Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: Nhẹ Nhàng
Điều đầu tiên khi Tử Ân tỉnh dậy chính là kiểm tra xem thêm thể còn nguyên vẹn không hay trong lúc ngủ cô bị Lục Diệp Thần giở trò đồi bại.
May sao đêm qua hắn ko làm gì xâm phạm đến Tử Ân cô định đứng dậy rời khỏi giường liền bị bàn tay to lớn của nam nhân kéo lại...
Lục Diệp Thần tuy đang nhắm mắt ngủ nhưng chỉ cần một tiếng động nhẹ cũng đánh động đến hắn.
Trực giác nhạy bén khiến hắn chưa từng bị hãm hại, tồn tại rất lâu trong thế giới ngầm...
"Đi đâu"
"Đi...vệ sinh..."
Tử Ân hơi gỡ tay hắn ra liền bị siết lại chặt hơn khiến cô kêu anh, giây sau hắn liền đè cô xuống dưới thân, ánh mắt hiện lên tia không hài lòng...
"Hừ...em nói dối giỏi thật..."
Tử Ân cảm thấy có mùi nguy hiểm nồng nặc toát ra từ nam nhân này, cô hơi nghiêng đầu sang một bên né tránh ánh mắt dò xét kia...
"Tôi nhớ em lắm...tôi cũng rất thương em..."
Lục Diệp Thần hơi cúi thấp người xuống, tận hưởng hương thơm độc nhất của riêng cô, thú tính buổi sớm càng trỗi dậy mạnh mẽ...
"Tôi muốn em..."
Tử Ân bàng hoàng, cô sợ hắn, sợ cái thứ to lớn kia tồn tại trong người, sợ cái cảm giác trụy lạc hắn đem lại cho cô khiến cô mất hết lý trí.
Cô không muốn quan hệ cùng người mình không yêu hay thậm chí là hận thù, mỗi lần cô làm trái ý hắn đều hành hạ cô thừa sống thiếu chết, mất khoảng thời gian dài mới có thể bình phục được...
"Đừng mà...tôi không muốn anh..."
Lục Diệp Thần lấy cà vạt ở đầu giường định trói cô lại thì nghe tiếng cô nức nở...
"Tôi sẽ đáp lại anh...đừng trói...đau lắm"
Tử Ânn sợ cô bị trói sẽ không làm gì để chống cự được hắn, đáp lại hắn còn bớt đau đớn hơn để hắn tự ý hành động.
Lục Diệp Thần nhìn cô mê hoặc, đáy mắt hiện lên tia vui thích nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp kia mà ra lệnh...
"Hôn tôi..."
Tử Ân hơi đơ người nhưng vẫn cố gắng ngước mặt lên hôn hắn, cô hôn nhẹ lên môi hắn liền ngại ngùng định buông ra liền bị Lục Diệp Thần đỡ sau gái, nâng môi cô lên mà dây dưa không dứt đến khi cô khó thở đánh lên người hắn, liền buông tha cho đôi môi ngọt ngào...
"Ưmmm..."
Lục Diệp Thần dùng một tay đẩy áo phông rộng cô đang mặc lên, liền lộ ra hai nơi mềm mại trắng nõn không mặc bra.
Hắn đưa một tay lên xoa nắn thành đủ hình dạng, bên còn lại được cái miệng to lớn của nam nhân kia cắn mút...
Tử Ân có cảm giác sung sướng đến kì lạ, thay vì đẩy hắn ra thì cô lại nâng người để nơi mềm mại được vào sâu trong miệng nam nhân mặc hắn bú mút đến dựng thẳng và nở rộ...
Lục Diệp Thần đùa với nơi mềm mại của cô chán, lưu lại nhiều ấn ký xanh đỏ từ cổ đến xương quai xanh, mỉm cười hài lòng liền kéo mạnh quần nhỏ cô đang mặc để lộ hạ thể hồng hào của nữ nhân đã được hồi phục...
"Ư...Ưm...nhẹ...A..."
Lục Diệp Thần lôi ra tiểu đệ thô to, nhẹ nhàng đưa vào bên trong cô bé đã thấm đầy âm dịch làm chất bôi trơn, nên cô không quá khó khăn trong việc tiếp nhận hắn...
Lần làm tình này, Lục Diệp Thần rất nhẹ nhàng với cô vì một phần nào đó Tử Ân ngoan ngoãn phối hợp cùng hắn, khi nào quá đau mới cầu xin tha, cùng hắn trầm luân trong mùi vị tình ái...
"Đừng ra bên trong..A..."
Lục Diệp Thần biết cô còn trẻ, chưa muốn làm mẹ sớm, nếu vô tình ra bên trong liền cho cô uống thuốc, còn không hắn sẽ đeo bao hoặc ra bên ngoài...
"Được...chiều theo ý em..."
Tử Ân xụi lơ nằm trên giường mặc cho hắn lau người, cô quá mệt mỏi nên ngủ ngay tức khắc, không hay biết cơ thể đang bị người nào đó quấy rối đến mức cô chau mày hắn mới dừng lại.
Kết thúc bằng nụ hôn dịu dàng mà Lục Diệp Thần dành cho riêng người con gái hắn yêu nhất...
May sao đêm qua hắn ko làm gì xâm phạm đến Tử Ân cô định đứng dậy rời khỏi giường liền bị bàn tay to lớn của nam nhân kéo lại...
Lục Diệp Thần tuy đang nhắm mắt ngủ nhưng chỉ cần một tiếng động nhẹ cũng đánh động đến hắn.
Trực giác nhạy bén khiến hắn chưa từng bị hãm hại, tồn tại rất lâu trong thế giới ngầm...
"Đi đâu"
"Đi...vệ sinh..."
Tử Ân hơi gỡ tay hắn ra liền bị siết lại chặt hơn khiến cô kêu anh, giây sau hắn liền đè cô xuống dưới thân, ánh mắt hiện lên tia không hài lòng...
"Hừ...em nói dối giỏi thật..."
Tử Ân cảm thấy có mùi nguy hiểm nồng nặc toát ra từ nam nhân này, cô hơi nghiêng đầu sang một bên né tránh ánh mắt dò xét kia...
"Tôi nhớ em lắm...tôi cũng rất thương em..."
Lục Diệp Thần hơi cúi thấp người xuống, tận hưởng hương thơm độc nhất của riêng cô, thú tính buổi sớm càng trỗi dậy mạnh mẽ...
"Tôi muốn em..."
Tử Ân bàng hoàng, cô sợ hắn, sợ cái thứ to lớn kia tồn tại trong người, sợ cái cảm giác trụy lạc hắn đem lại cho cô khiến cô mất hết lý trí.
Cô không muốn quan hệ cùng người mình không yêu hay thậm chí là hận thù, mỗi lần cô làm trái ý hắn đều hành hạ cô thừa sống thiếu chết, mất khoảng thời gian dài mới có thể bình phục được...
"Đừng mà...tôi không muốn anh..."
Lục Diệp Thần lấy cà vạt ở đầu giường định trói cô lại thì nghe tiếng cô nức nở...
"Tôi sẽ đáp lại anh...đừng trói...đau lắm"
Tử Ânn sợ cô bị trói sẽ không làm gì để chống cự được hắn, đáp lại hắn còn bớt đau đớn hơn để hắn tự ý hành động.
Lục Diệp Thần nhìn cô mê hoặc, đáy mắt hiện lên tia vui thích nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp kia mà ra lệnh...
"Hôn tôi..."
Tử Ân hơi đơ người nhưng vẫn cố gắng ngước mặt lên hôn hắn, cô hôn nhẹ lên môi hắn liền ngại ngùng định buông ra liền bị Lục Diệp Thần đỡ sau gái, nâng môi cô lên mà dây dưa không dứt đến khi cô khó thở đánh lên người hắn, liền buông tha cho đôi môi ngọt ngào...
"Ưmmm..."
Lục Diệp Thần dùng một tay đẩy áo phông rộng cô đang mặc lên, liền lộ ra hai nơi mềm mại trắng nõn không mặc bra.
Hắn đưa một tay lên xoa nắn thành đủ hình dạng, bên còn lại được cái miệng to lớn của nam nhân kia cắn mút...
Tử Ân có cảm giác sung sướng đến kì lạ, thay vì đẩy hắn ra thì cô lại nâng người để nơi mềm mại được vào sâu trong miệng nam nhân mặc hắn bú mút đến dựng thẳng và nở rộ...
Lục Diệp Thần đùa với nơi mềm mại của cô chán, lưu lại nhiều ấn ký xanh đỏ từ cổ đến xương quai xanh, mỉm cười hài lòng liền kéo mạnh quần nhỏ cô đang mặc để lộ hạ thể hồng hào của nữ nhân đã được hồi phục...
"Ư...Ưm...nhẹ...A..."
Lục Diệp Thần lôi ra tiểu đệ thô to, nhẹ nhàng đưa vào bên trong cô bé đã thấm đầy âm dịch làm chất bôi trơn, nên cô không quá khó khăn trong việc tiếp nhận hắn...
Lần làm tình này, Lục Diệp Thần rất nhẹ nhàng với cô vì một phần nào đó Tử Ân ngoan ngoãn phối hợp cùng hắn, khi nào quá đau mới cầu xin tha, cùng hắn trầm luân trong mùi vị tình ái...
"Đừng ra bên trong..A..."
Lục Diệp Thần biết cô còn trẻ, chưa muốn làm mẹ sớm, nếu vô tình ra bên trong liền cho cô uống thuốc, còn không hắn sẽ đeo bao hoặc ra bên ngoài...
"Được...chiều theo ý em..."
Tử Ân xụi lơ nằm trên giường mặc cho hắn lau người, cô quá mệt mỏi nên ngủ ngay tức khắc, không hay biết cơ thể đang bị người nào đó quấy rối đến mức cô chau mày hắn mới dừng lại.
Kết thúc bằng nụ hôn dịu dàng mà Lục Diệp Thần dành cho riêng người con gái hắn yêu nhất...
Bình luận facebook