Lê Ngọc Khánh
Tác giả VW
-
Chương 6: Buổi sáng phiền phức
Đang say sưa trong giấc ngủ, Thường Hi bị đánh thức bởi tiếng chim líu lo ngoài ban công. Một ngày mới lại bắt đầu. Ánh sáng len qua khe cửa sổ soi vào căn phòng nhỏ, hai thân hình vẫn quấn quýt bên nhau. Thường Hi thấy Nhất Thiên vẫn ôm chặt cô, cô giơ tay đẩy anh ra nhưng càng đẩy anh càng ôm chặt hơn. Sức chịu đựng của cô cũng có giới hạn, hôm qua anh dám cướp đi nụ hôn đầu của cô đã vậy còn ôm cô rất chặt khiến cô không thể động đậy, nghĩ đến cảnh hôm qua bị Nhất Thiên cưỡng hôn cô càng tức hơn. Không thấy Nhất Thiên buông mình ra cô nhéo mạnh tay anh, thấy anh bắt đầu có phản ứng cô hét lớn vào tai anh : '' Cái đồ biến thái buông tôi ra.''
Nhất Thiên từ từ mở mắt, thấy Thường Hi nằm trong vòng tay mình anh cúi xuống hôn lên má cô rồi từ từ tiến xuống môi cô. Nhưng chưa kịp chạm vào môi cô, anh đã bị cô tát một cái thật mạnh. Nhất Thiên lườm cô rồi nhéo tay cô : '' Có qua thì có lại.'' Nói xong anh đi thẳng vào nhà tắm.
Thường Hi vừa đi xuống giường thì một cái áo bay thẳng vào người cô, cô cầm cái áo trong tay chưa kịp lên tiếng thì thấy Nhất Thiên cởi trần đứng trước cửa phòng tắm. Đây là lần đầu tiên cô thấy thân thể của nam nhân nên có chút ngại ngùng. Bắt gặp vẻ ngại ngùng của cô, Nhất Thiên tiến lại gần cô, Thường Hi thấy vậy định chạy ra ngoài nhưng Nhất Thiên nhanh tay túm lấy cô lôi lại rồi ôm cô. Thường Hi đỏ mặt, cô ngập ngừng nói: '' Anh ... đi tắm thì đi tắm đi ... ôm tôi làm gì ?''
Nhất Thiên ghé sát tai cô thầm thì : '' Ôm vợ cũng cần có lí do à ?''
Thường Hi hít một hơi thật sâu: '' Hôm qua anh say tôi đã không nói rồi giờ anh lại còn muốn làm gì nữa ?''
'' Em đoán thử xem.'' Tay anh càng siết chặt hơn.
'' Tôi ... '' Thường Hi chưa kịp nói thì có ai gọi điện thoại cho Nhất Thiên.
Nghe chuông điện thoại, Nhất Thiên buông người Thường Hi ra rồi nghe điện thoại. Đây là cơ hội của cô. Vừa đi được hai bước thì đã bị anh kéo tay lại: '' Lấy đồ cho tôi rồi ra tiếp khách.''
'' Khách ? ''
'' Bạn của tôi.''
Thường Hi cũng không hỏi gì thêm, cô đi lấy quần áo cho Nhất Thiên rồi ra mở cửa đón khách của Nhất Thiên. Vừa mở cửa cô đã nghe thấy tiếng gọi:
'' Thiên thần ơi mở cửa cho tôi.''
Cô nhìn ra cổng thấy một thanh niên nhìn khá quen, chẳng phải là người Nhất Thiên giới thiệu với cô ở lễ cưới sao ? Là Dụ Thiệu Huy. Cô ra mở cổng cho Thiệu Huy vào, anh nhìn cô rồi cười rất tươi: '' Chào thiên thần.''
'' Tôi không phải thiên thần.'' Cô lạnh lùng đáp.
Thiệu Huy vẫn giữ nụ cười trên môi, anh theo cô vào nhà. Thường Hi vào bếp pha trà rồi bê ra mời Thiệu Huy, cô vẫn giữ thái độ lạnh nhạt ấy, không nói câu gì với Thiệu Huy. Thiệu Huy cảm thấy không khí quá yên tĩnh bỗng dưng có một giọng nói cất lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
'' Mới sáng sớm cậu đến đây làm gì ?''
Thiệu Huy thấy Nhất Thiên từ trong phòng đi ra, anh chạy đến chỗ bạn, nói nhỏ vào tai Nhất Thiên : '' Đến xem xem đêm tân hôn cậu hành thiên thần như thế nào nhưng thấy thiên thần vẫn bình thường. Nói nghe xem hôm qua về cậu làm những gì ?''
'' Cướp nụ hôn đầu xong ôm ngủ đến sáng.'' Nhất Thiên trả lời rất thản nhiên.
Thiệu Huy nghe anh trả lời mà không biết nên hỏi gì nữa.
Nhất Thiên ngồi xuống ghế cạnh Thường Hi rồi khoác tay lên vai cô, cô liền hất tay anh ra: '' Tôi tiếp khách xong rồi giờ tôi đi làm đồ ăn sáng.''
Nhất Thiên từ từ mở mắt, thấy Thường Hi nằm trong vòng tay mình anh cúi xuống hôn lên má cô rồi từ từ tiến xuống môi cô. Nhưng chưa kịp chạm vào môi cô, anh đã bị cô tát một cái thật mạnh. Nhất Thiên lườm cô rồi nhéo tay cô : '' Có qua thì có lại.'' Nói xong anh đi thẳng vào nhà tắm.
Thường Hi vừa đi xuống giường thì một cái áo bay thẳng vào người cô, cô cầm cái áo trong tay chưa kịp lên tiếng thì thấy Nhất Thiên cởi trần đứng trước cửa phòng tắm. Đây là lần đầu tiên cô thấy thân thể của nam nhân nên có chút ngại ngùng. Bắt gặp vẻ ngại ngùng của cô, Nhất Thiên tiến lại gần cô, Thường Hi thấy vậy định chạy ra ngoài nhưng Nhất Thiên nhanh tay túm lấy cô lôi lại rồi ôm cô. Thường Hi đỏ mặt, cô ngập ngừng nói: '' Anh ... đi tắm thì đi tắm đi ... ôm tôi làm gì ?''
Nhất Thiên ghé sát tai cô thầm thì : '' Ôm vợ cũng cần có lí do à ?''
Thường Hi hít một hơi thật sâu: '' Hôm qua anh say tôi đã không nói rồi giờ anh lại còn muốn làm gì nữa ?''
'' Em đoán thử xem.'' Tay anh càng siết chặt hơn.
'' Tôi ... '' Thường Hi chưa kịp nói thì có ai gọi điện thoại cho Nhất Thiên.
Nghe chuông điện thoại, Nhất Thiên buông người Thường Hi ra rồi nghe điện thoại. Đây là cơ hội của cô. Vừa đi được hai bước thì đã bị anh kéo tay lại: '' Lấy đồ cho tôi rồi ra tiếp khách.''
'' Khách ? ''
'' Bạn của tôi.''
Thường Hi cũng không hỏi gì thêm, cô đi lấy quần áo cho Nhất Thiên rồi ra mở cửa đón khách của Nhất Thiên. Vừa mở cửa cô đã nghe thấy tiếng gọi:
'' Thiên thần ơi mở cửa cho tôi.''
Cô nhìn ra cổng thấy một thanh niên nhìn khá quen, chẳng phải là người Nhất Thiên giới thiệu với cô ở lễ cưới sao ? Là Dụ Thiệu Huy. Cô ra mở cổng cho Thiệu Huy vào, anh nhìn cô rồi cười rất tươi: '' Chào thiên thần.''
'' Tôi không phải thiên thần.'' Cô lạnh lùng đáp.
Thiệu Huy vẫn giữ nụ cười trên môi, anh theo cô vào nhà. Thường Hi vào bếp pha trà rồi bê ra mời Thiệu Huy, cô vẫn giữ thái độ lạnh nhạt ấy, không nói câu gì với Thiệu Huy. Thiệu Huy cảm thấy không khí quá yên tĩnh bỗng dưng có một giọng nói cất lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
'' Mới sáng sớm cậu đến đây làm gì ?''
Thiệu Huy thấy Nhất Thiên từ trong phòng đi ra, anh chạy đến chỗ bạn, nói nhỏ vào tai Nhất Thiên : '' Đến xem xem đêm tân hôn cậu hành thiên thần như thế nào nhưng thấy thiên thần vẫn bình thường. Nói nghe xem hôm qua về cậu làm những gì ?''
'' Cướp nụ hôn đầu xong ôm ngủ đến sáng.'' Nhất Thiên trả lời rất thản nhiên.
Thiệu Huy nghe anh trả lời mà không biết nên hỏi gì nữa.
Nhất Thiên ngồi xuống ghế cạnh Thường Hi rồi khoác tay lên vai cô, cô liền hất tay anh ra: '' Tôi tiếp khách xong rồi giờ tôi đi làm đồ ăn sáng.''
Bình luận facebook