Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Của Bảo Bối-133
Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 133:Có phải muốn anh , muốn đến không ngủ được?
Edit: Mạc Vân Trà Sữa
"Nhị tiểu thư, tiên sinh muốn gặp người"
Cung Tiểu Kiều mới vừa kết thúc công việc liền bị tài xế của Cung gia chặn lại
Nhị tiểu thư, tiếng xưng hô này nghe thật khó chịu
Không thể nghi ngờ, Cung Chí Minh gọi cô về tuyệt đối không có chuyện gì tốt
Để tránh ở chỗ này lâu làm người khác chú ý, Cung Tiểu Kiều vẫn là lên xe của tài xế
Quán cà phê, Cung Chí Minh đã sớm chờ ở nơi đó
"Ngồi đi " Cung Chí Minh cười ha hả nhìn lấy cô
Cung Tiểu Kiều quay đầu ra không nhìn tới ông ta không có ý tốt cười, "Chuyện gì?"
Cung Chí Minh liếc nhìn cô một cái, cười ý vị sâu xa, "Dường như sống rất tốt? Ha ha, như thế nào đây? Hiện tại nếm được ngon ngọt rồi hả? người đàn ông như Cố Hành Thâm , làm gì có người phụ nữ nào không thích cậu ta!"
Giọng nói kia dường như đang giễu cợt ban đầu rõ ràng như vậy cự tuyệt, hiện tại thật sự gả tới lại trải qua thật dễ chịu, không chút nào dáng vẻ không tình nguyện
Cung Tiểu Kiều không vui cau mày, không muốn cùng ông ta lời ong tiếng ve, thậm chí liền tranh chấp nói ngược khí lực cũng không muốn tốn thêm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Có lời nói thẳng"
"Cha đây cũng không vòng vo với con, Hợp đồng với tập đoàn SA, cha hy vọng có thể giao cho Cung thị kí kết" Cung Chí Minh một bộ đương nhiên ngữ khí
Trước đây không lâu Cố Hành Thâm đã chính thức tuyên bố rời khỏi Cố thị , nhậm chức CEO tập đoàn SA
Cung Tiểu Kiều vẻ mặt không kiên nhẫn, "Chuyện của công ty Cố Hành Thâm ,anh ấy tự sẽ có quyết định, ông nghĩ rằng tôi có cái năng lực can thiệp? Thay vì không thực tế mà giở trò không bằng bằng thực lực tham gia kêu gọi đầu tư cạnh tranh công bằng!"
"Cạnh tranh công bằng? Tiểu Kiều, con quá ngây thơ rồi! Cái kia miếng mỡ dày này bao nhiêu người nhìn chằm chằm? con nghĩ công bằng, người ta cũng không nghĩ như vậy Chỗ béo bở không cho người ngoài a! Tiểu Kiều, đừng cho là cha không biết, hiện tại Cố Hành Thâm rất yêu thương con, chỉ cần con mở miệng, nó làm sao có thể không đáp ứng? Coi như là nó lý trí, chỉ cần con" Cung Chí Minh ánh mắt lộ liễu mà nhìn cô từ trên xuống dưới
Cung Tiểu Kiều trong lòng buồn nôn, "Dựa theo giao dịch điều kiện giữa chúng ta , cũng sớm đã thanh toán xong, tôi dựa vào cái gì vì ông làm những thứ này?"
Cung Chí Minh thần sắc biến đổi, "Tiểu Kiều, làm người cũng không thể quá vong ân phụ nghĩa, nếu như không phải là cha , con cũng sẽ không giống như bây giờ làm Cố phu nhân Cha cả vợ lẫn con gái mình đều đã đắc tội để tìm cho con một người đàn ông có thế lực để dựa dẫm Một chút chuyện nhỏ này con cũng không giúp nổi sao?"
Cung Tiểu Kiều nắm chặt hai quả đấm, một mặt căm ghét mà nhìn lấy ông ta , không thể nhịn được nữa nói, "Cung Chí Minh,Ông thật độc ác ! cha ? Xin ông đừng ô nhục hai chữ này!"
Càng là cùng ông ta tiếp xúc cô thì càng cảm thấy ông ta là đồ cặn bã
Cô tin tưởng lời của mẹ, có lẽ mẹ thời điểm mẹ yêu ông ta , hẳn ông ta cũng là người đàn ông không tệ , tại sao tiền cùng quyền thế lại có thể đem một người vặn vẹo thành như vậy!
"Vẫn là câu nói kia, tôi với ông không có bất cứ quan hệ nào, sau này đừng đến tìm tôi nữa"
Cung Tiểu Kiều vừa mới chuẩn bị rời đi, lại lập tức bị Cung Chí Minh dùng sức bóp lại cổ tay ngăn cản cô rời đi
Cung Tiểu Kiều cười lạnh một tiếng, sau một khắc, cánh tay của Cung Chí Minh đã bị vặn ngược đi qua, kêu thảm một tiếng
"Ông nghĩ tôi còn là đứa bé gái không hiểu chuyện năm đó ? Mặc cho ông bắt nạt!"
"Mày Buông tay buông tay Có gì từ từ nói " Cung Chí Minh liên tục kêu thảm
"Không muốn mất mặt ở nơi công cộng,thì sau này đừng có tới làm phiền tôi!" Cung Tiểu Kiều tính nhẫn nại mất hết
Cung Chí Minh thấy cô thái độ kiên quyết, trên mặt lộ ra một vệt cười gằn, "Tiểu Kiều, mày tốt nhất nghĩ rõ ràng, tao không phải kẻ dễ động vào , tao không được như ý cũng tuyệt đối sẽ không để cho người khác tốt hơn! Lão gia tử gần đây tựa như tinh thần không tệ"
"Ông " Cung Tiểu Kiều kích động một cái, hung hăng dùng sức, "Cung Chí Minh, ông còn là người sao? Ông nội dù sao cũng là cha của ông đấy!"
Dùng cha của mình uy hiếp con gái của mình?
Dạng người bì ổi này mới có thể làm ra loại chuyện không bằng súc sinh này!
"Cha?" Cung Chí Minh đau đến cái trán thẳng đổ mồ hôi lạnh, "Từ nhỏ đến lớn, chỉ biết mắng tao vô dụng, ông ta đã cho tao cái gì? Từng giúp tao cái gì? Tiền của ông ta, tao một phần đều không có được!"
"Ông nội chỉ là sợ ông không cố gắng, ép ông xây dựng sự nghiệp ! Ông nội nghiêm khắc với ông chẳng lẽ là hại ông ?"
"Mày không cần nói đỡ cho ông ấy , lão già kia chính là một cái Thần giữ của! A, nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ còn chuẩn bị mang vào trong quan tài?"
Không có thuốc chữa!
"Ông tốt nhất không đi phiền ông nội, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho ông !" Cung Tiểu Kiều tức giận rời khỏi quán cà phê
-
Cung Tiểu Kiều một bụng khó chịu, vốn là nghĩ về nhà cùng Cố Hành Thâm nói một chút, nhưng là anh hôm nay lại phá thiên hoang địa còn chưa có trở lại
Bất quá rất nhanh anh liền gọi điện thoại về, "Bà xã, trở về chưa?"
Cô cái gì cũng còn không có bày tỏ, chẳng qua là nghe xong anh gọi một câu bà xã, liền cảm thấy tâm tình tốt rất nhiều, "Ừm"
"Anh đêm nay có chuyện, tạm thời không trở lại cùng em cùng nhau ăn cơm rồi, buổi trưa thức ăn hâm lại liền có thể ăn, ở trong tủ lạnh, một mình em có thể không?"
"Ừ, biết rồi Anh đi làm việc đi!"
"Bà xã"
"Ừ?"
"Thật giống như tinh thần không tốt lắm?"
"Híc, không có a!"
"Thật sự? Có phải hay không là có lời nghĩ nói với anh ?" Cố Hành Thâm lại hỏi
Mồ hôi, anh một người đàn ông làm sao so với phụ nữ còn cẩn thận nhạy cảm hơn thế này
"Thật không có, anh mau làm việc đi!" Cung Tiểu Kiều trả lời
-
Cung Tiểu Kiều sau khi ăn cơm tối xong nằm ở trên giường, đợi hai giờ Cố Hành Thâm vẫn chưa về, vì vậy ở trên giường lăn qua lộn lại đọc thuộc lời thoại, bất tri bất giác thiên đã tối hẳn xuống, nhìn xuống thời gian đã nhanh mười một giờ
Ngáp một cái, nhìn lấy sắc màu ấm điều màu cam rèm cửa sổ, rõ ràng rất buồn ngủ, lại không có chút nào muốn ngủ, ngoài phòng hơi có chút âm thanh đều cho là hắn trở về tới rồi
Cô dùng thời gian mấy năm tới dứt bỏ, cũng đang mấy ngày ngắn ngủi thời gian lại khôi phục nguyên dạng
Muốn rời khỏi một người quá khó khăn, muốn ỷ lại một người lại quá dễ dàng
Mới vừa tỉnh lại Cố Hành Thâm lại gọi điện thoại qua tới, "Bà xã, đã ngủ chưa?"
"Còn không có"
Cố Hành Thâm cười khẽ, "Có phải muốn anh , muốn đến không ngủ được?"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Edit: Mạc Vân Trà Sữa
"Nhị tiểu thư, tiên sinh muốn gặp người"
Cung Tiểu Kiều mới vừa kết thúc công việc liền bị tài xế của Cung gia chặn lại
Nhị tiểu thư, tiếng xưng hô này nghe thật khó chịu
Không thể nghi ngờ, Cung Chí Minh gọi cô về tuyệt đối không có chuyện gì tốt
Để tránh ở chỗ này lâu làm người khác chú ý, Cung Tiểu Kiều vẫn là lên xe của tài xế
Quán cà phê, Cung Chí Minh đã sớm chờ ở nơi đó
"Ngồi đi " Cung Chí Minh cười ha hả nhìn lấy cô
Cung Tiểu Kiều quay đầu ra không nhìn tới ông ta không có ý tốt cười, "Chuyện gì?"
Cung Chí Minh liếc nhìn cô một cái, cười ý vị sâu xa, "Dường như sống rất tốt? Ha ha, như thế nào đây? Hiện tại nếm được ngon ngọt rồi hả? người đàn ông như Cố Hành Thâm , làm gì có người phụ nữ nào không thích cậu ta!"
Giọng nói kia dường như đang giễu cợt ban đầu rõ ràng như vậy cự tuyệt, hiện tại thật sự gả tới lại trải qua thật dễ chịu, không chút nào dáng vẻ không tình nguyện
Cung Tiểu Kiều không vui cau mày, không muốn cùng ông ta lời ong tiếng ve, thậm chí liền tranh chấp nói ngược khí lực cũng không muốn tốn thêm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Có lời nói thẳng"
"Cha đây cũng không vòng vo với con, Hợp đồng với tập đoàn SA, cha hy vọng có thể giao cho Cung thị kí kết" Cung Chí Minh một bộ đương nhiên ngữ khí
Trước đây không lâu Cố Hành Thâm đã chính thức tuyên bố rời khỏi Cố thị , nhậm chức CEO tập đoàn SA
Cung Tiểu Kiều vẻ mặt không kiên nhẫn, "Chuyện của công ty Cố Hành Thâm ,anh ấy tự sẽ có quyết định, ông nghĩ rằng tôi có cái năng lực can thiệp? Thay vì không thực tế mà giở trò không bằng bằng thực lực tham gia kêu gọi đầu tư cạnh tranh công bằng!"
"Cạnh tranh công bằng? Tiểu Kiều, con quá ngây thơ rồi! Cái kia miếng mỡ dày này bao nhiêu người nhìn chằm chằm? con nghĩ công bằng, người ta cũng không nghĩ như vậy Chỗ béo bở không cho người ngoài a! Tiểu Kiều, đừng cho là cha không biết, hiện tại Cố Hành Thâm rất yêu thương con, chỉ cần con mở miệng, nó làm sao có thể không đáp ứng? Coi như là nó lý trí, chỉ cần con" Cung Chí Minh ánh mắt lộ liễu mà nhìn cô từ trên xuống dưới
Cung Tiểu Kiều trong lòng buồn nôn, "Dựa theo giao dịch điều kiện giữa chúng ta , cũng sớm đã thanh toán xong, tôi dựa vào cái gì vì ông làm những thứ này?"
Cung Chí Minh thần sắc biến đổi, "Tiểu Kiều, làm người cũng không thể quá vong ân phụ nghĩa, nếu như không phải là cha , con cũng sẽ không giống như bây giờ làm Cố phu nhân Cha cả vợ lẫn con gái mình đều đã đắc tội để tìm cho con một người đàn ông có thế lực để dựa dẫm Một chút chuyện nhỏ này con cũng không giúp nổi sao?"
Cung Tiểu Kiều nắm chặt hai quả đấm, một mặt căm ghét mà nhìn lấy ông ta , không thể nhịn được nữa nói, "Cung Chí Minh,Ông thật độc ác ! cha ? Xin ông đừng ô nhục hai chữ này!"
Càng là cùng ông ta tiếp xúc cô thì càng cảm thấy ông ta là đồ cặn bã
Cô tin tưởng lời của mẹ, có lẽ mẹ thời điểm mẹ yêu ông ta , hẳn ông ta cũng là người đàn ông không tệ , tại sao tiền cùng quyền thế lại có thể đem một người vặn vẹo thành như vậy!
"Vẫn là câu nói kia, tôi với ông không có bất cứ quan hệ nào, sau này đừng đến tìm tôi nữa"
Cung Tiểu Kiều vừa mới chuẩn bị rời đi, lại lập tức bị Cung Chí Minh dùng sức bóp lại cổ tay ngăn cản cô rời đi
Cung Tiểu Kiều cười lạnh một tiếng, sau một khắc, cánh tay của Cung Chí Minh đã bị vặn ngược đi qua, kêu thảm một tiếng
"Ông nghĩ tôi còn là đứa bé gái không hiểu chuyện năm đó ? Mặc cho ông bắt nạt!"
"Mày Buông tay buông tay Có gì từ từ nói " Cung Chí Minh liên tục kêu thảm
"Không muốn mất mặt ở nơi công cộng,thì sau này đừng có tới làm phiền tôi!" Cung Tiểu Kiều tính nhẫn nại mất hết
Cung Chí Minh thấy cô thái độ kiên quyết, trên mặt lộ ra một vệt cười gằn, "Tiểu Kiều, mày tốt nhất nghĩ rõ ràng, tao không phải kẻ dễ động vào , tao không được như ý cũng tuyệt đối sẽ không để cho người khác tốt hơn! Lão gia tử gần đây tựa như tinh thần không tệ"
"Ông " Cung Tiểu Kiều kích động một cái, hung hăng dùng sức, "Cung Chí Minh, ông còn là người sao? Ông nội dù sao cũng là cha của ông đấy!"
Dùng cha của mình uy hiếp con gái của mình?
Dạng người bì ổi này mới có thể làm ra loại chuyện không bằng súc sinh này!
"Cha?" Cung Chí Minh đau đến cái trán thẳng đổ mồ hôi lạnh, "Từ nhỏ đến lớn, chỉ biết mắng tao vô dụng, ông ta đã cho tao cái gì? Từng giúp tao cái gì? Tiền của ông ta, tao một phần đều không có được!"
"Ông nội chỉ là sợ ông không cố gắng, ép ông xây dựng sự nghiệp ! Ông nội nghiêm khắc với ông chẳng lẽ là hại ông ?"
"Mày không cần nói đỡ cho ông ấy , lão già kia chính là một cái Thần giữ của! A, nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ còn chuẩn bị mang vào trong quan tài?"
Không có thuốc chữa!
"Ông tốt nhất không đi phiền ông nội, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho ông !" Cung Tiểu Kiều tức giận rời khỏi quán cà phê
-
Cung Tiểu Kiều một bụng khó chịu, vốn là nghĩ về nhà cùng Cố Hành Thâm nói một chút, nhưng là anh hôm nay lại phá thiên hoang địa còn chưa có trở lại
Bất quá rất nhanh anh liền gọi điện thoại về, "Bà xã, trở về chưa?"
Cô cái gì cũng còn không có bày tỏ, chẳng qua là nghe xong anh gọi một câu bà xã, liền cảm thấy tâm tình tốt rất nhiều, "Ừm"
"Anh đêm nay có chuyện, tạm thời không trở lại cùng em cùng nhau ăn cơm rồi, buổi trưa thức ăn hâm lại liền có thể ăn, ở trong tủ lạnh, một mình em có thể không?"
"Ừ, biết rồi Anh đi làm việc đi!"
"Bà xã"
"Ừ?"
"Thật giống như tinh thần không tốt lắm?"
"Híc, không có a!"
"Thật sự? Có phải hay không là có lời nghĩ nói với anh ?" Cố Hành Thâm lại hỏi
Mồ hôi, anh một người đàn ông làm sao so với phụ nữ còn cẩn thận nhạy cảm hơn thế này
"Thật không có, anh mau làm việc đi!" Cung Tiểu Kiều trả lời
-
Cung Tiểu Kiều sau khi ăn cơm tối xong nằm ở trên giường, đợi hai giờ Cố Hành Thâm vẫn chưa về, vì vậy ở trên giường lăn qua lộn lại đọc thuộc lời thoại, bất tri bất giác thiên đã tối hẳn xuống, nhìn xuống thời gian đã nhanh mười một giờ
Ngáp một cái, nhìn lấy sắc màu ấm điều màu cam rèm cửa sổ, rõ ràng rất buồn ngủ, lại không có chút nào muốn ngủ, ngoài phòng hơi có chút âm thanh đều cho là hắn trở về tới rồi
Cô dùng thời gian mấy năm tới dứt bỏ, cũng đang mấy ngày ngắn ngủi thời gian lại khôi phục nguyên dạng
Muốn rời khỏi một người quá khó khăn, muốn ỷ lại một người lại quá dễ dàng
Mới vừa tỉnh lại Cố Hành Thâm lại gọi điện thoại qua tới, "Bà xã, đã ngủ chưa?"
"Còn không có"
Cố Hành Thâm cười khẽ, "Có phải muốn anh , muốn đến không ngủ được?"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook