Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
Chương 20
Nếu như Hứa Nhược Phi nghe được những lời bàn tán trong nội bộ công ty, nhất định sẽ khịt mũi coi thường.
Nói đùa cái gì chứ, cô một chút cũng không có hứng thú với Lệ Đình Nam!
Ngược lại là Lệ Đình Nam lợi dụng quyền thế “Uy hiếp” mình mỗi ngày ngủ cùng anh ta!
Lời đồn trong công ty càng truyền càng xa, càng truyền càng mạnh!
Khuôn mặt của Hứa Nhược Phi vốn không thuộc loại kiểu con gái ngoan, một cái nhăn mày, một nụ cười của cô cũng có thể câu mất hồn của đàn ông.
Trong nội bộ tập đoàn Lệ Thị không biết có bao nhiêu đàn ông mỗi ngày đi qua đại sảnh, chỉ để đợi Hứa Nhược Phi tới công ty quẹt thẻ.
Mỹ nhân làm gì có ai không yêu chứ, huống chỉ là đại mỹ nhân có dáng người cao gầy rực rỡ.
Nếu không phải đại mỹ nhân này bị điều đến làm việc ở phòng tổng giám đốc, nam nhân viên độc thân trong tập đoàn Lệ Thị đã sớm đứng xếp hàng theo đuổi!
Trước tòa cao ốc chọc trời của tập đoàn Lệ Thị, mội chiếc xe màu đen sang trọng vững vàng dừng trước cổng.
Mấy chục vệ sĩ đi xuống từ chiếc xe màu đen, sau khi xác định xung quanh không có bất cứ nguy hiểm nào, họ đến bên cạnh tay lái phụ của chiếc xe sang trọng: “Trợ lý An, xung quanh không có bất cứ vấn đề gì.”
Lý An gật đầu, xuống xe giúp Lệ Đình Nam mở cửa xe.
Đôi chân thon dài được quần Tây bao trọn bước xuống, nhìn lên trên là âu phục được chế tác thủ công của Ý được là ủi cẩn thận.
Gương mặt tuấn tú không cảm xúc, anh nhìn lướt qua thuộc hạ đang nghênh đón xung quanh, thu tầm mắt lại, nghiêm túc đi vào công ty.
Nhân viên vừa mới bàn tán về Hứa Nhược Phi, thấy tổng giám đốc.
Lệ tới, tất cả đều lập tức im lặng.
Có mấy nam nhân viên không mở to mắt nhìn, vẫn còn đứng ở chỗ hẻo lánh tán gẫu về cách ăn mặc của Hứa Nhược Phi: “Chậc chậc, nhìn chân của trợ lý Anna kìa, bộ ngực kia nữa, ngẫm lại đều… Ha ha ha, dáng người của siêu mẫu chắc cũng chỉ được thế thôi”
Lệ Đình Nam nhíu mày lại, lạnh lùng nhìn thoáng qua nam nhân viên.
Lý An lập tức hiểu ý của ông chủ mình.
“Tổng giám đốc, anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý thích đáng”
VietWriter
Lý An thân là người ở bên cạnh Lệ Đình Nam, rất hiểu rõ ý của người đàn ông này.
Khi Lệ Đình Nam mới nghe thấy đám người kia bàn tán về trợ lý Anna, trong nháy mắt không khí xung quanh lạnh xuống.
Trên trán Lý An đổ mồ hôi, thương hại nhìn đám người đang không biết sống chết kia.
Đúng là không có đầu óc, bọn họ có thể nói trợ lý Anna chắc?
Chờ bị đuổi đi!
“Tổng giám đốc Lệ, ở đây có thư mời của công ty Thiên Thịnh gửi đến” Nhân viên lễ tân nhìn thấy Lệ Đình Nam, cung kính cúi đầu.
Lý An giúp Lệ Đình Nam tiếp nhận thư mời, nghe thấy giọng lạnh lùng của Lệ Đình Nam vang lên.
“Xã gaio đẩy”
“Vâng” Lý An vội vàng trả lời.
Một lát sau nhân viên lễ tân lại lấy ra một phong thư, đưa cho Lý An.
“Trợ lý An, cái này hình như là chuyển phát nhanh của trợ lý Anna.
Người giao hàng nói địa chỉ là nhà ở của trợ lý Anna, nhưng mà trợ lý Anna vẫn luôn không nghe điện thoại, cho nên anh ta mới gửi đến công ty”
Lý An cầm lấy xem xét, quả nhiên viết tên của Anna và số điện thoại.
Đang chuẩn bị cầm tới văn phòng mang cho Anna, một ngón tay rõ rệt lấy thư từ trong tay anh đi.
Đôi mắt thâm thúy của Lệ Đình Nam liếc qua tên và số điện thoại trên phong thư, thần sắc vẫn bình thản như ngày thường, đi đến thang máy riêng của mình.
Lý An vội vàng đuổi theo.
Tổng giám đốc đây là muốn tự mình đưa thư cho trợ lý Anna sao?
Chắc không phải tổng giám đốc thật sự thích Anna đấy chứ? Vậy rốt cuộc anh có nên nói chuyện Anna có con cho tổng giám đốc biết không!
Lý An giúp Lệ Đình Nam đẩy cửa phòng tổng giám đốc ra.
Lúc này, Hứa Nhược Phi đã bật máy tính lên, đang làm việc.
Hôm nay cô có vẻ khác với thường ngày, mái tóc đen được cô buộc sau đầu, trên sống mũi có thêm một chiếc kính không gọng.
Dáng người tinh tế lung linh, trang điểm lại thêm xinh đẹp, gương mặt của cô vốn dĩ đã sáng rỡ, bây giờ có chút phong tình.
Khó trách đám đàn ông ở dưới lầu quang minh chính đại bàn tán về trang phục của cô.
Lệ Đình Nam liếc qua Hứa Nhược Phi xinh đẹp động lòng người, không biết tại sao lồng ngực lại cảm thấy khó chịu.
Anh giơ tay ném thư ngay dưới mắt Hứa Nhược Phi, một lời cũng không nói, đến bàn làm việc rồi ngồi xuống, bật máy tính lên.
Tính tự chủ của Lệ Đình Nam rất mạnh, bởi vậy sau khi mười lăm tuổi tiếp quản tập đoàn Lệ Thị, anh chỉ cần dùng một năm để biến Lệ Thị trở thành xí nghiệp đứng đầu Lâm Xuyên!
Lúc này, trong đầu anh lại hiện lên một màn vừa nhìn thấy.
Dưới áo sơ mi tơ lụa màu trắng và áo vest đen là một thân hình uyển chuyển hấp dẫn ánh mắt của những người khác phái.
Lệ Đình Nam cảm thấy càng bực bội trong lòng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Nhược Phi như một cây gai trong lòng anh, chậm rãi mọc rễ nảy mầm.
Chờ đến khi anh kịp phản ứng lại, bụi gai đã sớm quấn quanh trái tim anh.
Lý An thấy không khí trong phòng không đúng lắm, kịp thời ra khỏi phòng làm việc.
Để lại Hứa Nhược Phi mờ mịt mở thư ra, khi đôi mắt trong suốt nhìn thấy bức hình kia, trong nháy mắt đông lại.
Ngón tay thon dài của cô run nhẹ, nắm chặt ảnh chụp trong tay.
Là ai đang điều tra Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy?
Những hình này rõ ràng bị chụp lén vào cuối tuần trước, khi cô đưa Đình Phong và Nhược Hy đến sân chơi.
Có người muốn dùng con của cô để uy hiếp cô?
Mục đích là gì? Bởi vì Lệ Đình Nam? Hay là không muốn cô điều chế ra loại nước hoa mà vợ chồng Hi Nhĩ thích?
Khuôn mặt trái xoan bình thường vẫn luôn tươi sáng của Hứa Nhược Phi lúc này lại trở nên tái nhợt.
Cô nhẹ nhàng cắn môi một cái, cầm điện thoại di động lên chuẩn bị gọi cho cô giáo ở trường học.
Bây giờ cần xác định Đình Phong và Nhược Hy có an toàn hay không.
Hứa Đình Phong thông minh, ngay cả người lớn đôi khi cũng bị thằng bé đùa giốn.
Nếu thật sự có người muốn ra tay với thăng bé và Nhược Hy, thằng bé có thể làm gì chứ?
Lần đầu tiên Hứa Nhược Phi mất tỉnh táo, khi cô lấy điện thoại từ trong túi ra, động tác vụng về khiến thí nghiệm nước hoa điều chế nhiều ngày trên bàn rơi xuống mặt đất.
“Xoảng”
Thân bình rơi xuống, chia năm xẻ bảy.
Mùi hương nồng đậm lập tức lan ra trong phòng.
Nước hoa bên trong rõ ràng sẽ khiến con người ta hưng phấn thêm một chút.
Đối với người nhạy cảm như Lệ Đình Nam, anh lập tức cảm thấy bưồn nôn, anh nâng mắt lên, đáy mắt lộ rõ vẻ không kiên nhẫn nhìn sang người phụ nữ kia.
“Trợ lý Anna, nếu như cô không muốn làm việc nữa thì bây giờ có thể lập tức cút đi, có người sẽ tiếp nhận công việc của cô.”
Dường như Hứa Nhược Phi không nghe được anh nói gì, thậm chí cô còn không khom người xuống dọn chai nước hoa vỡ nát trên mặt đất.
Cô đưa lưng về phía Lệ Đình Nam, bởi vì tóc bị buộc lên, cho nên cái cổ trắng ngần bị lộ ra.
Làn da trắng đối lập rõ ràng với áo vest đen.
Đôi mắt lạnh lùng của Lệ Đình Nam có chút ngưng lại.
Trong thoáng chốc anh cảm thấy người phụ nữ trước mặt có chút giống với con hồ ly trong mộng anh sáu năm trước.
Cái cổ trắng ngần. mùi hương thơm ngát trên người.
Giờ phút này trong đầu Hứa Nhược Phi đều là con của mình, căn bản không cảm nhận được ánh mắt như chó sói đang nhìn mình chằm chằm.
Hứa Nhược Phi hốt hoảng muốn lấy điện thoại, gọi cho hiệu trưởng hỏi thăm, kết quả lại giãm lên chai nước hoa đã vỡ nát.
“Ap”
Lệ Đình Nam bỗng nhiên đưa tay ôm thân thể nghiêng ngả của cô vào ngực mình.
Trong nháy mắt, khắp người anh là mùi hương êm dịu trên người cô, còn có mùi hương trong khắp căn phòng…
Trong nháy mắt cơ thể của anh trở nên cương cứng, thậm chí bộ phận nào đó cũng bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy…
Nếu như Hứa Nhược Phi nghe được những lời bàn tán trong nội bộ công ty, nhất định sẽ khịt mũi coi thường.
Nói đùa cái gì chứ, cô một chút cũng không có hứng thú với Lệ Đình Nam!
Ngược lại là Lệ Đình Nam lợi dụng quyền thế “Uy hiếp” mình mỗi ngày ngủ cùng anh ta!
Lời đồn trong công ty càng truyền càng xa, càng truyền càng mạnh!
Khuôn mặt của Hứa Nhược Phi vốn không thuộc loại kiểu con gái ngoan, một cái nhăn mày, một nụ cười của cô cũng có thể câu mất hồn của đàn ông.
Trong nội bộ tập đoàn Lệ Thị không biết có bao nhiêu đàn ông mỗi ngày đi qua đại sảnh, chỉ để đợi Hứa Nhược Phi tới công ty quẹt thẻ.
Mỹ nhân làm gì có ai không yêu chứ, huống chỉ là đại mỹ nhân có dáng người cao gầy rực rỡ.
Nếu không phải đại mỹ nhân này bị điều đến làm việc ở phòng tổng giám đốc, nam nhân viên độc thân trong tập đoàn Lệ Thị đã sớm đứng xếp hàng theo đuổi!
Trước tòa cao ốc chọc trời của tập đoàn Lệ Thị, mội chiếc xe màu đen sang trọng vững vàng dừng trước cổng.
Mấy chục vệ sĩ đi xuống từ chiếc xe màu đen, sau khi xác định xung quanh không có bất cứ nguy hiểm nào, họ đến bên cạnh tay lái phụ của chiếc xe sang trọng: “Trợ lý An, xung quanh không có bất cứ vấn đề gì.”
Lý An gật đầu, xuống xe giúp Lệ Đình Nam mở cửa xe.
Đôi chân thon dài được quần Tây bao trọn bước xuống, nhìn lên trên là âu phục được chế tác thủ công của Ý được là ủi cẩn thận.
Gương mặt tuấn tú không cảm xúc, anh nhìn lướt qua thuộc hạ đang nghênh đón xung quanh, thu tầm mắt lại, nghiêm túc đi vào công ty.
Nhân viên vừa mới bàn tán về Hứa Nhược Phi, thấy tổng giám đốc.
Lệ tới, tất cả đều lập tức im lặng.
Có mấy nam nhân viên không mở to mắt nhìn, vẫn còn đứng ở chỗ hẻo lánh tán gẫu về cách ăn mặc của Hứa Nhược Phi: “Chậc chậc, nhìn chân của trợ lý Anna kìa, bộ ngực kia nữa, ngẫm lại đều… Ha ha ha, dáng người của siêu mẫu chắc cũng chỉ được thế thôi”
Lệ Đình Nam nhíu mày lại, lạnh lùng nhìn thoáng qua nam nhân viên.
Lý An lập tức hiểu ý của ông chủ mình.
“Tổng giám đốc, anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý thích đáng”
VietWriter
Lý An thân là người ở bên cạnh Lệ Đình Nam, rất hiểu rõ ý của người đàn ông này.
Khi Lệ Đình Nam mới nghe thấy đám người kia bàn tán về trợ lý Anna, trong nháy mắt không khí xung quanh lạnh xuống.
Trên trán Lý An đổ mồ hôi, thương hại nhìn đám người đang không biết sống chết kia.
Đúng là không có đầu óc, bọn họ có thể nói trợ lý Anna chắc?
Chờ bị đuổi đi!
“Tổng giám đốc Lệ, ở đây có thư mời của công ty Thiên Thịnh gửi đến” Nhân viên lễ tân nhìn thấy Lệ Đình Nam, cung kính cúi đầu.
Lý An giúp Lệ Đình Nam tiếp nhận thư mời, nghe thấy giọng lạnh lùng của Lệ Đình Nam vang lên.
“Xã gaio đẩy”
“Vâng” Lý An vội vàng trả lời.
Một lát sau nhân viên lễ tân lại lấy ra một phong thư, đưa cho Lý An.
“Trợ lý An, cái này hình như là chuyển phát nhanh của trợ lý Anna.
Người giao hàng nói địa chỉ là nhà ở của trợ lý Anna, nhưng mà trợ lý Anna vẫn luôn không nghe điện thoại, cho nên anh ta mới gửi đến công ty”
Lý An cầm lấy xem xét, quả nhiên viết tên của Anna và số điện thoại.
Đang chuẩn bị cầm tới văn phòng mang cho Anna, một ngón tay rõ rệt lấy thư từ trong tay anh đi.
Đôi mắt thâm thúy của Lệ Đình Nam liếc qua tên và số điện thoại trên phong thư, thần sắc vẫn bình thản như ngày thường, đi đến thang máy riêng của mình.
Lý An vội vàng đuổi theo.
Tổng giám đốc đây là muốn tự mình đưa thư cho trợ lý Anna sao?
Chắc không phải tổng giám đốc thật sự thích Anna đấy chứ? Vậy rốt cuộc anh có nên nói chuyện Anna có con cho tổng giám đốc biết không!
Lý An giúp Lệ Đình Nam đẩy cửa phòng tổng giám đốc ra.
Lúc này, Hứa Nhược Phi đã bật máy tính lên, đang làm việc.
Hôm nay cô có vẻ khác với thường ngày, mái tóc đen được cô buộc sau đầu, trên sống mũi có thêm một chiếc kính không gọng.
Dáng người tinh tế lung linh, trang điểm lại thêm xinh đẹp, gương mặt của cô vốn dĩ đã sáng rỡ, bây giờ có chút phong tình.
Khó trách đám đàn ông ở dưới lầu quang minh chính đại bàn tán về trang phục của cô.
Lệ Đình Nam liếc qua Hứa Nhược Phi xinh đẹp động lòng người, không biết tại sao lồng ngực lại cảm thấy khó chịu.
Anh giơ tay ném thư ngay dưới mắt Hứa Nhược Phi, một lời cũng không nói, đến bàn làm việc rồi ngồi xuống, bật máy tính lên.
Tính tự chủ của Lệ Đình Nam rất mạnh, bởi vậy sau khi mười lăm tuổi tiếp quản tập đoàn Lệ Thị, anh chỉ cần dùng một năm để biến Lệ Thị trở thành xí nghiệp đứng đầu Lâm Xuyên!
Lúc này, trong đầu anh lại hiện lên một màn vừa nhìn thấy.
Dưới áo sơ mi tơ lụa màu trắng và áo vest đen là một thân hình uyển chuyển hấp dẫn ánh mắt của những người khác phái.
Lệ Đình Nam cảm thấy càng bực bội trong lòng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Nhược Phi như một cây gai trong lòng anh, chậm rãi mọc rễ nảy mầm.
Chờ đến khi anh kịp phản ứng lại, bụi gai đã sớm quấn quanh trái tim anh.
Lý An thấy không khí trong phòng không đúng lắm, kịp thời ra khỏi phòng làm việc.
Để lại Hứa Nhược Phi mờ mịt mở thư ra, khi đôi mắt trong suốt nhìn thấy bức hình kia, trong nháy mắt đông lại.
Ngón tay thon dài của cô run nhẹ, nắm chặt ảnh chụp trong tay.
Là ai đang điều tra Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy?
Những hình này rõ ràng bị chụp lén vào cuối tuần trước, khi cô đưa Đình Phong và Nhược Hy đến sân chơi.
Có người muốn dùng con của cô để uy hiếp cô?
Mục đích là gì? Bởi vì Lệ Đình Nam? Hay là không muốn cô điều chế ra loại nước hoa mà vợ chồng Hi Nhĩ thích?
Khuôn mặt trái xoan bình thường vẫn luôn tươi sáng của Hứa Nhược Phi lúc này lại trở nên tái nhợt.
Cô nhẹ nhàng cắn môi một cái, cầm điện thoại di động lên chuẩn bị gọi cho cô giáo ở trường học.
Bây giờ cần xác định Đình Phong và Nhược Hy có an toàn hay không.
Hứa Đình Phong thông minh, ngay cả người lớn đôi khi cũng bị thằng bé đùa giốn.
Nếu thật sự có người muốn ra tay với thăng bé và Nhược Hy, thằng bé có thể làm gì chứ?
Lần đầu tiên Hứa Nhược Phi mất tỉnh táo, khi cô lấy điện thoại từ trong túi ra, động tác vụng về khiến thí nghiệm nước hoa điều chế nhiều ngày trên bàn rơi xuống mặt đất.
“Xoảng”
Thân bình rơi xuống, chia năm xẻ bảy.
Mùi hương nồng đậm lập tức lan ra trong phòng.
Nước hoa bên trong rõ ràng sẽ khiến con người ta hưng phấn thêm một chút.
Đối với người nhạy cảm như Lệ Đình Nam, anh lập tức cảm thấy bưồn nôn, anh nâng mắt lên, đáy mắt lộ rõ vẻ không kiên nhẫn nhìn sang người phụ nữ kia.
“Trợ lý Anna, nếu như cô không muốn làm việc nữa thì bây giờ có thể lập tức cút đi, có người sẽ tiếp nhận công việc của cô.”
Dường như Hứa Nhược Phi không nghe được anh nói gì, thậm chí cô còn không khom người xuống dọn chai nước hoa vỡ nát trên mặt đất.
Cô đưa lưng về phía Lệ Đình Nam, bởi vì tóc bị buộc lên, cho nên cái cổ trắng ngần bị lộ ra.
Làn da trắng đối lập rõ ràng với áo vest đen.
Đôi mắt lạnh lùng của Lệ Đình Nam có chút ngưng lại.
Trong thoáng chốc anh cảm thấy người phụ nữ trước mặt có chút giống với con hồ ly trong mộng anh sáu năm trước.
Cái cổ trắng ngần. mùi hương thơm ngát trên người.
Giờ phút này trong đầu Hứa Nhược Phi đều là con của mình, căn bản không cảm nhận được ánh mắt như chó sói đang nhìn mình chằm chằm.
Hứa Nhược Phi hốt hoảng muốn lấy điện thoại, gọi cho hiệu trưởng hỏi thăm, kết quả lại giãm lên chai nước hoa đã vỡ nát.
“Ap”
Lệ Đình Nam bỗng nhiên đưa tay ôm thân thể nghiêng ngả của cô vào ngực mình.
Trong nháy mắt, khắp người anh là mùi hương êm dịu trên người cô, còn có mùi hương trong khắp căn phòng…
Trong nháy mắt cơ thể của anh trở nên cương cứng, thậm chí bộ phận nào đó cũng bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy…
Bình luận facebook