-
Chương 172
Nhưng Quỷ Đồng không nhịn được nghi ngờ, nghiêng đầu mở miệng hỏi ——
"Thầm Châu là cái gì?"
Hai người không nói.
Quỷ Đồng lại nói:
"Tỷ tỷ muốn có được cái Thầm Châu đó?"
Nàng không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này thêm nữa, vì vậy chỉ vòng vo nói cho có lệ:
"Tùy tiện tìm để xem mà thôi, Quỷ Đồng không cần hỏi nhiều. Mau đến đây giúp một tay cột lại ngựa, sau đó chúng ta đi Dược Vương Cốc."
Cô độc chứng dừng động tác một chút, khẽ nói:
"Quyết định muốn đi ?"
"Đương nhiên!" Như Thương kéo nhẹ khóe miệng: "Tại sao không đi? Ngươi phải trở về Triều, không những chỉ đưa ra thành ý, mà còn phải đưa ra thành tích! Đúng như là Tiêu Phương đã nói, tìm được Dược Vương đi cứu dân chúng, đây là một con đường tốt nhất."
Đối phương nhún vai, lại nói:
"Ta đã sớm biết ngươi cứu ta ra ngoài không phải bởi vì cùng với Tây Dạ có thù oán, cố tình làm chon cho bọn họ không thoải mái, nhất định bên trong là ngươi muốn mượn việc này để đạt được chuyện gì đó, hoặc là có thứ mà ngươi cần tìm. Nói thí dụ như cái đó Thầm Châu."
Lời cô độc chứng đến đây thì ngừng, không nói thêm nữa, sau khi cột ngựa xong tự mình nhảy lên xe trước, tiếp đó lại kéo Như Thương đi lên.
Lần này hắn và Quỷ Đồng cùng nhau ở bên ngoài đánh xe, Như Thương trở lại chỗ ngồi trong xe, đem mấy lọ thuốc hắn lấy từ nơi Tiêu Phương ra, đều mở ra ngửi hết một lần.
Nhiều năm như vậy ở chung một chỗ với Tiêu Phương, nàng mưa dầm thấm đất cũng học được không ít kiến thức về thảo dược, hơn nữa đối với những thứ trong Nhàn Nhã Sơn trang thuộc như lòng bàn tay.
Vài lọ thuốc này nàng chỉ cần vừa ngửi, liền biết là vật phẩm quý giá Tiêu Phương cất giấu trong Sơn Trang.
Thậm chí có một lọ là truyền thuyết trong giang hồ, có thể làm ột người chết đi trong vòng ba ngày sống trở lại "Hồi Tâm Đan"!
Tâm Đan này có đúng là công hiệu hay không nàng cũng không biết, hơn nữa chưa thấy Tiêu Phương dùng qua.
Nhưng cũng có hỏi qua vài lần, Tiêu Phương trả lời rất mịt mờ, không nói phải cũng không nói không phải, chỉ nói cho nàng biết sinh mạng do trời định, chết đi sống lại, không phải người phàm trần có thể tự ý làm chủ.
Nhưng hiện tại, Tâm Đan được đưa đến trong tay nàng, đối với công hiệu của thuốc này Như Thương phải xem kỹ lại một lần nữa.
"Thầm Châu là cái gì?"
Hai người không nói.
Quỷ Đồng lại nói:
"Tỷ tỷ muốn có được cái Thầm Châu đó?"
Nàng không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này thêm nữa, vì vậy chỉ vòng vo nói cho có lệ:
"Tùy tiện tìm để xem mà thôi, Quỷ Đồng không cần hỏi nhiều. Mau đến đây giúp một tay cột lại ngựa, sau đó chúng ta đi Dược Vương Cốc."
Cô độc chứng dừng động tác một chút, khẽ nói:
"Quyết định muốn đi ?"
"Đương nhiên!" Như Thương kéo nhẹ khóe miệng: "Tại sao không đi? Ngươi phải trở về Triều, không những chỉ đưa ra thành ý, mà còn phải đưa ra thành tích! Đúng như là Tiêu Phương đã nói, tìm được Dược Vương đi cứu dân chúng, đây là một con đường tốt nhất."
Đối phương nhún vai, lại nói:
"Ta đã sớm biết ngươi cứu ta ra ngoài không phải bởi vì cùng với Tây Dạ có thù oán, cố tình làm chon cho bọn họ không thoải mái, nhất định bên trong là ngươi muốn mượn việc này để đạt được chuyện gì đó, hoặc là có thứ mà ngươi cần tìm. Nói thí dụ như cái đó Thầm Châu."
Lời cô độc chứng đến đây thì ngừng, không nói thêm nữa, sau khi cột ngựa xong tự mình nhảy lên xe trước, tiếp đó lại kéo Như Thương đi lên.
Lần này hắn và Quỷ Đồng cùng nhau ở bên ngoài đánh xe, Như Thương trở lại chỗ ngồi trong xe, đem mấy lọ thuốc hắn lấy từ nơi Tiêu Phương ra, đều mở ra ngửi hết một lần.
Nhiều năm như vậy ở chung một chỗ với Tiêu Phương, nàng mưa dầm thấm đất cũng học được không ít kiến thức về thảo dược, hơn nữa đối với những thứ trong Nhàn Nhã Sơn trang thuộc như lòng bàn tay.
Vài lọ thuốc này nàng chỉ cần vừa ngửi, liền biết là vật phẩm quý giá Tiêu Phương cất giấu trong Sơn Trang.
Thậm chí có một lọ là truyền thuyết trong giang hồ, có thể làm ột người chết đi trong vòng ba ngày sống trở lại "Hồi Tâm Đan"!
Tâm Đan này có đúng là công hiệu hay không nàng cũng không biết, hơn nữa chưa thấy Tiêu Phương dùng qua.
Nhưng cũng có hỏi qua vài lần, Tiêu Phương trả lời rất mịt mờ, không nói phải cũng không nói không phải, chỉ nói cho nàng biết sinh mạng do trời định, chết đi sống lại, không phải người phàm trần có thể tự ý làm chủ.
Nhưng hiện tại, Tâm Đan được đưa đến trong tay nàng, đối với công hiệu của thuốc này Như Thương phải xem kỹ lại một lần nữa.
Bình luận facebook