Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 525
Nhóm dịch: Sói Già
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Thế nào, không dự định tiếp tục xu độc sao?
Hồng quang trong mắt càng phát ra nồng đậm.
Hứa Tiên nói:
- Đối phó ngươi, vậy cũng đủ rồi...
Hắn phát hiện độc này căn bản không xem như là độc, mà là Linh Dược chân chính. Sau khi trúng không chỉ không có hại, còn có lợi. Nhưng tiền đề là được ngủ một giấc thật tốt. Do đó, các loại biện pháp xu độc hiệu quả cũng không lớn. Chỉ có thể miễn cưỡng áp chế dược tính. Đã như vậy, thì chỉ có tốc chiến tốc thắng, hắn tự tin ở trong Địa Tiên không người có thể ngăn cản.
Hứa Tiên hạ quyết tâm, nắm lên toàn bộ trên bàn toàn bộ nhét vào trong miệng, tuỳ tiện nhai ngấu nghiến, nuốt vào bụng. Để Hoàng Hạc đồng tử đứng ở cửa động, nhìn mà một trận đau lòng. Hắn có được nhiều Chu Quả như thế, cũng không dễ dàng. Vì thiết đặt cái tròng này lấy ra làm mồi nhử. Bất quá chỉ cần đạt được những viên Kim Đan kia, tất cả đều có thể bù đắp. Hắn cảm thấy chính mình căm hận đối với Hứa Tiên càng phát ra cường liệt hơn.
- Lâm Binh Đấu Giả!
Hứa Tiên một hơi thở đọc ra Mãnh tự chân ngôn, trên người kim quang đại phóng, hai tay kháp động thủ ấn. Từ Bất Động Minh vương ấn đến Nội Sư Tử Ấn, mười ngón động liên tục tựa như liên hoa, từ thân đến tâm đều đạt được trạng thái điều kiện tốt nhất.
Cùng lúc đó, Cùng Kỳ rít gào lao lên đó. Hai cánh vũ động nhác lên một đôi phong liêm. Tiếng rít chia cắt tất cả những gì cản trở trước mắt nó. Trong sát na đã trảm đến trước mắt Hứa Tiên. Một đôi phong liêm này uy lực hiển nhiên cũng không phải những phong liêm linh loạn lúc trước cắt lên gương mặt của Hứa Tiên có thể so sánh được!
Hứa Tiên chỉ cảm thấy linh lực trong cơ thể súc tích đến mức tận cùng, mạnh mẽ đề lên hữu chưởng, đẩy ngang về phía trước, hét lớn một tiếng:
- Như Lai Thần Chưởng! Đi lên cho ta!
Một chưởng này như là hồng thủy cuồn cuộn phá vỡ đê đập, nhất tả thiên lý.
Chỉ một thoáng, trong phạm vi nhìn của Cùng Kỳ, kim sắc thủ chưởng thật lớn kia, phong liêm ở trên mặt lưu lại hai đạo vết tích, lại không hề có ý nghĩa. Còn không kịp né tránh, đã bị một cổ cực lực nặng nề đánh lên người, không tự chủ được hướng ra phía ngoài động bay đi.
Từ khoảng không trên Hoàng Sơn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một chỗ vách đá dựng đứng bộc phát ra kim quang cường liệt, làm chim rừng kinh hãi bay lên, dã thú thì chạy trốn!
- Như Lai Thần Chưởng! Đây là loại pháp thuật gì, khẩu khí thật lớn!
Hoàng Hạc đồng tử dẫn theo Cùng Kỳ hôn mê bất tỉnh bay lên bầu trời. Kinh ngạc nhìn chỗ động khẩu, rõ ràng chỉ là một Địa Tiên nho nhỏ, dĩ nhiên có linh lực khổng lồ như thế. Hắn không biết đây là còn có công lao của những Chu Quả kia. Hứa Tiên nguyên lai còn muốn uống chút Hoàng Lương nhưỡng duy trì linh lực, nhưng hiện tại đều bị vây khốn muốn chết, lại uống chút rượu có thể trực tiếp ngủ say!
- Nguyên Sang pháp thuật!
Thân hình cao to của Hứa Tiên hiển hiện ở động khẩu. Kim quang trên người lưu chuyển, có một loại tư thái cùng sơn so cao thấp.
Một chieue này nói đến cũng không có gì thần kỳ. Bất quá là đem Đấu tự bí quyết hội tụ linh lực, dùng Binh Tự Quyết làm thành đánh ra ngoài mà thôi. Đại thể pháp thuật tính công kích, cũng đều là đạo này. Trên đời pháp thuật tuy nhiều, chân chính đánh ra được vẫn là muốn lấy lực áp người! Tám đuôi đánh không lại, phải ra chín đuôi a! Một quầy đánh không lại, phải mở ra hai quầy a! Điền giải chống không được, phải treo phá diện a!
Hứa Tiên liếm liếm môi, bất quá hiệu quả thoạt nhìn cũng không tệ lắm, trong khoảng khắc bị Cùng Kỳ phụ thể ly tinh. Đừng nói ngươi chỉ là một giả Địa Tiên bị cứng rắn đưa ra, chính là Địa Tiên thực, chúng ta cũng không đặt ở trong mắt.
- Phế vật kia không được, tiếp theo chính là ngươi!
Hứa Tiên chỉ về phía Hoàng Hạc đồng tử, sau đó giơ lên cao hai tay:
- Thiên Địa Đồng Lô!
Trên bầu trời, một cái kim sắc hỏa hà trút xuống. Hoàng Hạc đồng tử phi thân né qua, vừa rồi một cái hoả hà hướng phía hắn vọt tới. Trong giây lát đó, kim sắc hỏa diễm đem hắn bao vây quanh, cấu thành một hoả cầu hừng hực thiêu đốt, trong thiên địa như là trống rỗng xuất hiện một hỏa lò thật lớn!
Hứa Tiên cộng minh toàn bộ nhật linh chi lực trong phương viên mười dặm này. Đem nó trực tiếp chuyển hóa thành thái dương chân hỏa. Ở trong thái dương chân hỏa nóng cháy này, bất cứ đồ vật gì đều sẽ bị đốt cháy hầu như không còn!
Hứa Tiên thở hổn hển nói:
- Ngày hôm nay nướng con chim ngu ngốc của ngươi, xả giận cho nương tử ta! Tuy rằng đời này nương tử ta không bị ngươi khi dễ qua...
Cảm giác buồn ngủ nảy lên, hận không thể hiện tại nằm trên mặt đất ngủ một giấc!
Một tiếng hạc lệ vang vọng cửu thiên, Hứa Tiên kinh ngạc ngẩng đầu, mơ hồ có thể thấy được trung tâm hoả diễm, một con tiên hạc đang mở ra hai cánh, cái mỏ sắc nhọn đem toàn bộ hoả diễm hít vào.
Lúc này Hứa Tiên mới triệt để thấy rõ hình dạng tiên hạc này, cùng không giống với tiên hạc tầm thường. Lông vũ trên người cũng không phải bạch sắc, mà là thanh sắc, tô điểm hồng sắc lấm tấm, kéo dài tới cánh và cuối đuôi, hóa thành hỏa hồng sắc. Đặc biệt nhất còn lại là dưới thân tiên hạc chỉ có một chân.
Đặc thù rõ ràng như thế, khiến Hứa Tiên một ngụm gọi tên của hắn:
- Tất Phương!
Trong Sơn Hải kinh, tây thứ tam kinh có vân có điểu này. Hình dáng như hạc, một chân, xích văn thanh chất mà bạch uế, tên viết Tất Phương. Tiếng kêu cũng giống tên gọi, thấy lại thành có hồn hoả.
Tất Phương cùng Phượng Hoàng giống nhau, đều là hoả điểu gần với Thần Điểu. Địa phương xuất hiện sẽ gặp phải hoả hoạn. Mà đặc điểm lớn nhất đó là không ăn ngũ cốc, chuyên lấy hoả diễm làm thức ăn.
Cái này có thể lý giải, vì sao nó phóng hỏa khắp nơi, vì lấy thức ăn mà thôi.
Hứa Tiên lẩm bẩm nói:
- Cái này phiền phức rồi, hoả diễm của nhân gia miễn dịch!
Trong lúc lơ đãng lại có chút hiểu ra, như là nắm được đến quy luật gì đó.
Nhưng mà không cho hắn được phép suy nghĩ nhiều, Tất Phương một tiếng hạc lệ, vung lên mỏ nhọn mạnh mẽ phun ra một luồng hỏa diễm, đem Hứa Tiên bao phủ.
Hứa Tiên từ trong hỏa hải đi ra, không khỏi có chút sầu mi khổ kiểm, lần này có nháp, ta cũng là miễn dịch hỏa diễm!
Hứa Tiên cao giọng quát dẹp đường:
- Ngươi đã muốn cùng ta giảng đạo luận bàn gì đó, vậy để cho ta tới đấu loại ngươi đi sao, vừa lúc có thể tiết kiệm chút Kim Đan!
Tất Phương ngẩng đầu phát sinh một tiếng hạc lệ, tản mát ra chiến ý hừng hực như lửa, giương cánh hóa thành một đạo hồng quang, đâm về phía Hứa Tiên!
Hứa Tiên hóa thành một đạo kim quang, nghênh đón Tất Phương.
Chân núi, đám bộ khoái đã quyết định tiến hành đại nghiệp huỷ thi. Bỗng nhiên vô số con chim rừng bay ra, kêu to lướt qua khoảng không trên đỉnh đầu bọn họ. Sơn lâm náo loạn bất an, truyền ra rất nhiều tiếng kêu của dã thú, chợt có một con báo hoa từ trong rừng rậm nhảy ra, nhưng từ bên người bọn họ lướt qua, cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.
Đám bộ khoái mở to cái miệng, hai mặt nhìn nhau, không biết đây là đã xảy ra chuyện gì!
Hoàng Hạc đồng tử nói:
- Thế nào, không dự định tiếp tục xu độc sao?
Hồng quang trong mắt càng phát ra nồng đậm.
Hứa Tiên nói:
- Đối phó ngươi, vậy cũng đủ rồi...
Hắn phát hiện độc này căn bản không xem như là độc, mà là Linh Dược chân chính. Sau khi trúng không chỉ không có hại, còn có lợi. Nhưng tiền đề là được ngủ một giấc thật tốt. Do đó, các loại biện pháp xu độc hiệu quả cũng không lớn. Chỉ có thể miễn cưỡng áp chế dược tính. Đã như vậy, thì chỉ có tốc chiến tốc thắng, hắn tự tin ở trong Địa Tiên không người có thể ngăn cản.
Hứa Tiên hạ quyết tâm, nắm lên toàn bộ trên bàn toàn bộ nhét vào trong miệng, tuỳ tiện nhai ngấu nghiến, nuốt vào bụng. Để Hoàng Hạc đồng tử đứng ở cửa động, nhìn mà một trận đau lòng. Hắn có được nhiều Chu Quả như thế, cũng không dễ dàng. Vì thiết đặt cái tròng này lấy ra làm mồi nhử. Bất quá chỉ cần đạt được những viên Kim Đan kia, tất cả đều có thể bù đắp. Hắn cảm thấy chính mình căm hận đối với Hứa Tiên càng phát ra cường liệt hơn.
- Lâm Binh Đấu Giả!
Hứa Tiên một hơi thở đọc ra Mãnh tự chân ngôn, trên người kim quang đại phóng, hai tay kháp động thủ ấn. Từ Bất Động Minh vương ấn đến Nội Sư Tử Ấn, mười ngón động liên tục tựa như liên hoa, từ thân đến tâm đều đạt được trạng thái điều kiện tốt nhất.
Cùng lúc đó, Cùng Kỳ rít gào lao lên đó. Hai cánh vũ động nhác lên một đôi phong liêm. Tiếng rít chia cắt tất cả những gì cản trở trước mắt nó. Trong sát na đã trảm đến trước mắt Hứa Tiên. Một đôi phong liêm này uy lực hiển nhiên cũng không phải những phong liêm linh loạn lúc trước cắt lên gương mặt của Hứa Tiên có thể so sánh được!
Hứa Tiên chỉ cảm thấy linh lực trong cơ thể súc tích đến mức tận cùng, mạnh mẽ đề lên hữu chưởng, đẩy ngang về phía trước, hét lớn một tiếng:
- Như Lai Thần Chưởng! Đi lên cho ta!
Một chưởng này như là hồng thủy cuồn cuộn phá vỡ đê đập, nhất tả thiên lý.
Chỉ một thoáng, trong phạm vi nhìn của Cùng Kỳ, kim sắc thủ chưởng thật lớn kia, phong liêm ở trên mặt lưu lại hai đạo vết tích, lại không hề có ý nghĩa. Còn không kịp né tránh, đã bị một cổ cực lực nặng nề đánh lên người, không tự chủ được hướng ra phía ngoài động bay đi.
Từ khoảng không trên Hoàng Sơn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một chỗ vách đá dựng đứng bộc phát ra kim quang cường liệt, làm chim rừng kinh hãi bay lên, dã thú thì chạy trốn!
- Như Lai Thần Chưởng! Đây là loại pháp thuật gì, khẩu khí thật lớn!
Hoàng Hạc đồng tử dẫn theo Cùng Kỳ hôn mê bất tỉnh bay lên bầu trời. Kinh ngạc nhìn chỗ động khẩu, rõ ràng chỉ là một Địa Tiên nho nhỏ, dĩ nhiên có linh lực khổng lồ như thế. Hắn không biết đây là còn có công lao của những Chu Quả kia. Hứa Tiên nguyên lai còn muốn uống chút Hoàng Lương nhưỡng duy trì linh lực, nhưng hiện tại đều bị vây khốn muốn chết, lại uống chút rượu có thể trực tiếp ngủ say!
- Nguyên Sang pháp thuật!
Thân hình cao to của Hứa Tiên hiển hiện ở động khẩu. Kim quang trên người lưu chuyển, có một loại tư thái cùng sơn so cao thấp.
Một chieue này nói đến cũng không có gì thần kỳ. Bất quá là đem Đấu tự bí quyết hội tụ linh lực, dùng Binh Tự Quyết làm thành đánh ra ngoài mà thôi. Đại thể pháp thuật tính công kích, cũng đều là đạo này. Trên đời pháp thuật tuy nhiều, chân chính đánh ra được vẫn là muốn lấy lực áp người! Tám đuôi đánh không lại, phải ra chín đuôi a! Một quầy đánh không lại, phải mở ra hai quầy a! Điền giải chống không được, phải treo phá diện a!
Hứa Tiên liếm liếm môi, bất quá hiệu quả thoạt nhìn cũng không tệ lắm, trong khoảng khắc bị Cùng Kỳ phụ thể ly tinh. Đừng nói ngươi chỉ là một giả Địa Tiên bị cứng rắn đưa ra, chính là Địa Tiên thực, chúng ta cũng không đặt ở trong mắt.
- Phế vật kia không được, tiếp theo chính là ngươi!
Hứa Tiên chỉ về phía Hoàng Hạc đồng tử, sau đó giơ lên cao hai tay:
- Thiên Địa Đồng Lô!
Trên bầu trời, một cái kim sắc hỏa hà trút xuống. Hoàng Hạc đồng tử phi thân né qua, vừa rồi một cái hoả hà hướng phía hắn vọt tới. Trong giây lát đó, kim sắc hỏa diễm đem hắn bao vây quanh, cấu thành một hoả cầu hừng hực thiêu đốt, trong thiên địa như là trống rỗng xuất hiện một hỏa lò thật lớn!
Hứa Tiên cộng minh toàn bộ nhật linh chi lực trong phương viên mười dặm này. Đem nó trực tiếp chuyển hóa thành thái dương chân hỏa. Ở trong thái dương chân hỏa nóng cháy này, bất cứ đồ vật gì đều sẽ bị đốt cháy hầu như không còn!
Hứa Tiên thở hổn hển nói:
- Ngày hôm nay nướng con chim ngu ngốc của ngươi, xả giận cho nương tử ta! Tuy rằng đời này nương tử ta không bị ngươi khi dễ qua...
Cảm giác buồn ngủ nảy lên, hận không thể hiện tại nằm trên mặt đất ngủ một giấc!
Một tiếng hạc lệ vang vọng cửu thiên, Hứa Tiên kinh ngạc ngẩng đầu, mơ hồ có thể thấy được trung tâm hoả diễm, một con tiên hạc đang mở ra hai cánh, cái mỏ sắc nhọn đem toàn bộ hoả diễm hít vào.
Lúc này Hứa Tiên mới triệt để thấy rõ hình dạng tiên hạc này, cùng không giống với tiên hạc tầm thường. Lông vũ trên người cũng không phải bạch sắc, mà là thanh sắc, tô điểm hồng sắc lấm tấm, kéo dài tới cánh và cuối đuôi, hóa thành hỏa hồng sắc. Đặc biệt nhất còn lại là dưới thân tiên hạc chỉ có một chân.
Đặc thù rõ ràng như thế, khiến Hứa Tiên một ngụm gọi tên của hắn:
- Tất Phương!
Trong Sơn Hải kinh, tây thứ tam kinh có vân có điểu này. Hình dáng như hạc, một chân, xích văn thanh chất mà bạch uế, tên viết Tất Phương. Tiếng kêu cũng giống tên gọi, thấy lại thành có hồn hoả.
Tất Phương cùng Phượng Hoàng giống nhau, đều là hoả điểu gần với Thần Điểu. Địa phương xuất hiện sẽ gặp phải hoả hoạn. Mà đặc điểm lớn nhất đó là không ăn ngũ cốc, chuyên lấy hoả diễm làm thức ăn.
Cái này có thể lý giải, vì sao nó phóng hỏa khắp nơi, vì lấy thức ăn mà thôi.
Hứa Tiên lẩm bẩm nói:
- Cái này phiền phức rồi, hoả diễm của nhân gia miễn dịch!
Trong lúc lơ đãng lại có chút hiểu ra, như là nắm được đến quy luật gì đó.
Nhưng mà không cho hắn được phép suy nghĩ nhiều, Tất Phương một tiếng hạc lệ, vung lên mỏ nhọn mạnh mẽ phun ra một luồng hỏa diễm, đem Hứa Tiên bao phủ.
Hứa Tiên từ trong hỏa hải đi ra, không khỏi có chút sầu mi khổ kiểm, lần này có nháp, ta cũng là miễn dịch hỏa diễm!
Hứa Tiên cao giọng quát dẹp đường:
- Ngươi đã muốn cùng ta giảng đạo luận bàn gì đó, vậy để cho ta tới đấu loại ngươi đi sao, vừa lúc có thể tiết kiệm chút Kim Đan!
Tất Phương ngẩng đầu phát sinh một tiếng hạc lệ, tản mát ra chiến ý hừng hực như lửa, giương cánh hóa thành một đạo hồng quang, đâm về phía Hứa Tiên!
Hứa Tiên hóa thành một đạo kim quang, nghênh đón Tất Phương.
Chân núi, đám bộ khoái đã quyết định tiến hành đại nghiệp huỷ thi. Bỗng nhiên vô số con chim rừng bay ra, kêu to lướt qua khoảng không trên đỉnh đầu bọn họ. Sơn lâm náo loạn bất an, truyền ra rất nhiều tiếng kêu của dã thú, chợt có một con báo hoa từ trong rừng rậm nhảy ra, nhưng từ bên người bọn họ lướt qua, cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.
Đám bộ khoái mở to cái miệng, hai mặt nhìn nhau, không biết đây là đã xảy ra chuyện gì!
Bình luận facebook