• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Kiêu Phong (1 Viewer)

  • Chương 566

Ngày thứ hai, Vân Cẩm Đông ở dịch quán thức dậy chưa được bao lâu, đột nhiên đến hai vị Ban Trực tìm y, Ban Trực chính là cận vệ cấm quân của hoàng đế, thuộc điện tiền ti thống sách, phân thành rất nhiều loại, đến tìm là Ban Trực thừa chỉ.


Vân Cẩm Đông bị Ban Trực tìm gặp, đương nhiên rất bất ngờ, chức quan của y mặc dù rất quan trọng, nhưng để có thể khiến hoàng thượng vừa mắt triệu kiến, cũng không dễ dàng.


Theo Ban Trực đi vào hoàng cung, hoàng cung Chu quốc so với hoàng cung Đường quốc diện tích lớn hơn rất nhiều, nhưng cảnh trí không xa hoa bằng hoàng cung Đường quốc, Vân Cẩm Đông trước đây từng đến hoàng cung một lần, gặp qua hoàng đế bệ hạ một lần, nhưng lần đó là theo các quan tiến kiến.


Đến ngoài Thùy Củng Điện, Ban Trực bảo y đợi, Vân Cẩm Đông tâm trạng có chút thấp thỏm không yên, nghĩ hoàng đế bệ hạ tại sao lại triệu kiến hắn. Y mấy năm nay cố gắng tận chức, cơ bản chưa làm việc gì trái pháp luật, Chu quốc rất coi trọng kỉ luật quân đội, đối với người vi phạm quân luật, tuyệt đối không dung.


- Hẳn là muốn hỏi tình hình Thiên Hùng quân, hoặc là chuyện liên quan đến Thiên Phong?
Vân Cẩm Đông phỏng đoán.


Y hôm qua đi gặp Lục Thiên Phong, là xuất phát từ hoài niệm tình nghĩa giữa y và phụ thân Lục Thất, không có tâm tư gì khác, nhưng cùng Lục Thất trò chuyện một phen, y cũng cảm thấy không ổn, cảm thấy Lục Thất có thể sẽ liên lụy phiền toái, y vốn cho rằng, Lục Thất và trọng thần Chu quốc không có liên quan.


Đợi nửa canh giờ, Ban Trực đi ra cho y vào, Vân Cẩm Đông thu hồi tạp niệm tiến vào Thùy Củng Điện, Thùy Củng Điện là nơi Chu quốc hoàng đế thường ngày thảo luận chính sự, đa số đại sự Chu quốc đều được xử lý ở Thùy Củng Điện này.


Vân Cẩm Đông vừa tiến vào Thùy Củng Điện, lập tức nhìn thấy bốn vị đại nhân mặc quan y màu tím, quan y màu tím là của đại thần, Vân Cẩm Đông nhận ra hai người trong đó, một vị là tể tướng Tiết Cư Chính, một vị là lại bộ thượng thư Triệu Phổ, kì thực thượng thư Chu quốc, cơ bản đều là phó tể tướng.


- Thần Thiên Hùng quân tả quân ngu hầu Vân Cẩm Đông, khấu kiến Ngô hoàng, Ngô hoàng vạn tuế.
Vân Cẩm Đông khấu đầu trên mặt đất.


- Khanh gia đứng lên đi.
Hoàng đế Chu quốc sau ngự án, ôn hòa nói, đó là một nhân vật ung dung diện mạo ngay ngắn, tóc mai và chòm rây đã có chút bạc.


- Tạ ơn bệ hạ.
Vân Cẩm Đông cung kính đứng dậy.


- Vân Cẩm Đông, Thiên Hùng quân hiện giờ ra sao?
Chu hoàng đế hỏi.


- Hồi bệ hạ, tướng sĩ dưới trướng thần, mỗi ngày thao luyện không ngừng, đều là tinh nhuệ có thể vì nước hiệu mệnh.
Vân Cẩm Đông tự tin trả lời, y chỉ nói việc của mình.


- Tốt lắm, ngươi đọc cái này đi.
Chu hoàng đế nói, có nội thị đem một cuốn sổ đặt vào trong tay Vân Cẩm Đông.


Vân Cẩm Đông cẩn thận mở ra đọc, nhưng vẻ mặt có thêm một chút bất ngờ, trong cuốn sổ là những ghi chép của quan viên huyện Thọ, nói có Lục Đông Hổ người huyện Thọ mật cáo gia chủ Lục thị và quan viên Đường quốc Lục Thiên Phong bí mật cấu kết.


- Bệ hạ, Lục Đông Hổ này là đang vu cáo.
Vân Cẩm Đông xem xong cung kính nói.


- Vu cáo? Ngươi nói.
Chu hoàng đế bình thản nói.


- Bệ hạ, chuyện của Lục gia, thần cũng biết, năm đó phụ thân của Lục Thiên Phong, là chiến hữu của thần, sau khi trọng thương dời đi Giang Nam, lúc dời đi có đem nhà cửa và hai cửa hàng giao cho Lục Đông Hổ, hôm qua thần cùng Lục Thiên Phong uống rượu với nhau, ôn lại chuyện năm đó, Lục Thiên Phong nói hắn quay về huyện Thọ bái tổ, hẳn là Lục Đông Hổ sợ Lục Thiên Phong sẽ đòi lại nhà cửa và cửa hàng, cho nên làm chuyện vu cáo, nhưng trên thực tế, Lục Thiên Phong không có đồi lại nhà cửa và cửa hàng, hắn không bản không quan tâm đến tài sản được mất ở huyện Thọ.
Vân Cẩm Đông giải thích nói.


- Lục Thiên Phong đã mua Thanh phong tửu lầu của Định quốc công, là rất có tài lực, Thẩm khanh, chuyện này không đáng hỏi tội.
Chu hoàng đế bình thản nói.


- Thần lĩnh dụ.
Một đại quan bào tím trả lời, chắc là chưởng hình ti.


- Vân Cẩm Đông, chuyện của Lục Thiên Phong, trẫm có nghe nói, hắn ở Giang Nam đã có Hấp Châu, hiệu xưng có mười vạn quân lực, nhưng lại đến Khai Phong Phủ mua Thanh Phong tửu lầu, là có lòng quy thuận Đại Chu.
Chu hoàng đế hỏi.


- Hồi bệ hạ, Lục Thiên Phong là có lòng quy thuận Đại Chu.
Vân Cẩm Đông trả lời, hắn không dám nói không có lòng quy thuận.


- Nếu có lòng quy thuận, tại sao không gửi thư thỉnh quy?
Chu hoàng đế hỏi.


- Hồi bệ hạ, Lục Thiên Phong từng nói, hắn chiếm cứ Hấp Châu cầm binh tự trọng, là do sinh tồn, hắn không muốn lưu lại ác danh phản Đường hành thích vua, cho nên chỉ muốn đứng ngoài quan sát, không muốn nhận mệnh khởi binh.
Vân Cẩm Đông giải thích cho Lục Thất.


- Bệ hạ, Lục Thiên Phong nếu đã nói như vậy, rõ ràng là tâm địa xảo trá, đứng ngoài quan sát tình hình, chính là muốn bảo lưu thế lực cầu quý, tâm địa khó dò.
Một đại quan bào tím mặt tròn đột nhiên lên tiếng, chỉ trích tội danh Lục Thất.


Vân Cẩm Đông giật mình, người nói không ngờ là Triệu Phổ, y chần chừ một lúc, cung kính nói:
- Bệ hạ, Lục Thiên Phong nói, người đứng đầu Lý quốc chính là muốn giết hắn, mới để hắn đến Chu quốc, chỉ là quãng đường đến đây, người nhận mệnh không dám hạ thủ với Lục Thiên Phong.


- Toàn lời bậy bạ, nếu Ngô vương thực sự có sát lệnh, thì sao có thể không dám ra tay.
Triệu Phổ lạnh lung quát lớn.


- Đại nhân, Lục Thiên Phong là một chiến tướng, có bản lĩnh địch lại trăm người, người nhận mệnh không giết nổi Lục Thiên Phong.
Vân Cẩm Đông cung kính cãi lại.


- Ngươi là tận mắt nhìn thấy?
Triệu Phổ lạnh lùng hỏi.


- Hạ quan là nghe Lâm đại nhân nói, Lâm đại nhân là từ Giang Nam trở về.
Vân Cẩm Đông cung kính trả lời, trong lòng thì đang không ngừng run rẩy, đắc tội Triệu Phổ, cuộc sống sau này phúc họa khó đoán, nhưng y không thể không nói hộ Lục Thất.


- Được rồi, Lục Thiên Phong nếu đã không muốn phản Đường thí chủ, trẫm cũng không miễn cưỡng hắn, không cần nhiều lời.
Chu hoàng đế đột nhiên bình thản lên tiếng.


Vân Cẩm Đông vội vàng cung kính cúi đầu, tai nghe Chu hoàng đế lại nói:
- Vân Cẩm Đông, trẫm có nhiệm vụ khác cho người, ngươi trở về đợi lệnh đi.


- Tạ bệ hạ, thần cáo lui.
Vân Cẩm Đông cung kính từ lễ, lùi sau ba bước rời đi.


Vân Cẩm Đông vừa đi, Chu hoàng đế bình thản nói:
- Trẫm muốn mùa xuân năm sau lấy được Đường quốc, các khanh thấy sao?


- Bệ hạ, đánh hạ Đường quốc e rằng không dễ, chúng ta thiếu thuyền lớn vượt song, hơn nữa sau đó chiếm lĩnh thủ ngự, cũng sẽ giảm bớt một lượng lớn quân lực.
Tể tướng Tiết Cư Chính nói.


- Không hạ được Đường quốc, uy hiếp của Tấn quốc sau này sẽ ngày một lớn, theo tin tức truyền về, Việt quốc trên thực tế đã bị Tấn quốc thôn tính, Trương thị ở Tô Châu và Thường Châu, khả năng cũng đã quy hàng Tấn quốc, bởi vì thương lộ của Tấn quốc, đã từ Tô Châu thông đến đất Sở, còn quân lực Đại Chu đóng quân ở Việt quốc Kim Sơn, sớm đã bị tiêu diệt, nếu tiếp tục dung túng Tấn quốc, đó chính là nuôi hổ thành họa.
Chu hoàng đế nói.


- Bệ hạ nếu là công Đường, dự định dùng bao nhiêu quân lực?
Tiết Cư Chính hỏi.


Ông ta là tể tướng, phải làm dự toán cho chiến sự, đại quân xuất chính, trên thực tế dắt một tuyến mà động toàn thân, lương thực, bắt lính mộ binh, quân dụng, các các loại hậu bị, đánh trận chính là đốt tiền.


- Trẫm dự định xuất quân ba mươi vạn, binh lực nếu ít, trẫm lo không chống đỡ nổi Tấn quốc tiến công.
Chu hoàng đế nói.


Bốn trọng thần Chu quốc vẻ mặt ngưng trọng, quay sang nhìn nhau, nhất thời im lặng, ba mươi vạn đại quân công Đường, đối với Chu quốc mà nói sẽ rơi vào nguy cơ, đại quân qua sống khó trở về, một khi Yên quốc hoặc Hạ quốc thừa cơ xâm phạm, Chu quốc sẽ lầm vào hoàn cảnh nhiều mặt tác chiến.


- Trẫm sẽ làm bộ muốn muốn đánh Ba Thục, khiến cho quân lực Tấn quốc không thể không Tây điều tiếp viện Kinh Châu, nhược điểm của Tấn quốc chính là quốc vực như trường xà, quân lực không thể kịp thời điều động, ngoài ra Giang Âm Trương thị nếu như quy hàng Tấn quốc, Đại Chu công Đường, Giang Âm Trương thị sẽ chần chừ không thể kịp thời tiếp viện, Đại Chu không thể khiến Tấn quốc có được Đường quốc.
Chu hoàng đế bình thản nói.


Bốn trọng thần đều gật đầu, Tiết Cư Chính hành lễ nói:
- Bọn thần nghị chiến.


Chu hoàng đế gật đầu, bình thản nói:
- Triệu khanh đi cùng trẫm một lát.


Ba trọng thần từ lễ rời đi, Triệu Phổ lưu lại, cùng Chu hoàng đế rời khỏi Thùy Củng Điện, tản bộ trong hoàng cung, Chu hoàng đế thường xuyên cùng một trọng thần tản bộ, không phải chỉ riêng Triệu Phổ, hơn nữa cuộc họp hôm nay, không có võ thần tham dự, chuẩn bị chiến tranh là việc của văn thần, võ thần chỉ cần luyện quân và chờ lệnh xuất chinh bất cứ lúc nào.


- Bệ hạ có phải muốn tiếp nhận kiến nghị của thần?
Triệu Phổ cung kính hỏi.


- Kiến nghị của ngươi, trẫm rất không thích.
Chu hoàng đế bình thản nói.


- Bệ hạ nên lấy quốc sự làm trọng, người làm đại sự, không nên câu nệ tiểu tiết, hơn nữa kiến nghị của thần, có thể tự nhiên đạt thành, không cần bệ hạ dùng chỉ ý cưỡng ép.
Triệu Phổ cung kính nói.


- Ngươi cho rằng Lục Thiên Phong có quan hệ gì với Tấn quốc hay không?
Chu hoàng đế hỏi.


- Bệ hạ, Lục Thiên Phong và Tấn quốc có quan hệ hay không, không quan trọng, quan trọng là có thể khơi nên nội loạn trong Đường quốc.
Triệu Phổ cung kính nói.


Chu hoàng đế im lặng, đi một lát, mới lạnh nhạt nói:
- Trẫm cân nhắc hắn, không cần câu nệ gì, đường chính là được.


- Bệ hạ thánh minh.
Triệu Phổ cung kính nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom