Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 158
Người đăng: 2B Nier Automata
Triệu Vô Cực chắp tay nói :
“ Mã gia chủ , ngài cho ra điều kiện khiến ta cũng rất động tâm a , nhưng thứ cho ta không thể đồng ý được , ta vẫn là muốn làm một cái hiệp khách a !”
Mã Nguyên cũng thở dài nói :
“ Triệu công tử chí lớn , chúng ta Mã gia cửa nhỏ không giữ nổi ngươi , vậy chỉ mong Triệu công tử sau này nhớ rõ Mã gia sẽ mãi là bằng hữu của ngươi , có khó khăn gì có thể bất cứ lúc nào tới tìm chúng ta a !”
Triệu Vô Cực chắp tay nói :
“ vậy đa tạ thịnh tình của Mã gia chủ rồi !”
Triệu Vô Cực cũng không để lời này vào trong lòng , chỉ là sáo lộ mà thôi , không cần xem là thật .
Triệu Vô Cực nói :
“ vậy tại hạ cũng không tiếp tục quấy rối gia chủ nghỉ ngơi , xin phép cáo lui trước !”
Mã Nguyên đứng dậy nói :
“ ha ha , Triệu công tử quá khách khí rồi . Thủy Nhu , ngươi bồi Triệu công tử đi một chút !”
Mã Thủy Nhu nhu thuận đứng lên , gật đầu đưa tay ra mời nói :
“ Triệu công tử , đi thôi !”
Triệu Vô Cực gật đầu , hai người nhanh chóng rời khỏi Mã gia .
Mã Thủy Nhu lúc này mở miệng nói :
“ Triệu công tử , công tử chê ta không đủ xinh đẹp sao ?”
“ không , Mã tiểu thư đã rất xinh đẹp rồi !”
“Thế sao ngươi không đồng ý ở lại a ?”
“ ta đã nói rồi , là ta muốn làm hiệp khách , không liên quan gì tới cô nương xinh đẹp hay không vấn đề, cô nương không cần suy nghĩ quá nhiều !”
Mã Thủy Nhu có chút chùn xuống nói :
“ vậy Triệu công tử có thể cùng ta đi dạo phố được không ?”
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút , trời vẫn còn sớm , đi dạo cũng không ảnh hưởng gì , dù sao có mĩ nhân làm bạn cũng không tệ .
Hắn gật đầu , hai người rất nhanh ở trên đường bắt đầu đi dạo lên .
Mã Thủy Nhu như là một cái hồ điệp ở khắp các quầy hàng đảo lại , mua rất nhiều thứ , đa số đều là đồ ăn vặt .
Hai người đi dạo rất vui vẻ , bỗng nhiên một âm thanh từ đằng sau vang lên :
“ Thủy Nhu , muội tại sao đi dạo cùng hắn ?”
Triệu Vô Cực cùng Mã Thủy Nhu đều dừng lại hành động quay người lại , người lên tiếng chính là một cái khoảng chừng mười tám tuổi thanh niên .
Triệu Vô Cực lên tiếng hỏi :
“ Mã cô nương , đối phương là ai a ?”
Mã Thủy Nhu nhanh nhẹn trả lời :
“ là Hoàng gia đại công tử , năm nay đã hai mươi tuổi , hắn chính là thiếu chủ của Hoàng gia , tương lai kế vị phụ thân hắn chiếc ghế gia chủ , tên là Hoàng Tự Lang , nhị lưu cao thủ .”
Triệu Vô Cực gật đầu , hắn cảm nhận một chút thực lực đối phương , nhị lưu là thật nhưng chưa tới đỉnh phong , còn kém nhiều lắm .
Đối phương là một cái không cao lắm thanh niên nhân , tóc búi cao , khuôn mặt hơi rộng , không quá đẹp trai .
Đã thế đối phương một đôi mắt hẹp dài nhìn vô cùng âm lãnh , để người khác cảm giác rât khó chịu . bờ môi mỏng , tai hơn nhọn , là loại người âm độc nhan hiểm .
Triệu Vô Cực nhìn đối phương , hắn là lần đầu gặp mặt nhưng cảm giác đã vô cùng không thích cùng khó chịu
Chưa kể Hoàng Tự Lang còn đang có vẻ tức giận khiến khuôn mặt hắn càng thêm vặn vẹo .
Hoàng Tự Lang lên tiếng hỏi :
“ Thủy Nhu , ta theo đuổi muội đã lâu , muội vẫn không đồng ý , hôm nay muội lại đỉnh ngả vào tay một người mới tới Hỏa Vân Thành bao lâu sao ?”
Mã Thủy Nhu tức giận nói :
“ Hoàng Tự Lang ngươi chớ gọi bừa , ta cùng ngươi cũng không thân thiết như vậy . chớ mở miệng một câu Thủy Nhu hai câu Thủy Nhu , đừng bắt ta phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần với ngươi !”
Hoàng Tự Lang giống như là không nghe vào tiếp tục nói :
“ muội phản bội tình cảm ta dành cho muội sao ?”
Mã Thủy Nhu càng là tức giận hơn nói :
“ ta với ngươi vốn không có tình cảm gì đáng nói đừng nói khó nghe như vậy , nếu có cũng chỉ là ngươi đơn phương một phía mà thôi , ta cùng Triệu công tử không có cái gì . Đừng suốt ngày bám lấy ta như vậy !”
Hoàng Tự Lang vốn vô cùng thích Mã Thủy Nhu , nhưng hắn quá âm lãnh lại không biết cách lấy lòng khiến Mã Thủy Nhu đối với hắn càng ngày càng chán ghét .
Hoàng Tự Lang tính cách lại có chút tự cho là đúng cùng vặn vẹo logic , hắn không hề để ý thái độ của Mã Thủy Nhu lại liên tục bám riết lấy nàng khiên Mã Thủy Nhu đã căm ghét hắn lại càng trở nên căm ghét hơn .
Nàng muốn hất ra đối phương nhưng lại không có cách nào làm được , dù sao Hoàng gia so Mã gia còn mạnh một chút , nàng không thể làm chuyện gì điên cuồng được , nếu không sẽ ảnh hưởng tới cả gia tộc của nàng .
“ Thủy nhu , muội đừng nói dối . Không có gì mà lại đi dạo phố vui vẻ như vậy sao ?”
Mã Thủy Nhu lúc này đã đứng bên bờ bùng nổ , nàng lúc này trong đầu rất nhanh suy nghĩ , muốn làm sao để cho đối phương hết bám theo bản thân đây .
Nàng linh quang lóe lên , trừ khi là nàng có một đối tượng khác , so với hắn ưu tú , làm hắn tuyệt vọng Hoàng Tự Lang mới có thể buông tha cho nàng a.
ở đây không phải có một cái sao ? Mã Thủy Nhu trong lòng đã có kế hoạch , nàng lên tiếng :
“ có thì thế nào ? ngươi không nhìn Triệu công tử một chút . tuổi còn rất trẻ đã nhị lưu đỉnh phong , Tiềm long bảng thứ tư vị trí , có đánh bại nhất lưu ghi chép , tương lai nhất lưu chính là chuyện đã đóng thuyền .
Ngươi thì sao , đã xấu xí còn không tự biết mình xấu xí , suốt ngày bám theo ta khiến ta cũng buồn nôn .
Ngươi có thể so được với Triệu công tử sao ? Ngươi còn không so được một cái móng tay của người ta !”
Mã Thủy Nhu lớn tiếng mắng chửi , ở giữa phố đông người mọi người đều dừng lại nhìn vào , chỉ trỏ .
“ đây không phải Hoàng Tự Lang Hoàng đại công tử sao ? sao lại bị Mã Thủy Nhu tiểu thư mắng máu chó đầy đầu thế a ?”
“ ngươi không thấy đi bên cạnh nàng là ai sao ? Triệu Vô Cực Triệu công tử , tân tinh của Hỏa Vân Thành , hẳn là hai người này có gì đó a , nếu không Hoàng Tự Lang cũng sẽ không bị mắng như vậy !”
“ theo kinh nghiệm nhiều năm tình trường của ta , Hoàng Tự Lang là bắt gặp bọn họ vui vẻ bên nhau nên sinh lòng ghen ghét muốn đến chất vấn Mã Thủy Nhu vì sao có mới nới cũ !”
“ cái này còn phải đoán , ai không biết Hoàng Tự Lang đều theo đuổi Mã Thủy Nhu lâu rồi nhưng đều bị lạnh lùng từ chối a , hôm nay gặp phải hai người vui vẻ không đỏ mắt mới là chuyện lạ a !”
“đáng thương Hoàng Tự Lang , đẹp trai cũng không so đối phương đẹp trai , võ công cũng không có so đối phương mạnh mẽ , bại trận đã định a !”
“các ngươi nói giống như là Mã Thủy Nhu phải yêu hắn mới đúng vậy . tình cảm có thể ép buộc được sao ? cũng không nhìn Hoàng Tự Lang vẻ mặt đấy cũng muốn cóc ăn thịt thiên nga ? bị từ chối là đáng đời , hắn tình cảm Mã Thủy Nhu cũng không nhất thiết là phải đáp lại a . bây giờ nếu ai yêu ta ta đều đáp ứng , vậy ngày mai có thể đến nghênh xuân lâu làm chiêu bài kĩ nữ được rồi !”
“ ha ha , ngươi khuôn mặt này cũng muốn làm chiêu bài kĩ nữ của người ta , ngươi nếu thật đến đó sợ rằng nghênh xuân lâu phải sớm đóng cửa !”
“ ta nghe nói Hoàng Tự Lang không được Mã Thủy Nhu đáp trả nhưng bám mãi không tha, đổi lại là ta ta cũng thấy phiền a !”
“ ngươi biết gì , đây là chung tình , chung tình ngươi hiểu không ?”
Bên ngoài đủ loại bàn luận , sắc mặt Hoàng Tự Lang lúc đầu là đỏ lên sau đó một khắc lập tức biến tím .
Hắn lời khen không nghe vào tai , chỉ nghe vào toàn là lời chê bai .
Bởi vậy hắn cảm giác vô cùng nhục nhã , Mã Thủy Nhu hôm nay lại sỉ nhục hắn như vậy , ở giữa đám đông như vậy , tình cảm của hắn dành cho nàng đúng là uổng phí .
Không yêu thương gì nữa , Hoàng Tự Lang đã quyết định , hắn phải làm chết đôi cẩu nam nữ này .
Đương nhiên , bây giờ hắn không có thực lực đó , tạm thời cục hận này hắn phải nuốt xuống , trở về nghĩ cách báo thù .
Ánh mắt Hoàng Tự Lang nhanh chóng híp lại, vốn đã âm trầm ánh mắt càng trở nên vô cùng lạnh lẽo .
Hắn tức giận nói ra ;
“ Mã Thủy Nhu , hôm nay ta rốt cục nhìn rõ khuôn mặt của ngươi , đồ đê tiện !”
Mã Thủy Nhu muốn tức điên lên nói :
“ ngươi cái này chó điên , họ Hoàng kia , cả nhà ngươi mới là đê tiện . Ngươi bám theo ta không buông khiến ta buồn nôn không nói , ta với ngươi không có cái gì mà lúc nào cũng tỏ ra như thân quen vậy , ai cho ngươi quyền lợi này ? ta nói rõ một lần cuối cùng : Ta Mã Thủy Nhu có lấy ai cũng sẽ không lấy ngươi , a phi !”
Nói xong Mã Thủy Nhu còn làm bộ nhổ nước bọt , đáng tiếc nàng là hoàng hoa khuê tú cũng không dám thật ở trước mặt mọi người làm ra động tác thô lỗ như vậy , chỉ ví dụ một chút mà thôi .
Hoàng Tự Lang cánh tay run rẩy nói :
“ ngươi được lắm , được lắm .... hai người các ngươi , hai người các ngươi .... các ngươi chờ !”
Nói xong hắn lập tức quay người lao đi , Hoàng Tự Lang muốn trở về Hoàng gia bình tĩnh lại tìm cách báo thù , nhất định phải báo mối thù hôm nay .
Triệu Vô Cực che mặt , nữ nhân đúng là đầu nguồn của mọi tai họa a .
Chỉ đi dạo phố một cái thôi cũng có thể giúp hắn kéo cừu hận , quả thật không thể tin nổi .
Mã Thủy Nhu lúc này có chút hối hận , run rẩy quay lại đối với Triệu Vô Cực nói :
“ xin lỗi Triệu công tử , đối phương bám lấy ta đã lâu , ta quá khó chịu . trong lúc nhất thời mới dùng ngươi làm lá chắn , ngươi có thể tha lỗi cho ta sao ?”
Triệu Vô Cực nhìn thẳng vào mắt nàng , Mã Thủy Nhu hai mắt lệ uông uông như là tiểu cẩu có lỗi sau đáng thương nhìn hắn .
Hắn không biết là Mã Thủy Nhu thật sự tức giận mà phát tác , hoặc là chủ tâm lợi dụng hắn , nhưng một cái Hoàng gia còn không đủ để hắn sợ hãi .
Chuyện hôm nay cũng cho qua đi , hắn cũng đã không đinh ở lâu Hỏa Vân Thành , đối phương có ghi hận hắn hay không Triệu Vô Cực cũng không quá quan tâm .
Triệu Vô Cực thở ra một hơi nói :
“ thôi được rồi để ta đưa cô nương về nhà , tên kia thật làm mất hết nhã hứng !”
Hai người rảo bước trở lại Mã gia , chuyện hôm nay cũng ở Hỏa Vân Thành bắt đầu truyền vào tai các gia chủ , trong nhất thời mọi người đều đang thảo luận nhiệt liệt .
Triệu Vô Cực có xu hướng ngã về Mã gia , nếu là thật vậy phải hợp sức tiêu diệt trước khi hắn trưởng thành ảnh hưởng tới Hỏa Vân Thành thế cục.
Hoàng Tự Lang đây là đang tìm họa cho Hoàng gia , Cát gia cùng Mục gia bài học còn chưa đủ cho hắn tham khảo sao ?
Đương nhiên đây là mọi người nhận định , ở trong cuộc Hoàng Tự Lang lúc này suy tính như thế nào mọi người đều không rõ .
Không ai biết , Hoàng Tự Lang đã có kế hoạch giết chết Triệu Vô Cực .
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Triệu Vô Cực chắp tay nói :
“ Mã gia chủ , ngài cho ra điều kiện khiến ta cũng rất động tâm a , nhưng thứ cho ta không thể đồng ý được , ta vẫn là muốn làm một cái hiệp khách a !”
Mã Nguyên cũng thở dài nói :
“ Triệu công tử chí lớn , chúng ta Mã gia cửa nhỏ không giữ nổi ngươi , vậy chỉ mong Triệu công tử sau này nhớ rõ Mã gia sẽ mãi là bằng hữu của ngươi , có khó khăn gì có thể bất cứ lúc nào tới tìm chúng ta a !”
Triệu Vô Cực chắp tay nói :
“ vậy đa tạ thịnh tình của Mã gia chủ rồi !”
Triệu Vô Cực cũng không để lời này vào trong lòng , chỉ là sáo lộ mà thôi , không cần xem là thật .
Triệu Vô Cực nói :
“ vậy tại hạ cũng không tiếp tục quấy rối gia chủ nghỉ ngơi , xin phép cáo lui trước !”
Mã Nguyên đứng dậy nói :
“ ha ha , Triệu công tử quá khách khí rồi . Thủy Nhu , ngươi bồi Triệu công tử đi một chút !”
Mã Thủy Nhu nhu thuận đứng lên , gật đầu đưa tay ra mời nói :
“ Triệu công tử , đi thôi !”
Triệu Vô Cực gật đầu , hai người nhanh chóng rời khỏi Mã gia .
Mã Thủy Nhu lúc này mở miệng nói :
“ Triệu công tử , công tử chê ta không đủ xinh đẹp sao ?”
“ không , Mã tiểu thư đã rất xinh đẹp rồi !”
“Thế sao ngươi không đồng ý ở lại a ?”
“ ta đã nói rồi , là ta muốn làm hiệp khách , không liên quan gì tới cô nương xinh đẹp hay không vấn đề, cô nương không cần suy nghĩ quá nhiều !”
Mã Thủy Nhu có chút chùn xuống nói :
“ vậy Triệu công tử có thể cùng ta đi dạo phố được không ?”
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút , trời vẫn còn sớm , đi dạo cũng không ảnh hưởng gì , dù sao có mĩ nhân làm bạn cũng không tệ .
Hắn gật đầu , hai người rất nhanh ở trên đường bắt đầu đi dạo lên .
Mã Thủy Nhu như là một cái hồ điệp ở khắp các quầy hàng đảo lại , mua rất nhiều thứ , đa số đều là đồ ăn vặt .
Hai người đi dạo rất vui vẻ , bỗng nhiên một âm thanh từ đằng sau vang lên :
“ Thủy Nhu , muội tại sao đi dạo cùng hắn ?”
Triệu Vô Cực cùng Mã Thủy Nhu đều dừng lại hành động quay người lại , người lên tiếng chính là một cái khoảng chừng mười tám tuổi thanh niên .
Triệu Vô Cực lên tiếng hỏi :
“ Mã cô nương , đối phương là ai a ?”
Mã Thủy Nhu nhanh nhẹn trả lời :
“ là Hoàng gia đại công tử , năm nay đã hai mươi tuổi , hắn chính là thiếu chủ của Hoàng gia , tương lai kế vị phụ thân hắn chiếc ghế gia chủ , tên là Hoàng Tự Lang , nhị lưu cao thủ .”
Triệu Vô Cực gật đầu , hắn cảm nhận một chút thực lực đối phương , nhị lưu là thật nhưng chưa tới đỉnh phong , còn kém nhiều lắm .
Đối phương là một cái không cao lắm thanh niên nhân , tóc búi cao , khuôn mặt hơi rộng , không quá đẹp trai .
Đã thế đối phương một đôi mắt hẹp dài nhìn vô cùng âm lãnh , để người khác cảm giác rât khó chịu . bờ môi mỏng , tai hơn nhọn , là loại người âm độc nhan hiểm .
Triệu Vô Cực nhìn đối phương , hắn là lần đầu gặp mặt nhưng cảm giác đã vô cùng không thích cùng khó chịu
Chưa kể Hoàng Tự Lang còn đang có vẻ tức giận khiến khuôn mặt hắn càng thêm vặn vẹo .
Hoàng Tự Lang lên tiếng hỏi :
“ Thủy Nhu , ta theo đuổi muội đã lâu , muội vẫn không đồng ý , hôm nay muội lại đỉnh ngả vào tay một người mới tới Hỏa Vân Thành bao lâu sao ?”
Mã Thủy Nhu tức giận nói :
“ Hoàng Tự Lang ngươi chớ gọi bừa , ta cùng ngươi cũng không thân thiết như vậy . chớ mở miệng một câu Thủy Nhu hai câu Thủy Nhu , đừng bắt ta phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần với ngươi !”
Hoàng Tự Lang giống như là không nghe vào tiếp tục nói :
“ muội phản bội tình cảm ta dành cho muội sao ?”
Mã Thủy Nhu càng là tức giận hơn nói :
“ ta với ngươi vốn không có tình cảm gì đáng nói đừng nói khó nghe như vậy , nếu có cũng chỉ là ngươi đơn phương một phía mà thôi , ta cùng Triệu công tử không có cái gì . Đừng suốt ngày bám lấy ta như vậy !”
Hoàng Tự Lang vốn vô cùng thích Mã Thủy Nhu , nhưng hắn quá âm lãnh lại không biết cách lấy lòng khiến Mã Thủy Nhu đối với hắn càng ngày càng chán ghét .
Hoàng Tự Lang tính cách lại có chút tự cho là đúng cùng vặn vẹo logic , hắn không hề để ý thái độ của Mã Thủy Nhu lại liên tục bám riết lấy nàng khiên Mã Thủy Nhu đã căm ghét hắn lại càng trở nên căm ghét hơn .
Nàng muốn hất ra đối phương nhưng lại không có cách nào làm được , dù sao Hoàng gia so Mã gia còn mạnh một chút , nàng không thể làm chuyện gì điên cuồng được , nếu không sẽ ảnh hưởng tới cả gia tộc của nàng .
“ Thủy nhu , muội đừng nói dối . Không có gì mà lại đi dạo phố vui vẻ như vậy sao ?”
Mã Thủy Nhu lúc này đã đứng bên bờ bùng nổ , nàng lúc này trong đầu rất nhanh suy nghĩ , muốn làm sao để cho đối phương hết bám theo bản thân đây .
Nàng linh quang lóe lên , trừ khi là nàng có một đối tượng khác , so với hắn ưu tú , làm hắn tuyệt vọng Hoàng Tự Lang mới có thể buông tha cho nàng a.
ở đây không phải có một cái sao ? Mã Thủy Nhu trong lòng đã có kế hoạch , nàng lên tiếng :
“ có thì thế nào ? ngươi không nhìn Triệu công tử một chút . tuổi còn rất trẻ đã nhị lưu đỉnh phong , Tiềm long bảng thứ tư vị trí , có đánh bại nhất lưu ghi chép , tương lai nhất lưu chính là chuyện đã đóng thuyền .
Ngươi thì sao , đã xấu xí còn không tự biết mình xấu xí , suốt ngày bám theo ta khiến ta cũng buồn nôn .
Ngươi có thể so được với Triệu công tử sao ? Ngươi còn không so được một cái móng tay của người ta !”
Mã Thủy Nhu lớn tiếng mắng chửi , ở giữa phố đông người mọi người đều dừng lại nhìn vào , chỉ trỏ .
“ đây không phải Hoàng Tự Lang Hoàng đại công tử sao ? sao lại bị Mã Thủy Nhu tiểu thư mắng máu chó đầy đầu thế a ?”
“ ngươi không thấy đi bên cạnh nàng là ai sao ? Triệu Vô Cực Triệu công tử , tân tinh của Hỏa Vân Thành , hẳn là hai người này có gì đó a , nếu không Hoàng Tự Lang cũng sẽ không bị mắng như vậy !”
“ theo kinh nghiệm nhiều năm tình trường của ta , Hoàng Tự Lang là bắt gặp bọn họ vui vẻ bên nhau nên sinh lòng ghen ghét muốn đến chất vấn Mã Thủy Nhu vì sao có mới nới cũ !”
“ cái này còn phải đoán , ai không biết Hoàng Tự Lang đều theo đuổi Mã Thủy Nhu lâu rồi nhưng đều bị lạnh lùng từ chối a , hôm nay gặp phải hai người vui vẻ không đỏ mắt mới là chuyện lạ a !”
“đáng thương Hoàng Tự Lang , đẹp trai cũng không so đối phương đẹp trai , võ công cũng không có so đối phương mạnh mẽ , bại trận đã định a !”
“các ngươi nói giống như là Mã Thủy Nhu phải yêu hắn mới đúng vậy . tình cảm có thể ép buộc được sao ? cũng không nhìn Hoàng Tự Lang vẻ mặt đấy cũng muốn cóc ăn thịt thiên nga ? bị từ chối là đáng đời , hắn tình cảm Mã Thủy Nhu cũng không nhất thiết là phải đáp lại a . bây giờ nếu ai yêu ta ta đều đáp ứng , vậy ngày mai có thể đến nghênh xuân lâu làm chiêu bài kĩ nữ được rồi !”
“ ha ha , ngươi khuôn mặt này cũng muốn làm chiêu bài kĩ nữ của người ta , ngươi nếu thật đến đó sợ rằng nghênh xuân lâu phải sớm đóng cửa !”
“ ta nghe nói Hoàng Tự Lang không được Mã Thủy Nhu đáp trả nhưng bám mãi không tha, đổi lại là ta ta cũng thấy phiền a !”
“ ngươi biết gì , đây là chung tình , chung tình ngươi hiểu không ?”
Bên ngoài đủ loại bàn luận , sắc mặt Hoàng Tự Lang lúc đầu là đỏ lên sau đó một khắc lập tức biến tím .
Hắn lời khen không nghe vào tai , chỉ nghe vào toàn là lời chê bai .
Bởi vậy hắn cảm giác vô cùng nhục nhã , Mã Thủy Nhu hôm nay lại sỉ nhục hắn như vậy , ở giữa đám đông như vậy , tình cảm của hắn dành cho nàng đúng là uổng phí .
Không yêu thương gì nữa , Hoàng Tự Lang đã quyết định , hắn phải làm chết đôi cẩu nam nữ này .
Đương nhiên , bây giờ hắn không có thực lực đó , tạm thời cục hận này hắn phải nuốt xuống , trở về nghĩ cách báo thù .
Ánh mắt Hoàng Tự Lang nhanh chóng híp lại, vốn đã âm trầm ánh mắt càng trở nên vô cùng lạnh lẽo .
Hắn tức giận nói ra ;
“ Mã Thủy Nhu , hôm nay ta rốt cục nhìn rõ khuôn mặt của ngươi , đồ đê tiện !”
Mã Thủy Nhu muốn tức điên lên nói :
“ ngươi cái này chó điên , họ Hoàng kia , cả nhà ngươi mới là đê tiện . Ngươi bám theo ta không buông khiến ta buồn nôn không nói , ta với ngươi không có cái gì mà lúc nào cũng tỏ ra như thân quen vậy , ai cho ngươi quyền lợi này ? ta nói rõ một lần cuối cùng : Ta Mã Thủy Nhu có lấy ai cũng sẽ không lấy ngươi , a phi !”
Nói xong Mã Thủy Nhu còn làm bộ nhổ nước bọt , đáng tiếc nàng là hoàng hoa khuê tú cũng không dám thật ở trước mặt mọi người làm ra động tác thô lỗ như vậy , chỉ ví dụ một chút mà thôi .
Hoàng Tự Lang cánh tay run rẩy nói :
“ ngươi được lắm , được lắm .... hai người các ngươi , hai người các ngươi .... các ngươi chờ !”
Nói xong hắn lập tức quay người lao đi , Hoàng Tự Lang muốn trở về Hoàng gia bình tĩnh lại tìm cách báo thù , nhất định phải báo mối thù hôm nay .
Triệu Vô Cực che mặt , nữ nhân đúng là đầu nguồn của mọi tai họa a .
Chỉ đi dạo phố một cái thôi cũng có thể giúp hắn kéo cừu hận , quả thật không thể tin nổi .
Mã Thủy Nhu lúc này có chút hối hận , run rẩy quay lại đối với Triệu Vô Cực nói :
“ xin lỗi Triệu công tử , đối phương bám lấy ta đã lâu , ta quá khó chịu . trong lúc nhất thời mới dùng ngươi làm lá chắn , ngươi có thể tha lỗi cho ta sao ?”
Triệu Vô Cực nhìn thẳng vào mắt nàng , Mã Thủy Nhu hai mắt lệ uông uông như là tiểu cẩu có lỗi sau đáng thương nhìn hắn .
Hắn không biết là Mã Thủy Nhu thật sự tức giận mà phát tác , hoặc là chủ tâm lợi dụng hắn , nhưng một cái Hoàng gia còn không đủ để hắn sợ hãi .
Chuyện hôm nay cũng cho qua đi , hắn cũng đã không đinh ở lâu Hỏa Vân Thành , đối phương có ghi hận hắn hay không Triệu Vô Cực cũng không quá quan tâm .
Triệu Vô Cực thở ra một hơi nói :
“ thôi được rồi để ta đưa cô nương về nhà , tên kia thật làm mất hết nhã hứng !”
Hai người rảo bước trở lại Mã gia , chuyện hôm nay cũng ở Hỏa Vân Thành bắt đầu truyền vào tai các gia chủ , trong nhất thời mọi người đều đang thảo luận nhiệt liệt .
Triệu Vô Cực có xu hướng ngã về Mã gia , nếu là thật vậy phải hợp sức tiêu diệt trước khi hắn trưởng thành ảnh hưởng tới Hỏa Vân Thành thế cục.
Hoàng Tự Lang đây là đang tìm họa cho Hoàng gia , Cát gia cùng Mục gia bài học còn chưa đủ cho hắn tham khảo sao ?
Đương nhiên đây là mọi người nhận định , ở trong cuộc Hoàng Tự Lang lúc này suy tính như thế nào mọi người đều không rõ .
Không ai biết , Hoàng Tự Lang đã có kế hoạch giết chết Triệu Vô Cực .
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook