Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 152
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Tất nhiên là không rồi.
" Ta yêu nàng như vậy mà, nếu nàng xấu đi một chút thì càng tốt, đến lúc đó chỉ có ta cần nàng, không ai tranh giành với ta cả."
Cô đọc được suy nghĩ này của hắn ta thì bật cười.
" Tên này dễ thương thật. "
Không khí toàn màu hồng nhưng cách đó không xa có mùi giấm chua bay nồng nặc khắp nơi.
Mộ Dung Viêm nhìn thấy cảnh này tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi hết lên vì tức giận.
A Tả, nàng không về thăm ta là đi chơi cùng với tên này sao?
A Tả, nàng quên chủ tử của nàng rồi sao?
Nàng quên A Viêm của nàng rồi sao?
A Tả, nàng quên nàng nói hôm nay sẽ về thăm ta rồi sao?
Khương Bích Lan ở bên cạnh cũng không quên đổ thêm dầu vào lửa.
- Ồ, Tả tướng quân và Long tướng quân nhìn thật cặp đôi đó nha. Chàng thấy không, họ giống như một đôi uyên ương vậy. Nhìn thật là tình tứ, họ còn nắm tay nhau nữa kìa.
- Nàng im đi.
Mộ Dung Viêm giận dữ quát, hắn đi lại chỗ nàng gọi:
- Tả tướng quân.
Tại sao hắn lại gọi là Tả tướng quân?
Đơn giản lắm vì hắn không muốn nàng rời xa hắn. Hắn không muốn nàng trốn tránh hắn nên hắn bất đắc dĩ phải nghe theo lời nàng. Để nàng có thể ở bên cạnh hắn lâu một chút.
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc ấy nàng quay đầu lại. Đúng như nàng đoán là Mộ Dung Viêm, con người tràn ngập ý cười của nàng bây giờ đã thay bằng sự lạnh lẽo, thờ ơ.
- Hoàng thượng người đây là cùng hoàng hậu vi hành sao?
- Ta …
- Trông thật hạnh phúc chứ nhỉ?
- Ta … Không phải.
Mộ Dung Viêm chưa nói xong thì Khương Bích Lan đã chen vào nói:
- Đúng vậy, chúng ta rất hạnh phúc đó, Tả tướng quân.
Mộ Dung Viêm trong lòng rất sợ cô hiểu lầm.
A Tả, không phải vậy đâu. Không có nàng làm sao ta có thể hạnh phúc được!
Nhìn thấy thái độ thờ ơ của nàng làm cho hẳn một phen chua xót.
Long Bình Dực cũng biết nàng muốn họ trả nợ cho nàng, nên cưng chiều nàng mặc kệ nàng tác oai tác quái.
Cô đọc được suy nghĩ của Mộ Dung Viêm thì thầm khinh bỉ.
- Ta đang định đi chơi với Tiểu Kỳ xong thì mới vào cung thăm hoàng thượng một lát. Thật không ngờ lại gặp hai người ở đây.
Tiểu Kỳ? Hắn có chút khó hiểu. Tiểu Kỳ là ai?
- Tiểu Kỳ là ai?
- Tiểu Kỳ là ta, tại Tiểu Tuyền Nhi thích gọi ta như vậy nên đương nhiên ta chỉ còn cách cưng chiều nàng thôi.
Nghe đến đây mặt Mộ Dung Viêm vặn vẹo tới mức đó coi..
A Tả, nàng đúng thật là không cho ta một nụ cười, đến nửa ánh mắt cũng không cho ta sao?_
A Tả bây giờ ta nói là ta yêu nàng có còn kịp không?
- Tả tướng quân, ta với nàng có thể nói chuyện riêng với nhau một chút được không?
- Được..
Cô quay sang nhìn Long Bình Dực mỉm cười ôn nhu nói:
- Đợi ta, chút nữa ta muốn ăn gà nướng và uống rượu thượng hạng.
Khả mới ra quyển hai của bộ truyện này nha. Tại quyển này gặp một số vấn đề nên thế giới tiếp theo sẽ ra ở quyển hai nha. Khả sẽ bão ở quyển hai.
- Tất nhiên là không rồi.
" Ta yêu nàng như vậy mà, nếu nàng xấu đi một chút thì càng tốt, đến lúc đó chỉ có ta cần nàng, không ai tranh giành với ta cả."
Cô đọc được suy nghĩ này của hắn ta thì bật cười.
" Tên này dễ thương thật. "
Không khí toàn màu hồng nhưng cách đó không xa có mùi giấm chua bay nồng nặc khắp nơi.
Mộ Dung Viêm nhìn thấy cảnh này tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi hết lên vì tức giận.
A Tả, nàng không về thăm ta là đi chơi cùng với tên này sao?
A Tả, nàng quên chủ tử của nàng rồi sao?
Nàng quên A Viêm của nàng rồi sao?
A Tả, nàng quên nàng nói hôm nay sẽ về thăm ta rồi sao?
Khương Bích Lan ở bên cạnh cũng không quên đổ thêm dầu vào lửa.
- Ồ, Tả tướng quân và Long tướng quân nhìn thật cặp đôi đó nha. Chàng thấy không, họ giống như một đôi uyên ương vậy. Nhìn thật là tình tứ, họ còn nắm tay nhau nữa kìa.
- Nàng im đi.
Mộ Dung Viêm giận dữ quát, hắn đi lại chỗ nàng gọi:
- Tả tướng quân.
Tại sao hắn lại gọi là Tả tướng quân?
Đơn giản lắm vì hắn không muốn nàng rời xa hắn. Hắn không muốn nàng trốn tránh hắn nên hắn bất đắc dĩ phải nghe theo lời nàng. Để nàng có thể ở bên cạnh hắn lâu một chút.
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc ấy nàng quay đầu lại. Đúng như nàng đoán là Mộ Dung Viêm, con người tràn ngập ý cười của nàng bây giờ đã thay bằng sự lạnh lẽo, thờ ơ.
- Hoàng thượng người đây là cùng hoàng hậu vi hành sao?
- Ta …
- Trông thật hạnh phúc chứ nhỉ?
- Ta … Không phải.
Mộ Dung Viêm chưa nói xong thì Khương Bích Lan đã chen vào nói:
- Đúng vậy, chúng ta rất hạnh phúc đó, Tả tướng quân.
Mộ Dung Viêm trong lòng rất sợ cô hiểu lầm.
A Tả, không phải vậy đâu. Không có nàng làm sao ta có thể hạnh phúc được!
Nhìn thấy thái độ thờ ơ của nàng làm cho hẳn một phen chua xót.
Long Bình Dực cũng biết nàng muốn họ trả nợ cho nàng, nên cưng chiều nàng mặc kệ nàng tác oai tác quái.
Cô đọc được suy nghĩ của Mộ Dung Viêm thì thầm khinh bỉ.
- Ta đang định đi chơi với Tiểu Kỳ xong thì mới vào cung thăm hoàng thượng một lát. Thật không ngờ lại gặp hai người ở đây.
Tiểu Kỳ? Hắn có chút khó hiểu. Tiểu Kỳ là ai?
- Tiểu Kỳ là ai?
- Tiểu Kỳ là ta, tại Tiểu Tuyền Nhi thích gọi ta như vậy nên đương nhiên ta chỉ còn cách cưng chiều nàng thôi.
Nghe đến đây mặt Mộ Dung Viêm vặn vẹo tới mức đó coi..
A Tả, nàng đúng thật là không cho ta một nụ cười, đến nửa ánh mắt cũng không cho ta sao?_
A Tả bây giờ ta nói là ta yêu nàng có còn kịp không?
- Tả tướng quân, ta với nàng có thể nói chuyện riêng với nhau một chút được không?
- Được..
Cô quay sang nhìn Long Bình Dực mỉm cười ôn nhu nói:
- Đợi ta, chút nữa ta muốn ăn gà nướng và uống rượu thượng hạng.
Khả mới ra quyển hai của bộ truyện này nha. Tại quyển này gặp một số vấn đề nên thế giới tiếp theo sẽ ra ở quyển hai nha. Khả sẽ bão ở quyển hai.
Bình luận facebook