Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-565
Chương 565
Hỏa sầm mặt lại nhìn cô ta, "Nếu trong lòng cô có ta, vậy hãy nói rõ rốt cuộc là chuyện gì? Cô và tỷ tỷ có thân thế như thế nào, hay đều là bịa ra?"
A Mộc cười một vẻ thảm thiết: "Ha ha, Hỏa đại ca. Ý huynh là chúng ta có dòng máu của Lâu gia phải không? Đúng thế, đều là chuyện bịa hết. Ta vốn chẳng phải là người Lâu gia. Thế nhưng Mộc Lan đúng là tỷ tỷ của ta. Chúng ta là cô nhi, được nghĩa phụ cứu khi gần chết đói. Nhưng sau này ta phát hiện ra là ông ta đang đi tìm âm nữ. Ta chính là âm nữ nên muốn thu nhận ta."
"Vậy còn Mộc Lan? Biến cô ta thành bộ dạng này có ý nghĩa gì?" Lâu Thất hỏi, "Sao có thể biến tỷ ấy thành như thế này ư?"
"Tỷ tỷ cũng rất đáng thương. Dù sao thì ta vẫn có thể tự sống được, còn tỷ tỷ phải sống nhờ vào khuôn mặt của cô" A Mộc giơ thanh đao chỉ về Lâu Thất, nhìn cô một cách đầy thù hận: "Đều là do cô, tất cả là vì cô. Chúng ta đều vì cô mà hy sinh. Còn có ngươi nữa"
A Mộc quay sang chỉ vào Trầm Sát: "Chính là các người, một đám yêu tinh hại người."
Nhị Linh nghe thế vô cùng giận dữ: "Cô là cái thá gì. Cho dù xảy ra chuyện gì thì Đế Quân và Đế Hậu cũng đâu biết chuyện này. Sao lại đổ tội cho họ. Các người chẳng phải là cô nhi sao, chẳng phải vốn đã là những kẻ sắp chết hay sao? Vậy mà các ngươi còn không biết cảm tạ Đế Quân và Đế Hậu. Chính vì nghĩa phụ của các người cần ngươi nên mới nuôi dưỡng các ngươi tới bây giờ. Nếu không chẳng phải đã chết từ lâu rồi hay sao?"
Lâu Thất nhìn Nhị Linh, đột nhiên cười: "Nhị Linh, ngươi thông minh lắm"
"Đế Hậu, " Nhị Linh nhón chân, lúc này là lúc nào rồi còn trêu cô ta
A Mộc có chút thất thần, dường như bị những lời của Nhị Linh làm xao động
"Không đúng, không phải như thế"
"Trả lời câu hỏi của ta khi nãy" Giọng của Lâu Thất đanh lại, khác hẳn với giọng khi nãy nói với Nhị Linh.
"Nghĩa phụ của ta đã lấy máu cuống rốn của cô sau đó dùng nó để tìm cách tạo ra khuôn mặt của cô trong suốt mấy năm"
"Khi nào? Ông ta tìm gặp ta ở đâu?"
"Không phải gặp cô, mà tìm cô ở trong mơ. Ông ấy dùng vu thuật, mỗi năm một lần. Thế nhưng sau mỗi lần đó ông ấy đều yếu đi rất nhiều, nên phải giết người để hoàn lại nguyên khí"
Lâu Thất cảm thấy rùng mình, nghĩ tới việc bao nhiêu năm qua đều có một tên âm tà nào đó cách không gian quan sát cô, sau đó tạo ra một khuôn mặt giống hệt mình
Trầm Sát cảm thấy sự tức giận của cô ta: "Chúng ta sẽ giết hắn, bất kể hắn ở đâu"
Đúng thế, nhất định phải giết
"Mục đích của ông ta là gì"
"Ha ha ha, có rất nhiều chuyện ông ta chẳng cần có mục đích gì. Đôi khi chỉ là ông ta muốn thế. Chúng ta chỉ là những thứ đồ chơi, ông ta muốn thế nào thì làm thế. Tỷ tỷ của ta trở lên như thế chỉ là do ông ta muốn nhìn thấy mặt của cô mà thôi. Sau đó nếu gặp người nào đó thì để tỷ tỷ của ta đóng giả cô, sau đó giết trước mặt tên đó. Ông ta thích như thế"
"Ông ta!"
"Phụ thân của cô, Hiên Viên Chiến. Đúng thế, nghĩa phụ của ta hận phụ thân của cô, hận cả hoàng đế và hoàng hậu của Trầm thị, tức là phụ thân phụ mẫu của Đế Quân."
"Vậy nghĩa phụ của ngươi là ai?"
"Ông ta là " A Mộc đỏ phừng mặt, đâm thanh đao về phía Trầm Sát.
Trầm Sát giật mình. Uy lực của cô ta hơn bình thường rất nhiều. chẳng qua bình thường luôn giấu đi mà thôi
Hắn ta nghiêng người né tránh, không ngờ A Mộc chỉ là chiêu giả mà thôi, mục tiêu của cô ta chính là đôi tay của hắn và Lâu Thất
A Mộc ra tay rất nhanh mà hung hán, tấn công một cách điên cuồng, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng, "Sứ mệnh của ta đã hoàn thành. Dù sao ta làm những điều này thì Hỏa đại ca cũng sẽ không tha thứ. Chi bằng ta sẽ chết cùng các ngươi!"
Cô ta đã phát điên mất rồi. Trầm Sát nhanh chóng lùi lại, A Mộc cũng lao theo rất nhanh
Hỏa định tấn công thì bị hàng chục Khôi Lỗi ngăn cản lại, "Chặn chúng lại, không cho ai tiến tới" Ánh mắt của A Mộc hoàn toàn điên dại.
Lâu Thất lúc đó rút roi Thí Hồn ra, quất mạnh về phía đó.
Thế nhưng cô không ngờ là A Mộc hoàn tòan không né tránh. Chiếc áo bị xé toạch, rách da.
A Mộc ngã xuống đất, rồi đột nhiên cười, giờ thanh đao lên rồi tự đâm vào ngực mình
Máu trào ra
Cô nhìn lên bầu trời, miệng lẩm nhẩm: "Đây là sứ mệnh của ta. Nhưng vì Hỏa đại ca, ta đã nói mọi thứ ta biết cho các ngươi. Hỏa đại ca."
Hỏa nghe thấy tiếng nói của cô ta, lập tức tiêu diệt Khôi Lỗi đang chặn đường rồi lao sang phía đó
"Nghĩa phụ của ta chính là quốc sư của bệ hạ. Họ luôn ở bên nhau, bây giờ họ muốn ta dẫn dụ Cửu Sát Cổ trên người Đế Quân. Chỉ cần cổ độc phát tác, Đế Quân sẽ...sẽ.."
Lâu Thất tức tối hỏi, "Thì sẽ làm sao?"
"Cửu Sát Cổ chính là một mật thuật của Hắc vu. Nghe nói đó chính là Khôi Lỗi Vương lợi hại nhất. Họ muốn biến Đế Quân trở thành Khôi Lỗi Vương, dùng để"... Ánh mắt của A Mộc dần trở lên mờ đi, sắc mặt trắng bệch. Thế nhưng cô ta cố gắng nói tiếp, "Dùng để đối phó với Hiên Viên Chiến và cả Đế Hậu của Trầm thị"
Tất cả mọi người đều sững sờ
Lâu Thất hỏi tiếp: "Giải cổ độc thế nào?"
"Như thế là có ý gì? Hiên Viên Chiến, còn Đế Hậu của Trầm thị, họ còn sống ư? Họ đang ở đâu"
Người hỏi là Hiên Viên Chế, ông ta vội vã lao tới.
"Cách giải cổ đó chính là giao hoan, giao hoan một cách cuồng dại. Họ...họ vẫn còn sống. Hỏa đại ca... huynh có thể tha thứ cho muội không?" A Mộc nhìn sang Hỏa vệ, đôi mắt đỏ ngầu của cô ta dần nhạt đi
Hỏa không nói, sao hắn biết tha thứ như thế nào? Cô ta tự sát cũng là vì muốn Cửu Sát Cổ trong Đế Quân phát tác. Hắn sao có thể tha thứ đây?
Trong đầu hắn hiện ra nhưng hình ảnh khi ở bên A Mộc. A Mộc giả nam đang tươi cười với hắn. Trong Bách trùng cốc, hắn đã hôn lên đôi môi của A Mộc.
Dường như hắn nghe thấy tiếng gọi của cô ấy ngày càng yếu ớt đi: "Hỏa đại ca, A Mộc sẽ luôn ở bên huynh. Nếu huynh muốn về Phá Vực, ta sẽ đi cùng huynh, có được không?"
A Mộc nhìn hắn, đôi mắt lộ ra sự tuyệt vọng rồi tắt thở.
Không ai kịp chú ý tới cô ta, vì ngay khi cô ta tắt thở, Trầm Sát liền cảm thấy đau nhói trong ngực, ngã lăn ra.
"Trầm Sát"
Lâu Thất sững sờ hoảng hốt, gọi tên hắn. Thế nhưng đôi tay Trầm Sát run rẩy, một luồng nội lực hung hãn đẩy mạnh Lâu Thất về phía xa.
"Tiểu Thất"
"Đế Hậu!"
Lâu Hoan Thiên cùng Trần Thập bay qua đỡ lấy cô ta.
Thiên Nhất và Địa Nhị thất thần chạy tới dịu Trầm Sát, "Đế Quân!"
Trong sự kinh hãi của tất cả mọi người, Trầm Sát chậm rãi đứng dậy đôi mắt lãnh lùng vô hồn. Hắn nhìn tất cả mọi người, đôi mắt rực đỏ, chậm rãi rút ẩm huyết Khôi Lỗi ra.
"Trầm Sát?" Lâu Thất cảm thấy không ổn, lên tiếng gọi hắn. Trầm Sát quay sang nhìn, mở miệng thốt ra một từ.
"Chết!"
Ngay sau đó hắn vung kiếm chém về phía trước với đầy sát khí.
Kiếm sắc cũng biến thành một màu đen
Nhị Linh phun máu, Hỏa lập tức kéo cô về phía sau.
"Dụ hắn vào trận, biến hắn thành ma" Hiên Viên Chế lẩm bẩm: "Tất cả những thứ này đều là do đối phương đã sắp đặt, điều chúng muốn là biến Trầm Sát trở thành Khôi Lỗi Vương!"
Hỏa sầm mặt lại nhìn cô ta, "Nếu trong lòng cô có ta, vậy hãy nói rõ rốt cuộc là chuyện gì? Cô và tỷ tỷ có thân thế như thế nào, hay đều là bịa ra?"
A Mộc cười một vẻ thảm thiết: "Ha ha, Hỏa đại ca. Ý huynh là chúng ta có dòng máu của Lâu gia phải không? Đúng thế, đều là chuyện bịa hết. Ta vốn chẳng phải là người Lâu gia. Thế nhưng Mộc Lan đúng là tỷ tỷ của ta. Chúng ta là cô nhi, được nghĩa phụ cứu khi gần chết đói. Nhưng sau này ta phát hiện ra là ông ta đang đi tìm âm nữ. Ta chính là âm nữ nên muốn thu nhận ta."
"Vậy còn Mộc Lan? Biến cô ta thành bộ dạng này có ý nghĩa gì?" Lâu Thất hỏi, "Sao có thể biến tỷ ấy thành như thế này ư?"
"Tỷ tỷ cũng rất đáng thương. Dù sao thì ta vẫn có thể tự sống được, còn tỷ tỷ phải sống nhờ vào khuôn mặt của cô" A Mộc giơ thanh đao chỉ về Lâu Thất, nhìn cô một cách đầy thù hận: "Đều là do cô, tất cả là vì cô. Chúng ta đều vì cô mà hy sinh. Còn có ngươi nữa"
A Mộc quay sang chỉ vào Trầm Sát: "Chính là các người, một đám yêu tinh hại người."
Nhị Linh nghe thế vô cùng giận dữ: "Cô là cái thá gì. Cho dù xảy ra chuyện gì thì Đế Quân và Đế Hậu cũng đâu biết chuyện này. Sao lại đổ tội cho họ. Các người chẳng phải là cô nhi sao, chẳng phải vốn đã là những kẻ sắp chết hay sao? Vậy mà các ngươi còn không biết cảm tạ Đế Quân và Đế Hậu. Chính vì nghĩa phụ của các người cần ngươi nên mới nuôi dưỡng các ngươi tới bây giờ. Nếu không chẳng phải đã chết từ lâu rồi hay sao?"
Lâu Thất nhìn Nhị Linh, đột nhiên cười: "Nhị Linh, ngươi thông minh lắm"
"Đế Hậu, " Nhị Linh nhón chân, lúc này là lúc nào rồi còn trêu cô ta
A Mộc có chút thất thần, dường như bị những lời của Nhị Linh làm xao động
"Không đúng, không phải như thế"
"Trả lời câu hỏi của ta khi nãy" Giọng của Lâu Thất đanh lại, khác hẳn với giọng khi nãy nói với Nhị Linh.
"Nghĩa phụ của ta đã lấy máu cuống rốn của cô sau đó dùng nó để tìm cách tạo ra khuôn mặt của cô trong suốt mấy năm"
"Khi nào? Ông ta tìm gặp ta ở đâu?"
"Không phải gặp cô, mà tìm cô ở trong mơ. Ông ấy dùng vu thuật, mỗi năm một lần. Thế nhưng sau mỗi lần đó ông ấy đều yếu đi rất nhiều, nên phải giết người để hoàn lại nguyên khí"
Lâu Thất cảm thấy rùng mình, nghĩ tới việc bao nhiêu năm qua đều có một tên âm tà nào đó cách không gian quan sát cô, sau đó tạo ra một khuôn mặt giống hệt mình
Trầm Sát cảm thấy sự tức giận của cô ta: "Chúng ta sẽ giết hắn, bất kể hắn ở đâu"
Đúng thế, nhất định phải giết
"Mục đích của ông ta là gì"
"Ha ha ha, có rất nhiều chuyện ông ta chẳng cần có mục đích gì. Đôi khi chỉ là ông ta muốn thế. Chúng ta chỉ là những thứ đồ chơi, ông ta muốn thế nào thì làm thế. Tỷ tỷ của ta trở lên như thế chỉ là do ông ta muốn nhìn thấy mặt của cô mà thôi. Sau đó nếu gặp người nào đó thì để tỷ tỷ của ta đóng giả cô, sau đó giết trước mặt tên đó. Ông ta thích như thế"
"Ông ta!"
"Phụ thân của cô, Hiên Viên Chiến. Đúng thế, nghĩa phụ của ta hận phụ thân của cô, hận cả hoàng đế và hoàng hậu của Trầm thị, tức là phụ thân phụ mẫu của Đế Quân."
"Vậy nghĩa phụ của ngươi là ai?"
"Ông ta là " A Mộc đỏ phừng mặt, đâm thanh đao về phía Trầm Sát.
Trầm Sát giật mình. Uy lực của cô ta hơn bình thường rất nhiều. chẳng qua bình thường luôn giấu đi mà thôi
Hắn ta nghiêng người né tránh, không ngờ A Mộc chỉ là chiêu giả mà thôi, mục tiêu của cô ta chính là đôi tay của hắn và Lâu Thất
A Mộc ra tay rất nhanh mà hung hán, tấn công một cách điên cuồng, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng, "Sứ mệnh của ta đã hoàn thành. Dù sao ta làm những điều này thì Hỏa đại ca cũng sẽ không tha thứ. Chi bằng ta sẽ chết cùng các ngươi!"
Cô ta đã phát điên mất rồi. Trầm Sát nhanh chóng lùi lại, A Mộc cũng lao theo rất nhanh
Hỏa định tấn công thì bị hàng chục Khôi Lỗi ngăn cản lại, "Chặn chúng lại, không cho ai tiến tới" Ánh mắt của A Mộc hoàn toàn điên dại.
Lâu Thất lúc đó rút roi Thí Hồn ra, quất mạnh về phía đó.
Thế nhưng cô không ngờ là A Mộc hoàn tòan không né tránh. Chiếc áo bị xé toạch, rách da.
A Mộc ngã xuống đất, rồi đột nhiên cười, giờ thanh đao lên rồi tự đâm vào ngực mình
Máu trào ra
Cô nhìn lên bầu trời, miệng lẩm nhẩm: "Đây là sứ mệnh của ta. Nhưng vì Hỏa đại ca, ta đã nói mọi thứ ta biết cho các ngươi. Hỏa đại ca."
Hỏa nghe thấy tiếng nói của cô ta, lập tức tiêu diệt Khôi Lỗi đang chặn đường rồi lao sang phía đó
"Nghĩa phụ của ta chính là quốc sư của bệ hạ. Họ luôn ở bên nhau, bây giờ họ muốn ta dẫn dụ Cửu Sát Cổ trên người Đế Quân. Chỉ cần cổ độc phát tác, Đế Quân sẽ...sẽ.."
Lâu Thất tức tối hỏi, "Thì sẽ làm sao?"
"Cửu Sát Cổ chính là một mật thuật của Hắc vu. Nghe nói đó chính là Khôi Lỗi Vương lợi hại nhất. Họ muốn biến Đế Quân trở thành Khôi Lỗi Vương, dùng để"... Ánh mắt của A Mộc dần trở lên mờ đi, sắc mặt trắng bệch. Thế nhưng cô ta cố gắng nói tiếp, "Dùng để đối phó với Hiên Viên Chiến và cả Đế Hậu của Trầm thị"
Tất cả mọi người đều sững sờ
Lâu Thất hỏi tiếp: "Giải cổ độc thế nào?"
"Như thế là có ý gì? Hiên Viên Chiến, còn Đế Hậu của Trầm thị, họ còn sống ư? Họ đang ở đâu"
Người hỏi là Hiên Viên Chế, ông ta vội vã lao tới.
"Cách giải cổ đó chính là giao hoan, giao hoan một cách cuồng dại. Họ...họ vẫn còn sống. Hỏa đại ca... huynh có thể tha thứ cho muội không?" A Mộc nhìn sang Hỏa vệ, đôi mắt đỏ ngầu của cô ta dần nhạt đi
Hỏa không nói, sao hắn biết tha thứ như thế nào? Cô ta tự sát cũng là vì muốn Cửu Sát Cổ trong Đế Quân phát tác. Hắn sao có thể tha thứ đây?
Trong đầu hắn hiện ra nhưng hình ảnh khi ở bên A Mộc. A Mộc giả nam đang tươi cười với hắn. Trong Bách trùng cốc, hắn đã hôn lên đôi môi của A Mộc.
Dường như hắn nghe thấy tiếng gọi của cô ấy ngày càng yếu ớt đi: "Hỏa đại ca, A Mộc sẽ luôn ở bên huynh. Nếu huynh muốn về Phá Vực, ta sẽ đi cùng huynh, có được không?"
A Mộc nhìn hắn, đôi mắt lộ ra sự tuyệt vọng rồi tắt thở.
Không ai kịp chú ý tới cô ta, vì ngay khi cô ta tắt thở, Trầm Sát liền cảm thấy đau nhói trong ngực, ngã lăn ra.
"Trầm Sát"
Lâu Thất sững sờ hoảng hốt, gọi tên hắn. Thế nhưng đôi tay Trầm Sát run rẩy, một luồng nội lực hung hãn đẩy mạnh Lâu Thất về phía xa.
"Tiểu Thất"
"Đế Hậu!"
Lâu Hoan Thiên cùng Trần Thập bay qua đỡ lấy cô ta.
Thiên Nhất và Địa Nhị thất thần chạy tới dịu Trầm Sát, "Đế Quân!"
Trong sự kinh hãi của tất cả mọi người, Trầm Sát chậm rãi đứng dậy đôi mắt lãnh lùng vô hồn. Hắn nhìn tất cả mọi người, đôi mắt rực đỏ, chậm rãi rút ẩm huyết Khôi Lỗi ra.
"Trầm Sát?" Lâu Thất cảm thấy không ổn, lên tiếng gọi hắn. Trầm Sát quay sang nhìn, mở miệng thốt ra một từ.
"Chết!"
Ngay sau đó hắn vung kiếm chém về phía trước với đầy sát khí.
Kiếm sắc cũng biến thành một màu đen
Nhị Linh phun máu, Hỏa lập tức kéo cô về phía sau.
"Dụ hắn vào trận, biến hắn thành ma" Hiên Viên Chế lẩm bẩm: "Tất cả những thứ này đều là do đối phương đã sắp đặt, điều chúng muốn là biến Trầm Sát trở thành Khôi Lỗi Vương!"
Bình luận facebook