Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62
- Thanh Phong Phất Diện.
Một đạo thanh phong lần nữa bị cương phong thổi tan, nhưng mà Sở Mộ cảm giác được, thời gian duy trì dường như dài hơn.
- Thanh Phong Liễu Loạn.
Tám đạo sát cơ sắc bén sau khi giăng khắp nơi, va chạm với cương phong, lưu lại tám dấu vết mờ nhạt mới bị nghiền nát.
- Thanh Phong Tuyệt Sát.
Một đạo phong nhận dài gần một thước bắn ra, bay vụt ra xa chừng bốn năm thước, lưu lại một vết cắt nhàn nhạt mới bị phá thành từng mảnh nhỏ.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, sau ba ngày Sở Mộ tu luyện, dường như đã có chút hiệu quả. Nhưng mà Phong chi ý cảnh còn chưa được cảm ngộ sâu sắc, chỉ là Sở Mộ lại có cảm giác, hắn cảm thấy nếu như cho hắn thêm một chút thời gian, dấu vết do kình phong lưu lại trên vách núi, hắn có thể nhìn ra chút trò trống.
Minh Lôi viện, một trong ba nội viện, bắt buộc phải tu Minh Lôi kiếm thuật.
Từ trước tới nay, đệ tử nội môn trong Minh Lôi viện đều là quần thể kiêu ngạo nhất trong ba nội viện. Bởi vì luận thực lực chỉnh thể, Minh Lôi viện còn hơn Lăng Phong viện và Bích Thủy Viện một bậc.
Nhưng mà hiện tại trong Minh Lôi viện không còn sự náo nhiệt, huyên náo như xưa nữa, mà thay vào đó là tĩnh mịch, nặng nề.
Hà Khải Minh đi vào Minh Lôi Viện, khẽ cau mày trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc và khó hiểu, cảnh tượng hiện tại so với Minh Lôi viện trong trí nhớ hắn hoàn toàn khác nhau.
Tuy rằng vẫn là con đường kia, lầu các vẫn là lầu các kia, cảnh sắc không thay đổi, nhưng mà bầu không khí, cũng đã khác xưa.
- Ta mới rời khỏi không tới một tháng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Hà Khải Minh không thể chờ đợi được mà muốn biết đã có chuyện gì trong một tháng qua, hắn nhanh chóng bước tới, bước đi về phía Minh Lôi kiếm đài.
Trên Minh Lôi kiếm đài, có tầm mười đệ tử nội môn đang tu luyện Minh Lôi kiếm thuật, thanh âm xuy xuy không ngừng vang lên, giống như có vô số quang điện đang nhảy nhót.
Hà Khải Minh đi lên kiếm đài, dõi mắt nhìn lên, lập tức khẽ cau mày.
Tuy rằng bộ dáng của những sư đệ này rất là cố gắng, nhưng mà không khí lại trầm lặng như chết lặng, tu luyện như vậy căn bản không có hiệu quả gì.
- Ngươi... Tới đây.
Vừa vặn có một đệ tử nhìn về phía Hà Khải Minh, Hà Khải MInh lập tức chỉ vào đối phương nói, ngữ khí uy nghiêm, làm cho toàn thân đối phương chấn động, khi nhìn rõ người tới, người này lập tức kích động hô to một tiếng:
- Hà sư huynh, sư huynh rốt cuộc cũng trở về... Rốt cuộc cũng trở về rồi.
Lời này lập tức khiến cho những đệ tử khác nhao nhao chấn động, dừng tu luyện kiếm, nhanh chóng nhìn qua. Nhìn thấy Hà Khải Minh, cả đám đều kích động hẳn lên, giống như cùng đường mạt lộ đột nhiên nhìn thấy ánh sáng hy vọng vậy.
- Hà sư huynh, rốt cuộc sư huynh cũng trở về rồi.
- Quá tốt, Hà sư huynh rốt cuộc cũng trở về.
- Minh Lôi viện chúng ta không còn bị khinh bỉ nữa rồi.
Cả đám kích động, hưng phấn, thậm chí là bộ dáng lệ rơi đầy mặt càng làm cho Hà Khải Minh càng thêm nghi hoặc, nhíu mày càng sâu hơn.
- Được rồi.
Hà Khải Minh quát một tiếng, trấn trụ hơn chục đệ tử này, hai mắt lập lòe tinh mang, giống như có quang điện màu tím nhạt đang nhảy lên, uy nghiêm, bá đạo, sắc bén:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong một tháng ta rời khỏi, xảy ra chuyện gì? Sao lại biến các ngươi thành như vậy? Nói.
- Hà sư huynh, tình huống là như thế này...
- Sư huynh, chuyện là như thế này...
Cả đám năm mồm bảy miệng lên tiếng.
- Câm miệng, ngươi nói.
Hà Khải Minh lần nữa quát một tiếng, trấn trụ mọi người, chợt chỉ vào một người trong đó, nói.
- Vâng, sư huynh.
Vì vậy tên đệ tử này lập tức nói rõ chi tiết, đem trọn quá trình đặc sắc nói ra, phối hợp với cảm xúc của mình, nói rất là sống động, cuối cùng vô cùng bi phẫn, nói ra tình cảnh hiện tại của Minh Lôi viện.
Đệ tử Minh Lôi viện khi trước gặp mặt đệ tử hai viện khác đều vô cùng nhẹ nhàng, lúc nói chuyện, làm việc đều tương đối bá đạo, ưa thích làm náo động. Nhưng hiện tại khác với khi trước, một khi bọn họ hung hăng càn quấy, đối phương chỉ cần nói một câu có thể đả kích được bọn họ.
- Muốn hung hăng càn quấy sao lại không đi tới hung hăng càn quấy với Sở Mộ đi?
Vốn, Vương Phong và Sở Mộ quyết sinh tử trên Sinh tử kiếm đài, cuối cùng Vương Phong chết, Sở Mộ sống, tuy rằng làm cho người ta rung động, nhưng nói cho cùng, chuyện đã qua rồi. Chỉ là hiện tại lại bởi vì việc này làm cho đệ tử Minh Lôi viện nhiều lần bị đả kích, ai dám đi tìm tên biến thái Sở Mộ kia gây phiền phức cơ chứ? Ai dám hung hăng càn quấy trước mắt hắn? Chuyện này khiến cho đệ tử Minh Lôi viện không thể không thu đuôi làm người, ít xuất hiện, cho nên mới tạo thành không khí trầm lặng như vậy.
- Dùng tu vi Kiếm Khí Cả̉nh thất đoạn trên Sinh tử kiếm đài, bản thân không có chút tổn thương chém giết Bát đoạn đỉnh phong Vương Phong...
Mí mắt Hà Khải Minh run lên, hai mắt co lại như châm, vẻ mặt đại biến, trong lòng rung động, thậm chí có chút không dám tin tưởng.
Thực lực Vương Phong hắn biết rõ, được xưng là đứng thứ hai Minh Lôi viện, chỉ dưới hắn, tuy rằng hắn đánh bại Vương Phong chỉ cần không tới mười chiêu, nhưng mà nếu như là sinh tử chiến, rất có thể không chỉ có vậy.
Hơn nữa cuối cùng coi như có thể chém chết Vương Phong, bản thân hắn đoán chừng cũng bị thương.
- Hà sư huynh, hiện tại sư huynh đã trở về, cần phải làm chủ cho chúng ta a. Xuất đầu cho Minh Lôi viện chúng ta.
Một gã đệ tử nội môn Minh Lôi viện hô lớn, những đệ tử nội môn khác đều nhao nhao phụ họa.
- Được rồi, ta tự có chủ trương.
Hà Khải Minh quát, lần nữa hỏi:
- Hiện tại trải qua một tháng lịch lãm rèn luyện, ta đã một chân bước vào Cửu đoạn, luận tu vi còn trên Vương Phong, Bôn Lôi kiếm thuật càng đại thành, luận uy lực, nếu như so với Tấn Lôi kiếm thuật còn mạnh hơn ba thành. Nếu như sinh tử kiếm đấu với Vương Phong, có lẽ cũng có thể không chút tổn thương chém giết Vương Phong.
Hà Khải Minh tính toán một chút, lập tức tiến hành so sánh.
Thực lực của hắn hiện tại so với một tháng trước đó rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, mà một tháng trước, hắn có thể trong vòng mười chiêu đánh bại Vương Phong, chứ đừng nói chi là hiện tại. Lần này hắn trở về chủ yếu là định bế quan, thuận lợi đột phá tới cửu đoạn, tiến vào chủ điện, trở thành đệ tử tinh anh của nhất mạch chủ điện.
Không ngờ vừa mới về tới lại gặp phải tình huống như vậy, xem ra trong vòng một tháng hắn rời khỏi, uy danh yếu bớt, bị bỏ qua a.
- Các ngươi, ai đi Lăng Phong viện hạ chiến thư đi, ta muốn đấu kiếm với Sở Mộ kia.
Hà Khải Minh nói.
- Hà sư huynh, nghe nói Sở Mộ kia phạm môn quy, vô duyên vô cớ ra tay đả thương đệ tử nội môn, đang bị phán tới Lệ Phong nhai diện bích bảy ngày, mới được có ba ngày, hôm nay là ngày thứ tư.
- Phạm môn quy?
Một đạo thanh phong lần nữa bị cương phong thổi tan, nhưng mà Sở Mộ cảm giác được, thời gian duy trì dường như dài hơn.
- Thanh Phong Liễu Loạn.
Tám đạo sát cơ sắc bén sau khi giăng khắp nơi, va chạm với cương phong, lưu lại tám dấu vết mờ nhạt mới bị nghiền nát.
- Thanh Phong Tuyệt Sát.
Một đạo phong nhận dài gần một thước bắn ra, bay vụt ra xa chừng bốn năm thước, lưu lại một vết cắt nhàn nhạt mới bị phá thành từng mảnh nhỏ.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, sau ba ngày Sở Mộ tu luyện, dường như đã có chút hiệu quả. Nhưng mà Phong chi ý cảnh còn chưa được cảm ngộ sâu sắc, chỉ là Sở Mộ lại có cảm giác, hắn cảm thấy nếu như cho hắn thêm một chút thời gian, dấu vết do kình phong lưu lại trên vách núi, hắn có thể nhìn ra chút trò trống.
Minh Lôi viện, một trong ba nội viện, bắt buộc phải tu Minh Lôi kiếm thuật.
Từ trước tới nay, đệ tử nội môn trong Minh Lôi viện đều là quần thể kiêu ngạo nhất trong ba nội viện. Bởi vì luận thực lực chỉnh thể, Minh Lôi viện còn hơn Lăng Phong viện và Bích Thủy Viện một bậc.
Nhưng mà hiện tại trong Minh Lôi viện không còn sự náo nhiệt, huyên náo như xưa nữa, mà thay vào đó là tĩnh mịch, nặng nề.
Hà Khải Minh đi vào Minh Lôi Viện, khẽ cau mày trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc và khó hiểu, cảnh tượng hiện tại so với Minh Lôi viện trong trí nhớ hắn hoàn toàn khác nhau.
Tuy rằng vẫn là con đường kia, lầu các vẫn là lầu các kia, cảnh sắc không thay đổi, nhưng mà bầu không khí, cũng đã khác xưa.
- Ta mới rời khỏi không tới một tháng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Hà Khải Minh không thể chờ đợi được mà muốn biết đã có chuyện gì trong một tháng qua, hắn nhanh chóng bước tới, bước đi về phía Minh Lôi kiếm đài.
Trên Minh Lôi kiếm đài, có tầm mười đệ tử nội môn đang tu luyện Minh Lôi kiếm thuật, thanh âm xuy xuy không ngừng vang lên, giống như có vô số quang điện đang nhảy nhót.
Hà Khải Minh đi lên kiếm đài, dõi mắt nhìn lên, lập tức khẽ cau mày.
Tuy rằng bộ dáng của những sư đệ này rất là cố gắng, nhưng mà không khí lại trầm lặng như chết lặng, tu luyện như vậy căn bản không có hiệu quả gì.
- Ngươi... Tới đây.
Vừa vặn có một đệ tử nhìn về phía Hà Khải Minh, Hà Khải MInh lập tức chỉ vào đối phương nói, ngữ khí uy nghiêm, làm cho toàn thân đối phương chấn động, khi nhìn rõ người tới, người này lập tức kích động hô to một tiếng:
- Hà sư huynh, sư huynh rốt cuộc cũng trở về... Rốt cuộc cũng trở về rồi.
Lời này lập tức khiến cho những đệ tử khác nhao nhao chấn động, dừng tu luyện kiếm, nhanh chóng nhìn qua. Nhìn thấy Hà Khải Minh, cả đám đều kích động hẳn lên, giống như cùng đường mạt lộ đột nhiên nhìn thấy ánh sáng hy vọng vậy.
- Hà sư huynh, rốt cuộc sư huynh cũng trở về rồi.
- Quá tốt, Hà sư huynh rốt cuộc cũng trở về.
- Minh Lôi viện chúng ta không còn bị khinh bỉ nữa rồi.
Cả đám kích động, hưng phấn, thậm chí là bộ dáng lệ rơi đầy mặt càng làm cho Hà Khải Minh càng thêm nghi hoặc, nhíu mày càng sâu hơn.
- Được rồi.
Hà Khải Minh quát một tiếng, trấn trụ hơn chục đệ tử này, hai mắt lập lòe tinh mang, giống như có quang điện màu tím nhạt đang nhảy lên, uy nghiêm, bá đạo, sắc bén:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong một tháng ta rời khỏi, xảy ra chuyện gì? Sao lại biến các ngươi thành như vậy? Nói.
- Hà sư huynh, tình huống là như thế này...
- Sư huynh, chuyện là như thế này...
Cả đám năm mồm bảy miệng lên tiếng.
- Câm miệng, ngươi nói.
Hà Khải Minh lần nữa quát một tiếng, trấn trụ mọi người, chợt chỉ vào một người trong đó, nói.
- Vâng, sư huynh.
Vì vậy tên đệ tử này lập tức nói rõ chi tiết, đem trọn quá trình đặc sắc nói ra, phối hợp với cảm xúc của mình, nói rất là sống động, cuối cùng vô cùng bi phẫn, nói ra tình cảnh hiện tại của Minh Lôi viện.
Đệ tử Minh Lôi viện khi trước gặp mặt đệ tử hai viện khác đều vô cùng nhẹ nhàng, lúc nói chuyện, làm việc đều tương đối bá đạo, ưa thích làm náo động. Nhưng hiện tại khác với khi trước, một khi bọn họ hung hăng càn quấy, đối phương chỉ cần nói một câu có thể đả kích được bọn họ.
- Muốn hung hăng càn quấy sao lại không đi tới hung hăng càn quấy với Sở Mộ đi?
Vốn, Vương Phong và Sở Mộ quyết sinh tử trên Sinh tử kiếm đài, cuối cùng Vương Phong chết, Sở Mộ sống, tuy rằng làm cho người ta rung động, nhưng nói cho cùng, chuyện đã qua rồi. Chỉ là hiện tại lại bởi vì việc này làm cho đệ tử Minh Lôi viện nhiều lần bị đả kích, ai dám đi tìm tên biến thái Sở Mộ kia gây phiền phức cơ chứ? Ai dám hung hăng càn quấy trước mắt hắn? Chuyện này khiến cho đệ tử Minh Lôi viện không thể không thu đuôi làm người, ít xuất hiện, cho nên mới tạo thành không khí trầm lặng như vậy.
- Dùng tu vi Kiếm Khí Cả̉nh thất đoạn trên Sinh tử kiếm đài, bản thân không có chút tổn thương chém giết Bát đoạn đỉnh phong Vương Phong...
Mí mắt Hà Khải Minh run lên, hai mắt co lại như châm, vẻ mặt đại biến, trong lòng rung động, thậm chí có chút không dám tin tưởng.
Thực lực Vương Phong hắn biết rõ, được xưng là đứng thứ hai Minh Lôi viện, chỉ dưới hắn, tuy rằng hắn đánh bại Vương Phong chỉ cần không tới mười chiêu, nhưng mà nếu như là sinh tử chiến, rất có thể không chỉ có vậy.
Hơn nữa cuối cùng coi như có thể chém chết Vương Phong, bản thân hắn đoán chừng cũng bị thương.
- Hà sư huynh, hiện tại sư huynh đã trở về, cần phải làm chủ cho chúng ta a. Xuất đầu cho Minh Lôi viện chúng ta.
Một gã đệ tử nội môn Minh Lôi viện hô lớn, những đệ tử nội môn khác đều nhao nhao phụ họa.
- Được rồi, ta tự có chủ trương.
Hà Khải Minh quát, lần nữa hỏi:
- Hiện tại trải qua một tháng lịch lãm rèn luyện, ta đã một chân bước vào Cửu đoạn, luận tu vi còn trên Vương Phong, Bôn Lôi kiếm thuật càng đại thành, luận uy lực, nếu như so với Tấn Lôi kiếm thuật còn mạnh hơn ba thành. Nếu như sinh tử kiếm đấu với Vương Phong, có lẽ cũng có thể không chút tổn thương chém giết Vương Phong.
Hà Khải Minh tính toán một chút, lập tức tiến hành so sánh.
Thực lực của hắn hiện tại so với một tháng trước đó rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, mà một tháng trước, hắn có thể trong vòng mười chiêu đánh bại Vương Phong, chứ đừng nói chi là hiện tại. Lần này hắn trở về chủ yếu là định bế quan, thuận lợi đột phá tới cửu đoạn, tiến vào chủ điện, trở thành đệ tử tinh anh của nhất mạch chủ điện.
Không ngờ vừa mới về tới lại gặp phải tình huống như vậy, xem ra trong vòng một tháng hắn rời khỏi, uy danh yếu bớt, bị bỏ qua a.
- Các ngươi, ai đi Lăng Phong viện hạ chiến thư đi, ta muốn đấu kiếm với Sở Mộ kia.
Hà Khải Minh nói.
- Hà sư huynh, nghe nói Sở Mộ kia phạm môn quy, vô duyên vô cớ ra tay đả thương đệ tử nội môn, đang bị phán tới Lệ Phong nhai diện bích bảy ngày, mới được có ba ngày, hôm nay là ngày thứ tư.
- Phạm môn quy?
Bình luận facebook