Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5
Minh Vy bực mình cầm lấy máy ảnh đi vào tiệm sửa. Cô thật sự rất giận càng.nghĩ cô lại càng tức (đồ khốn tôi ghét anh), cô lấy thẻ usb ra để máy ở tiệm sửa, rồi về nhà. Cô về nhà thấy chị mình đang nấu ăn, thật ra 2 chị em cô điểm nào cũng giống nhau duy chỉ có khác nhau 1vài điểm mà rõ rệt nhất đó là Minh Nhi chị gái của cô nấu ăn rất ngon còn cô thì ngược lại mù tịt về khoảng ẩm thực. Vy lại gần nhón tay bóc 1 cuốn chả giò cho vào miệng vừa nhai vừa thổi vì nóng, Minh Nhi buồn cười nhìn em gái:" sao em không ăn những cuốn ở dưới đó cho nguội, còn ở trên chị vừa mới gắp trong chảo ra còn nóng mà."
_Hihi vừa ăn vừa thổi mới ngon chứ chị.
Minh Nhi cười lắc đầu không nói nữa. Đang ăn nhớ tới máy ảnh của mình Minh Vy nhìn chị buồn hiu nói:
_Chị ơi máy ảnh của em hư rồi.
_Hả sao vậy, chẳng phải mới sáng còn mới nguyên sao? Sao giờ lại hư rồi.
Minh Vy kể lại toàn bộ cho chị mình nghe. Nghe xong Minh Nhi cũng buồn nói:
_Thôi em à, chắc người đó không cố ý đâu em đừng giận nữa.
_Anh ta không cố ý mà cố tình thì có, nếu mà để em gặp lại anh ta em sẽ cho anh ta bài học.
_Uhm cho bài học được chưa, giờ thì lên đi tắm đi rồi xuống dùng bữa với chị.
_Dạ em biết rồi.
Minh Vy lên phòng tắm rửa rồi xuống dùng cơm với chị. Hai chị em vui vẻ dùng cơm với nhau , rồi còn hẹn tối nay cùng đi chơi. Mà không biết ở 2 nơi có 2 người con trai đang đau đầu suy nghĩ về 2 chị em cô.
Vỹ Nhân sau khi tan.làm về nhà, anh vào phòng tắm thay đồ rồi nằm xuống giường suy nghĩ về việc hôm nay. (Mình làm vậy có quá đáng không ta, sao cảm thấy tội lỗi quá vậy nè? Thật sự chiếc máy ảnh đó quan trọng với cô ấy như vậy sao, nếu gặp lại mình phải xin lỗi cô ấy mới được). Bỗng tiếng gõ cửa phòng anh vang lên. Bảo My mở cửa đi vào. Nhìn thấy em gái anh cười hỏi:" sao đây nhók, lại muốn bày trò gì đây?"
My chu môi: "My đâu có bày trò gì đâu, hai dẫn My đi chơi nhé."
_Đi chơi? Ở đâu?
_ở khu vui chơi đó.
_Uhm My chuẩn bị đi lát nữa hai xuống.
_Dạ.. hihihi. My cười không khép miệng được.
Khoảng 15phút sau 2 anh em cùng xuất phát điểm đến là khu trung tâm vui chơi.
Còn Bảo Khang lòng anh cứ suy nghĩ về cô gái lúc sáng anh đã gặp nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp của Minh Nhi tim anh thấy ấm áp lạ và nhớ tới lúc mình chạm vào khuôn mặt đó thật sự anh không còn từ ngữ nào để diễn tả nữa, nó hạnh phúc làm sao ý. Đang suy nghĩ miên man thì chuông điện thoại anh reo. Là Ngọc Châu:
_Alo.
_Anh ơi, anh giận em à?
_Uhm
_Huhu anh đừng giận em mà, tại em yêu anh quá nên em mới nói như vậy thôi, anh đừng giận em nữa nha.
_Uhm thôi đừng khóc nữa mà mai mốt không được nói như vậy nữa biết chưa?
_Dạ em biết rồi. Anh ơi anh đưa em đi chơi được không.
_Uhm mà đi đâu?
_ở trung tâm vui chơi đó.
_Uhm lát nữa anh qua đón
_Dạ.
Anh cúp máy thở dài,( không biết mối quan hệ này sẽ kéo dài bao lâu đây). Nghĩ vậy nhưng anh vẫn thay đồ rồi qua rước cô ta đi chơi.
_Hihi vừa ăn vừa thổi mới ngon chứ chị.
Minh Nhi cười lắc đầu không nói nữa. Đang ăn nhớ tới máy ảnh của mình Minh Vy nhìn chị buồn hiu nói:
_Chị ơi máy ảnh của em hư rồi.
_Hả sao vậy, chẳng phải mới sáng còn mới nguyên sao? Sao giờ lại hư rồi.
Minh Vy kể lại toàn bộ cho chị mình nghe. Nghe xong Minh Nhi cũng buồn nói:
_Thôi em à, chắc người đó không cố ý đâu em đừng giận nữa.
_Anh ta không cố ý mà cố tình thì có, nếu mà để em gặp lại anh ta em sẽ cho anh ta bài học.
_Uhm cho bài học được chưa, giờ thì lên đi tắm đi rồi xuống dùng bữa với chị.
_Dạ em biết rồi.
Minh Vy lên phòng tắm rửa rồi xuống dùng cơm với chị. Hai chị em vui vẻ dùng cơm với nhau , rồi còn hẹn tối nay cùng đi chơi. Mà không biết ở 2 nơi có 2 người con trai đang đau đầu suy nghĩ về 2 chị em cô.
Vỹ Nhân sau khi tan.làm về nhà, anh vào phòng tắm thay đồ rồi nằm xuống giường suy nghĩ về việc hôm nay. (Mình làm vậy có quá đáng không ta, sao cảm thấy tội lỗi quá vậy nè? Thật sự chiếc máy ảnh đó quan trọng với cô ấy như vậy sao, nếu gặp lại mình phải xin lỗi cô ấy mới được). Bỗng tiếng gõ cửa phòng anh vang lên. Bảo My mở cửa đi vào. Nhìn thấy em gái anh cười hỏi:" sao đây nhók, lại muốn bày trò gì đây?"
My chu môi: "My đâu có bày trò gì đâu, hai dẫn My đi chơi nhé."
_Đi chơi? Ở đâu?
_ở khu vui chơi đó.
_Uhm My chuẩn bị đi lát nữa hai xuống.
_Dạ.. hihihi. My cười không khép miệng được.
Khoảng 15phút sau 2 anh em cùng xuất phát điểm đến là khu trung tâm vui chơi.
Còn Bảo Khang lòng anh cứ suy nghĩ về cô gái lúc sáng anh đã gặp nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp của Minh Nhi tim anh thấy ấm áp lạ và nhớ tới lúc mình chạm vào khuôn mặt đó thật sự anh không còn từ ngữ nào để diễn tả nữa, nó hạnh phúc làm sao ý. Đang suy nghĩ miên man thì chuông điện thoại anh reo. Là Ngọc Châu:
_Alo.
_Anh ơi, anh giận em à?
_Uhm
_Huhu anh đừng giận em mà, tại em yêu anh quá nên em mới nói như vậy thôi, anh đừng giận em nữa nha.
_Uhm thôi đừng khóc nữa mà mai mốt không được nói như vậy nữa biết chưa?
_Dạ em biết rồi. Anh ơi anh đưa em đi chơi được không.
_Uhm mà đi đâu?
_ở trung tâm vui chơi đó.
_Uhm lát nữa anh qua đón
_Dạ.
Anh cúp máy thở dài,( không biết mối quan hệ này sẽ kéo dài bao lâu đây). Nghĩ vậy nhưng anh vẫn thay đồ rồi qua rước cô ta đi chơi.
Bình luận facebook