• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen (1 Viewer)

  • Chương 12

Bữa tối hôm ấy mẹ của Trình Nhiễm đặc biệt làm rất nhiều đồ ngon để thiết đãi Tần Tư Lăng. Nhìn cái bàn đồ ăn thơm phức nhiều món, Trình Nhiễm bắt đầu cảm thấy bản thân bị đối xử phân biệt rồi. Trước đây mỗi lần về quê là mẹ cô có khoa trương như thế này đâu?



"Con rể, ăn nhiều một chút. Công nhận gen nhà con chắc toàn người đẹp đúng không? Nhìn này, thân hình cao ráo, mặt mũi sáng sủa đẹp như minh tinh. Trình Nhiễm có phúc lắm mới lấy được con đấy."



Trình Nhiễm nghe mẹ mình nói xong thì cảm thấy bản thân quá sai lầm khi dẫn Tần Tư Lăng về nhà mình rồi. Cô liên tục cúi xuống ăn. Còn Tàn Tư Lăng thì điềm đạm, gắp đồ ăn mời từng thành viên trong nhà cô dùng trước. Hắn còn rất biết ý gắp những món ăn mềm cho ông nội cô. Trình Nhất Phàm trong suốt bữa ăn thì ngẫm nghĩ cái gì đó. Sau cùng, cậu không nhịn được quay sang hỏi Trình Nhiễm.



"Chị à, nhân viên văn phòng thời nay toàn người đẹp trai vậy à? Em thấy khí chất của anh rể không làm sếp thì hơi phí."



"Khụ... Khụ..."



Trình Nhiễm bị mấy lời nói này làm cho ho sặc sụa. Cái thằng em trai cô năm nay chuẩn bị đi học đại học rồi mà cái tính soi mói vẫn không hề có dấu hiệu thuyên giảm. Trình Nhiễm không sợ người nhà cô biết gia thế của Tần Tư Lăng rất giàu mà chỉ sợ mỗi ông nội cô mà thôi. Nhớ năm đó khi cô vừa mới học đại học năm nhất, có một anh chàng nhà giàu theo đuổi cô tận về quê. Khi ông nội cô hỏi anh ta có giàu không, anh ta bảo có. Kết quả anh ta bị ông nội cô cầm gậy đuổi thẳng cổ, không còn có lần sau quay lại nữa. Biết tính cách ông như vậy, ba mẹ cũng khuyên cô sau này lấy một người bình thường thôi, có cuộc sống bình thường mới là tốt nhất.



"Tư Lăng, nhìn tác phong của cháu thế này chắc được giáo dục trong môi trường tốt lắm nhỉ?"



"Vâng. Ông bà nội cháu dạy rất nhiều lễ nghi cho cháu."



"Vậy gia thế của cháu phải giàu lắm mới có nhiều quy tắc như vậy nhỉ?"



Biết ngay mà. Trình Nhiễm vội cho tay xuống gầm bàn kéo kéo góc áo của Tần Tư Lăng. Còn hắn thì quay sang nhìn cô hơi lắc nhẹ đầu. Trình Nhiễm thì hiểu ý gật gật đầu muốn hắn tiếp tục giả vờ. Bọn họ chỉ ở đây có mấy ngày thôi nên chỉ cần chống chế cho qua chuyện là được rồi.






"Dạ, cũng bình thường thôi ạ. Ông bà cháu có lương hưu nên cháu cũng đỡ được một khoản cho gia đình."



Nhìn cái mặt trả lời bất biến của Tần Tư Lăng thế kia, Trình Nhiễm cảm thấy thực sự bội phục hắn xử lí tình huống rất tài tình. Hiển nhiên ông nội cô cũng thấy không moi được thông tin gì nên đành cho qua. Đề phòng ông nội ra chiêu bất ngờ, Trình Nhiễm liên tục gắp đồ ăn cho ông rồi kể về các chuyện đâu đâu đánh lạc hướng. Mãi mới ăn xong được một bữa thì lại có biến xảy ra.



Trình Nhiễm và Tần Tư Lăng bận rộn giúp mẹ cô mang bát đũa vào trong bếp để rửa. Ông cụ Trình đột nhiên kêu mọi người dừng tay lại, rồi nói.



"Trình Nhân với Hà Nguyệt chắc đi làm về mệt rồi. Tư Lăng, cháu biết rửa bát chứ?"



"Dạ biết."



"Vậy cháu vào rửa bát đi."



Có vẻ như lời của ông nội cô chính là tuyệt đối nên không ai dám cãi lại. Mẹ cô muốn vào giúp nhưng thấy vẻ nghiêm nghị của ông nội nên đành thôi. Trình Nhiễm chỉ dám giúp Tần Tư Lăng bê bát vào đặt trong bồn rồi đứng bên cạnh hắn. Để chắc chắn hơn, cô bèn lấy găng tay và đeo cho hắn cái tạp giề vào người. Như vậy, sẽ không bị ướt tay và áo.



"Nhìn động tác chậm rãi của anh kìa, anh rửa bát bao giờ chưa đấy?"



"Nếu tôi tự mình rửa bát thì còn thuê người giúp việc làm cái gì?"



Cũng đúng.



Lần đầu tiên vị Tần tiên sinh cao cao tại thượng lại phải tự mình xắn tay đi rửa bát. Không khéo cô mà gửi tấm ảnh này cho bạn bè của Tần Tư Lăng thì chắc chắn sẽ gây ra chấn động không nhỏ đây.



Trình Nhiễm canh lúc ông nội lên gác rồi mới sấn đến bên cạnh của Tần Tư Lăng, cầm lấy búi rửa bát rửa giúp hắn. Nhìn từng động tác chậm chạp này chắc qua đêm nay cũng không thể rửa xong mất. Ban đầu, Trình Nhiễm còn giúp tráng bát, sau cùng vì động tác của Tần Tư Lăng chậm hơn những gì cô tưởng tượng nên cô đẩy hắn sang bên cạnh rửa luôn.



Từ trước đến nay, Tần Tư Lăng chưa bao giờ cảm thấy thất bại như hiện tại cả. Hắn muốn bản thân phải trở thành một người hoàn hảo nên chăm chú quan sát cách mà Trình Nhiễm rửa bát. Chẳng bao lâu, Trình Nhiễm đã hoàn thành xong công việc. Tưởng chừng thoát một kiếp nạn nữa, ai ngờ cô vừa bước chân ra khỏi bếp thì phát hiện ông nội cô đứng lù lù ở đó từ bao giờ.



Đến cả Tần Tư Lăng cũng cảm thấy áp lực hơn cả khi hắn kí một dự án trăm tỷ.



"Trình Nhiễm, không coi lời ông nội nói ra gì à?"



"Dạ... cháu..."



Ông cụ Trình không nhìn cháu gái nữa mà hướng sự chú ý lên người của Tần Tư Lăng, nói.



"Cậu đi theo tôi lên phòng. Còn cháu ở dưới này, cấm lên."



Người ta mới đến nhà mà bị ông dọa cho như vậy thì sẽ không có lần sau quay lại đâu. Trình Nhiễm nhìn bóng dáng của Tần Tư Lăng khuất sau cầu thang thì ngấm ngẩm không biết làm thế nào. Ba của cô cũng bất lực, chỉ có thể đi đến vỗ vai cô trấn an. Ông nội khó tính như vậy, muốn đưa cháu gái của ông đi còn khó khăn lắm.



Trình Nhiễm trở về phòng mình, xếp gọn lại đồ rồi đi tắm qua. Khi cô ngồi vào bàn làm việc mở máy lên thì phát hiện bài đăng của Đỗ Thanh Xảo. Cô ta từ khi kết hôn với Tần Thiến thì luôn đăng tải khoe khoang những tấm hình sang cuộc sống sang chảnh. Trình Nhiễm lướt qua bài đăng nhân tiện thả một cái cảm xúc phẫn nộ vào ảnh.



Công việc cũ của cô bị đuổi nên bây giờ cô phải kiếm một công việc mới. Lúc yêu Tần Thiến, ông nội đã tức giận không cho phép cô đưa hắn về đây rồi. Cô mà cho ông nội biết vì tên đó hại mà cô mất việc chắc ông nội điên lên mất. Chuyện cô mất việc đến cả ba mẹ cô cũng không dám nói. Tất cả tự mình làm thì tự mình chịu trách nhiệm thôi.



Trình Nhiễm truy cập vào mấy trang web tuyển dụng xem qua. Đúng lúc này, giọng nói của Trình Nhất Phàm từ bên ngoài vọng vào gọi cô ra.



"Chị, anh Tử Du qua muốn gặp chị kìa."



"Đợi xíu, ra ngay."



Cô vội vàng tắt máy tính đi rồi chạy ra ngoài xem. Ba mẹ cô đang ở trong phòng xem phim nên không hề hay biết. Trình Nhiễm đi ra cổng thì thấy bóng dáng quen thuộc của Tư Du xuất hiện. Lâu lắm rồi cô không gặp lại anh, có thể nói dạo này anh thay đổi quá... đẹp trai hơn thì phải.



"Anh Tử Du, anh về bao giờ vậy?"



Lâm Tử Du là hàng xóm sát ngay bên cạnh nhà cô. Từ nhỏ cô và anh có mối quan hệ rất thân thiết. Kể từ khi nghe tin anh đỗ trường đại học trọng điểm phải lên thành phố thì cô rất ít lần gặp lại anh. Ngay sau khi ra trường đi làm, cơ hội càng ít hơn. Thật trùng hợp là lần này cô về quê lại gặp anh.



"Anh về hôm qua, nghe mẹ nói là em về nên qua gặp em một chút. Nhiễm Nhiễm, em ngày càng xinh đẹp đấy."



Câu nói này của Lâm Tử Du khiến cho Trình Nhiễm bật cười. Ai lớn rên rồi cũng sẽ khác mà thôi. Hồi trước, cô rất thần tượng anh Tử Du. Anh ấy không những học giỏi mà cái gì cũng đều biết làm. Đợt trước còn nghe mẹ cô bảo là Tử Du hiện tại đang làm đến chức Trưởng phòng của một tập đoàn lớn. Đúng là tuổi trẻ mà tài cao, cô chắc cũng chỉ xứng xách dép cho anh mất.



Hai người nói chưa được mấy câu thì bỗng đâu Tần Tư Lăng xuất hiện đứng phía sau của Trình Nhiễm. Nụ cười trên môi của Lâm Tử Du chợt cứng đờ lại, anh tỏ vẻ khó hiểu hỏi Trình Nhiễm.



"Người này là..."



Khi Trình Nhiễm quay đầu lại phía sau thì bị Tần Tư Lăng túm lấy cổ tay kéo cô sát bên cạnh hắn. Cái găng tay da của Tần Tư Lăng khá là trơn nên khiến cho cổ tay cô cảm giác trơn trượt và mát lạnh. Ông nội cô nói chuyện với Tần Tư Lăng xong rồi sao? Nhưng có chuyện gì mà mặt hắn lại làm ra vẻ nghiêm trọng như thế? Chẳng lẽ ông nội cô phát hiện ra thân thế phía sau của hắn sao?



Ngay khi Trình Nhiễm vẫn đang chìm trong hàng vạn câu hỏi chưa lời giải đáp từ Tần Tư Lăng chợt lên tiếng, nói với Lâm Tử Du.



"Tôi là chồng sắp cưới của Trình Nhiễm, hân hạnh làm quen với anh."



Nghe đến chữ "chồng sắp cưới" thì nét mặt Lâm Tử Du thoáng có chút thất vọng. Nhưng rất nhanh sau đó anh mỉm cười đáp lại Tần Tư Lăng.



"Tôi là Lâm Tử Du, thanh mai trúc mã của Nhiễm Nhiễm."



Sắc mặt của Tần Tư Lăng ngày càng khó coi hơn. Gọi tên nhau thân mật như vậy, hai này này rốt cuộc có cái quan hệ gì thế? Không hiểu sao trong lòng của Tần Tư Lăng lại bức bối khó chịu một cách lạ thường.



"Trình Nhiễm, em và anh ta... yêu nhau thật lòng sao?"



Thật sự là Trình Nhiễm muốn trả lời lắm nhưng cứ bị Tần Tư Lăng cướp lời.



"Anh nghĩ xem, nếu cô ấy không yêu tôi thần hồn điên đảo thì sao lại cùng tôi đi đăng kí kết hôn chớp nhoáng?"



*******
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom