Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 625
Quả nhiên khi Kiếm Vô Phong tăng cường phòng bị, Vu võ không hề thu liễm, không đầy hai canh giờ sau, tại điểm thứ bảy theo nguyệt diệu phương hướng ở khu vực hồn khoáng lại phát hiện tung tích nhân mã Vu võ.
“Hừ! Để lại hai thiên giai trấn thủ, mọi người theo ta ra xem đám man tử không biết sống chết là gì đó.” Kiếm Vô Phong lập tức sầm mặt, đưa ra phản ứng.
Năm Thánh điện thiên giai dẫn theo hai, ba chục địa giai nhanh chóng đến chỗ có tung tích nhân mã Vu võ. Thần niệm năm thiên giai phát ra, lập tức biết hết tình hình.
“Hình như là mấy địa giai Vu ma, thiên giai cường giả của chúng đâu?” Kiếm Vô Phong hỏi địa giai trấn thủ ở đó.
“Xưa nay Vu ma quấy nhiễu đều như vậy, đầu tiên là phái mấy địa giai đến thăm dò tình huống, xác định không có lực lượng thiện giai của chúng ta là hai Vu ma thiên giai sẽ nhanh chóng đổ đến, phá hoại xong doanh trại, tập kích nhân mã thành công là chúng rút ngay.”
“Trò vặt vãnh này chỉ bọn man tử đó mới thi triển.” Kiếm Vô Phong hừ lạnh coi thường rồi dặn: “Các ngươi cứ canh phòng như bình thường, coi như bọn ta chưa tới, đợi Vu ma thiên giai xuất hiện, bọn ta sẽ xuất thủ ngăn lại.”
Các đích thánh điện địa giai lập tức lĩnh mệnh lui đi.
“Ha ha ha! Thánh điện thiên giai cường giả đều là rùa rút cổ hả, không dám ra đấu với lão tử sao.” Nửa canh giờ sau, trên tầng không khu vực của Thánh điện vang lên tiếng cười điên cuồng, hai luồng khí tức ngút trời cùng tiếng cười đổ tới chiến các thánh điện địa giai rúng động.
“Các vị lật hết doanh trại Thánh điện lên cho lão tử, tuyệt đối không để chúng vững chân ở đây.” Một thiên giai gầm lên như sấm nổ khiến mấy trăm dặm quanh đó đều nghe rõ.
“Muốn lật tung doanh trại của bọn ta phải xem bọn Kiếm mỗ có đồng ý không.” Kiếm Vô Phong và bốn vị thiên giai như năm dải cầu vồng, từ ngoài xa lướt tới như chớp, vây thành nửa vòng tròn vây kín nhân mã Vu võ lại.
“Kiếm Vô Phong! Các ngươi đã chuẩn bị trước?” Thiên giai của Vu võ và Thánh điện không hiểu giao thủ bao nhiêu lần với nhau, cơ bản quá quen mặt nhau. Lần này năm Thánh điện thiên giai hiện thân đều là lão làng, thực lực không tầm thường.
“Lặc Lôi, Mộc Chân! Các ngươi lớn mật thật, biết bọn Kiếm mỗ trấn thủ ở đây mà dám đến gây loạn, chả lẽ coi Thánh điện thiên giai là ông phỗng hết hả.” Năm Thánh điện thiên giai cùng phát ra lĩnh vực bàng bạc, dao động cường liệt khiến không gian rung chuyển, gợn sóng nguyên lực trào ra, thanh thế kinh nhân.
“Hừ! Bọn vương bát đản Thánh điện chỉ biết cậy đông, có bản lĩnh thì Kiếm Vô Phong ngươi đơn đấu với ta.” Lặc Lôi sầm mặt, nhếch mép hỏi.
“Lặc Lôi, đừng có ở đó mà lớn lối vô vị, có bản lĩnh cứ đánh bại năm người bọn ta xem nào. Bằng không bọn tứ chi phát triển các ngươi biết điều cút ngay, đừng vướng mắt nữa.” Một thiên giai sau lưng Kiếm Vô Phong quát vang chế nhạo. Tuy họ có năm thiên giai nhưng không thể nào hạ được hai thiên giai Vu ma.
Khiến Thánh điện khổ não nhất là nhục thân của Vu ma man tử quá kinh nhân, dù trọng thương cỡ nào cũng có thể nhanh chóng hồi phục. Bình thường Thánh điện mà không chiếm thượng phong vượt trội thì không muốn giao thủ với Vu ma thiên giai. Nhưng khi Thánh điện nhiều gấp mấy lần thì Vu võ thiên giai cũng đâu có ngốc, nhanh chóng đào tẩu, không cho Thánh điện cơ hội vây giết?
Nên lâu nay Vu võ thiên giai không tổn thất ai, Thánh điện thì luôn xuất động ít nhất năm người, không cho Vu võ cơ hội. Song phương cứ thế giằng co mấy vạn năm, không thể phân thắng bại.
“Đôn bàn tử, đừng tưởng các ngươi đông người là lão tử sợ.” Cơ nhục và xương cốt Lặc Lôi kêu tanh tách, Thần thông thuật lập tức quán thể, bàn tay to như ngọn núi nhỏ cùng với sức mạnh cực kỳ hung hãn bổ vào Thổ điện thiên giai vừa nói.
"Ầm!" Đôn bàn tử kinh hãi bắn lĩnh vực ra, va chạm với cự lực của đối phương, lăn mấy vòng mới hóa giải được hết lực đạo đó.
"Ngũ hành chiến trận! Lên!" Nếu luận đơn đả độc đấu, năm thiên giai Thánh điện dù liên thủ cũng không chống nổi hai Vu võ thiên giai. Nhưng họ thông hiểu ngũ hành tương sinh chi lực, một khi tổ thành trận thế thì thực lực còn hơn Vu võ thiên giai.
Ầm, ầm!
Hai thiên giai vu thánh không phải hạng ăn hại, không hề e dè xông lên. Song phương xuất thủ là không nương tay, đã tranh đấu không biết bao nhiêu lần, đã quá quen thuộc nhau, nếu sơ ý thì rất có thể mình sẽ chịu thiệt.
Thiên giai hai bên đấu với nhau, địa giai cũng không ngồi không. Hơn mười địa giai cường giả của Vu võ cũng hỗn chiến với hơn ba mươi địa thánh của Thánh điện. Tuy phe Vu võ vì số lượng ít mà lép vế hơn nhưng ai cũng biết ưu thế của Vu võ là dai sức và liều mạng. Trừ phi trọng thương trí mệnh, bằng không không thể coi thường bất kỳ Vu võ cường giả nào.
“Lặc Lôi! Các ngươi cũng biết cứ đấu thế này không bên nào được lợi.” Song phương đấu hơn ba canh giờ, Kiếm Vô Phong không nén được thét lên.
“Thế thì sao?” Lặc Lôi và Mộc Chân không giảm thế công, vẫn toàn lực oanh kích chiến trận lĩnh vực của đối phương, không gian tứ bề dấy lên gợn sóng tản đi. Nếu những gợn sóng này vô tình quét về phía địa giai chiến trường thì mấy chục địa giai phải dốc toàn lực mới hóa giải được.
“Các ngươi đánh loạn thế này, cẩn thận hồn khoáng chưa kịp sinh thành đã bị hủy diệt.” Kiếm Vô Phong cuống lên.
Ngũ hành chiến trận giữ chặt chẽ khu vực hồn khoáng, vận dụng đủ mọi thủ đoạn huyền ảo hóa giải từng gợn sóng năng lượng tràn tới.
Hồn khoáng sản sinh tối kỵ bị năng lượng kịch liệt quấy nhiễu, hà huống là năng lượng dao động do thiên giai cường giả chiến đấu dấy lên. Tuy chỗ này cách chỗ hồn khoáng sản sinh cả trăm dặm nhưng phạm vi bị ảnh hưởng lên đến mấy trăm dặm là bình thường.
“Hủy thì hủy, đằng nào phú nhiêu hồn khoáng cơ hồ bị Thánh điện các ngươi lấy được, Vu võ nhất tộc bọn ta không có lợi ích gì, nếu hồn khoáng bị hủy, đau lòng nhất chắc không phải bọn ta. Ha ha!” So với bọn Kiếm Vô Phong, hai thiên vu giao chiến rất thoải mái, không hề có áp lực. Thông thường, hai thiên vu không phải đối thủ của ngũ hành chiến trận thì giờ lại liên tục tiến công.
"Đáng ghét!" Kiếm Vô Phong bị đối phương khiến cho nghẹn họng, Vu võ nhất tộc từ khi nào trở nên tinh ranh như vậy? Dù đối phương nói thật hay giả, bọn Kiếm Vô Phong đều phải đề phòng, bị hủy một mỏ phú nhiêu hồn khoáng là tổn thất phi thường nghiêm trọng với Thánh điện.
Kiếm Vô Phong lập tức truyền âm cho hai thiên giai trấn thủ đại doanh đến tương trợ. Có họ bảo vệ cho khu vực hồn khoáng không bị năng lượng ảnh hưởng, ngũ hành chiến trận lập tức thể hiện uy phong.
“Lặc Lôi, Mộc Chân! Kiếm mỗ nhất định khiến các ngươi trả giá.” Không còn lo lắng nữa, khí thế ngũ hành chiến trận dâng tràn, năng lượng khí tức hùng hồn tỏa khắp.
“Hừ! Chỉ biết cậy đông.” Đối phương hăng lên, Lặc Lôi và Mộc Chân lại dừng tay: “Đừng tưởng Vu võ nhất tộc chỉ có hai chúng ta là thiên giai, đợi mà xem.”
"Chân không pháo!" Lặc Lôi vung tay, khí trụ hùng hồn giáng vào chỗ các địa giai hỗn chiến. Tiếng nổ động trời vang lên, địa giai song phương đều bị hất ngã, cùng lui lại một quãng.
“Chúng ta đi, trận chiến này còn chưa kết thúc, Vu võ nhất tộc sớm muộn gì cũng quay lại. Thứ chúng ta không lấy được, Thánh điện cũng đừng mong có được.” Lặc Lôi và Mộc Chân dẫn tộc nhân, không quay đầu lại lướt đi, để lại bọn Kiếm Vô Phong há hốc miệng.
“Chuyện gì đây? Vu võ nhất tộc từ lúc nào mà rút đi gọn ghẽ như thế?” Theo kinh nghiệm trước đây, so sánh thực lực hai bên, Vu võ không kém thế hơn nhiều thì họ ít nhất cũng phải lưỡng bại câu thương mới chịu rút đi. Với Vu võ, lưỡng bại câu thương là chiếm ưu thế rất lớn rồi.
“Lặc Lôi trước khi rút đi có nói trường chiến đấu này chưa kết thúc… Lẽ nào chúng định phái thêm thiên vu đến phú nhiêu hồn khoáng này?” Mộc điện thiên giai lo lắng.
“Hắn còn nói thứ Vu võ không giành được thì Thánh điện đừng mong có. Thật khác gì uy hiếp chúng ta. Chúng thà hủy hồn khoáng cũng không để lọt vào tay chúng ta.” Một thiên giai cuống lên, ban nãy họ chiếm ưu thế thực lực nhưng chịu lép hồi lâu mới được đại triển thần uy thì hai thiên giai Vu võ lại bỏ chạy khiến lửa giận ngập lòng của họ không phát tiết được đi đâu.
“Nếu như vậy chúng ta phải phái thêm nhân thủ mới ngăn được chiến thuật vô lại này của đối phương.” Kiếm Vô Phong cũng cực kỳ điên tiết, Vu võ nhất tộc mà quyết tâm hủy hoại hồn khoáng thì thực lực của họ khó chống nổi đối phương đánh lén. Nếu Vu võ nhất tộc được tăng viện thì lực lượng thiên giai của họ ở đây sẽ thành giật gấu vá vai…
“Hừ! Để lại hai thiên giai trấn thủ, mọi người theo ta ra xem đám man tử không biết sống chết là gì đó.” Kiếm Vô Phong lập tức sầm mặt, đưa ra phản ứng.
Năm Thánh điện thiên giai dẫn theo hai, ba chục địa giai nhanh chóng đến chỗ có tung tích nhân mã Vu võ. Thần niệm năm thiên giai phát ra, lập tức biết hết tình hình.
“Hình như là mấy địa giai Vu ma, thiên giai cường giả của chúng đâu?” Kiếm Vô Phong hỏi địa giai trấn thủ ở đó.
“Xưa nay Vu ma quấy nhiễu đều như vậy, đầu tiên là phái mấy địa giai đến thăm dò tình huống, xác định không có lực lượng thiện giai của chúng ta là hai Vu ma thiên giai sẽ nhanh chóng đổ đến, phá hoại xong doanh trại, tập kích nhân mã thành công là chúng rút ngay.”
“Trò vặt vãnh này chỉ bọn man tử đó mới thi triển.” Kiếm Vô Phong hừ lạnh coi thường rồi dặn: “Các ngươi cứ canh phòng như bình thường, coi như bọn ta chưa tới, đợi Vu ma thiên giai xuất hiện, bọn ta sẽ xuất thủ ngăn lại.”
Các đích thánh điện địa giai lập tức lĩnh mệnh lui đi.
“Ha ha ha! Thánh điện thiên giai cường giả đều là rùa rút cổ hả, không dám ra đấu với lão tử sao.” Nửa canh giờ sau, trên tầng không khu vực của Thánh điện vang lên tiếng cười điên cuồng, hai luồng khí tức ngút trời cùng tiếng cười đổ tới chiến các thánh điện địa giai rúng động.
“Các vị lật hết doanh trại Thánh điện lên cho lão tử, tuyệt đối không để chúng vững chân ở đây.” Một thiên giai gầm lên như sấm nổ khiến mấy trăm dặm quanh đó đều nghe rõ.
“Muốn lật tung doanh trại của bọn ta phải xem bọn Kiếm mỗ có đồng ý không.” Kiếm Vô Phong và bốn vị thiên giai như năm dải cầu vồng, từ ngoài xa lướt tới như chớp, vây thành nửa vòng tròn vây kín nhân mã Vu võ lại.
“Kiếm Vô Phong! Các ngươi đã chuẩn bị trước?” Thiên giai của Vu võ và Thánh điện không hiểu giao thủ bao nhiêu lần với nhau, cơ bản quá quen mặt nhau. Lần này năm Thánh điện thiên giai hiện thân đều là lão làng, thực lực không tầm thường.
“Lặc Lôi, Mộc Chân! Các ngươi lớn mật thật, biết bọn Kiếm mỗ trấn thủ ở đây mà dám đến gây loạn, chả lẽ coi Thánh điện thiên giai là ông phỗng hết hả.” Năm Thánh điện thiên giai cùng phát ra lĩnh vực bàng bạc, dao động cường liệt khiến không gian rung chuyển, gợn sóng nguyên lực trào ra, thanh thế kinh nhân.
“Hừ! Bọn vương bát đản Thánh điện chỉ biết cậy đông, có bản lĩnh thì Kiếm Vô Phong ngươi đơn đấu với ta.” Lặc Lôi sầm mặt, nhếch mép hỏi.
“Lặc Lôi, đừng có ở đó mà lớn lối vô vị, có bản lĩnh cứ đánh bại năm người bọn ta xem nào. Bằng không bọn tứ chi phát triển các ngươi biết điều cút ngay, đừng vướng mắt nữa.” Một thiên giai sau lưng Kiếm Vô Phong quát vang chế nhạo. Tuy họ có năm thiên giai nhưng không thể nào hạ được hai thiên giai Vu ma.
Khiến Thánh điện khổ não nhất là nhục thân của Vu ma man tử quá kinh nhân, dù trọng thương cỡ nào cũng có thể nhanh chóng hồi phục. Bình thường Thánh điện mà không chiếm thượng phong vượt trội thì không muốn giao thủ với Vu ma thiên giai. Nhưng khi Thánh điện nhiều gấp mấy lần thì Vu võ thiên giai cũng đâu có ngốc, nhanh chóng đào tẩu, không cho Thánh điện cơ hội vây giết?
Nên lâu nay Vu võ thiên giai không tổn thất ai, Thánh điện thì luôn xuất động ít nhất năm người, không cho Vu võ cơ hội. Song phương cứ thế giằng co mấy vạn năm, không thể phân thắng bại.
“Đôn bàn tử, đừng tưởng các ngươi đông người là lão tử sợ.” Cơ nhục và xương cốt Lặc Lôi kêu tanh tách, Thần thông thuật lập tức quán thể, bàn tay to như ngọn núi nhỏ cùng với sức mạnh cực kỳ hung hãn bổ vào Thổ điện thiên giai vừa nói.
"Ầm!" Đôn bàn tử kinh hãi bắn lĩnh vực ra, va chạm với cự lực của đối phương, lăn mấy vòng mới hóa giải được hết lực đạo đó.
"Ngũ hành chiến trận! Lên!" Nếu luận đơn đả độc đấu, năm thiên giai Thánh điện dù liên thủ cũng không chống nổi hai Vu võ thiên giai. Nhưng họ thông hiểu ngũ hành tương sinh chi lực, một khi tổ thành trận thế thì thực lực còn hơn Vu võ thiên giai.
Ầm, ầm!
Hai thiên giai vu thánh không phải hạng ăn hại, không hề e dè xông lên. Song phương xuất thủ là không nương tay, đã tranh đấu không biết bao nhiêu lần, đã quá quen thuộc nhau, nếu sơ ý thì rất có thể mình sẽ chịu thiệt.
Thiên giai hai bên đấu với nhau, địa giai cũng không ngồi không. Hơn mười địa giai cường giả của Vu võ cũng hỗn chiến với hơn ba mươi địa thánh của Thánh điện. Tuy phe Vu võ vì số lượng ít mà lép vế hơn nhưng ai cũng biết ưu thế của Vu võ là dai sức và liều mạng. Trừ phi trọng thương trí mệnh, bằng không không thể coi thường bất kỳ Vu võ cường giả nào.
“Lặc Lôi! Các ngươi cũng biết cứ đấu thế này không bên nào được lợi.” Song phương đấu hơn ba canh giờ, Kiếm Vô Phong không nén được thét lên.
“Thế thì sao?” Lặc Lôi và Mộc Chân không giảm thế công, vẫn toàn lực oanh kích chiến trận lĩnh vực của đối phương, không gian tứ bề dấy lên gợn sóng tản đi. Nếu những gợn sóng này vô tình quét về phía địa giai chiến trường thì mấy chục địa giai phải dốc toàn lực mới hóa giải được.
“Các ngươi đánh loạn thế này, cẩn thận hồn khoáng chưa kịp sinh thành đã bị hủy diệt.” Kiếm Vô Phong cuống lên.
Ngũ hành chiến trận giữ chặt chẽ khu vực hồn khoáng, vận dụng đủ mọi thủ đoạn huyền ảo hóa giải từng gợn sóng năng lượng tràn tới.
Hồn khoáng sản sinh tối kỵ bị năng lượng kịch liệt quấy nhiễu, hà huống là năng lượng dao động do thiên giai cường giả chiến đấu dấy lên. Tuy chỗ này cách chỗ hồn khoáng sản sinh cả trăm dặm nhưng phạm vi bị ảnh hưởng lên đến mấy trăm dặm là bình thường.
“Hủy thì hủy, đằng nào phú nhiêu hồn khoáng cơ hồ bị Thánh điện các ngươi lấy được, Vu võ nhất tộc bọn ta không có lợi ích gì, nếu hồn khoáng bị hủy, đau lòng nhất chắc không phải bọn ta. Ha ha!” So với bọn Kiếm Vô Phong, hai thiên vu giao chiến rất thoải mái, không hề có áp lực. Thông thường, hai thiên vu không phải đối thủ của ngũ hành chiến trận thì giờ lại liên tục tiến công.
"Đáng ghét!" Kiếm Vô Phong bị đối phương khiến cho nghẹn họng, Vu võ nhất tộc từ khi nào trở nên tinh ranh như vậy? Dù đối phương nói thật hay giả, bọn Kiếm Vô Phong đều phải đề phòng, bị hủy một mỏ phú nhiêu hồn khoáng là tổn thất phi thường nghiêm trọng với Thánh điện.
Kiếm Vô Phong lập tức truyền âm cho hai thiên giai trấn thủ đại doanh đến tương trợ. Có họ bảo vệ cho khu vực hồn khoáng không bị năng lượng ảnh hưởng, ngũ hành chiến trận lập tức thể hiện uy phong.
“Lặc Lôi, Mộc Chân! Kiếm mỗ nhất định khiến các ngươi trả giá.” Không còn lo lắng nữa, khí thế ngũ hành chiến trận dâng tràn, năng lượng khí tức hùng hồn tỏa khắp.
“Hừ! Chỉ biết cậy đông.” Đối phương hăng lên, Lặc Lôi và Mộc Chân lại dừng tay: “Đừng tưởng Vu võ nhất tộc chỉ có hai chúng ta là thiên giai, đợi mà xem.”
"Chân không pháo!" Lặc Lôi vung tay, khí trụ hùng hồn giáng vào chỗ các địa giai hỗn chiến. Tiếng nổ động trời vang lên, địa giai song phương đều bị hất ngã, cùng lui lại một quãng.
“Chúng ta đi, trận chiến này còn chưa kết thúc, Vu võ nhất tộc sớm muộn gì cũng quay lại. Thứ chúng ta không lấy được, Thánh điện cũng đừng mong có được.” Lặc Lôi và Mộc Chân dẫn tộc nhân, không quay đầu lại lướt đi, để lại bọn Kiếm Vô Phong há hốc miệng.
“Chuyện gì đây? Vu võ nhất tộc từ lúc nào mà rút đi gọn ghẽ như thế?” Theo kinh nghiệm trước đây, so sánh thực lực hai bên, Vu võ không kém thế hơn nhiều thì họ ít nhất cũng phải lưỡng bại câu thương mới chịu rút đi. Với Vu võ, lưỡng bại câu thương là chiếm ưu thế rất lớn rồi.
“Lặc Lôi trước khi rút đi có nói trường chiến đấu này chưa kết thúc… Lẽ nào chúng định phái thêm thiên vu đến phú nhiêu hồn khoáng này?” Mộc điện thiên giai lo lắng.
“Hắn còn nói thứ Vu võ không giành được thì Thánh điện đừng mong có. Thật khác gì uy hiếp chúng ta. Chúng thà hủy hồn khoáng cũng không để lọt vào tay chúng ta.” Một thiên giai cuống lên, ban nãy họ chiếm ưu thế thực lực nhưng chịu lép hồi lâu mới được đại triển thần uy thì hai thiên giai Vu võ lại bỏ chạy khiến lửa giận ngập lòng của họ không phát tiết được đi đâu.
“Nếu như vậy chúng ta phải phái thêm nhân thủ mới ngăn được chiến thuật vô lại này của đối phương.” Kiếm Vô Phong cũng cực kỳ điên tiết, Vu võ nhất tộc mà quyết tâm hủy hoại hồn khoáng thì thực lực của họ khó chống nổi đối phương đánh lén. Nếu Vu võ nhất tộc được tăng viện thì lực lượng thiên giai của họ ở đây sẽ thành giật gấu vá vai…
Bình luận facebook