Lê Ngọc Khánh
Tác giả VW
-
Chương 4: Lễ Cưới
Thoáng chốc đã đến ngày tổ chức lễ cưới. Tại một nhà hàng lớn, tất cả đều bận rộn, người đi ra đi vào đếm không xuể.
Ngồi trước bàn hóa trang, Thường Hi cầm một bức ảnh trên tay, cô ôm tấm ảnh vào lòng: '' Mẹ ơi, con sắp gả cho người ta rồi, liệu ... tương lai con có giống mẹ không? '' Cô thở dài.
" Chị ơi !''. Một giọng nói khá đáng yêu từ cửa vọng vào.
'' Hồ Mai Nhi ! Em về lúc nào vậy ?'' Cô quay đầu thấy em gái chạy đến ôm lấy mình.
Mai Nhi cầm tay chị, tươi cười: '' Em mới về sáng nay. ''
Thường Hi gật đầu rồi cất tấm ảnh trên tay vào ngăn kéo tủ. Mai Nhi nhìn thoáng qua cũng biết tấm ảnh đó là hình ai. Cô ôm chị gái an ủi: '' Chuyện cũng qua rồi chị đừng buồn nữa, em và ba mẹ vẫn mãi bên chị mà và còn có cả anh rể và nhiều nhiều người nữa. Vậy nên chị đừng buồn nữa nha ! ''
''Chị có buồn đâu.'' Nói rồi cô nhéo má Mai Nhi.
'' Không buồn thì cười lên em xem nào.''
'' Để lúc khác.''
Đúng tám giờ tối, hôn lễ bắt đầu. Hồ Quý Hanh khoác tay Thường Hi đi vào, vừa thấy cô dâu bước vào mọi người vỗ tay chúc mừng. Hồ Quý Hanh dẫn Thường Hi đi về phía Nhất Thiên, ông tươi cười đặt tay Thường Hi vào tay Nhất Thiên : '' Con gái ta từ nay giao cho con.'' Nhất Thiên gật đầu.
Nghi lễ kết thúc. Bữa tiệc tối bắt đầu diễn ra. Dương Thế Cảnh vỗ vai Nhất Thiên : '' Dẫn vợ con đi một vòng làm quen đi.'' Anh vâng dạ rồi cầm tay Thường Hi đi về phía trước. Anh dắt cô đến chỗ Dụ Thiệu Huy và một vài người bạn của anh để làm quen.
'' Chà chà ! Cậu cao tay thật đấy Nhất Thiên, có cô vợ đẹp như vậy quả là có phúc.'' Một người trong số đó khen ngợi.
Thiệu Huy nhếch miệng : '' Chắc lại làm gì con gái nhà người ta nên phải chịu trách nhiệm chứ gì ?''
Nhất Thiên cầm ly rượu lắc lắc: '' Chưa hôn chưa lên giường thì việc gì phải chịu trách nhiệm, nhưng chắc tối nay phải vận động tí rồi.'' Vừa nói anh vừa liếc nhìn Thường Hi với ánh mắt đầy dục vọng.
'' Cái đồ biến thái.''
Anh ôm lấy eo cô, cười rất tươi: '' Em cứ khen tôi như thế chỉ sợ tôi không kiềm chế được.''
'' Thật sự là không kiềm chế được à ? '' Một giọng nói quen thuộc phát ra từ phía sau Nhất Thiên. Anh nhận ra giọng nói này liền buông eo Thường Hi ra.
giọng nói đó lại cất lên: '' Sao anh không trả lời ?''
Nhất Thiên quay lại nhìn Tịnh Ý Thi đang đứng sau anh, cách khoảng một đến hai mét, anh cười hì hì: '' Chỉ là nói đùa mà thôi, em đừng để ý.''
'' Tôi mong anh nói thật.'' Thường Hi đứng bên cạnh bỗng dưng lên tiếng. Anh liếc qua Thường Hi như ám chỉ điều gì nhưng có vẻ Thường Hi không bận tâm.
Tịnh Ý Thi đi về phía Nhất thiên, cô định khoác tay anh nhưng chưa kịp chạm vào thì Nhất Thiên đã lùi lại hai bước : '' Ba anh ở đây đó.''
Ý Thi nghe anh nói vậy, cô thu tay lại rồi đưa mắt nhìn Thường Hi : '' Anh kết hôn sao không nói với em một tiếng ?''
'' Không phải kết hôn mà là ép hôn.'' Thường Hi lạnh lùng lên tiếng.
Nghe Thường Hi nói vậy Dụ Thiệu Huy và Tịnh Ý Thi cũng hiểu ra vấn đề.
Ý Thi quay sang nhìn Thường Hi với ánh mắt khiêu khích: '' Ý Hồ tiểu thư là hai người đến với nhau không phải là tình yêu ?''
Thường Hi lại lạnh lùng đáp lại : '' Tiểu thư đây chắc cũng là người trí cao, tôi nói rõ như vậy cô còn hỏi lại làm gì.?''
Tịnh Ý Thi vốn định khiêu khích Thường Hi ai ngờ tình thế lại ngược lại. Ý Thi hơi cau mày, cô quay sang nở nụ cười với Nhất Thiên. '' Nhảy với em một bài nha ? ''
'' Không được.'' Dụ Thiệu Huy kéo tay Ý Thi về phía mình, anh nói tiếp: '' Đây là lễ cưới của Nhất Thiên, em đừng có làm loạn. Cậu ấy đã kết hôn rồi em đừng làm mất mặt cậu ấy, em mà nhảy với cậu ấy thì mọi người sẽ nghĩ gì hả ? Đến lúc đấy không cần anh nhắc nhở thì em đã bị ba của Nhất Thiên tống ra ngoài rồi.''
Nhất Thiên đồng ý với Thiệu Huy, anh mà nhảy với Ý Thi thì chắc cái mạng anh cũng khó giữ. Anh đến cầm tay Thường Hi : '' Cùng tôi diễn một vở kịch được không ?''
'' Vở kịch này khá dài đấy.''
Rồi anh kéo cô vào sàn nhảy, hai người khiêu vũ rất đẹp. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía đôi vợ chồng đang ân ái cùng nhau hòa mình vào âm nhạc. Tịnh Ý Thi đứng ngoài nhìn mà tức đến phát điên, cô không nhịn được liền bỏ về.
Mãi đến hơn mười giờ buổi tiệc mới kết thúc.
Ngồi trước bàn hóa trang, Thường Hi cầm một bức ảnh trên tay, cô ôm tấm ảnh vào lòng: '' Mẹ ơi, con sắp gả cho người ta rồi, liệu ... tương lai con có giống mẹ không? '' Cô thở dài.
" Chị ơi !''. Một giọng nói khá đáng yêu từ cửa vọng vào.
'' Hồ Mai Nhi ! Em về lúc nào vậy ?'' Cô quay đầu thấy em gái chạy đến ôm lấy mình.
Mai Nhi cầm tay chị, tươi cười: '' Em mới về sáng nay. ''
Thường Hi gật đầu rồi cất tấm ảnh trên tay vào ngăn kéo tủ. Mai Nhi nhìn thoáng qua cũng biết tấm ảnh đó là hình ai. Cô ôm chị gái an ủi: '' Chuyện cũng qua rồi chị đừng buồn nữa, em và ba mẹ vẫn mãi bên chị mà và còn có cả anh rể và nhiều nhiều người nữa. Vậy nên chị đừng buồn nữa nha ! ''
''Chị có buồn đâu.'' Nói rồi cô nhéo má Mai Nhi.
'' Không buồn thì cười lên em xem nào.''
'' Để lúc khác.''
Đúng tám giờ tối, hôn lễ bắt đầu. Hồ Quý Hanh khoác tay Thường Hi đi vào, vừa thấy cô dâu bước vào mọi người vỗ tay chúc mừng. Hồ Quý Hanh dẫn Thường Hi đi về phía Nhất Thiên, ông tươi cười đặt tay Thường Hi vào tay Nhất Thiên : '' Con gái ta từ nay giao cho con.'' Nhất Thiên gật đầu.
Nghi lễ kết thúc. Bữa tiệc tối bắt đầu diễn ra. Dương Thế Cảnh vỗ vai Nhất Thiên : '' Dẫn vợ con đi một vòng làm quen đi.'' Anh vâng dạ rồi cầm tay Thường Hi đi về phía trước. Anh dắt cô đến chỗ Dụ Thiệu Huy và một vài người bạn của anh để làm quen.
'' Chà chà ! Cậu cao tay thật đấy Nhất Thiên, có cô vợ đẹp như vậy quả là có phúc.'' Một người trong số đó khen ngợi.
Thiệu Huy nhếch miệng : '' Chắc lại làm gì con gái nhà người ta nên phải chịu trách nhiệm chứ gì ?''
Nhất Thiên cầm ly rượu lắc lắc: '' Chưa hôn chưa lên giường thì việc gì phải chịu trách nhiệm, nhưng chắc tối nay phải vận động tí rồi.'' Vừa nói anh vừa liếc nhìn Thường Hi với ánh mắt đầy dục vọng.
'' Cái đồ biến thái.''
Anh ôm lấy eo cô, cười rất tươi: '' Em cứ khen tôi như thế chỉ sợ tôi không kiềm chế được.''
'' Thật sự là không kiềm chế được à ? '' Một giọng nói quen thuộc phát ra từ phía sau Nhất Thiên. Anh nhận ra giọng nói này liền buông eo Thường Hi ra.
giọng nói đó lại cất lên: '' Sao anh không trả lời ?''
Nhất Thiên quay lại nhìn Tịnh Ý Thi đang đứng sau anh, cách khoảng một đến hai mét, anh cười hì hì: '' Chỉ là nói đùa mà thôi, em đừng để ý.''
'' Tôi mong anh nói thật.'' Thường Hi đứng bên cạnh bỗng dưng lên tiếng. Anh liếc qua Thường Hi như ám chỉ điều gì nhưng có vẻ Thường Hi không bận tâm.
Tịnh Ý Thi đi về phía Nhất thiên, cô định khoác tay anh nhưng chưa kịp chạm vào thì Nhất Thiên đã lùi lại hai bước : '' Ba anh ở đây đó.''
Ý Thi nghe anh nói vậy, cô thu tay lại rồi đưa mắt nhìn Thường Hi : '' Anh kết hôn sao không nói với em một tiếng ?''
'' Không phải kết hôn mà là ép hôn.'' Thường Hi lạnh lùng lên tiếng.
Nghe Thường Hi nói vậy Dụ Thiệu Huy và Tịnh Ý Thi cũng hiểu ra vấn đề.
Ý Thi quay sang nhìn Thường Hi với ánh mắt khiêu khích: '' Ý Hồ tiểu thư là hai người đến với nhau không phải là tình yêu ?''
Thường Hi lại lạnh lùng đáp lại : '' Tiểu thư đây chắc cũng là người trí cao, tôi nói rõ như vậy cô còn hỏi lại làm gì.?''
Tịnh Ý Thi vốn định khiêu khích Thường Hi ai ngờ tình thế lại ngược lại. Ý Thi hơi cau mày, cô quay sang nở nụ cười với Nhất Thiên. '' Nhảy với em một bài nha ? ''
'' Không được.'' Dụ Thiệu Huy kéo tay Ý Thi về phía mình, anh nói tiếp: '' Đây là lễ cưới của Nhất Thiên, em đừng có làm loạn. Cậu ấy đã kết hôn rồi em đừng làm mất mặt cậu ấy, em mà nhảy với cậu ấy thì mọi người sẽ nghĩ gì hả ? Đến lúc đấy không cần anh nhắc nhở thì em đã bị ba của Nhất Thiên tống ra ngoài rồi.''
Nhất Thiên đồng ý với Thiệu Huy, anh mà nhảy với Ý Thi thì chắc cái mạng anh cũng khó giữ. Anh đến cầm tay Thường Hi : '' Cùng tôi diễn một vở kịch được không ?''
'' Vở kịch này khá dài đấy.''
Rồi anh kéo cô vào sàn nhảy, hai người khiêu vũ rất đẹp. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía đôi vợ chồng đang ân ái cùng nhau hòa mình vào âm nhạc. Tịnh Ý Thi đứng ngoài nhìn mà tức đến phát điên, cô không nhịn được liền bỏ về.
Mãi đến hơn mười giờ buổi tiệc mới kết thúc.
Bình luận facebook