Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hôn Nhân Ngọt Ngào Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều - Chương 339
Bác sĩ cười cười: “Đúng vậy, nó sẽ phát triển thành tim trong tương lai, tất nhiên hiện tại nó chỉ là tim thai.”
Cố Lâm Hàn nhìn dáng vẻ của Vu Tịch, nói chuyện như một đứa trẻ, cười nghiêm túc như vậy, anh
cũng không thể nhịn được mà cười theo.
Anh lại hòi bác sĩ: “Vậy thì cô ấy có vấn đề gì khác không? Cô ấy bị nôn nghén nhiều đến như vậy, tôi nên làm gì bây giờ?”
“Chúng tôi chỉ có thể kê một số loại thuốc chống nôn mửa, nhưng tác dụng không quá lớn. Dù sao thi cô ấy là phụ nữ mang thai, uống nhiều thuốc sẽ không tốt, loại này tương đối nhẹ, hiệu quả cũng sẽ không quá lớn.” cố Lâm Hàn cau mày nhìn Vu Tịch, làm sao bây giờ, nếu cứ ốm nghén mãi như vậy mãi sẽ gầy đi mất
Từ bệnh viện lại trực tiếp ghé đến công ty. Khi đến nơi, Vu Tịch nói: “Sao anh lại đưa em tới đây?
Muốn làm việc thì anh làm đi, em về trước nghỉ ngơi trước không được sao.”
Công ty của cố gia rất lớn, còn Vu Tịch thì lần đầu tiên tới đây, nhìn quảng trường thương mại ở bên trong, tấy cả văn phòng đều có biển hiệu Cố Gia SF. Có vẻ như toàn bộ nơi đây đều thuộc Cố gia. SF là tên viết tắt cố gia bằng phiên âm.
Vu Tịch trực tiếp theo sau bước vào văn phòng. Ngay khi cô bước
vào, nhân viên trong công ty đứng dậy nói với cố Lâm Hàn: “Cố tổng.”
Cố Lâm Hàn tác phong nhanh nhẹn bước tới, gật đầu. Mọi người nhìn Vu Tịch ở phía sau, không biết đây là ai. Lập tức nhìn nhau, cảm thấy khó hiểu. Nhưng vào lúc này … Hứa Khả bước vào ngay lập tức. “Lâm Hàn, anh đã trở lại, tôi vừa định đi tìm anh, cùng mang một số tài liệu đến cho Lâm Lệ.”
Chợt nhận ra, cố Lâm Hàn dẫn theo Vu Tịch đến.
Vu Tịch cũng sửng sốt, vừa vào ngồi xuống đã thấy Hứa Khả tiến vào, cũng thật là trùng hợp.
Hứa Khả lên tiếng: “A… Vu Tịch, sao cô lại ờ đây?” Hứa Khả tự nhiên hỏi.
Vu Tịch nói: “Anh ấy đưa tôi đến đây.”
Hứa Khả nhìn thoáng qua cố Lâm Hàn: “A… đây là lần đầu tiên cô đến đây, để Lâm Hàn đưa cô đi tham quan.”
Cố Lâm Hàn cầm tập tài liệu lên. “Được rồi, vãn kiện này đúng
không, cô cầm lấy đi.”
Hứa Khả: “A, được rồi.”
Vu Tịch liếc sang bên đó, trong lòng thầm mắng bạch nhãn lang cứ như thể đây là công ty nhà cô ta không bằng.
Hứa Khả cười cười với Vu Tịch: “Coi cứ từ từ tham quan, nếu Lâm Hàn bận quá, cô có thể tìm tôi, dạo này tôi đều luôn ở đây làm việc.”
“Luôn làm việc ở đây?” Vu Tịch dường như nghe ra ẩn ý trong lời nói cùa cô ta, mỉm cười: “Không
cần, tôi còn phải đến lớp.”
Hứa Khả quay lưng rời đi, lúc này … Cố Lâm Hàn nhìn ra ngoài, gọi quay lại:“Hứa Khả.”
Cố Lâm Hàn bước ra, Hứa Khả dừng lại “Có chuyện gì vậy? Anh không đi cùng Vu Tịch sao, đi ra ngoài làm gì? Cô ấy không vui sao, có em bé đều hay để ý những chuyện vặt vãnh, anh cũng nên cẩn thận hơn”
Cô nhìn anh chằm chằm, quả thực, trong lời như có ẩn ý gì đó.
Cố Lâm Hàn nghiêm mặt nói:
“Hứa Khả, tôi hy vọng cô nên biết chừng mực, đừng có gây chuyện với Vu Tịch nữa.”
Hứa Khả rất ngạc nhiên. “Anh… anh có ý gi.”
Cố Lâm Hàn lành lùng: “Ý ở trên mặt chữ, cô nhất định có thể hiểu rõ.”
Cố Lâm Hàn nhìn cô một cái, xoay người rời đi.
Hứa Khả câm thấy trong lòng nhói đau. “Lâm Hàn.” Cô gọi cố Lâm Hàn lại. cố Lâm Hàn dừng bước nhưng không nhìn lại.
Hứa Khả đỏ mắt. “Ý của anh là gì, Lâm Hàn, đúng vậy, lúc đầu chính là do em tổn thương anh, nhưng bây giờ em chịu quả báo chưa đủ hay sao? Nhìn xem, Lâm Lệ đã trở thành cái dạng gì, hả … vốn dĩ em sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng bây giờ thì còn lại điều gì … em còn không có quyền lựa chọn, phải trờ thành vợ của người tàn phế, phải chăm sóc cho anh ta, không biết đến khi nào. Em mới bao nhiêu tuổi? Anh có biết bác sĩ nói gì không? Bác sĩ nói rằng anh ấy thậm chí có thể khó có con …”
“Đủ rồi.” Ánh mắt cố Lâm Hàn
lạnh lùng, ngắt lời cô ta. Sau đó quay đầu nhìn về phía Hứa Khả. Lời này, tuyệt đối không thể để anh họ nghe thấy.”
Anh nhìn chằm chằm Hứa Khả thật lâu. Hứa Khả ậm ừ. cố Lâm Hàn quay đầu đi vào bên trong. Vu Tịch vẫn đang nhìn mọi thứ ở xung quanh, nhìn thấy cố Lâm Hàn trở về.
Ánh mắt anh dịu dàng trở lại. vốn dĩ, trong lòng anh đã lo lắng Vu Tịch ốm nghén, lại nghe thấy những lời có gai của Hứa Khả, lại làm cho Cố Lâm Hàn không vui.
Họ không biết sự lo lắng của cố Lâm Hàn, cố Lâm Hàn cũng cũng không thể hiện ra điều đó, nhưng như vậy không có nghĩa là anh hoàn toàn không sốt ruột.
Bây giờ, anh thật sự hy vọng rằng Vu Tịch có thể hạnh phúc và khỏe mạnh.
Anh nhìn Vu Tịch nói: “Em muốn ăn cái gì, một hồi nữa, anh với em cùng ăn”
Vu Tịch nói: “A, em muốn ăn…”
Cô nói liên tục một số món.
cố Lâm Hàn nhớ kỹ từng cái, định một hồi nữa sẽ gọi người chuẩn bị.
Vu Tịch hỏi: “Hứa Khả tại sao lại ở đây làm việc?”
Cố Lâm Hàn giải thích: “A, bởi vì có một số việc trong công tỵ phải do anh họ xử lý, không tiện giao cho người khác. Cô ấy chạy tới chạy lui vất vả như vậy, nên di đã chuẩn bị văn phòng cho cô ấy làm ở đây, một số công việc của cô ấy đã chuyền đến đây.”
Lo cho gia đình của cô ấy nên hiện tại cũng muốn cho cô ấy ờ
lại.
Để cô ấy chăm sóc tốt cho cố Lâm Lệ, miễn cho cố Lâm Lệ suy nghĩ nhiều, sẽ không tốt cho sức khỏe của anh ta.
Đặc biệt là bên nhà chú, hận không thể cưới cô ấy về nhà ngay lập tức.
Vu Tịch nheo mắt nhìn sang.
Tốt, còn chuyển đến văn phòng đến gần đây …
Cố Lâm Hàn nhìn dáng vẻ của Vu Tịch, nói chuyện như một đứa trẻ, cười nghiêm túc như vậy, anh
cũng không thể nhịn được mà cười theo.
Anh lại hòi bác sĩ: “Vậy thì cô ấy có vấn đề gì khác không? Cô ấy bị nôn nghén nhiều đến như vậy, tôi nên làm gì bây giờ?”
“Chúng tôi chỉ có thể kê một số loại thuốc chống nôn mửa, nhưng tác dụng không quá lớn. Dù sao thi cô ấy là phụ nữ mang thai, uống nhiều thuốc sẽ không tốt, loại này tương đối nhẹ, hiệu quả cũng sẽ không quá lớn.” cố Lâm Hàn cau mày nhìn Vu Tịch, làm sao bây giờ, nếu cứ ốm nghén mãi như vậy mãi sẽ gầy đi mất
Từ bệnh viện lại trực tiếp ghé đến công ty. Khi đến nơi, Vu Tịch nói: “Sao anh lại đưa em tới đây?
Muốn làm việc thì anh làm đi, em về trước nghỉ ngơi trước không được sao.”
Công ty của cố gia rất lớn, còn Vu Tịch thì lần đầu tiên tới đây, nhìn quảng trường thương mại ở bên trong, tấy cả văn phòng đều có biển hiệu Cố Gia SF. Có vẻ như toàn bộ nơi đây đều thuộc Cố gia. SF là tên viết tắt cố gia bằng phiên âm.
Vu Tịch trực tiếp theo sau bước vào văn phòng. Ngay khi cô bước
vào, nhân viên trong công ty đứng dậy nói với cố Lâm Hàn: “Cố tổng.”
Cố Lâm Hàn tác phong nhanh nhẹn bước tới, gật đầu. Mọi người nhìn Vu Tịch ở phía sau, không biết đây là ai. Lập tức nhìn nhau, cảm thấy khó hiểu. Nhưng vào lúc này … Hứa Khả bước vào ngay lập tức. “Lâm Hàn, anh đã trở lại, tôi vừa định đi tìm anh, cùng mang một số tài liệu đến cho Lâm Lệ.”
Chợt nhận ra, cố Lâm Hàn dẫn theo Vu Tịch đến.
Vu Tịch cũng sửng sốt, vừa vào ngồi xuống đã thấy Hứa Khả tiến vào, cũng thật là trùng hợp.
Hứa Khả lên tiếng: “A… Vu Tịch, sao cô lại ờ đây?” Hứa Khả tự nhiên hỏi.
Vu Tịch nói: “Anh ấy đưa tôi đến đây.”
Hứa Khả nhìn thoáng qua cố Lâm Hàn: “A… đây là lần đầu tiên cô đến đây, để Lâm Hàn đưa cô đi tham quan.”
Cố Lâm Hàn cầm tập tài liệu lên. “Được rồi, vãn kiện này đúng
không, cô cầm lấy đi.”
Hứa Khả: “A, được rồi.”
Vu Tịch liếc sang bên đó, trong lòng thầm mắng bạch nhãn lang cứ như thể đây là công ty nhà cô ta không bằng.
Hứa Khả cười cười với Vu Tịch: “Coi cứ từ từ tham quan, nếu Lâm Hàn bận quá, cô có thể tìm tôi, dạo này tôi đều luôn ở đây làm việc.”
“Luôn làm việc ở đây?” Vu Tịch dường như nghe ra ẩn ý trong lời nói cùa cô ta, mỉm cười: “Không
cần, tôi còn phải đến lớp.”
Hứa Khả quay lưng rời đi, lúc này … Cố Lâm Hàn nhìn ra ngoài, gọi quay lại:“Hứa Khả.”
Cố Lâm Hàn bước ra, Hứa Khả dừng lại “Có chuyện gì vậy? Anh không đi cùng Vu Tịch sao, đi ra ngoài làm gì? Cô ấy không vui sao, có em bé đều hay để ý những chuyện vặt vãnh, anh cũng nên cẩn thận hơn”
Cô nhìn anh chằm chằm, quả thực, trong lời như có ẩn ý gì đó.
Cố Lâm Hàn nghiêm mặt nói:
“Hứa Khả, tôi hy vọng cô nên biết chừng mực, đừng có gây chuyện với Vu Tịch nữa.”
Hứa Khả rất ngạc nhiên. “Anh… anh có ý gi.”
Cố Lâm Hàn lành lùng: “Ý ở trên mặt chữ, cô nhất định có thể hiểu rõ.”
Cố Lâm Hàn nhìn cô một cái, xoay người rời đi.
Hứa Khả câm thấy trong lòng nhói đau. “Lâm Hàn.” Cô gọi cố Lâm Hàn lại. cố Lâm Hàn dừng bước nhưng không nhìn lại.
Hứa Khả đỏ mắt. “Ý của anh là gì, Lâm Hàn, đúng vậy, lúc đầu chính là do em tổn thương anh, nhưng bây giờ em chịu quả báo chưa đủ hay sao? Nhìn xem, Lâm Lệ đã trở thành cái dạng gì, hả … vốn dĩ em sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng bây giờ thì còn lại điều gì … em còn không có quyền lựa chọn, phải trờ thành vợ của người tàn phế, phải chăm sóc cho anh ta, không biết đến khi nào. Em mới bao nhiêu tuổi? Anh có biết bác sĩ nói gì không? Bác sĩ nói rằng anh ấy thậm chí có thể khó có con …”
“Đủ rồi.” Ánh mắt cố Lâm Hàn
lạnh lùng, ngắt lời cô ta. Sau đó quay đầu nhìn về phía Hứa Khả. Lời này, tuyệt đối không thể để anh họ nghe thấy.”
Anh nhìn chằm chằm Hứa Khả thật lâu. Hứa Khả ậm ừ. cố Lâm Hàn quay đầu đi vào bên trong. Vu Tịch vẫn đang nhìn mọi thứ ở xung quanh, nhìn thấy cố Lâm Hàn trở về.
Ánh mắt anh dịu dàng trở lại. vốn dĩ, trong lòng anh đã lo lắng Vu Tịch ốm nghén, lại nghe thấy những lời có gai của Hứa Khả, lại làm cho Cố Lâm Hàn không vui.
Họ không biết sự lo lắng của cố Lâm Hàn, cố Lâm Hàn cũng cũng không thể hiện ra điều đó, nhưng như vậy không có nghĩa là anh hoàn toàn không sốt ruột.
Bây giờ, anh thật sự hy vọng rằng Vu Tịch có thể hạnh phúc và khỏe mạnh.
Anh nhìn Vu Tịch nói: “Em muốn ăn cái gì, một hồi nữa, anh với em cùng ăn”
Vu Tịch nói: “A, em muốn ăn…”
Cô nói liên tục một số món.
cố Lâm Hàn nhớ kỹ từng cái, định một hồi nữa sẽ gọi người chuẩn bị.
Vu Tịch hỏi: “Hứa Khả tại sao lại ở đây làm việc?”
Cố Lâm Hàn giải thích: “A, bởi vì có một số việc trong công tỵ phải do anh họ xử lý, không tiện giao cho người khác. Cô ấy chạy tới chạy lui vất vả như vậy, nên di đã chuẩn bị văn phòng cho cô ấy làm ở đây, một số công việc của cô ấy đã chuyền đến đây.”
Lo cho gia đình của cô ấy nên hiện tại cũng muốn cho cô ấy ờ
lại.
Để cô ấy chăm sóc tốt cho cố Lâm Lệ, miễn cho cố Lâm Lệ suy nghĩ nhiều, sẽ không tốt cho sức khỏe của anh ta.
Đặc biệt là bên nhà chú, hận không thể cưới cô ấy về nhà ngay lập tức.
Vu Tịch nheo mắt nhìn sang.
Tốt, còn chuyển đến văn phòng đến gần đây …
Bình luận facebook