• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hoàng kim đồng (1 Viewer)

  • Chương 43

Ở góc bên cạnh khi đến gần cửa chính, cũng chính là bên cạnh bình phong có một cánh cửa ngầm, tay cầm có hình rồng nhả châu, nhìn qua thì có vẻ giống như một hàng thủ công mỹ nghệ, vì lắp đặt cực kỳ khéo léo, không cẩn thận quan sát là rất khó phát hiện ra. Nhưng Lưu Xuyên rõ ràng rất quen thuộc chỗ này, hắn trực tiếp mở cửa ngầm kéo Trang Duệ ra ngoài.
Sau cửa ngầm chính là gara của biệt thự, xếp đặt như vậy cũng coi như để tiện cho chủ nhân, từ gara vào phòng khách hoặc đi ngược lại cũng có thể rất tiện lợi, hơn nữa hệ thống điều hòa nhiệt độ ở trong các biệt thự ở Vân Long Sơn đều được khống chế từ trung tâm, vì đề phòng dầu đông cứng vào mùa đông, ngay cả gara cũng có điều hòa, sau khi tiến vào gara thì nhiệt độ cũng giống hệt như trong phòng, không có gì khác biệt.
Nhưng lúc này tấm mành cuồn bên ngoài cửa gara cũng còn chưa kéo ra, Trang Duệ vừa mới tiến vào trong gara cảm thấy trước mắt đen thui, đợi đến khi Lưu Xuyên bật đèn tường, vài ánh đèn mạnh sáng lên làm cho gara sáng như ban ngày, như vậy hắn mới thấy được toàn cảnh. Khi thấy ba chiếc xe hơi trước mắt thì Trang Duệ thật sự có chút kích động.
Hầu như người đàn ông nào cũng thích xe hơi, Trang Duệ cũng không ngoại lệ, năm trước sau khi lấy bằng thì hắn thật sự cũng từng nghĩ rằng sẽ có một chiếc xe hơi thuộc về mình, nhưng mỗi tháng chỉ có ba ngàn đồng tiền lương, dù hắn không ăn không uống và ngủ ngoài đường thì một năm cũng chỉ có thể mua được một chiếc xe mini, đừng nói là phí bảo dưỡng xe hằng năm, vì vậy khi đó cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi.
Lúc này trong gara bốn năm mươi mét vuông có ba chiếc xe đậu song song, nhưng ba chiếc xe này lại làm cho Trang Duệ sinh ra cảm giác giống như đang ở trong một triển lãm xe hơi vậy.
Một chiếc Ferrari màu đỏ cực đẹp, những đường cong duyên dáng làm cho người ta hoa mắt, một chiếc xe Mercedes-Benz S560 màu đen hào phóng vững vàng, điều chính thức làm cho hắn rung động chính là một chiếc xe hầu như chiếm một phần ba diện tích gara, là một chiếc Hummer có đầu xe cực lớn, khi hắn đưa mắt đến chiếc xe này thì thật sự chưa từng đưa mắt đi đâu khác.
Tuy Ferrari và Mercedes-Benz đều là những chiếc xe đẳng cấp từng làm Trang Duệ si mê, nhưng trước mặt một chiếc Hummer cực kỳ động lực và khí phách, hai chiếc xe kia chỉ còn là nhỏ nhắn xinh xinh mà thôi. Biết đâu nếu xét giá cả thị trường thì chúng nó không thua kém nhau bao nhiêu, nhưng nếu xét ở mặt cảm thụ, chiếc Ferrari và Mercedes-Benz thật sự không thể nào so sánh với chiếc Hummer sáu bánh được.
Đầu chiếc Hummer có một khung thép phòng hộ to như cánh tay, hai đầu khung thép được trang bị sáu chiếc đèn xe cực lớn, thứ này làm cho chiếc xe trở nên cực kỳ phóng khoáng, thậm chí còn có chút hương vị dã man. Trong xe là động cơ dầu 6.5 lít cũng làm cho sức nặng được phân bố rất đều, đằng sau có bốn ống thoát khí như ống phóng tên lửa đạn đạo, hơn nữa chiếc Hummer nhìn có vẻ rất lớn và cồng kềnh nhưng lại làm người ta sinh ra cảm giác sinh động, cũng không quá nặng nề.
- Thế nào? Mộc Đầu, có phải rất kinh ngạc không?
Lưu Xuyên thấy Trang Duệ sợ ngây người thì cười ha hả nói, hắn lại quên mất tình huống đầu tiên khi mình thấy chiếc xe này, hầu như hắn đã muốn dán mặt mình lên thân xe.
- Kinh ngạc cái đầu cậu, tôi nói cho tiểu tử cậu biết, chỉ là va chạm thì không có vấn đề, cậu cũng đừng để nó phải nát ra.
Tống Quân sau đó đi ra và nghe được lời nói của Lưu Xuyên, hắn dùng giọng khó chịu nói, nếu không phải nhờ Lưu Xuyên đến Tây Tạng mua chó Mastiff, dù nói thế nào hắn cũng không cho Lưu Xuyên mượn chiếc xe này.
- Hì hì, anh Tống, anh cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ xem nó là vợ yêu quý của mình.
Lưu Xuyên đến bên cạnh và khẽ vuốt thân xe, ánh mắt của hắn thật sự làm cho Trang Duệ muốn nôn bữa cơm trưa ra ngoài, tên này rõ ràng là biểu hiện quá mức thèm thuồng.
- Được rồi, xe cũng đã xem, trở về đi, tôi đã nói xe này cần bảo dưỡng, con bà nó, sao lại đồng ý cho cậu mượn nhỉ?
Tống Quân giả vờ tỏ ra hối tiếc không kịp, hắn quay đầu bỏ đi, Lưu Xuyên thè lưỡi, hắn kéo cửa sổ xe xuống, sau đó cùng Trang Duệ đi về phòng.
- Anh Tống, xe này có giá hơn mười triệu, anh cũng không đổi ý đấy chứ?
Sau khi quay lại ngồi lên ghế tử đàn ê cả mông, Lưu Xuyên nhìn vẻ mặt Tống Quân rồi cẩn thận hỏi.
- Cậu thì biết cái quái gì, xe này thật sự hơn mười triệu nhưng đã được tôi bỏ ra thêm ba chục triệu để chỉnh trang, bây giờ đã có tính năng của xe việt dã, nội thất thoải mái, cậu nghĩ rằng tôi là những kẻ nhà giàu mới nổi, mua xe để khoe khoang sao?
Tống Quân cũng nói đúng sự thật, sau khi mua xe này thì hắn đã thay thế trang sức bên trong rất xa hoa, thật sự hao tổn số tiền bằng mua vài chiếc xe khác.
- Anh Tống, nói đi cũng phải nói lại, tôi bây giờ là chân chạy việc cho anh, chạy xe này của anh đi không phải muốn mua cho anh loại chó Mastiff Tây Tạng tốt sao? Tôi nếu chạy chiếc xe trời ơi đi, nửa đường sập gầm thì biết làm sao bây giờ?
Lưu Xuyên cười tủm tỉm mà không nổi giận, hắn biết rõ tính tình của Tống Quân, người này nếu hợp ý anh, dù anh đập nát xe cũng không có vấn đề, nếu không vừa mắt thì cũng sẽ không tình nguyện nói lời nào. Hôm nay sở dĩ hắn kéo Trang Duệ đến cũng vì thấy Tống Quân rất hợp với Trang Duệ, có Trang Duệ ở đây thì dễ mượn xe hơn.
Trang Duệ vốn có chút hưng phấn nhưng bây giờ lại cau mày nói:
- Đại Xuyên, cậu nói xem chúng ta nên đổi lại xe không? Xe này cũng quá phong cách, nếu thật sự có dụng quẹt xe...
Trang Duệ vừa nói được một nữa thì đã bị Tống Quân cắt ngang lời, hắn vỗ tay không thèm quan tâm, chỉ hào khí nói:
- Không có việc gì, xe này vốn thích hợp chạy ở sa mạc hoặc cao nguyên, chạy trên đường cái của thành phố Bành Thành thì tôi cũng không dám tăng tốc. Nếu các người chạy đụng xe trên đường, có bất bình cứ tìm tôi, nhưng này anh bạn, nếu gặp những chiếc xe công te nơ thì nên trốn xa, tôi cũng không chấp những chiếc xe này...
Tống Quân nói như vậy thật sự làm cho Trang Duệ và Lưu Xuyên phải cười, Trang Duệ cũng coi như bừng hào hứng, không phải là xe tiền triệu sao, còn có thể quý hơn người à? Cùng lắm thì xảy ra tai nạn và bỏ tiền bồi thường cho chủ xe, hắn nghĩ đến đây mà có chút kích động, bây giờ đã có thể được ngồi xe Hummer chạy một vòng rồi.
- Anh Tống, anh lại so sánh với những chiếc xe tải nặng kia sao?
Lưu Xuyên nở nụ cười xấu xa, tuy Hummer có tính năng như một xe ủi đất, nhưng nếu chống lại những chiếc xe tải vài chục tấn thì chắc chắn sẽ có hại.
Tống Quân dở khóc dở cười nhìn Lưu Xuyên nói:
- Tiểu tử này rõ ràng chỉ có ý nghĩ xấu, tôi cũng không rảnh để tìm xe húc vào, tôi thấy chiếc xe của cậu cũng khá tốt đấy
- Thôi đi ông anh, anh cũng đừng ức hiếp tôi, xe của tôi đang ném ngoài gara, sáng mai chúng tôi phải đi, lúc này quay lại còn phải mua sắm vài thứ, hôm nay cũng không rảnh làm thịt anh. Chờ khi tôi quay lại thì nhất định sẽ phải có một bàn tiệc ở khách sạn Thiên Đô để đón gió tẩy trần, tôi thấy món tôm hùm Châu Úc hôm qua rất ngon, hương vị ngon hơn tôm hùm của chúng ta.
Lưu Xuyên nói làm cho Trang Duệ hận không thể cho một đá, một con tôm hùm châu Úc giá hơn ba ngàn, tiểu tử này thật sự rất biết ăn, thậm chí còn kén ăn hơn cả Lôi Lôi và Tần Huyên Băng.
- Được, tôi cũng không giữ các cậu ở lại, tôi cũng cần phải ra tỉnh ngoài ngay, có lẽ khi các cậu quay về Bành Thành thì tôi sẽ có thể trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ tái ngộ...
Tống Quân nghe nói như vậy thì cũng không miễn cưỡng, hắn biết rõ lái xe ra khỏi nhà cần phải chuẩn bị nhiều thứ, nhưng trên xe mình cũng không thiếu thức ăn nước uống.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom