Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 523
Nhóm dịch: Sói Già
Ly tinh đột nhiên biến hoá, thân hình bành trướng khổng lồ, lông mao hung hăng dựng thẳng lên. Hai mắt trở nên đỏ sẫm như máu, một đôi cánh chim từ trên lưng mở rộng ra. Yêu khí trên người cũng trở nên cuồng bạo, quanh thân bốc lên khí tức thanh sắc.
Trong lòng Hứa Tiên kinh ngạc, nguyên bản thoạt nhìn ly tinh này chỉ là yêu quái còn không có vượt qua thiên kiếp tầm thường. Nhưng lúc này đột nhiên biến hoá, yêu khí trên người nồng nặc mắt thường có thể thấy được, quả thực như là đột nhiên vượt qua thiên kiếp vậy.
Ly tinh thoáng cái đột phá linh lực của Hứa Tiên trói buộc, mở rộng miệng máu lớn, mạnh mẽ lao về phía hắn.
Kỳ hành mẫn tiệp như điện, Hoàng Hạc đồng tử vội hỏi:
- Đạo hữu cẩn thận!
Lúc này Hứa Tiên phản ứng lại càng nằm ngoài dự đoán, giơ tay lên, hư không bắt lấy cái cổ của ly tình này.
Ly tinh lại vỗ cánh chim, lưu quyển cuồng phong dường như liêm đao hướng phía Hứa Tiên kéo tới.
Hứa Tiên vội vã đem Vân Yên bảo hộ ở sau người, một cái phong liêm lướt qua gương mặt, lưu lại một vết máu! Tuy rằng vết thương lập tức khép lại, Hứa Tiên cũng kinh hãi trong lòng. Bằng vào cường độ nhục thân của hắn, lại thêm linh lực hộ thể, dĩ nhiên sẽ bị phong nhân này chém ra vết thương.
Ly tinh nhân cơ hội này, linh xảo lách qua Hứa Tiên, đánh về phía Vân Yên bên cạnh hắn.
Một cái đại thủ nắm lấy đầu nó, đem nó nặng nề ấn xuống đất, phát sinh một tiếng nổ ầm ầm, núi đá nứt nẻ ra bốn phía.
Hứa Tiên nửa quỳ trên mặt đất, chăm chú ấn đầu ly tinh xuống. Trên tay di động như thiểm điện, khống chế toàn bộ năng lực hành động của nó, nhíu mày hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là vật gì vậy?
Bất cứ loại pháp thuật gì cũng đều không có khả năng để một yêu quái đột nhiên trong lúc đó lại có uy lực như thế.
Ly tinh kiệt lực giãy dụa, thân thể dưới uy lực của kiếp lôi lại còn có thể hoạt động được, trong miệng phát sinh tiếng gầm gừ rung động sơn cốc:
- Cùng Kỳ!
Hứa Tiên ngẩn ra, nhớ tới trên Sơn Hải kinh, văn tự trên đó:
- Cùng Kỳ hình dạng như hổ, có cánh, ăn thịt người để phát triển.
Trước mắt dáng dấp của quái thú này, rõ ràng chính là Cùng Kỳ kia, không có khả năng là bí pháp Long tộc? Chẳng lẽ là từ Thái Nhất Thần Điện thoát thân, những Yêu Thần kia thần niệm đang tác quái. Cái này cũng có thể đủ lý giải vì sao ly tinh này đột nhiên bắt đầu ăn thịt người.
Hoàng Hạc đồng tử:
- Hứa đạo hữu, cái này...đây là có chuyện gì?
Hứa Tiên hơi giải thích, chỉ nói cùng loại với ngoại ma xâm lấn.
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Thì ra là thế, thảo nào nó lại biến thành bộ dáng này, bất quá còn mời đạo hữu tha cho tính mệnh của nó, đem nó giao cho ta. Nó dù sao cũng không có ý định làm hại. Ta đi thỉnh giáo sư tôn, có thể tìm được pháp thuật phân ly ngoại ma.
- Cũng được!
Trong lòng Hứa Tiên cũng lo lắng kinh khiếp. Hắn đã từng gặp qua những yêu thú đồ đằng của Thái Nhất Thần Điện kia. Con số nhiều không giồng nhau. Nều đều giống như Cùng Kỳ này tìm được phụ thân, tất nhiên không thể khống chế ý niệm cường đại kia làm họa thương sinh, càng làm thiên hạ đại loạn trở nên tăng tiến.
Quốc chi tương vong, tất có yêu nghiệt! Nhưng lần này yêu nghiệt khó tránh khỏi quá nhiều quá mạnh mẽ.
Hoàng Hạc đồng tử phun ra một luồng hoàng yên, đem ly tinh này quấn lấy, thu vào trong một túi gấm.
- Lần này nhờ có Hứa đạo hữu tương trợ, bằng không dựa vào một mình lực lượng của ta, thật đúng là vị tất có thể bắt được nó. Thỉnh nhị vị đến trong động phủ của ta uống chút nước trà, trò chuyện biểu đạt lòng cảm tạ!
Hứa Tiên có ý định trao đổi việc Hoàng Sơn, tự nhiên không hề khách khí, liền theo Hoàng Hạc đồng tử đi hướng động phủ.
Dọc theo đường đi Hoàng Hạc đồng tử vì bọn họ giới thiệu phong cảnh Hoàng Sơn. Đây là Nghênh Khách Tùng, kia là Phù Dong Cốc,...chỗ nào chỗ nấy thuộc như lòng bàn tay.
Vân Yên hướng phía Hứa Tiên nháy mắt: muốn hắn đưa ra Hoàng Sơn này, chỉ sợ là không dễ!
Hứa Tiên gật đầu, trong lòng nói: Làm hết sức đi sao! Thành được thì tốt nhất. Nếu là không được, thiên hạ danh sơn nhiều như vậy, không tin không thể giúp tiểu Thiến tìm được chỗ thích hợp an thân.
Đẩy ra Thanh Đằng liêm mạc, đi tới trong động phủ của Hoàng Hạc đồng tử. Tuy là động phủ trong núi, lại không hiện ra vẻ đơn sơ chút nào. Tạo hình thật là cổ phác thanh nhã, trong hạc lô phát ra đàn hương, tản mát ra khí tức kỳ dị. Hứa Tiên nguyên bản còn đang lo lắng việc mới vừa rồi, ngửi hương vị này đã cảm thấy tâm thần bình an.
- Đây là loại hương gì?
Hoàng Hạc đồng tử giải thích nói:
- Đây là Định Thần Hương, chọn dùng nhiều loại Linh Dược luyện thành. Lúc tu hành đốt lên một cây, sẽ không dễ vì tâm ma làm loạn! Đạo hữu nếu là thích, ta sẽ đưa ngươi một bó!
Hứa Tiên vội vã khước từ:
- Không cần khách khí!
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Lễ vật nho nhỏ, không được kính ý!
Liền thỉnh bọn họ ngồi xuống, hỏi:
- Ta nơi này có ngọc yên, đàm hoa lộ, còn có một chút quỳnh tương, hai vị thích loại nào?
- Cái này thật xấu hổ!
Tuy rằng Hứa Tiên mặc dù chỉ nghe qua quỳnh tương, cũng biết mấy thứ này đều là vật cực kỳ quý trọng. Hoàng Hạc đồng tử lại không tiếc lấy ra đãi khách. Quả nhiên không hổ là môn hạ của Nam Cực Tiên Ông, rất khảng khái hào phóng.
- Quý khách đến thăm, không dám chậm trễ, chỉ cần nhị vị không chê quê mùa là được rồi!
Thịnh tình không thể chối từ, Hứa Tiên liền không hề chối từ, hỏi qua ý kiến của Vân Yên, sau đó liền chọn Ngọc Yên.
- Nhị vị ở đây nghỉ ngơi một chút, ta hiện tại đi chuẩn bị!
Hoàng Hạc đồng tử nói xong phải đi về phía sâu trong động phủ.
Hứa Tiên cười nói:
- Ngọc Yên, Ngọc Yên, tên này vừa lúc cùng Yên nhi ngươi rất xứng đôi!
Vân Yên nói:
- Đừng nói cái gì xứng đôi, vừa rồi đã xứng đôi qua một lần!
Hứa Tiên nghẹn lời, vốn là muốn mở miệng thương thảo một phen, bất quá suy nghĩ này vừa mới thất bại qua một lần.
Vân Yên hướng bên cạnh hắn dựa vào nói:
- Được, ngươi muốn nhân gia, trong lòng nhân gia rất vui mừng! Chỉ là phu quân, ngươi không cảm thấy Hoàng Hạc đồng tử này quá nhiệt tình sao?
Hứa Tiên kỳ quái nói:
- Nhiệt tình còn không tốt sao?
- Tốt là tốt, nhưng cách ngôn nói rằng: vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo! Còn có, sự có khác thường tức là yêu!
Hứa Tiên nói:
- Nhân gia vốn dĩ chính là yêu, đừng nghĩ linh tinh. Chúng ta cùng nhân gia không oán không cừu, còn có thể hại chúng ta sao? Đại khái là có chuyện gì muốn mời chúng ta hỗ trợ, ừm, chắc là biết trong tay ta có Kim Đan, muốn cầu một viên!
Vân Yên nói:
- Cái này cũng có khả năng!
Hứa Tiên cảm khái nói:
- Ngươi không biết, ta ở trên biển đến làm khách trong động phủ của Hàn Mai tiên tử, nhân gia trực tiếp mời ta ăn tuyết đoàn, là tuyết đoàn thật, kế tiếp liền xoa bóp, ai, thực sự là...!
Vân Yên bĩu môi nói:
- Cuối cùng còn không phải cả người đều cho ngươi ăn!
Hứa Tiên gãi gãi đầu:
- Đừng nói, nói đến chuyện này ta sẽ đau đầu!
Lúc này Hoàng Hạc đồng tử từ sâu trong động phủ đi ra, trong tay nâng hai hồ lô:
- Phương diện này chính là Ngọc Yên, là nhật tinh ngưng tụ trên ngọc thạch, mà sinh ra yên hà, rất hiếm có, nhị vị nếm thử vị đạo xem thế nào?
Ly tinh đột nhiên biến hoá, thân hình bành trướng khổng lồ, lông mao hung hăng dựng thẳng lên. Hai mắt trở nên đỏ sẫm như máu, một đôi cánh chim từ trên lưng mở rộng ra. Yêu khí trên người cũng trở nên cuồng bạo, quanh thân bốc lên khí tức thanh sắc.
Trong lòng Hứa Tiên kinh ngạc, nguyên bản thoạt nhìn ly tinh này chỉ là yêu quái còn không có vượt qua thiên kiếp tầm thường. Nhưng lúc này đột nhiên biến hoá, yêu khí trên người nồng nặc mắt thường có thể thấy được, quả thực như là đột nhiên vượt qua thiên kiếp vậy.
Ly tinh thoáng cái đột phá linh lực của Hứa Tiên trói buộc, mở rộng miệng máu lớn, mạnh mẽ lao về phía hắn.
Kỳ hành mẫn tiệp như điện, Hoàng Hạc đồng tử vội hỏi:
- Đạo hữu cẩn thận!
Lúc này Hứa Tiên phản ứng lại càng nằm ngoài dự đoán, giơ tay lên, hư không bắt lấy cái cổ của ly tình này.
Ly tinh lại vỗ cánh chim, lưu quyển cuồng phong dường như liêm đao hướng phía Hứa Tiên kéo tới.
Hứa Tiên vội vã đem Vân Yên bảo hộ ở sau người, một cái phong liêm lướt qua gương mặt, lưu lại một vết máu! Tuy rằng vết thương lập tức khép lại, Hứa Tiên cũng kinh hãi trong lòng. Bằng vào cường độ nhục thân của hắn, lại thêm linh lực hộ thể, dĩ nhiên sẽ bị phong nhân này chém ra vết thương.
Ly tinh nhân cơ hội này, linh xảo lách qua Hứa Tiên, đánh về phía Vân Yên bên cạnh hắn.
Một cái đại thủ nắm lấy đầu nó, đem nó nặng nề ấn xuống đất, phát sinh một tiếng nổ ầm ầm, núi đá nứt nẻ ra bốn phía.
Hứa Tiên nửa quỳ trên mặt đất, chăm chú ấn đầu ly tinh xuống. Trên tay di động như thiểm điện, khống chế toàn bộ năng lực hành động của nó, nhíu mày hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là vật gì vậy?
Bất cứ loại pháp thuật gì cũng đều không có khả năng để một yêu quái đột nhiên trong lúc đó lại có uy lực như thế.
Ly tinh kiệt lực giãy dụa, thân thể dưới uy lực của kiếp lôi lại còn có thể hoạt động được, trong miệng phát sinh tiếng gầm gừ rung động sơn cốc:
- Cùng Kỳ!
Hứa Tiên ngẩn ra, nhớ tới trên Sơn Hải kinh, văn tự trên đó:
- Cùng Kỳ hình dạng như hổ, có cánh, ăn thịt người để phát triển.
Trước mắt dáng dấp của quái thú này, rõ ràng chính là Cùng Kỳ kia, không có khả năng là bí pháp Long tộc? Chẳng lẽ là từ Thái Nhất Thần Điện thoát thân, những Yêu Thần kia thần niệm đang tác quái. Cái này cũng có thể đủ lý giải vì sao ly tinh này đột nhiên bắt đầu ăn thịt người.
Hoàng Hạc đồng tử:
- Hứa đạo hữu, cái này...đây là có chuyện gì?
Hứa Tiên hơi giải thích, chỉ nói cùng loại với ngoại ma xâm lấn.
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Thì ra là thế, thảo nào nó lại biến thành bộ dáng này, bất quá còn mời đạo hữu tha cho tính mệnh của nó, đem nó giao cho ta. Nó dù sao cũng không có ý định làm hại. Ta đi thỉnh giáo sư tôn, có thể tìm được pháp thuật phân ly ngoại ma.
- Cũng được!
Trong lòng Hứa Tiên cũng lo lắng kinh khiếp. Hắn đã từng gặp qua những yêu thú đồ đằng của Thái Nhất Thần Điện kia. Con số nhiều không giồng nhau. Nều đều giống như Cùng Kỳ này tìm được phụ thân, tất nhiên không thể khống chế ý niệm cường đại kia làm họa thương sinh, càng làm thiên hạ đại loạn trở nên tăng tiến.
Quốc chi tương vong, tất có yêu nghiệt! Nhưng lần này yêu nghiệt khó tránh khỏi quá nhiều quá mạnh mẽ.
Hoàng Hạc đồng tử phun ra một luồng hoàng yên, đem ly tinh này quấn lấy, thu vào trong một túi gấm.
- Lần này nhờ có Hứa đạo hữu tương trợ, bằng không dựa vào một mình lực lượng của ta, thật đúng là vị tất có thể bắt được nó. Thỉnh nhị vị đến trong động phủ của ta uống chút nước trà, trò chuyện biểu đạt lòng cảm tạ!
Hứa Tiên có ý định trao đổi việc Hoàng Sơn, tự nhiên không hề khách khí, liền theo Hoàng Hạc đồng tử đi hướng động phủ.
Dọc theo đường đi Hoàng Hạc đồng tử vì bọn họ giới thiệu phong cảnh Hoàng Sơn. Đây là Nghênh Khách Tùng, kia là Phù Dong Cốc,...chỗ nào chỗ nấy thuộc như lòng bàn tay.
Vân Yên hướng phía Hứa Tiên nháy mắt: muốn hắn đưa ra Hoàng Sơn này, chỉ sợ là không dễ!
Hứa Tiên gật đầu, trong lòng nói: Làm hết sức đi sao! Thành được thì tốt nhất. Nếu là không được, thiên hạ danh sơn nhiều như vậy, không tin không thể giúp tiểu Thiến tìm được chỗ thích hợp an thân.
Đẩy ra Thanh Đằng liêm mạc, đi tới trong động phủ của Hoàng Hạc đồng tử. Tuy là động phủ trong núi, lại không hiện ra vẻ đơn sơ chút nào. Tạo hình thật là cổ phác thanh nhã, trong hạc lô phát ra đàn hương, tản mát ra khí tức kỳ dị. Hứa Tiên nguyên bản còn đang lo lắng việc mới vừa rồi, ngửi hương vị này đã cảm thấy tâm thần bình an.
- Đây là loại hương gì?
Hoàng Hạc đồng tử giải thích nói:
- Đây là Định Thần Hương, chọn dùng nhiều loại Linh Dược luyện thành. Lúc tu hành đốt lên một cây, sẽ không dễ vì tâm ma làm loạn! Đạo hữu nếu là thích, ta sẽ đưa ngươi một bó!
Hứa Tiên vội vã khước từ:
- Không cần khách khí!
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Lễ vật nho nhỏ, không được kính ý!
Liền thỉnh bọn họ ngồi xuống, hỏi:
- Ta nơi này có ngọc yên, đàm hoa lộ, còn có một chút quỳnh tương, hai vị thích loại nào?
- Cái này thật xấu hổ!
Tuy rằng Hứa Tiên mặc dù chỉ nghe qua quỳnh tương, cũng biết mấy thứ này đều là vật cực kỳ quý trọng. Hoàng Hạc đồng tử lại không tiếc lấy ra đãi khách. Quả nhiên không hổ là môn hạ của Nam Cực Tiên Ông, rất khảng khái hào phóng.
- Quý khách đến thăm, không dám chậm trễ, chỉ cần nhị vị không chê quê mùa là được rồi!
Thịnh tình không thể chối từ, Hứa Tiên liền không hề chối từ, hỏi qua ý kiến của Vân Yên, sau đó liền chọn Ngọc Yên.
- Nhị vị ở đây nghỉ ngơi một chút, ta hiện tại đi chuẩn bị!
Hoàng Hạc đồng tử nói xong phải đi về phía sâu trong động phủ.
Hứa Tiên cười nói:
- Ngọc Yên, Ngọc Yên, tên này vừa lúc cùng Yên nhi ngươi rất xứng đôi!
Vân Yên nói:
- Đừng nói cái gì xứng đôi, vừa rồi đã xứng đôi qua một lần!
Hứa Tiên nghẹn lời, vốn là muốn mở miệng thương thảo một phen, bất quá suy nghĩ này vừa mới thất bại qua một lần.
Vân Yên hướng bên cạnh hắn dựa vào nói:
- Được, ngươi muốn nhân gia, trong lòng nhân gia rất vui mừng! Chỉ là phu quân, ngươi không cảm thấy Hoàng Hạc đồng tử này quá nhiệt tình sao?
Hứa Tiên kỳ quái nói:
- Nhiệt tình còn không tốt sao?
- Tốt là tốt, nhưng cách ngôn nói rằng: vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo! Còn có, sự có khác thường tức là yêu!
Hứa Tiên nói:
- Nhân gia vốn dĩ chính là yêu, đừng nghĩ linh tinh. Chúng ta cùng nhân gia không oán không cừu, còn có thể hại chúng ta sao? Đại khái là có chuyện gì muốn mời chúng ta hỗ trợ, ừm, chắc là biết trong tay ta có Kim Đan, muốn cầu một viên!
Vân Yên nói:
- Cái này cũng có khả năng!
Hứa Tiên cảm khái nói:
- Ngươi không biết, ta ở trên biển đến làm khách trong động phủ của Hàn Mai tiên tử, nhân gia trực tiếp mời ta ăn tuyết đoàn, là tuyết đoàn thật, kế tiếp liền xoa bóp, ai, thực sự là...!
Vân Yên bĩu môi nói:
- Cuối cùng còn không phải cả người đều cho ngươi ăn!
Hứa Tiên gãi gãi đầu:
- Đừng nói, nói đến chuyện này ta sẽ đau đầu!
Lúc này Hoàng Hạc đồng tử từ sâu trong động phủ đi ra, trong tay nâng hai hồ lô:
- Phương diện này chính là Ngọc Yên, là nhật tinh ngưng tụ trên ngọc thạch, mà sinh ra yên hà, rất hiếm có, nhị vị nếm thử vị đạo xem thế nào?
Bình luận facebook