• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hứa Tiên Chí (3 Viewers)

  • Chương 62

»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»


Triệu Văn Hội trong lòng thất vọng, nhưng cuối cùng có một người chịu gánh trách nhiệm thay hắn, cũng coi như thở phào một cái. Dưới tay hắn có tứ quỷ, nhưng đều là mãng phu, không có một kẻ có khả năng giúp hắn xử án. Chính bản thân hắn phải tự tìm tòi, một năm 365 ngày, ngay cả cái lễ ngày nghỉ đều không có, sao mà không kêu khổ. Nếu có một nha hoàn xinh đẹp một chút thì còn đỡ, nhưng mà bốn con quỷ bên cạnh hắn chính là cực phẩm nam quỷ xấu xí vô cùng. Suốt mười năm kiên trì làm công việc này quả thực không dễ dàng chút nào.


Triệu Văn Hội gọi một tiếng, không lâu sau, công văn chất như một ngọn núi nhỏ ở trên quan án, hắn ngượng ngùng nói:


- Đây đều là việc cần làm ngu huynh những năm này tích lũy, mời hiền đệ đêm nay bắt đầu xử lý a!


Hứa Tiên tiến lên tùy ý rút ra một quyển, giở ra coi một chút, lại buông xuống hỏi:


- Âm ti pháp luật đâu?


Triệu Văn Hội vỗ đầu một cái: Là ta hồ đồ rồi. Vì vậy hắn lại từ một đống luật pháp trong kho chuyển ra, Hứa Tiên thoạt nhìn một quyển. Hắn vốn đã có bổn sự nhìn qua một lần là không bao giờ quên, hiện tại Dương Thần xuất khiếu thì lại càng bất phàm. Đọc nhanh như gió, các loại pháp luật của âm giới vô cùng hiểu và nhớ rõ, một chữ cũng không sót.


Sau một nén nhang, Hứa Tiên buông một quyển luật pháp cuối cùng, ngẩng đầu lên nói:


- Có thể bắt đầu.


Ở bên trong Miếu thành hoàng, Hứa Tiên không chút khách khí ngồi trên quan án cao cao, hồ sơ một quyển cuốn phóng tới trước mặt, hắn cúi đầu xuống ngưng thần phê chữa. Dưới quan án có quỷ mới chết đã dẫn xuống hoặc khóc rống, hoặc tức giận mắng hoặc xin tha, Hứa Tiên mặt không đổi sắc, dựa theo Âm ti luật pháp thẩm vấn từng người, bác bỏ không chút do dự, hơn nữa rất chuyện nghiệp rất có pháp ụuật.


Sở hành đúng là Thành Hoàng (chỉ thần cai quản một thành) thẩm âm.


Ngày thường Triệu Văn Hội thấy một quỷ khóc rống thì thương cảm, tức giận mắng thì đánh vào đít, tốt thì khen ngợi, xấu thì khiển trách. Mà Hứa Tiên thì không luận người bên dưới như thế nào, chỉ dựa vào Âm ti luật pháp nên như thế nào thì như thế đó. Vận dụng ngòi bút như bay, đem từng quỷ phán quyết đưa cho quỷ sai dán vào sau lưng Quỷ Hồn.


Đủ số thì do một quỷ xa đưa vào Minh phủ, hoặc đi Lục Đạo Luân Hồi chuyển sinh hoặc đi đưa Địa Ngục bị phạt. Đây chính là ý nghĩa tồn tại của Thành Hoàng nếu là từng Quỷ Hồn đều do Minh phủ tái thẩm thì không nói tới đường xá xa xôi. Thiên hạ trong một ngày không biết chết bao nhiêu người, đó là chuyện rắc rối cỡ nào.


Tứ quỷ một kẻ lái xe, một kẻ áp quỷ, một kẻ đi trước, một kẻ đánh vào đít để cho Hứa Tiên sai sử như chong chóng. Ngày bình thường còn có thể rảnh rỗi nhìn xem thẩm án, nhưng hôm nay căn bản chẳng quan tâm. Triệu Văn Hội vốn định hỗ trợ, kết quả lại chen vào không lọt cũng mừng rỡ thanh nhàn. Nhìn chống văn án càng ngày càng thấp, hắn cười tới mức không thể khép miệng lại. Vừa uống một chén trà xanh, sau khi đi vòng quanh hai vòng liền dứt khoát ra hậu viện ngủ một giấc. Đã là quỷ rồi mà còn biết ngủ.


Hứa Tiên đồng dạng như Computer nhanh chóng xử lý công văn trước mặt, chỉ là thái dương chi lực lại chưa từng chút nào đình chỉ thu nạp. Càng về sau Quỷ Hồn bên dưới chỉ thấy nơi quan tòa là một tràng kim có một bóng người ở trong, không kẻ nào không nơm nớp lo sợ.


- Hừ. Gia gia ta tung hoành giang hồ mấy chục năm, chưa bao giờ tin tà, tiểu nhân ở đâu giả thần giả quỷ.


Đột nhiên một quỷ hồn giãy dụa khỏi sự áp chế của quỷ mặt hồng mãnh liệt đánh tới quan tòa như một đầu mãnh hổ vồ mồi. Kình phong tràn đến so với lúc còn sống còn nhanh hơn mấy phần.


Chỉ trong chốc lát đã cách chỗ Hứa Tiên ngồi mấy xích.


Quang mang trên người Hứa Tiên phút chốc chói mắt, quỷ hồn này cảm thấy khắp người như bị lửa thiêu, muốn dựa vào một cỗ hung tính nỗ lực tiến lên, nhưng càng tiến lên lại càng đau đớn, phảng phất muốn bị hòa tan. Vì vậy cũng nhịn không được nữa mà ngã lăn ra đất.


Quỷ sai mặt đỏ tiến lên đè hắn xuống đất, trong tay quỷ sai cầm tỏa hồn tác một mực khóa lại, trong lòng tức giận vô cùng. Vừa mới mất mặt trước đại nhân khiến hắn hung ác bổ thêm cho quỷ hồn này mấy cước. Cũng không trách hắn sơ sẩy, ngày thường Quỷ Hồn đại bộ phận đần độn u mê, ngay cả thần trí thanh minh đều hiếm thấy, ngay cả có thì khi thấy Thành Hoàng


thì cũng run như cầy sấy, mặt xám như đất. Quỷ sai hiểu rõ quỷ hồn nên hắn cũng thả lỏng.


Hứa Tiên điềm nhiên như không có việc gì, mở sổ ghi chép sinh tử trên bàn ra, sổ ghi chép sinh tử thật là thú vị, thiên hạ Thành Hoàng nhân thủ một quyển, một ít mấu chốt nhất lại nắm ở trong tay thôi phán quan ở Minh phủ. Xem như phân ra lực lượng cho bọn hắn sử dụng, có chút giống như máy chủ Computer kiếp trước và văn phòng online. Sổ ghi chép đương nhiên sẽ không đem cả đời một người chi tiết chép lại, ngày thường chỉ viết lấy thọ nguyên. Chỉ có thời điểm thẩm hồn mới dùng để kể ra ưu khuyết điểm cả đời, bất quá cũng chỉ biểu hiện trọng yếu là tiểu thiện tiểu ác đều triệt tiêu lẫn nhau thôi.


Hứa Tiên còn thử tìm ra tên của mình, bất quá bởi vì nguyên nhân Dương Thần xuất khiếu nên không tìm thấy. Đúng là "Nhất đạt thử cảnh, các an thiên mệnh." Hứa Tiên hiện tại mặc dù thân thể đã không có nhưng vẫn có thể một mực bảo trì trạng thái Dương Thần xuất khiếu, bất quá ngày sau trên tu hành sẽ có một ít ảnh hưởng. Thành Hoàng chính là nhìn ra điểm này mới khiến cho hắn dứt khoát chết đi coi như xong, dù sao theo như quy củ thì người của dương thế không thể làm Thành Hoàng.


Chỉ trong một chút công phu, Hứa Tiên đã đã tìm được tên của người này, hắn đọc thầm: Thân Đồ Trượng, người Hoài Âm thọ mệnh bốn mươi hai tuổi, đã chết dưới đao kiếm. Lại nhìn chỗ: Ngươi cả đời sát nhân chín mươi bốn, tuy nhiều vì gian nịnh, nhưng cũng có người vô tội, xem như chính trực, lại khó tránh khỏi phải tới núi đao.


Thân Đồ Trượng quá sợ hãi, ra sức giãy dụa khiến cho dây tỏa hồn liệm kêu ken két. Hắn quát to:


- Ta chết đi? Ta làm sao có thể chết rồi, ta không chết.


Quỷ mặt đỏ mắng:


- Tên mãng phu này, ta vừa rồi mới bắt ngươi, ngươi uống rượu say rượu, đáng đời làm cho người ta chém vào đầu, óc rơi đầy đát còn nói không chết.


Nghe thấy một lời này Thân Đồ Trượng ngẩn ngơ, rồi sau đó trợn mắt lên ra sức giãy dụa, hắn quát to:


- Ta thề giết mày, ta thề giết mày!


Nguyên lai hắn cũng giang hồ hào kiệt có chút hiệp danh, gần đây tới thăm bằng hữu tốt. Bị người đồng mưu chuốc say, đối mặt tri kỷ, hắn tự nhiên thoải mái chè chén, kết quả là để cho người ta dùng âm mưu. Đã chết còn có men say, bị đưa đến quan án, còn tưởng rằng là có người giả quỷ tác quái, cho tới giờ khắc này mới xem như tỉnh rượu.


Quan tòa Hứa Tiên thản nhiên nói:


- Ta cho ngươi cơ hội, ngươi nên làm như thế nào?


Thân Đồ Trượng cũng biết quan tòa thật là Thành Hoàng Quân, hắn cả đời không tin thần quỷ, đến sắc mặt cũng không đổi, dập đầu nói:


- Đại nhân nếu có thể để cho ta báo thù này, nguyện làm trâu ngựa cho đại nhân nhằm báo ân.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Lời Hứa
  • Bạch Khuông Lương Thái Tử (白框凉太子)
Phần 7 END
Hứa Nhan, Em Chạy Không Thoát!
  • Đây là một bẹ Cải
Lời Hứa (3S, 18+)
  • Lani An Diệp

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom