Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67: Phụ thân?
Nói rồi ông ta dẫn Ba người đến một nơi, trên kia là Đại Nhân cao quý của họ, ông ta thản nhiên bước xuống đến chỗ Đinh Trình Hâm
- Simon con đi lâu quá đấy //Đại Nhân//
Ông ta đưa tay lên tính sờ gương mặt của Cậu, anh phản ứng nhanh chóng gạt tay ông ta ra
- Tôi đã không phải là người của X-tơn //Đinh Trình Hâm//
- Vậy sao? //Đại Nhân//
Nói rồi ông ta quay đi vẫn là thái độ điềm tĩnh không quan tâm đến lời của Cậu, ông ta lấy một lọ thuốc đưa ra trước mắt các Anh và cậu. Tống Á Hiên từ nãy đến giờ chưa phản ứng gì liền lên tiếng
- Đây là gì? //Tống Á Hiên//
Ông ta im lặng chỉ nhìn Đinh Trình Hâm một hồi lâu rồi lên tiếng
- Năm xưa khi đưa cậu ta về thì ta đã đem một liều thuốc độc vào người của cậu ta, mỗi tháng lại tái phát. Cậu ta đã chịu đựng trong suốt 4 tháng rồi nhỉ? Nếu chịu đựng quá lâu sẽ chết đấy //Đại Nhân//
Mã Gia Kỳ khi nghe xong bản thân thấy rất nhói, những tháng qua anh cảm thấy cậu rất lạ nhưng lúc nào cậu cũng trốn tránh anh. Anh cố tìm cậu hỏi cho ra lẽ nhưng cậu vẫn im lặng không trả lời thì ra đây chính là nguyên nhân
- Mau đưa thuốc //Mã Gia Kỳ//
- Muốn lấy sao? Đâu có dễ //Đại Nhân//
Cậu đột nhiên cảm thấy bản thân đau nhói, độc lại tái phát rồi lần này còn nặng hơn lần trước. Cậu phải có thuốc giải, anh quay sang nhìn thấy cậu đau đớn. Anh tức giận tiến đến chỗ ông ta nhưng không được bây giờ không chỉ anh mà cả Tống Á Hiên cũng vậy. Cả hai đột nhiên cảm thấy yếu đi hẳn thậm chí không thể nhút nhít được
- Đinh Trình Hâm nếu cậu giết chết hai người họ thì sẽ có thuốc giải //Đại Nhân//
- Haha~ Ông đang mơ sao? Cho dù ta có chết cũng không làm tổn thương họ //Đinh Trình Hâm//
Cơn đau càng dữ dội hơn, miệng cậu không ngừng tuông máu. Mã Gia Kỳ dù khó di chuyển đến đâu cũng cố gắng đến gần, đến được chỗ cậu, anh nhanh chóng ôm cậu vào lòng
- A Trình anh sẽ cứu em //Mã Gia Kỳ//
Cậu nắm tay anh mỉm cười rồi lắc đầu
- Gia Kỳ, cho dù anh có mạnh đến đâu cũng không thắng hắn đừng cố gắng, em sắp đi rồi anh hãy nhớ chăm sóc Tiểu Kiêu thật tốt, bảo nó sau này không được quậy phá //Đinh Trình Hâm//
- A Trình em sẽ không sao đâu //Mã Gia Kỳ//
- Gia Kỳ nhớ lời em //Đinh Trình Hâm//
- Không! Em phải sống! //Mã Gia Kỳ//
- Ngoan cố làm gì? Chỉ cần Mã Gia Kỳ chết thì cậu có thể uống thuốc giải //Đinh Trình Hâm//
- A Trình hay là em sống đi? Để anh đi...//Mã Gia Kỳ//
Từ bên ngoài truyền đến giọng một người phụ nữ, Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên cảm thấy có được sức mạnh trở lại
- Đinh Tùng Lẫm ông tại sao lại trở nên độc ác //Vương Khả Du//
Nghe giọng nói quen thuộc ông ta liền quay lại, hình dáng quen thuộc bước vào là Vương Khả Du
- Vương Khả Du? Bà đến đây làm gì? // Đại Nhân//
- Từ một người ba thương con lại trở thành một kẻ muốn giết chết con ruột của mình? Đinh Tùng Lẫm rốt cuộc ông muốn gì đây? //Vương Khả Du//
Đinh Trình Hâm nghe thấy liền nhìn ông ta, ba ruột của cậu đây sao? Cậu lại không có ấn tượng về ông ấy. Trong khu cậu đang suy nghĩ thì có một lọ thuốc đưa đến chô cậu
- Uống đi, ta không muốn con trai ta phải chết //Đại Nhân//
Cậu không nói gì liền cầm lên uống, một lúc sau thì đỡ cậu đứng dậy nhìn ông ta
- Ông là ba tôi? //Đinh Trình Hâm//
- Đúng vậy //Đại Nhân//
- Vâỵ tại sao ông lại? //Đinh Trình Hâm//
- Năm xưa ông đi đến dự án Thí Nghiệm ở Anh thì mất tích đến bây giờ quay lại thì trở thành như thế? //Vương Khả Du//
- Năm đó đến Anh để tham gia thí nghiệm cao cấp, thật không ngờ để tôi biết một bí mật lớn. Cô có biết nó là gì hay không? //Đại Nhân//
- Là gì? //Vương Khả Du//
- Cách để tiêu diệt Vampire và còn nữa chính là Vampire đang muốn xâm lấn thế giới yên bình của tôi. Ba tôi Đinh Quách Sỹ đã bảo với tôi không thể để ai xâm lấn thế giới tốt đẹp này. Nhưng vì em bỏ đi thân phận mà theo tôi nên tôi mới có thể tha cho em và con còn những người khác nhất định không thể sống! //Đại Nhân//
- Ông nói bậy, chúng tôi chưa từng có ý nghĩ đó //Mã Gia Kỳ//
- Vampire có sức mạnh hiếm có nhưng chiếm số ít vì muốn cả thế giới kia hoà nhập nên các người đã từng nghiên cứu về "P2304", nói rõ hơn là thuốc để phân hoá loài người mà không cần phải cắn họ //Đại Nhân//
- Đúng chúng tôi đã từng nghiên cứu nhưng đã hủy bỏ chúng từ lâu! //Mã Gia Kỳ//
- Câụ nghĩ nói thế là chúng tôi sẽ tin? Thế giới của chúng tôi luôn được bảo vệ rất tốt nhưng vì các người mà đã Ô nhiễm vài phần //Đại Nhân//
- Đinh Tùng Lẫm //Đinh Trình Hâm//
- Con không nên gọi thẳng tên ta //Đại Nhân//
- Tôi biết ông rất yêu quý thế giới loài người nhưng chúng tôi chưa từng hại họ, ông ngưng ngay hành động điên rồ này đi //Đinh Trình Hâm//
- Không thể! Tôi biết thế nào các người cũng tìm cách phá hủy nó nên đã tìm cách để nó có sức công phá tốt hơn //Đại Nhân//
_________________
- Simon con đi lâu quá đấy //Đại Nhân//
Ông ta đưa tay lên tính sờ gương mặt của Cậu, anh phản ứng nhanh chóng gạt tay ông ta ra
- Tôi đã không phải là người của X-tơn //Đinh Trình Hâm//
- Vậy sao? //Đại Nhân//
Nói rồi ông ta quay đi vẫn là thái độ điềm tĩnh không quan tâm đến lời của Cậu, ông ta lấy một lọ thuốc đưa ra trước mắt các Anh và cậu. Tống Á Hiên từ nãy đến giờ chưa phản ứng gì liền lên tiếng
- Đây là gì? //Tống Á Hiên//
Ông ta im lặng chỉ nhìn Đinh Trình Hâm một hồi lâu rồi lên tiếng
- Năm xưa khi đưa cậu ta về thì ta đã đem một liều thuốc độc vào người của cậu ta, mỗi tháng lại tái phát. Cậu ta đã chịu đựng trong suốt 4 tháng rồi nhỉ? Nếu chịu đựng quá lâu sẽ chết đấy //Đại Nhân//
Mã Gia Kỳ khi nghe xong bản thân thấy rất nhói, những tháng qua anh cảm thấy cậu rất lạ nhưng lúc nào cậu cũng trốn tránh anh. Anh cố tìm cậu hỏi cho ra lẽ nhưng cậu vẫn im lặng không trả lời thì ra đây chính là nguyên nhân
- Mau đưa thuốc //Mã Gia Kỳ//
- Muốn lấy sao? Đâu có dễ //Đại Nhân//
Cậu đột nhiên cảm thấy bản thân đau nhói, độc lại tái phát rồi lần này còn nặng hơn lần trước. Cậu phải có thuốc giải, anh quay sang nhìn thấy cậu đau đớn. Anh tức giận tiến đến chỗ ông ta nhưng không được bây giờ không chỉ anh mà cả Tống Á Hiên cũng vậy. Cả hai đột nhiên cảm thấy yếu đi hẳn thậm chí không thể nhút nhít được
- Đinh Trình Hâm nếu cậu giết chết hai người họ thì sẽ có thuốc giải //Đại Nhân//
- Haha~ Ông đang mơ sao? Cho dù ta có chết cũng không làm tổn thương họ //Đinh Trình Hâm//
Cơn đau càng dữ dội hơn, miệng cậu không ngừng tuông máu. Mã Gia Kỳ dù khó di chuyển đến đâu cũng cố gắng đến gần, đến được chỗ cậu, anh nhanh chóng ôm cậu vào lòng
- A Trình anh sẽ cứu em //Mã Gia Kỳ//
Cậu nắm tay anh mỉm cười rồi lắc đầu
- Gia Kỳ, cho dù anh có mạnh đến đâu cũng không thắng hắn đừng cố gắng, em sắp đi rồi anh hãy nhớ chăm sóc Tiểu Kiêu thật tốt, bảo nó sau này không được quậy phá //Đinh Trình Hâm//
- A Trình em sẽ không sao đâu //Mã Gia Kỳ//
- Gia Kỳ nhớ lời em //Đinh Trình Hâm//
- Không! Em phải sống! //Mã Gia Kỳ//
- Ngoan cố làm gì? Chỉ cần Mã Gia Kỳ chết thì cậu có thể uống thuốc giải //Đinh Trình Hâm//
- A Trình hay là em sống đi? Để anh đi...//Mã Gia Kỳ//
Từ bên ngoài truyền đến giọng một người phụ nữ, Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên cảm thấy có được sức mạnh trở lại
- Đinh Tùng Lẫm ông tại sao lại trở nên độc ác //Vương Khả Du//
Nghe giọng nói quen thuộc ông ta liền quay lại, hình dáng quen thuộc bước vào là Vương Khả Du
- Vương Khả Du? Bà đến đây làm gì? // Đại Nhân//
- Từ một người ba thương con lại trở thành một kẻ muốn giết chết con ruột của mình? Đinh Tùng Lẫm rốt cuộc ông muốn gì đây? //Vương Khả Du//
Đinh Trình Hâm nghe thấy liền nhìn ông ta, ba ruột của cậu đây sao? Cậu lại không có ấn tượng về ông ấy. Trong khu cậu đang suy nghĩ thì có một lọ thuốc đưa đến chô cậu
- Uống đi, ta không muốn con trai ta phải chết //Đại Nhân//
Cậu không nói gì liền cầm lên uống, một lúc sau thì đỡ cậu đứng dậy nhìn ông ta
- Ông là ba tôi? //Đinh Trình Hâm//
- Đúng vậy //Đại Nhân//
- Vâỵ tại sao ông lại? //Đinh Trình Hâm//
- Năm xưa ông đi đến dự án Thí Nghiệm ở Anh thì mất tích đến bây giờ quay lại thì trở thành như thế? //Vương Khả Du//
- Năm đó đến Anh để tham gia thí nghiệm cao cấp, thật không ngờ để tôi biết một bí mật lớn. Cô có biết nó là gì hay không? //Đại Nhân//
- Là gì? //Vương Khả Du//
- Cách để tiêu diệt Vampire và còn nữa chính là Vampire đang muốn xâm lấn thế giới yên bình của tôi. Ba tôi Đinh Quách Sỹ đã bảo với tôi không thể để ai xâm lấn thế giới tốt đẹp này. Nhưng vì em bỏ đi thân phận mà theo tôi nên tôi mới có thể tha cho em và con còn những người khác nhất định không thể sống! //Đại Nhân//
- Ông nói bậy, chúng tôi chưa từng có ý nghĩ đó //Mã Gia Kỳ//
- Vampire có sức mạnh hiếm có nhưng chiếm số ít vì muốn cả thế giới kia hoà nhập nên các người đã từng nghiên cứu về "P2304", nói rõ hơn là thuốc để phân hoá loài người mà không cần phải cắn họ //Đại Nhân//
- Đúng chúng tôi đã từng nghiên cứu nhưng đã hủy bỏ chúng từ lâu! //Mã Gia Kỳ//
- Câụ nghĩ nói thế là chúng tôi sẽ tin? Thế giới của chúng tôi luôn được bảo vệ rất tốt nhưng vì các người mà đã Ô nhiễm vài phần //Đại Nhân//
- Đinh Tùng Lẫm //Đinh Trình Hâm//
- Con không nên gọi thẳng tên ta //Đại Nhân//
- Tôi biết ông rất yêu quý thế giới loài người nhưng chúng tôi chưa từng hại họ, ông ngưng ngay hành động điên rồ này đi //Đinh Trình Hâm//
- Không thể! Tôi biết thế nào các người cũng tìm cách phá hủy nó nên đã tìm cách để nó có sức công phá tốt hơn //Đại Nhân//
_________________