Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 139: Cây sáo Dali
Tôi chẳng biết nói gì, chỉ biết thở dài rồi quay vào trong. Trời giờ đã gần bảy giờ, sắp tới những trận cuối loạt trận vòng bảng. Vừa định đi vào thì tôi nghe có tiếng gọi phía sau:
- Này nhóc con.
- Ai vậy? - Tôi quay lại nhưng chẳng thấy ai.
- Tôi đang ở ngoài này. - Tiếng kêu vang lên, tôi mò theo hướng mà đi tìm hắn. Khi ra đến ngoài cổng thì tôi khá ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông đeo kính râm, mặt nạ đen cùng với một bộ đồ đen không kém. Tông màu khác biệt chắc là màu da trên khuôn mặt. Tôi hỏi:
- Ông là ai?
- Tôi xin tự giới thiệu, tôi là thương gia.
- Thế ông muốn gì ở tôi? - Tôi chống nạnh nghiêm nghị.
Ông ta bảo:
- Tôi đi buôn nhạc cụ, giờ tôi có cây sáo Dali này, cậu mua không?
- Tôi không mua. Giờ tôi không có tiền!
Gỡ mắt kính ra, ông ta nói như một thám tử:
- Có phải cậu là thành viên của tuyển bóng đá Athanor không?
- Ơ đúng! Sao ông biết?
- Các cậu đã vào vòng 1/8, tiền thưởng ít nhất cũng khoảng mười sáu nghìn quân huy. Tôi chỉ bán rẻ cậu cây sáo này với giá một nghìn quân huy thôi, khi nào cậu có tiền thì trả tôi.
Tôi ngạc nhiên:
- Nhưng nhà ông ở đâu? Sao tôi biết mà trả?
- Hừm, sớm muộn cậu cũng biết nhà tôi ở đâu thôi. Hẹn cậu vào dịp khác.
Nói rồi ông ta đặt cây sáo trên tay tôi và rời đi. Cây sáo này tên là Dali sao, tên lạ quá. Tôi đút cây sáo vào trong balo rồi vào trong. Toàn đội ai nấy cũng đang giải trí với nhau. Hải, Hiếu cùng với ban huấn luyện đang chuẩn bị theo dõi trận đấu giữa tuyển Bỉ và tuyển Anh.
*(Tác giả: từ giờ trở đi ad sẽ để tên thật của các đội tuyển cho anh em đọc dễ nhớ).
Tôi không thấy Payna liền hỏi:
- Payna đâu rồi nữ vương?
- Cô ấy đến sân vận động theo dõi trận đấu rồi. Mà Lunar đâu?
Tôi gãi đầu một lúc rồi bảo:
- Cô ấy nói là về khu rừng Chạng Vạng có chút việc.
- Khi nào cô ấy về? - Tel"Annas hỏi.
- Chắc là... sau trận đấu vòng 1/8 của chúng ta.
Tel"Annas đứng dậy:
- Khu rừng gặp chuyện gì sao?
- À không không, Lindis gọi về ấy mà. Nữ vương cũng biết đó, một mình Lindis làm sao quản được cả khu rừng chứ... ha ha...
- Hừm! - Cô ấy suy nghĩ - Có thật là không có việc gì sao?
- Đúng!
Cô ấy ngồi xuống:
- Thôi được rồi, nhóc ngồi xuống xem đá đi. Trận này là trận quan trọng để quyết định xem ai là đối thủ của chúng ta tại vòng sau đấy.
- Em biết. Đội nào thắng sẽ gặp chúng ta.
Những người khác thì đang chơi Fifa Online 4 do Hải bày ra. Ai nấy cũng giành nhau chơi, đứa thì giành bàn phím, đứa giành cái tay cầm, đến mức có lần Hải phải chạy ra can thiệp. Sau hai tiếng đồng hồ xem bóng, cuối cùng tôi cũng biết được đối thủ tiếp theo tại vòng 1/8, đó chính là đội tuyển Bỉ. Tôi không quá bất ngờ với kết quả này nhưng lại lo sợ bởi ma thuật dàn xếp tỉ số chưa bị phá vỡ. Tuy nhiên, tôi vẫn tin rằng chưa đá thì chưa chắc được điều gì, hoàn toàn có thể giành chiến thắng.
Tel"Annas hỏi:
- Khi nào đá nữa?
- Bốn ngày nữa ạ. - Tôi đáp - Chúng ta đá gần cuối vòng.
- Bốn ngày nghỉ, thôi được rồi. Toàn đội nghe đây, ngày mai tôi cho các cậu nghỉ xả hơi, sau đó quay trở lại tập luyện chuẩn bị trận đấu. Rõ chưa?
Toàn đội đồng thanh:
- RÕ!
Hải quyết tâm:
- Trận sắp tới sẽ gặp Lukaku, Kevin de Bruyne, Hazard, tao thấy đã rồi đây! Chứ đâu như vòng bảng, chả có ngôi sao nào đáng chú ý cả.
- Nhóc con không biết đấy thôi, bảng H là bảng tử thần đấy. Chúng ta may mắn vượt qua vòng bảng nhờ chỉ số fair play thôi.
Hải bảo:
- May mắn chỉ là dấu chấm trên đầu chữ "i" thôi, để có được sự may mắn thì cần rất nhiều nỗ lực. Chúng ta đã rất tuyệt vời khi đánh bại Molcimbao, cầm hòa Ganasel và chỉ để thua Palond với tỉ số tối thiểu. Sự nỗ lực của chúng ta được đền đáp xứng đáng đấy.
- Phải, giờ thì chúng ta hãy chiến hết mình nhé!
- VÂNG!
Tôi mỉm cười rồi quay trở về phòng. Đặt tay lên chiếc nhẫn, tôi nói chuyện với Lunar:
- Tình hình đội tuyển rất lạc quan em ạ, anh tin là phá giải được lời nguyền.
- Khó lắm anh ơi, ma thuật này mạnh lắm.
Tôi bảo:
- Sao em lại bi quan đến như vậy?
- Em không bi quan, mà là thực tế. Anh nghĩ thử xem: có quả penalty mà đá cũng trượt, cơ hội duy nhất để thay đổi định mệnh mà không tận dụng được thì làm sao đây.
- Em không đặt niềm tin vào đồng đội của mình à?
Lunar ngớ người:
- Ơ...
- Anh hiểu rõ mọi việc, nhưng không vì thế mà chúng ta lại đầu hàng số phận em à. Nếu như vậy thì chẳng khác nào chúng ta lại là những kẻ hèn nhát hay sao?
Bất chợt Lunar cắt liên lạc khiến tôi ngớ người. Không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Tôi thở dài ngao ngán rồi ngủ.
*
Ngày hôm sau, tôi đến khu rừng Chạng Vạng gặp Lunar để nói rõ mọi chuyện. Nhưng khi tôi đến căn cứ của khu rừng thì Lindis bảo:
- Nữ thần đi chơi rồi.
- Trời ơi. - Tôi đặt tay lên trán.
- Chịu khó đi tìm đi, chị còn nhiều việc lắm.
Tôi hỏi:
- Sao không gọi anh Yorn đến để giúp chị một tay?
- Chị không muốn lúc nào cũng phải dựa vào người khác, chị sẽ tự làm một mình.
- Vừa mới bệnh xong mà đã làm nhiều việc thế này à?
Lindis cười:
- Không, có người hỗ trợ mà.
- ??? - Tôi cảm thấy khá lag khi vừa bảo muốn tự làm mà có người hỗ trợ, nhưng sau đó tôi không quan tâm đến nữa. Tôi ra ngoài thảo nguyên để chơi một tí. Nơi đây không có cây cối lớn mà chỉ có bãi cỏ rộng.
- Đúng rồi, còn cây sáo. - Tôi lấy cây sáo ra xem xét thử. Rõ ràng cây sáo này đâu có gì đặc biệt đâu, còn thua cây sáo tôi mua ngoài chợ nữa. Nhưng thôi, đã mua rồi thì vứt lại uổng, thổi luôn. Nhưng biết thổi gì bây giờ?
Cuối cùng, tôi quyết định thổi bài "Đúng lúc gặp người" phiên bản Việt của "Bằng Cường".
"... Em ơi hãy yêu bằng những con tim. Hãy bước nhanh chân đi cùng anh. Nghe gió vui đùa mái tóc em...".
Đang thổi sáo, một đàn gấu và hươu từ đâu chạy ra bao quanh lấy tôi. Tôi khá ngạc nhiên:
- Ủa cái gì đây?
- Người định mở tiệc âm nhạc phải không?
Tôi gãi đầu:
- Có đâu! Mà ở đây có ai biết cây sáo này là cái gì không?
- Có! - Một con gấu giơ tay ý kiến - Đây là cây sáo Dali của thần rừng, sử dụng để điều khiển thiên nhiên. Bằng cách sử dụng âm nhạc, người sử dụng có thể điều khiển thiên nhiên theo ý muốn của mình.
- Chết cha... nghe rắc rối thế. Thổi bừa mà gọi được đám này ra cũng hay.
Con gấu bảo:
- Cây sáo này thật ra thổi không khó, người lấy thần làm hình nhân tập luyện cũng được ạ.
- Ừ.
Thế là con gấu cùng đồng bọn hướng dẫn tôi luyện tập cây sáo này tận tình, chỉ trong một buổi tôi đã thuần thục cách sử dụng cây sáo này. Giờ là lúc hưởng thụ thành quả luyện tập. Tôi mở điện thoại mấy bài quẩy remix quán bar rồi bảo:
- Nào, đến lúc quẩy rồi, quẩy lên anh em!
"Vườn hồng ngày xưa đã úa tàn...", tiếng nhạc nổi lên. Với sự điều khiển của tôi bằng tiếng sáo, đám gấu lắc lư theo điệu nhạc và múa bài Vinahey nổi tiếng. Đám hươu đứng ngoài hò hét gì đấy, không biết là hò hét gì nữa. Nhưng vui lắm. Tôi đứng lên và nhảy múa theo điệu nhạc, có điều tôi không dùng tay được bởi còn bận thổi sáo.
Đang vui, bất chợt một con gấu lao đến đánh mạnh vào ngực tôi khiến tôi ngã văng ra phía sau. Ngay lập tức, tất cả bọn chúng đồng loạt xông tới. Tôi chạy ra phía sau, vừa chạy vừa thổi sáo ngăn bọn chúng lại. Nhưng khoan...
- Hình như có tiếng sáo khác nữa!
- Nhà ngươi hay đấy. - Một giọng nói vang lên, rồi tiếng sáo xuất hiện. Bọn gấu xông lên. Không còn cách nào khác, phải đánh trả thôi.
- ANDURASENGAN! - Tôi lao tới tung quả cầu về phía con gấu. Bất ngờ nó xoay người sang một bên nó đòn rồi thục mạnh vào lưng tôi khiến tôi sấp mặt. Một khoảng đất bị lõm xuống hình tròn.
Không chịu thua, tôi đứng dậy rồi bật lên cao tạo ngay một loạt phi tiêu rồi ném thẳng xuống bên dưới. Nhưng thật kì lạ, phi tiêu bay xuống rồi bất ngờ bay người lên ghim thẳng vào người tôi. Cũng thật may mắn là tôi né được.
- Thật kì lạ, tại sao bọn chúng trở nên như vậy? Có lẽ nào...
Tôi chợt nhớ đến lời dạy của con gấu: sáo Dali có khả năng tạo ra những luồng sóng âm thanh gây nhiễu loạn hệ thần kinh những kẻ bị điều khiến khiến chúng điên cuồng tấn công vào mục tiêu mà người thổi sáo chọn.
- Chắc là vậy rồi. - Tôi tạo một cái cây cao rồi ngồi trên đó thổi một giai điệu phản nhiễu loạn. Nhưng không, nó không có tác dụng. Chẳng còn cách nào khác, tôi buộc phải hạ kẻ điều khiển. Hắn ở đâu?
Đây là thảo nguyên, tiếng sáo không thể vang xa hàng chục cây số nên có thể kết luận hắn ở gần đây. Nhưng bốn bề đều trống không, hắn nấp ở đâu?
- Phía trên chăng? Đúng rồi! - Tôi nhìn thấy một bóng người trên không trung. Ngay lập tức, tôi bắn một mũi tên cực mạnh về phía hắn..
- Này nhóc con.
- Ai vậy? - Tôi quay lại nhưng chẳng thấy ai.
- Tôi đang ở ngoài này. - Tiếng kêu vang lên, tôi mò theo hướng mà đi tìm hắn. Khi ra đến ngoài cổng thì tôi khá ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông đeo kính râm, mặt nạ đen cùng với một bộ đồ đen không kém. Tông màu khác biệt chắc là màu da trên khuôn mặt. Tôi hỏi:
- Ông là ai?
- Tôi xin tự giới thiệu, tôi là thương gia.
- Thế ông muốn gì ở tôi? - Tôi chống nạnh nghiêm nghị.
Ông ta bảo:
- Tôi đi buôn nhạc cụ, giờ tôi có cây sáo Dali này, cậu mua không?
- Tôi không mua. Giờ tôi không có tiền!
Gỡ mắt kính ra, ông ta nói như một thám tử:
- Có phải cậu là thành viên của tuyển bóng đá Athanor không?
- Ơ đúng! Sao ông biết?
- Các cậu đã vào vòng 1/8, tiền thưởng ít nhất cũng khoảng mười sáu nghìn quân huy. Tôi chỉ bán rẻ cậu cây sáo này với giá một nghìn quân huy thôi, khi nào cậu có tiền thì trả tôi.
Tôi ngạc nhiên:
- Nhưng nhà ông ở đâu? Sao tôi biết mà trả?
- Hừm, sớm muộn cậu cũng biết nhà tôi ở đâu thôi. Hẹn cậu vào dịp khác.
Nói rồi ông ta đặt cây sáo trên tay tôi và rời đi. Cây sáo này tên là Dali sao, tên lạ quá. Tôi đút cây sáo vào trong balo rồi vào trong. Toàn đội ai nấy cũng đang giải trí với nhau. Hải, Hiếu cùng với ban huấn luyện đang chuẩn bị theo dõi trận đấu giữa tuyển Bỉ và tuyển Anh.
*(Tác giả: từ giờ trở đi ad sẽ để tên thật của các đội tuyển cho anh em đọc dễ nhớ).
Tôi không thấy Payna liền hỏi:
- Payna đâu rồi nữ vương?
- Cô ấy đến sân vận động theo dõi trận đấu rồi. Mà Lunar đâu?
Tôi gãi đầu một lúc rồi bảo:
- Cô ấy nói là về khu rừng Chạng Vạng có chút việc.
- Khi nào cô ấy về? - Tel"Annas hỏi.
- Chắc là... sau trận đấu vòng 1/8 của chúng ta.
Tel"Annas đứng dậy:
- Khu rừng gặp chuyện gì sao?
- À không không, Lindis gọi về ấy mà. Nữ vương cũng biết đó, một mình Lindis làm sao quản được cả khu rừng chứ... ha ha...
- Hừm! - Cô ấy suy nghĩ - Có thật là không có việc gì sao?
- Đúng!
Cô ấy ngồi xuống:
- Thôi được rồi, nhóc ngồi xuống xem đá đi. Trận này là trận quan trọng để quyết định xem ai là đối thủ của chúng ta tại vòng sau đấy.
- Em biết. Đội nào thắng sẽ gặp chúng ta.
Những người khác thì đang chơi Fifa Online 4 do Hải bày ra. Ai nấy cũng giành nhau chơi, đứa thì giành bàn phím, đứa giành cái tay cầm, đến mức có lần Hải phải chạy ra can thiệp. Sau hai tiếng đồng hồ xem bóng, cuối cùng tôi cũng biết được đối thủ tiếp theo tại vòng 1/8, đó chính là đội tuyển Bỉ. Tôi không quá bất ngờ với kết quả này nhưng lại lo sợ bởi ma thuật dàn xếp tỉ số chưa bị phá vỡ. Tuy nhiên, tôi vẫn tin rằng chưa đá thì chưa chắc được điều gì, hoàn toàn có thể giành chiến thắng.
Tel"Annas hỏi:
- Khi nào đá nữa?
- Bốn ngày nữa ạ. - Tôi đáp - Chúng ta đá gần cuối vòng.
- Bốn ngày nghỉ, thôi được rồi. Toàn đội nghe đây, ngày mai tôi cho các cậu nghỉ xả hơi, sau đó quay trở lại tập luyện chuẩn bị trận đấu. Rõ chưa?
Toàn đội đồng thanh:
- RÕ!
Hải quyết tâm:
- Trận sắp tới sẽ gặp Lukaku, Kevin de Bruyne, Hazard, tao thấy đã rồi đây! Chứ đâu như vòng bảng, chả có ngôi sao nào đáng chú ý cả.
- Nhóc con không biết đấy thôi, bảng H là bảng tử thần đấy. Chúng ta may mắn vượt qua vòng bảng nhờ chỉ số fair play thôi.
Hải bảo:
- May mắn chỉ là dấu chấm trên đầu chữ "i" thôi, để có được sự may mắn thì cần rất nhiều nỗ lực. Chúng ta đã rất tuyệt vời khi đánh bại Molcimbao, cầm hòa Ganasel và chỉ để thua Palond với tỉ số tối thiểu. Sự nỗ lực của chúng ta được đền đáp xứng đáng đấy.
- Phải, giờ thì chúng ta hãy chiến hết mình nhé!
- VÂNG!
Tôi mỉm cười rồi quay trở về phòng. Đặt tay lên chiếc nhẫn, tôi nói chuyện với Lunar:
- Tình hình đội tuyển rất lạc quan em ạ, anh tin là phá giải được lời nguyền.
- Khó lắm anh ơi, ma thuật này mạnh lắm.
Tôi bảo:
- Sao em lại bi quan đến như vậy?
- Em không bi quan, mà là thực tế. Anh nghĩ thử xem: có quả penalty mà đá cũng trượt, cơ hội duy nhất để thay đổi định mệnh mà không tận dụng được thì làm sao đây.
- Em không đặt niềm tin vào đồng đội của mình à?
Lunar ngớ người:
- Ơ...
- Anh hiểu rõ mọi việc, nhưng không vì thế mà chúng ta lại đầu hàng số phận em à. Nếu như vậy thì chẳng khác nào chúng ta lại là những kẻ hèn nhát hay sao?
Bất chợt Lunar cắt liên lạc khiến tôi ngớ người. Không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Tôi thở dài ngao ngán rồi ngủ.
*
Ngày hôm sau, tôi đến khu rừng Chạng Vạng gặp Lunar để nói rõ mọi chuyện. Nhưng khi tôi đến căn cứ của khu rừng thì Lindis bảo:
- Nữ thần đi chơi rồi.
- Trời ơi. - Tôi đặt tay lên trán.
- Chịu khó đi tìm đi, chị còn nhiều việc lắm.
Tôi hỏi:
- Sao không gọi anh Yorn đến để giúp chị một tay?
- Chị không muốn lúc nào cũng phải dựa vào người khác, chị sẽ tự làm một mình.
- Vừa mới bệnh xong mà đã làm nhiều việc thế này à?
Lindis cười:
- Không, có người hỗ trợ mà.
- ??? - Tôi cảm thấy khá lag khi vừa bảo muốn tự làm mà có người hỗ trợ, nhưng sau đó tôi không quan tâm đến nữa. Tôi ra ngoài thảo nguyên để chơi một tí. Nơi đây không có cây cối lớn mà chỉ có bãi cỏ rộng.
- Đúng rồi, còn cây sáo. - Tôi lấy cây sáo ra xem xét thử. Rõ ràng cây sáo này đâu có gì đặc biệt đâu, còn thua cây sáo tôi mua ngoài chợ nữa. Nhưng thôi, đã mua rồi thì vứt lại uổng, thổi luôn. Nhưng biết thổi gì bây giờ?
Cuối cùng, tôi quyết định thổi bài "Đúng lúc gặp người" phiên bản Việt của "Bằng Cường".
"... Em ơi hãy yêu bằng những con tim. Hãy bước nhanh chân đi cùng anh. Nghe gió vui đùa mái tóc em...".
Đang thổi sáo, một đàn gấu và hươu từ đâu chạy ra bao quanh lấy tôi. Tôi khá ngạc nhiên:
- Ủa cái gì đây?
- Người định mở tiệc âm nhạc phải không?
Tôi gãi đầu:
- Có đâu! Mà ở đây có ai biết cây sáo này là cái gì không?
- Có! - Một con gấu giơ tay ý kiến - Đây là cây sáo Dali của thần rừng, sử dụng để điều khiển thiên nhiên. Bằng cách sử dụng âm nhạc, người sử dụng có thể điều khiển thiên nhiên theo ý muốn của mình.
- Chết cha... nghe rắc rối thế. Thổi bừa mà gọi được đám này ra cũng hay.
Con gấu bảo:
- Cây sáo này thật ra thổi không khó, người lấy thần làm hình nhân tập luyện cũng được ạ.
- Ừ.
Thế là con gấu cùng đồng bọn hướng dẫn tôi luyện tập cây sáo này tận tình, chỉ trong một buổi tôi đã thuần thục cách sử dụng cây sáo này. Giờ là lúc hưởng thụ thành quả luyện tập. Tôi mở điện thoại mấy bài quẩy remix quán bar rồi bảo:
- Nào, đến lúc quẩy rồi, quẩy lên anh em!
"Vườn hồng ngày xưa đã úa tàn...", tiếng nhạc nổi lên. Với sự điều khiển của tôi bằng tiếng sáo, đám gấu lắc lư theo điệu nhạc và múa bài Vinahey nổi tiếng. Đám hươu đứng ngoài hò hét gì đấy, không biết là hò hét gì nữa. Nhưng vui lắm. Tôi đứng lên và nhảy múa theo điệu nhạc, có điều tôi không dùng tay được bởi còn bận thổi sáo.
Đang vui, bất chợt một con gấu lao đến đánh mạnh vào ngực tôi khiến tôi ngã văng ra phía sau. Ngay lập tức, tất cả bọn chúng đồng loạt xông tới. Tôi chạy ra phía sau, vừa chạy vừa thổi sáo ngăn bọn chúng lại. Nhưng khoan...
- Hình như có tiếng sáo khác nữa!
- Nhà ngươi hay đấy. - Một giọng nói vang lên, rồi tiếng sáo xuất hiện. Bọn gấu xông lên. Không còn cách nào khác, phải đánh trả thôi.
- ANDURASENGAN! - Tôi lao tới tung quả cầu về phía con gấu. Bất ngờ nó xoay người sang một bên nó đòn rồi thục mạnh vào lưng tôi khiến tôi sấp mặt. Một khoảng đất bị lõm xuống hình tròn.
Không chịu thua, tôi đứng dậy rồi bật lên cao tạo ngay một loạt phi tiêu rồi ném thẳng xuống bên dưới. Nhưng thật kì lạ, phi tiêu bay xuống rồi bất ngờ bay người lên ghim thẳng vào người tôi. Cũng thật may mắn là tôi né được.
- Thật kì lạ, tại sao bọn chúng trở nên như vậy? Có lẽ nào...
Tôi chợt nhớ đến lời dạy của con gấu: sáo Dali có khả năng tạo ra những luồng sóng âm thanh gây nhiễu loạn hệ thần kinh những kẻ bị điều khiến khiến chúng điên cuồng tấn công vào mục tiêu mà người thổi sáo chọn.
- Chắc là vậy rồi. - Tôi tạo một cái cây cao rồi ngồi trên đó thổi một giai điệu phản nhiễu loạn. Nhưng không, nó không có tác dụng. Chẳng còn cách nào khác, tôi buộc phải hạ kẻ điều khiển. Hắn ở đâu?
Đây là thảo nguyên, tiếng sáo không thể vang xa hàng chục cây số nên có thể kết luận hắn ở gần đây. Nhưng bốn bề đều trống không, hắn nấp ở đâu?
- Phía trên chăng? Đúng rồi! - Tôi nhìn thấy một bóng người trên không trung. Ngay lập tức, tôi bắn một mũi tên cực mạnh về phía hắn..
Bình luận facebook