• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hóa Đơn Tam Khúc (3 Viewers)

  • Phần 2. Hóa đơn Chương 21

Mẹ cái này đéo ai bảo ai, chỉ sợ bao lì xì của tao nặng đô hơn của Sếp thì lại ngại quá. Chiều về Hà Nội. Mụ phiên dịch gọi điện bảo đi làm chưa, đéo mẹ mồng 10 rồi còn hỏi đi làm chưa. Mụ bảo chị vừa xuống Hà nội đấy, tao giả vờ lạnh nhạt bảo xuống làm gì, mụ kêu chả biết lão giám đốc dự án hàn gọi xuống nhờ bảo mai đi dịch cho lão 1 hôm, ko rõ có việc gì nên chị xuống luôn từ tối nay. Tao bảo thế ở đâu để chúc mừng năm mới cái nào. Mụ hihi bảo chị đang đi cùng đứa bạn, để tối nhé, có gì alo sau. Đéo gì, lâu lâu bí bách, lại gặp đúng hồ li tinh, chắc đêm nay bị nó vắt kiệt mất thôi. Nghĩ đến và hừng hực và phấn chấn hơn. Về văn phòng Vĩnh Yên hỏi có gì mà huýt sáo vui thế, tao bảo tự dưng nhớ đến 1 bài hát vui nên thổi sáo vậy thôi. Vĩnh Yên bảo tối đi chơi nhé, mấy hôm rồi ko đi đâu. Tao trả lời luôn tối anh bận rồi, để mai. Vĩnh Yên hình như đoán ra điều gì bèn bảo em muốn đi chơi tối nay. Tao tiện mồm nói thế em rủ ai đi cùng đi, anh bận mà. Mặt nàng cúi sầm, ko nói gì, vẻ như sầu bi lắm. Tao ko đành lòng. Thế đi về sớm thì được, mai anh có việc trên tổng thầu nên phải về nhà sớm chuẩn bị tí viejc. Lúc này Vĩnh Yên mới ngẩng đầu lên cười toe như chưa từng phiền muộn. Tao nghĩ bụng ơ thế nãy là nó diễn à, mẹ nó.

Trong đầu nghĩ về cái hẹn với mụ phiên dịch nên tan làm là bảo Vĩnh Yên đi luôn, đi đâu thì đi luôn rồi về cho sớm. Chung quy thì Hà nội buổi tối có gì mà chơi đâu, cũng chỉ đi ăn vặt, lượn phố, xem phim, cafe thế là hết. Chở Vĩnh Yên đi ăn vài quán, lượn vài vòng HN thì hơn 8h rồi, tao bảo về chứ thì ẻm kêu muốn ôm anh thêm chút nữa, thế là lại làm vài vòng nữa. Rồi cũng chở em về, em bảo anh chở em về rồi đi xe của em luôn xong sáng mai đón em nhé vì khi nãy tao vứt xe tao ở cty.



Nghĩ bụng tí còn đi cɦịƈɦ mụ phiên dịch, đi xe em phiền bỏ mẹ bèn bảo thôi mai 141 anh đi taxi lên tổng thầu luôn cũng được...Tao về nhà tắm giặt sạch sẽ chuẩn bị tinh thần, thế đéo nào đến hơn 9h vẫn ko thấy mụ phiên dịch gọi, tao chủ động gọi cho mụ thì mụ kêu ôi đang ở nhà đứa bạn, chắc tối nay ngủ lại với nó rồi. Đm thế là thế đéo nào, lỡ hẹn à. Tao bảo mẹ nhà chị, mất công em kỳ cọ sạch sẽ tắm giặt thơm tho, mụ bảo đứa bạn nó giữ lại quá, để lúc khác nhé. Đậu phộng, chắc đang ngồi cùng bạn nên đéo thấy thốt ra từ dâʍ đãиɠ nào. Chán đời... Buông điện thoại thì Vĩnh Yên nhắn: “Muốn ôm anh mãi cơ, vừa về 1 lúc đã nhớ rồi.” Đang bực bội vì bị hớ mụ phiên dịch, đọc tin nhắn này dịu cả người. Tao reply thế thì đi làm ko đủ tiền xăng đâu, lượn đường mòn hết cả lốp rồi. Vĩnh Yên hihi thả trái tim. Nằm vật vờ, mãi chưa thấy Hóa Đơn nhắn tin. Tao nhắn trước, ko thấy trả lời...Chờ tin nhắn rồi ngủ quên lúc nào ko hay. Sáng hôm sau ngủ bảnh mắt, đi ăn sáng đàng hoàng rồi lên tổng thầu. Lão Hàn vẫy vẫy gọi vào phòng, có mụ phiên dịch và lão giám đốc công ty ngồi đấy rồi. Mụ nháy mắt tao, mẹ con hồ ly hôm qua làm bố hớ, nhớ cái mặt mày. Tao nhìn vào ngực mụ vài giây rồi thôi, đến ngồi cạnh mụ. Lão Hàn nói xê ô xi mi tà với lão giám đốc mấy câu, mụ phiên dịch bảo lão đang giới thiệu em và khen em làm việc tốt, lão bảo lão muốn em sẽ làm trợ lý cho lão ở dự án mới, quản lý công việc dưới công trường, còn lão tập trung vào kiếm việc. Tay giám đốc công ty gật gù rồi nói tiếng anh hỏi tao vài câu bảo mày có muốn làm cho bọn tao ko, mày sẽ làm trợ lý cho ông kia, nhưng thực ra mày sẽ nhận trách nhiệm quản lý dự án. ông kia chỉ thỉnh thoảng xuống thôi. Tao trả lời là công việc đó tao làm được, tuy nhiên tao còn mấy việc làm dở ở cty cũ nên cũng ko thể sang ngay bên cty mày được. lão Hàn dự án cười bảo ko sao, hết tháng này mày bắt đầu sang cũng được, giữa tháng sau thì mới triển khai dự án mới ở hưng yên. Tao bảo cho tao suy nghĩ, tao sẽ trả lời trong tuần này. ... 114. Ra buồng hút thuốc với lão hàn dự án, lão bảo đây là cơ hội rất lớn của mày đấy. Đúng bối cảnh, tao cũng thấy mày làm việc tốt và rất quý mày, ban đầu ông giám đốc công ty ko nghe đâu, ông bảo có thể lấy thêm 1 thằng hàn nữa làm trợ lý, tao nói vài lần ông ấy mới nghe và khi biết là mày thì ông ấy mới đồng ý, ông ấy cũng ấn tượng với mày từ hôm đấu thầu. Tao cũng trình bày rằng nhưng tao ko thấy sự vững mạnh của cty này, tính ổn định ko cao... Lão cười khà khà bảo chính thế nên tao mới ở đây và tao cho mày làm quản lý dự án, còn tao thì phải lo việc đấy đấy. Chém gió mất dạy mấy câu nữa, đại khái bảo mụ phiên dịch lâu ngày ko gặp vẫn ngon với thế lọ thế chai, 2 thằng 1 già 1 trẻ nhìn săm sôi mụ phiên dịch ngoài kia thi thoảng cười ha hả, cả bọn văn phòng thi thoảng lại quay ra nhìn bọn tao. Tao bảo lão hàn gọi mụ phiên dịch lên có chuyện gì thì lão bảo chiều đi gặp khách hàng, đối tác là 1 cty của hàn nhưng có cả vốn của người việt, chiều nay gặp đại diện là 1 người việt mà con bé phiên dịch kia non quá lại chả tìm đc ai nên gọi mụ phiên dịch này lên giúp buổi. Mẹ nó thế là mụ bận buổi chiều à, tao bèn rút vội và bảo tao mời chị phiên dịch kia đi cafe sáng tí, chiều thì trả lại cho mày. Lão cười cười bảo ok. Ra nói nhăng cuội vài câu với mụ phiên dịch rồi kéo mụ đi luôn, chờ một lúc mới có taxi, bảo cho thẳng vào nhà nghỉ lần trước. Vào phát quần luôn, mụ hỏi đợt tết giờ có đc xả chỗ nào ko, tao bảo ko, thế nên hôm qua hớ là bực mình lắm. Mụ bảo thế để chị đền... 2 tiếng làm 2 nháy. Công nhận là sướng. Đưa mụ đi ăn xong thì tạm biệt, hỏi mụ khi nào về thì mụ bảo chiều xong việc thì về, tao bảo tối ở lại tí đê, mụ nháy mắt bảo tối nhường lại cho các em trẻ xinh đẹp ở công ty cậu. No đủ rồi, về văn phòng thôi. Các em kế toán chắc đang 142 ngủ, Vợ Sếp đang ngồi 1 mình xem máy tính chăm chú, thấy tao vào ả mỉm cười chào. Tí sau vẫy vẫy tay ra dấu vào chị bảo, ko dám nói to sợ bọn kia tỉnh giấc chắc.

Tao vào ngồi bàn khách tự nhiên rót chè uống như ở nhà, chè còn ấm, gạt tàn có vài mẩu thuốc, chắc Sếp cũng mới lượn. Mụ vợ bảo chắc em cũng nghe qua về vụ sáp nhập công ty. Chị nói sơ sơ thế này, anh chị ý định cho cậu phụ trách 1 phòng, gọi là phòng dự án, sẽ chuyên về các dự án xây dựng và sẽ thêm 1 số dự án mà cty làm chủ đầu tư luôn. Tao hỏi lại thế mấy đứa kế toán thì sao, Vợ Sếp bảo cho vào kế toán công ty, hoặc cho vào phòng cậu quản lý. Mụ im lặng 1 lúc rồi hỏi cậu thấy dì út nhà chị thế nào, tao bảo cái này có liên quan gì đến công việc ko ạ, mụ cười cười bảo chỉ là nói chuyện thôi mà, tao trả lời Em Vợ Sếp xinh, đáng yêu, da trắng, đặc biệt đùi rất trắng và đẹp. Vợ Sếp cười to, rồi vội đưa tay bịt miệng, cậu thông minh quá nên đang giả vờ ko hiểu phải ko, chị có hỏi cậu mô tả đâu. Tao cười, bị mụ này bắt thóp. Tao nói tiếp Em Vợ Sếp đáng yêu đấy, có điều hơi tiểu thư bá đạo. Có nhiều nét rất giống Hóa Đơn... Vợ Sếp trầm xuống 1 chút hỏi em vẫn định chờ Hóa Đơn à, chờ đến bao giờ ? Tao ko trả lời, câu này nhiều người hỏi tao lắm và tao cũng tự hỏi mình nhiều lần. Tao chỉ trả lời đúng 1 lần do thuận miệng cho Em Vợ Sếp là vạn sự tùy duyên thôi. Vợ Sếp nói tiếp nếu cậu và em gái chị đến với nhau được thì tốt biết mấy. Tao giật nhẹ cái mình, câu chuyện đang đi đâu ko biết, tao xin phép về ghế ngồi nghỉ tí. Vợ Sếp gật đầu. Về ngồi ghế ngửa cổ ra nhắm hờ mắt, đầu tiên là phê pha 2 nháy với mụ phiên dịch, sau là suy nghĩ về việc lão hàn nói rồi lại nghĩ tiếp về những điều Vợ Sếp vừa nói. Thảo nào nhiều lần tao để ý Vợ Sếp cứ tạo điều kiện để tao gần gũi em gái mụ, kể cả từ lúc Hóa Đơn còn ở nhà, khi đó có lẽ vì Hóa Đơn quá mạnh nên ít cơ hội hơn, từ khi Hóa Đơn đi Em Vợ Sếp tiếp cận tao nhiều hơn, mà còn tạo cho tao cảm giác em ấy giống như Hóa Đơn thứ 2... Kể ra thì em cũng ngon nghẻ, phong cách cũng khá giống Hóa Đơn, đùi trắng hơn 1 chút, mặt kém xinh hơn 1 chút. Cơ mà đéo ổn, giả sử phai nhạt với Hóa Đơn đi nữa thì vẫn còn 1 tấm chân tình Vĩnh Yên luôn bên cạnh kia. Với Em Vợ Sếp hiện tại tao chỉ coi em như 1 người bạn thân hơn 1 chút để có thể ôm ấp, đi chơi riêng, và làm vài điều thuần khiết mà thôi... Cửa ngửa mặt thế mà ngủ thiếp đi lúc nào, thấy buồn buồn mũi, mở mắt ra thấy Em Vợ Sếp đang ngoáy ngoáy, tao đưa mẹ tay lên kéo đầu nó phát thế là mặt áp mặt, môi kề môi. Con bé giãy nảy bảo toàn mùi thuốc lá, mấy đứa kia cười hà hà, Vợ Sếp cũng cười thành tiếng.

Những trò đùa và đụng chạm kiểu vậy với tao là bình thường và với các em cũng là bình thường, chỉ là đùa thôi, ko ai bận lòng gì cả. Ngày còn Hóa Đơn, đang lúc mặn nồng, tao vẫn ra bựt bựt dây áo Hà Đông, con bựa Hà Đông này toàn để im cho bật, còn bảo bật nhé thôi kẻo đau đấy... Hóa Đơn nhắn tin ngày hôm nay tham gia cái lễ hội mẹ gì nên sáng dậy đi luôn ko cầm đt, giờ mới sờ đến. Gửi cho tao xem vài cái ảnh, nhìn vẫn chảnh xinh lung linh. Tao nghĩ trong đầu 1 lần nữa khẳng định Hóa Đơn vẫn là ngon nhất. Thêm vài lời yêu thương thì Hóa Đơn bảo đi ngủ đây, bên đó đang là 12h đêm...



Ngày bỗng dài lê thê, mãi mới hết giờ. Tao về luôn tranh thủ lúc các em còn say sưa đọc báo, ko để cho các em có cơ hội rủ rê. Thế đéo nào Hà Đông nhìn thấy vẫn ẳng lên câu Honey làm gì về vội thế. Tối ở nhà em qua đón đi chơi nhé. Mẹ cái con này nói đi chơi cả trăm lần mà có đi lần nào, tao nghe câu này quen tai quá rồi nên thủng thẳng bảo ừ qua đi, trước 8h nhé, sau 8h giờ thì anh nhốt luôn ở phòng 143 anh chơi đấy. Ko để ý thái độ chúng nó thế nào, té luôn. Lúc này tao cần thời gian và không gian để suy nghĩ, để có hướng đi hợp tình hợp lý nhất. Cty hiện tại từ khi Hóa Đơn đi, cái động lực đi làm của tao giảm đi 1 nửa, phần vì hụt hẫng của tình yêu, phần vì lúc có Hóa Đơn không khí văn phòng vui tươi lắm, em như kiểu đầu tàu cho mấy trò đùa, ăn chơi...Lâu lắm ko ăn cơm bụi, lang thang ra thấy đã mở quán rồi. Nghĩ trong đầu đi ăn tầm này dễ đụng em phong thủy lắm, y như rằng, mà mượn đàn của em từ ngày nào chưa trả. Thấy tao em cười tươi lắm bảo chúc mừng năm mới. Vâng, chúc mừng. Hỏi thăm vớ vẩn rồi thì bảo em qua nhà anh anh gửi trả đàn, mượn lâu quá rồi. Bé cười hihi bảo anh cứ dùng đi, vẫn theo tao về. Bé kêu anh hát vài bài cho em đỡ ghiền, chiều lòng em tao bật mấy sợi bông ca Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng anh, thì anh tay phím nắn nón cung đàn... Nghe xong em phong thủy khen tấm tắc mãi ko thôi. Em bảo tao dạy em vài bài đơn giản được ko, tao chỉ trò hướng dẫn mấy cái linh tinh rồi đưa em đàn bảo làm thử, con bé cầm ngượng nghịu cứng nhắc, tao phải cầm tay chỉ trỏ. Bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo, mềm mại. Tao tranh thủ sờ sờ tay vài chỗ, đoán ngay con bé này chắc cũng ko phải làm lụng vất vả gì, ko thấy chỗ nào thô ráp hay bị chai. Mềm lắm. Con bé có vẻ hơi ngại ngại nhưng đây là tao đang dạy đàn, với lại tao cũng ko có ý định dâʍ ɖu͙ƈ gì ở đây. Bấm vài dây thì em kêu đau tay lắm, tao bảo phải bấm nhiều khi đầu ngón tay rộp da lên, rồi sẽ hết, rồi quen thì từ sau ko bị nữa... Tưng tưng mấy hồi thì em kêu về, bảo anh kê thêm cái mô hình thuyền buồm vào giá cây là ko hợp phong thủy, tao hỏi thế là thế nào thì nó bảo để thế kia là thuyền mắc cạn hoặc thuyền bị neo. Mà thuyền ko được ra biển thì còn gì là thuyền nữa, chỉ là mấy ván gỗ không hơn. tao hỏi thế kê ở đâu cho hợp. Nó nói cho vào trong phòng tắm mà ngắm, hihi ra về. Đéo biết thật hay đùa. Tao ngẫm nghĩ nó nói cũng có lý, ko biết Em Vợ Sếp có biết về phong thủy ko mà đặt thuyền chỗ kia, là nó đặt chứ ko phải tao đặt. Định cho tao mắc cạn vào sóng tình của nó chăng ? Tao nằm 1 mình ngẫm nghĩ mình đi làm vì cái gì, vì niềm vui hay vì mưu sinh, vì đam mê nghề nghiệp hay vì cơm áo gạo tiền...Đắn đo, cân nhắc rồi cũng tìm ra phương án. Quyết định là thế đi. Vừa nghĩ xong thì có điện thoại, Hà Đông gọi bảo honey ơi em đang qua rồi nhé, nhà anh ở chỗ nào, em đang ở mỹ đình rồi. Giờ là 7h52. Tao bảo cho em 5 phút nữa, nói địa chỉ sơ sơ rồi bảo em đến muộn anh nhốt em vào phòng anh chơi đấy. Đầu kia cúp máy luôn. Tao nghĩ con ranh này thích đùa bố à. Ra cửa châm điếu thuốc, nhìn lên tầng trên ko biết chồng mụ kính cận đi chưa, thấy cửa khép, đèn sáng. Hút chưa hết điếu thuốc thì Hà Đông gọi điện bảo đang đứng ở cửa ồi nhé, muộn 2 phút ko tính. Tao đéo tin bảo thế nhìn thấy quán tạp hóa chưa, nó đọc vanh vách cửa hàng tạp hóa xxx địa chỉ số x y z. Đéo mẹ nó đến thật à...

Tao xuống đón, chân dài, quần jean trắng, bó sát, áo len rộng cổ trái tim, có lấp ló khe ngực. Tao hơi bất ngờ. Bảo em chết với anh rồi, muộn 4 phút, lên phòng ngay. Nó thanh minh em đến đúng 8h, xác minh chính xác mới gọi anh, gọi anh là 8h02. Tao học câu của Hóa Đơn bảo ko nói nhiều, trình bày lên giường. Tao tiến lại gần bảo yêu cầu cô xuống xe, xuất trình giấy tờ à mà thôi cô thì tôi biết trên 18t rồi ko phải xuất trình, con bé cười hihi xuống xe, tao dắt xe luôn vào. Nó đi theo. Vào phòng tao nó kêu òa, sạch sẽ ra phết nhỉ, cơ mà giường đâu Honey, nãy bảo trình bày lên giường cơ mà. Tao bảo lấy đệm thay giường, ko phải nằm đất là được. Tao giả vờ bảo tại sao giờ mới đến, nằm xuống đệm ngay, Hà Đông lăn mẹ ra đệm bảo 144 đấy, chơi gì thì chơi đi rồi cười hihi. Mợ nhà nó, đụng phải hàng khủng rồi đành bảo thôi mẹ ngồi dậy cho con nhờ... Tao hỏi có chuyện gì tự nhiên hôm nay rủ tao đi chơi, em bảo muốn đi chơi với anh ko được à, em toàn nhường mấy đứa kia hôm nay ko nhường nữa. Tao bảo thôi anh xin, cô trình bày đi. Nó hỏi tao ăn gì chưa, tao bảo ăn rồi thì nó kêu đã hẹn đi chơi sao mà ăn trước, nó kêu nó chưa ăn gì. Tao bảo đưa sờ bụng xem, nó đứng phắt dậy bảo đây, ko tin à, sờ thử coi. Sờ thì sờ, sợ đéo gì... 116. Tao vươn tay ra bảo vén áo lên cho ta khám, Hà Đông bảo mơ đi nhé honey rồi đưa tay vỗ đét phát vào tay tao cười hihi. Ẻm kêu em qua muốn hỏi anh vụ sáp nhập công ty gì gì ấy. Tao bảo cái đó em phải hỏi Sếp hoặc hỏi Em Vợ Sếp chứ hỏi gì anh, con bé lại cười hihi bảo hỏi mấy người ấy ko tiện, tao ngáp ngáp bảo mà cô quan tâm việc đó làm gì, nhà cô thiếu gì tiền 1 mình cô 1 cái nhà cho thuê ngót trăm củ 1 tháng, tưởng cô đi làm cho vui thôi chứ. Hà Đông tròn mắt bảo ai kể với anh mà anh biết, chắc là Hóa Đơn phải ko. Con này chỉ đc cái lắm chuyện, nhà em cho thuê có 65 triệu thôi, với lại đấy là của bố mẹ em chứ có phải của em đâu, tao hỏi thế 65 triệu đấy thì ai cầm, cô nàng lại hihi bảo đương nhiên là em cầm. Vkl nhà của bố mẹ em.

Rồi nó bảo có ông chú hay ông bác gì đó giới thiệu chỗ làm mới gần nhà hơn nên đang phân vân, bảo làm ở đây đang vui đang quen lại thoải mái, ko biết sáp nhập vào thì thế nào. Tưởng gì hóa ra cũng định té, cơ mà mục đích của em này đi làm để lấy vui, nếu vậy thì làm chỗ này quá vui rồi, quá thoải mái, việc thì bình thường mà chả ai kiểm soát giờ giấc, lại có đồng bọn hợp cạ. Tao bảo anh ko rõ nhưng chắc là sáp nhập cũng ko ảnh hưởng bọn em đâu, mấy cô vẫn làm với nhau thôi. Hà Đông nhìn nhìn rồi nói em nghe nói anh cũng đang định chuyển à. Tao bảo ừ... cô nàng im lặng 1 lúc bảo thiếu anh thì mất vui, tao bảo cùng lắm là ko có ai giật dây áo của cô nữa chứ gì, nàng khẽ cười bảo có anh văn phòng vui mà, hay honey ở lại cty với em đi, à với bọn em đi. Tao bảo ở lại phải có cái gì đủ nặng để níu giữ, Hà Đông tròn mắt kêu cả Em Vợ Sếp, Vĩnh Yên đang chăn anh thế mà chưa đủ sao. Tao quay nhìn thẳng ẻm bảo sao cô biết, nó lại hihi rằng chị em con gái với nhau nhìn vẻ tình ý là biết ngay. Câu này giống mụ phiên dịch từng nói với tao khi Hóa Đơn đang tình ý với tao. Tao thuận mồm hỏi thế theo em thì Em Vợ Sếp và Vĩnh Yên ai hơn. Hà Đông trả lời rành rọt. Anh phải cho tiêu chí cụ thể chứ, nếu về ngoại hình thì theo em Vĩnh Yên hơn, em thích vẻ đài các của Vĩnh Yên hơn. Tao hỏi thế còn tính cách, Hà Đông bảo tính cách thì ko thể so sánh, phụ thuộc vào hợp nhau thế nào thôi. Tao hỏi tiếp thế xét độ ngon thì sao, Hà Đông ko cười hihi nữa mà cười hehe rằng độ ngon thì Hóa Đơn số 1, sau đó đến em, 2 đứa kia chưa ăn thua. Tao ngạc nhiên hỏi sao thế, mà cô thì có gì ngon. Nàng lườm rằng anh đã ăn em đâu mà biết. Tao bảo thế cho nếm thử tí nào, Hà Đông chìa điện thoại ra khoe ảnh bikini các kiểu con đà điểu của nàng bảo đấy, nhìn ngon chưa, tao bảo mới ngon mắt thôi chưa biết ngon thật ko. Con bé cười ha hả bảo tham lam vừa thôi bố tướng, định ăn hết gái thiên hạ à. Tào lao thêm tí em bảo anh có đi lượn phố ko, tao trả lời ko, nhà cô tận Hà Đông xa bỏ mẹ, tí đưa về mệt lắm. Cô nàng nhe nhẻn thế em về đây, hẹn Honey khi khác nhé. Rồi bước ra cửa. Tao gọi với lại bảo này, anh chưa ăn được đứa nào trừ Hóa Đơn đâu nhé mà bảo anh ăn hết thiên hạ, nó quay lại, kéo áo hở vai rồi tự bật dây áo ngực màu đen kêu tạch phát rồi nháy mắt cút thẳng. Quả là dân chơi, con này mà cho đi câu zai đảm bảo ko thằng nào thoát... Cơ mà để chén 145 được nó e rằng không hề đơn giản ! Nghĩ trong đầu rồi, mai sẽ lên nói chuyện với Sếp xem thế nào, hẹn lão hàn trong tuần phải trả lời hắn vụ công việc do vậy cũng phải trình bày rõ ràng với Sếp. Nằm lướt facebook ngắm ảnh gái, đéo hiểu sao nhiều gái ngon thế, cứ click vào bạn của bạn thấy đâu cũng là gái ngon, đội bạn của Hóa Đơn phải đến trăm con ngon, sang đội bạn của vĩnh yen, em Sếp, Hà Đông cũng thế. Mà bọn ngon toàn để ảnh public, ngắm mãi đéo hết. Hơn 10h ko thấy Hóa Đơn nhắn tin gọi điện gì, có khi lại bận gì. Tao cũng đi ngủ, chuẩn bị ngủ thì thấy tin nhắn của Vĩnh Yên chúc bé ngủ ngon với hình trái tim. Tao reply lại chúc bé ko to ngủ ngon! Vĩnh Yên nhắn lại vô duyên, mất nết. E Y A, tao đoán chắc ý nó là Ếch, Yếu À, vậy là nó nói tao là ếch và yếu sinh lý à. Đêm bơ vơ. Dạo này hay bị ngắt quãng trò chuyện với Hóa Đơn, cái này tao dự đoán từ trước vì khác nhau mũi giờ lớn quá. Tuy nhiên trong lòng vẫn có chút khó chịu, dần dần sẽ thưa dần, chẳng nhẽ tình yêu chỉ ngắn ngủi vậy sao, nghĩ lan man rồi cũng vào giấc ngủ say, trong cơn mơ tao mơ thấy tao cɦịƈɦ Vĩnh Yên dính bầu, rồi cưới, ngày cưới Vĩnh Yên Em Vợ Sếp và Hà Đông đến chúc mừng mà khóc sướt mướt, Hóa Đơn ko đến mà chỉ nhắn tin chúc anh hạnh phúc... 9h mới lên đến công ty, gặp ngay Sếp đang uống nước chè, bảo anh rảnh đi cafe tí em có chuyện muốn nói ạ. Sếp nhìn nhìn rồi gật đầu. Ra quán cóc đầu ngõ, chờ nhân viên bê xong 2 ly ra tao mới ý kiến...

Tao chưa kịp nói gì Sếp đã nói trước rằng chị cũng đã nói với chú rồi phải ko, chú ở lại thì chú là trưởng phòng dự án. Nguồn việc nếu chú kéo về được để triển khai thì sẽ thưởng tùy mức độ, giao cho chú luôn 3 em kế toán, chú được tuyển thêm người nếu thấy cần thiết. tao gật gù vâng dạ rồi bảo. Em cũng chưa muốn nghỉ cty nhưng em lại muốn thử sức vị trí quản lý dự án bên kia. Sếp hỏi ý chú là thế nào.



Tao nói trước mắt làm hết tháng này thì em nhận việc bên kia, nhưng em vẫn là người của công ty anh, anh vẫn để máy móc chỗ ngồi đấy cho em, tuần em sắp xếp qua văn phòng 1 vài lần trao đổi công việc với anh, làm xong dự án mới ở bên kia chắc tầm 6-7 tháng thôi thì tính tiếp được ko ạ, à mà lương anh trả hay ko thì tùy.



Sếp ngẩn ngơ bảo ý chú là muốn làm cả 2 công ty cùng lúc, tao bảo vâng, đằng nào thì em cũng muốn cty mình theo vài gói ở dự án mới mà. Sếp nghĩ nghĩ bảo kể ra mà chú làm ở đấy, công ty mình... chơi 2 mang thế cũng hay. Nhưng bọn hàn nó biết khéo nó ko nghe. Tao bảo nó biết sao được nếu ko ai nói. Sếp có vẻ thông rồi bảo ok cứ thế đi, lương anh vẫn trả chú hằng tháng, coi như chú vẫn là người của công ty nhưng làm tại công trường. OK, anh em cùng cười ha hả. Về văn phòng mấy chị em thấy vẻ mặt 2 anh em tươi tắn thì hỏi có gì vui thế, tao bảo ko có gì, vừa ở quán cafe thấy có đoạn phim hài xem xong thấy vui thôi. 2 vợ chồng Sếp thì thào nhau đến trưa thì ra thông báo công ty chuyển văn phòng, sáp nhập với công ty của bố chị Vợ Sếp. Văn phòng mới ở Mỹ Đình, đang set up, hết tháng này thì chuyển, cty chúng ta mang tính chất là công ty con, vẫn hạch toán độc lập nhưng trong tổ chức thì sẽ gọi là phòng dự án của công ty lớn. Mọi người yên tâm là phòng dự án ở trong 1 phòng riêng, có cả ngăn cho ngủ trưa, chỉ hẹp hơn đây tí thôi. Mấy chị em xì xào xì xào. Sếp nói thêm tao sẽ làm trưởng phòng nhé. Mấy đứa gật gù. Tao ý kiến bảo cứ sáp nhập về mặt hồ sơ, giấy tờ còn văn phòng cứ ở đây có được ko. Sếp bảo thế thì lãng phí tiền thuê nhà, với lại lên kia cho đông đúc. Dường như đoán được suy nghĩ trong đầu mấy đứa kế toán nên Sếp nói tiếp, phòng dự án nhưng thực ra là độc lập nên có chính sách nhân sự riêng. Mọi người cứ làm việc thoải mái, có 146 gì khó khăn cứ trao đổi lại với anh... Tao nhắn tin với lão hàn rằng tao đồng ý nhưng để hết tháng này thì tao chuyển sang nhé. Lão bảo ok rồi kêu sang thứ 3 tuần sau có buổi gặp chủ đầu tư, bảo tao đi cùng hắn họp để nắm được tình hình. Tao ok. Vợ chồng Sếp ra về, mấy đứa bàn tán xôn xao, Em Vợ Sếp bảo em lên chỗ văn phòng mới xem rồi, rộng rãi lắm, đang sửa sang ngăn chia lại, bảo là ở đấy đẹp hơn và lịch sự hơn ở đây, ra dáng công sở hơn. 2 nàng kia gật gù bảo thế thì được, Hà Đông bảo mỹ đình thì cũng gần hơn tí. Mẹ con này đi làm cứ tình xa với gần. Vĩnh Yên hỏi Em Vợ Sếp là tòa nhà nào chỗ nào, xong thì gật gù bảo thế thì gần chung cư của em, khéo em đi bộ đi làm được.

Trưa đi ăn cơm cùng các em bảo sang tháng có lẽ anh đi công trường, xa các em dài ngày đây. 3 đứa trố mắt hỏi đi đâu, bảo đi dự án ở hưng yên, Hà Đông bảo đã thấy ký hợp đồng gì đâu...tao cười cứ nói trước thế cho các em chuẩn bị tâm lý.



Vĩnh Yên vẻ mặt hồi hộp như muốn hỏi kỹ thêm nhưng lại thôi. Nàng rút điện thoại ra bấm bấm, tao thấy có tin nhắn lôi ra đọc thì là Vĩnh Yên nhắn tin, đéo biết nói gì bí mật mà phải nhắn tin ko biết: Tối anh phải nói rõ mọi thứ cho em, em thấy có gì mờ ám lắm. Em Vợ Sếp liếc mắt kêu 2 người nhắn tin cho nhau đấy à, tao bảo anh xem giờ thôi mà. Hôm nay thứ 6 rồi, Em Vợ Sếp bảo tối cả nhà tụ tập đê, lâu quá chả có gì, đắng mồm đắng miệng quá. Anh sắp lên trưởng phòng, đề nghị anh mời bọn em đi. Tao bảo ok, mời thì mời. Các em về tắm rửa sạch sẽ ăn mặc sεメy rồi đi nhé. 3 đứa tớn về, Vĩnh Yên cùng đường tao bảo anh qua đón em nhé, hihi. Tao nhìn ẻm, 1 chút rung động xuất hiện... . Trời xuân bắt đầu ấm áp. Thế đéo nào giờ thời tiết thay đổi thế nhỉ, tao nhớ hồi bé tết vẫn rét căm căm, đưa đi chơi tết mà da dẻ trẻ con đứa nào cũng hồng mà, nứt nẻ. Đường lãng ngõ xóm đất trắng bạc, nứt toác. Có lẽ giờ thành đường bê tông cả rồi, mấy năm gần đây cứ đến tết là kể như hết rét, ra tết là nắng nóng bỏ mẹ. Sắp vào hè rồi cũng nên. Tối đưa các em đi ăn dê, đéo rõ quán gì chỗ thái hà ấy. Đông vãi, ngồi ăn mà khách nào cũng cứ nhìn nhìn vào bàn tao, nghĩ bụng thế này mà có Hóa Đơn với mụ phiên dịch nữa chắc chúng nó lòi mẹ mắt. Nhưng thôi, cặp đùi trắng của Em Vợ Sếp, bờ vai trần của em Hóa Đơn với chân dài thườn thượt của em Vĩnh Yên cũng đủ làm bọn nó ướt hết mép rồi. 4 người bọn tao cụng ly ầm ầm. Ăn xong thì rủ đi cafe, lại kiếm quán cafe ngồi buôn chuyện láo đến 9 rưỡi mới hô nhau về. Em Vợ Sếp lại nhéo tao bảo đưa Vĩnh Yên về cấm té tạt đâu. Tao bảo ơ con bé này, đi đâu là việc của người lớn bọn anh, cô còn bé về ngủ sớm đi. Nó cười bảo anh nhìn em với chị Vĩnh Yên xem ai to hơn mà bảo em bé. Tao trả lời thằng thắn cô thấp hơn khoảng 3cm, con bé lại cười bảo em hỏi ai to hơn cơ mà. Tao lảng tránh trả lời nhìn sang bảo Hà Đông to nhất, Hà Đông đang rít cố nốt cốc sinh tố thì sặc và bảo mẹ lão này vô duyên đéo tả được, nhưng mà đúng đấy, em chỉ thua chị phiên dịch gì gì đấy thôi... Đưa Vĩnh Yên về, trên đường về cũng kể sự tình cho em nghe, em bảo thế thì em phải xa anh nữa à, tao cười bảo chắc là sáng đi tối về thôi. Với Vĩnh Yên tao có chút hạn chế bông đùa, có lẽ vì cái tính cách nhẹ nhàng của ẻm. Ngồi sau ôm chặt, em thì thầm bảo thế thì được chứ đi biệt là em ko cho đi đâu. Ơ hơ, kiểm soát à, tao thoáng nhớ đến em người yêu cũ ở bắc ninh... Đưa em về nhà, em xuống xe dơ má lên chỉ chỉ. Mẹ nó, nếu bình thường đang đùa cợt nhau thì hôn môi cũng hôn, nhưng tình cảnh này đéo biết làm thế nào. hôn thì khác đéo gì là bảo anh yêu em, ko hôn thì thấy thế đéo nào ấy. Với Vĩnh Yên có 1 cái gì đó mang nét âm trầm và nặng cɦịƈɦ, mỗi cử chỉ, mỗi 147 lời nói đều có trọng lượng. có phải đây là phong cách của con nhà quan ? Tao bảo anh xin lỗi... rồi phóng xe. Về nhà đã thấy tin nhắn từ lúc nào rồi, Vĩnh Yên nhắn anh ko có lỗi, em vẫn chờ anh. Hôm nay lại ko thấy Hóa Đơn liên lạc gì, tao gọi face thì ko nghe, nhắn tin nhớ nhung vài câu, ko thấy phản hồi. Chán. Ra ngoài hút thuốc, cầm đt nhắn tin cho mụ phiên dịch bảo sang tháng em xuống hưng yên làm dự án đấy, mụ nhắn lại chị đang định bảo em, sang tháng chị xuống Hà Nội đấy.

Tao hỏi xuống làm gì, thì bảo xuống làm cho bọn tổng thầu ý nhưng là làm văn phòng thôi, lão giám đốc hàn gọi, may quá chưa trả chung cư, chị lại thuê tiếp. Tao bảo thế chị em mình cùng công ty rồi, mụ bảo cũng nghe lão hàn nói chuyện qua rồi. Mụ bảo sẽ cho con xuống để học dưới này, làm ở quê thằng hàn chó nó mất dạy quá thế nọ thế kia. Tao trêu thế chị bị nó sơ múi à, mụ cười nếu được nó sơ múi đã ngon, đằng này nó khinh mình như mọi, chửi như chó. Mụ kêu lên làm với lão giám đốc hàn cho thoải mái. Nghĩ bụng đéo hiểu phiên dịch được lương chắc 12 đến 15 triệu là cùng mà tiền đâu để thuê chung cư, lại nuôi con nhỏ nữa nhỉ. Cũng ko dám mở mồm ra hỏi. Trong đầu chỉ mường tượng cảnh cɦịƈɦ bọp với mụ thôi... Thứ 7 đéo đi làm, Em Vợ Sếp nhấm nhéo gọi điện bảo sao ko đi, tao cười cười bảo nhân viên dám hạch sách trưởng phòng à, con bé bảo nhân viên này có cổ phẩn ko hề nhỏ trong công ty đâu đấy nhé. Vkl, đây là đe dọa hay gì. Tao cười thế thì anh nghỉ luôn, sợ công ty gia đình nhà em lắm, con bé xuống giọng bảo ko, em trêu tí thôi chứ em là nhân viên của anh, anh bảo gì em nghe hết...Hehe, em còn non lắm. Tao giả vờ bảo báo cáo với nhân viên hôm nay trưởng phòng mệt nên nghỉ, con bé bảo thế em lại làm người ship hàng nhé, bảo thôi khỏi, anh đang ngủ. Cứ nằm thế lướt điện thoại, vẫn ko thấy Hóa Đơn nhắn lại gì, thế đéo nào ấy nhỉ. Hơn 10h thấy tiếng còi pip pip ở dưới, điện thoại kêu, người ship hàng đây. Bố khỉ, chưa cả đánh răng rửa mặt, tao bảo tự lên đi, anh đi đánh răng. Tao mở cửa rồi vào đánh răng, con bé vừa bước vào đã kêu ôi giời ơi có ai ngủ đến giờ này bao giờ ko. Mẹ nó, nhớ cái hôm 3 đứa nó ngủ ở nhà Hóa Đơn, 10h vẫn lăn lóc, tao dọa dâm tặc đây còn đéo đứa nào buồn gì. Tao kệ mẹ, đánh răng rửa mặt xong mới mò ra hỏi em trốn làm à, nhân viên này phải phạt. Con bé nhe nhẻn đây là em đc công ty cử đi thăm người ốm, phạt gì mà phạt. Tao chỉ nhìn chằm chằm vào đùi nó rồi nói, thấy chân giò là đỡ rồi, được ăn chân giò là khỏe luôn. Cho ôm thuần khiết cái nào, đang định ôm thì mụ kính cận ở đâu chạy xuống thò đầu vào nghé nghé... 119. Mụ buông 1 câu rằng cô cậu đóng cửa vào rồi làm gì thì làm nhé. Con mụ vô duyên thế là cùng, Em Vợ Sếp hơi đỏ mặt. Tao dừng lại ko ôm nữa. Ngồi xuống bảo ko hiểu sao lên văn phòng mà ko thấy anh cứ thiếu thiếu ấy, sắp tới sang văn phòng mới mà anh lại đi dự án thì buồn chết. Tao cũng ko giải thích nhiều, trò truyện lăng nhăng tí đã gần trưa. Vĩnh Yên nhắn tin hỏi anh ăn chưa, em mua pizza qua ăn cùng nhé. chết mẹ, Em Vợ Sếp đang ở đây, nếu đụng hàng thành ra tình ngay lý gian bỏ mẹ. Tao ko nhắn lại gì, phải nghĩ cách đuổi Em Vợ Sếp. Đéo có cách nào lại giở bài cũ cho ôm thuần khiết cái, đứng dậy, em cũng đứng dậy, tao ôm thuần khiết cơ mà con bé thì ko thuần khiết, nó đẩy đầu tao ra và đưa tay áp mặt tao, vít đầu tao xuống và hôn. Bạo dạn lắm. Tao vô tình đáp lại khoảng 3 giây, hoàn toàn là vô tình rồi dừng lại. Em cũng dừng lại, đi thẳng ra cửa đi về, ko nói gì. Thật rắc rối, lý trí cũng ko kịp xoay sở với tình huống kiểu này. Tự dưng thấy mình ko còn là mình nữa, bực dọc với chính mình. Nhắn lại với Vĩnh Yên rằng anh ăn rồi, ko cần mua cho anh. Anh hơi mệt 148 muốn nghỉ ngơi chút. Ko thấy Hóa Đơn nhắn tin, thấy khó chịu... Ko hiểu lý do là gì. Cả ngày thứ 7 vật vờ, mụ phiên dịch thi thoảng lại xuống thò đầu vào hỏi mấy câu vớ vẩn rồi lại quẩy mông đi ra, nhìn mông của mụ hôm nay tao cũng ko thấy có hứng lắm dù nó vẫn tròn như thế. Gần 5h chiều mụ lại thò đầu xuống bảo tối ăn cơm ko chị nấu luôn cho. Tao bảo mỗi câu có. Mụ bảo mày thế nào đấy, tao bảo thiếu hơi gái, bí bách. Mụ ko nói lại gì lẳng lặng đi. Tao nói thật, thiếu Hóa Đơn, mấy hôm nay rồi ko có liên lạc gì, cũng chả nói lý do...

Tắm giặt xong vác mồm lên ăn trực, bữa cơm mụ bảo lão chồng kêu dự án kéo dài thêm mấy mục nên chưa về được, nhất quyết phải xong mới về, rồi thì tết thế nọ thế kia, rồi thì đi làm đầu năm Sếp lì xì ít... Tao chỉ ậm ừ cho qua. Ăn xong bảo em cảm ơn, rồi lại về phòng, cứ bồn chồn trong lòng. Ra trà đá ngồi đánh xèng, đánh đỏ vãi, lần đầu trong đời thắng, đang thắng ấn bừa cũng trúng. Lãi hơn trăm nghìn, cầm về 100 còn lại bảo bo luôn nhé, mụ chủ quán bảo bo đéo gì, ko tính tiền nước 3 nghìn 1 cốc à mà bo. Mụ vui tính phết. Đi lang thang ngắm đường, ngắm gái. Khu này nhiều sinh viên, nhiều gái ngon, cũng vui mắt. Mai là chủ nhật, tối thứ 7 các em tấp tới ra đường. Vĩnh Yên gọi điện hỏi anh đang làm gì, tao thật thà bảo anh đang lang thang đi bộ ngắm gái, em hỏi đi với ai, bảo 1 mình mà. Em tắt máy xong gọi facetime như kiểu ko tin ấy, em bảo sao lang thang 1 mình thế. Tao lảng chuyện bảo tối thứ 7 đông thật...Vĩnh Yên cau mày rồi tắt máy. Tao đi tí lại kiếm quán trà đá ngồi, hôm nay thắng xèng 100k, uống tẹt. Ngồi rồi lại đi, ngó điện thoại đã gần 10h, mong chờ tin nhắn hay cuộc gọi của Hóa Đơn nhưng vẫn ko thấy...Lại lang thang định về thì thấy còi xe bip bip phía sau, tao đang đi trên vỉa hè mà beep cái loằn gì, quay lại thì ra là Vĩnh Yên. Em bảo đồ hâm kia, đi đâu 1 mình thế, đi về đi. Tao lại trèo lên xe ngồi sau em, thấy em mặc quàn sooc jean cũng rất ngắn, khoác ngoài chiếc áo len mỏng. Chắc vội đi nên ko kịp thay quần áo. Tao vòng tay ôm eo em, dựa đầu vào vai.. Vĩnh Yên chở tao về nhà, tao bảo đi lượn đã, ngồi thế này đang thoải mái. Em hỏi đi đâu, tao bảo tùy em, anh đang hưởng thụ đi đâu cũng thế. Đi lòng vòng ra khu mỹ đình, đường vắng hơn, yên tĩnh, thanh mát, em hỏi vài câu, tao ko trả lời. Bỗng dưng xồ đâu ra mấy ông cơ động. Giật hết cả mình... Anh chị xuất trình giấy tờ, Vĩnh Yên bảo nhà em gần đây đi vội quá ko mang, thế anh chị nộp phạt ko mũ bảo hiểm 2 người 300k. Lúc này mới để ý đúng là ko mũ thật. Vĩnh Yên bảo em là cháu chú x ở đội y, mấy ông cơ động nghe nghe. Tao ra xòe mẹ tờ 200k bảo các anh thông cảm, em đi vội quá.... 2 ông nhìn nhau ko biết xử lý thế nào... 2 chú cơ động ko cầm tiền mà chỉ bảo lần sau đi thì úp cái mũ vào rồi lên xe bỏ đi, hình như đang bận vụ gì khác chăng. 2 chú đi rồi tao mới bảo Vĩnh Yên rằng em chú x với chú Y làm gì, những việc nhỏ như thế này cần gì phải nhờ, phiền phức mà lại chịu tiếng mang ơn. V.Y khẽ cười bảo thì tại chú X mấy lần đến nhà em chơi bảo có vấn đề gì cứ alo cho chú. Rồi em kể chú X là bạn thân của bố em, thân nhau từ lúc em còn bé tí, 2 gia đình qua lại với nhau như người nhà, chú đang làm ở y z gì đó, nghe chừng cũng có tí cứt sắt. Tao ko quan tâm, bị cắt mạch cảm hứng nên tao bảo Vĩnh Yên đi về thôi. Em chở tao về, tạm biệt em với câu nói quen miệng là lên phòng anh chơi đã, V.Y bảo thôi muộn rồi, mai chủ nhật nó qua.

Tao về phòng, ngả tấm lưng gầy xuống đệm cho đỡ mỏi. Trong đầu lại lan man suy nghĩ về Hóa Đơn, về Vĩnh Yên rồi lân la sang cả Hà Đông với Em Vợ Sếp...



149 Giấc ngủ không tròn, sáng dậy thấy hơi uể oải, thói quen cầm điện thoại, ko thấy tin nhắn nào. Nằm lười nhác thêm mấy phút thì vùng dậy. Trời nắng nhẹ, chắc còn đợt rét nàng bân nữa là hết hẳn mùa đông, nghĩ đến mùa hè mà đi làm công trường cũng hơi kinh kinh. Đánh răng rửa mặt xong, cầm đt gọi cho Vĩnh Yên định rủ đi ăn sáng thì ẻm kêu đang qua nhà anh rồi nhé. Cách nhau có vài km nên 5p sau đã thấy mặt, nàng tự tin lên thẳng phòng cười tươi như hoa bảo anh dậy sớm thế.



Tao bảo ngủ ko ngon, mấy giấc mơ ko đẹp, Vĩnh Yên bảo kể nghe xem thì tao uể oải kể anh mơ thấy em với Hóa Đơn cãi nhau vì anh, ko hiểu có chuyện gì. Vĩnh Yên khẽ nhíu mày, mặt trầm xuống 1 chút rồi hỏi anh có nhớ Hóa Đơn ko. Tao thành thật trả lời có. Vĩnh Yên ko nói gì, trầm ngâm 1 lúc lâu hỏi anh có thích em ko, tao cũng trả lời có. Vĩnh Yên hỏi tiếp nếu sau này Hóa Đơn về thì anh chọn em hay chọn Hóa Đơn. Cái này tao cũng đã suy nghĩ đến rồi nên nói luôn rằng: chuyện về sau khó có thể nói trước, tình cảm với ai nhiều hơn thì ở bên người ấy thôi.

Không khí nặng nề. Tao phải đùa rằng sao em ko hỏi anh liệu anh có chọn Em Vợ Sếp hay là Hà Đông ko, 2 đứa đấy cũng xinh đẹp ra phết đấy, Vĩnh Yên mới giãn nét mặt ra khẽ cười và dứ dứ bàn tay vào tao bảo anh vớ vẩn thì em cắt cắt...Tao cũng ko kể chuyện Hóa Đơn ko liên lạc với tao mấy hôm nay, chả kể làm gì.



Đưa Vĩnh Yên đi ăn sáng rồi lại ngồi cafe lê la hết buổi sáng. Vĩnh Yên bảo cuối tuần sau thì dọn về Mỹ Đình ở, rồi tính lịch ngày nào ngày nào. Tao bảo hôm nào chuyển thì anh làm bốc vác cho, nhớ chọn ngày chủ nhật, anh bốc vác ko tính công, chỉ cần ngủ với cô chủ nhà 1 tối là được. Vĩnh Yên nhe răng cười bảo thế thì công anh cao quá rồi...



Tao không nghĩ là có vấn đề gì về việc bận hay ko cầm điện thoại của Hóa Đơn, vì đã mấy hôm rồi, tao nghĩ Hóa Đơn đã đọc nhưng ko phản hồi, lý do tại sao thì tao ko hiểu, tại em muốn loãng ra thì tao nghĩ ko phải vì với tính cách ấy, niềm yêu ấy có loãng thì cũng phải cần thời gian ko ngắn như vậy... Thật là ko hiểu nổi.

Sang tuần làm việc mới, miệt mài làm khối lượng cho dự án mới, đây là làm cho cty Sếp chứ sang tháng tao là quản lý dự án rồi có cc mà bảo tao ngồi gõ excel xoành xoạch nữa. Thứ 3 lên văn phòng tổng thầu theo cuộc hẹn của lão giám đốc hàn gặp phía chủ đầu tư. Chủ đầu tư là 1 ông người Việt, to béo nhưng cũng rất có nét trí thức, ông giới thiệu ông với 1 lão ng hàn nữa đứng ra làm chung, chủ yếu là lão hàn còn ông thì hiện vẫn đang sinh sống bên hàn quốc. Thật là ngược đời, thằng hàn thì sang việt còn thằng việt lại ở bên hàn, nhưng kệ mẹ chúng nó. Đại khái là chả có thầu bè đéo gì hết, thằng tổng thầu được giao cho làm luôn. Các vấn đề liên quan đến báo giá thì thằng hàn đầu tư sẽ chốt. Trong quá trình làm việc thì tổng thầu phải lo tất thủ tục pháp lý nọ kia, chủ đầu tư chỉ ký thôi. Cái này thì tao ko lạ, trong đầu nghĩ chỉ ngại vấn đề thanh toán thôi. chủ đầu tư kiểu này ghê răng lắm. Cơ mà đấy là việc của giám đốc với nhau. Tao chỉ quan tâm về mặt quy mô, tiến độ yêu cầu...

Đợt không khí lạnh về cũng là cuối tuần, được mấy ngày nắng ấm thì giờ lại lạnh, mưa. Não hết cả nề. Tối thứ 6 nằm đắp chăn ngủ từ 9h tối. Vậy là 1 tuần rồi Hóa Đơn đéo liên lạc gì cả. Mẹ nhà nó. Đang trùm chăn kín đầu xem haivl thì mụ kính cận gọi cọc cọc bảo nhờ tí, nhờ cái mẹ gì ko biết. Mụ nhờ lên lấy hộ cái chăn để ở nóc tủ, hôm trước nóng cất mẹ mất mà giờ lạnh lại phải lôi xuống, tao bảo thôi 150 lôi xuống làm gì, xuống đây ngủ tạm với em vài hôm, chắc giờ chỉ lạnh vài hôm thôi. Mụ bảo tao mà chưa chồng con gì thì mày ko phải nói, cười hé hé.



Tao lên với hộ cái bịch chăn, bụi bay mẹ vào mắt. Chạy luôn vào nhà tắm của mụ để rửa mặt, rửa một hồi mới hết, tìm khăn lau tay thì thấy ren rủng dây dợ linh tinh ở móc, và bất ngờ hơn là thấy 1 cái toy ở chỗ để dầu gội đầu...

Đi ra thấy mụ đang gỡ gỡ chăn ra, tao bảo trong nhà tắm nhà chị có con gì nhìn ghê vãi. Mụ tròn mắt ngẩng mặt lên bảo con gì đâu, chị vừa tắm xong mà. Tao vẫy vẫy mụ với vẻ mặt sợ sợ rồi chỉ chỉ vào trong nói chị lại ngay đây mà xem, nhìn ghê vãi. Mụ đứng vội dậy chạy lại, có vẻ tưởng thật nên đứng nép nép phía sau tao, 2 tay ôm lấy cánh tao tao. Tao chỉ chỉ bảo chị nhìn kìa, cạnh chai dầu gội có con gì trong trong đấy. Tao quay xuống nhìn mụ, mụ khi này đã hiểu ý, mặt đỏ bừng đưa tay vỗ bộp bộp và lưng tao bảo vớ va vớ vẩn. Tao hỏi tiếp con đấy là con gì. Mụ bảo bình thường mà, nhu cầu thôi, giống như cánh đàn ông bắt sóc bỏ lọ thôi, mặt mụ vẫn chưa hết đỏ. Tao chêm thêm câu nữa bảo ơ em hỏi nó là con gì sao chị trả lời đi đâu đấy. Mụ quay ra chỗ gỡ chăn thủng thẳng bảo nó là ƈôи ŧɦịŧ giả, chị mua lâu rồi. Tao tiến lại gần rồi bảo cảm giác thế nào, mụ bảo ko thích bằng thật, tao lại dày mặt hỏi sao thế, mụ trả lời thì mày cảm giác giống như khi mày quan hệ và khi mày được handjob ấy, mà hỏi lắm thế. Cái này là bình thường mà.

Tao cười cười nhìn mông mụ, vẫn tròn lẳn, hôm nay trời trở lạnh, mụ mặc quần legging dạng len, đứng thì không sao nhưng khi cúi làm quần giãn ra thì tao nhìn rõ nội y, mụ mặc cái qυầи ɭóŧ ren màu đen thì phải, lộ hết nửa mông. Mụ lấy chăn xong quay ra bảo tao cất hộ chị cái túi lên nóc tủ cái, tao bảo thế ko có em thì chị lấy xuống cất lên thế nào. Mụ kêu bắc ghế chứ sao nữa, tao bảo thế giờ chị cũng bắc ghế đi, cái gì cũng nhờ thế. Mụ nhìn nhìn lườm lườm rồi bảo éo thèm nhờ nữa rồi ra lấy cái ghế, đứng lên ghế vẫn phải kễnh chân 1 chút mới đẩy được hẳng cái túi vào trong. Tao cười trêu đấy, làm được mà cứ nhờ...Mụ ko nói gì, mặt xì xì.



Hỏi mụ có thích loại gai góc ko thì mụ bảo dở mà dùng loại đấy à, ghê bỏ mẹ, 2 chị em đàm đạo dâm dật 1 lúc, mụ lại kê ghế để với với cái túi lẩm bẩm rằng quên mẹ ko thay vỏ gối, tao tiến lại bảo thôi để em với cho, mụ bảo khỏi khỏi. Tao vẫn tiến lại, mụ đứng ghế kễnh chân, mông tròn rõ mồn một. Ghế cũng chỉ thấp thấp thôi nhưng mụ đứng lên kễnh chân thành ra mông nhô cao. đứng cách mụ cỡ 30cm thì dừng lại, mụ với với, thé nào lại trượt ghế, tao tiện tay đỡ bảo đấy để em lấy cho thì ko nghe. Mụ chỉ bảo mẹ tí thì ngã. Tao với cho mụ xong, mụ rút vỏ gối ra rồi đưa túi lại bảo quẳng lên hộ chị phát. Xong mụ đi ra giường với với gối tít ở cạnh trong. Chổng nguyên bộ mông vào phía tao. Tao lại gần hỏi chị mặc qυầи ɭóŧ ren à, mụ giật mình đứng dậy, mặt lại đỏ lên rồi. Tao cười bảo khi nào cần thì em giúp chị được mà dùng con vật ghê ghê kia làm gì. Mụ hít thở vài hơi rồi bảo cậu còn non lắm, cười hihi.

Tao tiến lại, ôm nhẹ nhàng, tay xoa xoa mông rồi từ từ luồn vào trong. Quá là nhớp nháp. Mụ kính cận nhắm mắt, chủ động dạng chân, tao vuốt vuốt khe cỡ 5 phút rồi đưa ngón tay vào móc móc 1 hồi, nước đẫm bàn tay, mụ bắt đầu lùa tay vào thằng nhỏ của tao nhưng tao giữ tay lại. Tao khẽ nói vào tai mụ là chị hưởng thụ đi.



Mụ bỗng đẩy tao ra, mụ ngồi xuống giường, tao hỏi sao thế, mụ ko nói gì. Tao tiến lại khẽ bóp bóp ngực mụ qua lớp áo. Tao bảo để em thử con vật kia xem thế nào 151 nhé, tao vào lấy cái toy ra, bắt đầu đẩy nhẹ mụ xuống giường, lột quần mụ ra. Quả là 1 con bướm xinh. Tao sử dụng toy mà giã, mụ rên ư ử, nước ướt 1 mảng ga. Kể ra nghịch thế này cũng vui phết. Đến khi mụ giữ tay tao, khép đùi lại thì tao dừng.



Mụ nằm im cỡ 3 phút mới mở mắt, nhìn tao cười bảo sao chị tự làm ko được như thế này nhỉ. Rồi mụ ngồi dậy bảo để chị chiều em nhé, rồi lần mò định cởϊ qυầи tao, thằng nhỏ của tao dường như qua cơn kíƈɦ ŧɦíƈɦ nên giờ ỉu xìu. Tao giữ tay mụ lại bảo để khi khác chị nhé...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom