Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1419
Dịch: Nhóm dịch black
- Nhưng nếu ta đã gọi là Chính Chi phó chủ văn minh, chính đạo của ta làm sa có thể nhìn di thể sư phụ bị phân thây, nhìn Tam Thư sư thúc bị đánh chết rồi lại xẻ thịt?
Thân phận của Lý Thái Sử là đệ tử của Nho Chi phó chủ văn minh.
Lục Nguyên nghiêm nghị nói:
- Như vậy làm trái với bản tâm của ta, chính đạo của ta.
- Ta nhất định đi.
Bốn chữ Lục Nguyên nói không nặng nề nhưng chém đinh chặt sắt.
- Có một số chuyện nhất định phải làm, cho dù khó đến mấy cũng phải làm.
Lục Nguyên nhìn Khí Tiết phó chủ văn minh, đúng vậy, sao hắn không hiểu bây giờ đối mặt Thiên Lý phó chủ văn minh tám kỷ nguyên là không có nhiều hy vọng thắng. Nhưng mà hắn không thể không tới, bởi vì đây chính là tính cách của hắn.
Thiên địa chính đạo, chính nghĩa của ta, tám chữ này đối với nhiều người là rất buồn cười nhưng với mình thì không.
Khí Tiết phó chủ văn minh liếc Lý Thái Sử, cuối cùng thở dài. Gã biết không thể thuyết phục được Lý Thái Sử, vì ánh mắt của hắn quá nghiêm túc.
- Nếu ngươi đã muốn đi chịu chết thì chúng ta cùng đi đi.
- Ta cũng phải đi!
Khổng Ni quát to:
- Nếu chịu chết thì tính ta luôn!
Khổng Minh Đức mỉm cười nói:
- Thêm ta chắc không tính nhiều đi?
- Này này, chịu chết mà cũng tích cực như vậy hả?
Mạnh Vi nhún vai:
- Nhưng tính cả ta luôn.
Túc Nguyệt Miên mỉm cười vuốt tóc, nói:
- Toàn bộ là đàn ông, vậy tính con gái như ta vào luôn.
Một người nói:
- Thêm ta nữa.
Lại một người nói:
- Tính cả ta luôn.
Mỗi người đều thản nhiên chịu chết, đây chính là lý niệm của nho chi văn minh, thật hiếm thấy tập thể đòi chết, đây là sức hấp dẫn đặc biểt của nho chi văn minh nhỉ, Lục Nguyên thầm nhủ, văn minh ngốc như vậy mới không thấy hối hận. Cuối cùng Khí Tiết phó chủ văn minh đành bó tay, gã nói ít nhất phải là cấp thiên tôn mới đi chịu chết được, những người khác không có bất cứ sức chiến đấu gì, thế mới bình ổn cao trào đi chịu chết.
Khí Tiết phó chủ văn minh nhìn nhiều người muốn chịu chết thì mỉm cười, có chút kiêu ngạo. Không sai, nho chi văn minh không mạnh, bây giờ ở trong ba mươi văn minh coi như yếu nhất, nhưng chỉ cần có khí thế này thì có thể chính khí trường tồn, đứng trong thiên địa.
- Thiên lý văn minh ở trong ba mươi văn minh cách chúng ta gần nhất, cần hơn một ngày. Bây giờ chúng ta có thời gian hai ngày, không vội xuất phát. Lý Thái Sử, hiện tại ngươi hãy thăng cấp Truyền Chính Tiên Thư của mình đi.
Ánh mắt gã sâu sắc, tất nhiên nhìn ra Truyền Chính Tiên Thư của Lục Nguyên chỉ là binh khí tiên cấp, không đối phó được binh khí cấp thần. Lý Thái Sử có sức chiến đấu mạnh nhất trong nhóm họ, hy vọng cuối cùng, cho nên hắn phải tăng thực lực.
Khí Tiết phó chủ văn minh lấy ra báu vật nho chi văn minh cất giữ, văn minh thần thiết, giảng dạy một lần cách rèn tạo thăng cấp thần binh. Lục Nguyên sớm rèn tạo hai thanh thần kiếm nên có kinh nghiệm, lập tức bắt tay làm. Trước tiên lấy nhiệt đọ cao thiêu hủy văn minh thần thiết và Truyền Chính Tiên Thư, rồi đem hai thứ này bỏ vào cực hàn thủy, lặp lại tôi luyện.
Lục Nguyên lúc luyện chính hệ có thể thu gom được mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, cái này hắn đã sớm xác nhận. Lần này rèn ra Truyền Chính Tiên Thư cũng không ngoài ý muốn, khi Truyền Chính Tiên Thư thăng cấp thì dẫn đến mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, khiến Truyền Chính Tiên Thư so với sách bình thường thì mạnh rất nhiều.
Lục Nguyên không mấy để ý, sớm biết sẽ có kết quả như vậy.
Tuy nhiên, Lục Nguyên không để trong lòng nhưng đám Khí Tiết phó chủ văn minh nhìn ngu ra. Khí Tiết phó chủ văn minh đã sớm biết, bình thwngf thì thuộc tính chính tự chịu thiệt chút, lực công kích không đủ, hấp dẫn văn minh thần binh chi quang thường chỉ có bảy luồng, bình thường thì mười luồng. Năm đó Khí Tiết phó chủ văn minh khá là xuất sắc, dẫn tám luồng văn minh thần binh chi quang. Tam Thư phó chủ văn minh dẫn chín luồng văn minh thần binh chi quang đã khiến người khen nức nử. Xuất sắc nhất là Nho Chi phó chủ văn minh, nghe nói lúc đó gã dẫn đến mười một luồng văn minh thần binh chi quang, là nhân tài một thời kỷ nguyên thiên địa. Hiện tại Lý Thái Sử dẫn đến văn minh thần binh chi quang rõ ràng là mười lăm luồng, vượt xa Nho Chi phó chủ văn minh, cái này khoa trương quá đi.
Ám Chi Tử Lý Thái Sử quả nhiên không tầm thường, một người có thể tranh hùng cùng Hoang Chi Tử, Lục Nguyên.
Nhưng cho dù Lý Thái Sử dẫn đến mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, sức chiến đấu tăng lên chút ít thì đi thiên lý văn minh cũng không có bao nhiêu hy vọng, vẫn chỉ là chịu chết mà thôi.
Chỉ có con đường chết, không còn đường nào khác.
Khí Tiết phó chủ văn minh nói:
- Vậy xuất phát thôi.
Lục Nguyên nói:
- Đúng vậy, xuất phát.
Nho chi văn minh người từ thế giới cảnh trử lên dưới văn minh cảnh có tổng cộng ba mươi ba người, cộng thêm Khí Tiết phó chủ văn minh và Lý Thái Sử là ba mươi lăm người.
Ba mươi lăm người cùng lên đường.
Ba mươi lăm người đều cưỡi trên ngự phong khoái hạm xuất phát, xung quanh vô số tinh thần xẹt qua. Ba mươi lăm người đều im lặng, mỗi người trên đầu cột một mảnh lụa trắng, có loại không khí hiên ngang khẳng khái bi tráng mà oanh liệt tản ra. Từ xưa ít có kẻ thản nhiên chịu chết, hôm nay ba mươi lăm người nho chi văn minh chính là loại người đó.
Có người lấy rượu ra, Lục Nguyên không khách sáo cầm uống. Bình thường thân phận Lý Thái Sử không thể uống rượu, hình tượng quân tử ôn nhuận như ngọc mà, nhưng vào lúc đại bi đại tráng thế này nhất định phải uống rượu.
Thuyền tĩnh lặng, máu đang thiêu đốt.
....................
Thế giới thiên lý, đây là một thế giới cách không xa nho chi văn minh thế giới.
Thiên lý thế giới, đây là một thế giới chế độ cực kỳ nghiêm túc.
Trong thế giới này, phải nghiêm khắc tuân thủ tam cương ngũ thường. Phong kiến đạo lý với tam cương ngũ thường nghiêm khắc trói buộc cái thể giới nhỏ bé này. Người ở trong thế giới này phải tuân thủ đạo lý của nó. Nam tử phải vĩnh viễn tuân thủ đạo quân thần, thần phụ, phụ tử, tất cả mọi người đều vô điều kiện sung bái thiên lý chi cung. Mà con gái thì càng phức tạp, nào là bó chân nhỏ, nào là không thể ra ngoài gặp đàn ông, nếu bị con trai chạm đến, dù chỉ là một chút da thịt, thì chạm vào đâu là chặt bỏ chỗ đó đi.
Đây là một thế giới nghiêm túc hoàn toàn không thú vị.
Thiên lý chi cũng là trung tâm của thế giới này.
Thiên lý chi cung tiếp giáp với mười tám tầng trời.
Thiên lý chi cung đã yên lặng rất nhiều năm, bởi vì chủ nhân của thiên lý chi cung bị kẹt ở chủ chi tù. Mà bây giờ thiên lý chi cung lại trở nên náo nhiệt, trong thiên lý chi cung có hai người đang bị pháp lực vô thượng pháp trói buộc, một sống, một chết. người chết mặc dù đã chết, nhưng một thân chính khí, chính là di thể củaNho Chi Văn Minh Phó chủ, mà người còn sống chính là Tam Thư Văn Minh phó chủ trọng thương đang bị giam lại.
Hai đại cự đầu của Nho chi văn minh lại bị rơi tới thảm cảnh này, một người chết một người bị thương, hai người đều bị vô thượng pháp lực trói buộc.
- Nhưng nếu ta đã gọi là Chính Chi phó chủ văn minh, chính đạo của ta làm sa có thể nhìn di thể sư phụ bị phân thây, nhìn Tam Thư sư thúc bị đánh chết rồi lại xẻ thịt?
Thân phận của Lý Thái Sử là đệ tử của Nho Chi phó chủ văn minh.
Lục Nguyên nghiêm nghị nói:
- Như vậy làm trái với bản tâm của ta, chính đạo của ta.
- Ta nhất định đi.
Bốn chữ Lục Nguyên nói không nặng nề nhưng chém đinh chặt sắt.
- Có một số chuyện nhất định phải làm, cho dù khó đến mấy cũng phải làm.
Lục Nguyên nhìn Khí Tiết phó chủ văn minh, đúng vậy, sao hắn không hiểu bây giờ đối mặt Thiên Lý phó chủ văn minh tám kỷ nguyên là không có nhiều hy vọng thắng. Nhưng mà hắn không thể không tới, bởi vì đây chính là tính cách của hắn.
Thiên địa chính đạo, chính nghĩa của ta, tám chữ này đối với nhiều người là rất buồn cười nhưng với mình thì không.
Khí Tiết phó chủ văn minh liếc Lý Thái Sử, cuối cùng thở dài. Gã biết không thể thuyết phục được Lý Thái Sử, vì ánh mắt của hắn quá nghiêm túc.
- Nếu ngươi đã muốn đi chịu chết thì chúng ta cùng đi đi.
- Ta cũng phải đi!
Khổng Ni quát to:
- Nếu chịu chết thì tính ta luôn!
Khổng Minh Đức mỉm cười nói:
- Thêm ta chắc không tính nhiều đi?
- Này này, chịu chết mà cũng tích cực như vậy hả?
Mạnh Vi nhún vai:
- Nhưng tính cả ta luôn.
Túc Nguyệt Miên mỉm cười vuốt tóc, nói:
- Toàn bộ là đàn ông, vậy tính con gái như ta vào luôn.
Một người nói:
- Thêm ta nữa.
Lại một người nói:
- Tính cả ta luôn.
Mỗi người đều thản nhiên chịu chết, đây chính là lý niệm của nho chi văn minh, thật hiếm thấy tập thể đòi chết, đây là sức hấp dẫn đặc biểt của nho chi văn minh nhỉ, Lục Nguyên thầm nhủ, văn minh ngốc như vậy mới không thấy hối hận. Cuối cùng Khí Tiết phó chủ văn minh đành bó tay, gã nói ít nhất phải là cấp thiên tôn mới đi chịu chết được, những người khác không có bất cứ sức chiến đấu gì, thế mới bình ổn cao trào đi chịu chết.
Khí Tiết phó chủ văn minh nhìn nhiều người muốn chịu chết thì mỉm cười, có chút kiêu ngạo. Không sai, nho chi văn minh không mạnh, bây giờ ở trong ba mươi văn minh coi như yếu nhất, nhưng chỉ cần có khí thế này thì có thể chính khí trường tồn, đứng trong thiên địa.
- Thiên lý văn minh ở trong ba mươi văn minh cách chúng ta gần nhất, cần hơn một ngày. Bây giờ chúng ta có thời gian hai ngày, không vội xuất phát. Lý Thái Sử, hiện tại ngươi hãy thăng cấp Truyền Chính Tiên Thư của mình đi.
Ánh mắt gã sâu sắc, tất nhiên nhìn ra Truyền Chính Tiên Thư của Lục Nguyên chỉ là binh khí tiên cấp, không đối phó được binh khí cấp thần. Lý Thái Sử có sức chiến đấu mạnh nhất trong nhóm họ, hy vọng cuối cùng, cho nên hắn phải tăng thực lực.
Khí Tiết phó chủ văn minh lấy ra báu vật nho chi văn minh cất giữ, văn minh thần thiết, giảng dạy một lần cách rèn tạo thăng cấp thần binh. Lục Nguyên sớm rèn tạo hai thanh thần kiếm nên có kinh nghiệm, lập tức bắt tay làm. Trước tiên lấy nhiệt đọ cao thiêu hủy văn minh thần thiết và Truyền Chính Tiên Thư, rồi đem hai thứ này bỏ vào cực hàn thủy, lặp lại tôi luyện.
Lục Nguyên lúc luyện chính hệ có thể thu gom được mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, cái này hắn đã sớm xác nhận. Lần này rèn ra Truyền Chính Tiên Thư cũng không ngoài ý muốn, khi Truyền Chính Tiên Thư thăng cấp thì dẫn đến mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, khiến Truyền Chính Tiên Thư so với sách bình thường thì mạnh rất nhiều.
Lục Nguyên không mấy để ý, sớm biết sẽ có kết quả như vậy.
Tuy nhiên, Lục Nguyên không để trong lòng nhưng đám Khí Tiết phó chủ văn minh nhìn ngu ra. Khí Tiết phó chủ văn minh đã sớm biết, bình thwngf thì thuộc tính chính tự chịu thiệt chút, lực công kích không đủ, hấp dẫn văn minh thần binh chi quang thường chỉ có bảy luồng, bình thường thì mười luồng. Năm đó Khí Tiết phó chủ văn minh khá là xuất sắc, dẫn tám luồng văn minh thần binh chi quang. Tam Thư phó chủ văn minh dẫn chín luồng văn minh thần binh chi quang đã khiến người khen nức nử. Xuất sắc nhất là Nho Chi phó chủ văn minh, nghe nói lúc đó gã dẫn đến mười một luồng văn minh thần binh chi quang, là nhân tài một thời kỷ nguyên thiên địa. Hiện tại Lý Thái Sử dẫn đến văn minh thần binh chi quang rõ ràng là mười lăm luồng, vượt xa Nho Chi phó chủ văn minh, cái này khoa trương quá đi.
Ám Chi Tử Lý Thái Sử quả nhiên không tầm thường, một người có thể tranh hùng cùng Hoang Chi Tử, Lục Nguyên.
Nhưng cho dù Lý Thái Sử dẫn đến mười lăm luồng văn minh thần binh chi quang, sức chiến đấu tăng lên chút ít thì đi thiên lý văn minh cũng không có bao nhiêu hy vọng, vẫn chỉ là chịu chết mà thôi.
Chỉ có con đường chết, không còn đường nào khác.
Khí Tiết phó chủ văn minh nói:
- Vậy xuất phát thôi.
Lục Nguyên nói:
- Đúng vậy, xuất phát.
Nho chi văn minh người từ thế giới cảnh trử lên dưới văn minh cảnh có tổng cộng ba mươi ba người, cộng thêm Khí Tiết phó chủ văn minh và Lý Thái Sử là ba mươi lăm người.
Ba mươi lăm người cùng lên đường.
Ba mươi lăm người đều cưỡi trên ngự phong khoái hạm xuất phát, xung quanh vô số tinh thần xẹt qua. Ba mươi lăm người đều im lặng, mỗi người trên đầu cột một mảnh lụa trắng, có loại không khí hiên ngang khẳng khái bi tráng mà oanh liệt tản ra. Từ xưa ít có kẻ thản nhiên chịu chết, hôm nay ba mươi lăm người nho chi văn minh chính là loại người đó.
Có người lấy rượu ra, Lục Nguyên không khách sáo cầm uống. Bình thường thân phận Lý Thái Sử không thể uống rượu, hình tượng quân tử ôn nhuận như ngọc mà, nhưng vào lúc đại bi đại tráng thế này nhất định phải uống rượu.
Thuyền tĩnh lặng, máu đang thiêu đốt.
....................
Thế giới thiên lý, đây là một thế giới cách không xa nho chi văn minh thế giới.
Thiên lý thế giới, đây là một thế giới chế độ cực kỳ nghiêm túc.
Trong thế giới này, phải nghiêm khắc tuân thủ tam cương ngũ thường. Phong kiến đạo lý với tam cương ngũ thường nghiêm khắc trói buộc cái thể giới nhỏ bé này. Người ở trong thế giới này phải tuân thủ đạo lý của nó. Nam tử phải vĩnh viễn tuân thủ đạo quân thần, thần phụ, phụ tử, tất cả mọi người đều vô điều kiện sung bái thiên lý chi cung. Mà con gái thì càng phức tạp, nào là bó chân nhỏ, nào là không thể ra ngoài gặp đàn ông, nếu bị con trai chạm đến, dù chỉ là một chút da thịt, thì chạm vào đâu là chặt bỏ chỗ đó đi.
Đây là một thế giới nghiêm túc hoàn toàn không thú vị.
Thiên lý chi cũng là trung tâm của thế giới này.
Thiên lý chi cung tiếp giáp với mười tám tầng trời.
Thiên lý chi cung đã yên lặng rất nhiều năm, bởi vì chủ nhân của thiên lý chi cung bị kẹt ở chủ chi tù. Mà bây giờ thiên lý chi cung lại trở nên náo nhiệt, trong thiên lý chi cung có hai người đang bị pháp lực vô thượng pháp trói buộc, một sống, một chết. người chết mặc dù đã chết, nhưng một thân chính khí, chính là di thể củaNho Chi Văn Minh Phó chủ, mà người còn sống chính là Tam Thư Văn Minh phó chủ trọng thương đang bị giam lại.
Hai đại cự đầu của Nho chi văn minh lại bị rơi tới thảm cảnh này, một người chết một người bị thương, hai người đều bị vô thượng pháp lực trói buộc.
Bình luận facebook