Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 292
- Chiêu thứ nhất…
Thanh âm cuồng phách của Long thần vang lên làm lỗ tai đau nhức, trận trận tiếng vọng vang lên trong rừng Thiên Mục.
Long thần quát lên một tiến, lửa bốc lên xung quanh hắn, quyền trượng trên tay trái đeo lên lưng, chậm rãi bước tới, hướng Đỗ Trần thần, tay phải nắm lại, tùy thời đấm ra.
Mặc dù ước định ba chiêu, nhưng chiêu thứ nhất của Long thần thực sự không có chiếm tiện nghi của Đỗ Trần thần.
- Chiêu thứ nhất của ta, chỉ dùng một tay, sẽ đánh vào vai phải của ngươi! Ngoại trừ thập nhất cấp hỏa hệ đấu khí, không có biến hóa gì hết, ngươi tiếp được, cho qua chiêu thứ nhất.
Long thần nói rõ ý đồ của mình, rất đơn giản, một câu thôi.
- Chiêu thứ nhất, ta không chiếm tiện nghi của ngươi, chỉ ngạnh đấu sống chết.
Nói xong, Long thần đi tới trước mặt Đỗ Trần thần, một quyền cuồng vũ chém ra.
Quyền động, gió nổi lên, lửa bốc lên, sương mù trên Nguyệt hồ đồng thời hấp thu đấu khí khuyếch tán.
Giờ khắc này, mọi người đều trầm tư, nhưng tâm bất đồng, Long tộc cười nhạo Đỗ Trần thần cuồng vọng tự đại, mà giáo hoàng, lại tĩnh lặng tính toán trong lòng, một chiêu này nếu mình ở vào cảnh ngộ của Đỗ Trần thần, sẽ ứng đối thế nào? Thắng bại thế nào?
Đáp án là... mình sẽ hội tụ lực vào hữu quyền, ngưng kết thổ nguyên tố trong hai nguyên tố, dùng đại địa quyền ngạnh tiếp Long thần, cuối cùng, có lẽ mình chỉ bị bức lui nửa bước tới một bước! Hẳn là sẽ không bị thương...
Đây là phương thức chiến đấu mà giáo hoàng lựa chọn cùng chiến quả đoán định, nhưng Đỗ Trần thần...
Quyền phong tới gần, vụ khí màu vàng trên người Đỗ Trần thần đột nhiên trở nên nồng hậu vô cùng, làm cho người ta thấy không rõ hết thảy xung quanh, tiếp đó, một đạo thủy sắc quang hoa bao phủ tất cả vụ khí, bảo vệ toàn thân - Liên Hoa thủy minh thuẫn.
Nắm tay cùng Thủy minh thuẫn va chạm, tựa như sét đánh sấm rền, Samuel cảm thấy hộ thuẫn vô kiên bất tồi, không thể phá. Khí tức thần thánh dị thường, hơn nữa... một cỗ phản lực cực lớn bắn ngược lại! Đây là lực lượng phòng ngự gì vậy? Điều này sao có thể? Hắn đương nhiên thật sự không có ra tay chống đỡ.
- Đông, Đông, Đông.
Lực phản chấn đẩy Long thần lùi về sau ba bước, hai mắt đang khép hờ trợn tròn. Có chút lay động, thủy hệ hộ thuẫn trong vụ khí có chút lay động, nhưng hắn bị đẩy lùi ba bước, trong khi Đỗ Trần thần tựa như đinh cắm trên lôi đài, không lui về sau một chút.
- Tốt! Quả nhiên là đối thủ tốt.
Long thần ngửa mặt lên trời cười to, lập tức nhanh chóng rút ngắn khoảng cách:
- Chiêu thứ nhất, ngươi qua.
Long tộc trầm lặng, giáo đình hoan hô, nhưng đồng tử của giáo hoàng lại co rút lại.
Đáng chết! Kết quả là Long thần bị chấn lui ba bước, mà Đỗ Trần thần vẫn đứng yên tại chỗ? Mình không làm được như vậy, tuyệt không làm được... Giáo hoàng hiểu rõ, Long thần bị lực lượng của mình phản chấn lại bức lui, nhưng, giáo hoàng không có bản lãnh làm ra hiệu quả phản chấn đồng dạng.
Điều này chứng minh, trình độ đấu khí của Đỗ Trần thần, đương nhiên đủ để sau khi hóa giải quyền kình của Long thần, còn thừa lực phản chấn Long thần, bức hắn liên tục lui ba bước! Đây là cảnh giới tu vi gì? Margaret có thể làm được không?
- Bồ Đào phù hộ, ngũ ca ngươi nhanh hồi phục như cũ a.
Người bên ngoài đều bị kim vụ lừa gạt, chẳng biết Đỗ Trần thần trong kim vụ thê thảm thế nào, nhưng Đỗ Trần trong lòng rõ ràng.
Xa xa, bởi vì giáo hoàng ở đây mà tiểu Bối Bối không dám lạm dụng tinh thần lực, dùng đấu hồn hỏi tình huống, Đỗ Trần lo lắng nói:
- Bối Bối, Long thần quá lợi hại, Đỗ Tư thúc thúc của ngươi bề ngoài là bình thường, thậm chí dùng thủy minh thuẫn bức lui Long thần ba bước lớn, nhưng thực tế lực lượng truyền vào, bây giờ...
Đỗ Tư thúc thúc của ngươi đã bị đánh nát như tương! Nếu không phải vừa rồi kim vụ che giấu, dùng cửu tử ti tuyến, cùng công năng hấp thu của tấm chắn, hắn bây giờ không biết đã bay đi đâu rồi.
- Đỗ Tư mặt dày cố lên.
Tiểu Bối Bối khẩn trương hô.
Lúc này đây, Đỗ Trần thu được thần niệm của Đỗ Tư:
- Samuel quả nhiên trâu bò! Nếu Francis ngươi tiếp chiêu này, ngũ ca ta cũng phải chuyển sinh cùng ngươi.. Hắc hắc, nhưng lão tử ta lại càng tròn! Samuel ngươi, tiếp tục dày xéo ngũ ca ta đi. Ta đợi ngươi đây.
Trên lôi đài, hộ thuẫn của Đỗ Trần thần biến mất tăm hơi, vụ khí màu vàng cũng ảm đạm không ít, thân hình hắn ẩn ẩn xuất hiện trước mắt Long thần, không chút thương tổn! Thanh âm hắn Vẫn Thần bí như trước:
- Samuel bệ hạ, ta đang đợi chiêu thứ hai của ngươi đây.
Long thần đột nhiên bay lên cao, hỏa quang trên người tán đi, nhưng bụi đất tựa hồ bốc lên, bắt đầu chỉ là tro bụi rất nhỏ, dần dần, hình thành sương khói nồng hậu, tiếp đó, sương khói tụ lại càng lúc càng nhiều, đương nhiên thành một núi đất.
- Chiêu thứ hai, ta sẽ dụng nguyên tố thứ hai - thổ! Với thập nhất cấp như núi đất đè xuống đầu ngươi, mà chiêu này tên gọi là trọng hổ núi Miguel.
Vừa dứt lời, thổ nguyên tố trong thiên địa tựa hồ toàn bộ bị Long thần thao khống, hội tụ trước mặt hắn thành một ngọn núi nguy nga, từ trên trời giáng xuống, đè xuống Đỗ Trần thần.
Áp lực thật mạnh... chiêu thứ hai của Long thần cũng không dám coi thường, hắn vận dụng bí pháp rồi.
Giáo hoàng tâm niệm tính toán nhanh, chiêu này nếu mình ngăn cản, vậy có hai biện pháp, đầu tiên, lợi dụng Nguyệt hồ rẽ nước bỏ chạy, thứ hai, dụng một thuộc tính nguyên tố của mình - kim, trực tiếp bổ núi trên đầu ra làm hai, công kích Long thần! Mặc dù không nhất định chém đôi được, nhưng bảo trì bất bại có thể.
Nhưng Đỗ Trần thần thứ nhất không tránh, thứ hai, không thể phản kích... đáng chết, mình nếu là hắn, sẽ làm thế nào? Chờ chết?
Nháy mắt, giáo hoàng không nghĩ ra biện pháp, hắn biết, nếu khi thân trên lôi đài, cũng tuân thủ quy củ ước chiến ba chiêu, vậy nhất định đã bại rồi.
Giáo hoàng chằm chằm nhìn Đỗ Trần thần.
Chỉ thấy, vụ khí chậm rãi tập trung trên đầu Đỗ Trần thần, liếc mắt nhìn ngọn núi trên đầu, mơ hồ thấy vẻ mặt cực kỳ tự tin, cực kỳ dễ dàng, tựa hồ có một con muỗi nhỏ bay trên đầu! Thủy minh thuẫn lại hiện ra, bao phủ toàn thân Đỗ Trần thần, giáo hoàng rốt cục không thấy rõ tình hình trong vụ khí, nhưng hắn đã thấy, một đóa Liên Hoa bay lên xuất hiện trên đầu Đỗ Trần thần, càng lúc càng lớn, bay múa tuyệt đẹp, càng lúc càng đẹp, cuối cùng như một cái bồn lớn, tiếp núi cao trên đầu.
Tiếp đó...
Liên Hoa tiêu thất, núi cao cũng theo đó tiêu thất.
Lão thiên! Trọng thổ của Long thần còn có thể phá giải như vậy sao? Tiếng kinh ngạc, tiếng hít thở, tiếng hô lớn không thể tin tưởng, thanh âm hỗn độn vang lên khắp một vùng Thiên Mục sơn.
Vô thanh vô tức phá giải bí pháp của Long thần? Hơn nữa dễ dàng như thế, thích ý như thế, ưu nhã thần bí như thế, ngoại trừ khiếp sợ, không có ý nghĩ gì khác! Giáo hoàng thần tình dù không dao động nhưng cũng có đôi chút kinh hãi, nháy mắt lại như thường! Nhưng trong lòng hắn đã hạ quyết định...
Buộc Đỗ Trần thần xuất chiến là đánh cuộc lớn nhất của mình, nhưng tràng đánh cuộc trước mắt đối với thánh giáo tuyệt đối có lợi.
Vậy là đủ rồi, Đỗ Trần thần đã chứng minh rõ thực lực kinh khủng của hắn, giá trị lợi dụng của Francis một lần nữa phải nâng lên.
Ẩn thân trong vụ khí, không biết ngũ ca bây giờ là cái dạng gì?
- Vừa rồi Long thần dùng chiêu Thái Sơn áp đỉnh, ta dụng Liên Hoa thu núi của hắn, sau đó trong nháy mắt cho núi cao nhỏ đi, để cho người khác thấy ta dễ dàng phá giải sát chiêu của Long thần. Nhưng...
- Long thần cũng quá trâu bò! Núi cao sau khi vào trong Liên Hoa, trọng lực ép xuống không hề yếu đi. Ép Liên Hoa tới đỉnh đầu - ta ngay cả thời gian tránh cũng không có! Bây giờ, ngũ ca ta bị Liên Hoa đè từ đỉnh đầu tới đít... bị ép dẹp lép như con tép rồi.
Nói xong, trong vụ khí màu vàng nát cố gắng vận động, biến thành hai phiến thân thể, hợp lại một chỗ! Không thể không bội phục "Ngũ ca", hắn nháy mắt đã phục hồi như cũ.
Xa xa, Đỗ Trần âm thầm than:
- Đáng chết, tạc đạn ngày đó diệt sát mười vạn Ngư nhân cũng không có làm ngươi thành dạng này.
- Ai nói không? Bất quá cũng không khó khăn lắm! He he! Theo ta thấy, Long thần này so với giáo hoàng mạnh hơn một chút, giáo hoàng có thể nhất chiêu diệt sát một thành thị, vậy Long thần đánh ta thành thịt nát cũng không kém a.
- Được rồi, còn một chiêu, xem ngũ ca tiếp tục bị ngược đãi a.
Núi cao bị thu lại, đứng giữa không trung hồi lâu không có cử động.
Tâm tình khiếp sợ tại Thiên Mục lâm dần lắng xuống, Đỗ Trần thần lại lần nữa mơ hồ lộ ra thân hình hoàn mĩ, nhưng không chút thương tích.
- Long thần, còn một chiêu cuối cùng! Đây là cơ hôi cuối cùng của ngươi! Xin ngươi nắm chắc.
Samuel chậm rãi hạ xuống bình đài trước mặt Đỗ Trần:
- Miện hạ quả nhiên lợi hại! Mới vừa rồi một câu không muốn đả thương ta cũng không phải là không thật. Nhưng ta Samuel tung hoành tam đại lục mấy trăm năm, chưa bao giờ bại! Tới nay, ta cũng không thua.
Hắn cầm Long thần quyền trượng trong tay, giơ cao lên qua đỉnh đầu:
- Tổ tiên của giáo đình các ngươi, thần hoàng Prince, học được tuyệt học bí pháp vô số...
Hắn trong lòng còn bất ngờ về việc Đỗ Trần thần dụng Liên Hoa thu núi cao của hắn, đó là bí pháp thánh giáo che giấu.
- Với tổ tiên núi Miguel Mu Tuo, cùng thần hậu, thủ hộ đấu thần của nguyệt thần nữ! Nếu các hạ dùng bí pháp của thần hoàng Prince nghênh chiến, vậy, ta Samuel cũng không ẩn giấu nữa, xin miện hạ gặp lại một lần nữa tuyệt học của thần hậu năm đó - thương nguyệt tinh hỏa vũ.
Nói xong, Long thần quyền trượng trong tay bắt đầu xoay tròn.
Thần hậu gì đó? Chính là ngoài ý muốn a! Đỗ Trần sờ mũi, thầm nghĩ, Đỗ Tư hẳn là chịu được, dù sao nguyên thần bất diệt, phân thân bất tử là Bồ Đào lão gia này, Bồ Đào hẳn so với thần hậu mạnh hơn nhiều!
Đỗ Trần nhìn lôi đài, nhưng trong tai lại nghe được tiếng Andy trong đấu thần oán thán:
- Ta, sủng nhi của nguyệt thần nữ, Chris Andy là quý tộc tuyết lang có khẩu vị, có giấc mộng, mà giấc mộng lớn nhất bây giờ của ta là... chủ nhân tôn quý mà vĩ đại, Andy đã hai canh giờ không có gì ăn... ngài có thể phát từ bi a.
Andy cũng là ma sủng của Đỗ Trần, tự nhiên cũng có thể liên lạc với Đỗ Trần bằng đấu hồn.
Đỗ Trần không tức giận khiển trách:
- Ngươi nhẫn nại một chút, bây giờ là lúc nào? Là quyết định vận mệnh đó, đói bụng? Vậy trước tiên nhìn ánh trăng đi, hy vọng ánh trăng chợt lóe, sẽ có thực vật miễn phí đưa tới.
Liên Hoa Bảo Giám
Thanh âm cuồng phách của Long thần vang lên làm lỗ tai đau nhức, trận trận tiếng vọng vang lên trong rừng Thiên Mục.
Long thần quát lên một tiến, lửa bốc lên xung quanh hắn, quyền trượng trên tay trái đeo lên lưng, chậm rãi bước tới, hướng Đỗ Trần thần, tay phải nắm lại, tùy thời đấm ra.
Mặc dù ước định ba chiêu, nhưng chiêu thứ nhất của Long thần thực sự không có chiếm tiện nghi của Đỗ Trần thần.
- Chiêu thứ nhất của ta, chỉ dùng một tay, sẽ đánh vào vai phải của ngươi! Ngoại trừ thập nhất cấp hỏa hệ đấu khí, không có biến hóa gì hết, ngươi tiếp được, cho qua chiêu thứ nhất.
Long thần nói rõ ý đồ của mình, rất đơn giản, một câu thôi.
- Chiêu thứ nhất, ta không chiếm tiện nghi của ngươi, chỉ ngạnh đấu sống chết.
Nói xong, Long thần đi tới trước mặt Đỗ Trần thần, một quyền cuồng vũ chém ra.
Quyền động, gió nổi lên, lửa bốc lên, sương mù trên Nguyệt hồ đồng thời hấp thu đấu khí khuyếch tán.
Giờ khắc này, mọi người đều trầm tư, nhưng tâm bất đồng, Long tộc cười nhạo Đỗ Trần thần cuồng vọng tự đại, mà giáo hoàng, lại tĩnh lặng tính toán trong lòng, một chiêu này nếu mình ở vào cảnh ngộ của Đỗ Trần thần, sẽ ứng đối thế nào? Thắng bại thế nào?
Đáp án là... mình sẽ hội tụ lực vào hữu quyền, ngưng kết thổ nguyên tố trong hai nguyên tố, dùng đại địa quyền ngạnh tiếp Long thần, cuối cùng, có lẽ mình chỉ bị bức lui nửa bước tới một bước! Hẳn là sẽ không bị thương...
Đây là phương thức chiến đấu mà giáo hoàng lựa chọn cùng chiến quả đoán định, nhưng Đỗ Trần thần...
Quyền phong tới gần, vụ khí màu vàng trên người Đỗ Trần thần đột nhiên trở nên nồng hậu vô cùng, làm cho người ta thấy không rõ hết thảy xung quanh, tiếp đó, một đạo thủy sắc quang hoa bao phủ tất cả vụ khí, bảo vệ toàn thân - Liên Hoa thủy minh thuẫn.
Nắm tay cùng Thủy minh thuẫn va chạm, tựa như sét đánh sấm rền, Samuel cảm thấy hộ thuẫn vô kiên bất tồi, không thể phá. Khí tức thần thánh dị thường, hơn nữa... một cỗ phản lực cực lớn bắn ngược lại! Đây là lực lượng phòng ngự gì vậy? Điều này sao có thể? Hắn đương nhiên thật sự không có ra tay chống đỡ.
- Đông, Đông, Đông.
Lực phản chấn đẩy Long thần lùi về sau ba bước, hai mắt đang khép hờ trợn tròn. Có chút lay động, thủy hệ hộ thuẫn trong vụ khí có chút lay động, nhưng hắn bị đẩy lùi ba bước, trong khi Đỗ Trần thần tựa như đinh cắm trên lôi đài, không lui về sau một chút.
- Tốt! Quả nhiên là đối thủ tốt.
Long thần ngửa mặt lên trời cười to, lập tức nhanh chóng rút ngắn khoảng cách:
- Chiêu thứ nhất, ngươi qua.
Long tộc trầm lặng, giáo đình hoan hô, nhưng đồng tử của giáo hoàng lại co rút lại.
Đáng chết! Kết quả là Long thần bị chấn lui ba bước, mà Đỗ Trần thần vẫn đứng yên tại chỗ? Mình không làm được như vậy, tuyệt không làm được... Giáo hoàng hiểu rõ, Long thần bị lực lượng của mình phản chấn lại bức lui, nhưng, giáo hoàng không có bản lãnh làm ra hiệu quả phản chấn đồng dạng.
Điều này chứng minh, trình độ đấu khí của Đỗ Trần thần, đương nhiên đủ để sau khi hóa giải quyền kình của Long thần, còn thừa lực phản chấn Long thần, bức hắn liên tục lui ba bước! Đây là cảnh giới tu vi gì? Margaret có thể làm được không?
- Bồ Đào phù hộ, ngũ ca ngươi nhanh hồi phục như cũ a.
Người bên ngoài đều bị kim vụ lừa gạt, chẳng biết Đỗ Trần thần trong kim vụ thê thảm thế nào, nhưng Đỗ Trần trong lòng rõ ràng.
Xa xa, bởi vì giáo hoàng ở đây mà tiểu Bối Bối không dám lạm dụng tinh thần lực, dùng đấu hồn hỏi tình huống, Đỗ Trần lo lắng nói:
- Bối Bối, Long thần quá lợi hại, Đỗ Tư thúc thúc của ngươi bề ngoài là bình thường, thậm chí dùng thủy minh thuẫn bức lui Long thần ba bước lớn, nhưng thực tế lực lượng truyền vào, bây giờ...
Đỗ Tư thúc thúc của ngươi đã bị đánh nát như tương! Nếu không phải vừa rồi kim vụ che giấu, dùng cửu tử ti tuyến, cùng công năng hấp thu của tấm chắn, hắn bây giờ không biết đã bay đi đâu rồi.
- Đỗ Tư mặt dày cố lên.
Tiểu Bối Bối khẩn trương hô.
Lúc này đây, Đỗ Trần thu được thần niệm của Đỗ Tư:
- Samuel quả nhiên trâu bò! Nếu Francis ngươi tiếp chiêu này, ngũ ca ta cũng phải chuyển sinh cùng ngươi.. Hắc hắc, nhưng lão tử ta lại càng tròn! Samuel ngươi, tiếp tục dày xéo ngũ ca ta đi. Ta đợi ngươi đây.
Trên lôi đài, hộ thuẫn của Đỗ Trần thần biến mất tăm hơi, vụ khí màu vàng cũng ảm đạm không ít, thân hình hắn ẩn ẩn xuất hiện trước mắt Long thần, không chút thương tổn! Thanh âm hắn Vẫn Thần bí như trước:
- Samuel bệ hạ, ta đang đợi chiêu thứ hai của ngươi đây.
Long thần đột nhiên bay lên cao, hỏa quang trên người tán đi, nhưng bụi đất tựa hồ bốc lên, bắt đầu chỉ là tro bụi rất nhỏ, dần dần, hình thành sương khói nồng hậu, tiếp đó, sương khói tụ lại càng lúc càng nhiều, đương nhiên thành một núi đất.
- Chiêu thứ hai, ta sẽ dụng nguyên tố thứ hai - thổ! Với thập nhất cấp như núi đất đè xuống đầu ngươi, mà chiêu này tên gọi là trọng hổ núi Miguel.
Vừa dứt lời, thổ nguyên tố trong thiên địa tựa hồ toàn bộ bị Long thần thao khống, hội tụ trước mặt hắn thành một ngọn núi nguy nga, từ trên trời giáng xuống, đè xuống Đỗ Trần thần.
Áp lực thật mạnh... chiêu thứ hai của Long thần cũng không dám coi thường, hắn vận dụng bí pháp rồi.
Giáo hoàng tâm niệm tính toán nhanh, chiêu này nếu mình ngăn cản, vậy có hai biện pháp, đầu tiên, lợi dụng Nguyệt hồ rẽ nước bỏ chạy, thứ hai, dụng một thuộc tính nguyên tố của mình - kim, trực tiếp bổ núi trên đầu ra làm hai, công kích Long thần! Mặc dù không nhất định chém đôi được, nhưng bảo trì bất bại có thể.
Nhưng Đỗ Trần thần thứ nhất không tránh, thứ hai, không thể phản kích... đáng chết, mình nếu là hắn, sẽ làm thế nào? Chờ chết?
Nháy mắt, giáo hoàng không nghĩ ra biện pháp, hắn biết, nếu khi thân trên lôi đài, cũng tuân thủ quy củ ước chiến ba chiêu, vậy nhất định đã bại rồi.
Giáo hoàng chằm chằm nhìn Đỗ Trần thần.
Chỉ thấy, vụ khí chậm rãi tập trung trên đầu Đỗ Trần thần, liếc mắt nhìn ngọn núi trên đầu, mơ hồ thấy vẻ mặt cực kỳ tự tin, cực kỳ dễ dàng, tựa hồ có một con muỗi nhỏ bay trên đầu! Thủy minh thuẫn lại hiện ra, bao phủ toàn thân Đỗ Trần thần, giáo hoàng rốt cục không thấy rõ tình hình trong vụ khí, nhưng hắn đã thấy, một đóa Liên Hoa bay lên xuất hiện trên đầu Đỗ Trần thần, càng lúc càng lớn, bay múa tuyệt đẹp, càng lúc càng đẹp, cuối cùng như một cái bồn lớn, tiếp núi cao trên đầu.
Tiếp đó...
Liên Hoa tiêu thất, núi cao cũng theo đó tiêu thất.
Lão thiên! Trọng thổ của Long thần còn có thể phá giải như vậy sao? Tiếng kinh ngạc, tiếng hít thở, tiếng hô lớn không thể tin tưởng, thanh âm hỗn độn vang lên khắp một vùng Thiên Mục sơn.
Vô thanh vô tức phá giải bí pháp của Long thần? Hơn nữa dễ dàng như thế, thích ý như thế, ưu nhã thần bí như thế, ngoại trừ khiếp sợ, không có ý nghĩ gì khác! Giáo hoàng thần tình dù không dao động nhưng cũng có đôi chút kinh hãi, nháy mắt lại như thường! Nhưng trong lòng hắn đã hạ quyết định...
Buộc Đỗ Trần thần xuất chiến là đánh cuộc lớn nhất của mình, nhưng tràng đánh cuộc trước mắt đối với thánh giáo tuyệt đối có lợi.
Vậy là đủ rồi, Đỗ Trần thần đã chứng minh rõ thực lực kinh khủng của hắn, giá trị lợi dụng của Francis một lần nữa phải nâng lên.
Ẩn thân trong vụ khí, không biết ngũ ca bây giờ là cái dạng gì?
- Vừa rồi Long thần dùng chiêu Thái Sơn áp đỉnh, ta dụng Liên Hoa thu núi của hắn, sau đó trong nháy mắt cho núi cao nhỏ đi, để cho người khác thấy ta dễ dàng phá giải sát chiêu của Long thần. Nhưng...
- Long thần cũng quá trâu bò! Núi cao sau khi vào trong Liên Hoa, trọng lực ép xuống không hề yếu đi. Ép Liên Hoa tới đỉnh đầu - ta ngay cả thời gian tránh cũng không có! Bây giờ, ngũ ca ta bị Liên Hoa đè từ đỉnh đầu tới đít... bị ép dẹp lép như con tép rồi.
Nói xong, trong vụ khí màu vàng nát cố gắng vận động, biến thành hai phiến thân thể, hợp lại một chỗ! Không thể không bội phục "Ngũ ca", hắn nháy mắt đã phục hồi như cũ.
Xa xa, Đỗ Trần âm thầm than:
- Đáng chết, tạc đạn ngày đó diệt sát mười vạn Ngư nhân cũng không có làm ngươi thành dạng này.
- Ai nói không? Bất quá cũng không khó khăn lắm! He he! Theo ta thấy, Long thần này so với giáo hoàng mạnh hơn một chút, giáo hoàng có thể nhất chiêu diệt sát một thành thị, vậy Long thần đánh ta thành thịt nát cũng không kém a.
- Được rồi, còn một chiêu, xem ngũ ca tiếp tục bị ngược đãi a.
Núi cao bị thu lại, đứng giữa không trung hồi lâu không có cử động.
Tâm tình khiếp sợ tại Thiên Mục lâm dần lắng xuống, Đỗ Trần thần lại lần nữa mơ hồ lộ ra thân hình hoàn mĩ, nhưng không chút thương tích.
- Long thần, còn một chiêu cuối cùng! Đây là cơ hôi cuối cùng của ngươi! Xin ngươi nắm chắc.
Samuel chậm rãi hạ xuống bình đài trước mặt Đỗ Trần:
- Miện hạ quả nhiên lợi hại! Mới vừa rồi một câu không muốn đả thương ta cũng không phải là không thật. Nhưng ta Samuel tung hoành tam đại lục mấy trăm năm, chưa bao giờ bại! Tới nay, ta cũng không thua.
Hắn cầm Long thần quyền trượng trong tay, giơ cao lên qua đỉnh đầu:
- Tổ tiên của giáo đình các ngươi, thần hoàng Prince, học được tuyệt học bí pháp vô số...
Hắn trong lòng còn bất ngờ về việc Đỗ Trần thần dụng Liên Hoa thu núi cao của hắn, đó là bí pháp thánh giáo che giấu.
- Với tổ tiên núi Miguel Mu Tuo, cùng thần hậu, thủ hộ đấu thần của nguyệt thần nữ! Nếu các hạ dùng bí pháp của thần hoàng Prince nghênh chiến, vậy, ta Samuel cũng không ẩn giấu nữa, xin miện hạ gặp lại một lần nữa tuyệt học của thần hậu năm đó - thương nguyệt tinh hỏa vũ.
Nói xong, Long thần quyền trượng trong tay bắt đầu xoay tròn.
Thần hậu gì đó? Chính là ngoài ý muốn a! Đỗ Trần sờ mũi, thầm nghĩ, Đỗ Tư hẳn là chịu được, dù sao nguyên thần bất diệt, phân thân bất tử là Bồ Đào lão gia này, Bồ Đào hẳn so với thần hậu mạnh hơn nhiều!
Đỗ Trần nhìn lôi đài, nhưng trong tai lại nghe được tiếng Andy trong đấu thần oán thán:
- Ta, sủng nhi của nguyệt thần nữ, Chris Andy là quý tộc tuyết lang có khẩu vị, có giấc mộng, mà giấc mộng lớn nhất bây giờ của ta là... chủ nhân tôn quý mà vĩ đại, Andy đã hai canh giờ không có gì ăn... ngài có thể phát từ bi a.
Andy cũng là ma sủng của Đỗ Trần, tự nhiên cũng có thể liên lạc với Đỗ Trần bằng đấu hồn.
Đỗ Trần không tức giận khiển trách:
- Ngươi nhẫn nại một chút, bây giờ là lúc nào? Là quyết định vận mệnh đó, đói bụng? Vậy trước tiên nhìn ánh trăng đi, hy vọng ánh trăng chợt lóe, sẽ có thực vật miễn phí đưa tới.
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận facebook