Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 542
Nhóm dịch: Sói Già
Khi có mây nổi lên mặt hồ, dày đặc cuốn theo tất cả mà đến, đem dãy núi che phủ.
Lại lên Ngũ Lão Phong, đi tới bên cạnh vách núi.
Hứa Tiên chỉ thấy thác nước giống ngọc long treo ở trên bầu trời. Mặc dù hắn không biết đây có phải là thác nước trong thơ của Lý Thái Bạch hay không, nhưng có thể lý giải được hàm chứa trong thơ. Bất quá chính mình thật vất vả chuẩn bị một bài thơ, xem ra lần này là không dùng được rồi.
- Hứa công tử thật là có thơ muốn ngâm?
- Sao ngươi biết được?
- Ta thấy trên người công tử có văn chương tinh hoa chi khí muốn ra?
- Vẫn là miễn đi sao, nơi này không ai, ngươi cũng có thể nói rõ ý đồ đến được rồi đấy!
Bạch y thư sinh muốn đi vài bước về phía trước, biến hóa nhanh chóng, hóa thành một đồng tử tuấn tú, hướng Hứa Tiên thi lễ thật sâu:
- Tại hạ chính là Bạch Lộc Đồng Tử dưới trướng Nam Cực Tiên Ông. Sư đệ của ta Hoàng Hạc đồng tử vì ngoại ma xâm chiếm, ngu ngốc sinh lòng gia hại, ta ở đây hướng đạo hữu bồi tội!
Thần tình Hứa Tiên thoải mái hơn rất nhiều, đáp lễ nói:
- Hắn cũng là bị Yêu Thần chiếm được, mới có thể hành sự như vậy, ngươi không bị chiếm được là tốt rồi.
Nhưng trong lòng còn giữ một tầng phòng bị, Hoàng Hạc đồng tử lúc ban đầu cũng là giả bộ, đã lừa được tâm của hắn.
Bạch Lộc Đồng Tử chớp chớp mắt:
- Sao ngươi biết ta không bị phụ thể?
Hứa Tiên lui ra phía sau một bước, trong mắt kim quang thoáng hiện, xem ra vẫn là tránh không khỏi một trận chiến.
Bạch Lộc Đồng Tử vẫn cứ đứng ở chỗ thản nhiên mà cười nói:
- Đạo hữu chớ có kinh hãi, trong Yêu Thần cũng không phải là đều là tính tình cuồng bạo.
Tiếng nói vừa dứt, trên người hắn tản mát ra bạch quang xán lạn, hóa thân thành một con bạch lộc cao to, nhưng bộ dáng con lộc này cũng không giống phàm lộc. Sừng lộc loé sáng như san hô. Từ đầu tới đuôi sinh ra lông mao bạch sắc thật dài. Trong lúc giơ tay nhấc chân có vẻ rất là ưu nhã, quả nhiên không có khí thô bạo chút nào.
Hứa Tiên nói:
- Ngươi đây là Yêu Thần gì?
- Ta được một tia thần niệm của thượng cổ Bạch Trạch chi thần.
Bạch Trạch, trong truyền thuyết cả người tuyết trắng hiểu tiếng người, thông vạn vật tình lý, nghe được đa trí chi thần. Có người nói hắn nắm giữ toàn bộ danh tự của yêu thú trên thế gian, thậm chí phương pháp khắc chế, được người tôn sùng là thần thú tránh né yêu tà. Mặc dù là hậu thế, cũng có treo phong tục Bạch Trạch đồ.
- Ngươi cảm giác được chính mình vẫn là Bạch Lộc Đồng Tử ban đầu kia sao?
Hứa Tiên hỏi ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng. Mặc dù hắn có suy đoán, nhưng là khó có thể xác định được.
Bạch Lộc Đồng Tử cười nói:
- Đương nhiên, ta cảm giác thần niệm cũng không phải là đem tư duy của Yêu Thần áp đặt lên người. Mà chỉ là dẫn xuất tâm niệm vốn có trong lòng ta, trong tu hành đạo cũng không phải có loại thuyết pháp này sao? Tâm ma không sinh, ngoại ma không xâm. Sư đệ kia của ta tính tình vốn là có chút thô bạo sính cường, sẽ làm ra chuyện như vậy, ngoại ma xâm lấn cũng không phải mượn cớ.
Bạch Lộc Đồng Tử đang nói vừa chuyển:
- Bất quá, ta cũng không cảm thấy đây là cái gọi là ma. Nói không chừng còn là diện mục vốn có cuẩ ta.
Hứa Tiên lẩm bẩm tự nói:
- Thay đổi diện mục vốn có của ta?
Yêu quái vốn là dã thú biến hóa, trên bản chất đã có một chút cùng con người không giống nhau. Dùng đạo đức, quy tắc của con người đến yêu cầu chúng vốn là một chuyện vô căn cứ. Nhưng Hứa Tiên đẫ thấy rất nhiều yêu quái, không chỉ thân hình biến thành dáng dấp con người, hơn nữa ngay cả đủ loại biểu hiện đều tiếp cận với con người.
Đây cùng với nói là biết nghe lời phải, chẳng bằng nói là văn hoá nhược thế khuất phục trước văn hóa cường thế. Cũng giống như kiếp trước của Hứa Tiên, khi quốc gia suy yếu, tiểu hài tử phải tốn đại lượng thời gian để học tập ngôn ngữ của nước ngoài vậy. Tất nhiên cự ly giữa yêu quái cùng con người cách xa nhiều so với người bản quốc cùng người nước ngoài, nhưng tướng mạo sẵn có của yêu quái lại là thế nào đây?
Hồ ly Hồ Tâm Nguyệt kia rốt cuộc kiên trì tướng mạo sẵn có đi sao! Cùng với đem nàng giản đơn quy kết làm ác, chẳng bằng nói là không nhìn đạo đức ràng buộc, tùy tâm sở dục. Mà yêu quái như nương tử so với con người càng thêm ôn hòa thiện lương hơn, có một tầng tướng mạo sẵn có như vậy hay không đây?
Trên giường tươi đẹp mị hoặc, trên Phi Lai Phong phẫn nộ,...các loại hình ảnh từ trước mắt hắn chợt lóe mà qua, làm trong lòng hắn có một tia bất an.
- Vậy ngươi cảm thấy thần niệm của Yêu Thần không chỉ không phải chuyện xấu, hay còn là một chuyện tốt?
Hứa Tiên nhíu mày hỏi.
- Chí ít với ta mà nói là như thế này, từ sau khi có được thần niệm của Bạch Trạch, tu hành phong rất nhiều chỗ không thông, đều cảm thấy rộng mở trong sáng, pháp lực càng có tăng tiến lớn, độ kiếp tu thành Thần Tiên cũng trở nên ở trong tầm tay. Hơn nữa, Hứa đạo hữu ngươi cũng không phải lúc nào cũng đang khắc chế thể hội loại chỗ tốt này sao?
Bạch Lộc Đồng Tử, không phải, hẳn là Bạch Trạch, trong mắt lóe ra quang mang thông hiểu trí tuệ.
Hứa Tiên vừa định nói ta cũng không phải bị thần niệm của Yêu Thần phụ thể, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến, Long tộc bí pháp chẳng phải chính là đang đem chính mình biến thành một Yêu Thần khác sao? Hơn nữa đã từng là nhân loại, cũng là một thành viên trong yêu quái, ở trong thời đại man hoang nguyên thuỷ, con người cùng động vật khác biệt, xa xa không rõ ràng giống như hiện tại. Cộng Công Chúc Dung, những Yêu Thần cường đại nhất lưu này, bản tôn đều là nhân loại.
- Do đó, ngươi cảm thấy hẳn là đối với những tinh quái bị Yêu Thần chiếm được này bỏ mặc, hoặc là trùng kiến một Thiên đình Yêu Thần, không cần lại làm một đồng tử nho nhỏ, mà là lại ở vị trí Thiên Thần. Bất quá ngươi qua được một cửa kia của sư phụ ngươi sao?
Hứa Tiên trào phúng nói.
Bạch Trạch nói:
- Không, ta là muốn giúp ngươi đứng đầu thiên hạ Yêu Thần. Đây là sư tôn an bài, tỷ như nói, ngươi biết sơ hở của đầu Hổ Giao dưới chân núi kia ở nơi nào không?
- Đã như vậy, sư phụ ngươi vì sao không tự mình xuất thủ?
- Hắn còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm, lần trước ngươi nhìn thấy bất quá là phân thân của hắn mà thôi?
- Chuyện gì có thể so sánh với thiên hạ Yêu Thần xuất sự còn trọng yếu hơn?
- Tình huống cụ thể, ta cũng không thể hiểu được, chỉ biết là, chuyện này, sư phụ của ngươi cũng ở trong đó.
Hứa Tiên kinh hãi, rốt cuộc là một chuyện như thế nào, dĩ nhiên cần Thiên Tiên toàn lực đến chống đỡ.
Hứa Tiên vẻ mặt cổ quái nói:
- Nói như vậy, hiện tại ta chính là dũng sĩ được thượng thiên lựa chọn, ngươi tới làm quân sư, chúng ta phải khắp nơi tìm ra Yêu Thần, lại đem bọn họ từng kẻ đánh ngã?
Vỗ dĩ chỉ là nói chuyện một chút, không nghĩ tới phải biến thân nhận chức nghiệp Siêu Nhân Điện Quang.
- Không, không cần nóng ruột, hiện tại thời cơ chưa tới, ngươi cứ đi làm việc ngươi muốn làm là được. Nhưng sẽ có một ngày, tất cả nhân duyên tế hội, đều muốn ứng ở trên người ngươi.
Khi có mây nổi lên mặt hồ, dày đặc cuốn theo tất cả mà đến, đem dãy núi che phủ.
Lại lên Ngũ Lão Phong, đi tới bên cạnh vách núi.
Hứa Tiên chỉ thấy thác nước giống ngọc long treo ở trên bầu trời. Mặc dù hắn không biết đây có phải là thác nước trong thơ của Lý Thái Bạch hay không, nhưng có thể lý giải được hàm chứa trong thơ. Bất quá chính mình thật vất vả chuẩn bị một bài thơ, xem ra lần này là không dùng được rồi.
- Hứa công tử thật là có thơ muốn ngâm?
- Sao ngươi biết được?
- Ta thấy trên người công tử có văn chương tinh hoa chi khí muốn ra?
- Vẫn là miễn đi sao, nơi này không ai, ngươi cũng có thể nói rõ ý đồ đến được rồi đấy!
Bạch y thư sinh muốn đi vài bước về phía trước, biến hóa nhanh chóng, hóa thành một đồng tử tuấn tú, hướng Hứa Tiên thi lễ thật sâu:
- Tại hạ chính là Bạch Lộc Đồng Tử dưới trướng Nam Cực Tiên Ông. Sư đệ của ta Hoàng Hạc đồng tử vì ngoại ma xâm chiếm, ngu ngốc sinh lòng gia hại, ta ở đây hướng đạo hữu bồi tội!
Thần tình Hứa Tiên thoải mái hơn rất nhiều, đáp lễ nói:
- Hắn cũng là bị Yêu Thần chiếm được, mới có thể hành sự như vậy, ngươi không bị chiếm được là tốt rồi.
Nhưng trong lòng còn giữ một tầng phòng bị, Hoàng Hạc đồng tử lúc ban đầu cũng là giả bộ, đã lừa được tâm của hắn.
Bạch Lộc Đồng Tử chớp chớp mắt:
- Sao ngươi biết ta không bị phụ thể?
Hứa Tiên lui ra phía sau một bước, trong mắt kim quang thoáng hiện, xem ra vẫn là tránh không khỏi một trận chiến.
Bạch Lộc Đồng Tử vẫn cứ đứng ở chỗ thản nhiên mà cười nói:
- Đạo hữu chớ có kinh hãi, trong Yêu Thần cũng không phải là đều là tính tình cuồng bạo.
Tiếng nói vừa dứt, trên người hắn tản mát ra bạch quang xán lạn, hóa thân thành một con bạch lộc cao to, nhưng bộ dáng con lộc này cũng không giống phàm lộc. Sừng lộc loé sáng như san hô. Từ đầu tới đuôi sinh ra lông mao bạch sắc thật dài. Trong lúc giơ tay nhấc chân có vẻ rất là ưu nhã, quả nhiên không có khí thô bạo chút nào.
Hứa Tiên nói:
- Ngươi đây là Yêu Thần gì?
- Ta được một tia thần niệm của thượng cổ Bạch Trạch chi thần.
Bạch Trạch, trong truyền thuyết cả người tuyết trắng hiểu tiếng người, thông vạn vật tình lý, nghe được đa trí chi thần. Có người nói hắn nắm giữ toàn bộ danh tự của yêu thú trên thế gian, thậm chí phương pháp khắc chế, được người tôn sùng là thần thú tránh né yêu tà. Mặc dù là hậu thế, cũng có treo phong tục Bạch Trạch đồ.
- Ngươi cảm giác được chính mình vẫn là Bạch Lộc Đồng Tử ban đầu kia sao?
Hứa Tiên hỏi ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng. Mặc dù hắn có suy đoán, nhưng là khó có thể xác định được.
Bạch Lộc Đồng Tử cười nói:
- Đương nhiên, ta cảm giác thần niệm cũng không phải là đem tư duy của Yêu Thần áp đặt lên người. Mà chỉ là dẫn xuất tâm niệm vốn có trong lòng ta, trong tu hành đạo cũng không phải có loại thuyết pháp này sao? Tâm ma không sinh, ngoại ma không xâm. Sư đệ kia của ta tính tình vốn là có chút thô bạo sính cường, sẽ làm ra chuyện như vậy, ngoại ma xâm lấn cũng không phải mượn cớ.
Bạch Lộc Đồng Tử đang nói vừa chuyển:
- Bất quá, ta cũng không cảm thấy đây là cái gọi là ma. Nói không chừng còn là diện mục vốn có cuẩ ta.
Hứa Tiên lẩm bẩm tự nói:
- Thay đổi diện mục vốn có của ta?
Yêu quái vốn là dã thú biến hóa, trên bản chất đã có một chút cùng con người không giống nhau. Dùng đạo đức, quy tắc của con người đến yêu cầu chúng vốn là một chuyện vô căn cứ. Nhưng Hứa Tiên đẫ thấy rất nhiều yêu quái, không chỉ thân hình biến thành dáng dấp con người, hơn nữa ngay cả đủ loại biểu hiện đều tiếp cận với con người.
Đây cùng với nói là biết nghe lời phải, chẳng bằng nói là văn hoá nhược thế khuất phục trước văn hóa cường thế. Cũng giống như kiếp trước của Hứa Tiên, khi quốc gia suy yếu, tiểu hài tử phải tốn đại lượng thời gian để học tập ngôn ngữ của nước ngoài vậy. Tất nhiên cự ly giữa yêu quái cùng con người cách xa nhiều so với người bản quốc cùng người nước ngoài, nhưng tướng mạo sẵn có của yêu quái lại là thế nào đây?
Hồ ly Hồ Tâm Nguyệt kia rốt cuộc kiên trì tướng mạo sẵn có đi sao! Cùng với đem nàng giản đơn quy kết làm ác, chẳng bằng nói là không nhìn đạo đức ràng buộc, tùy tâm sở dục. Mà yêu quái như nương tử so với con người càng thêm ôn hòa thiện lương hơn, có một tầng tướng mạo sẵn có như vậy hay không đây?
Trên giường tươi đẹp mị hoặc, trên Phi Lai Phong phẫn nộ,...các loại hình ảnh từ trước mắt hắn chợt lóe mà qua, làm trong lòng hắn có một tia bất an.
- Vậy ngươi cảm thấy thần niệm của Yêu Thần không chỉ không phải chuyện xấu, hay còn là một chuyện tốt?
Hứa Tiên nhíu mày hỏi.
- Chí ít với ta mà nói là như thế này, từ sau khi có được thần niệm của Bạch Trạch, tu hành phong rất nhiều chỗ không thông, đều cảm thấy rộng mở trong sáng, pháp lực càng có tăng tiến lớn, độ kiếp tu thành Thần Tiên cũng trở nên ở trong tầm tay. Hơn nữa, Hứa đạo hữu ngươi cũng không phải lúc nào cũng đang khắc chế thể hội loại chỗ tốt này sao?
Bạch Lộc Đồng Tử, không phải, hẳn là Bạch Trạch, trong mắt lóe ra quang mang thông hiểu trí tuệ.
Hứa Tiên vừa định nói ta cũng không phải bị thần niệm của Yêu Thần phụ thể, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến, Long tộc bí pháp chẳng phải chính là đang đem chính mình biến thành một Yêu Thần khác sao? Hơn nữa đã từng là nhân loại, cũng là một thành viên trong yêu quái, ở trong thời đại man hoang nguyên thuỷ, con người cùng động vật khác biệt, xa xa không rõ ràng giống như hiện tại. Cộng Công Chúc Dung, những Yêu Thần cường đại nhất lưu này, bản tôn đều là nhân loại.
- Do đó, ngươi cảm thấy hẳn là đối với những tinh quái bị Yêu Thần chiếm được này bỏ mặc, hoặc là trùng kiến một Thiên đình Yêu Thần, không cần lại làm một đồng tử nho nhỏ, mà là lại ở vị trí Thiên Thần. Bất quá ngươi qua được một cửa kia của sư phụ ngươi sao?
Hứa Tiên trào phúng nói.
Bạch Trạch nói:
- Không, ta là muốn giúp ngươi đứng đầu thiên hạ Yêu Thần. Đây là sư tôn an bài, tỷ như nói, ngươi biết sơ hở của đầu Hổ Giao dưới chân núi kia ở nơi nào không?
- Đã như vậy, sư phụ ngươi vì sao không tự mình xuất thủ?
- Hắn còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm, lần trước ngươi nhìn thấy bất quá là phân thân của hắn mà thôi?
- Chuyện gì có thể so sánh với thiên hạ Yêu Thần xuất sự còn trọng yếu hơn?
- Tình huống cụ thể, ta cũng không thể hiểu được, chỉ biết là, chuyện này, sư phụ của ngươi cũng ở trong đó.
Hứa Tiên kinh hãi, rốt cuộc là một chuyện như thế nào, dĩ nhiên cần Thiên Tiên toàn lực đến chống đỡ.
Hứa Tiên vẻ mặt cổ quái nói:
- Nói như vậy, hiện tại ta chính là dũng sĩ được thượng thiên lựa chọn, ngươi tới làm quân sư, chúng ta phải khắp nơi tìm ra Yêu Thần, lại đem bọn họ từng kẻ đánh ngã?
Vỗ dĩ chỉ là nói chuyện một chút, không nghĩ tới phải biến thân nhận chức nghiệp Siêu Nhân Điện Quang.
- Không, không cần nóng ruột, hiện tại thời cơ chưa tới, ngươi cứ đi làm việc ngươi muốn làm là được. Nhưng sẽ có một ngày, tất cả nhân duyên tế hội, đều muốn ứng ở trên người ngươi.
Bình luận facebook