Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phần 2. Hóa đơn Chương 20
136 Tao mở đt, thấy thông báo fb bạn đã được gắn thẻ...Mở ra thì đúng là Em Vợ Sếp đăng ảnh vừa chụp kèm dòng tus: “Bắt được zai đẹp ở quán cafe, xin chụp ảnh mãi mới cho” Chết mất với con bé này. Tao bèn reply ở dưới bảo: “Ngày đi làm xe ôm, tối làm thêm ở quán cafe, mà toàn gặp fan xin chụp ảnh. Ta ơi sao ta đẹp thế hả ta...” Gần 10h thì đưa Em Vợ Sếp về, em bảo vào nhà đã. Mẹ vào đéo gì giờ này, ẻm kêu vào chào bố mẹ em câu. Đéo. Em bảo cảm ơn anh nhé, đi chơi với anh vui lắm. Câu này tao nghe quen tai rồi, ậm ừ rồi cút thẳng. Vừa về nhà thì Hóa Đơn gọi face bảo hết Vĩnh Yên giờ lại sang Em Vợ Sếp, còn ai nữa thì khai nốt ra đi cho tôi đỡ đau lòng. Tao bảo tất cả chỉ là thuần khiết, chỉ mỗi với em là ko thuần khiết thôi.
Rồi Hóa Đơn nhắn tin em ko trách anh đâu, người như anh đến em còn thích huống chi là đứa con gái khác, rằng em chỉ buồn 1 chút thôi, hi vọng khi em về thì anh vẫn là anh của ngày chia tay. Tự nhiên Hóa Đơn nói vậy, có vẻ tâm trạng thật rồi. Tao bảo đến bây giờ anh vẫn chỉ nghĩ về em và yêu em, anh cũng sợ tình yêu này phai nhạt theo thời gian... Nhưng cuộc sống nhiều biến động, anh thì ko để cứ đứng yên.
Hóa Đơn lại khóc, bảo thôi anh đừng nói nữa, em hiểu...Tao xoay qua vài câu chuyện vui, hôm nay nói chuyện có vẻ tâm trạng nên kết thúc sớm, gần 11h đã thôi.
Buổi đi làm cuối cùng của năm, cái tâm lý đi làm cuối năm đếm từng ngày, vậy là nốt ngày nay là được nghỉ rồi. Vợ chồng Sếp lên chúc tết nọ kia, căn dặn mồng 6 nhớ lên đầy đủ để khai xuân. Rồi tàu lượn hết. Vợ Sếp bảo mấy đứa dọn dẹp văn phòng xong thì nghỉ, chiều nghỉ ko phải làm. Ngồi tào lao bí đao tí thì hết buổi, hẹn nhau đi chơi nọ kia nhưng bàn tới bàn lui chốt lại là đứa nào có nhà đứa đấy ở. tao bảo ôm mỗi đứa cái để chia tay năm cũ nào. Ôm lần lượt theo thứ tự từ lớn đến bé, ôm Hà Đông trước, Hà Đông bảo em sẽ rất nhớ anh đó honey. Tao bảo thế hôn cái nhé, Hà Đông giãy vội bảo lúc khác và ở chỗ khác nhé honey. Ôm Vĩnh Yên cái nhanh chóng, chỗ này nhạy cảm ko nên ôm lâu, ôm Em Vợ Sếp cái dặn dò tết nắng thì đừng có đi ngoài đường nhiều mà đen mất quả đùi trắng của anh. con bé nhéo.
Ra về đi cùng đường với Vĩnh Yên, nàng bảo qua nhà em chơi dọn hộ tí đồ, 2 đứa kia về quê từ hôm qua rồi. Lên căn chung cư thì khá sạch sẽ, có 3 phòng ngủ, chắc mỗi đứa 1 phòng. Vyên bảo có khi ra tết em dọn ra ở riêng thôi, cái đứa mới đến ở hay đưa bạn trai về, thế nọ thế kia. Tao bảo ừ ở riêng cho thoải mái, bảo ông cụ mua thêm căn chung cư nữa mà cho thuê, nhà quan chức thiếu gì tiền. Vĩnh Yên bảo anh làm như mua chung cư như mua mớ rau ko bằng. Bố em cũng làm bình thường thôi mà. Hỏi ơ thế mẹ em làm gì, ẻm bảo mẹ em cũng làm nhà nước, hỏi tiếp thế có chức sắc gì ko thì ẻm kêu cũng có tí ti. Vkl, té ra cả bố mẹ đều làm quan... Tao cười cười rằng: “Con quan rồi lại làm quan Còn anh chân đất hân hoan làm vườn” Vĩnh Yên bảo em thích được làm vườn như anh, cả vườn rau, nay hái cái nọ mai hái cái kia, ai sướng bằng anh. Đây chính là nói cạnh khóe việc hôm trước tao đi chơi với Em Vợ Sếp đây mà. Tao phải chấn chỉnh ngay, anh ko phải như em nghĩ đâu. Vyên cười bảo vâng, em biết rồi, dù sao thì em vẫn thích anh, càng lúc càng thích hơn. Nói xong em ửng hồng mặt, cũng một vài lần em nói thích tao rồi, trước tao coi như lời nói đùa nhưng từ sau hôm em chăm sóc khi tao say thì mỗi lần nghe như vậy tao lại thấy xao lòng...
Tao bảo anh ôm em 1 cái nào, em đứng dậy, tao lại ôm. Nhẹ nhàng thanh khiết, rồi em ngẩng mặt lên nhìn tao lại nói nữa nếu Hóa Đơn ko về, anh làm người yêu 137 em nhé... Tao hôn em, nụ hôn dài. Vĩnh Yên thì thào anh cứ chờ đi, em cũng chờ...
Tết đến, vùng quê cũng rộn ràng không khí, tao về nhà thấy thầy u đã sắm đào quất cả rồi. Bảo vợ chồng đứa em gái năm nay về ăn tết, mai là về đến nhà. Ôi thế thì hay, có thêm người uống rượu. Thằng em rể tao người Huế, sinh ra lớn lên ở Hà Nội, đến cấp 3 cả nhà nó lại về Huế, cũng nho nhã cơ mà rượu tốt, thuốc rít tốt. nó làm cơ điện, trước cũng đi công trình nhưng sau thế đéo nào xin làm bảo dưỡng trong nhà máy ở bắc ninh. Rồi cty nó cử vào làm nhà máy trong sài gòn, thế là cả vợ con vào theo. Nhà nó về, đông người, không khí tết ấm cúng. Thằng rể huyệŧ bảo sao anh ko lấy vợ đi, tao bảo tao sẽ vào nam kiếm vợ, vợ nam mới ngọt nào chứ vợ bắc ghê gớm lắm, thằng rể gật gù bảo cũng đúng, vừa nói xong bị em gái tao xách tai bảo đúng cái gì. Không khí chuẩn bị tết vui thật, mẹ tao với em gái gói bánh chưng, thằng ku con chạy lững chững khắp sân, còn 3 bậc nam nhân thì hết ấm chè nọ đến ấm chè kia, thuốc lá cháy ngùn ngụt. Thằng em vợ mang ra 2 cây craven, biếu chú bác mỗi người mấy gói là 1 cây, còn 1 cây mà được 3 hôm đã đốt hết.
Chiều 30 tao phải ra mua thêm 2 cây malboro. Thằng rể bảo mồng 5 té, tao thì chiều mồng 5 cũng té. Tao bảo vợ chồng nó năng về quê đi, nó bảo a ko phải lo sắp tới bố mẹ em lại ra hà nội thì em lại xin về hà nội. Tao hỏi nhà chú gì mà cứ di tản ghê thế thì thằng rể huyệŧ bảo chịu với các cụ, theo điều chuyển của búa liềm thôi. Tao ậm ừ thế thì tốt, về gần nội gần ngoại cho vui. Tết đi chúc tết cùng vợ chồng thằng rể, 2 ngày tết lúc nào cũng lâng lâng men rượu. Gái gú vẫn nhắn tin chat chit ko sót đứa nào. Cơ mà thế đéo nào lại nói chuyện với em Hà Đông nhiều nhất, cứ than vãn ko có gì chơi suốt ngày nhắn tin cho tao. Em Vợ Sếp thì cả nhà đi đà nẵng từ mồng 2, Vĩnh Yên thì kêu ở nhà đi chúc tết với đi chơi với mấy đứa bạn ế sót lại. Hóa Đơn thì bảo bên đó vẫn bình thường, chỉ có hôm giao thừa với mùng 1 thì tập trung sinh hoạt cộng đồng người việt, người hoa. Còn đâu ko có gì thay đổi, than vãn quá trời bảo chưa tết năm nào buồn như năm nay. Tết cũng qua, lại mỗi người mỗi ngả, thầy u bảo đang đông vui giờ đi hết thấy nhà cửa vắng buồn lắm. Con em gái bảo anh lấy vợ nhanh lên cho các cụ bế cháu. Tao bảo còn trẻ, đéo gì lấy sớm, ai như vợ chồng nhà mày nứt mắt ra đã cưới. Trưa mồng 5 phi xuống hà nội, phố xá vẫn vắng vẻ lắm, chắc đội sinh viên chưa xuống. Lên phòng dọn dẹp 1 hồi sau chục ngày ko ở. Em Vợ Sếp nhắn tin hỏi xuống hà nội chưa, bảo rồi, em kêu có quà đà nẵng đấy, anh qua lấy. Đéo có chuyện có quà lại bắt qua lấy, tao bảo thôi mai cầm lên cty, ẻm kêu thế thì mất giông, ẻm bảo ở nhà nhé em qua....
15p sau thấy alo anh có nhà ko, tao bảo tự lên đi ko phải đón nhé. Nghe tiếng giầy cao gót lộc cộc. Em Vợ Sếp ú òa, thấy tóc mới, làm xoăn nhẹ, nhuộm tím tím.
Áo sơ mi kẻ, quần kaki. Tao bảo chúc mừng nằm mới, ôm cái lấy may. Con bé cười toe toét chủ động giang tay ra. Tao ôm luôn, vỗ vỗ lưng vài cái. Tao bảo tết ăn uống thế nào để anh kiểm tra xem có béo thêm ko, tay đang định đưa xuống từ từ thì em cười hihi bảo, vẫn thế thôi ko phải kiểm rồi đẩy ra. Bảo có quà đà nẵng cho zai đẹp đây, lổn nhổn đủ thứ, mực cay, mô hình buồm thuyền... Tao bảo gì mà mua lắm thế thì nó kêu thấy thích mắt nên mua. Tao hỏi sao hôm nay ăn mặc giản dị thế này, nhìn ko thuận mắt tẹo nào. Em Vợ Sếp bảo tí về đi ăn mừng thọ hay gì đó nên phải mặc lịch sự tí. Ờ, thế cũng là biết nghĩ đấy. Trò chuyện 1 lúc thì em bảo tối đi chơi nhé, tao bảo ko, mệt nên muốn ngủ. Con bé bảo thế đi ngủ nhé, tao bảo được được.
Nó cười khanh khách bảo còn lâu sói ạ. Rồi kêu mai khai xuân, bố nó cũng sang cty 138 khai xuân cùng đấy, có khi sáp nhập thật. Tao thờ ơ rằng đấy là việc nhà em. Ẻm bảo cũng liên quan đến anh mà, em hóng người lớn nói chuyện có nhắc đến anh.
Tao nghĩ bụng liên quan đéo gì, tao là thằng làm thuê thôi, có khi tao cũng sắp nghỉ cty này rồi... Đang ngẫm nghĩ thì em thơm chụt cái vào má rồi bảo nhớ anh phết.
Quay đít về luôn.
Dọn nốt phòng thì cũng chiều chiều rồi, đang ko biết tối nay ăn gì vì quán cơm còn chưa mở cửa, mụ kính cận cũng chưa xuống thì Vĩnh Yên gọi hỏi: - Anh xuống HN chưa? - Rồi.
- Qua em chơi đi, em vừa xuống - Chơi em à.
- Năm mới ko nói linh tinh nhé - Mấy bạn em xuống chưa - Xuống rồi - Thế thôi ko qua đâu - Thế em qua anh nhé - OK baby. Nhớ mặc sεメy - Sεメ cái đầu anh, ko nghĩ được cái gì hay hơn à, chuẩn bị đi, em qua xong đi ăn, xem phim - Cũng được, đang định ăn mỳ tôm.
Vĩnh Yên ở loanh quanh cầu giấy, tao ở quanh khu trường quốc gia. Cách có vài km, 10p sau đã thấy còi bipbip. Ngó qua cửa sổ thấy đang đứng chờ rồi, tao vẫy vẫy tay ý bảo lên đây đã. Ẻm cất xe lên luôn. Hôm nay Vĩnh Yên mắc áo sơ mi dài tay nhưng rất mỏng. Lộ rõ dây dợ bên trong, mặc loại dây buộc qua cổ. Váy bó bó dài gần đến gối. Nhìn gợi cảm mà vẫn nhẹ nhàng lịch sự. cũng thấy tóc tai mới, nhuộm hạt dẻ đậm. Vừa vào phòng tao đã phủ đầu, ôm cái lấy may nào, nói là làm, lao vào ôm luôn. Tay xoa xoa bả vai, thấy Vĩnh Yên thở nhanh nhanh 1 chút, tao bảo ở dây đâu rồi, ẻm phì cười bảo dây thắt cổ rồi. Tao nghịch nghịch thế đéo nào rút tuột mẹ dây, nhưng đang ôm em nên em ko biết hoặc là biết nhưng ko nói gì.
Vĩnh Yên ôm tao bảo em nhớ anh, mấy hôm nghỉ tết ngày nào cũng nghĩ về anh.
Tao ko nói gì, cảm nhận được đây là em đang nói thật lòng. Ôm 1 lúc rồi thôi, Vĩnh Yên bảo đi ăn xong đi xem phim anh nhé. Hình như cảm nhận được chỗ nào đó bị lỏng lẻo, em kêu lên á, anh tháo dây của em à. Tao bảo chắc căng quá nó tự tuột, Vĩnh Yên mặt đỏ lừ bảo căng gì mà căng, anh buộc lại cho em ngay, tao bảo rồi rồi rồi đi ra sau lưng em, kéo kéo, buộc buộc dường như Vĩnh Yên thấy hành động này là hơi quá thân thiết nên bảo thôi em tự buộc, Vĩnh Yên đưa 2 tay vòng sau gáy, tao chỉ chờ có thế, luôn tay xuống ôm eo của em. Vĩnh Yên tưởng tao đùa nên bảo anh ôm chưa chán à. Tao ôm chặt hơn rồi thì thầm vào tai ẻm bảo ôm em thì có bao giờ chán được. V Yên lại đỏ mặt, im lặng, tao từ từ đưa tay lên ngực em xoa xoa, Vĩnh Yên giữ tay tao bảo anh, đừng! Tao bảo anh xem 10 hôm ko gặp thì có hao tí nào 139 ko thôi mà, tay tao vẫn để nguyên, xoa xoa. Vĩnh Yên quay người lại. Tao hôn nàng, hôn 1 lúc lâu, tay tao lại đưa lên ngực. Sờ qua 2 lớp áo ko đã lắm, nhưng vẫn cảm giác độ săn chắc của ngực. Tao nhẹ nhẹ cởi mấy hàng cúc, rồi luồn vào trong, chạm vào đầu ti, Vĩnh Yên rùng mình bảo ko được, anh! Tao kệ, bóp bóp, giữ chặt tay...
112. Đang xoa xoa thì Vĩnh Yên bảo Anh, còn Hóa Đơn nữa mà... Mẹ, câu này khác gì sét đánh ngang tai. Cố bóp bóp thêm mấy cái rồi rút tay ra, Vĩnh Yên mỉm cười bảo vẫn còn tiếc à. Tao bảo ko, em ko hao tí nào, có phần đầy đặn hơn chút xíu.
Vĩnh Yên đóng lại cúc. Rồi nói anh biết tình cảm em dành cho anh thế nào rồi, em vẫn đang chờ anh. Thật là, ý nàng là muốn chinh phục tao, là người yêu của tao chứ ko phải người đóng thế hay là trò vui. Nhưng cái cách cứ nhẹ nhàng của ẻm làm tao lay động trong lòng. Tao thẫn thờ 1 chút, nghĩ về Hóa Đơn, nghĩ về kỷ niệm đẹp...
Vĩnh Yên bảo thôi đi ăn đi anh. Tao chở nàng đi, nàng ôm chặt lắm, bộ ngực tì vào lưng, tay thì xoa xoa bụng bảo anh tết về ăn uống thế nào, chắc lại rượu bia suốt ngày phải ko. Rồi thì dặn dò uống ít rượu thôi, bỏ thuốc lá đi các kiểu...Sự quan tâm như 1 người vợ. Dư âm tết vẫn còn, hàng quán ít mở, đành đưa em đi ăn fastfood.
Em bảo ăn nhẹ nhàng thôi, tết ăn nhiều thịt thà kẹo bánh quá rồi, tăng cân thì chết.
Ăn xong lại đi xem phim, lần này xem ở keangnam. Rạp đông ra phết, chắc toàn người thủ đô, nhiều gái xinh vãi ra, mắt tao đảo như rang lạc. Vĩnh Yên mỉm cười, khoác tay tay sánh đôi. Cả buổi xem phim Vĩnh Yên nắm tay tao ko rời 1 khắc, nhiều lúc ngứa quá rụt tay lại gãi gãi phát, tí sao em lại quờ quờ đan tay tao. Xem xong lại lượn vài vòng phố xá thì về. Tao bảo ngủ nhà anh ngủ chứ, ẻm cười hihi bảo ok. Thế mà lúc về đến phòng thì kêu thôi em zìa, yêu anh. Lần đầu Vĩnh Yên nói yêu anh sau 1 cơ số lần nói thích anh. Vĩnh Yên khuất bóng, tao lững thững lên cầu thang, nghĩ lại cảm giác lúc sờ ngực em mà phê pha, người đâu mà da thịt mịn màng thế, ngực săn chắc thế... Tối Hóa Đơn chat chit, dặn dò ăn chín uống sôi, ngủ sớm dậy sớm, thể dục thể thao 8 hồi xong thì chụt mỏ chu môi tạm biệt. Cũng là gần 12h đêm. Trôi vào giấc ngủ.
Ngày khai xuân, vợ chồng Sếp cúng bái xong thì hô nhau đi ăn. Ra nhà hàng chè chén tưng bừng rồi đi hát. Sếp bảo hôm nay xuân mới chỉ hát bài vui, ko hát bài buồn. Hát hay có thưởng. 2 vợ chồng Sếp tiên phong hát song ca bài tình ca mùa xuân: Và chúng mình yêu nhau, bắt đầu từ dạo ấy, anh đi vào nhà máy khi trời còn hơi sương...3 em hot girl kia mỗi em cũng làm 1 bài, đến lượt tao thì tao bảo mọi người đều hát mùa xuân, tôi cũng hát về mùa xuân. Tao chọn bài Xa rồi mùa đông: Tạm biệt, tạm biệt mùa đông. Tạm biệt ánh lửa hồng Xa rồi vòng tay ấm Mùa đông sẽ đi qua Rồi em cũng đi xa Chỉ còn lại mình anh Ngồi hát cùng dòng sông Chỉ còn lại mình anh Nhớ về một mùa đông...
Vừa hát đến đây thì Em Vợ Sếp hô cắt cắt, bài này ko vui, ko tính. Hát bài khác đi...Nó chạy lại ấn tạm dừng luôn. Mấy người còn lại xôn xao ừ đúng đấy, hát bài khác đi cho không khí. Tao bảo tao ko hát được nhạc tiết tấu nhanh đâu, ko cho hát thì thôi. Em Vợ Sếp bảo hát đi, chọn bài khác là được. Tao lại chọn bài Biển cạn: .... Có người hẹn tôi cuối phương trời Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao, biển tràn nỗi đau Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái Sóng ru não nề, hải âu không về Vắng em trên đời, biển thầm than khóc ngàn lần với tôi.
140 Lần này thì tất cả lắng nghe, tao hát da diết lắm. Mọi người trầm ngâm, tao thấy mình hơi vô duyên khi phá không khí vui tươi nên chỉ hát nửa bài. Rồi bảo cho hát thêm nửa bài khác nhé. Chọn bài mùa xuân vui cưới...
Không khí năng động hơn, Em Vợ Sếp lên hát bài đéo gì mà stronger stronger...
Nhún nhảy ác... Hát hò từ 12 rưỡi đến 3 rưỡi mới về. Ai có nhà nấy về. Vừa về đến nhà gặp ngay mụ kính cận, vẫn hình ảnh quen thuộc tay xách nách mang đủ thứ, tao chào hỏi vài câu rồi lại đóng vai bốc vác hộ. Mụ bảo tối qua đây ăn cơm nhé, anh nhà chị tí nữa về. Hỏi ra thì biết lão phải trực ở công trường từ hôm mồng 2, đến mồng 6 rồi lại được nghỉ từ mồng 6 đến mồng 10. Nghĩ bụng thế thì tao lại mất mấy hôm nghe tiếng cọt kẹt của chúng mày rồi 113. Dư âm tết thêm vài hôm, ngày lên công ty treo hoa ghẹo bướm, tối về nghe vợ chồng mụ kính cận phá bướm dập hoa.
Cơ mà đợt này có vẻ hạn chế hơn, chắc trước tết đã dền dã rồi. Sếp cũng cho đi chùa chiền vài chỗ cơ mà tao ko đi chỗ nào. Rồi cũng phải vào công việc, cùng Sếp xuống công trường, cơ bản là xong cả rồi, chủ đầu tư vẫn đang lắp máy móc thiết bị thấy đã có bộ sậu và tuyển công nhân, nhiều cháu đến nộp hồ sơ lắm. Lão Hàn ko thấy xuống công trường, hỏi mấy đồng chí người việt thì kêu ko biết, tao gọi điện cho lão, chúc mừng năm mới vài câu, lão bảo sang Việt Nam rồi nhưng ở văn phòng, công trường đấy hoàn thiện rồi lão ko cần xuống nữa, lão bảo mai lên văn phòng gặp lão nhé. Sếp hỏi chú suy nghĩ về việc ở ở đi đi chưa, tao trêu hay là em làm cả 2 chỗ ăn 2 lương. Sếp bảo nếu mà theo được thằng tổng thầu này thì như thế cũng ko phải vấn đề. Chú làm cho tổng thầu, hỗ trợ công ty anh, anh vẫn trả lương như cũ... Sếp lì xì cho mấy anh em dưới công trường, tao cũng là lì xì cho mấy anh em.
Rồi Hóa Đơn nhắn tin em ko trách anh đâu, người như anh đến em còn thích huống chi là đứa con gái khác, rằng em chỉ buồn 1 chút thôi, hi vọng khi em về thì anh vẫn là anh của ngày chia tay. Tự nhiên Hóa Đơn nói vậy, có vẻ tâm trạng thật rồi. Tao bảo đến bây giờ anh vẫn chỉ nghĩ về em và yêu em, anh cũng sợ tình yêu này phai nhạt theo thời gian... Nhưng cuộc sống nhiều biến động, anh thì ko để cứ đứng yên.
Hóa Đơn lại khóc, bảo thôi anh đừng nói nữa, em hiểu...Tao xoay qua vài câu chuyện vui, hôm nay nói chuyện có vẻ tâm trạng nên kết thúc sớm, gần 11h đã thôi.
Buổi đi làm cuối cùng của năm, cái tâm lý đi làm cuối năm đếm từng ngày, vậy là nốt ngày nay là được nghỉ rồi. Vợ chồng Sếp lên chúc tết nọ kia, căn dặn mồng 6 nhớ lên đầy đủ để khai xuân. Rồi tàu lượn hết. Vợ Sếp bảo mấy đứa dọn dẹp văn phòng xong thì nghỉ, chiều nghỉ ko phải làm. Ngồi tào lao bí đao tí thì hết buổi, hẹn nhau đi chơi nọ kia nhưng bàn tới bàn lui chốt lại là đứa nào có nhà đứa đấy ở. tao bảo ôm mỗi đứa cái để chia tay năm cũ nào. Ôm lần lượt theo thứ tự từ lớn đến bé, ôm Hà Đông trước, Hà Đông bảo em sẽ rất nhớ anh đó honey. Tao bảo thế hôn cái nhé, Hà Đông giãy vội bảo lúc khác và ở chỗ khác nhé honey. Ôm Vĩnh Yên cái nhanh chóng, chỗ này nhạy cảm ko nên ôm lâu, ôm Em Vợ Sếp cái dặn dò tết nắng thì đừng có đi ngoài đường nhiều mà đen mất quả đùi trắng của anh. con bé nhéo.
Ra về đi cùng đường với Vĩnh Yên, nàng bảo qua nhà em chơi dọn hộ tí đồ, 2 đứa kia về quê từ hôm qua rồi. Lên căn chung cư thì khá sạch sẽ, có 3 phòng ngủ, chắc mỗi đứa 1 phòng. Vyên bảo có khi ra tết em dọn ra ở riêng thôi, cái đứa mới đến ở hay đưa bạn trai về, thế nọ thế kia. Tao bảo ừ ở riêng cho thoải mái, bảo ông cụ mua thêm căn chung cư nữa mà cho thuê, nhà quan chức thiếu gì tiền. Vĩnh Yên bảo anh làm như mua chung cư như mua mớ rau ko bằng. Bố em cũng làm bình thường thôi mà. Hỏi ơ thế mẹ em làm gì, ẻm bảo mẹ em cũng làm nhà nước, hỏi tiếp thế có chức sắc gì ko thì ẻm kêu cũng có tí ti. Vkl, té ra cả bố mẹ đều làm quan... Tao cười cười rằng: “Con quan rồi lại làm quan Còn anh chân đất hân hoan làm vườn” Vĩnh Yên bảo em thích được làm vườn như anh, cả vườn rau, nay hái cái nọ mai hái cái kia, ai sướng bằng anh. Đây chính là nói cạnh khóe việc hôm trước tao đi chơi với Em Vợ Sếp đây mà. Tao phải chấn chỉnh ngay, anh ko phải như em nghĩ đâu. Vyên cười bảo vâng, em biết rồi, dù sao thì em vẫn thích anh, càng lúc càng thích hơn. Nói xong em ửng hồng mặt, cũng một vài lần em nói thích tao rồi, trước tao coi như lời nói đùa nhưng từ sau hôm em chăm sóc khi tao say thì mỗi lần nghe như vậy tao lại thấy xao lòng...
Tao bảo anh ôm em 1 cái nào, em đứng dậy, tao lại ôm. Nhẹ nhàng thanh khiết, rồi em ngẩng mặt lên nhìn tao lại nói nữa nếu Hóa Đơn ko về, anh làm người yêu 137 em nhé... Tao hôn em, nụ hôn dài. Vĩnh Yên thì thào anh cứ chờ đi, em cũng chờ...
Tết đến, vùng quê cũng rộn ràng không khí, tao về nhà thấy thầy u đã sắm đào quất cả rồi. Bảo vợ chồng đứa em gái năm nay về ăn tết, mai là về đến nhà. Ôi thế thì hay, có thêm người uống rượu. Thằng em rể tao người Huế, sinh ra lớn lên ở Hà Nội, đến cấp 3 cả nhà nó lại về Huế, cũng nho nhã cơ mà rượu tốt, thuốc rít tốt. nó làm cơ điện, trước cũng đi công trình nhưng sau thế đéo nào xin làm bảo dưỡng trong nhà máy ở bắc ninh. Rồi cty nó cử vào làm nhà máy trong sài gòn, thế là cả vợ con vào theo. Nhà nó về, đông người, không khí tết ấm cúng. Thằng rể huyệŧ bảo sao anh ko lấy vợ đi, tao bảo tao sẽ vào nam kiếm vợ, vợ nam mới ngọt nào chứ vợ bắc ghê gớm lắm, thằng rể gật gù bảo cũng đúng, vừa nói xong bị em gái tao xách tai bảo đúng cái gì. Không khí chuẩn bị tết vui thật, mẹ tao với em gái gói bánh chưng, thằng ku con chạy lững chững khắp sân, còn 3 bậc nam nhân thì hết ấm chè nọ đến ấm chè kia, thuốc lá cháy ngùn ngụt. Thằng em vợ mang ra 2 cây craven, biếu chú bác mỗi người mấy gói là 1 cây, còn 1 cây mà được 3 hôm đã đốt hết.
Chiều 30 tao phải ra mua thêm 2 cây malboro. Thằng rể bảo mồng 5 té, tao thì chiều mồng 5 cũng té. Tao bảo vợ chồng nó năng về quê đi, nó bảo a ko phải lo sắp tới bố mẹ em lại ra hà nội thì em lại xin về hà nội. Tao hỏi nhà chú gì mà cứ di tản ghê thế thì thằng rể huyệŧ bảo chịu với các cụ, theo điều chuyển của búa liềm thôi. Tao ậm ừ thế thì tốt, về gần nội gần ngoại cho vui. Tết đi chúc tết cùng vợ chồng thằng rể, 2 ngày tết lúc nào cũng lâng lâng men rượu. Gái gú vẫn nhắn tin chat chit ko sót đứa nào. Cơ mà thế đéo nào lại nói chuyện với em Hà Đông nhiều nhất, cứ than vãn ko có gì chơi suốt ngày nhắn tin cho tao. Em Vợ Sếp thì cả nhà đi đà nẵng từ mồng 2, Vĩnh Yên thì kêu ở nhà đi chúc tết với đi chơi với mấy đứa bạn ế sót lại. Hóa Đơn thì bảo bên đó vẫn bình thường, chỉ có hôm giao thừa với mùng 1 thì tập trung sinh hoạt cộng đồng người việt, người hoa. Còn đâu ko có gì thay đổi, than vãn quá trời bảo chưa tết năm nào buồn như năm nay. Tết cũng qua, lại mỗi người mỗi ngả, thầy u bảo đang đông vui giờ đi hết thấy nhà cửa vắng buồn lắm. Con em gái bảo anh lấy vợ nhanh lên cho các cụ bế cháu. Tao bảo còn trẻ, đéo gì lấy sớm, ai như vợ chồng nhà mày nứt mắt ra đã cưới. Trưa mồng 5 phi xuống hà nội, phố xá vẫn vắng vẻ lắm, chắc đội sinh viên chưa xuống. Lên phòng dọn dẹp 1 hồi sau chục ngày ko ở. Em Vợ Sếp nhắn tin hỏi xuống hà nội chưa, bảo rồi, em kêu có quà đà nẵng đấy, anh qua lấy. Đéo có chuyện có quà lại bắt qua lấy, tao bảo thôi mai cầm lên cty, ẻm kêu thế thì mất giông, ẻm bảo ở nhà nhé em qua....
15p sau thấy alo anh có nhà ko, tao bảo tự lên đi ko phải đón nhé. Nghe tiếng giầy cao gót lộc cộc. Em Vợ Sếp ú òa, thấy tóc mới, làm xoăn nhẹ, nhuộm tím tím.
Áo sơ mi kẻ, quần kaki. Tao bảo chúc mừng nằm mới, ôm cái lấy may. Con bé cười toe toét chủ động giang tay ra. Tao ôm luôn, vỗ vỗ lưng vài cái. Tao bảo tết ăn uống thế nào để anh kiểm tra xem có béo thêm ko, tay đang định đưa xuống từ từ thì em cười hihi bảo, vẫn thế thôi ko phải kiểm rồi đẩy ra. Bảo có quà đà nẵng cho zai đẹp đây, lổn nhổn đủ thứ, mực cay, mô hình buồm thuyền... Tao bảo gì mà mua lắm thế thì nó kêu thấy thích mắt nên mua. Tao hỏi sao hôm nay ăn mặc giản dị thế này, nhìn ko thuận mắt tẹo nào. Em Vợ Sếp bảo tí về đi ăn mừng thọ hay gì đó nên phải mặc lịch sự tí. Ờ, thế cũng là biết nghĩ đấy. Trò chuyện 1 lúc thì em bảo tối đi chơi nhé, tao bảo ko, mệt nên muốn ngủ. Con bé bảo thế đi ngủ nhé, tao bảo được được.
Nó cười khanh khách bảo còn lâu sói ạ. Rồi kêu mai khai xuân, bố nó cũng sang cty 138 khai xuân cùng đấy, có khi sáp nhập thật. Tao thờ ơ rằng đấy là việc nhà em. Ẻm bảo cũng liên quan đến anh mà, em hóng người lớn nói chuyện có nhắc đến anh.
Tao nghĩ bụng liên quan đéo gì, tao là thằng làm thuê thôi, có khi tao cũng sắp nghỉ cty này rồi... Đang ngẫm nghĩ thì em thơm chụt cái vào má rồi bảo nhớ anh phết.
Quay đít về luôn.
Dọn nốt phòng thì cũng chiều chiều rồi, đang ko biết tối nay ăn gì vì quán cơm còn chưa mở cửa, mụ kính cận cũng chưa xuống thì Vĩnh Yên gọi hỏi: - Anh xuống HN chưa? - Rồi.
- Qua em chơi đi, em vừa xuống - Chơi em à.
- Năm mới ko nói linh tinh nhé - Mấy bạn em xuống chưa - Xuống rồi - Thế thôi ko qua đâu - Thế em qua anh nhé - OK baby. Nhớ mặc sεメy - Sεメ cái đầu anh, ko nghĩ được cái gì hay hơn à, chuẩn bị đi, em qua xong đi ăn, xem phim - Cũng được, đang định ăn mỳ tôm.
Vĩnh Yên ở loanh quanh cầu giấy, tao ở quanh khu trường quốc gia. Cách có vài km, 10p sau đã thấy còi bipbip. Ngó qua cửa sổ thấy đang đứng chờ rồi, tao vẫy vẫy tay ý bảo lên đây đã. Ẻm cất xe lên luôn. Hôm nay Vĩnh Yên mắc áo sơ mi dài tay nhưng rất mỏng. Lộ rõ dây dợ bên trong, mặc loại dây buộc qua cổ. Váy bó bó dài gần đến gối. Nhìn gợi cảm mà vẫn nhẹ nhàng lịch sự. cũng thấy tóc tai mới, nhuộm hạt dẻ đậm. Vừa vào phòng tao đã phủ đầu, ôm cái lấy may nào, nói là làm, lao vào ôm luôn. Tay xoa xoa bả vai, thấy Vĩnh Yên thở nhanh nhanh 1 chút, tao bảo ở dây đâu rồi, ẻm phì cười bảo dây thắt cổ rồi. Tao nghịch nghịch thế đéo nào rút tuột mẹ dây, nhưng đang ôm em nên em ko biết hoặc là biết nhưng ko nói gì.
Vĩnh Yên ôm tao bảo em nhớ anh, mấy hôm nghỉ tết ngày nào cũng nghĩ về anh.
Tao ko nói gì, cảm nhận được đây là em đang nói thật lòng. Ôm 1 lúc rồi thôi, Vĩnh Yên bảo đi ăn xong đi xem phim anh nhé. Hình như cảm nhận được chỗ nào đó bị lỏng lẻo, em kêu lên á, anh tháo dây của em à. Tao bảo chắc căng quá nó tự tuột, Vĩnh Yên mặt đỏ lừ bảo căng gì mà căng, anh buộc lại cho em ngay, tao bảo rồi rồi rồi đi ra sau lưng em, kéo kéo, buộc buộc dường như Vĩnh Yên thấy hành động này là hơi quá thân thiết nên bảo thôi em tự buộc, Vĩnh Yên đưa 2 tay vòng sau gáy, tao chỉ chờ có thế, luôn tay xuống ôm eo của em. Vĩnh Yên tưởng tao đùa nên bảo anh ôm chưa chán à. Tao ôm chặt hơn rồi thì thầm vào tai ẻm bảo ôm em thì có bao giờ chán được. V Yên lại đỏ mặt, im lặng, tao từ từ đưa tay lên ngực em xoa xoa, Vĩnh Yên giữ tay tao bảo anh, đừng! Tao bảo anh xem 10 hôm ko gặp thì có hao tí nào 139 ko thôi mà, tay tao vẫn để nguyên, xoa xoa. Vĩnh Yên quay người lại. Tao hôn nàng, hôn 1 lúc lâu, tay tao lại đưa lên ngực. Sờ qua 2 lớp áo ko đã lắm, nhưng vẫn cảm giác độ săn chắc của ngực. Tao nhẹ nhẹ cởi mấy hàng cúc, rồi luồn vào trong, chạm vào đầu ti, Vĩnh Yên rùng mình bảo ko được, anh! Tao kệ, bóp bóp, giữ chặt tay...
112. Đang xoa xoa thì Vĩnh Yên bảo Anh, còn Hóa Đơn nữa mà... Mẹ, câu này khác gì sét đánh ngang tai. Cố bóp bóp thêm mấy cái rồi rút tay ra, Vĩnh Yên mỉm cười bảo vẫn còn tiếc à. Tao bảo ko, em ko hao tí nào, có phần đầy đặn hơn chút xíu.
Vĩnh Yên đóng lại cúc. Rồi nói anh biết tình cảm em dành cho anh thế nào rồi, em vẫn đang chờ anh. Thật là, ý nàng là muốn chinh phục tao, là người yêu của tao chứ ko phải người đóng thế hay là trò vui. Nhưng cái cách cứ nhẹ nhàng của ẻm làm tao lay động trong lòng. Tao thẫn thờ 1 chút, nghĩ về Hóa Đơn, nghĩ về kỷ niệm đẹp...
Vĩnh Yên bảo thôi đi ăn đi anh. Tao chở nàng đi, nàng ôm chặt lắm, bộ ngực tì vào lưng, tay thì xoa xoa bụng bảo anh tết về ăn uống thế nào, chắc lại rượu bia suốt ngày phải ko. Rồi thì dặn dò uống ít rượu thôi, bỏ thuốc lá đi các kiểu...Sự quan tâm như 1 người vợ. Dư âm tết vẫn còn, hàng quán ít mở, đành đưa em đi ăn fastfood.
Em bảo ăn nhẹ nhàng thôi, tết ăn nhiều thịt thà kẹo bánh quá rồi, tăng cân thì chết.
Ăn xong lại đi xem phim, lần này xem ở keangnam. Rạp đông ra phết, chắc toàn người thủ đô, nhiều gái xinh vãi ra, mắt tao đảo như rang lạc. Vĩnh Yên mỉm cười, khoác tay tay sánh đôi. Cả buổi xem phim Vĩnh Yên nắm tay tao ko rời 1 khắc, nhiều lúc ngứa quá rụt tay lại gãi gãi phát, tí sao em lại quờ quờ đan tay tao. Xem xong lại lượn vài vòng phố xá thì về. Tao bảo ngủ nhà anh ngủ chứ, ẻm cười hihi bảo ok. Thế mà lúc về đến phòng thì kêu thôi em zìa, yêu anh. Lần đầu Vĩnh Yên nói yêu anh sau 1 cơ số lần nói thích anh. Vĩnh Yên khuất bóng, tao lững thững lên cầu thang, nghĩ lại cảm giác lúc sờ ngực em mà phê pha, người đâu mà da thịt mịn màng thế, ngực săn chắc thế... Tối Hóa Đơn chat chit, dặn dò ăn chín uống sôi, ngủ sớm dậy sớm, thể dục thể thao 8 hồi xong thì chụt mỏ chu môi tạm biệt. Cũng là gần 12h đêm. Trôi vào giấc ngủ.
Ngày khai xuân, vợ chồng Sếp cúng bái xong thì hô nhau đi ăn. Ra nhà hàng chè chén tưng bừng rồi đi hát. Sếp bảo hôm nay xuân mới chỉ hát bài vui, ko hát bài buồn. Hát hay có thưởng. 2 vợ chồng Sếp tiên phong hát song ca bài tình ca mùa xuân: Và chúng mình yêu nhau, bắt đầu từ dạo ấy, anh đi vào nhà máy khi trời còn hơi sương...3 em hot girl kia mỗi em cũng làm 1 bài, đến lượt tao thì tao bảo mọi người đều hát mùa xuân, tôi cũng hát về mùa xuân. Tao chọn bài Xa rồi mùa đông: Tạm biệt, tạm biệt mùa đông. Tạm biệt ánh lửa hồng Xa rồi vòng tay ấm Mùa đông sẽ đi qua Rồi em cũng đi xa Chỉ còn lại mình anh Ngồi hát cùng dòng sông Chỉ còn lại mình anh Nhớ về một mùa đông...
Vừa hát đến đây thì Em Vợ Sếp hô cắt cắt, bài này ko vui, ko tính. Hát bài khác đi...Nó chạy lại ấn tạm dừng luôn. Mấy người còn lại xôn xao ừ đúng đấy, hát bài khác đi cho không khí. Tao bảo tao ko hát được nhạc tiết tấu nhanh đâu, ko cho hát thì thôi. Em Vợ Sếp bảo hát đi, chọn bài khác là được. Tao lại chọn bài Biển cạn: .... Có người hẹn tôi cuối phương trời Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao, biển tràn nỗi đau Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái Sóng ru não nề, hải âu không về Vắng em trên đời, biển thầm than khóc ngàn lần với tôi.
140 Lần này thì tất cả lắng nghe, tao hát da diết lắm. Mọi người trầm ngâm, tao thấy mình hơi vô duyên khi phá không khí vui tươi nên chỉ hát nửa bài. Rồi bảo cho hát thêm nửa bài khác nhé. Chọn bài mùa xuân vui cưới...
Không khí năng động hơn, Em Vợ Sếp lên hát bài đéo gì mà stronger stronger...
Nhún nhảy ác... Hát hò từ 12 rưỡi đến 3 rưỡi mới về. Ai có nhà nấy về. Vừa về đến nhà gặp ngay mụ kính cận, vẫn hình ảnh quen thuộc tay xách nách mang đủ thứ, tao chào hỏi vài câu rồi lại đóng vai bốc vác hộ. Mụ bảo tối qua đây ăn cơm nhé, anh nhà chị tí nữa về. Hỏi ra thì biết lão phải trực ở công trường từ hôm mồng 2, đến mồng 6 rồi lại được nghỉ từ mồng 6 đến mồng 10. Nghĩ bụng thế thì tao lại mất mấy hôm nghe tiếng cọt kẹt của chúng mày rồi 113. Dư âm tết thêm vài hôm, ngày lên công ty treo hoa ghẹo bướm, tối về nghe vợ chồng mụ kính cận phá bướm dập hoa.
Cơ mà đợt này có vẻ hạn chế hơn, chắc trước tết đã dền dã rồi. Sếp cũng cho đi chùa chiền vài chỗ cơ mà tao ko đi chỗ nào. Rồi cũng phải vào công việc, cùng Sếp xuống công trường, cơ bản là xong cả rồi, chủ đầu tư vẫn đang lắp máy móc thiết bị thấy đã có bộ sậu và tuyển công nhân, nhiều cháu đến nộp hồ sơ lắm. Lão Hàn ko thấy xuống công trường, hỏi mấy đồng chí người việt thì kêu ko biết, tao gọi điện cho lão, chúc mừng năm mới vài câu, lão bảo sang Việt Nam rồi nhưng ở văn phòng, công trường đấy hoàn thiện rồi lão ko cần xuống nữa, lão bảo mai lên văn phòng gặp lão nhé. Sếp hỏi chú suy nghĩ về việc ở ở đi đi chưa, tao trêu hay là em làm cả 2 chỗ ăn 2 lương. Sếp bảo nếu mà theo được thằng tổng thầu này thì như thế cũng ko phải vấn đề. Chú làm cho tổng thầu, hỗ trợ công ty anh, anh vẫn trả lương như cũ... Sếp lì xì cho mấy anh em dưới công trường, tao cũng là lì xì cho mấy anh em.
Bình luận facebook