• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng (3 Viewers)

  • Chương 488

Bảy ngày sau, hôn lễ của Hàn Mẫn Tranh và Jane Rocher thuận lợi tiến hành trên một thảm cỏ ngoài trời.
Hôn lễ vô cùng long trọng và lộng lẫy, Jane mặc một chiếc áo cưới trắng muốt, khoác cánh tay của Hàn Mẫn Tranh, trên gương mặt xinh đẹp mang một nụ cười kiêu ngạo, đứng trong đám đông tiếp nhận lời chúc phúc và sự hâm mộ của tất cả các khách mời.
Vô số khách mời, quần áo xa hoa rình rang, tiếng ly tách cụng nhau, tiếng chúc phúc, tiếng chúc mừng, liên tiếp nối đuôi không ngừng.
Thế nhưng Hàn Mẫn Tranh làm chú rể lại luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt, đối mặt với những lời chúc mừng cũng chỉ cố giữ vẻ lạnh lùng, chỉ là chu toàn lễ độ, nhưng không hề có chút gì gọi là kích động và vui mừng khi cưới vợ yêu.
Cận Tử Kỳ bưng một ly đồ uống, mặt mỉm cười mà nhìn mọi thứ đang diễn ra.
"Đây không phải là vợ của anh trai cùng cha khác mẹ của chủ tịch Hàn, tiểu thư nhà họ Cận đó sao? Sao cô ta lại tới đây?"
“Nếu như đổi lại là tôi, bây giờ chỉ hận không thể trốn ở trong nhà đóng cửa không đi ra ngoài.”
Bên cạnh có người xì xào bàn tán, Cận Tử Kỳ quét mắt liếc nhìn họ, rồi đi đến khu vực bánh ngọt.
"Chị dâu.” Bỗng nhiên sau lưng vang lên một giọng nói khiêm tốn và mềm mại.
Cận Tử Kỳ quay đầu lại, phía sau lưng, Jane đang cười tươi như hoa, kéo lấy Hàn Mẫn Tranh, từng bước đi về phía của cô.
"Chúc mừng." Cận Tử Kỳ nâng ly rượu lên, cười nhạt nói.
Jane có chút kinh ngạc với thái độ của Cận Tử Kỳ, nhưng vẫn cười tủm tỉm gật đầu: "Hôm nay chị dâu có thể tới tôi rất vui. Ủa? Tại sao chị không mang đồ trang sức tôi đã đưa qua? Thật ra chị không cần phải lo lắng khách át giọng chủ ..."
"Không, " Cận Tử Kỳ khẽ cười: "Chỉ là tôi ngại chúng thật quá thô tục, không thể mang lên bàn tiệc được."
Nói xong, không đếm xỉa tới nụ cười cứng đơ của Jane, Cận Tử Kỳ lướt qua Hàn Mẫn Tranh đi ra ngoài.
"Tôi từng nói với cô đừng đến trêu chọc cô ta, cô cứ không tin, hiện tại tự chuốc lấy nhục."
Ánh mắt lạnh lùng vô tình của Hàn Mẫn Tranh dừng trên gương mặt xanh trắng lẫn lộn của Jane.
Jane cười lạnh: "Em thích, cô ta cho rằng cô ta như vậy là có thể che dấu sự cô đơn buồn chán dưới đáy lòng của cô ta sao? Đều nói quả phụ không chịu nổi nhất là tịch mịch, em thật hiếu kỳ xem đến chết cô ta có nuôi tiểu bạch kiểm hay không?”
"Cô cho rằng người nào cũng sẽ như cô sao?"
"Anh!" Jane đen mặt, "Hàn Mẫn Tranh, anh đừng quên, ai mới là vợ của anh đó!"
Hàn Mẫn Tranh nhấp một ngụm sâm banh, nâng ly với những người khách ở xa xa đang chào hỏi mình.
“Tôi đương nhiên biết rõ, nếu không cô cho rằng là ai sẽ đứng ở chỗ này với cô chứ?”
Ngay vào lúc này, ở phía trước cửa lớn của tiệc cưới đột nhiên vọng tới những tiếng kêu ầm ầm, có rất nhiều khách mời không ngừng vây qua đó, Hàn Mẫn Tranh và Jane cũng liếc mắt nhìn nhau. Thu lại biểu cảm trên mặt, hai người vốn dĩ đang tranh chấp lập tức trở nên giống như có cùng chung mối thù. Bọn họ đi đến phía trước cửa, lập tức nhìn thấy hai chiếc xe ô tô màu đen trông rất lịch sự sang trọng đang chậm rãi chạy về phía bên này.
Dẫn đầu là một chiếc xe Mercesdes-Benz màu đen, theo sát ở phía sau là chiếc xe Bentley phiên bản dài, lúc quẹo vào, tất cả mọi người đều có thể thấy logo trên đầu của chiếc xe Bentley kia. Nó giống như một đôi cánh chim ưng oai hùng đang chao lượn giữa bầu trời dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời, phát ra ánh sáng chói mắt, sáng đến nỗi khiến cho mắt của người khác cảm thấy khó chịu.
Chúng khách mời bị sự xuất hiện lộng lẫy như thế làm giật mình, cảm giác đầu tiên chính là người đến không phú thì cũng quý. Hàn Mẫn Tranh nhìn hai chiếc xe này, nhất là chiếc Bentley đằng sau, không hiểu vì sao, sinh ra dự cảm không làm. Anh ta quay đầu, trong đám người tìm kiếm bóng dáng của Cận Tử Kỳ, lại phát hiện cô đang đứng ở trong một góc khuất lặng lẽ uống rượu.
"Chẳng lẽ là ba mẹ em?" Jane vui mừng nhìn chằm chằm hai chiếc xe kia: "Em vốn cho rằng họ sẽ không trở về."
"Ba mẹ cô?" Hàn Mẫn Tranh nghi ngờ mà hỏi ngược lại.
Jane gật đầu, mặt mày khó nén vẻ kiêu ngạo: "Em đã nói cho họ biết hôm nay em kết hôn."
Trong lòng Hàn Mẫn Tranh vốn căng thẳng mới chậm rãi dịu xuống, vào lúc này, anh ta không hy vọng xuất hiện bất kỳ sự nhiễu loạn nào.
Không lâu sau hai chiếc xe tạm thời dựng trước cửa lớn của tiệc cưới. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trên chiếc xe Mercesdes-Benz có hai người da trắng mặc âu phục màu đen mang kính râm, thân hình cao lớn vạm vỡ, một người trong đó bước nhanh đến chiếc xe Bentley rồi đứng thẳng, cung kính khom người mở cửa xe. Như vậy càng khiến cho những người khác cảm thấy tò mò, không khỏi nín thở, mở to hai mắt nhìn về phía cửa xe.
Một đôi giày da kiểu nam sáng bóng vững vàng đặt xuống đất, phía trên là quần tây đậm màu phẳng phiu. Sau đó là một thân hình cao lớn rắn chắc từ trên xe bước xuống, động tác thong thả nhưng tao nhã.
Hắn xuống xe, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người, sắc vàng của ánh mặt trời nghiêng chiếu xuống bờ vai hắn, bên miệng hắn như có như không mỉm cười, chỉ là ngay sau đó, đã có tiếng vỡ của ly thủy tinh vang lên.
Jane loạng choạng lui lại vài bước, ngước nhìn Tống Kỳ Diễn đứng ở bên xe, không dám tin: “Tại sao lại là anh ta, tại sao là anh ta?”
Hàn Mẫn Tranh nhìn chằm chằm thẳng vào Tống Kỳ Diễn, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Phía bên nước Đức rõ ràng nói đã kiểm chứng người chết đúng là Tống Kỳ Viễn rồi, tại sao lại…
Hàn Mẫn Tranh nheo mắt ngước nhìn Tống Kỳ Diễn đi tới.
Chẳng lẽ --
Phía bên nước Đức xảy ra vấn


q5---chuong-187-dai-ket-cuc-ha-10-1538968175.0541.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom