Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 598
“Ồ… tiểu tử này đánh bay được cả một địa giai.” Ngoài xa, Đao hổ đang cầm chân một địa giai vu thánh cảm thụ được động tĩnh. Nó đấu với một địa giai vu thánh chính tông, có phần cật lực, cũng may đối phương không hứng thú với nó, không dốc toàn lực nên dù nó hạ phong nhưng còn kiên trì được không ít thời gian.
Nhưng Diệp Phong cùng chúng nữ chỉ có hoàng cấp tu vi lại hơi chiếm thượng phong khiến Đao hổ có cảm giác hư ảo.
“Cũng may khi trước ta không trở mặt với y, không thì kết quả khó nói lắm.” Đao hổ lúc này rất hoài nghi việc mình thắng được gã.
“Ha ha, tiểu tử này xem ra nổi giận rồi.” Vu thánh đối chiến với Đao hổ không có cảm giác khẩn trương, mà cười khẽ: “Như thế càng nếm mùi đau khổ mà thôi.”
Bảy hư giai vu thánh bao vây vòng ngoài không vì địa giai phe mình bị gã đánh bay mà tỏ ra lo lắng. Họ lặng lẽ giữ vững các vị trí, nếu gã định bỏ chạy tất sẽ bị ngăn lại ngay.
Xoạt, xoạt, xoạt. Thân thể hơn mười trượng từ trong đống đổ nát từ từ bò ra, địa giai vu thánh sầm mặt, khẽ phất tay qua lồng ngực lõm vào vì công kích của Diệp Phong, nguyên nguyên lực đầy sinh cơ liên tục từ chỗ xương sường gãy tràn qua, cốt nhục thụ thương của y lành lại với tốc độ cực nhanh.
“Hay lắm, hay lắm. Từ khi lão tử tiến nhập địa giai đến nay, chưa từng bị bọn rác rưởi Thánh điện đánh cho thế này, ngươi là kẻ đầu tiên khiến ta trọng thương đến mức này. Lại còn chỉ là hoàng cấp.” Địa giai vu thánh hoàn toàn âm lạnh lại khiến người ta lạnh buốt cõi lòng, khí thế hung hãn từ thể nội y tràn ra.
“Xem ra lão tử đã coi thường ngươi, đã vậy… ta cho ngươi xem thủ đoạn thật sự của địa giai.”
Diệp Phong cẩn thận lướt ra xa, chăm chú giới bị. Cảm thụ áp lực kinh hồn từ thể nội đối phương không ngớt tràn ra, gã hiểu rõ đây là địch nhân mạnh nhất mình gặp từ lúc tiến nhập thánh địa.
Ban nãy gã dễ dàng chặn được Chân không pháo của đối phương, hơn nữa lợi dụng chân không khí toàn trọng thương địch thủ vì lĩnh vực của gã là cảnh giới tối cao và khống chế khí lưu - không khí lĩnh vực. ngự khí Thần thông thuật của đối phương với gã khác nào trẻ con.
Đối phương nếm đòn lần này, nhất định sẽ đề phòng năng lực ngự khí của gã, gã không còn cơ hội thứ hai như thế nữa. Hà huống, dù gã ở trạng thái ngũ trọng cực trí Thần thông biến, thi triển chân không khí toàn uy lực cao nhất cũng không thật sự ảnh hưởng đến đối phương được. Quá lắm chỉ giảm bớt được một phần năng lượng của y.
“Ngươi có cách khắc chế ngự khí ảo nghĩa Thần thông thuật của Vu võ nhất tộc thì ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo cảnh giới tối cao của nhục thân Vu võ - - Tam đầu lục tí!” Địa giai vu thánh cười gằn, cơ nhục trên vai nhuyễn động kịch liệt, một cái đầu giống hệt đầu y mọc ra ở vai trái, tiếp đó cần cổ mọc tiếp vai, thò ra hai cái tay giống hệt thì mới dừng sinh trưởng.
“Đó là Thần thông thuật cổ quái gì hả?” Diệp Phong và chúng nữ đều hít khí lạnh, trong truyền thừa gã nhận được từ Vu võ, không có thông tin về Thần thông thuật này. Một người vô duyên vô cớ mọc ra một cái đầu, thật khiến gã không tin được.
Nhưng thế vẫn chưa hết, vai phải đối phương cũng mọc ra thêm hai cánh tay và một cái đầu theo cùng phương thức để hoàn thành biến thân. Phối hợp với thân thể cao cả chục trượng, hình dáng Tam đầu lục tí này khiến người ta rùng mình hoảng sợ.
“Tiểu tử, hiện tại hối hận cũng muộn rồi.” Chưa dứt lời, Tam đầu lục tí giật giật da mặt nở nụ cười âm lạnh, thân hình di động trong tích tắc, tàn ảnh vạch ngang tầng không, chân thân như quỷ mị bắn đến trước mặt gã.
Diệp Phong rùng mình, tốc độ của địa giai vu thánh quả nhiên nhanh đến đáng sợ. Hơn nữa đối phương chỉ dựa vào nhục thân cũng thi triển được tốc độ cao hơn ban nãy.
Trong lúc đầu lóe lên ý niệm đó, tay gã cũng không chậm trễ, như ý cự bổng tùy tâm mà động, xé tan không khí mang theo chân nguyên hùng hồn giáng vào một cái đầu.
Chát. Như ý bổng giáng xuống, Tam đầu lục tí không tránh, hai tay phất lên như ảo ảnh, ngạnh tiếp cây bổng, phát ra tiếng động đùng đục. Tiếp đó, từ một bên của y, hai cánh tay lại đánh tới với tốc độ tia chớp, nắm chắc như ý bổng đã mất hết lực đạo.
Như ý bổng bị đối phương nắm lấy, Diệp Phong hơi biến sắc. Trước đây gã chưa bao giờ gặp địch nhân có sáu cánh tay, thật sự phiền hà. Gã chưa nghĩ ra cách gì giật lại như ý bổng thì vu thánh đối diện lập tức công kích.
Y còn hai tay, đột nhiên dài ra, cong thành hình trảo, chụp vào mặt Diệp Phong như tia sét. Với thanh thế này, nếu bị chụp trúng thì hộ thể chân nguyên của gã hoàn toàn không chống nổi.
Nhưng bị tấn công ở cự ly gần thế này, như ý bổng lại bị đối phương giữ chặt, gã hoàn toàn không thể tránh né. Cũng may kinh nghiệm đánh xáp là cà của gã cực kỳ phong phú, tay còn lại như phản xạ có điều kiện nắm lại thành quyền giáng vào hai ngọn cự trảo của đối phương.
"Cự chùy thuật!" Quyền phong xuất ra, tay và quyền đầu của gã cũng to lên, tuy không bằng đối phương nhưng uy lực cực kỳ hung mãnh.
Cả hai va nhau, Tam đầu lục tí chỉ hơi run người, lực đạo của Diệp Phong bị hắn hóa giải thành vô hình. Hai cự trảo hơi ngừng lại trên không một chút rồi bám sát gã như coi dòi trong xương.
Vù, vù. Quyền đầu Diệp Phong nứt ra mấy vết, máu rỉ ra. Gã mượn phản lực của cả hai, mang theo chúng nữ cấp tốc lùi lại, đồng thời như ý bổng đột nhiên thu nhỏ lại, khiến đối phương chụp hụt, gã nhân cơ hội thoát khỏi tay đối phương. Cự trảo lại bức tới.
Coi như tránh thoát được trói buộc của tay đối phương, gã khẽ quát: "Khí vực không gian!"
Khí lưu trước mặt ngưng kết khiến cực trảo sắp chụp tan đầu gã ngừng lại. Diệp Phong mặc kệ thương thế trên quyền đầu, lại phát ra chân nguyên, mang theo chúng nữ tránh khỏi công kích của đối phương.
“Hừ! Cũng có chút bản lĩnh.” Nhanh nhạy và quả quyết gã thể hiện trong lúc giao chiến khiến đối phương cũng khen ngợi. Bất quá y lập tức cười lạnh, thân hình lướt tới, lại phát động công kích, tựa hồ không cho gã cơ hội lấy hơi. Hai tay khác của y như trường xà vươn mình, sáu cánh tay tựa râu bạch tuộc biến hóa linh hoạt, có tay nắm thành quyền đầu, có tay ngưng thành cự trảo, có tay hóa thành thủ đao lăng lệ…
Các loại thế công được Tam đầu lục tí và hình thể Thần thông thuật đạt tới hóa cảnh vận dụng, công kích Diệp Phong và chúng nữ như cuồng phong bạo vũ, buộc ngũ hành chiến trận liên tục thoái lui. Lúc đó Diệp Phong mới hiểu vì sao Tam đầu lục tí được xưng tụng là tối cao ảo nghĩa của hình thể Thần thông thuật. Bốn phương tám hướng như đồng thời bị ba địa giai cường giả bao vây, không thể chống nổi.
Song phương nhanh chóng ngạnh tiếp mấy lần, Diệp Phong liên tục hự lên, hiển nhiên chịu áp lực chưa từng có từ thế công siêu cường đó. Nếu không nhờ lĩnh vực của gã thập phần đặc thù, đối phương vì e dè không thể thi triển ngự khí Thần thông thuật nên còn miễn cưỡng chống chọi được, không lập tức thảm bại!
“Hừ, đó là toàn bộ thực lực của ngươi?” Địa giai vu thánh ngông cuồng, thế công không hề giảm bớt: “Một hoàng cấp đối diện địa giai, mọi thủ đoạn đều vô dụng, mau chịu trói đi.”
Chát!
Như ý bổng lại va vào cự quyền, lực đạo hùng hồn như nước triều liên miên bất tuyệt từ quyền đầu của đối phương khiến gã run lên, khóe miệng rỉ máu. Đồng thời ngũ hành chiến trận ổn như bàn thạch, vì gã thụ thương mà lộ sơ hở, ngũ hành tuần hoàn lập tức không còn hoàn mỹ nữa.
“Ha ha ha! Đến đây là hết.” Là địa giai vu thánh chiến đấu mấy vạn năm với Thánh điện, đối phương hiển nhiên không bỏ qua cơ hội này, bốn cánh tay còn lại tấn công như chớp, ba trong đó dồn vào Diệp Phong, áp chế dư lực còn lại của gã, cánh tay cuối cùng cắt vào điểm yếu nhất của trận thế.
"A!" Tiếng nữ tử kêu lên, lập tức khiến gã thần cấp đại loạn. Ngũ hành chiến trận hình thành một lớp chân nguyên bị tay đối phương cắt đứt. Giữ vị trí thổ trong ngũ hành chiến trận, Vũ Hân lại biến thành mục tiêu công kích đầu tiên của đối phương.
Bàn tay xuyên qua chân nguyên do Diệp Phong thi triển, đánh thẳng vào Vũ Hân. Bàn tay to bằng cả người cô, sau khi phá trừ chân nguyên đã giảm bớt không ít uy lực nhưng trúng cao thủ hoàng cấp thì vẫn có uy lực không nhỏ. Sắc mặt Vũ Hân nhợt đi như tờ giấy, phun máu có vòi, thê thảm văng khỏi ngũ hành đại tuần hoàn.
Nhưng Diệp Phong cùng chúng nữ chỉ có hoàng cấp tu vi lại hơi chiếm thượng phong khiến Đao hổ có cảm giác hư ảo.
“Cũng may khi trước ta không trở mặt với y, không thì kết quả khó nói lắm.” Đao hổ lúc này rất hoài nghi việc mình thắng được gã.
“Ha ha, tiểu tử này xem ra nổi giận rồi.” Vu thánh đối chiến với Đao hổ không có cảm giác khẩn trương, mà cười khẽ: “Như thế càng nếm mùi đau khổ mà thôi.”
Bảy hư giai vu thánh bao vây vòng ngoài không vì địa giai phe mình bị gã đánh bay mà tỏ ra lo lắng. Họ lặng lẽ giữ vững các vị trí, nếu gã định bỏ chạy tất sẽ bị ngăn lại ngay.
Xoạt, xoạt, xoạt. Thân thể hơn mười trượng từ trong đống đổ nát từ từ bò ra, địa giai vu thánh sầm mặt, khẽ phất tay qua lồng ngực lõm vào vì công kích của Diệp Phong, nguyên nguyên lực đầy sinh cơ liên tục từ chỗ xương sường gãy tràn qua, cốt nhục thụ thương của y lành lại với tốc độ cực nhanh.
“Hay lắm, hay lắm. Từ khi lão tử tiến nhập địa giai đến nay, chưa từng bị bọn rác rưởi Thánh điện đánh cho thế này, ngươi là kẻ đầu tiên khiến ta trọng thương đến mức này. Lại còn chỉ là hoàng cấp.” Địa giai vu thánh hoàn toàn âm lạnh lại khiến người ta lạnh buốt cõi lòng, khí thế hung hãn từ thể nội y tràn ra.
“Xem ra lão tử đã coi thường ngươi, đã vậy… ta cho ngươi xem thủ đoạn thật sự của địa giai.”
Diệp Phong cẩn thận lướt ra xa, chăm chú giới bị. Cảm thụ áp lực kinh hồn từ thể nội đối phương không ngớt tràn ra, gã hiểu rõ đây là địch nhân mạnh nhất mình gặp từ lúc tiến nhập thánh địa.
Ban nãy gã dễ dàng chặn được Chân không pháo của đối phương, hơn nữa lợi dụng chân không khí toàn trọng thương địch thủ vì lĩnh vực của gã là cảnh giới tối cao và khống chế khí lưu - không khí lĩnh vực. ngự khí Thần thông thuật của đối phương với gã khác nào trẻ con.
Đối phương nếm đòn lần này, nhất định sẽ đề phòng năng lực ngự khí của gã, gã không còn cơ hội thứ hai như thế nữa. Hà huống, dù gã ở trạng thái ngũ trọng cực trí Thần thông biến, thi triển chân không khí toàn uy lực cao nhất cũng không thật sự ảnh hưởng đến đối phương được. Quá lắm chỉ giảm bớt được một phần năng lượng của y.
“Ngươi có cách khắc chế ngự khí ảo nghĩa Thần thông thuật của Vu võ nhất tộc thì ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo cảnh giới tối cao của nhục thân Vu võ - - Tam đầu lục tí!” Địa giai vu thánh cười gằn, cơ nhục trên vai nhuyễn động kịch liệt, một cái đầu giống hệt đầu y mọc ra ở vai trái, tiếp đó cần cổ mọc tiếp vai, thò ra hai cái tay giống hệt thì mới dừng sinh trưởng.
“Đó là Thần thông thuật cổ quái gì hả?” Diệp Phong và chúng nữ đều hít khí lạnh, trong truyền thừa gã nhận được từ Vu võ, không có thông tin về Thần thông thuật này. Một người vô duyên vô cớ mọc ra một cái đầu, thật khiến gã không tin được.
Nhưng thế vẫn chưa hết, vai phải đối phương cũng mọc ra thêm hai cánh tay và một cái đầu theo cùng phương thức để hoàn thành biến thân. Phối hợp với thân thể cao cả chục trượng, hình dáng Tam đầu lục tí này khiến người ta rùng mình hoảng sợ.
“Tiểu tử, hiện tại hối hận cũng muộn rồi.” Chưa dứt lời, Tam đầu lục tí giật giật da mặt nở nụ cười âm lạnh, thân hình di động trong tích tắc, tàn ảnh vạch ngang tầng không, chân thân như quỷ mị bắn đến trước mặt gã.
Diệp Phong rùng mình, tốc độ của địa giai vu thánh quả nhiên nhanh đến đáng sợ. Hơn nữa đối phương chỉ dựa vào nhục thân cũng thi triển được tốc độ cao hơn ban nãy.
Trong lúc đầu lóe lên ý niệm đó, tay gã cũng không chậm trễ, như ý cự bổng tùy tâm mà động, xé tan không khí mang theo chân nguyên hùng hồn giáng vào một cái đầu.
Chát. Như ý bổng giáng xuống, Tam đầu lục tí không tránh, hai tay phất lên như ảo ảnh, ngạnh tiếp cây bổng, phát ra tiếng động đùng đục. Tiếp đó, từ một bên của y, hai cánh tay lại đánh tới với tốc độ tia chớp, nắm chắc như ý bổng đã mất hết lực đạo.
Như ý bổng bị đối phương nắm lấy, Diệp Phong hơi biến sắc. Trước đây gã chưa bao giờ gặp địch nhân có sáu cánh tay, thật sự phiền hà. Gã chưa nghĩ ra cách gì giật lại như ý bổng thì vu thánh đối diện lập tức công kích.
Y còn hai tay, đột nhiên dài ra, cong thành hình trảo, chụp vào mặt Diệp Phong như tia sét. Với thanh thế này, nếu bị chụp trúng thì hộ thể chân nguyên của gã hoàn toàn không chống nổi.
Nhưng bị tấn công ở cự ly gần thế này, như ý bổng lại bị đối phương giữ chặt, gã hoàn toàn không thể tránh né. Cũng may kinh nghiệm đánh xáp là cà của gã cực kỳ phong phú, tay còn lại như phản xạ có điều kiện nắm lại thành quyền giáng vào hai ngọn cự trảo của đối phương.
"Cự chùy thuật!" Quyền phong xuất ra, tay và quyền đầu của gã cũng to lên, tuy không bằng đối phương nhưng uy lực cực kỳ hung mãnh.
Cả hai va nhau, Tam đầu lục tí chỉ hơi run người, lực đạo của Diệp Phong bị hắn hóa giải thành vô hình. Hai cự trảo hơi ngừng lại trên không một chút rồi bám sát gã như coi dòi trong xương.
Vù, vù. Quyền đầu Diệp Phong nứt ra mấy vết, máu rỉ ra. Gã mượn phản lực của cả hai, mang theo chúng nữ cấp tốc lùi lại, đồng thời như ý bổng đột nhiên thu nhỏ lại, khiến đối phương chụp hụt, gã nhân cơ hội thoát khỏi tay đối phương. Cự trảo lại bức tới.
Coi như tránh thoát được trói buộc của tay đối phương, gã khẽ quát: "Khí vực không gian!"
Khí lưu trước mặt ngưng kết khiến cực trảo sắp chụp tan đầu gã ngừng lại. Diệp Phong mặc kệ thương thế trên quyền đầu, lại phát ra chân nguyên, mang theo chúng nữ tránh khỏi công kích của đối phương.
“Hừ! Cũng có chút bản lĩnh.” Nhanh nhạy và quả quyết gã thể hiện trong lúc giao chiến khiến đối phương cũng khen ngợi. Bất quá y lập tức cười lạnh, thân hình lướt tới, lại phát động công kích, tựa hồ không cho gã cơ hội lấy hơi. Hai tay khác của y như trường xà vươn mình, sáu cánh tay tựa râu bạch tuộc biến hóa linh hoạt, có tay nắm thành quyền đầu, có tay ngưng thành cự trảo, có tay hóa thành thủ đao lăng lệ…
Các loại thế công được Tam đầu lục tí và hình thể Thần thông thuật đạt tới hóa cảnh vận dụng, công kích Diệp Phong và chúng nữ như cuồng phong bạo vũ, buộc ngũ hành chiến trận liên tục thoái lui. Lúc đó Diệp Phong mới hiểu vì sao Tam đầu lục tí được xưng tụng là tối cao ảo nghĩa của hình thể Thần thông thuật. Bốn phương tám hướng như đồng thời bị ba địa giai cường giả bao vây, không thể chống nổi.
Song phương nhanh chóng ngạnh tiếp mấy lần, Diệp Phong liên tục hự lên, hiển nhiên chịu áp lực chưa từng có từ thế công siêu cường đó. Nếu không nhờ lĩnh vực của gã thập phần đặc thù, đối phương vì e dè không thể thi triển ngự khí Thần thông thuật nên còn miễn cưỡng chống chọi được, không lập tức thảm bại!
“Hừ, đó là toàn bộ thực lực của ngươi?” Địa giai vu thánh ngông cuồng, thế công không hề giảm bớt: “Một hoàng cấp đối diện địa giai, mọi thủ đoạn đều vô dụng, mau chịu trói đi.”
Chát!
Như ý bổng lại va vào cự quyền, lực đạo hùng hồn như nước triều liên miên bất tuyệt từ quyền đầu của đối phương khiến gã run lên, khóe miệng rỉ máu. Đồng thời ngũ hành chiến trận ổn như bàn thạch, vì gã thụ thương mà lộ sơ hở, ngũ hành tuần hoàn lập tức không còn hoàn mỹ nữa.
“Ha ha ha! Đến đây là hết.” Là địa giai vu thánh chiến đấu mấy vạn năm với Thánh điện, đối phương hiển nhiên không bỏ qua cơ hội này, bốn cánh tay còn lại tấn công như chớp, ba trong đó dồn vào Diệp Phong, áp chế dư lực còn lại của gã, cánh tay cuối cùng cắt vào điểm yếu nhất của trận thế.
"A!" Tiếng nữ tử kêu lên, lập tức khiến gã thần cấp đại loạn. Ngũ hành chiến trận hình thành một lớp chân nguyên bị tay đối phương cắt đứt. Giữ vị trí thổ trong ngũ hành chiến trận, Vũ Hân lại biến thành mục tiêu công kích đầu tiên của đối phương.
Bàn tay xuyên qua chân nguyên do Diệp Phong thi triển, đánh thẳng vào Vũ Hân. Bàn tay to bằng cả người cô, sau khi phá trừ chân nguyên đã giảm bớt không ít uy lực nhưng trúng cao thủ hoàng cấp thì vẫn có uy lực không nhỏ. Sắc mặt Vũ Hân nhợt đi như tờ giấy, phun máu có vòi, thê thảm văng khỏi ngũ hành đại tuần hoàn.
Bình luận facebook