Lúc Hàn Như Sơ nhìn thấy anh, đặc biệt kinh ngạc, sau đó nhào lên, ôm lấy anh, sau cùng giống như mít ướt, miệng lại nói: “Gia Mộc, rốt cuộc con cũng đến thăm mẹ rồi à? Con tha thứ cho mẹ rồi, phải không?
Hứa Gia Mộc không nói chuyện, chỉ đứng tại chỗ, tùy ý đến Hàn Như Sơ ôm, về sau anh nhìn thời gian không sai khác là bao, rời đi, trước khi đi, còn thuận tay trộm một phần văn kiện trong thư phòng của Hứa Gia.
-
Kiều An Hảo đứng thứ tám, cho nên là người biểu diễn sau cùng.
Nhân viên hóa trang chỉ có bốn người, cho nên Kiều An Hảo đến phòng hóa trang còn chờ một lúc, mới đợi được người trang điểm rảnh rỗi.
Kiều An Hảo ngồi trước gương trang điểm, đang định nói cho người trang điểm biết đêm nay mình sẽ mặc trang phục gì lên thi đấu, để cô ấy có thể hóa trang cho phù hợp, lại nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng ở vị trí thứ hai từ trong phòng thay đồ đi ra, lời đến bên miệng của Kiều An Hảo lập tức dừng lại, sau đó ánh mắt liền bị Lâm Thi Ý hấp dẫn.
Cô nhìn trang phục cổ trang màu hồng, kiểu tóc và cách trang điểm đều là tạo hình cổ đại.
Những thứ này không phải là trọng điểm, trọng điểm là... trên người cô ta, trang phục giống hệt như của cô.
“Kiều Kiều, sao quần áo của Lâm Thi Ý lại giống hệt cậu thế? Cô ta sẽ lên sân khấu trước cậu, làm sao bây giờ? Chúng ta đã đến đây gấp gáp, lại không mang quần áo, trên trận đấu này, khó khăn nhất chính là quần áo giống hệt nhau.”
Kiều An Hảo nghe đến Triệu Manh nói thầm bên tai, mới đưa tầm mắt từ trên người Lâm Thi Ý trở về, đưa cho Triệu Manh một vẻ mặt trấn an, sau đó nói với nhân viên trang điểm: “Cho tôi đồ trang sức và trang điểm đơn giản, có thể phối hợp với bộ váy trên người tôi là được.”
Thật ra, điệu múa cổ kia, cô vốn là không nghĩ muốn múa, chỉ là, đụng quần áo với Lâm Thi Ý, cô vẫn có phần chán ghét.
Như thế nào mà hai người có thể khéo như thế? Chọn cùng một bộ đồ?
Lúc Lâm Thi Ý lên biểu diễn, vừa lúc Kiều An Haỏ trang điểm xong, cô và Triệu Manh ngồi trong phòng nghỉ, Kiều An Hảo không quan tâm đến tiết mục của Lâm Thi Ý, nhưng lúc cô ta báo tên điệu múa của mình, lông mày liền nhíu lại.
Quần áo giống nhau không nói, còn giống cả tiết mục?
Mấu chốt là, tiết mục này, là cô và Lục Cẩn Niên nghĩ ra, ngay cả Triệu Manh và trợ lý đều không biết! Làm sao mà Lâm Thi Ý biết được.
Liền tính không ra Lâm Thi Ý có thể thăm dò được tin tức ở đâu, nhưng cũng biết, Lâm Thi Ý làm như vậy, đơn giản nghĩ là giành trước tiết mục của cô, làm cho tiết mục mà cô đã chuẩn bị tỉ mỉ liền bị ngâm nước nóng.
Vốn dĩ Kiều An Hảo đã hơi chán ghét, bây giờ hoàn toàn chán ghét rồi.
Điệu múa của Lâm Thi Ý, khác với bố trí của Kiều An Hảo, mặc dù không đặc sắc như của cô, nhưng cũng có thể nhảy được một điệu múa khó như vậy, cũng là giành được sự ủng hộ của cả hội trường, thậm chí ban giám khảo cũng cho điểm cao.
Sau khi Lâm Thi Ý đi vào trong hậu trường, lại vẫn cố ý va chạm đưa cho Kiều An Hảo một ánh mắt khiêu khích.
Năm người tiếp theo, cũng vô cùng đặc sắc.
Đợi cho phần biểu diễn của bảy người hoàn tất, Kiều An Hảo đi lên sân khấu, xuyên qua hành lang dài, Kiều An Hảo có thể nghe thấy lời nói và chấm điểm của giám khảo, ngay tại lúc sau khi xuất hiện kết quả cuối cùng, người dẫn chương trình đang chuẩn bị hô tên của cô, thì Tống Tương Tư – khách mời của đêm nay, đột nhiên đã mở miệng: “Thực xin lỗi, tôi muốn cắt ngang một chút.”
Bình luận facebook