Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 121
Chương 121
“Mẹ lừa người!” Hứa Đình Phong chọc thủng lời nói dối của cô: “Trước đây mỗi ngày mẹ đều thi với mấy người điều chế nước hoal Bị thua còn buồn bã, nhất định phải tranh giải cao nhất!”
Lời Hứa Đình Phong nói là thật, lúc Hứa Nhược Phi vừa trở thành người điều chế nước hoa, cô rất cố chấp, thường xuyên thi đấu với mấy.
người điều chế nước hoa ở nước ngoài.
Thua thì lập tức về nhà khổ sở nghiên cứu, sau đó lại hẹn thời gian thi đấu.
Nếu như không phải Lệ Đình Nam đột nhiên xuất hiện tính kế cô, thì bây giờ Hứa Nhược Phi đang ước gì mình có thể đi tham gia thi đấu, đánh mạnh vào mặt Hứa Nhược Mộng, nói cho cô ta biết ai mới là người điều chế nước hoa đứng đầu Lâm Xuyên.
“Nguyên nhân trong đó rất phức tạp, mẹ không thể giải thích rõ cho các con trong khoảng thời gian ngắn được” Hứa Nhược Phi kiên nhẫn sờ mái tóc mềm mại của bé gái, xoa nắn khuôn mặt nhỏ bé bóng loáng của con gái.
VietWriter
Cảm giác thật tốt, cô hài lòng ôm bảo bối vào trong lòng rồi hôn một cái.
“Trong khoảng thời gian mẹ đang điều chế một loại nước hoa khác, không có sức chia cho cuộc thi chế tạo nước hoal”
Nhưng cô vẫn chưa chính thức thành công điều chế nước hoa giúp Lệ Đình Nam ngủ ngon.
Cô còn đồng ý giúp vợ chồng Hi Nhĩ điều chế nước hoa, cô ghi nợ không ít, thật sự không có sức lực vùi đầu vào trong cuộc thi.
Chờ cô trở thành người tập đoàn Lệ thị không thể thiếu, cô nhất định sẽ trở lại thuộc sân khấu thuộc về mình.
Hứa Nhược Mộng dùng ống trích để tạo ra một bình nhỏ hơn từ lọ nước hoa Hứa Nhược Phi đã đưa cho mình, mang đến tập đoàn Hứa thị.
Ngày thường hiếm khi nào Hứa Nhược Mộng tự mình đến tập đoàn Hứa thị.
Bên trong công ty, từ lầu trên xuống lầu dưới, ai cũng nói thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa – Hứa Nhược Mộng, tương lai sẽ kết hôn với Lệ Đình Nam, và sớm muộn gì tập đoàn Hứa thị cũng thuộc về Lệ thị.
Nhân viên của tập đoàn Hứa thị cũng tập mãi thành quen khi hễ có thời gian rảnh là Hứa Nhược Mộng lại chạy tới tập đoàn Lệ thị.
Trái lại, khi nào vị cô cả của nhà họ Hứa này xuất hiện ở tập đoàn Hứa thị, bọn họ lại rất sợ hãi.
Hứa Nhược Mộng sải giày cao gót, bước đi chậm rãi thản nhiên, nói với người bên cạnh một câu rồi bước vào trong thang máy.
Tổng giám đốc của tập đoàn Hứa thị – ba của Hứa Nhược Mộng, giám đốc Hứa, lúc này đang nghe báo cáo trong tầng cao nhất của công ty.
Thư ký của sếp Hứa đi tới bên cạnh ông ta: “Sếp Hứa, cô Nhược Mộng đến đây ạ”
Người đàn ông trung niên bí hiểm bảo những quản lý cấp cao dừng việc báo cáo lại, những người này lập tức đi ra ngoài.
Ai không biết giám đốc Hứa yêu thương Hứa Nhược Mộng, dù là đang họp, chỉ cần Hứa Nhược Mộng đến, ông ta cũng sẽ bảo ngừng.
Hứa Nhược Mộng mỉm cười đi đến bên cạnh giám đốc Hứa, giọng nói ngọt ngào, mềm mại mang chút đáng yêu: “Ba à, lâu rồi con không được gặp ba, khi nào ba mới về nhà một chuyến vậy? Con nhớ ba lắm!”
Giám đốc Hứa đang nghiêm túc lập tức cười đến nở hoa: “Lâu rồi không được gặp ba? Ba thấy là con ngốc ở bên cạnh thẳng nhóc Lệ Đình Nam đó vui vẻ lắm kìal”
Giám đốc Hứa nói xong còn hừ một tiếng.
Thư ký ở bên cạnh cũng hùa theo: “Ý của sếp Hứa là, chính ngài ý mới nhớ cô Nhược Mộng lâu rồi đấy”
Hứa Nhược Mộng mỉm cười ngọt ngào, nhìn thoáng qua người quản lý cấp cao còn ở lại trong văn phòng.
Người này liếc mắt với thư ký, họ rời khỏi văn phòng.
“Mẹ lừa người!” Hứa Đình Phong chọc thủng lời nói dối của cô: “Trước đây mỗi ngày mẹ đều thi với mấy người điều chế nước hoal Bị thua còn buồn bã, nhất định phải tranh giải cao nhất!”
Lời Hứa Đình Phong nói là thật, lúc Hứa Nhược Phi vừa trở thành người điều chế nước hoa, cô rất cố chấp, thường xuyên thi đấu với mấy.
người điều chế nước hoa ở nước ngoài.
Thua thì lập tức về nhà khổ sở nghiên cứu, sau đó lại hẹn thời gian thi đấu.
Nếu như không phải Lệ Đình Nam đột nhiên xuất hiện tính kế cô, thì bây giờ Hứa Nhược Phi đang ước gì mình có thể đi tham gia thi đấu, đánh mạnh vào mặt Hứa Nhược Mộng, nói cho cô ta biết ai mới là người điều chế nước hoa đứng đầu Lâm Xuyên.
“Nguyên nhân trong đó rất phức tạp, mẹ không thể giải thích rõ cho các con trong khoảng thời gian ngắn được” Hứa Nhược Phi kiên nhẫn sờ mái tóc mềm mại của bé gái, xoa nắn khuôn mặt nhỏ bé bóng loáng của con gái.
VietWriter
Cảm giác thật tốt, cô hài lòng ôm bảo bối vào trong lòng rồi hôn một cái.
“Trong khoảng thời gian mẹ đang điều chế một loại nước hoa khác, không có sức chia cho cuộc thi chế tạo nước hoal”
Nhưng cô vẫn chưa chính thức thành công điều chế nước hoa giúp Lệ Đình Nam ngủ ngon.
Cô còn đồng ý giúp vợ chồng Hi Nhĩ điều chế nước hoa, cô ghi nợ không ít, thật sự không có sức lực vùi đầu vào trong cuộc thi.
Chờ cô trở thành người tập đoàn Lệ thị không thể thiếu, cô nhất định sẽ trở lại thuộc sân khấu thuộc về mình.
Hứa Nhược Mộng dùng ống trích để tạo ra một bình nhỏ hơn từ lọ nước hoa Hứa Nhược Phi đã đưa cho mình, mang đến tập đoàn Hứa thị.
Ngày thường hiếm khi nào Hứa Nhược Mộng tự mình đến tập đoàn Hứa thị.
Bên trong công ty, từ lầu trên xuống lầu dưới, ai cũng nói thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa – Hứa Nhược Mộng, tương lai sẽ kết hôn với Lệ Đình Nam, và sớm muộn gì tập đoàn Hứa thị cũng thuộc về Lệ thị.
Nhân viên của tập đoàn Hứa thị cũng tập mãi thành quen khi hễ có thời gian rảnh là Hứa Nhược Mộng lại chạy tới tập đoàn Lệ thị.
Trái lại, khi nào vị cô cả của nhà họ Hứa này xuất hiện ở tập đoàn Hứa thị, bọn họ lại rất sợ hãi.
Hứa Nhược Mộng sải giày cao gót, bước đi chậm rãi thản nhiên, nói với người bên cạnh một câu rồi bước vào trong thang máy.
Tổng giám đốc của tập đoàn Hứa thị – ba của Hứa Nhược Mộng, giám đốc Hứa, lúc này đang nghe báo cáo trong tầng cao nhất của công ty.
Thư ký của sếp Hứa đi tới bên cạnh ông ta: “Sếp Hứa, cô Nhược Mộng đến đây ạ”
Người đàn ông trung niên bí hiểm bảo những quản lý cấp cao dừng việc báo cáo lại, những người này lập tức đi ra ngoài.
Ai không biết giám đốc Hứa yêu thương Hứa Nhược Mộng, dù là đang họp, chỉ cần Hứa Nhược Mộng đến, ông ta cũng sẽ bảo ngừng.
Hứa Nhược Mộng mỉm cười đi đến bên cạnh giám đốc Hứa, giọng nói ngọt ngào, mềm mại mang chút đáng yêu: “Ba à, lâu rồi con không được gặp ba, khi nào ba mới về nhà một chuyến vậy? Con nhớ ba lắm!”
Giám đốc Hứa đang nghiêm túc lập tức cười đến nở hoa: “Lâu rồi không được gặp ba? Ba thấy là con ngốc ở bên cạnh thẳng nhóc Lệ Đình Nam đó vui vẻ lắm kìal”
Giám đốc Hứa nói xong còn hừ một tiếng.
Thư ký ở bên cạnh cũng hùa theo: “Ý của sếp Hứa là, chính ngài ý mới nhớ cô Nhược Mộng lâu rồi đấy”
Hứa Nhược Mộng mỉm cười ngọt ngào, nhìn thoáng qua người quản lý cấp cao còn ở lại trong văn phòng.
Người này liếc mắt với thư ký, họ rời khỏi văn phòng.
Bình luận facebook