Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 171
Nhưng một khi chủ công thì có thể nói mức độ sát thương, tốc độ so với pháp thuật đều hơn. Hơn nữa khi dùng pháp quyết phi kiếm còn có thể mượn lực lượng bản thân phi kiếm. Chẳng hạn như Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc nếu là một thứ pháp bảo bình thường sẽ bị nó cắt ra làm đôi. Hơn nữa phi kiếm làm theo ý mình có thể chém, đâm chứ không như pháp thuật. Mỗi lần phóng ra pháp thuật còn có một khoảng thời gian vì vậy mà khi đối đầu với người chủ tu phi kiếm tinh thần sẽ phải hoàn toàn tập trung vào đối phương. Chỉ cần có chút sơ ý một chút sẽ bị phi kiếm của đối phương đánh chết.
Mà tu vi từ Kiếm Cương trở lên sẽ rất khó đánh rớt phi kiếm của đối thủ. Vì vậy mà phi kiếm đã khó đối phó lại càng khó. Cho dù tu vi có cao hơn nhưng nếu không đề phòng cũng có thể bị phi kiếm của đối phương giết chết. Hơn nữa, nếu tu luyện tới bản mệnh Kiếm Nguyên, mỗi một đòn đều ngưng tụ chân nguyên toàn thân và lực lượng công kích của phi kiếm. Cho dù pháp thuật bình thường cũng không thể liên tục phát ra chân nguyên toàn thân được.
Vì vậy mà vừa rồi Xích Vân lão đạo muốn làm cho Lạc Bắc kinh sợ, nhưng sau khi thấy tu vi phi kiếm của Lạc Bắc thì bản thân lão lại cảm thấy kinh sợ đúng hơn.
- Kẻ này còn trẻ tuổi mà tu vi đã đạt tới mức như vậy. Tốc độ như thế nếu ở Thục Sơn cũng là người số một trong ngàn năm qua. Hôm nay nếu không giết được hắn thì thời gian nữa để hắn tu luyện được Bản mệnh kiếm nguyên, ta sẽ không còn là đối thủ của hắn nữa.
Trong nháy mắt, Xích Vân lão đạo xuất hiện ý nghĩ giết người.
- Bọn họ biết được pháp trận nên bây giờ chờ định để cho cửa Sinh thay đổi mới xông vào tiếp.
Sau khi chặn xong một kích của Xích Vân lão đạo, Lạc Bắc cơ bản không thèm quan tâm tới nét mặt của chúng mà rơi thẳng xuống Ngũ Âm Thần Lôi giám và Bỉ Ngạn Vô thường kiếm nằm bên cạnh xác của Thích Như Ý rồi hút nó vào tay.
Hiện tại, cửa sinh của Thiên Vi Di Tinh trận nhiều lắm chỉ còn chừng nửa nén hương nữa. Hiện tại thế của Thương Lãng cung đang lớn. Lạc Bắc có thể khẳng định Thao Sinh Nguyên không dám mạo hiểm để cho người Thương Lãng cung lập tức tấn công.
Núi Anh Giao vừa mới qua trận kịch chiến nên thực lực giảm đi rất nhiều. Hiện tại điều có thể làm đó là dùng hết mọi cách để nâng cao thực lực.
Vừa rồi trong lúc giao thủ, Lạc Bắc đã cảm nhận được sự lợi hại của Ngũ Âm Thần Lôi giám và Bỉ Ngạn Vô Thường kiếm.
Với tu vi pháp thuật của Khuất Đạo Tử so với Thích Như Ý còn cao hơn. Nhưng Thích Như Ý chỉ cần dự vào Ngũ Âm Thần Lôi Giám đã có thể giữ chặt được Khuất Đạo Tử không để cho Khuất Đạo Tử phối hợp với Lạc Bắc.
Mà khi nhìn Thích Như Ý sử dụng Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm thì dường như tu vi chỉ tới mức ngự kiếm tuy nhiên lại có thể ngăn cản được Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc. Hiển nhiên là thanh Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm này có một thứ lực lượng cực mạnh. Có điều nó không giống như một thanh phi kiếm mà ngược lại giống một thứ pháp bảo hơn.
" không biết Khuất Đạo Tử có thể sử dụng nó không?"
Lạc Bắc cầm hai thứ pháp bảo trong tay liền cảm nhận được âm khí ẩn chứa trong chúng cực kỳ nhiều chẳng khác nào một con rắn quấn lên tay mình. Thứ âm khí này hoàn toàn khác với chân nguyên của Lạc Bắc. Do đã đọc qua Thiên Cơ bí lục, vì vậy mà trong tình hình này, Lạc Bắc không dám thử nghiệm. Vì vậy mà xuất hiện ý nghĩ kia, hắn liền ném hai cái pháp bảo cho Khuất Đạo Tử.
Khuất Đạo Tử khẽ vươn hai bàn tay tản ra làn khí đen xì mà nắm lấy Ngũ Âm Thần Lôi Giám và Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm.
Một tiếng động vang lên. Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm lập tức từ trong tay Khuất Đạo Tử. Những hoa văn màu đỏ trên bề mặt thanh kiếm như ẩn như hiển xoay quanh người Khuất Đạo Tử. Còn Ngũ Âm Thần Lôi Giám thì bay ra trước mặt rồi tản ra ánh sáng cùng với âm lôi.
- Có hai thứ pháp bảo này phần thắng sẽ nhiều hơn.
Sau khi ném hai thứ pháp bảo đó cho Khuất Đạo Tử, Lạc Bắc cũng thử xem. Sau khi thấy Khuất Đạo Tử có thể dùng, tâm trạng của hắn mới thả lỏng hơn một chút.
Còn cái pháp bảo khác của Thích Như Ý là Diễm Ma Thiên La Chung thì vừa rồi gần như bị đánh nát cho nên không còn tác dụng.
Vốn Lạc Bắc còn định lấy cả Tinh Tuyền Diệt Ma Thần Giáp của Thích Như Ý ra để dùng nhưng dường như muốn sử dụng nó cần phải có biện pháp đặc biệt. Vì vậy mà sau khi xem xét kỹ, Lạc Bắc liền hỏi đám người Cầu Thương Dương và Mộ Hàm Phong nhưng không một người nào có cách sử dụng được nó.
" Kẻ này tâm tư bình tĩnh, cẩn thận, không thể khinh địch được."
Thao Sinh Nguyên nhìn thấy hành động của Lạc Bắc thì nhíu mày từ từ đi về bên phía sườn trái.
Gã vừa mới di chuyển thì tất cả đám người Thương Lãng cung cũng bám theo sau.
Cái vị trí đó chính là vị trí xuất hiện tiếp theo của cửa Sinh. Cửa sinh trong Thiên Vi Di Tinh trận mỗi nửa canh giờ lại chuyển đổi một lần. Khi người thất tông lục phái tới thì thời gian không còn nhiều lắm. Còn hiện tại với thời gian nửa canh giờ đủ cho Thương Lãng cung và những người trên núi Anh Giao phân sinh tử.
Lạc Bắc quay đầu nhìn về phía Thái Thúc.
Thái Thúc cũng quay sang nhìn Lạc Bắc.
Cả hai người đều hiểu rất rõ với thực lực hiện tại của núi Anh Giao thì phần thắng chỉ có được bốn phần. nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trong trận chiến này có lẽ cả hai người không thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng khi hai người nhìn nhau thì chỉ nở nụ cười.
Trong nụ cười đó hàm chứa rất nhiều ý nghĩa, nhưng cả hai đều có thể hiểu được.
Sau đó cả hai người đều nghĩ tới thời gian ở Thục Sơn, nghĩ tới Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Nhưng quan trọng nhất đó là cả hai không hề hối hận vì những gì đã làm.
Làm việc theo tâm không có gì hối hận.
Sau đó, Lạc Bắc lại như hiểu thêm được vì sao Nguyên Thiên Y muốn mình làm việc theo tâm.
Nếu không yên lòng thì làm sao có thể đột phá được tâm chướng, tu được diệu pháp vô thượng, nắm giữ được vận mệnh của mình?
- Đến đây đi.
Lạc Bắc, Thái Thúc và những người trên núi Anh Giao đều di chuyển vị trí đứng đối diện với đám người Thương Lãng cung.
Toàn bộ vùng biển trở lại sự yên tĩnh vốn có.
Trong phạm vi mấy trăm dặm không hề có lấy bóng dám một con tôm, con cá. Bởi vì cho dù là một sinh vật nhỏ nhất thì cũng có thể cảm nhận được từng chút nguyên khí dao động đầy khủng bố.
- Giết.
Gần như trong nháy mắt khi cửa Sinh thay đổi, Thao Sinh Nguyên, Xích Vân lão đạo, Tiêu Ảm Nhiên, Kỷ Lang yên và tất cả người Thương Lãng cung vọt vào trong cửa Sinh.
Hơn trăm luồng ánh sáng giống như những cơn sóng thủy triều cùng với nguyên khí dao động đột nhiên nở rộ va chạm vào nhau ầm ầm rồi tản ra xung quanh nhưng gợn sóng mang theo khí tức hủy diệt.
Chỉ trong nháy mắt, Lạc Bắc và Thái Thúc liền cảm giác được người trước mặt mình ít đi nhiều.
Trời sinh tộc Đằng Giao có được thân thể kiên cường dẻo dai, chân nguyên dư thừa cho nên cùng với dị thú của Tịch Tộc đứng đầu tiên.
Vừa rồi, trong cuộc chiến với người của Thất Tông ngũ phái, tộc Đằng Giao chỉ có ba, bốn người ngã xuống. Còn dị thú của Tịch Tộc cũng chỉ có một Độc Giác Đằng Quy bị thương nặng.
Nhưng hiện tại, vừa mới đối mặt với người Thương Lãng cung, người tộc Đằng Giao liền ngã xuống bốn. Hai con Song Đầu Sương xà cũng ngã ra đất. Còn người của tộc Kim Thiềm cũng có hai người ngã xuống.
- Không cần cố đánh. Phân tán ra, để cho chúng tiến vào.
Trong nháy mắt, tiếng Lạc Bắc vang lên vọng khắp mọi nơi. Cùng lúc đó, tám Ma thần và Sơn Hà Xã tắc chung cũng lao về phía cửa Sinh.
Ngay cả Lạc Bắc cũng không thể ngờ được mới chỉ có loạt công kích đầu tiên mà núi Anh Giao đã không thể ngăn được.
Cũng không phải là do núi Anh Giao bị tổn thất quá nhiều không còn sức đánh một trận. Mà là bên phía núi Anh Giao, tộc Đằng Giao, tộc Thủy Tính, thậm chí là dị thú chỉ nắm được pháp quyết hệ Thủy. Nhưng hơn bốn mươi người Thương Lãng cung lại mặc trường bào màu lục có công hiệu tránh nước rất cao. Rất nhiều pháp quyết hệ Thủy đánh lên cơ bản không có tác dụng. Vì vậy mà dưới loạt tấn công của người Thương Lãng cung cơ bản bỏ qua việc chống lại pháp quyết hệ Thủy.
Tiêu Ảm Nhiên và Kỷ Lang Yên cũng thể hiện một cái tác dụng. Đạo Tàng Chân Nguyên diệu yếu có tốc độ thi triển pháp thuật quá nhanh.
Bên phía núi Anh Giao vừa mới phát ra được pháp thuật giao chiến với Thương Lãng cung thì những cột sét to như thùng nước đã giáng xuống sáu lần.
Hai con Song Đầu sương xà bị năm trong sáu cột sét đánh chết. Còn một cột sét thì đánh về phía Lạc Bắc nhưng bị vầng sáng chín màu của Khuất Đạo Tử cản lại.
Nếu còn tiếp tục đánh như thế này thì chỉ sợ trong mấy hơi thở, bên phía núi Anh Giao sẽ hoàn toàn bị áp chế.
Mà tu vi từ Kiếm Cương trở lên sẽ rất khó đánh rớt phi kiếm của đối thủ. Vì vậy mà phi kiếm đã khó đối phó lại càng khó. Cho dù tu vi có cao hơn nhưng nếu không đề phòng cũng có thể bị phi kiếm của đối phương giết chết. Hơn nữa, nếu tu luyện tới bản mệnh Kiếm Nguyên, mỗi một đòn đều ngưng tụ chân nguyên toàn thân và lực lượng công kích của phi kiếm. Cho dù pháp thuật bình thường cũng không thể liên tục phát ra chân nguyên toàn thân được.
Vì vậy mà vừa rồi Xích Vân lão đạo muốn làm cho Lạc Bắc kinh sợ, nhưng sau khi thấy tu vi phi kiếm của Lạc Bắc thì bản thân lão lại cảm thấy kinh sợ đúng hơn.
- Kẻ này còn trẻ tuổi mà tu vi đã đạt tới mức như vậy. Tốc độ như thế nếu ở Thục Sơn cũng là người số một trong ngàn năm qua. Hôm nay nếu không giết được hắn thì thời gian nữa để hắn tu luyện được Bản mệnh kiếm nguyên, ta sẽ không còn là đối thủ của hắn nữa.
Trong nháy mắt, Xích Vân lão đạo xuất hiện ý nghĩ giết người.
- Bọn họ biết được pháp trận nên bây giờ chờ định để cho cửa Sinh thay đổi mới xông vào tiếp.
Sau khi chặn xong một kích của Xích Vân lão đạo, Lạc Bắc cơ bản không thèm quan tâm tới nét mặt của chúng mà rơi thẳng xuống Ngũ Âm Thần Lôi giám và Bỉ Ngạn Vô thường kiếm nằm bên cạnh xác của Thích Như Ý rồi hút nó vào tay.
Hiện tại, cửa sinh của Thiên Vi Di Tinh trận nhiều lắm chỉ còn chừng nửa nén hương nữa. Hiện tại thế của Thương Lãng cung đang lớn. Lạc Bắc có thể khẳng định Thao Sinh Nguyên không dám mạo hiểm để cho người Thương Lãng cung lập tức tấn công.
Núi Anh Giao vừa mới qua trận kịch chiến nên thực lực giảm đi rất nhiều. Hiện tại điều có thể làm đó là dùng hết mọi cách để nâng cao thực lực.
Vừa rồi trong lúc giao thủ, Lạc Bắc đã cảm nhận được sự lợi hại của Ngũ Âm Thần Lôi giám và Bỉ Ngạn Vô Thường kiếm.
Với tu vi pháp thuật của Khuất Đạo Tử so với Thích Như Ý còn cao hơn. Nhưng Thích Như Ý chỉ cần dự vào Ngũ Âm Thần Lôi Giám đã có thể giữ chặt được Khuất Đạo Tử không để cho Khuất Đạo Tử phối hợp với Lạc Bắc.
Mà khi nhìn Thích Như Ý sử dụng Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm thì dường như tu vi chỉ tới mức ngự kiếm tuy nhiên lại có thể ngăn cản được Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc. Hiển nhiên là thanh Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm này có một thứ lực lượng cực mạnh. Có điều nó không giống như một thanh phi kiếm mà ngược lại giống một thứ pháp bảo hơn.
" không biết Khuất Đạo Tử có thể sử dụng nó không?"
Lạc Bắc cầm hai thứ pháp bảo trong tay liền cảm nhận được âm khí ẩn chứa trong chúng cực kỳ nhiều chẳng khác nào một con rắn quấn lên tay mình. Thứ âm khí này hoàn toàn khác với chân nguyên của Lạc Bắc. Do đã đọc qua Thiên Cơ bí lục, vì vậy mà trong tình hình này, Lạc Bắc không dám thử nghiệm. Vì vậy mà xuất hiện ý nghĩ kia, hắn liền ném hai cái pháp bảo cho Khuất Đạo Tử.
Khuất Đạo Tử khẽ vươn hai bàn tay tản ra làn khí đen xì mà nắm lấy Ngũ Âm Thần Lôi Giám và Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm.
Một tiếng động vang lên. Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm lập tức từ trong tay Khuất Đạo Tử. Những hoa văn màu đỏ trên bề mặt thanh kiếm như ẩn như hiển xoay quanh người Khuất Đạo Tử. Còn Ngũ Âm Thần Lôi Giám thì bay ra trước mặt rồi tản ra ánh sáng cùng với âm lôi.
- Có hai thứ pháp bảo này phần thắng sẽ nhiều hơn.
Sau khi ném hai thứ pháp bảo đó cho Khuất Đạo Tử, Lạc Bắc cũng thử xem. Sau khi thấy Khuất Đạo Tử có thể dùng, tâm trạng của hắn mới thả lỏng hơn một chút.
Còn cái pháp bảo khác của Thích Như Ý là Diễm Ma Thiên La Chung thì vừa rồi gần như bị đánh nát cho nên không còn tác dụng.
Vốn Lạc Bắc còn định lấy cả Tinh Tuyền Diệt Ma Thần Giáp của Thích Như Ý ra để dùng nhưng dường như muốn sử dụng nó cần phải có biện pháp đặc biệt. Vì vậy mà sau khi xem xét kỹ, Lạc Bắc liền hỏi đám người Cầu Thương Dương và Mộ Hàm Phong nhưng không một người nào có cách sử dụng được nó.
" Kẻ này tâm tư bình tĩnh, cẩn thận, không thể khinh địch được."
Thao Sinh Nguyên nhìn thấy hành động của Lạc Bắc thì nhíu mày từ từ đi về bên phía sườn trái.
Gã vừa mới di chuyển thì tất cả đám người Thương Lãng cung cũng bám theo sau.
Cái vị trí đó chính là vị trí xuất hiện tiếp theo của cửa Sinh. Cửa sinh trong Thiên Vi Di Tinh trận mỗi nửa canh giờ lại chuyển đổi một lần. Khi người thất tông lục phái tới thì thời gian không còn nhiều lắm. Còn hiện tại với thời gian nửa canh giờ đủ cho Thương Lãng cung và những người trên núi Anh Giao phân sinh tử.
Lạc Bắc quay đầu nhìn về phía Thái Thúc.
Thái Thúc cũng quay sang nhìn Lạc Bắc.
Cả hai người đều hiểu rất rõ với thực lực hiện tại của núi Anh Giao thì phần thắng chỉ có được bốn phần. nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trong trận chiến này có lẽ cả hai người không thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng khi hai người nhìn nhau thì chỉ nở nụ cười.
Trong nụ cười đó hàm chứa rất nhiều ý nghĩa, nhưng cả hai đều có thể hiểu được.
Sau đó cả hai người đều nghĩ tới thời gian ở Thục Sơn, nghĩ tới Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Nhưng quan trọng nhất đó là cả hai không hề hối hận vì những gì đã làm.
Làm việc theo tâm không có gì hối hận.
Sau đó, Lạc Bắc lại như hiểu thêm được vì sao Nguyên Thiên Y muốn mình làm việc theo tâm.
Nếu không yên lòng thì làm sao có thể đột phá được tâm chướng, tu được diệu pháp vô thượng, nắm giữ được vận mệnh của mình?
- Đến đây đi.
Lạc Bắc, Thái Thúc và những người trên núi Anh Giao đều di chuyển vị trí đứng đối diện với đám người Thương Lãng cung.
Toàn bộ vùng biển trở lại sự yên tĩnh vốn có.
Trong phạm vi mấy trăm dặm không hề có lấy bóng dám một con tôm, con cá. Bởi vì cho dù là một sinh vật nhỏ nhất thì cũng có thể cảm nhận được từng chút nguyên khí dao động đầy khủng bố.
- Giết.
Gần như trong nháy mắt khi cửa Sinh thay đổi, Thao Sinh Nguyên, Xích Vân lão đạo, Tiêu Ảm Nhiên, Kỷ Lang yên và tất cả người Thương Lãng cung vọt vào trong cửa Sinh.
Hơn trăm luồng ánh sáng giống như những cơn sóng thủy triều cùng với nguyên khí dao động đột nhiên nở rộ va chạm vào nhau ầm ầm rồi tản ra xung quanh nhưng gợn sóng mang theo khí tức hủy diệt.
Chỉ trong nháy mắt, Lạc Bắc và Thái Thúc liền cảm giác được người trước mặt mình ít đi nhiều.
Trời sinh tộc Đằng Giao có được thân thể kiên cường dẻo dai, chân nguyên dư thừa cho nên cùng với dị thú của Tịch Tộc đứng đầu tiên.
Vừa rồi, trong cuộc chiến với người của Thất Tông ngũ phái, tộc Đằng Giao chỉ có ba, bốn người ngã xuống. Còn dị thú của Tịch Tộc cũng chỉ có một Độc Giác Đằng Quy bị thương nặng.
Nhưng hiện tại, vừa mới đối mặt với người Thương Lãng cung, người tộc Đằng Giao liền ngã xuống bốn. Hai con Song Đầu Sương xà cũng ngã ra đất. Còn người của tộc Kim Thiềm cũng có hai người ngã xuống.
- Không cần cố đánh. Phân tán ra, để cho chúng tiến vào.
Trong nháy mắt, tiếng Lạc Bắc vang lên vọng khắp mọi nơi. Cùng lúc đó, tám Ma thần và Sơn Hà Xã tắc chung cũng lao về phía cửa Sinh.
Ngay cả Lạc Bắc cũng không thể ngờ được mới chỉ có loạt công kích đầu tiên mà núi Anh Giao đã không thể ngăn được.
Cũng không phải là do núi Anh Giao bị tổn thất quá nhiều không còn sức đánh một trận. Mà là bên phía núi Anh Giao, tộc Đằng Giao, tộc Thủy Tính, thậm chí là dị thú chỉ nắm được pháp quyết hệ Thủy. Nhưng hơn bốn mươi người Thương Lãng cung lại mặc trường bào màu lục có công hiệu tránh nước rất cao. Rất nhiều pháp quyết hệ Thủy đánh lên cơ bản không có tác dụng. Vì vậy mà dưới loạt tấn công của người Thương Lãng cung cơ bản bỏ qua việc chống lại pháp quyết hệ Thủy.
Tiêu Ảm Nhiên và Kỷ Lang Yên cũng thể hiện một cái tác dụng. Đạo Tàng Chân Nguyên diệu yếu có tốc độ thi triển pháp thuật quá nhanh.
Bên phía núi Anh Giao vừa mới phát ra được pháp thuật giao chiến với Thương Lãng cung thì những cột sét to như thùng nước đã giáng xuống sáu lần.
Hai con Song Đầu sương xà bị năm trong sáu cột sét đánh chết. Còn một cột sét thì đánh về phía Lạc Bắc nhưng bị vầng sáng chín màu của Khuất Đạo Tử cản lại.
Nếu còn tiếp tục đánh như thế này thì chỉ sợ trong mấy hơi thở, bên phía núi Anh Giao sẽ hoàn toàn bị áp chế.
Bình luận facebook