
Trước kia khi còn học chung trường đại học, hoa hậu giảng đường này chính là mục tiêu đầu tiên của anh ta, tiếc là khi đó Nhật Ly quá hung dữ nhiều lần chơi khăm lại làm anh ta nản trí. Đến giờ vẫn còn nuối tiếc mãi.
“Không phiền tới Lê thiếu gia.” Ánh mắt xăm xoi không chút kiêng dè của Hoàng Vũ khiến Nhật Ly chán ghét, loại ngựa giống này hôm nay không chạy đi đâu lại tới làm phiền cô. Bao nhiêu bài học trong quá khứ chả lẽ đã bị lãng quên?
Cô đưa mắt đi tìm bóng dáng của Tuấn Kiệt, anh vừa đi cùng ông Tuấn gặp ai đó. Bà Hồng Lam thì dẫn Lam Linh đi giới thiệu với vài người, Nhật Ly không thích phiền toái nên mới chọn ngồi ở chỗ này chờ, nào ngờ lại gặp phải loại dở hơi.
“Thế sao được, để tôi đưa cô tới một chỗ, hẳn cô sẽ thích.” Vừa nói dứt lời chưa để Nhật Ly phản ứng, gã đã xông tới, không hề thương tiếc vung một quyền bổ thẳng vào gáy Nhật Ly.
Bình luận facebook