• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng (3 Viewers)

  • Chương 464

Kiều Niệm Chiêu là được Kiều Hân Hủy nhận nuôi? !
Cận Tử Kỳ cảm thấy Kiều Hân Hủy tồn tại chỉ vì khiêu chiến sức chịu đựng của cô hết lần này tới lần khác.
Mà thân thế của Kiều Niệm Chiêu càng làm cho cô cũng có chút không thể nào chấp nhận được.
Kiều Niệm Chiêu phí hết tâm tư muốn cùng mình tranh vị trí đại tiểu thư nhà họ Cận, quay đầu lại biết mình cũng chỉ là một đứa con được nhận nuôi, ngay cả tiếng gọi Cận Chiêu Đông là “cha” cũng đều hữu danh vô thực, không biết có phải sẽ nổi điên hay không?
"Cậu nói không sai, đứa nhỏ tôi sinh ra bẩm sinh cơ thể đã yếu kém nhiều bệnh, căn bản là sống không lâu, sau khi Cận Chiêu Đông bỏ lại mẹ con chúng tôi để trở về thành phố S tôi cũng mang theo đứa bé rời khỏi Thiên Sơn, có lẽ là không quen sự thay đổi áp khí cao nguyên, rất nhanh đứa bé đã xảy ra chuyện, không bao lâu thì đã qua đời, lúc ấy người nhà của Tô Ngưng Tuyết cũng gây sự với tôi không ít, tôi liền nhân cơ hội trốn đi."
"Nhưng từ từ tôi phát hiện, căn bản không thể tiếp tục cuộc sống không được che chở, nhà họ Tô làm khó dễ khiến cho tôi nửa bước khó đi, tôi không còn cách nào khác đành phải tìm kiếm khắp nơi một đứa trẻ nhỏ có dáng dấp tương tự Cận Tử Kỳ khi đó, sau khi tìm được tôi liền mang theo con bé đi tìm ông cụ nhà họ Cận, cầu xin ông ấy nhìn thấy cháu gái mà nể mặt cho chúng tôi một con đường sống, tuy rằng ông ta không muốn gặp tôi nhưng mà đã ngầm thừa nhận đứa cháu gái Niệm Chiêu này, âm thầm sắp xếp cho tôi một công việc ở công ty chi nhánh của Cận Thị."
"Sau đó tôi dùng cách như tình cờ gặp nhau mà xuất hiện ở trước mặt Cận Chiêu Đông, quả thật ông ta là một người đàn ông chung tình, vẫn đối với tôi nhớ mãi không quên, rất nhanh chúng tôi lại ở bên nhau, thậm chí thời điểm Tô Ngưng Tuyết bị điều ra ngoài làm Tổng giám đốc cho chi nhánh của công ty, ông ta còn điều tôi đến bên cạnh làm trợ lý của ông ta, thoáng một cái đã là năm năm, lúc nào ông ta cũng có thể giúp tôi tránh cùng Tô Ngưng Tuyết gặp mặt chính diện, ông cụ nhà họ Cận cũng một mắt nhắm một mắt mở, rồi về sau trong công ty có lời đồn đãi chuyện nhảm ông ta mới để cho tôi nghỉ việc rồi tìm cho tôi một công việc ở một trường tiểu học."
"Theo thời gian Niệm Chiêu không ngừng lớn lên, tôi cuối cùng ngầm như vô tình mà kể một ít lời ca ngợi Cận Tử Kỳ, phụ nữ mà lúc nào cũng có lòng háo thắng, cộng thêm nó vẫn luôn cảm thấy mình là con của Cận Chiêu Đông, tất nhiên không thể thiếu việc cùng người chị gái này một phen ganh đua so sánh, dần dà đã có được bóng dáng của Cận Tử Kỳ ... Tôi muốn nói chính là những điều này, có tin hay không thì tùy cậu."
Nghe được Kiều Hân Hủy nói ra những chuyện cũ kia, Cận Tử Kỳ nắm chặt hai tay, không khỏi cười lạnh, nếu để cho cha của cô nghe đến mấy lời này không biết sẽ phản ứng như thế nào, có phải sẽ tức giận đến thở không ra hơi hay không?
"Chuyện của Kiều Niệm Chiêu tôi sẽ phái người bí mật đi thăm dò, có thể tìm được hay không tôi cũng không thể đảm bảo."
Hàn Mẫn Tranh lời vừa dứt, ngay sau đó thì vang lên tiếng bước chân bỏ đi của anh ta, không lâu sau đó Kiều Hân Hủy cũng rời đi.
Cho đến khi bên ngoài hoàn toàn khôi phục yên tĩnh, sau đó Cận Tử Kỳ mới từ trong lùm cây đi ra, "Chúng ta cũng trở về thôi."
"Em chắc là hiện tại đi qua đó sẽ không có gì chứ?" Doãn Lịch hất cằm lên một cái sang một hướng khác, có điều ngụ ý.
Cận Tử Kỳ thuận theo phương hướng anh ám chỉ mà nhìn lại....
Kiều Hân Hủy vốn bước đi nhanh muốn rời khỏi nhưng vẫn đứng ở giữa đường, mà đối diện với bà ta chính là Cận Chiêu Đông đang mang theo thức ăn nhanh.
Sắc mặt của Cận Chiêu Đông thật không tốt, nhìn bộ dáng của ông, giống như đã biết được những chuyện gì.
Chẳng lẽ vừa rồi cũng giống như họ trốn ở phía sau lùm cây nghe được?
Cận Tử Kỳ và Doãn Lịch đưa mắt nhìn nhau, mà bên đó hai người đã xảy ra tranh chấp.
"Chiêu ... Chiêu Đông, tại sao anh lại ở chỗ này?" Trong giọng nói của Kiều Hân Hủy có phần hoang mang rối loạn chưa kịp sắp xếp ngôn từ.
"Con rể tôi gặp chuyện không may, tôi đây là cha vợ tất nhiên phải ở trong chỗ này, còn cô, tại sao xuất hiện tại khu vực gần nhà tang lễ?"
Kiều Hân Hủy có vẻ trốn tránh, "Tôi ... Tôi tới tìm Mẫn Tranh, nếu như anh bận thì đi làm việc của anh trước đi, tôi còn phải chạy về, Niệm Chiêu vẫn không có tin tức, anh từng nói không quan tâm chuyện của nó nên tôi đành phải tìm cách khác."
Cận Chiêu Đông đột nhiên cười, nghe không ra vui giận: "Niệm Chiêu ...


q5---chuong-163-chuong-1013-1529040263.1209.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom