Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 841
Ngoại trừ sợ hãi, trong ánh mắt Hắc Dạ Ma Quân dâng lên một cỗ oán khí cùng với không phục. Đúng vậy, hắn không phục, vừa rồi nếu không phải mình coi thường đối phương, để cho đối phương thừa cơ chế ngự, hắn tin tưởng một khi đối địch công bằng, hắn tuyệt đối sẽ không thua!
Dương Thiên Vấn cũng nhìn ra đối phương không phục. Chẳng qua Dương Thiên Vấn cũng không biết Hắc Dạ Ma Quân đang suy nghĩ gì trong nội tâm, nếu như biết, Dương Thiên Vấn nhất định sẽ xì mũi coi thường. Thế giới này ở đâu ra công bình? Chẳng lẽ nói ngươi có được thực lực cảnh giới Tiên Thiên, khi đối chiến cùng Hậu Thiên cao thủ, sẽ áp chế cảnh giới ở mức Hậu Thiên để đánh cùng đối phương sao? Đây quả thực là vớ vẩn!
“Thế nào, ngươi không phục?” Dương Thiên Vấn đã tính trước, có tuyệt đối ưu thế. Lại nói tiếp, điều này quả thật có chút khi dễ người khác. Hãy suy nghĩ một chút, tuy thân thể này của Dương Thiên Vấn chỉ có tu vi Giả Đan kỳ, Hắc Dạ Ma Quân vẫn cao hơn hẳn một cảnh giới. Điều này cũng chỉ so sánh thế mà thôi. Thế nhưng ý thức của Dương Thiên Vấn ở đây chính là nhận thức chủ ý, là ý thức đỉnh phong Thần vương chân chính. Tuy ý thức không thể tạo ra thực lực, thế nhưng hiểu biết về cảnh giới vượt xa tiêu chuẩn của tầng thấp giao diện.
Đánh nhau, Dương Thiên Vấn có thể dùng Giả Đan đấu Kim Đan, Kim Đan đấu Nguyên Anh, rất nhẹ nhõm! Huống chi một võ giả đạt tới Tích Cốc kỳ, cho dù người dùng võ nhập đạo, so về cùng cảnh giới, Tu tiên giả mạnh hơn một ít, thế nhưng tại trong mắt Dương Thiên Vấn, vẫn thật sự quá yếu.
Hắc y Ma quân bị Dương Thiên Vấn xách như con gà con treo lơ lửng ở giữa không trung. Trong mắt không phục cùng không cam lòng, không che dấu chút nào.
Hắn còn không xấu hổ mà nói: “Có gan, chúng ta đơn đấu một cách công bằng!”
Dương Thiên Vấn đột nhiên nổi hứng thú chơi đùa, lộ ra một nụ cười sáng lạn nói: “Được. Ngươi không phục, ta cho ngươi cơ hội này, đánh cho ngươi chịu phục!” Nói xong, hắn ném cả người Hắc Dạ Ma Quân như ném rác rưởi, ném ra thật xa.
“Đến đây đi.” Tay trái Dương Thiên Vấn để sau lưng ở phía sau, chân trái lui về sau một bước nhỏ, thoáng nghiêng người, đưa tay phải ra, theo động tác chỉ kiếm lên trời.
Hắc Dạ Ma Quân thấy Dương Thiên Vấn tự cao tự đại mà thả chính mình, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, một cảm giác sỉ nhục lập tức bốc lên não, lập tức hắn cảm thấy thẹn quá hoá giận, áo choàng kéo một cái, lóe lên, một thanh Trảm Mã đao quỷ dị hiện ra trong tay Hắc Dạ Ma Quân. Thanh đại đao này cũng có chút địa vị. Trên Binh Khí phổ có danh xưng là Ma Đao Hắc Dạ.
Một ánh đao lăng lệ ác liệt xẹt qua đỉnh đầu Dương Thiên Vấn. Thực chất ánh đao như này, căn bản cao thủ cảnh giới Tiên Thiên có thể đánh ra được.
Trong mắt Dương Thiên Vấn hiện lên một đạo ánh sáng, kiếm chỉ vẽ một vòng. Dưới chân Dương Thiên Vấn, một cây cỏ dại mềm mại, dưới sự cảm ứng khí cơ của Dương Thiên Vấn, tiếp thu chân khí mạnh mẽ, hóa thành một đạo kiếm quang nghênh đón.
Đao mang cùng kiếm quang giao nhau, kiềm giữ lẫn nhau không đến một giây, kiếm quang lập tức đánh nát bấy đao mang, cọng cỏ non phảng phất hóa thành một thanh lợi kiếm đâm về hướng Hắc Dạ Ma Quân.
Hắc Dạ Ma Quân cầm đao liều chết đánh tới, hiển nhiên không ngờ tới điều này. Lúc này khí thế lao tới trước không thể dừng lại, hơn nữa hắn cũng không định né tránh. Nếu như một cọng cỏ cũng có thể khiến mình né tránh, vậy mình không phải mất hết thể diện sao?
Hắc Dạ Ma Quân vung đao đánh xuống, va chạm cùng cọng cỏ non hóa thành kiếm quang.
“Oanh!” Hai đạo kình khí đụng nhau gây ra một tiếng nổ mạnh. Cây cỏ non hóa thành kiếm quang, rốt cục dưới ảnh hưởng của lực va chạm khổng lồ, hóa thành bụi tản đi. Mà thân hình Hắc Dạ Ma Quân cũng bị bức về chỗ cũ.
“Không, điều đó không có khả năng!” Hắc Dạ Ma Quân kinh ngạc, tất cả mọi người ở đây cũng đều kinh ngạc. Chỉ là một cây cỏ non trên mặt đất mà đã ngăn được hung danh Ma Đao Hắc Dạ hiển hách trên Binh Khí phổ sao?
Là mình hoa mắt, hay là thế giới này biến hóa quá nhanh?
Dương Thiên Vấn lại có một loại cảm giác khác. Dưới sự tiếp dẫn của khí cơ, trong nháy mắt bắn ra cọng cỏ non, Dương Thiên Vấn liền tiến nhập một loại trạng thái kỳ diệu.
Trong mắt Dương Thiên Vấn, không có những người khác tồn tại, chỉ có vô số Tinh Linh, Dương Thiên Vấn phảng phất có thể nghe thấy linh trí của chúng, cảm thụ chúng. Thiên địa vạn vật, cho dù là một cọng cỏ, một hòn đá nhỏ, cũng có linh trí. Chỉ cần có điều kiện, thiên địa vạn vật đều có thể mở ra linh trí, truy cầu đại đạo vô thượng.
Cho tới nay Dương Thiên Vấn vẫn đang tìm kiếm Kiếm đạo mà chính bản thân mình cảm thấy hứng thú. Hiện tại rốt cục hắn đã có manh mối, dùng thiên địa vạn vật làm kiếm, dung hợp thiên địa, dùng vô thượng Kiếm đạo chém giết đối thủ của mình.
Nói thì quả thật rất dễ dàng, nhưng muốn thực tế làm được, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Lúc này cây cỏ như bị cắt bỏ, nhao nhao bay lên, bay thẳng về phía Hắc Dạ Ma Quân. Vô số cỏ dại, hóa thành vô số đạo kiếm quang, chém về phía Hắc Dạ Ma Quân.
Tại thời khắc này, tất cả mọi người đều vì tu vi vô cùng kì diệu của Dương Thiên Vấn làm chấn kinh. Tất cả đều không cảm thấy những thứ khác. Suy nghĩ, tư tưởng đã ở vào trạng thái đình trệ.
Hắc Dạ Ma Quân, cả người đầy vết thương, co quắp té trên mặt đất, ánh mắt ảm đạm. Hắn thua, mà thật sự thảm bại, thất bại tới mức ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được. Thực lực áp đảo triệt để phá hủy tự tin của Hắc Dạ Ma Quân, đồng thời hắn cũng hiểu rõ một điều, nếu như không phải Dương Thiên Vấn hạ thủ lưu tình, chỉ sợ hắn đã bị chết dưới màn công kích vừa rồi.
Dương Thiên Vấn nhàn nhạt thu tay lại. Trong nội tâm hắn cực kỳ khó chịu, đối thủ quá yếu, ngay cả tư cách bồi luyện cũng không có. Thế nhưng xem ra người này cũng coi như gián tiếp trợ giúp mình tìm được Kiếm đạo vô thượng: Vạn vật hóa kiếm. Thôi thì cứ như vậy, tha cho hắn một cái mạng nhỏ.
“Rồi, ba bình Tăng Nguyên đan, nếu ai tìm được tấm kia đá, mang tới Vấn Thiên tửu phường ở Hạ Tề thành tìm bổn tọa. Cho dù là tin tức, chỉ cần được bổn tọa hoàn toàn chính xác nhận, cũng có hồi báo tương ứng.” Dương Thiên Vấn xoay người mang theo Vưu thị song hùng đi ra, vừa đi vừa nói chuyện.
Lúc này mọi người mới như mới tỉnh ở trong mộng. Chẳng qua là thần sắc trên mặt mỗi người đều vô cùng phức tạp. Chưa nói tới là bi thương, tổn thương hay là cao hứng, thế nhưng có thể khẳng định trong nội tâm bọn hắn đều đang cảm thán, vì cái gì mà Dương Thiên Vấn lại có thực lực cường đại như vậy, vì cái gì mà không phải chính mình có được Tăng Nguyên đan.
Vô số, vì cái gì, hóa thành hâm mộ, sợ hãi cùng sùng kính. Về phần đố kỵ, thống hận, tâm tình, nói thật, khi đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, không ai sẽ cảm thấy đố kỵ nữa.
Bởi vì đây hoàn toàn không phải chênh lệch cực lớn của hai cấp bậc, có lẽ ngươi sẽ đố kị phàm nhân, nhưng ngươi tuyệt đối sẽ không đặt đố kị đặt ở trên tiên nhân thượng giới.
Dương Thiên Vấn đã đi ra, để lại hai tin tức khiếp sợ thiên hạ. Thứ nhất chính là Tăng Nguyên đan, có thể giúp người đột phá bình cảnh, ngay cả Hậu Thiên, Tiên Thiên cũng đều có tác dụng, có thể dùng Võ lâm thánh để hình dung. Thứ hai dĩ nhiên là trên Binh Khí phổ đại lục bài danh sinh ra biến hóa cực lớn. Tất cả cao thủ nổi danh trên bảng, đều lui về sau một vị trí. Chiếm giữ vị thứ nhất, đổi thành Vấn Thiên cư sĩ!
Lúc này Vưu An đang báo cáo với Dương Thiên Vấn báo cáo, trong giọng nói của gã cũng có vài phần ý tứ trêu ghẹo.
Dương Thiên Vấn cười cười, lắc đầu nói: “Thiên hạ đệ nhất cao thủ? Ha ha, thật sự là ếch ngồi đáy giếng! Ta thì không dám.” Đại lục này chỉ là một trong vô số giao diện. Một giao diện không có ý nghĩa, coi như là trở thành đệ nhất thiên hạ ở chỗ này, cũng thật sự không phải một sự tình thực sự có giá trị khiến người ta phải cao hứng.
Dương Thiên Vấn đã trở thành đệ nhất thiên hạ, tự nhiên đưa tới sóng to gió lớn trên đại lục.
Võ lâm thánh Tăng Nguyên đan, lại để cho tất cả người tập võ trong thiên hạ đều điên cuồng. Hôm nay toàn bộ đại lục đang giống như dự liệu của Dương Thiên Vấn, đều vì hắn mà đi tìm kiếm thần vị.
Khi mới bắt đầu, tên tuổi Dương Thiên Vấn còn không truyền ra khắp thiên hạ, rất nhiều thế lực thậm chí nghĩ có chủ ý gât bất lợi cho Dương Thiên Vấn, nhưng thực lực khủng bố của Dương Thiên Vấn truyền ra, đặc biệt là chiến tích một chiêu đánh bại Hắc Dạ Ma Quân, vô cùng chói mắt.
Tên tuổi của Ma Đao Hắc Dạ là dùng tính mạng của vô số cao thủ giang hồ mà có được, là vì Hắc Dạ Ma Quân từng đao từng đao chém giết mà nổi danh. Không phải là thùng rỗng kêu to, bài danh trên Binh Khí phổ từ trước đến nay đều vô cùng quyền uy.
Thế nhưng hôm nay Dương Thiên Vấn lại chỉ dùng một chiêu đánh bại tà đạo đệ nhất cao thủ. Đây dĩ nhiên là thành tựu vô cùng nổi danh, vì vậy trên Binh Khí phổ. Dương Thiên Vấn được xưng là “Kiếm Thần Vấn Thiên”!
Đúng vậy, Kiếm Thần, thần trong kiếm! Phàm trần nhập thánh cảnh giới! Dương Thiên Vấn dùng một tay mà biến vô số cây cỏ thành kiếm quang vô thượng Kiếm đạo,. Đối mặt cao thủ đại lục cỡ nào cũng có thể đánh bại, vô cùng kì diệu. Xưng là “Kiếm Thần” tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng! Cần phải biết rõ, trước Dương Thiên Vấn, kiếm pháp Kiếm Tông được xưng là Kiếm trung, thiên hạ đệ nhất kiếm pháp. Thế nhưng so sánh với kiếm thuật của cùng Dương Thiên Vấn, kiếm pháp Kiếm tông hoàn toàn phải xếp hạng hai.
Kiếm thuật của Dương Thiên Vấn lưu truyền ra xong sau, vô số cao thủ Kiếm Tông, tranh nhau thí nghiệm, cũng không có cách nào sử dụng một cách hiệu quả hay gần như vậy. Cho dù là thiên hạ đệ nhất kiếm trước đây, cao thủ mạnh nhất Kiếm Tông, Kiếm lão nhân, cũng hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn. Bọn hắn nào biết đ, kiếm thuật của Dương Thiên Vấn, căn bản không phải cứ có pháp lực thì có thể học kiếm, mà là Đạo trong kiếm, Dương Thiên Vấn hao hết khí lực mới tìm được Đạo trong kiếm.
Thế nhưng đây hết thảy, đều không liên quan cùng Dương Thiên Vấn. Lúc này hắn đã về tới Vấn Thiên tửu phường, hoàn thiện Kiếm đạo mới của chính bản thân mình, đồng thời cũng tu luyện Kiếm đạo này lên tới cực hạn. Đồng thời, hắn cũng đang đợi tin tức thần vị. Dương Thiên Vấn tin tưởng, chỉ cần thần vị có mặt ở đại lục này, nhất định sẽ bị người khác phát hiện.
Dương Thiên Vấn cũng nhìn ra đối phương không phục. Chẳng qua Dương Thiên Vấn cũng không biết Hắc Dạ Ma Quân đang suy nghĩ gì trong nội tâm, nếu như biết, Dương Thiên Vấn nhất định sẽ xì mũi coi thường. Thế giới này ở đâu ra công bình? Chẳng lẽ nói ngươi có được thực lực cảnh giới Tiên Thiên, khi đối chiến cùng Hậu Thiên cao thủ, sẽ áp chế cảnh giới ở mức Hậu Thiên để đánh cùng đối phương sao? Đây quả thực là vớ vẩn!
“Thế nào, ngươi không phục?” Dương Thiên Vấn đã tính trước, có tuyệt đối ưu thế. Lại nói tiếp, điều này quả thật có chút khi dễ người khác. Hãy suy nghĩ một chút, tuy thân thể này của Dương Thiên Vấn chỉ có tu vi Giả Đan kỳ, Hắc Dạ Ma Quân vẫn cao hơn hẳn một cảnh giới. Điều này cũng chỉ so sánh thế mà thôi. Thế nhưng ý thức của Dương Thiên Vấn ở đây chính là nhận thức chủ ý, là ý thức đỉnh phong Thần vương chân chính. Tuy ý thức không thể tạo ra thực lực, thế nhưng hiểu biết về cảnh giới vượt xa tiêu chuẩn của tầng thấp giao diện.
Đánh nhau, Dương Thiên Vấn có thể dùng Giả Đan đấu Kim Đan, Kim Đan đấu Nguyên Anh, rất nhẹ nhõm! Huống chi một võ giả đạt tới Tích Cốc kỳ, cho dù người dùng võ nhập đạo, so về cùng cảnh giới, Tu tiên giả mạnh hơn một ít, thế nhưng tại trong mắt Dương Thiên Vấn, vẫn thật sự quá yếu.
Hắc y Ma quân bị Dương Thiên Vấn xách như con gà con treo lơ lửng ở giữa không trung. Trong mắt không phục cùng không cam lòng, không che dấu chút nào.
Hắn còn không xấu hổ mà nói: “Có gan, chúng ta đơn đấu một cách công bằng!”
Dương Thiên Vấn đột nhiên nổi hứng thú chơi đùa, lộ ra một nụ cười sáng lạn nói: “Được. Ngươi không phục, ta cho ngươi cơ hội này, đánh cho ngươi chịu phục!” Nói xong, hắn ném cả người Hắc Dạ Ma Quân như ném rác rưởi, ném ra thật xa.
“Đến đây đi.” Tay trái Dương Thiên Vấn để sau lưng ở phía sau, chân trái lui về sau một bước nhỏ, thoáng nghiêng người, đưa tay phải ra, theo động tác chỉ kiếm lên trời.
Hắc Dạ Ma Quân thấy Dương Thiên Vấn tự cao tự đại mà thả chính mình, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, một cảm giác sỉ nhục lập tức bốc lên não, lập tức hắn cảm thấy thẹn quá hoá giận, áo choàng kéo một cái, lóe lên, một thanh Trảm Mã đao quỷ dị hiện ra trong tay Hắc Dạ Ma Quân. Thanh đại đao này cũng có chút địa vị. Trên Binh Khí phổ có danh xưng là Ma Đao Hắc Dạ.
Một ánh đao lăng lệ ác liệt xẹt qua đỉnh đầu Dương Thiên Vấn. Thực chất ánh đao như này, căn bản cao thủ cảnh giới Tiên Thiên có thể đánh ra được.
Trong mắt Dương Thiên Vấn hiện lên một đạo ánh sáng, kiếm chỉ vẽ một vòng. Dưới chân Dương Thiên Vấn, một cây cỏ dại mềm mại, dưới sự cảm ứng khí cơ của Dương Thiên Vấn, tiếp thu chân khí mạnh mẽ, hóa thành một đạo kiếm quang nghênh đón.
Đao mang cùng kiếm quang giao nhau, kiềm giữ lẫn nhau không đến một giây, kiếm quang lập tức đánh nát bấy đao mang, cọng cỏ non phảng phất hóa thành một thanh lợi kiếm đâm về hướng Hắc Dạ Ma Quân.
Hắc Dạ Ma Quân cầm đao liều chết đánh tới, hiển nhiên không ngờ tới điều này. Lúc này khí thế lao tới trước không thể dừng lại, hơn nữa hắn cũng không định né tránh. Nếu như một cọng cỏ cũng có thể khiến mình né tránh, vậy mình không phải mất hết thể diện sao?
Hắc Dạ Ma Quân vung đao đánh xuống, va chạm cùng cọng cỏ non hóa thành kiếm quang.
“Oanh!” Hai đạo kình khí đụng nhau gây ra một tiếng nổ mạnh. Cây cỏ non hóa thành kiếm quang, rốt cục dưới ảnh hưởng của lực va chạm khổng lồ, hóa thành bụi tản đi. Mà thân hình Hắc Dạ Ma Quân cũng bị bức về chỗ cũ.
“Không, điều đó không có khả năng!” Hắc Dạ Ma Quân kinh ngạc, tất cả mọi người ở đây cũng đều kinh ngạc. Chỉ là một cây cỏ non trên mặt đất mà đã ngăn được hung danh Ma Đao Hắc Dạ hiển hách trên Binh Khí phổ sao?
Là mình hoa mắt, hay là thế giới này biến hóa quá nhanh?
Dương Thiên Vấn lại có một loại cảm giác khác. Dưới sự tiếp dẫn của khí cơ, trong nháy mắt bắn ra cọng cỏ non, Dương Thiên Vấn liền tiến nhập một loại trạng thái kỳ diệu.
Trong mắt Dương Thiên Vấn, không có những người khác tồn tại, chỉ có vô số Tinh Linh, Dương Thiên Vấn phảng phất có thể nghe thấy linh trí của chúng, cảm thụ chúng. Thiên địa vạn vật, cho dù là một cọng cỏ, một hòn đá nhỏ, cũng có linh trí. Chỉ cần có điều kiện, thiên địa vạn vật đều có thể mở ra linh trí, truy cầu đại đạo vô thượng.
Cho tới nay Dương Thiên Vấn vẫn đang tìm kiếm Kiếm đạo mà chính bản thân mình cảm thấy hứng thú. Hiện tại rốt cục hắn đã có manh mối, dùng thiên địa vạn vật làm kiếm, dung hợp thiên địa, dùng vô thượng Kiếm đạo chém giết đối thủ của mình.
Nói thì quả thật rất dễ dàng, nhưng muốn thực tế làm được, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Lúc này cây cỏ như bị cắt bỏ, nhao nhao bay lên, bay thẳng về phía Hắc Dạ Ma Quân. Vô số cỏ dại, hóa thành vô số đạo kiếm quang, chém về phía Hắc Dạ Ma Quân.
Tại thời khắc này, tất cả mọi người đều vì tu vi vô cùng kì diệu của Dương Thiên Vấn làm chấn kinh. Tất cả đều không cảm thấy những thứ khác. Suy nghĩ, tư tưởng đã ở vào trạng thái đình trệ.
Hắc Dạ Ma Quân, cả người đầy vết thương, co quắp té trên mặt đất, ánh mắt ảm đạm. Hắn thua, mà thật sự thảm bại, thất bại tới mức ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được. Thực lực áp đảo triệt để phá hủy tự tin của Hắc Dạ Ma Quân, đồng thời hắn cũng hiểu rõ một điều, nếu như không phải Dương Thiên Vấn hạ thủ lưu tình, chỉ sợ hắn đã bị chết dưới màn công kích vừa rồi.
Dương Thiên Vấn nhàn nhạt thu tay lại. Trong nội tâm hắn cực kỳ khó chịu, đối thủ quá yếu, ngay cả tư cách bồi luyện cũng không có. Thế nhưng xem ra người này cũng coi như gián tiếp trợ giúp mình tìm được Kiếm đạo vô thượng: Vạn vật hóa kiếm. Thôi thì cứ như vậy, tha cho hắn một cái mạng nhỏ.
“Rồi, ba bình Tăng Nguyên đan, nếu ai tìm được tấm kia đá, mang tới Vấn Thiên tửu phường ở Hạ Tề thành tìm bổn tọa. Cho dù là tin tức, chỉ cần được bổn tọa hoàn toàn chính xác nhận, cũng có hồi báo tương ứng.” Dương Thiên Vấn xoay người mang theo Vưu thị song hùng đi ra, vừa đi vừa nói chuyện.
Lúc này mọi người mới như mới tỉnh ở trong mộng. Chẳng qua là thần sắc trên mặt mỗi người đều vô cùng phức tạp. Chưa nói tới là bi thương, tổn thương hay là cao hứng, thế nhưng có thể khẳng định trong nội tâm bọn hắn đều đang cảm thán, vì cái gì mà Dương Thiên Vấn lại có thực lực cường đại như vậy, vì cái gì mà không phải chính mình có được Tăng Nguyên đan.
Vô số, vì cái gì, hóa thành hâm mộ, sợ hãi cùng sùng kính. Về phần đố kỵ, thống hận, tâm tình, nói thật, khi đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, không ai sẽ cảm thấy đố kỵ nữa.
Bởi vì đây hoàn toàn không phải chênh lệch cực lớn của hai cấp bậc, có lẽ ngươi sẽ đố kị phàm nhân, nhưng ngươi tuyệt đối sẽ không đặt đố kị đặt ở trên tiên nhân thượng giới.
Dương Thiên Vấn đã đi ra, để lại hai tin tức khiếp sợ thiên hạ. Thứ nhất chính là Tăng Nguyên đan, có thể giúp người đột phá bình cảnh, ngay cả Hậu Thiên, Tiên Thiên cũng đều có tác dụng, có thể dùng Võ lâm thánh để hình dung. Thứ hai dĩ nhiên là trên Binh Khí phổ đại lục bài danh sinh ra biến hóa cực lớn. Tất cả cao thủ nổi danh trên bảng, đều lui về sau một vị trí. Chiếm giữ vị thứ nhất, đổi thành Vấn Thiên cư sĩ!
Lúc này Vưu An đang báo cáo với Dương Thiên Vấn báo cáo, trong giọng nói của gã cũng có vài phần ý tứ trêu ghẹo.
Dương Thiên Vấn cười cười, lắc đầu nói: “Thiên hạ đệ nhất cao thủ? Ha ha, thật sự là ếch ngồi đáy giếng! Ta thì không dám.” Đại lục này chỉ là một trong vô số giao diện. Một giao diện không có ý nghĩa, coi như là trở thành đệ nhất thiên hạ ở chỗ này, cũng thật sự không phải một sự tình thực sự có giá trị khiến người ta phải cao hứng.
Dương Thiên Vấn đã trở thành đệ nhất thiên hạ, tự nhiên đưa tới sóng to gió lớn trên đại lục.
Võ lâm thánh Tăng Nguyên đan, lại để cho tất cả người tập võ trong thiên hạ đều điên cuồng. Hôm nay toàn bộ đại lục đang giống như dự liệu của Dương Thiên Vấn, đều vì hắn mà đi tìm kiếm thần vị.
Khi mới bắt đầu, tên tuổi Dương Thiên Vấn còn không truyền ra khắp thiên hạ, rất nhiều thế lực thậm chí nghĩ có chủ ý gât bất lợi cho Dương Thiên Vấn, nhưng thực lực khủng bố của Dương Thiên Vấn truyền ra, đặc biệt là chiến tích một chiêu đánh bại Hắc Dạ Ma Quân, vô cùng chói mắt.
Tên tuổi của Ma Đao Hắc Dạ là dùng tính mạng của vô số cao thủ giang hồ mà có được, là vì Hắc Dạ Ma Quân từng đao từng đao chém giết mà nổi danh. Không phải là thùng rỗng kêu to, bài danh trên Binh Khí phổ từ trước đến nay đều vô cùng quyền uy.
Thế nhưng hôm nay Dương Thiên Vấn lại chỉ dùng một chiêu đánh bại tà đạo đệ nhất cao thủ. Đây dĩ nhiên là thành tựu vô cùng nổi danh, vì vậy trên Binh Khí phổ. Dương Thiên Vấn được xưng là “Kiếm Thần Vấn Thiên”!
Đúng vậy, Kiếm Thần, thần trong kiếm! Phàm trần nhập thánh cảnh giới! Dương Thiên Vấn dùng một tay mà biến vô số cây cỏ thành kiếm quang vô thượng Kiếm đạo,. Đối mặt cao thủ đại lục cỡ nào cũng có thể đánh bại, vô cùng kì diệu. Xưng là “Kiếm Thần” tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng! Cần phải biết rõ, trước Dương Thiên Vấn, kiếm pháp Kiếm Tông được xưng là Kiếm trung, thiên hạ đệ nhất kiếm pháp. Thế nhưng so sánh với kiếm thuật của cùng Dương Thiên Vấn, kiếm pháp Kiếm tông hoàn toàn phải xếp hạng hai.
Kiếm thuật của Dương Thiên Vấn lưu truyền ra xong sau, vô số cao thủ Kiếm Tông, tranh nhau thí nghiệm, cũng không có cách nào sử dụng một cách hiệu quả hay gần như vậy. Cho dù là thiên hạ đệ nhất kiếm trước đây, cao thủ mạnh nhất Kiếm Tông, Kiếm lão nhân, cũng hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn. Bọn hắn nào biết đ, kiếm thuật của Dương Thiên Vấn, căn bản không phải cứ có pháp lực thì có thể học kiếm, mà là Đạo trong kiếm, Dương Thiên Vấn hao hết khí lực mới tìm được Đạo trong kiếm.
Thế nhưng đây hết thảy, đều không liên quan cùng Dương Thiên Vấn. Lúc này hắn đã về tới Vấn Thiên tửu phường, hoàn thiện Kiếm đạo mới của chính bản thân mình, đồng thời cũng tu luyện Kiếm đạo này lên tới cực hạn. Đồng thời, hắn cũng đang đợi tin tức thần vị. Dương Thiên Vấn tin tưởng, chỉ cần thần vị có mặt ở đại lục này, nhất định sẽ bị người khác phát hiện.
Bình luận facebook