Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Chương 30
Cô ta muốn nói lại thôi, lại sợ sẽ cãi nhau với Lệ Đình Nam, không thể làm gì khác hơn là khóc lóc kể lể với mẹ mình là Hứa phu nhân.
“Mẹ, mẹ nói xem có phải anh ấy có người phụ nữ khác ở ngoài hay không? Lẽ nào là cái cô trợ lý An kia? Anh ấy ngày nào cũng một thân nước hoa trở về, còn đều là hương nước hoa nữ…Cũng ngày càng lạnh nhạt với con”
Hứa phu nhân an ủi: “Dưới tay Lệ thị cũng có nhãn hiệu nước hoa, có lẽ Đình Nam dạo này đang lo công việc về nước hoa thôi. Nói chung chuyện này con không cần lo lắng, mẹ sẽ nói chuyện tâm sự với mẹ của Đình Nam”
Sau khi Hứa phu nhân cúp máy, đôi mắt ôn hòa trong nháy mắt đều trở nên lạnh lẽo.
Bất luận là nữ nhân nào, dám cản trở con gái bà ta gả vào nhà họ Lệ, bà ta đều sẽ không nương tay.
Bà ta hỏi Lệ phu nhân: “Đình Nam dạo này có phải là bân lắm không? Tôi nghe nói tuần sau có một bữa tiệc tối với vợ chồng Hi Nhĩ, hai vợ chồng nhà họ đều thích nước hoa, vừa hay Nhược Mộng lại am hiểu điều chế nước hoa, nếu không thì…để Đình Nam đưa con bé theo cùng đi? Có thể thúc đẩy hợp tác giữa hai nhà, cũng là chuyện tốt”
VietWriter
Lệ phu nhân vỗn dĩ đã thích Hứa Nhược Mộng, tiểu thư khuê các ngoan ngoãn xinh xắn, rất xứng với con trai mình.
Toàn Lâm Xuyên, ngoại trừ Hứa Nhược Mộng ra thì không còn còn thiên kim nhà ai xứng với Lệ Đình Nam nữa!
“Bà yên tâm đi, đứa trẻ Nhược Mộng kia tôi rất yêu quý nó, con bé cùng đi với Đình Nam, tôi đây mới yên tâm được” Lệ phu nhân cam kết.
Đêm đó, Lệ Đình Nam trở về biệt thự.
Quản gia dè dặt liếc mắt nhìn anh, tiến lên phía trước nhắm tịt mắt lại nói: “Thiếu gia, phu nhân bảo cậu sau khi về nhà thì gọi điện cho bà Lệ Đình Nam nghe xong lời này, lông mày cau lại.
Quản gia thức thời ngậm miệng lại.
Mối quan hệ của Lệ Đình Nam và mẹ mình là Lệ phu nhân vẫn luôn lạnh nhạt xa cách.
Lệ phu nhân cũng rất ít gọi điện quan tâm đến đứa con trai này của mình, cho dù anh là người điều hành tập đoàn Lệ thị.
“Giúp tôi pha tách cà phê, đem đến thư phòng” Lệ Đình Nam lạnh lùng dặn dò.
“Dạ, thiếu gia”
Mấy phút sau, Lệ Đình Nam một mặt lạnh lùng, cúp điện thoại.
Anh có hơi tức giận, đem cốc trên bàn sách trực tiếp ném thẳng xuống sàn nhà đá cẩm thạch.
Hứa Nhược Mộng thấy Lệ Đình Nam đi tới phòng cô ta, tưởng Lệ phu nhân đã khuyên bảo có hiệu quả, vừa mới lộ ra nụ cười đã bị sự lạnh lùng tàn độc trên ngư: Đình Nam dập tắt.
Bàn tay Lệ Đình thành nắm chặt thành quyền, tàn nhãn vung đấm thẳng vào cửa, phát ra tiếng vang thật lớn.
“Đình, Đình Nam, anh sao vậy?”
hiện, tôi bảo đảm sẽ khiến cô cút khỏi nơi này.
Nói xong, Lệ Đình Nam tàn nhẫn đạp một cước vào cửa phòng, quả quyết quay người rời đi.
Để lại Hứa Nhược Mộng ở trong phòng đang run lẩy bẩy.
Tại sao Đình Nam lại tức giận như vậy? Tại sao? Sắc mặt Hứa Nhược Mộng tái nhợt, môi mấp máy.
Cô ta rõ ràng là vì muốn tốt cho anh!
Tại sao anh không muốn nhìn cô ta thêm một cái?
Cô ta rõ ràng yêu anh như vậy mà!
Cô ta muốn nói lại thôi, lại sợ sẽ cãi nhau với Lệ Đình Nam, không thể làm gì khác hơn là khóc lóc kể lể với mẹ mình là Hứa phu nhân.
“Mẹ, mẹ nói xem có phải anh ấy có người phụ nữ khác ở ngoài hay không? Lẽ nào là cái cô trợ lý An kia? Anh ấy ngày nào cũng một thân nước hoa trở về, còn đều là hương nước hoa nữ…Cũng ngày càng lạnh nhạt với con”
Hứa phu nhân an ủi: “Dưới tay Lệ thị cũng có nhãn hiệu nước hoa, có lẽ Đình Nam dạo này đang lo công việc về nước hoa thôi. Nói chung chuyện này con không cần lo lắng, mẹ sẽ nói chuyện tâm sự với mẹ của Đình Nam”
Sau khi Hứa phu nhân cúp máy, đôi mắt ôn hòa trong nháy mắt đều trở nên lạnh lẽo.
Bất luận là nữ nhân nào, dám cản trở con gái bà ta gả vào nhà họ Lệ, bà ta đều sẽ không nương tay.
Bà ta hỏi Lệ phu nhân: “Đình Nam dạo này có phải là bân lắm không? Tôi nghe nói tuần sau có một bữa tiệc tối với vợ chồng Hi Nhĩ, hai vợ chồng nhà họ đều thích nước hoa, vừa hay Nhược Mộng lại am hiểu điều chế nước hoa, nếu không thì…để Đình Nam đưa con bé theo cùng đi? Có thể thúc đẩy hợp tác giữa hai nhà, cũng là chuyện tốt”
VietWriter
Lệ phu nhân vỗn dĩ đã thích Hứa Nhược Mộng, tiểu thư khuê các ngoan ngoãn xinh xắn, rất xứng với con trai mình.
Toàn Lâm Xuyên, ngoại trừ Hứa Nhược Mộng ra thì không còn còn thiên kim nhà ai xứng với Lệ Đình Nam nữa!
“Bà yên tâm đi, đứa trẻ Nhược Mộng kia tôi rất yêu quý nó, con bé cùng đi với Đình Nam, tôi đây mới yên tâm được” Lệ phu nhân cam kết.
Đêm đó, Lệ Đình Nam trở về biệt thự.
Quản gia dè dặt liếc mắt nhìn anh, tiến lên phía trước nhắm tịt mắt lại nói: “Thiếu gia, phu nhân bảo cậu sau khi về nhà thì gọi điện cho bà Lệ Đình Nam nghe xong lời này, lông mày cau lại.
Quản gia thức thời ngậm miệng lại.
Mối quan hệ của Lệ Đình Nam và mẹ mình là Lệ phu nhân vẫn luôn lạnh nhạt xa cách.
Lệ phu nhân cũng rất ít gọi điện quan tâm đến đứa con trai này của mình, cho dù anh là người điều hành tập đoàn Lệ thị.
“Giúp tôi pha tách cà phê, đem đến thư phòng” Lệ Đình Nam lạnh lùng dặn dò.
“Dạ, thiếu gia”
Mấy phút sau, Lệ Đình Nam một mặt lạnh lùng, cúp điện thoại.
Anh có hơi tức giận, đem cốc trên bàn sách trực tiếp ném thẳng xuống sàn nhà đá cẩm thạch.
Hứa Nhược Mộng thấy Lệ Đình Nam đi tới phòng cô ta, tưởng Lệ phu nhân đã khuyên bảo có hiệu quả, vừa mới lộ ra nụ cười đã bị sự lạnh lùng tàn độc trên ngư: Đình Nam dập tắt.
Bàn tay Lệ Đình thành nắm chặt thành quyền, tàn nhãn vung đấm thẳng vào cửa, phát ra tiếng vang thật lớn.
“Đình, Đình Nam, anh sao vậy?”
hiện, tôi bảo đảm sẽ khiến cô cút khỏi nơi này.
Nói xong, Lệ Đình Nam tàn nhẫn đạp một cước vào cửa phòng, quả quyết quay người rời đi.
Để lại Hứa Nhược Mộng ở trong phòng đang run lẩy bẩy.
Tại sao Đình Nam lại tức giận như vậy? Tại sao? Sắc mặt Hứa Nhược Mộng tái nhợt, môi mấp máy.
Cô ta rõ ràng là vì muốn tốt cho anh!
Tại sao anh không muốn nhìn cô ta thêm một cái?
Cô ta rõ ràng yêu anh như vậy mà!
Bình luận facebook