Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 373 “Chuyện của anh cả cứ bỏ qua như thế sao?”
“Rất kì lạ sao?” Lục Đồng Quân hỏi lại: “Cái này không giống cha mẹ em đang làm trò sao?”
Tô Lan Huyên khẽ hứ: “Đừng có làm như anh thân với bọn họ lắm”.
“Em thừa hưởng hoàn toàn gen của cha mẹ em còn cần anh quen biết bọn họ sao? Quen biết em là được rồi?”
Đọc nhanh ở VietWriter
Tô Lan Huyên tức giận: “Lục Đồng Quân anh nói thêm câu nữa xem?” Dám nói đía cô?
Lục Đồng Quân nhanh chóng chuyển vấn đề: “Lan Huyên, anh có một tin tức tốt muốn nói với em, Lệ Quốc Phong đã bị bắt rồi.”
Lệ Quốc Phong bị bắt rồi đó quả thật là một tin tức tốt.
“Vậy Hạo Trần thì sao?” Tô Lan Huyên vội vàng hỏi: “Tìm được Hạo Trần chưa?”
Đọc nhanh ở VietWriter
Lục Đồng Quân nghi ngờ lắc đầu nói: “Tô Hạo Trần không ở cùng Lệ Quốc Phong, hôm nay lúc đi cứu Lâu Yến Vy, Vạn Hoài Bắc đúng lúc đụng được Lệ Quốc Phong, bây giờ Hạ Đình Hạ Vân đưa người vào trong bộ phận Bóng Đêm giam giữ. Lâu Yến Vy đã thông báo cho Lãnh Phú Cường để bọn họ đến đón người”
“Lâu Yến Vy gọi điện thoại cho Lãnh Phú Cường đến đón người?”
Tô Lan Huyên vô cùng bất ngờ Lâu Yến Vy hành sự dứt khoát nhanh chóng, thật ra phân lượng của Lệ Quốc Phong trong lòng Lâu Yến Vy sợ là không bằng một phần ba Bạch Hồng Hoa, đây là nguyên nhân Lâu Yến Vy có thể quả đoán đưa ra lựa chọn.
Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân quay về khách sạn.
Khách sạn đã kinh doanh lại bình thường và đám cháy buổi tối cũng chỉ là báo động giả.
Tô Lan Huyên nói chuyện nhìn thấy Lehman cho Lục Đồng Quân nghe, Lục Đồng Quân lúc đó cười lạnh một tiếng, nói một câu: “Trên đời này cũng có người không sợ chết”
Dám động đến vợ của anh, đây không phải là tìm đường chết sao?
Lehman có chủ ý gì, Lục Đồng Quân dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Vào buổi tối ngày hôm đó, Lục Đồng Quân kiếm cớ ra ngoài trực tiếp phế đi cậu nhỏ của Lehman.
Lần này thật sự xong đời rồi. Trực tiếp đoạn tử tuyệt tôn.
Lục Đồng Quân cho những thứ đã cắt đựng vào trong một cái bình, sai người gửi đi cùng với Lehman đã ngất cho Nika.
Nửa đêm Nika nghe tiếng kêu thảm thiết của người hầu liền vội vàng chạy từ trong phòng ra xem, thấy cả người Lehman toàn là máu đang nằm ngoài cửa, ông ta bị dọa suýt chút nữa ngất tại chỗ.
Nika mở quần của Lehman ra xem, sắc mặt liền thay đổi lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vững.
Đầu tiên bắt Tô Lan Huyên thất bại, sau đó con trai lớn bị đoạn tử tuyệt tôn được đưa về, Nika đương nhiên đoán được là ai.
Ác độc, quả nhiên ác độc.
Giết gà dọa khỉ. Đối mặt với sự báo thù của Lục Đồng Quân, Nika có thể làm sao? Chỉ có thể cắn răng nuốt hận vào bụng. Ai bảo ông ta nhớ nhung vợ của người ta.
“Mối thù hôm nay có cơ hội đương nhiên phải báo” Nika cuối cùng nhìn con trai lớn một cái nói: “Người làm chuyện lớn phải học cách nhẫn nhịn”.
Chuyện Lehman phóng hỏa, Lục Đồng Quân đã xử lý, Tô Lan Huyên cũng không hỏi, khi cô biết chuyện Lehman bị phế cũng là chuyện của sau này rồi.
Tô Lan Huyên đến phòng của Lâu Yến Vy, Lâu Yến Vy đang ngồi trên ghế sofa với gương mặt vô cùng thảm, trên người nhiều vết bầm tím, cô ta đang tự bôi thuốc cho mình.
Vết thương trên lưng không bôi được thuốc, Tô Lan Huyên liền đi qua nói: “Để chị làm”.
“Chị!” Lâu Yến Vy đưa thuốc cho Tô Lan Huyên: “Nhẹ chút nha, em sợ đau”
“Em không sợ trời không sợ đất còn sợ đau?” Tô Lan Huyên tuy miệng nói vậy nhưng động tác trên tay rất dịu dàng.
Tô Lan Huyên khẽ hứ: “Đừng có làm như anh thân với bọn họ lắm”.
“Em thừa hưởng hoàn toàn gen của cha mẹ em còn cần anh quen biết bọn họ sao? Quen biết em là được rồi?”
Đọc nhanh ở VietWriter
Tô Lan Huyên tức giận: “Lục Đồng Quân anh nói thêm câu nữa xem?” Dám nói đía cô?
Lục Đồng Quân nhanh chóng chuyển vấn đề: “Lan Huyên, anh có một tin tức tốt muốn nói với em, Lệ Quốc Phong đã bị bắt rồi.”
Lệ Quốc Phong bị bắt rồi đó quả thật là một tin tức tốt.
“Vậy Hạo Trần thì sao?” Tô Lan Huyên vội vàng hỏi: “Tìm được Hạo Trần chưa?”
Đọc nhanh ở VietWriter
Lục Đồng Quân nghi ngờ lắc đầu nói: “Tô Hạo Trần không ở cùng Lệ Quốc Phong, hôm nay lúc đi cứu Lâu Yến Vy, Vạn Hoài Bắc đúng lúc đụng được Lệ Quốc Phong, bây giờ Hạ Đình Hạ Vân đưa người vào trong bộ phận Bóng Đêm giam giữ. Lâu Yến Vy đã thông báo cho Lãnh Phú Cường để bọn họ đến đón người”
“Lâu Yến Vy gọi điện thoại cho Lãnh Phú Cường đến đón người?”
Tô Lan Huyên vô cùng bất ngờ Lâu Yến Vy hành sự dứt khoát nhanh chóng, thật ra phân lượng của Lệ Quốc Phong trong lòng Lâu Yến Vy sợ là không bằng một phần ba Bạch Hồng Hoa, đây là nguyên nhân Lâu Yến Vy có thể quả đoán đưa ra lựa chọn.
Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân quay về khách sạn.
Khách sạn đã kinh doanh lại bình thường và đám cháy buổi tối cũng chỉ là báo động giả.
Tô Lan Huyên nói chuyện nhìn thấy Lehman cho Lục Đồng Quân nghe, Lục Đồng Quân lúc đó cười lạnh một tiếng, nói một câu: “Trên đời này cũng có người không sợ chết”
Dám động đến vợ của anh, đây không phải là tìm đường chết sao?
Lehman có chủ ý gì, Lục Đồng Quân dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Vào buổi tối ngày hôm đó, Lục Đồng Quân kiếm cớ ra ngoài trực tiếp phế đi cậu nhỏ của Lehman.
Lần này thật sự xong đời rồi. Trực tiếp đoạn tử tuyệt tôn.
Lục Đồng Quân cho những thứ đã cắt đựng vào trong một cái bình, sai người gửi đi cùng với Lehman đã ngất cho Nika.
Nửa đêm Nika nghe tiếng kêu thảm thiết của người hầu liền vội vàng chạy từ trong phòng ra xem, thấy cả người Lehman toàn là máu đang nằm ngoài cửa, ông ta bị dọa suýt chút nữa ngất tại chỗ.
Nika mở quần của Lehman ra xem, sắc mặt liền thay đổi lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vững.
Đầu tiên bắt Tô Lan Huyên thất bại, sau đó con trai lớn bị đoạn tử tuyệt tôn được đưa về, Nika đương nhiên đoán được là ai.
Ác độc, quả nhiên ác độc.
Giết gà dọa khỉ. Đối mặt với sự báo thù của Lục Đồng Quân, Nika có thể làm sao? Chỉ có thể cắn răng nuốt hận vào bụng. Ai bảo ông ta nhớ nhung vợ của người ta.
“Mối thù hôm nay có cơ hội đương nhiên phải báo” Nika cuối cùng nhìn con trai lớn một cái nói: “Người làm chuyện lớn phải học cách nhẫn nhịn”.
Chuyện Lehman phóng hỏa, Lục Đồng Quân đã xử lý, Tô Lan Huyên cũng không hỏi, khi cô biết chuyện Lehman bị phế cũng là chuyện của sau này rồi.
Tô Lan Huyên đến phòng của Lâu Yến Vy, Lâu Yến Vy đang ngồi trên ghế sofa với gương mặt vô cùng thảm, trên người nhiều vết bầm tím, cô ta đang tự bôi thuốc cho mình.
Vết thương trên lưng không bôi được thuốc, Tô Lan Huyên liền đi qua nói: “Để chị làm”.
“Chị!” Lâu Yến Vy đưa thuốc cho Tô Lan Huyên: “Nhẹ chút nha, em sợ đau”
“Em không sợ trời không sợ đất còn sợ đau?” Tô Lan Huyên tuy miệng nói vậy nhưng động tác trên tay rất dịu dàng.
Bình luận facebook