Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 160: mắt quỷ bị nguyền rủa
La Chương giật mình, nhìn xuống đứa trẻ vô tội đang bế trên tay mà choáng váng, ngay lập tức quay một kiêu: "Vợ tôi nói rằng câu chuyện về mắt laser của tôi thật là nhảm nhí haha, anh bạn, tôi thấy anh mới thật nhảm nhí"
Người thầy bói mỉm cười, mặc dù anh ta nói điều đó rất vô nghĩa, nhưng anh ta giống như một người có ánh mắt đầy đủ:" Con bé không phải là mắt laser mà là một đôi mắt quỷ bị nguyền rủa. Nếu tôi đoán không lầm, cặp mắt của con bé được lấy từ cha ruột"
La Chương sững sờ, nói:" Tôi là cha con bé!"
" Không, anh không phải. Số phận của con bé hoàn toàn không phụ thuộc vào thế giới này, vì vậy cha ruột của con bé là một con quỷ và anh chỉ là một phàm nhân bình thường. "
" Đừng nói nhảm! "La Cương không tin vào điều đó, anh ta có thể tin vào phim ảnh, nhưng anh ta hoàn toàn không tin vào ma quỷ. Nói cách khác, những lời của gã thầy bói ngày càng trở nên kỳ quái. Có thể điều đó sẽ đúng ở một số nơi. Anh ta liền có một loại dự cảm, không muốn tiếp tục nghe, quay người bỏ đi.
Nhưng ngay khi anh ta quay người, gã thầy bói đã lên giọng: " tiểu Bặc (bu) ngày thứ tư sau khi sinh, cha của cô đã lấy đi răng, nhưng đã để lại đôi mắt cho cô không phải sao?”
Nhảm nhí!
La Chương nghĩ vậy, nhưng điều anh không ngờ tới là sau khi nghe gã thầy bói mù nói, cơ thể nhỏ bé của củ cải trên tay anh đột nhiên bị sốc!
"Này, con tin những lời hắn ta nói sao?" La Chương sững sờ và ngạc nhiên nhìn tiểu Bặc.
Gã bói mù nói chậm rãi: "Cha của cô có nói với cô rằng đôi mắt này bị nguyền rủa. Vì vậy ông ấy đã làm cho nó nhắm lại chờ đến khi cô 18 tuổi mới có thể mở ra, phải vậy không?”
củ cải bắt đầu bò Lên vai của La Chương dường như đang muốn đi đến chỗ thầy bói.
La Chương không thể không mếu máo: "Này! Con thực sự tin những lời hắn ta nói sao?"
Nhưng hành động của củ cải đã chứng minh niềm tin của con bé.
Lúc này, thầy bói cũng nói: " tiểu La Bốc cô có muốn biết, cha ruột của cô là ai không? Và Tại sao ông ta lại làm điều đó?"
Không được
La Chương bất lực giữ con bé lại.
Nhưng khi anh ta quay lại, anh ta càng nghĩ, anh ta càng sai: "Đợi đã, làm sao anh biết tên của đứa trẻ?"
Gã thầy bói nói với niềm tự hào: "đoán thôi”
"Anh, anh ... anh gọi con bé là gì?
" La Bốc”
( nếu mọi ng nhớ những chương trước thì Sầm Chín Nguyên giúp La Hy đổi tên cho con gái “罗卜” có 2 nghĩa. Lúc đầu La Hy chỉ biết n có nghĩa là La Bặc- củ cải. Nhưng SCN nói là từ đó còn có nghĩa khác hay hơn là La Bốc-bói toán, bốc quẻ nên La Hy đã đổi tên cho con tuy nhiên cứ gọi là củ cải cho dễ vì mình là người Việt không cần qtam mấy cái chữ trung đau cả đầu”
“ La Bốc?”
Người bói toán cười đắc chí:” Có phải vậy không? "
Tiếp đó hắn đưa ngón tay lên bấm quẻ, một hồi sau hắn nói tiếp :” ta chắc chắn không sai”
Không thấy anh ta nói gì người thầy bói lại hỏi lại “ tôi nói đúng sao?”
“chúng tôi gọi con bé là củ cải ( La Bặc)
“Đây là một cái tên đa âm điệu.” Ngẫm nghĩ một chút thầy bói nói: "con bé được gọi là củ cải ( la Bặc) trong cuộc sống. Sau đó, cô bé được đổi là la Bốc( tinh thông thuật pháp)”
La chương rối bời:" Tại sao lại gọi là La Bốc thay vì Củ cải.
Thầy bói nói:" Có lẽ, người mẹ hi vọng đứa con sau này sẽ thông minh sáng lạng tinh thông pháp thuật. Cái tên củ cải quá bình thường. "
La chương:" ... “
Nghe rất hợp lí nên La chương không thể bác bỏ. Nhưng có vẻ còn rất rối não Anh ta cúi đầu và hỏi củ cải: "Con ơi, rốt cuộc thì gọi con là La Bốc hay La Bặc đây?”
Cô bé bé bỏng chưa thể nói nên gã thầy bói nói luôn” Anh thấy con bé phản ứng với cái tên nào mạnh mẽ nhất liền là cái đó.”
La Chương nghĩ về nó một cách cẩn thận. Dường như từ khi bế con bé vào nhà, bọn họ gọi cô là Bặc, con bé hầu như không có phản ứng gì, nhưng hôm nay khi gã thầy bói gọi con bé đáp lại ngay lập tức.
Chà, anh chỉ có thể nhận cái tên đó.
Ban đầu, La Chương không thực sự muốn tin người mù bói toán, nhưng bây giờ người mù nói đúng về cách phát âm lại đúng tên của bé gái. Có vẻ như gã ta thực sự biết cách tính toán, vì vậy anh ta muốn hỏi về những điều sẽ xảy ra trong cuộc sống và đôi mắt của con bé.
"Um, tôi tin những gì anh nói. Nếu anh giỏi bấm quẻ như vậy, anh có thể giúp tôi tìm ra, cha mẹ ruột của đứa trẻ đang ở đâu không?", La Chương hỏi.
Gã thầy bói vuốt râu tỏ vẻ bí hiểm: ""Vấn đề này là vấn đề của trời và đất. Có rất nhiều người trên con phố này. Tôi sợ nó ... bất tiện?"”
La Chương đứng hình vài giây sau đó chợt hiểu ra :"Tôi hiểu! Xe của tôi đang ở trong tiệm sửa chữa bên kia đường, thưa ông, ông đi với tôi, tôi lấy xe, sau đó đưa ông đến nhà tôi để nói chuyện chi tiết "
" Được. "
Vì vậy, La Chương bế đứa trẻ bằng một tay và tay bên kia dắt người mù, băng qua đường, lấy xe và trở về nhà.
Nhưng không ai nghĩ rằng ngay lúc cửa vừa mở, con mèo đen bỗng kêu lên đau khổ! !
"Meo--!"
Âm thanh này khó chịu hơn so với khi nó động dục!
Tuy nhiên, người mù liếc nhìn con mèo đen. Con mèo đen dường như cảm thấy một mối đe dọa. Bộ lông xù bỗng dịu xuống. Nó liếm miệng, rồi trượt xuống bàn cà phê với cái đuôi ở giữa.
Chờ đã, "nhìn"?
La Chương một lần nữa nghi ngờ rằng người mù không bị mù.
"Thưa ngài, xin mời ngồi xuống." La Chương chỉ vào ghế sofa.
"Uh." Người bói mù bước thẳng tới.
La Chương: "..."
Đây là giả vờ mù!
Tuy nhiên, trong cuộc sống, thật không dễ để kiếm ăn nên anh ta có thể hiểu tại sao người khác lại giả vờ mù.
La Chương ngồi xuống và đặt con bé sang một bên: "Thưa ngài, bây giờ ngài có thể nói, cha mẹ ruột của đứa trẻ đang ở đâu không ?"
Người thầy bói mù vuốt râu và nói: "Người mẹ đã chết, người cha mất tích."
Nghe một câu ngắn gọn như vậy, La Chương đã choáng váng rất lâu không nói lên lời.
Anh ta từ lâu đã nghĩ rằng mẹ ruột của đứa trẻ sẽ không bao giờ quay lại để đón đứa trẻ, anh đã vẽ ra cả nghìn ví dụ, nhưng anh ta thực sự chưa bao giờ nghĩ về điều đó, anh phải mất thời gian dài để chịu đựng được hung tin này. Sự thật này thật....
"Đứa trẻ tội nghiệp." Anh nhìn con bé và thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa trẻ đang căng cứng. Anh vẫn nhớ rằng khi đứa trẻ mới vào nhà, nó đã khóc suốt hai ngày hai đêm và không dừng lại. Khi biết mẹ đã mất con bé không rơi một giọt nước mắt?
Than ôi, đứa trẻ này sớm trưởng thành tới mức đau lòng
Anh quay lại và hỏi với một chút hy vọng, "Còn bố của đứa trẻ thì sao?"
Người Thầy bói mù nói,
"Tôi không biết đi đâu."
“Không phải anh có thể bấm được ra sao? “
"Bấm sao? không phải mọi thứ đều có thể tính được. "Người mù thở dài và nói.
"Được rồi." La Chương thỏa hiệp lần nữa: " vậy đôi mắt của đứa trẻ là hiện tượng gì?”
Người thầy bói mù lại thở dài: "Đôi mắt của đứa trẻ này là đôi mắt quỷ bị nguyền rủa, nếu anh không loại bỏ nó kịp thời thì anh, vợ anh và con mèo của anh sẽ cùng chết! "
Người thầy bói mỉm cười, mặc dù anh ta nói điều đó rất vô nghĩa, nhưng anh ta giống như một người có ánh mắt đầy đủ:" Con bé không phải là mắt laser mà là một đôi mắt quỷ bị nguyền rủa. Nếu tôi đoán không lầm, cặp mắt của con bé được lấy từ cha ruột"
La Chương sững sờ, nói:" Tôi là cha con bé!"
" Không, anh không phải. Số phận của con bé hoàn toàn không phụ thuộc vào thế giới này, vì vậy cha ruột của con bé là một con quỷ và anh chỉ là một phàm nhân bình thường. "
" Đừng nói nhảm! "La Cương không tin vào điều đó, anh ta có thể tin vào phim ảnh, nhưng anh ta hoàn toàn không tin vào ma quỷ. Nói cách khác, những lời của gã thầy bói ngày càng trở nên kỳ quái. Có thể điều đó sẽ đúng ở một số nơi. Anh ta liền có một loại dự cảm, không muốn tiếp tục nghe, quay người bỏ đi.
Nhưng ngay khi anh ta quay người, gã thầy bói đã lên giọng: " tiểu Bặc (bu) ngày thứ tư sau khi sinh, cha của cô đã lấy đi răng, nhưng đã để lại đôi mắt cho cô không phải sao?”
Nhảm nhí!
La Chương nghĩ vậy, nhưng điều anh không ngờ tới là sau khi nghe gã thầy bói mù nói, cơ thể nhỏ bé của củ cải trên tay anh đột nhiên bị sốc!
"Này, con tin những lời hắn ta nói sao?" La Chương sững sờ và ngạc nhiên nhìn tiểu Bặc.
Gã bói mù nói chậm rãi: "Cha của cô có nói với cô rằng đôi mắt này bị nguyền rủa. Vì vậy ông ấy đã làm cho nó nhắm lại chờ đến khi cô 18 tuổi mới có thể mở ra, phải vậy không?”
củ cải bắt đầu bò Lên vai của La Chương dường như đang muốn đi đến chỗ thầy bói.
La Chương không thể không mếu máo: "Này! Con thực sự tin những lời hắn ta nói sao?"
Nhưng hành động của củ cải đã chứng minh niềm tin của con bé.
Lúc này, thầy bói cũng nói: " tiểu La Bốc cô có muốn biết, cha ruột của cô là ai không? Và Tại sao ông ta lại làm điều đó?"
Không được
La Chương bất lực giữ con bé lại.
Nhưng khi anh ta quay lại, anh ta càng nghĩ, anh ta càng sai: "Đợi đã, làm sao anh biết tên của đứa trẻ?"
Gã thầy bói nói với niềm tự hào: "đoán thôi”
"Anh, anh ... anh gọi con bé là gì?
" La Bốc”
( nếu mọi ng nhớ những chương trước thì Sầm Chín Nguyên giúp La Hy đổi tên cho con gái “罗卜” có 2 nghĩa. Lúc đầu La Hy chỉ biết n có nghĩa là La Bặc- củ cải. Nhưng SCN nói là từ đó còn có nghĩa khác hay hơn là La Bốc-bói toán, bốc quẻ nên La Hy đã đổi tên cho con tuy nhiên cứ gọi là củ cải cho dễ vì mình là người Việt không cần qtam mấy cái chữ trung đau cả đầu”
“ La Bốc?”
Người bói toán cười đắc chí:” Có phải vậy không? "
Tiếp đó hắn đưa ngón tay lên bấm quẻ, một hồi sau hắn nói tiếp :” ta chắc chắn không sai”
Không thấy anh ta nói gì người thầy bói lại hỏi lại “ tôi nói đúng sao?”
“chúng tôi gọi con bé là củ cải ( La Bặc)
“Đây là một cái tên đa âm điệu.” Ngẫm nghĩ một chút thầy bói nói: "con bé được gọi là củ cải ( la Bặc) trong cuộc sống. Sau đó, cô bé được đổi là la Bốc( tinh thông thuật pháp)”
La chương rối bời:" Tại sao lại gọi là La Bốc thay vì Củ cải.
Thầy bói nói:" Có lẽ, người mẹ hi vọng đứa con sau này sẽ thông minh sáng lạng tinh thông pháp thuật. Cái tên củ cải quá bình thường. "
La chương:" ... “
Nghe rất hợp lí nên La chương không thể bác bỏ. Nhưng có vẻ còn rất rối não Anh ta cúi đầu và hỏi củ cải: "Con ơi, rốt cuộc thì gọi con là La Bốc hay La Bặc đây?”
Cô bé bé bỏng chưa thể nói nên gã thầy bói nói luôn” Anh thấy con bé phản ứng với cái tên nào mạnh mẽ nhất liền là cái đó.”
La Chương nghĩ về nó một cách cẩn thận. Dường như từ khi bế con bé vào nhà, bọn họ gọi cô là Bặc, con bé hầu như không có phản ứng gì, nhưng hôm nay khi gã thầy bói gọi con bé đáp lại ngay lập tức.
Chà, anh chỉ có thể nhận cái tên đó.
Ban đầu, La Chương không thực sự muốn tin người mù bói toán, nhưng bây giờ người mù nói đúng về cách phát âm lại đúng tên của bé gái. Có vẻ như gã ta thực sự biết cách tính toán, vì vậy anh ta muốn hỏi về những điều sẽ xảy ra trong cuộc sống và đôi mắt của con bé.
"Um, tôi tin những gì anh nói. Nếu anh giỏi bấm quẻ như vậy, anh có thể giúp tôi tìm ra, cha mẹ ruột của đứa trẻ đang ở đâu không?", La Chương hỏi.
Gã thầy bói vuốt râu tỏ vẻ bí hiểm: ""Vấn đề này là vấn đề của trời và đất. Có rất nhiều người trên con phố này. Tôi sợ nó ... bất tiện?"”
La Chương đứng hình vài giây sau đó chợt hiểu ra :"Tôi hiểu! Xe của tôi đang ở trong tiệm sửa chữa bên kia đường, thưa ông, ông đi với tôi, tôi lấy xe, sau đó đưa ông đến nhà tôi để nói chuyện chi tiết "
" Được. "
Vì vậy, La Chương bế đứa trẻ bằng một tay và tay bên kia dắt người mù, băng qua đường, lấy xe và trở về nhà.
Nhưng không ai nghĩ rằng ngay lúc cửa vừa mở, con mèo đen bỗng kêu lên đau khổ! !
"Meo--!"
Âm thanh này khó chịu hơn so với khi nó động dục!
Tuy nhiên, người mù liếc nhìn con mèo đen. Con mèo đen dường như cảm thấy một mối đe dọa. Bộ lông xù bỗng dịu xuống. Nó liếm miệng, rồi trượt xuống bàn cà phê với cái đuôi ở giữa.
Chờ đã, "nhìn"?
La Chương một lần nữa nghi ngờ rằng người mù không bị mù.
"Thưa ngài, xin mời ngồi xuống." La Chương chỉ vào ghế sofa.
"Uh." Người bói mù bước thẳng tới.
La Chương: "..."
Đây là giả vờ mù!
Tuy nhiên, trong cuộc sống, thật không dễ để kiếm ăn nên anh ta có thể hiểu tại sao người khác lại giả vờ mù.
La Chương ngồi xuống và đặt con bé sang một bên: "Thưa ngài, bây giờ ngài có thể nói, cha mẹ ruột của đứa trẻ đang ở đâu không ?"
Người thầy bói mù vuốt râu và nói: "Người mẹ đã chết, người cha mất tích."
Nghe một câu ngắn gọn như vậy, La Chương đã choáng váng rất lâu không nói lên lời.
Anh ta từ lâu đã nghĩ rằng mẹ ruột của đứa trẻ sẽ không bao giờ quay lại để đón đứa trẻ, anh đã vẽ ra cả nghìn ví dụ, nhưng anh ta thực sự chưa bao giờ nghĩ về điều đó, anh phải mất thời gian dài để chịu đựng được hung tin này. Sự thật này thật....
"Đứa trẻ tội nghiệp." Anh nhìn con bé và thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa trẻ đang căng cứng. Anh vẫn nhớ rằng khi đứa trẻ mới vào nhà, nó đã khóc suốt hai ngày hai đêm và không dừng lại. Khi biết mẹ đã mất con bé không rơi một giọt nước mắt?
Than ôi, đứa trẻ này sớm trưởng thành tới mức đau lòng
Anh quay lại và hỏi với một chút hy vọng, "Còn bố của đứa trẻ thì sao?"
Người Thầy bói mù nói,
"Tôi không biết đi đâu."
“Không phải anh có thể bấm được ra sao? “
"Bấm sao? không phải mọi thứ đều có thể tính được. "Người mù thở dài và nói.
"Được rồi." La Chương thỏa hiệp lần nữa: " vậy đôi mắt của đứa trẻ là hiện tượng gì?”
Người thầy bói mù lại thở dài: "Đôi mắt của đứa trẻ này là đôi mắt quỷ bị nguyền rủa, nếu anh không loại bỏ nó kịp thời thì anh, vợ anh và con mèo của anh sẽ cùng chết! "
Bình luận facebook