Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1417
Dịch: Nhóm dịch black
Truyền Chính Tiên Thư vừa đấu với cấp văn minh đã xuất hiện vết nước, đây còn là bởi mình dùng pháp lực rất ít, lúc đó dùng pháp lực một kỷ nguyên phát hiện Truyền Chính Tiên Thư không chóng nổi nên rót vào pháp lực khác giữ lại Truyền Chính Tiên Thư, cho nên mới rồi Lục Nguyên ra một kích thật tình chỉ là sử dụng một chút pháp lực mà thôi.
Toàn trường tĩnh lặng! Lý Thái Sử phá tan ngưỡng cửa thứ nhất đến văn minh cảnh.
Diệt Luân phó chủ văn minh ngây ngẩn rồi cười nanh tranh nói:
- Lý Thái Sử, không thể không thừa nhận thiên phú của ngươi không tệ, thật sự không ngờ ngươi tới được văn minh cảnh, không uổng là Ám Chi Tử. Tuy rằng không bằng Hoang Chi Tử, Lục Nguyên nhưng cũng khá giỏi.
- Nếu cho ngươi thời gian lâu để trưởng thành thì chắc chắn ngươi sẽ mang đến trở ngại cho thiên lý văn minh ta, nói không chừng lại có một tiểu nho chi văn minh đi ra. Đáng tiếc, ngươi cố tình đưa đầu vào đây, cái gọi là trung ương thiên triều ngươi không đi, di thất địa thiên địa sụp đổ cứ tiến vào.
Trung ương thiên triều ngươi không đi, di thất địa thiên địa sụp đổ cứ tiến vào, câu nỳ rất thông dụng trong trung ương thiên triều.
Diệt Luân phó chủ văn minh nhe răng cười âm hiểm nói:
- Đáng tiếc ngươi chỉ có pháp lực một kỷ nguyên, bây giờ se chết trong tay ta.
Diệt Luân phó chủ văn minh tràn đầy lòng tự tin, cộng thêm gã tin rằng có cách đả kích Lý Thái Sử.
Gã nói:
- Huống chi binh khí Truyền Chính Tiên Thư của ngươi bị hủy, hiện tại ngươi không có binh khí tiện tay, càng không có binh khí cấp thần.
Binh khí cấp thần không phải dễ dàng có, mới vừa tới văn minh cảnh không có binh khí cấp thần cũng là chuyện bình thường.
Bây giờ Diệt Luân phó chủ văn minh tràn đầy tự tin, gã là pháp lực hai kỷ nguyên, kinh nghiệm già dặn, có binh khí cấp thần tiện tay là Diệt Tuyệt Thần Thư.
Còn Lý Thái Sử thì sao? Pháp lực một kỷ nguyên, mới đến một kỷ nguyên đối với văn minh cảnh tác dụng e rằng hoàn toàn không có kinh nghiệm, càng không có binh khí bình thường.
So sánh hai nơi liền biết bên Diệt Luân phó chủ văn minh chiếm ưu thế tuyệt đối.
Mới rồi vui mừng Lý Thái Sử đột phá đến văn minh cảnh, mừng như điện giừ so sánh mới giật mình phát hiện thì ra hắn yếu thế như vậy, ưu thế lớn nằm trong tay Diệt Luân phó chủ văn minh. Cục diện khá là bất lợi cho Lý Thái Sử.
Nếu như mới rồi Khí Tiết phó chủ văn minh hoàn toàn không bị thương, gã cùng Lý Thái Sử hai chọi một đói phó một mình Diệt Luân phó chủ văn minh thì còn có chút cơ hội, nhưng nay tiếc rằng Khí Tiết phó chủ văn minh bị thương nặng không thể ra tay.
Diệt Luân phó chủ văn minh cảm giác rõ hơi thở Lý Thái Sử ngừng lại, là thời cơ tốt để ra tay. Diệt Luân phó chủ văn minh lấy ra Diệt Tuyệt Thần Thư của mình, thi triển tấn công tính diệt tuyệt cực độ. Chiến đấu cấp văn minh chú trọng là cực độc cực độ, tất nhiên gã luyện là diệt cực độ nhưng trên thực tế gã còn kém rất xa chưa đến diệt cực độ. Nhưng mà dùng để đối phó một người bình thường mới vào văn minh cảnh thì cũng đủ dùng rồi.
Diệt Luân phó chủ văn minh thế công như trời sụp dồn dập tấn công, bầu tời kỷ nguyên sớm đã sụp đổ bởi đòn tấn công của gã! Trong bầu trời một kỷ nguyên thời gian không gian toàn bộ sụp đổ.
Đây chính là thực lực của hai kỷ nguyên. Khí Tiết phó chủ văn minh trông thấy Diệt Luân phó chủ văn minh tấn công thì thở dài thườn thượt, gã thua không oan. Hai kỷ nguyên quả nhiên hoàn toàn khác với một kỷ nguyên, tiếc quá, chẳng lẽ Lý Thái Sử thật sự phải chết ở đây sao? Ông trời thật sự định vong nho chi văn minh ư!
Thiên! Muốn! Vong! Nho!
Đối mặt đòn tấn công trời sụp của Diệt Luân phó chủ văn minh.
Chỉ thấy Lý Thái Sử vươn tay ra.
Lý Thái Sử lớn lên tuấn mỹ, hai tay thuôn dài trắng trẻo.
Tay phải thuôn dài trắng trẻo chạm vào Diệt Tuyệt Thần Thư.
Lý Thái Sử điên rồi! Hắn định dùng tay phải trực tiếp đón đỡ Diệt Tuyệt Thần Thư binh khí cấp thần! Một bên là bàn tay một bên là binh khí cấp thần, binh khí cấp thần có nhiều tác dụng tăng thêm thành phần, hắn làm như vậy là đi tìm chết. Xem ra Lý Thái Sử không còn binh khí gì, rồi lại hoàn toàn không hiểu chiến đấu cấp văn minh cho nên mới làm chuyện điên rồi như vậy.
Lý Thái Sử xong đời!
Một kích kia chắc chắn hắn sẽ trọng thương!
Diệt Tuyệt Thần Thư của Diệt Luân phó chủ văn minh và bàn tay phải thuôn dài trắng trẻo của Lý Thái Sử cuối cùng va nhau.
Một luồng sáng rực rỡ lóe lên.
Diệt Luân phó chủ văn minh hiện nụ cười âm trầm, không biết tự lượng sức mình, mà những người khác cũng cho rằng Lý Thái Sử sắp tiêu đời. Kết quả lúc này, nụ cười âm hiểm trên mặt Diệt Luân phó chủ văn minh biến thành cực kỳ kinh ngạc. Gã cảm giác có lực lượng to lớn vô biên từ bàn tay thuôn dài trong suốt kia truyền đến. Lực lượng đó không gì sánh bằng, vượt xa lực lượng trời sụp bình thường. Diệt Luân phó chủ văn minh cố gắng chặn lại công kích này, gã dốc hết lực lượng lớn nhất ra, cũng lấy luân thường tâm kinh phòng ngự. Luân thường tâm kinh ẩn chứa đạo lý tam cương ngũ thường, tổng cộng có tám phòng tuyến. Tám phòng tuyến này cực kỳ khó phá, tam cương tức là quân vi thần cương, phụ vi tử cương, phu vi thê cương. Ngũ thường ý chỉ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, tam cương ngũ thường là thiên lý văn minh đem nho đạo phát triển đến mức độ biến thái, thành đạo lý biến thái, phòng ngự vững chắc khó mà tưởng tượng. Tám phòng tuyến có thể giam cầm tư tưởng người, diệt tuyệt luân thường con người.
*
Truyền Chính Tiên Thư vừa đấu với cấp văn minh đã xuất hiện vết nước, đây còn là bởi mình dùng pháp lực rất ít, lúc đó dùng pháp lực một kỷ nguyên phát hiện Truyền Chính Tiên Thư không chóng nổi nên rót vào pháp lực khác giữ lại Truyền Chính Tiên Thư, cho nên mới rồi Lục Nguyên ra một kích thật tình chỉ là sử dụng một chút pháp lực mà thôi.
Toàn trường tĩnh lặng! Lý Thái Sử phá tan ngưỡng cửa thứ nhất đến văn minh cảnh.
Diệt Luân phó chủ văn minh ngây ngẩn rồi cười nanh tranh nói:
- Lý Thái Sử, không thể không thừa nhận thiên phú của ngươi không tệ, thật sự không ngờ ngươi tới được văn minh cảnh, không uổng là Ám Chi Tử. Tuy rằng không bằng Hoang Chi Tử, Lục Nguyên nhưng cũng khá giỏi.
- Nếu cho ngươi thời gian lâu để trưởng thành thì chắc chắn ngươi sẽ mang đến trở ngại cho thiên lý văn minh ta, nói không chừng lại có một tiểu nho chi văn minh đi ra. Đáng tiếc, ngươi cố tình đưa đầu vào đây, cái gọi là trung ương thiên triều ngươi không đi, di thất địa thiên địa sụp đổ cứ tiến vào.
Trung ương thiên triều ngươi không đi, di thất địa thiên địa sụp đổ cứ tiến vào, câu nỳ rất thông dụng trong trung ương thiên triều.
Diệt Luân phó chủ văn minh nhe răng cười âm hiểm nói:
- Đáng tiếc ngươi chỉ có pháp lực một kỷ nguyên, bây giờ se chết trong tay ta.
Diệt Luân phó chủ văn minh tràn đầy lòng tự tin, cộng thêm gã tin rằng có cách đả kích Lý Thái Sử.
Gã nói:
- Huống chi binh khí Truyền Chính Tiên Thư của ngươi bị hủy, hiện tại ngươi không có binh khí tiện tay, càng không có binh khí cấp thần.
Binh khí cấp thần không phải dễ dàng có, mới vừa tới văn minh cảnh không có binh khí cấp thần cũng là chuyện bình thường.
Bây giờ Diệt Luân phó chủ văn minh tràn đầy tự tin, gã là pháp lực hai kỷ nguyên, kinh nghiệm già dặn, có binh khí cấp thần tiện tay là Diệt Tuyệt Thần Thư.
Còn Lý Thái Sử thì sao? Pháp lực một kỷ nguyên, mới đến một kỷ nguyên đối với văn minh cảnh tác dụng e rằng hoàn toàn không có kinh nghiệm, càng không có binh khí bình thường.
So sánh hai nơi liền biết bên Diệt Luân phó chủ văn minh chiếm ưu thế tuyệt đối.
Mới rồi vui mừng Lý Thái Sử đột phá đến văn minh cảnh, mừng như điện giừ so sánh mới giật mình phát hiện thì ra hắn yếu thế như vậy, ưu thế lớn nằm trong tay Diệt Luân phó chủ văn minh. Cục diện khá là bất lợi cho Lý Thái Sử.
Nếu như mới rồi Khí Tiết phó chủ văn minh hoàn toàn không bị thương, gã cùng Lý Thái Sử hai chọi một đói phó một mình Diệt Luân phó chủ văn minh thì còn có chút cơ hội, nhưng nay tiếc rằng Khí Tiết phó chủ văn minh bị thương nặng không thể ra tay.
Diệt Luân phó chủ văn minh cảm giác rõ hơi thở Lý Thái Sử ngừng lại, là thời cơ tốt để ra tay. Diệt Luân phó chủ văn minh lấy ra Diệt Tuyệt Thần Thư của mình, thi triển tấn công tính diệt tuyệt cực độ. Chiến đấu cấp văn minh chú trọng là cực độc cực độ, tất nhiên gã luyện là diệt cực độ nhưng trên thực tế gã còn kém rất xa chưa đến diệt cực độ. Nhưng mà dùng để đối phó một người bình thường mới vào văn minh cảnh thì cũng đủ dùng rồi.
Diệt Luân phó chủ văn minh thế công như trời sụp dồn dập tấn công, bầu tời kỷ nguyên sớm đã sụp đổ bởi đòn tấn công của gã! Trong bầu trời một kỷ nguyên thời gian không gian toàn bộ sụp đổ.
Đây chính là thực lực của hai kỷ nguyên. Khí Tiết phó chủ văn minh trông thấy Diệt Luân phó chủ văn minh tấn công thì thở dài thườn thượt, gã thua không oan. Hai kỷ nguyên quả nhiên hoàn toàn khác với một kỷ nguyên, tiếc quá, chẳng lẽ Lý Thái Sử thật sự phải chết ở đây sao? Ông trời thật sự định vong nho chi văn minh ư!
Thiên! Muốn! Vong! Nho!
Đối mặt đòn tấn công trời sụp của Diệt Luân phó chủ văn minh.
Chỉ thấy Lý Thái Sử vươn tay ra.
Lý Thái Sử lớn lên tuấn mỹ, hai tay thuôn dài trắng trẻo.
Tay phải thuôn dài trắng trẻo chạm vào Diệt Tuyệt Thần Thư.
Lý Thái Sử điên rồi! Hắn định dùng tay phải trực tiếp đón đỡ Diệt Tuyệt Thần Thư binh khí cấp thần! Một bên là bàn tay một bên là binh khí cấp thần, binh khí cấp thần có nhiều tác dụng tăng thêm thành phần, hắn làm như vậy là đi tìm chết. Xem ra Lý Thái Sử không còn binh khí gì, rồi lại hoàn toàn không hiểu chiến đấu cấp văn minh cho nên mới làm chuyện điên rồi như vậy.
Lý Thái Sử xong đời!
Một kích kia chắc chắn hắn sẽ trọng thương!
Diệt Tuyệt Thần Thư của Diệt Luân phó chủ văn minh và bàn tay phải thuôn dài trắng trẻo của Lý Thái Sử cuối cùng va nhau.
Một luồng sáng rực rỡ lóe lên.
Diệt Luân phó chủ văn minh hiện nụ cười âm trầm, không biết tự lượng sức mình, mà những người khác cũng cho rằng Lý Thái Sử sắp tiêu đời. Kết quả lúc này, nụ cười âm hiểm trên mặt Diệt Luân phó chủ văn minh biến thành cực kỳ kinh ngạc. Gã cảm giác có lực lượng to lớn vô biên từ bàn tay thuôn dài trong suốt kia truyền đến. Lực lượng đó không gì sánh bằng, vượt xa lực lượng trời sụp bình thường. Diệt Luân phó chủ văn minh cố gắng chặn lại công kích này, gã dốc hết lực lượng lớn nhất ra, cũng lấy luân thường tâm kinh phòng ngự. Luân thường tâm kinh ẩn chứa đạo lý tam cương ngũ thường, tổng cộng có tám phòng tuyến. Tám phòng tuyến này cực kỳ khó phá, tam cương tức là quân vi thần cương, phụ vi tử cương, phu vi thê cương. Ngũ thường ý chỉ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, tam cương ngũ thường là thiên lý văn minh đem nho đạo phát triển đến mức độ biến thái, thành đạo lý biến thái, phòng ngự vững chắc khó mà tưởng tượng. Tám phòng tuyến có thể giam cầm tư tưởng người, diệt tuyệt luân thường con người.
*
Bình luận facebook