Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 156: giấc ngủ say của La Hy
Tôi đã có một giấc mộng dài, rất dài.
Giấc mộng đó chính là tiểu bảo bối—củ cải.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong giấc mộng chính là vẻ ngoài nhỏ nhắn, dễ thương của con bé.
Tôi đã mơ về quá khứ khi tôi bắt đầu bước vào cuộc sống ổn định. Lúc đó, với một ngôi nhà nhỏ có thể che nắng che mưa, một chiếc giường ấm áp và thoải mái, còn thêm một không gian ẩn nấp. Tôi bắt đầu ăn những bữa ăn ấm cúng và ngon miệng, cũng không còn bị đói có thể vắt được sữa để dành cho củ cải.
Cuộc sống ổn định, tôi bắt đầu nuôi con theo đúng hướng như những đứa trẻ bình thường khác.
Củ cải nhỏ bắt đầu trở nên sống động trong cuộc sống của tôi.
Tôi đặc biệt trân trọng từng khoảnh khắc với cô ấy, nói thẳng thừng: Trong mắt tôi, cô ấy vẫn ngọt ngào ngay cả khi cô ấy đi tiêu!
Tôi mơ thấy tất cả những giây phút ở cùng củ cải nhỏ và mơ thấy rằng lần này tôi sẽ ra ngoài sau đó đưa con bé đến trước cửa nhà hàng xóm ...
con bé đã khóc rất to.
Nhưng tôi đã vô tâm quay lưng chạy trốn vào thang máy.
Tôi thấy hàng xóm ra mở cửa.
Người chủ nam bước ra vội vã khi nhìn thấy đứa trẻ trên mặt đất,hành động nhanh chóng bế nó lên vì sợ cô nằm trên mặt đất và bị lạnh.
"Cô bé này là ai! Tại sao lại đặt trước cửa nhà mình?" Người chủ nhà ngạc nhiên nói!
Một nữ nhân với mái tóc vàng và bộ đồ ngủ đưa tay che miệng ngái ngủ bước ra: "Không phải nó ở nhà bên sao? Em thỉnh thoảng nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ phát ra từ nhà kế bên, ngoại trừ chủ hộ bên cạnh, dường như không có ai ở tầng này ra vào"
Vì vậy, nam chủ nhà đã đến và gõ cửa một vài lần. Sau khi thấy không có động tĩnh gì, anh ta gõ cửa mạnh mẽ hơn.
"Này! Bên trong! Đây có phải là con của nhà các người không? Mau ra ngoài ẵm về đi “ Người chủ nhà hét lên giận dữ!
anh ta gọi rất lâu, và không ai trong nhà đáp lại. nữ chủ nhà đứng đằng sau anh ta đột nhiên nói, "có một mảnh giấy trên em bé dường như là lời nhắn”
họ mở mảnh giấy và nhìn vào nó.
Sau khi đọc, nam chủ nhà vô cùng tức giận: "Ý cô ta là gì? Hãy giúp chăm sóc đứa trẻ trong ba ngày? không còn biện pháp nào để chăm sóc đứa trẻ? Bỏ nó xuống đi rồi đi vào nhà. nếu đã không chăm được con thì tốt nhất đừng đẻ nó ra.hức" anh ta thở mạnh nói tiếp" sắp 2020 rồi vẫn còn người mẹ nhẫn tâm bỏ rơi con của mình"
nữ chủ nhà nói nhẹ nhàng:" Quên đi, họ chỉ nói rằng giúp chăm sóc nó trong ba ngày. Có lẽ ba ngày sau cô ấy sẽ quay lại tìm con.dù gì cũng là hàng xóm,chúng ta hãy quan tâm giúp đỡ một chút chăm sóc đứa trẻ đến khi mẹ nó về, anh nhìn vào đứa trẻ này,khuôn mặt tròn trĩnh, yo, rất dễ thương ah! ""
" đáng yêu cũng không được, đây là một đứa trẻ, không phải là một con mèo! ""
"không sao, cũng chỉ có 3 ngày"
"ba ngày cũng không được, anh đâu có biết trông trẻ"
" không sao đâu, không phải mẹ đứa trẻ đã để lại sữa bột, tã lót và quần áo sao? em chỉ nhìn vào đó một chút là có hướng dẫn sử dụng. chúng ta không cần bế đứa trẻ, theo dõi và chơi đùa một chút với nó là ổn rồi" người phụ nữ nhẹ nhàng an ủi người đàn ông.
nam Chủ nhà thở dài, bất lực bế đứa bé, rồi trở về phòng.
Khi họ vừa bước vào phòng -
"Meow- !"
Một tiếng meo meo kéo dài vang lên và làm hai người sợ hãi.
"là Mặc Mặc đang kêu!" Bà chủ nhà ngạc nhiên nhìn vào phía trong. Tôi thấy một con mèo đen đang đứng trên bàn cà phê. Con mèo đen cúi đầu và dựng đuôi. lông trên toàn thân nổ tung, liền không ngừng đối nghịch gầm gừ đứa trẻ, bộ dạng như thấy một kẻ thù lớn!
'WOWO" đứa trẻ òa khóc thê thảm..
"Meow!" Con mèo đen không chịu thua kém. Một người và một con mèo, tiếng khóc và tiếng kêu như chơi trò chơi, xem ai khóc to hơn hay kêu to hơn. không kẻ nào chịu thua cả.
người vợ giật mình nói: "Mặc Mặc hôm nay bị sao vậy? từ nhỏ đến lớn, em chưa bao giờ thấy nó hét, sao bây giờ lại hét lớn vậy? "
"Tôi nghe nói rằng mèo đen tâm linh, nó không biết đã nhìn thấy thứ gì đó chứ." người chồng um tùm nói.
người vợ thét lên, rồi cô lườm chồng một cách khó chịu: " thiểu Hồ nhảm nhí, gần 2020 rồi, anh vẫn còn tin điều này."
người chồng oan ức nói: " Mĩ Linh, không phải em từng nói với anh khi đưa tiểu Mặc Mặc về nhà sao, anh không để cho em nuôi Mặc Mặc, em liền nói mèo đen trấn tà thông linh, sau đó đã dành ba ngày ba đêm để nói chuyện với anh về những câu chuyện ma khác nhau.tại sao bây giờ là 2020 thì không thể tin điều này?"
người vợ đỏ mặt:" anh kiểm soát em"
Sau khi nói chuyện, cô ấy đi về phía con mèo đen với cái mặt đỏ ửng, như thể cô ấy muốn xoa dịu con mèo đen đang la hét, nhưng cô ấy không bao giờ tưởng tượng rằng khi cô ấy chạm vào con mèo đen lớn, cô ấy thậm chí còn chưa vươn ra. Một cách kỳ lạ, nó bước xuống, và trong một khoảnh khắc, kéo ba vết xước dài và sâu trên mu bàn tay mịn màng của cô ấy
"Hah!" Con mèo đen cào chủ của mình không hề ăn năn, nó vẫn gầm gừ với đứa con bé bỏng trong tay người phụ nữ.
nữ chủ nhà sững người.
Cô lo lắng nhìn lại đứa trẻ và cô không nhìn thấy gì, Nhưng không thể giải thích được, dường như có những người vô hình đứng đằng sau chồng mình ...
Bất chấp nỗi sợ hãi, gia đình họ vẫn không ném bé gái ra khỏi nhà.
Họ bế bé gái bị mẹ bỏ rơi, và theo hướng dẫn cách chăm sóc trẻ mà tôi đã viết trên mảnh giấy
Bọn họ ngâm sữa cho đứa trẻ - tuyệt nhiên không uống,
kiểm tra tã của đứa trẻ - không có nước tiểu,
chọc ghẹo trẻ bằng đồ chơi- vẫn khóc lớn không ngừng
"Hướng dẫn chăm sóc trẻ “ này gần như không có tác dụng và không ai có thể ngăn tiếng khóc của con bé.
Người chồng nói Đứa trẻ này hẳn đã cảm thấy rằng mẹ ruột của mình không còn muốn mình nữa nên cô sẽ khóc mãi mãi.
Ngay khi giọng nói kết thúc đứa trẻ càng khóc to hơn như hiểu được những gì người đàn ông nói.
Gần đó còn có một con mèo đen cứ đi quanh góc tường, la hét không thôi.
Đêm nay, một em bé và một con mèo, cặp vợ chồng trẻ chưa có con này hẳn được trải nghiệm khó khăn qua một đêm kinh khủng trước khi có em bé.
Ngày hôm sau, em bé vẫn khóc, con mèo vẫn kêu.
Cho đến trưa.
Đứa bé ngừng khóc , con mèo cũng không là hét nữa.
Em bé bắt đầu ngoan ngoãn uống sữa.
Con mèo cũng mệt mỏi bò đến cái bát của nó và lặng lẽ liếm nước trong cái bát.
Người chồng lau nước mắt cay đắng và nói trong cảm xúc : "Thế giới cuối cùng cũng yên ổn, hi vọng nó sẽ không khóc nữa”
Đứa bé không hé môi, con mèo cũng không tỏ thái độ gì.
Nhưng khi con bé ti no sữa, con mèo cũng giải toả được cơn khát, chúng lại bắt đầu tuyên chiến trong giọng khàn khàn
Người chồng tuyên bố mình bị tử trận T ^ T
"Bọn chúng ...tương lai sẽ là một đôi bạn tốt!" Trước khi tử trận người chồng cố nói trong sự uất ức.
Giấc mộng đó chính là tiểu bảo bối—củ cải.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong giấc mộng chính là vẻ ngoài nhỏ nhắn, dễ thương của con bé.
Tôi đã mơ về quá khứ khi tôi bắt đầu bước vào cuộc sống ổn định. Lúc đó, với một ngôi nhà nhỏ có thể che nắng che mưa, một chiếc giường ấm áp và thoải mái, còn thêm một không gian ẩn nấp. Tôi bắt đầu ăn những bữa ăn ấm cúng và ngon miệng, cũng không còn bị đói có thể vắt được sữa để dành cho củ cải.
Cuộc sống ổn định, tôi bắt đầu nuôi con theo đúng hướng như những đứa trẻ bình thường khác.
Củ cải nhỏ bắt đầu trở nên sống động trong cuộc sống của tôi.
Tôi đặc biệt trân trọng từng khoảnh khắc với cô ấy, nói thẳng thừng: Trong mắt tôi, cô ấy vẫn ngọt ngào ngay cả khi cô ấy đi tiêu!
Tôi mơ thấy tất cả những giây phút ở cùng củ cải nhỏ và mơ thấy rằng lần này tôi sẽ ra ngoài sau đó đưa con bé đến trước cửa nhà hàng xóm ...
con bé đã khóc rất to.
Nhưng tôi đã vô tâm quay lưng chạy trốn vào thang máy.
Tôi thấy hàng xóm ra mở cửa.
Người chủ nam bước ra vội vã khi nhìn thấy đứa trẻ trên mặt đất,hành động nhanh chóng bế nó lên vì sợ cô nằm trên mặt đất và bị lạnh.
"Cô bé này là ai! Tại sao lại đặt trước cửa nhà mình?" Người chủ nhà ngạc nhiên nói!
Một nữ nhân với mái tóc vàng và bộ đồ ngủ đưa tay che miệng ngái ngủ bước ra: "Không phải nó ở nhà bên sao? Em thỉnh thoảng nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ phát ra từ nhà kế bên, ngoại trừ chủ hộ bên cạnh, dường như không có ai ở tầng này ra vào"
Vì vậy, nam chủ nhà đã đến và gõ cửa một vài lần. Sau khi thấy không có động tĩnh gì, anh ta gõ cửa mạnh mẽ hơn.
"Này! Bên trong! Đây có phải là con của nhà các người không? Mau ra ngoài ẵm về đi “ Người chủ nhà hét lên giận dữ!
anh ta gọi rất lâu, và không ai trong nhà đáp lại. nữ chủ nhà đứng đằng sau anh ta đột nhiên nói, "có một mảnh giấy trên em bé dường như là lời nhắn”
họ mở mảnh giấy và nhìn vào nó.
Sau khi đọc, nam chủ nhà vô cùng tức giận: "Ý cô ta là gì? Hãy giúp chăm sóc đứa trẻ trong ba ngày? không còn biện pháp nào để chăm sóc đứa trẻ? Bỏ nó xuống đi rồi đi vào nhà. nếu đã không chăm được con thì tốt nhất đừng đẻ nó ra.hức" anh ta thở mạnh nói tiếp" sắp 2020 rồi vẫn còn người mẹ nhẫn tâm bỏ rơi con của mình"
nữ chủ nhà nói nhẹ nhàng:" Quên đi, họ chỉ nói rằng giúp chăm sóc nó trong ba ngày. Có lẽ ba ngày sau cô ấy sẽ quay lại tìm con.dù gì cũng là hàng xóm,chúng ta hãy quan tâm giúp đỡ một chút chăm sóc đứa trẻ đến khi mẹ nó về, anh nhìn vào đứa trẻ này,khuôn mặt tròn trĩnh, yo, rất dễ thương ah! ""
" đáng yêu cũng không được, đây là một đứa trẻ, không phải là một con mèo! ""
"không sao, cũng chỉ có 3 ngày"
"ba ngày cũng không được, anh đâu có biết trông trẻ"
" không sao đâu, không phải mẹ đứa trẻ đã để lại sữa bột, tã lót và quần áo sao? em chỉ nhìn vào đó một chút là có hướng dẫn sử dụng. chúng ta không cần bế đứa trẻ, theo dõi và chơi đùa một chút với nó là ổn rồi" người phụ nữ nhẹ nhàng an ủi người đàn ông.
nam Chủ nhà thở dài, bất lực bế đứa bé, rồi trở về phòng.
Khi họ vừa bước vào phòng -
"Meow- !"
Một tiếng meo meo kéo dài vang lên và làm hai người sợ hãi.
"là Mặc Mặc đang kêu!" Bà chủ nhà ngạc nhiên nhìn vào phía trong. Tôi thấy một con mèo đen đang đứng trên bàn cà phê. Con mèo đen cúi đầu và dựng đuôi. lông trên toàn thân nổ tung, liền không ngừng đối nghịch gầm gừ đứa trẻ, bộ dạng như thấy một kẻ thù lớn!
'WOWO" đứa trẻ òa khóc thê thảm..
"Meow!" Con mèo đen không chịu thua kém. Một người và một con mèo, tiếng khóc và tiếng kêu như chơi trò chơi, xem ai khóc to hơn hay kêu to hơn. không kẻ nào chịu thua cả.
người vợ giật mình nói: "Mặc Mặc hôm nay bị sao vậy? từ nhỏ đến lớn, em chưa bao giờ thấy nó hét, sao bây giờ lại hét lớn vậy? "
"Tôi nghe nói rằng mèo đen tâm linh, nó không biết đã nhìn thấy thứ gì đó chứ." người chồng um tùm nói.
người vợ thét lên, rồi cô lườm chồng một cách khó chịu: " thiểu Hồ nhảm nhí, gần 2020 rồi, anh vẫn còn tin điều này."
người chồng oan ức nói: " Mĩ Linh, không phải em từng nói với anh khi đưa tiểu Mặc Mặc về nhà sao, anh không để cho em nuôi Mặc Mặc, em liền nói mèo đen trấn tà thông linh, sau đó đã dành ba ngày ba đêm để nói chuyện với anh về những câu chuyện ma khác nhau.tại sao bây giờ là 2020 thì không thể tin điều này?"
người vợ đỏ mặt:" anh kiểm soát em"
Sau khi nói chuyện, cô ấy đi về phía con mèo đen với cái mặt đỏ ửng, như thể cô ấy muốn xoa dịu con mèo đen đang la hét, nhưng cô ấy không bao giờ tưởng tượng rằng khi cô ấy chạm vào con mèo đen lớn, cô ấy thậm chí còn chưa vươn ra. Một cách kỳ lạ, nó bước xuống, và trong một khoảnh khắc, kéo ba vết xước dài và sâu trên mu bàn tay mịn màng của cô ấy
"Hah!" Con mèo đen cào chủ của mình không hề ăn năn, nó vẫn gầm gừ với đứa con bé bỏng trong tay người phụ nữ.
nữ chủ nhà sững người.
Cô lo lắng nhìn lại đứa trẻ và cô không nhìn thấy gì, Nhưng không thể giải thích được, dường như có những người vô hình đứng đằng sau chồng mình ...
Bất chấp nỗi sợ hãi, gia đình họ vẫn không ném bé gái ra khỏi nhà.
Họ bế bé gái bị mẹ bỏ rơi, và theo hướng dẫn cách chăm sóc trẻ mà tôi đã viết trên mảnh giấy
Bọn họ ngâm sữa cho đứa trẻ - tuyệt nhiên không uống,
kiểm tra tã của đứa trẻ - không có nước tiểu,
chọc ghẹo trẻ bằng đồ chơi- vẫn khóc lớn không ngừng
"Hướng dẫn chăm sóc trẻ “ này gần như không có tác dụng và không ai có thể ngăn tiếng khóc của con bé.
Người chồng nói Đứa trẻ này hẳn đã cảm thấy rằng mẹ ruột của mình không còn muốn mình nữa nên cô sẽ khóc mãi mãi.
Ngay khi giọng nói kết thúc đứa trẻ càng khóc to hơn như hiểu được những gì người đàn ông nói.
Gần đó còn có một con mèo đen cứ đi quanh góc tường, la hét không thôi.
Đêm nay, một em bé và một con mèo, cặp vợ chồng trẻ chưa có con này hẳn được trải nghiệm khó khăn qua một đêm kinh khủng trước khi có em bé.
Ngày hôm sau, em bé vẫn khóc, con mèo vẫn kêu.
Cho đến trưa.
Đứa bé ngừng khóc , con mèo cũng không là hét nữa.
Em bé bắt đầu ngoan ngoãn uống sữa.
Con mèo cũng mệt mỏi bò đến cái bát của nó và lặng lẽ liếm nước trong cái bát.
Người chồng lau nước mắt cay đắng và nói trong cảm xúc : "Thế giới cuối cùng cũng yên ổn, hi vọng nó sẽ không khóc nữa”
Đứa bé không hé môi, con mèo cũng không tỏ thái độ gì.
Nhưng khi con bé ti no sữa, con mèo cũng giải toả được cơn khát, chúng lại bắt đầu tuyên chiến trong giọng khàn khàn
Người chồng tuyên bố mình bị tử trận T ^ T
"Bọn chúng ...tương lai sẽ là một đôi bạn tốt!" Trước khi tử trận người chồng cố nói trong sự uất ức.
Bình luận facebook