Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 172
Trong tình huống một bên chiếm thế áp đảo như vậy mà cứ lấy cứng chọi cứng thì không còn ý nghĩa.
Không bằng cứ để cho họ tiến vào phân ra mà đấu. Như vậy cho dù tất cả có chết cũng có thể kéo theo một đám người của Thương Lãng cung.
Tới lúc này, Lạc Bắc đã thầm quyết tử. Hắn nghĩ xem làm thế nào để đánh cho Thương Lãng cung bị thương nặng nhất. Vì vậy mà trong tích tắc đó, Lạc Bắc không giao chiến mà lệnh cho người của Thương Lãng cung vào.
Nhưng cho dù trong loạt tấn công này Thương Lãng Cung chiếm được ưu thế thì Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên vẫn chưa hề ra tay.
Sở dĩ Lạc Bắc phóng Thập nhị Đô thiên hữu tướng ma thân và Sơn Hà xã tắc chung ra để ngăn lại cũng là vị hai người vừa rồi giống hệt như Nhất Nguyên Tử, nắm thời gian hoàn toàn chính xác. Trong tích tắc hai bên giao chiến, các loại nguyên khí nổ tung, Xích Vân lão đạo liền phóng ra mười luồng lửa còn Thao Sinh Nguyên thì phát ra một ngọn lửa màu lục bám theo sau.
Đúng vào lúc pháp thuật của đám Yêu tộc vừa mới phát ra, pháp thuật thứ hai còn chưa kịp tiếp tục mà để cho hai đạo pháp thuật kia đánh trúng thì bên phía núi Anh Giao chắc chắn sẽ phải mất đi ba, bốn người.
"Bốp! Bốp!..."
Mười ngọn lửa của Xích Vân lão đạo đánh trúng Thập Nhị đô thiên hữu tướng ma thần liền phát ra những tiếng nổ. Đồng thời một tiếng nổ lớn vang lên. Cùng lúc đó, Lạc Bắc kêu lên đau đớn như bị sét đánh mà phun ra một búng máu.
Pháp thuật của Thao Sinh Nguyên thật ra chỉ là hư chiêu. Ngay khi ngọn lửa màu lục của gã đánh trúng Sơn Hà xã tắc chung thì Ngũ Ngục Thần sơn của gã cũng đánh trúng.
Tới lúc này, bị một đòn của Ngũ Ngục thần sơn tương đương với năm ngọn núi đạp trúng thì cho dù Lạc Bắc điều khiển Thập Nhị Đô Thiên hữu tướng thần ma ngăn một đòn của Xích Vân lão đạo nhưng cũng khiến cho Sơn Hà Xã tắc chung bị đánh bay, không còn sự khống chế còn hắn thì bị thương nặng.
"Oanh!"
Sau khi đánh bay Sơn Hà Xã tắc chung, Ngũ Ngục Thần Sơn liền nện xuống trên núi Anh Giao.
Mặc dù bên trong núi Anh Giao có rất nhiều sắt thép, chất đá vô cùng cứng rắn nhưng cơ bản đã bị tộc Đằng Giao vét sạch. Hơn nữa, Thao Sinh Nguyên cũng có chút e ngại cái pháp bảo vất vả lắm mới luyện được bị cuốn vào trong trận pháp cho nên không để cho nó trở nên quá lớn mà chỉ biến to ra chừng vài chục trượng. Tuy nhiên khi bị nó giáng xuống cũng làm cho trên núi Anh Giao xuất hiện một cái hố lớn.
Đám Yêu tộc trên núi Anh Giao nghe thấy tiếng kêu của Lạc Bắc liền tản ra khắp các nơi. Ngũ Ngục Thần Sơn đánh văng Sơn Hà Xã tắc chung của Lạc Bắc liền không còn trở ngại nào khác, mở thông con đường đi vào núi.
Chỉ trong tích tắc, hơn mười bóng người đã vọt vào theo cửa sinh.
- Không biết tự lượng sức mình, đánh chết chúng.
Tiêu Ảm Nhiên bám theo Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên nhảy vào trước, vừa mới ngăn cản công kích của một con dị thú thì nhìn thấy sắc mặt Lạc Bắc trắng bệch đang phun ra một ngụm máu. Nghĩ tới vừa rồi Lạc Bắc mắng mình là chó săn của Côn Luân, Tiêu Ảm Nhiên cảm thấy khoái chí. Ngay lập tức, y phát ra một tia chớp màu tím đánh xuống Lạc Bắc.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu có tốc độ thi pháp nhanh nhất. Hơn nữa, Tiêu Ảm Nhiên lường trước bây giờ Lạc Bắc đang bị thương nặng cho nên không hề chần chứ. Trong suy nghĩ của hắn, Lạc Bắc chắc chắn sẽ bị mình đánh chết.
- Khuất Đạo Tử đúng là rắc rối.
Nhưng tia chớp vừa mới xuất hiện thì một vầng sáng chín màu đã ngăn cản. Mà trong đầu Tiêu Ảm Nhiên vừa mới xuất hiện ý nghĩ đó thì đột nhiên nhìn thế một vầng kiếm quang lao tới trước mặt mình.
Suy nghĩ đó cũng là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Tiêu Ảm Nhiên.
"Oành!" Trong chớp mắt, y chỉ thấy một tia lửa đánh văng kiếm quang màu đen thì một tia kiếm quang màu trắng giống như con rắn độc xuyên qua lồng ngực của mình. Tiếp sau đó, gã không còn biết gì nữa.
- Sức mạnh và thân thể của hắn tại sao lại mạnh tới vậy? Bị thương như thế mà vẫn còn sử dụng được chân nguyên?
Trong nháy mắt, Tiêu Ảm Nhiên không còn biết gì nữa nhưng trong lòng Thao Sinh Nguyên và Xích Vân lão đạo lại như xuất hiện sóng to gió lớn.
Hai người hiểu rất rõ uy lực Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu của Tiêu Ảm Nhiên. Vừa rồi khi gã phát ra một đòn đó, cả hai đều nghĩ Lạc Bắc chắc chắn phải chết. Bởi vì cho dù là hai người họ thì trong tình hình bị thương nặng như thế, chân nguyên chắc chắn là đang hết sức hỗn loạn, không thể thi triển pháp thuật ngay lập tức nên không thể nào ngăn được pháp quyết của Tiêu Ảm Nhiên.
Mặc dù Khuất Đạo Tử bị Lạc Bắc luyện thành Thi thần tướng linh có uy lực phi phàm nhưng cũng cần phái có hắn điều khiển, nếu không sẽ không biết phải dốc sức tấn công người nào.
Nhưng trong tích tắc đó, Lạc Bắc đã làm gì?
Không ngờ hắn lại để cho Khuất Đạo Tử thi pháp chặn tia chớp do Đạo Tàng Chân Nguyên diệu yếu của Tiêu Ảm Nhiên phát ra, đồng thời Tam Thiên Phù Đồ và Khuất Đạo Tử phóng ra Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm phản kích lại. Trong lúc đó, Xích Vân lão đạo phát ra một đạo chân nguyên hệ Hỏa ngăn chặn Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc còn Thao Sinh Nguyên thì ngăn cản Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm. Nhưng cùng lúc đó, Ngũ Âm Thần Lôi Giám của Khuất Đạo Tử đã ngắm thẳng vào Thao Sinh Nguyên.
Thao Sinh Nguyên còn chưa kịp thu hồi Ngũ Ngục Thần Sơn nên chỉ có thể lấy ra Thất Hải Tụ Thú Phiên để ngăn cản Âm Lôi. Tuy nhiên chỉ một chút thời gian đó cũng đủ cho Tiêu Ảm Nhiên bị Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm đâm chết.
Lạc Bắc vừa mới bị thương nặng nhưng cơ bản không hề có một chút dấu hiệu chân nguyên bị tán loạn.
- Sư huynh!
Kỷ Lang Yên bám theo Tiêu Ảm Nhiên và Xích Vân lão đạo vừa mới lao ra thì nhìn thấy Tiêu Ảm Nhiên bị Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử đánh chết. Ngay lập tức con ngươi của y tưởng chừng như nứt toác. Hơn mười tia chớp màu tím chợt nở rộ ngưng tụ lại thành từng cột sét gần như bao vây lấy Lạc Bắc.
Một đạo pháp quyết này chính là Tử Lôi Phá Thần Trùy - Lợi hại nhất trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Ngày đó khi Trác Trầm Đạo chặn giết lão Triệu Nam khi dốc toàn lực thì trong nháy mắt đã ngưng tụ thành mấy ngàn đạo Tử Lôi Phá thần chùy. Hiện tại tu vi của Kỷ Lang Yên còn thấp nên chỉ có thể ngưng tụ được có vậy thôi. Nhưng chỉ căn cứ vào pháp lực dao động tản ra cũng đủ biết nhiều Tử Lôi thần chùy đánh trúng thì cho dù thân thể Lạc Bắc có mạnh tới mấy cũng không thể nào ngăn cản được.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu có tốc độ thi triển pháp thuật rất nhanh nên khi Tử Lôi Phá Thần chùy phát ra tới gần người Lạc Bắc rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng đó thì không nhịn được mà thốt lên tiếng kêu.
Nhưng cùng với lúc Tử Lôi Phá Thần Chùy giáng xuống liền vỡ vụn thành những tia chớp nhỏ.
Bóng của Lạc Bắc trong nháy mắt biến mất xuất hiện cách Kỷ Lang Yên rất gần.
Súc địa thành thốn!
Lạc Bắc đã thi triển pháp thuật am hiểu của mình.
Pháp thuật Súc Địa Thành Thốn của phái Lao Sơn so với Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu kém hơn rất nhiều nhưng chỉ bằng một thứ pháp thuật đơn giản nhanh chóng, Lạc Bắc cũng tránh khỏi đòn tấn công của Kỷ Lang Yên.
Mà trên thực tế khi Lạc Bắc đánh chết Tiêu Ảm Nhiên cũng đã để ý tới y.
Bởi vì tốc độ thi triển pháp thuật của Kỷ Lang Yên quá nhanh nên nếu đánh chết được thì cũng nhẹ nhàng hơn, có thể giúp cho những người trên núi Anh Giao gạt được một trong những uy hiếp lớn nhất.
- Ngươi muốn chết?
Bóng của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện cách Kỷ Lang Yên không xa thì Xích Vân lão đạo rống to, át cả những tiếng pháp thuật đang vang vọng trong không trung.
Vừa rồi, không ngờ Lạc Bắc không coi lão và Thao Sinh Nguyên ra gì, đánh chết Tiêu Ảm Nhiên.
Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cũng không thể coi là lấy hai địch ba. Bởi vì một đòn của Khuất Đạo Tử là do Lạc Bắc điều khiển nên nhiều lắm cũng chỉ xem như một thứ pháp bảo của hắn. Nếu suy xét kỹ thì đó là Lạc Bắc lấy một địch ba mà giết chết Tiêu Ảm Nhiên.
Mặc dù cơ bản là do không ngờ được chân nguyên của Lạc Bắc không hề có lấy một chút xáo trộn nhưng với thân phận của Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên thì đây quả thật là bị người ta đánh cho một cái bạt tai.
Xích Vân lão đạo nổi giận thì Thao Sinh Nguyên cũng thế.
Lạc Bắc đánh chết Đinh Ngao và nhiều đệ tử Thương Lãng cung, chiếm mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu, làm cho Thất Hải Yêu Vương thú bỏ đi khiến cho Thất Hải Tụ thú phiên của y không thể luyện thành công. Mà Tiêu Ảm Nhiên lại là đệ tử thân truyền của y.
Hiện tại hắn còn trước mặt hai người định giết chết Kỷ Lang Yên.
Trong mắt Thao Sinh Nguyên đầy sát khí tưởng chừng như có thể đọng lại thành băng.
Một ngọn lửa trắng mãnh liệt lao về phía Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó, Xích Vân lão đạo cũng run tay phát ra một vầng ánh sáng màu đỏ và một vầng ánh sáng màu xanh biếc đánh Khuất Đạo Tử.
Vầng ánh sáng màu đỏ là một cái ngư xoa được ngọn lửa bao quanh. Mà vầng ánh sáng màu xanh là một cái giỏ như được bện từ trúc.
Hai thứ pháp bảo này có tên là Hỏa Diễm xoa và Thiên Nhất Thần Lâu. Hỏa Diễm Xoa được ngưng luyện từ dung nham núi lửa dưới đáy biển, chuyên để phá pháp bảo giống như Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm. Còn Thiên Nhất Thần Lâu được luyện từ Lục trúc ti dưới đáy biển kết hợp với Thiên Nhất Thần thủy. Một khi bị nó bao bọc thì rất khó chạy thoát.
Tuy rằng Xích Vân lão đạo hết sức giận dữ nhưng kinh nghiệm đấu pháp bao năm khiến cho lão phối hợp với Thao Sinh Nguyên rất ăn ý. Khuất Đạo Tử tương đương với một thứ pháp bảo của Lạc Bắc, trong tay lại có Ngũ Âm Thần Lôi Giám và Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm nên có sức uy hiếp rất mạnh. Vì vậy mà hiện tại Xích Vân lão đạo tập trung đối phó với Khuất Đạo Tử còn Thao Sinh Nguyên thì đối phó với Lạc Bắc.
Xích Vân lão đạo là cao thủ đứng đầu Thất Hải. Bình thường, tu vi của lão không kém Khuất Đạo Tử nhiều lắm. Hiện tại, Khuất Đạo Tử có hai thứ pháp bảo đắc ý của Thích Như Ý trong tay nên Xích Vân lão đạo biết mình chưa chắc đã là đối thủ. Tuy nhiên chỉ cần kiềm chế được Khuất Đạo Tử một thời gian thì với Thao Sinh Nguyên và Kỷ Lang Yên cùng với sự giúp đỡ của những người khác cũng có thể đánh chết Lạc Bắc.
"Rầm rầm rầm!"
Thiên Nhất Thần Lâu vừa mới chụp xuống, Khuất Đạo Tử liền chỉ lên để cho Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm đối đầu chặn nó lại. Còn Ngũ Âm Thần Lôi Giám thì phát ra vô số âm lôi đánh lên Hỏa Diễm Xoa.
- Con Thi thần tướng linh không ngờ quỷ dị đến vậy. Không nói nó có thể giữ được nhưng pháp quyết khi còn sống mà ngay cả khả năng ứng biến cũng lợi hại đến thế.
Xích Vân lão đạo vừa mới nghĩ như vậy thì lão lập tức nhìn thấy Khuất Đạo Tử đối diện với ngọn lửa ngưng tụ từ Tam Muội chân hỏa không ngờ không né tránh mà phát thẳng vầng sáng chín màu đánh tới.
- Lạc Bắc muốn để cho Khuất Đạo Tử và ta lưỡng bại câu thương?
Trong nháy mắt, một thứ cảm giác ớn lạnh bốc lên khiến cho lông tơ của Xích Vân lão đạo dựng đứng. Lão dồn chân nguyên tới cực hạn rồi phát ra ngọn lửa trong nháy mắt ngăn chặn vầng sáng của Khuất Đạo Tử. Nhưng cùng lúc đó, Ngũ Âm Thần Lôi Giám của Khuất Đạo Tử cũng xoay chuyển bỏ qua Hỏa Diễm Xoa mà chiếu thẳng về phía Xích Vân lão đạo.
"Soạt!"
Hỏa Diễm xoa và Tam Muội chân hỏa đánh lên người Khuất Đạo Tử. Ngay lập tức Hỏa Diễm xoa xuyên thủng cơ thể, đánh bay Khuất Đạo Tử về phía sau. Cơ thể của Khuất Đạo Tử cũng bị Tam Muội Chân hỏa đốt cho cháy sạch để lộ cả gân cốt, nhìn vô cùng khủng bố. Nhưng cùng lúc đó, vô số âm lôi cũng đánh cho máu thịt của Xích Vân lão đạo bay tứ tung mà ngã xuống đất.
Bên kia, Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc chém xuống Kỷ Lang Yên lập tức bị Thất Hải Tụ Thú phiên của Thao Sinh Nguyên quấn lấy. Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc giống như bị vô số con mãnh thú đè chặt cho dù có cố thế nào cũng không thể thoát ra được.
Nhưng Lạc Bắc vẫn không hề dừng lai, tiếp tục vung hai nắm đấm lao về phía Kỷ Lang Yên.
Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc đã tu luyện tới tầng thứ bẩy nên thân thể hắn cũng có thể nói là một thứ pháp bảo. Vừa rồi, bản thân hắn dùng chính thân thể đánh chết Thích Như Ý.
Nhưng đúng lúc này, ba tia sáng màu đen cũng chui vào trong người của hắn khiến cho Lạc Bắc cảm thấy toàn thân tê dại, ngay cả chân nguyên cũng bị khống chế không thể di chuyển.
Trong nháy mắt, Lạc Bắc cảm thấy ớn lạnh.
Vốn đòn tấn công kia đã được Lạc Bắc tính toán rất tốt.
Hắn hiểu rõ, Thương Lãng cung có nhiều người xông vào như vậy mà để cho bọn họ tập trung thì núi Anh Giao không có lấy nửa phần cơ hội, cho dù muốn liều đánh chết một vài người Thương Lãng cung cũng không xong.
Thậm chí Thương Lãng cung có thể biến núi Anh Giao thành bụi phấn rồi sau đó ra tay với những người còn sót lại.
Thương Lãng cung đang giữ thế áp đảo nếu để cho chúng tập trung thi triển pháp thuật hỗ trợ cho nhau thì cơ bản là chắc như tường thành.
Chỉ có thể nhân lúc chúng vừa mới xông vào mà giết cho chúng trở tay không kịp.
Vì vậy mà sau khi đánh chết Tiêu Ảm Nhiên, Lạc Bắc liền nhân cơ hội.
Thậm chí ngay cả việc Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên chia ra tập trung đối đầu với Khuất Đạo Tử cũng được Lạc Bắc dự tính.
Hơn nữa, kế hoạch của Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cũng giống như vậy đó là để cho Khuất Đạo Tử liều mạng cùng với Xích Vân lão đạo.
Với thực lực của Khuất Đạo Tử mà phải liều mạng cùng lúc với Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên thì rất khó. Xích Vân lão đạo bị thương nặng như vậy nhất thời rất khó hồi phục nhưng Khuất Đạo Tử còn có Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
Hiện tại thân thể của Khuất Đạo Tử vô cùng cứng rắn, cho dù có bị thương nặng thì vẫn có thể thi triển Trừu Tủy đoạt nguyên quyết.
Vốn theo kế hoạch của Lạc Bắc thì tiếp theo Khuất Đạo Tử có thể dùng Trừu Tủy đoạt nguyên quyết đánh lén một số người Thương Lãng cung bị thương nặng để khôi phục thực lực.
Nhưng chuyện Lạc Bắc băn khoăn nhất đã xảy ra.
Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Lạc Bắc băn khoăn đó là Hỗn Nguyên Thần Hoàng mà Thao Sinh Nguyên đã sử dụng với Thất Hải Yêu Vương thú trước đó.
Lúc trước, Lạc Bắc đã nhìn thấy được sức mạnh thân thể Thất Hải Yêu Vương thú như thế nào vậy mà còn không thể ngăn được Hỗn Nguyên Thần Hoàng chui vào bên trong. Lạc Bắc biết mặc dù mình đã bước đầu ngưng tụ được Lưu Ly Kim Thân nhưng chỉ sợ cũng không thể ngăn được thứ thần trùng thời thượng ổ này.
Hơn nữa Hỗn Nguyên Thần Hoàng ngoài việc hấp thu khí huyết, chân nguyên ra còn có thể phóng một lượng độc tố làm tê liệt kinh mạch.
Vì vậy mà lúc trước, Lạc Bắc quyết định ra tay đối phó với Thao Sinh Nguyên thì vẫn e ngại nhất Hỗn Nguyên Thần Hoàng của y. Lần trước khi giao thủ với y, Lạc Bắc nhìn thấy y không thả Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra để đối phó với mình nên trong lòng thầm mong là y đã dùng hết để đối phó với Thất Hải Yêu Vương thú.
Nhưng sự thật là lúc đó Thao Sinh Nguyên bị uy thế của Lạc Bắc làm cho sợ quá mà chạy, không dám đối đầu. Còn trong tay y vẫn có Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Bởi vậy vào lúc này, Lạc Bắc có thể khẳng định ba tia sáng màu đen chui vào trong người mình, làm cho chân nguyên cũng bị tê liệt chính là Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
- Cái tên tiểu bối này! Hôm nay cho ngươi biết thế nào là hình thần câu diệt.
Hỗn Nguyên Thần Hoàng là dị chủng từ thời thượng cổ, toàn thân so với Hỗn Nguyên Tinh Kim còn rắn chắc hơn. Cho dù người có tu vi lợi hại hơn cả Thao Sinh Nguyên cũng khó có thể ngăn được nó. Sau khi bị Lạc Bắc làm cho kinh hãi bỏ chạy, Thao Sinh Nguyen có thể khôi phục lại sự tự tin phần lớn là nhờ có Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Mắt thấy ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng chui vào trong thân thể Lạc Bắc, Thao Sinh Nguyên cất tiếng cười lạnh rồi hút Ngũ Ngục Thần Sơn trở về đập lên Lạc Bắc.
Ngũ Ngục Thần Sơn là một thứ pháp bảo vô cùng bá đạo. Duy nhất điểm yếu của nó chính là điều khiển rất tốn chân nguyên vì vậy mà bình thường, Thao Sinh Nguyên cũng không sử dụng liên tục. Hiện tại, Thao Sinh Nguyên dùng ngay cái pháp bảo này để đối phó với Lạc Bắc chứng tỏ y vô cùng hận hắn.
Cũng không thể trách được. Nếu như không có Lạc Bắc thì hiện tại Thao Sinh Nguyên đã luyện thành công Thất Hải Tụ Thú phiên, núi Anh Giao đã bị phá từ lâu đồng thời Thất Hải cũng sắp bị thống nhất.
Một đòn của Ngũ Ngục Thần Sơn là lực lượng thật sự của cả năm ngọn núi. Thân thể của Lạc Bắc mặc dù pháp bảo, phi kiếm bình thường khó làm cho bị thương nhưng nếu bị nó đập trúng thì chắc chắn sẽ chết.
Cùng lúc đó, án mắt của Kỷ Lang Yên cũng biến thành màu tím.
Lạc Bắc và Kỷ Lang Yên cách nhau có mấy trượng cho nên hắn có thể nhìn thấy rõ cảnh hai mắt của y.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu vừa niệm là phóng xuất. Lạc Bắc hiểu rất rõ trong nháy mắt tia chớp màu tím sẽ xuất hiện trên đầu nhưng hiện tại bản thân không thể né tránh.
Lúc này, toàn thân Lạc Bắc đang tê dại, đừng nói là cột sét của Kỷ Lang Yên mà ngay cả Ngũ Ngục Thần Sơn của Thao Sinh Nguyên cũng không có cách nào trốn được.
Mắt thấy Lạc Bắc bị Thao Sinh Nguyên và Kỷ Lang Yên liên thủ tấn công sắp chết thì vào lúc đó một tiếng gầm long trời lở đất đột nhiên vang lên.
Đột nhiên phát ra tiếng gầm đó không ngờ lại chính là Độc Giác Đằng Quy đang hấp hối không một ai chú ý.
Khi nó gầm lên như sấm, bốn cái chân của nó giáng mạnh xuống mặt đất. Đồng thời với tiếng gầm, Độc Giác Đằng Quy phun ra một vầng sương máu cùng với một hạt châu to bằng nắm tay.
Hạt châu đó tản ra ánh sáng màu vàng cùng với pháp lực dao động cực mạnh. Đó chính là nội đan của Độc Giác Đằng Quy.
"Oành!"
Viên nội đan vừa được Độc Giác Đằng Quy phun ra liền nổ tung, bắn ra hàng ngàn hàng vạn tia chân nguyên màu vàng.
Không bằng cứ để cho họ tiến vào phân ra mà đấu. Như vậy cho dù tất cả có chết cũng có thể kéo theo một đám người của Thương Lãng cung.
Tới lúc này, Lạc Bắc đã thầm quyết tử. Hắn nghĩ xem làm thế nào để đánh cho Thương Lãng cung bị thương nặng nhất. Vì vậy mà trong tích tắc đó, Lạc Bắc không giao chiến mà lệnh cho người của Thương Lãng cung vào.
Nhưng cho dù trong loạt tấn công này Thương Lãng Cung chiếm được ưu thế thì Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên vẫn chưa hề ra tay.
Sở dĩ Lạc Bắc phóng Thập nhị Đô thiên hữu tướng ma thân và Sơn Hà xã tắc chung ra để ngăn lại cũng là vị hai người vừa rồi giống hệt như Nhất Nguyên Tử, nắm thời gian hoàn toàn chính xác. Trong tích tắc hai bên giao chiến, các loại nguyên khí nổ tung, Xích Vân lão đạo liền phóng ra mười luồng lửa còn Thao Sinh Nguyên thì phát ra một ngọn lửa màu lục bám theo sau.
Đúng vào lúc pháp thuật của đám Yêu tộc vừa mới phát ra, pháp thuật thứ hai còn chưa kịp tiếp tục mà để cho hai đạo pháp thuật kia đánh trúng thì bên phía núi Anh Giao chắc chắn sẽ phải mất đi ba, bốn người.
"Bốp! Bốp!..."
Mười ngọn lửa của Xích Vân lão đạo đánh trúng Thập Nhị đô thiên hữu tướng ma thần liền phát ra những tiếng nổ. Đồng thời một tiếng nổ lớn vang lên. Cùng lúc đó, Lạc Bắc kêu lên đau đớn như bị sét đánh mà phun ra một búng máu.
Pháp thuật của Thao Sinh Nguyên thật ra chỉ là hư chiêu. Ngay khi ngọn lửa màu lục của gã đánh trúng Sơn Hà xã tắc chung thì Ngũ Ngục Thần sơn của gã cũng đánh trúng.
Tới lúc này, bị một đòn của Ngũ Ngục thần sơn tương đương với năm ngọn núi đạp trúng thì cho dù Lạc Bắc điều khiển Thập Nhị Đô Thiên hữu tướng thần ma ngăn một đòn của Xích Vân lão đạo nhưng cũng khiến cho Sơn Hà Xã tắc chung bị đánh bay, không còn sự khống chế còn hắn thì bị thương nặng.
"Oanh!"
Sau khi đánh bay Sơn Hà Xã tắc chung, Ngũ Ngục Thần Sơn liền nện xuống trên núi Anh Giao.
Mặc dù bên trong núi Anh Giao có rất nhiều sắt thép, chất đá vô cùng cứng rắn nhưng cơ bản đã bị tộc Đằng Giao vét sạch. Hơn nữa, Thao Sinh Nguyên cũng có chút e ngại cái pháp bảo vất vả lắm mới luyện được bị cuốn vào trong trận pháp cho nên không để cho nó trở nên quá lớn mà chỉ biến to ra chừng vài chục trượng. Tuy nhiên khi bị nó giáng xuống cũng làm cho trên núi Anh Giao xuất hiện một cái hố lớn.
Đám Yêu tộc trên núi Anh Giao nghe thấy tiếng kêu của Lạc Bắc liền tản ra khắp các nơi. Ngũ Ngục Thần Sơn đánh văng Sơn Hà Xã tắc chung của Lạc Bắc liền không còn trở ngại nào khác, mở thông con đường đi vào núi.
Chỉ trong tích tắc, hơn mười bóng người đã vọt vào theo cửa sinh.
- Không biết tự lượng sức mình, đánh chết chúng.
Tiêu Ảm Nhiên bám theo Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên nhảy vào trước, vừa mới ngăn cản công kích của một con dị thú thì nhìn thấy sắc mặt Lạc Bắc trắng bệch đang phun ra một ngụm máu. Nghĩ tới vừa rồi Lạc Bắc mắng mình là chó săn của Côn Luân, Tiêu Ảm Nhiên cảm thấy khoái chí. Ngay lập tức, y phát ra một tia chớp màu tím đánh xuống Lạc Bắc.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu có tốc độ thi pháp nhanh nhất. Hơn nữa, Tiêu Ảm Nhiên lường trước bây giờ Lạc Bắc đang bị thương nặng cho nên không hề chần chứ. Trong suy nghĩ của hắn, Lạc Bắc chắc chắn sẽ bị mình đánh chết.
- Khuất Đạo Tử đúng là rắc rối.
Nhưng tia chớp vừa mới xuất hiện thì một vầng sáng chín màu đã ngăn cản. Mà trong đầu Tiêu Ảm Nhiên vừa mới xuất hiện ý nghĩ đó thì đột nhiên nhìn thế một vầng kiếm quang lao tới trước mặt mình.
Suy nghĩ đó cũng là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Tiêu Ảm Nhiên.
"Oành!" Trong chớp mắt, y chỉ thấy một tia lửa đánh văng kiếm quang màu đen thì một tia kiếm quang màu trắng giống như con rắn độc xuyên qua lồng ngực của mình. Tiếp sau đó, gã không còn biết gì nữa.
- Sức mạnh và thân thể của hắn tại sao lại mạnh tới vậy? Bị thương như thế mà vẫn còn sử dụng được chân nguyên?
Trong nháy mắt, Tiêu Ảm Nhiên không còn biết gì nữa nhưng trong lòng Thao Sinh Nguyên và Xích Vân lão đạo lại như xuất hiện sóng to gió lớn.
Hai người hiểu rất rõ uy lực Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu của Tiêu Ảm Nhiên. Vừa rồi khi gã phát ra một đòn đó, cả hai đều nghĩ Lạc Bắc chắc chắn phải chết. Bởi vì cho dù là hai người họ thì trong tình hình bị thương nặng như thế, chân nguyên chắc chắn là đang hết sức hỗn loạn, không thể thi triển pháp thuật ngay lập tức nên không thể nào ngăn được pháp quyết của Tiêu Ảm Nhiên.
Mặc dù Khuất Đạo Tử bị Lạc Bắc luyện thành Thi thần tướng linh có uy lực phi phàm nhưng cũng cần phái có hắn điều khiển, nếu không sẽ không biết phải dốc sức tấn công người nào.
Nhưng trong tích tắc đó, Lạc Bắc đã làm gì?
Không ngờ hắn lại để cho Khuất Đạo Tử thi pháp chặn tia chớp do Đạo Tàng Chân Nguyên diệu yếu của Tiêu Ảm Nhiên phát ra, đồng thời Tam Thiên Phù Đồ và Khuất Đạo Tử phóng ra Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm phản kích lại. Trong lúc đó, Xích Vân lão đạo phát ra một đạo chân nguyên hệ Hỏa ngăn chặn Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc còn Thao Sinh Nguyên thì ngăn cản Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm. Nhưng cùng lúc đó, Ngũ Âm Thần Lôi Giám của Khuất Đạo Tử đã ngắm thẳng vào Thao Sinh Nguyên.
Thao Sinh Nguyên còn chưa kịp thu hồi Ngũ Ngục Thần Sơn nên chỉ có thể lấy ra Thất Hải Tụ Thú Phiên để ngăn cản Âm Lôi. Tuy nhiên chỉ một chút thời gian đó cũng đủ cho Tiêu Ảm Nhiên bị Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm đâm chết.
Lạc Bắc vừa mới bị thương nặng nhưng cơ bản không hề có một chút dấu hiệu chân nguyên bị tán loạn.
- Sư huynh!
Kỷ Lang Yên bám theo Tiêu Ảm Nhiên và Xích Vân lão đạo vừa mới lao ra thì nhìn thấy Tiêu Ảm Nhiên bị Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử đánh chết. Ngay lập tức con ngươi của y tưởng chừng như nứt toác. Hơn mười tia chớp màu tím chợt nở rộ ngưng tụ lại thành từng cột sét gần như bao vây lấy Lạc Bắc.
Một đạo pháp quyết này chính là Tử Lôi Phá Thần Trùy - Lợi hại nhất trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Ngày đó khi Trác Trầm Đạo chặn giết lão Triệu Nam khi dốc toàn lực thì trong nháy mắt đã ngưng tụ thành mấy ngàn đạo Tử Lôi Phá thần chùy. Hiện tại tu vi của Kỷ Lang Yên còn thấp nên chỉ có thể ngưng tụ được có vậy thôi. Nhưng chỉ căn cứ vào pháp lực dao động tản ra cũng đủ biết nhiều Tử Lôi thần chùy đánh trúng thì cho dù thân thể Lạc Bắc có mạnh tới mấy cũng không thể nào ngăn cản được.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu có tốc độ thi triển pháp thuật rất nhanh nên khi Tử Lôi Phá Thần chùy phát ra tới gần người Lạc Bắc rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng đó thì không nhịn được mà thốt lên tiếng kêu.
Nhưng cùng với lúc Tử Lôi Phá Thần Chùy giáng xuống liền vỡ vụn thành những tia chớp nhỏ.
Bóng của Lạc Bắc trong nháy mắt biến mất xuất hiện cách Kỷ Lang Yên rất gần.
Súc địa thành thốn!
Lạc Bắc đã thi triển pháp thuật am hiểu của mình.
Pháp thuật Súc Địa Thành Thốn của phái Lao Sơn so với Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu kém hơn rất nhiều nhưng chỉ bằng một thứ pháp thuật đơn giản nhanh chóng, Lạc Bắc cũng tránh khỏi đòn tấn công của Kỷ Lang Yên.
Mà trên thực tế khi Lạc Bắc đánh chết Tiêu Ảm Nhiên cũng đã để ý tới y.
Bởi vì tốc độ thi triển pháp thuật của Kỷ Lang Yên quá nhanh nên nếu đánh chết được thì cũng nhẹ nhàng hơn, có thể giúp cho những người trên núi Anh Giao gạt được một trong những uy hiếp lớn nhất.
- Ngươi muốn chết?
Bóng của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện cách Kỷ Lang Yên không xa thì Xích Vân lão đạo rống to, át cả những tiếng pháp thuật đang vang vọng trong không trung.
Vừa rồi, không ngờ Lạc Bắc không coi lão và Thao Sinh Nguyên ra gì, đánh chết Tiêu Ảm Nhiên.
Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cũng không thể coi là lấy hai địch ba. Bởi vì một đòn của Khuất Đạo Tử là do Lạc Bắc điều khiển nên nhiều lắm cũng chỉ xem như một thứ pháp bảo của hắn. Nếu suy xét kỹ thì đó là Lạc Bắc lấy một địch ba mà giết chết Tiêu Ảm Nhiên.
Mặc dù cơ bản là do không ngờ được chân nguyên của Lạc Bắc không hề có lấy một chút xáo trộn nhưng với thân phận của Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên thì đây quả thật là bị người ta đánh cho một cái bạt tai.
Xích Vân lão đạo nổi giận thì Thao Sinh Nguyên cũng thế.
Lạc Bắc đánh chết Đinh Ngao và nhiều đệ tử Thương Lãng cung, chiếm mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu, làm cho Thất Hải Yêu Vương thú bỏ đi khiến cho Thất Hải Tụ thú phiên của y không thể luyện thành công. Mà Tiêu Ảm Nhiên lại là đệ tử thân truyền của y.
Hiện tại hắn còn trước mặt hai người định giết chết Kỷ Lang Yên.
Trong mắt Thao Sinh Nguyên đầy sát khí tưởng chừng như có thể đọng lại thành băng.
Một ngọn lửa trắng mãnh liệt lao về phía Khuất Đạo Tử. Cùng lúc đó, Xích Vân lão đạo cũng run tay phát ra một vầng ánh sáng màu đỏ và một vầng ánh sáng màu xanh biếc đánh Khuất Đạo Tử.
Vầng ánh sáng màu đỏ là một cái ngư xoa được ngọn lửa bao quanh. Mà vầng ánh sáng màu xanh là một cái giỏ như được bện từ trúc.
Hai thứ pháp bảo này có tên là Hỏa Diễm xoa và Thiên Nhất Thần Lâu. Hỏa Diễm Xoa được ngưng luyện từ dung nham núi lửa dưới đáy biển, chuyên để phá pháp bảo giống như Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm. Còn Thiên Nhất Thần Lâu được luyện từ Lục trúc ti dưới đáy biển kết hợp với Thiên Nhất Thần thủy. Một khi bị nó bao bọc thì rất khó chạy thoát.
Tuy rằng Xích Vân lão đạo hết sức giận dữ nhưng kinh nghiệm đấu pháp bao năm khiến cho lão phối hợp với Thao Sinh Nguyên rất ăn ý. Khuất Đạo Tử tương đương với một thứ pháp bảo của Lạc Bắc, trong tay lại có Ngũ Âm Thần Lôi Giám và Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm nên có sức uy hiếp rất mạnh. Vì vậy mà hiện tại Xích Vân lão đạo tập trung đối phó với Khuất Đạo Tử còn Thao Sinh Nguyên thì đối phó với Lạc Bắc.
Xích Vân lão đạo là cao thủ đứng đầu Thất Hải. Bình thường, tu vi của lão không kém Khuất Đạo Tử nhiều lắm. Hiện tại, Khuất Đạo Tử có hai thứ pháp bảo đắc ý của Thích Như Ý trong tay nên Xích Vân lão đạo biết mình chưa chắc đã là đối thủ. Tuy nhiên chỉ cần kiềm chế được Khuất Đạo Tử một thời gian thì với Thao Sinh Nguyên và Kỷ Lang Yên cùng với sự giúp đỡ của những người khác cũng có thể đánh chết Lạc Bắc.
"Rầm rầm rầm!"
Thiên Nhất Thần Lâu vừa mới chụp xuống, Khuất Đạo Tử liền chỉ lên để cho Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm đối đầu chặn nó lại. Còn Ngũ Âm Thần Lôi Giám thì phát ra vô số âm lôi đánh lên Hỏa Diễm Xoa.
- Con Thi thần tướng linh không ngờ quỷ dị đến vậy. Không nói nó có thể giữ được nhưng pháp quyết khi còn sống mà ngay cả khả năng ứng biến cũng lợi hại đến thế.
Xích Vân lão đạo vừa mới nghĩ như vậy thì lão lập tức nhìn thấy Khuất Đạo Tử đối diện với ngọn lửa ngưng tụ từ Tam Muội chân hỏa không ngờ không né tránh mà phát thẳng vầng sáng chín màu đánh tới.
- Lạc Bắc muốn để cho Khuất Đạo Tử và ta lưỡng bại câu thương?
Trong nháy mắt, một thứ cảm giác ớn lạnh bốc lên khiến cho lông tơ của Xích Vân lão đạo dựng đứng. Lão dồn chân nguyên tới cực hạn rồi phát ra ngọn lửa trong nháy mắt ngăn chặn vầng sáng của Khuất Đạo Tử. Nhưng cùng lúc đó, Ngũ Âm Thần Lôi Giám của Khuất Đạo Tử cũng xoay chuyển bỏ qua Hỏa Diễm Xoa mà chiếu thẳng về phía Xích Vân lão đạo.
"Soạt!"
Hỏa Diễm xoa và Tam Muội chân hỏa đánh lên người Khuất Đạo Tử. Ngay lập tức Hỏa Diễm xoa xuyên thủng cơ thể, đánh bay Khuất Đạo Tử về phía sau. Cơ thể của Khuất Đạo Tử cũng bị Tam Muội Chân hỏa đốt cho cháy sạch để lộ cả gân cốt, nhìn vô cùng khủng bố. Nhưng cùng lúc đó, vô số âm lôi cũng đánh cho máu thịt của Xích Vân lão đạo bay tứ tung mà ngã xuống đất.
Bên kia, Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc chém xuống Kỷ Lang Yên lập tức bị Thất Hải Tụ Thú phiên của Thao Sinh Nguyên quấn lấy. Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc giống như bị vô số con mãnh thú đè chặt cho dù có cố thế nào cũng không thể thoát ra được.
Nhưng Lạc Bắc vẫn không hề dừng lai, tiếp tục vung hai nắm đấm lao về phía Kỷ Lang Yên.
Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc đã tu luyện tới tầng thứ bẩy nên thân thể hắn cũng có thể nói là một thứ pháp bảo. Vừa rồi, bản thân hắn dùng chính thân thể đánh chết Thích Như Ý.
Nhưng đúng lúc này, ba tia sáng màu đen cũng chui vào trong người của hắn khiến cho Lạc Bắc cảm thấy toàn thân tê dại, ngay cả chân nguyên cũng bị khống chế không thể di chuyển.
Trong nháy mắt, Lạc Bắc cảm thấy ớn lạnh.
Vốn đòn tấn công kia đã được Lạc Bắc tính toán rất tốt.
Hắn hiểu rõ, Thương Lãng cung có nhiều người xông vào như vậy mà để cho bọn họ tập trung thì núi Anh Giao không có lấy nửa phần cơ hội, cho dù muốn liều đánh chết một vài người Thương Lãng cung cũng không xong.
Thậm chí Thương Lãng cung có thể biến núi Anh Giao thành bụi phấn rồi sau đó ra tay với những người còn sót lại.
Thương Lãng cung đang giữ thế áp đảo nếu để cho chúng tập trung thi triển pháp thuật hỗ trợ cho nhau thì cơ bản là chắc như tường thành.
Chỉ có thể nhân lúc chúng vừa mới xông vào mà giết cho chúng trở tay không kịp.
Vì vậy mà sau khi đánh chết Tiêu Ảm Nhiên, Lạc Bắc liền nhân cơ hội.
Thậm chí ngay cả việc Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên chia ra tập trung đối đầu với Khuất Đạo Tử cũng được Lạc Bắc dự tính.
Hơn nữa, kế hoạch của Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cũng giống như vậy đó là để cho Khuất Đạo Tử liều mạng cùng với Xích Vân lão đạo.
Với thực lực của Khuất Đạo Tử mà phải liều mạng cùng lúc với Xích Vân lão đạo và Thao Sinh Nguyên thì rất khó. Xích Vân lão đạo bị thương nặng như vậy nhất thời rất khó hồi phục nhưng Khuất Đạo Tử còn có Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
Hiện tại thân thể của Khuất Đạo Tử vô cùng cứng rắn, cho dù có bị thương nặng thì vẫn có thể thi triển Trừu Tủy đoạt nguyên quyết.
Vốn theo kế hoạch của Lạc Bắc thì tiếp theo Khuất Đạo Tử có thể dùng Trừu Tủy đoạt nguyên quyết đánh lén một số người Thương Lãng cung bị thương nặng để khôi phục thực lực.
Nhưng chuyện Lạc Bắc băn khoăn nhất đã xảy ra.
Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Lạc Bắc băn khoăn đó là Hỗn Nguyên Thần Hoàng mà Thao Sinh Nguyên đã sử dụng với Thất Hải Yêu Vương thú trước đó.
Lúc trước, Lạc Bắc đã nhìn thấy được sức mạnh thân thể Thất Hải Yêu Vương thú như thế nào vậy mà còn không thể ngăn được Hỗn Nguyên Thần Hoàng chui vào bên trong. Lạc Bắc biết mặc dù mình đã bước đầu ngưng tụ được Lưu Ly Kim Thân nhưng chỉ sợ cũng không thể ngăn được thứ thần trùng thời thượng ổ này.
Hơn nữa Hỗn Nguyên Thần Hoàng ngoài việc hấp thu khí huyết, chân nguyên ra còn có thể phóng một lượng độc tố làm tê liệt kinh mạch.
Vì vậy mà lúc trước, Lạc Bắc quyết định ra tay đối phó với Thao Sinh Nguyên thì vẫn e ngại nhất Hỗn Nguyên Thần Hoàng của y. Lần trước khi giao thủ với y, Lạc Bắc nhìn thấy y không thả Hỗn Nguyên Thần Hoàng ra để đối phó với mình nên trong lòng thầm mong là y đã dùng hết để đối phó với Thất Hải Yêu Vương thú.
Nhưng sự thật là lúc đó Thao Sinh Nguyên bị uy thế của Lạc Bắc làm cho sợ quá mà chạy, không dám đối đầu. Còn trong tay y vẫn có Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Bởi vậy vào lúc này, Lạc Bắc có thể khẳng định ba tia sáng màu đen chui vào trong người mình, làm cho chân nguyên cũng bị tê liệt chính là Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
- Cái tên tiểu bối này! Hôm nay cho ngươi biết thế nào là hình thần câu diệt.
Hỗn Nguyên Thần Hoàng là dị chủng từ thời thượng cổ, toàn thân so với Hỗn Nguyên Tinh Kim còn rắn chắc hơn. Cho dù người có tu vi lợi hại hơn cả Thao Sinh Nguyên cũng khó có thể ngăn được nó. Sau khi bị Lạc Bắc làm cho kinh hãi bỏ chạy, Thao Sinh Nguyen có thể khôi phục lại sự tự tin phần lớn là nhờ có Hỗn Nguyên Thần Hoàng.
Mắt thấy ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng chui vào trong thân thể Lạc Bắc, Thao Sinh Nguyên cất tiếng cười lạnh rồi hút Ngũ Ngục Thần Sơn trở về đập lên Lạc Bắc.
Ngũ Ngục Thần Sơn là một thứ pháp bảo vô cùng bá đạo. Duy nhất điểm yếu của nó chính là điều khiển rất tốn chân nguyên vì vậy mà bình thường, Thao Sinh Nguyên cũng không sử dụng liên tục. Hiện tại, Thao Sinh Nguyên dùng ngay cái pháp bảo này để đối phó với Lạc Bắc chứng tỏ y vô cùng hận hắn.
Cũng không thể trách được. Nếu như không có Lạc Bắc thì hiện tại Thao Sinh Nguyên đã luyện thành công Thất Hải Tụ Thú phiên, núi Anh Giao đã bị phá từ lâu đồng thời Thất Hải cũng sắp bị thống nhất.
Một đòn của Ngũ Ngục Thần Sơn là lực lượng thật sự của cả năm ngọn núi. Thân thể của Lạc Bắc mặc dù pháp bảo, phi kiếm bình thường khó làm cho bị thương nhưng nếu bị nó đập trúng thì chắc chắn sẽ chết.
Cùng lúc đó, án mắt của Kỷ Lang Yên cũng biến thành màu tím.
Lạc Bắc và Kỷ Lang Yên cách nhau có mấy trượng cho nên hắn có thể nhìn thấy rõ cảnh hai mắt của y.
Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu vừa niệm là phóng xuất. Lạc Bắc hiểu rất rõ trong nháy mắt tia chớp màu tím sẽ xuất hiện trên đầu nhưng hiện tại bản thân không thể né tránh.
Lúc này, toàn thân Lạc Bắc đang tê dại, đừng nói là cột sét của Kỷ Lang Yên mà ngay cả Ngũ Ngục Thần Sơn của Thao Sinh Nguyên cũng không có cách nào trốn được.
Mắt thấy Lạc Bắc bị Thao Sinh Nguyên và Kỷ Lang Yên liên thủ tấn công sắp chết thì vào lúc đó một tiếng gầm long trời lở đất đột nhiên vang lên.
Đột nhiên phát ra tiếng gầm đó không ngờ lại chính là Độc Giác Đằng Quy đang hấp hối không một ai chú ý.
Khi nó gầm lên như sấm, bốn cái chân của nó giáng mạnh xuống mặt đất. Đồng thời với tiếng gầm, Độc Giác Đằng Quy phun ra một vầng sương máu cùng với một hạt châu to bằng nắm tay.
Hạt châu đó tản ra ánh sáng màu vàng cùng với pháp lực dao động cực mạnh. Đó chính là nội đan của Độc Giác Đằng Quy.
"Oành!"
Viên nội đan vừa được Độc Giác Đằng Quy phun ra liền nổ tung, bắn ra hàng ngàn hàng vạn tia chân nguyên màu vàng.
Bình luận facebook